8:12 CH
Thứ Bảy
27
Tháng Tư
2024

NGÀY CHỦ NHẬT VUI VẺ - Đỗ Công Luận

19 Tháng Ba 201212:00 SA(Xem: 21210)


NGÀY CHỦ NHẬT VUI VẺ


 blank

blank



Sáng thứ sáu vừa qua, 16/3, khi check mail xong, tôi chuẩn bị cho công việc hàng ngày, bỗng chuông điện thoại reo vang. Tôi mở máy, thấy số lạ gọi đến.


- A lô, tôi Luận đây, xin lỗi ai gọi.
- Hì hì, Hạnh đây, tao đang ở... Bình Đa.

 
Tôi thoáng ngạc nhiên một chút, nhưng tinh thần đã chuẩn bị sẵn. Bởi vì trước đó ít hôm đã có "nguồn tin hành lang" Hạnh sẽ về thăm mẹ già. Cùng lúc đó, Hạnh cũng đã mail nhờ tôi mua dùm thẻ điện thoại gọi quốc tế 1718 để sử dụng. Tôi nói:

 
- Thẻ nầy chỉ sử dụng ở Việt Nam, chứ ở Mỹ không xài đượ
- Bạn cứ mua dùm mình, sẽ có người gửi trả tiền lại.


Hôm qua, Hạnh cũng đã mail cho tôi để xin số cell phone.


- Tao đang ở Bình Đa để thăm mẹ già vài hôm. Sau đó sẽ về nhà phía vợ ở Biên Hòa. Mày sắp xếp để bạn bè mình gặp nhau.
- Tao sẽ báo choTrần Văn Thông, Đinh Thiên Thọ biết. Chắc có lẽ là có cử cà phê sáng Chủ nhật. Việc họp mặt sẽ bàn sau vì có những bạn ở vùng phụ cận, không ở Biên Hòa.
- Ừ, mày cứ tiến hành, liên lạc nhau theo số điện thoại nầy.

 
Tôi điện thoại cho Thông, Thọ, Chiếu, Quang, hẹn uống cà phê sáng ở vĩa hè trường Nguyễn Khắc Hiếu, đình Tân Lân để bàn bạc sự việc.

 
Từ ý tưởng những lần bạn bè phương xa về gặp gỡ, sáng hôm sau tôi hoàn thành bài thơ mới, NGƯỜI ĐI CÓ NHỚ, và báo cho Hạnh biết.
- Mày vừa về là tao có ý tưởng, có bài thơ mới ngay.


Sau đó Hạnh mail lại cho tôi.
- Say rồi. Tao vừa bị bắt cóc.


Và gửi 2 tấm ảnh đang "ăn nhậu" với bạn bè K.07 NQ mà tôi cũng quen biết. Rồi Hạnh giải thích. Ngô Đình Dũng, Dũng tỏi, con trai khai trương nhà hàng lẩu cua ở khu đô thị mới Gò Me, Miễu Ba làng, có mời bạn bè tham dự. Bạn Phú ở Bến Gỗ và Hạnh là bạn tù cải tạo có nhiều kỷ niệm thân thiết, qua Phú nghe tin tao vừa về Dũng mừng lắm. Thế là tao bị bắt cóc. Phạm Sơn Danh, Danh Phạm Lung, đang về thăm song thân từ hôm trước Tết, cũng có mặt tham dự. Lý do chính đáng để xin phép về Việt Nam.

 
Trưa thứ Bảy, tôi đang nghỉ ngơi ở nhà.


- Mày đang làm gì đó, có rảnh không?
- Tao đang ở nhà, vừa ngủ trưa dậy. Có gì không?
- Mày chạy qua quán hải sản đầu cầu Gành, phía Cù lao, tao cùng em trai và mấy người bạn đang tâm sự.
- Ừ, tao sẽ qua.

 
Thế là sau 42 năm, từ năm 1970, bạn bè rời trung học Ngô Quyền, tôi mới gặp lại Hạnh. Rồi sau 2 năm đại học, mùa hè đỏ lửa, chúng tôi vào quân đội, vào Thủ Đức. Thằng khóa 3, đứa khóa 5. Ra đơn vị, cùng về Miền Tây, đứa Trà Vinh, đứa U Minh Chương Thiện. Rồi tan hàng, đứt bóng, vào Phú Lợi, đứa trại 8, đứa trại 10. Những ngày tháng của thập niên 80 thế kỷ trước, tôi với chiếc xe đạp thồ cày cuốc ở Chợ Đồn, bạn bỏ mối nước đá ở chợ Biên Hòa. Bạn bè đâu có cơ hội gặp nhau. Khi tôi tìm về trang Web Ái hữu Ngô Quyền, bài viết đầu tiên được post lên, bạn Châu Kim Mỹ, rồi Nguyễn Hữu Hạnh, Nguyễn Hữu Đức gửi mail đến thăm hỏi tôi. Bạn bè nhận ra nhau sau 40 năm, 50 năm. Chúng mình vẫn còn hiện diện trên cõi đời nầy dù cách trở một đại dương.


Một ly hội ngộ sau mấy mươi năm, từ tóc xanh giờ đã ngã màu theo năm tháng, nắng gió tha phương. Hạnh kể với tôi. Sáng nay nhờ đứa em trai và người bạn, dùng "xe con" đưa về Hóa An thăm lại người thân và bạn bè. Đến thăm anh Sáu Đặng, anh Sáu không có nhà, đang ở Đà Lạt. Mấy đứa con anh Sáu không biết Hạnh.


- Cháu mời chị Sáu ra, sẽ biết chú.

 
Mấy chục năm dài, lớp hậu sanh làm sao biết chú Hạnh. Ghé thăm Ba Bổn, bạn Tiểu học, lại đang ở cơ sở sản xuất ở Tân Uyên, chỉ nói chuyện qua điện thoại. Cảnh vật thay đổi nhiều quá. Khu vực Mã thằng Tây, ranh Chợ Đồn-Hóa An, ruộng lúa đã thành khu dân cư. Hóa An ngày xưa không có chợ, phải xuống Chợ Đồn, hoặc qua bến đò Ngựa đi chợ Biên Hòa. Bây giờ, Hóa An đã có chợ, nhưng lại tên chợ Bon-chen (Pou-Yoen). Sao không là chợ Hóa An? Pou-Yoen, tên công ty Đài Loan, gia công giày da cho hãng Nike của Mỹ. Rồi ghé thăm Châu Kim Huê, em gái Châu Kim Mỹ và thân phụ của bạn. Huê nói:


- Anh Hạnh đã về đến Biên Hòa mà Đặc san Biên Hòa Xuân Nhâm Thìn chưa thấy?

 
Lỗi tại tôi. Hứa tặng bản photo, lại đưa lầm sang nhà kế bên. Tôi ở Việt Nam mà còn lộn nhà thì bạn bè phương xa chỉ còn hình dung qua trí óc cảnh vật ngày xưa. Nếu có đi cùng Hạnh, tôi sẽ dẫn bạn sang nhà đối diện, nhà thiếm Sáu Thuận, chị dâu bạn Đàm Hữu Phước, đốt cho anh Năm của Phước một nén nhang, cũng như thăm hai cháu Vân, Hải. Hơn 30 năm về trước, vợ chồng tôi ở trong lò gạch nhà cha mẹ vợ, sát ranh nhà bạn Huê, chỉ biết nhau qua tình hàng xóm, chớ không biết là có quan hệ bạn bè. Thời gian và cuộc sống khó khăn. Hạnh nói với tôi:


- Bạn và Huê cố gắng liên lạc với bạn bè thời Tiểu học, để tổ chức lần gặp mặt, có thể là ở Chợ Đồn thì thuận lợi hơn.
- Ừ, tao sẽ cố gắng.

 
Rồi Hạnh nhờ tôi, Thông, Thọ, mời bạn bè dự buổi cà phê sáng Chủ nhật, địa điểm do mấy "ngài thổ địa" lựa chọn. Máy điện thoại làm việc liên tục. Tội nghiệp Nguyễn Tấn Lực, đang định cư ở quận 2, vùng Long Trường, Phú Hữu, Bưng 6 xã, Đồng Chó ngáp, lúc đầu báo với tôi về 7 giờ 30 sáng không kịp, có thể hơi trưa. Nhưng vì nặng tình với Hạnh, lúc sau gọi lại, sẽ sắp xếp công việc về đúng giờ hẹn. Lê Xuân Sang ở Lái Thiêu, kẹt đám giỗ nhà hàng xóm, chắc thân chủ chích heo? Vũ Trung Hòa đang bận tang lễ mẹ vợ ở Bến Tre, hồi xưa dạy học rồi có lẽ "mọc rễ" ở đấy... Địa điểm gặp mặt bạn bè cũng là cà phê Sông Trăng, cạnh bờ kè sông Đồng Nai, ngó ra cầu Hóa An. Sao không đặt tên là cà phê Sông Đồng nhỉ? Địa điểm nầy cũng là nơi bạn bè từng gặp gỡ Tiêu Hồng Phước, Nguyễn Hữu Đức.


blankblank

Lê Thành Vạn và Đinh Quang Huyên là người đến sớm nhất.


- Mày là trưởng ban tổ chức mà giờ nầy chưa thấy ai đến vậy?
- Mày thông cảm, tao đang chở xe hàng về nhà.

 
Máy di động lại làm việc. Tôi đến nơi đã có 5,6 anh em. Lần lượt anh em đến gần đủ đội bóng, nhưng lại thiếu một thủ môn.
- Để tao kêu cho đủ đội bóng 11 người. Danh hả, tụi tao đang uống cà phê với Hạnh, mày đến nhé.

 
Danh có mặt.
- Chỉ có thằng Luận là có số điện thoại của tao.

 
Bởi vì hôm đi dự tiệc cưới con trai Ngô Đình Dũng hôm trước Tết ở Lái Thiêu, tôi đã lưu số máy. Theo sự đồng ý của anh em, tôi trao cho Hạnh xấp ảnh lớp đệ Nhị B3 tổ chức tất niên do trưởng lớp Tô Minh Quang chụp và lưu giữ đến nay để làm tài liệu về Trung học Ngô Quyền. Có ảnh dãy phòng học lầu sau và các bạn gái. Có ảnh thầy Lê quý Thể, thầy Lê Văn Túy, thầy Hà... dự tất niên với cả lớp. Từng khuôn mặt được nhận diện. Huỳnh Hữu Thọ, Tài lé, Nguyễn Gia Học, Lê Minh Trí, Hùng lé, Nguyễn Thanh Liêm, Quang mập, Ngô Phước Thiện...Nguyễn Hiền Nhi và Đỗ Đăng Côn đã lìa xa cuộc chơi sớm. Kỷ niệm và kỷ niệm...

 
Tôi bấm máy gọi "Việt Kiều" Nguyễn Minh Tâm, Tâm khỉ, hắn nói đang ở Hố Nai, đang bó thuốc cái tay. Có chuyện gì đây?, và hứa hôm họp mặt chính thức sẽ trình diện. Chiếc điện thoại được nối mạng để anh em nói chuyện với Huỳnh Hữu Thọ, Thọ Huỳnh Hiệp. Cái máy di động của Trần Văn Thông cũng không thua kém, đang kết nối để bạn bè nói chuyện với Nguyễn Hữu Đức, Trần Văn Khỏe. Bạn bè bên nớ cũng ngạc nhiên về sự hiện diện của Hạnh ở quê nhà. Dường như hai châu lục đang xích lại gần nhau.

 
Hạnh cũng nhờ bạn bè sắp xếp để có cuộc gặp gỡ thân mật với bạn hữu đồng môn, có thể xem là cuộc họp bạn học Ngô Quyền thu nhỏ, có thể là giữa tuần, để các bạn ở xa như Trịnh Khắc Hà đang ở Bình Phước, Phan Thanh Bình đang ở Sài Gòn... thu xếp công việc để về với anh em. Hồi đi học, tôi và Hạnh có hoạt động trong ban Đại diện học sinh nên quen biết bạn học khá nhiều. Hy vọng các bạn sẽ tham dự đông vui hơn lần họp K.08 NQ sau Tết. Hơn 9 giờ 30, anh em tạm chia tay, hẹn gặp lại 3 ngày sau. Tôi và Chiếu ra về, để buổi trưa tham dự đám cưới con trai bạn Lê Thị Thiên Hương, bạn chung lớp Pháp văn.

blankblank

 
Tiệc cưới con trai út bạn Hương được tổ chức ở tư gia, bên hông rạp hát Phước Chung, Chợ Đồn ngày trước. Cũng như tôi, bạn Hương là dân cố cựu ở Chợ Đồn. Trước 1975, hai bên đường vào rạp hát nhiều mồ mã, chỉ có ít nhà dân ở vùng chiến sự tản cư đến cất nhà lánh nạn. Sau nầy, với sự bùng nổ dân số, rạp hát đã bị phá vở, phân lô cất nhà. Khu gò mã cũng bị san ủi, nhà cửa mọc lên. Sân vận động biến thành trạm xá. Khu rạp hát, miễu Bình Long, sân cát... thành khu phố của xã đã lên phường. Vật đổi, sao dời. Bạn bè thân mời tham dự một bàn, gọi là chia sẽ niềm vui của bạn, khi cậu con trai út thành thân, bạn đã dựng vợ, gã chồng cho các con khi người cha vắng bóng. Vui miệng, tôi nói với bạn bè:


- Các bạn hãy chờ tôi 10 năm nữa.
- Gì ông? Ông tính cưới vợ nữa hả?
- Không, cưới dâu. Trên 70 không biết ẵm cháu nội được không, vì con trai nói trên ba chục mới cưới vợ.

Đám cưới là phải vui. Cũng như một ngày Chủ nhật vui vẻ trôi qua.

 
Biên Hòa, 1giờ45, 19/03/2012

 Đỗ Công Luận

 

 

Phần kể tiếp của Nguyễn Hữu Hạnh


blank

 

Tưởng rằng một chiều Chúa nhựt ngoan ngoản với ba cơm gia đình bên cạnh mẹ vợ, nhưng bị đàn anh Ngô Quyền lôi kéo tham dự buổi họp mặt tại nhà hàng Tân Hiệp. Theo anh Huỳnh Văn Diệp cho biết, chị Xuân Hương từ Cali cũng về họp mặt bạn đồng môn khóa 1 và 2 Ngô Quyền. Anh Diệp muốn tôi có vài tấm hình cũng như ghi lại vài dòng kỷ niệm cho vui. Riêng chị Xuân Hương là chị của thằng bạn cùng lớp Nguyễn Xuân Hiệp, tôi thường gặp chị trong các buổi họp mặt, cũng như đi chợ. Tôi luôn nhớ câu nói thân tình của chị “ Hạnh ơi! Cái nghiệp của em nặng lắm Hạnh ơi...”


Khi vào nhà hàng tôi không nhận được ai quen biết, may quá có một đàn chị đã nhận ra tôi, chị Phan Thị Kim Sang hôm Tết đã qua Cali tham dự tất niên Biên Hòa. Tôi được biết thêm chị Xuân Hương không có về, chỉ gởi một số tiền cho bạn bè tổ chức họp mặt. Điều bất ngờ tôi nhìn thấy 1 Đặc San Biên Hòa trên bàn được mọi người chuyền tay nhau xem. Lúc xoay lưng trở lại chỗ ngồi, tôi phát hiện một khuôn mặt trẻ tươi vui với nụ cười và câu hỏi “Phải anh Hạnh không ?” Tôi cũng nhận ra khuôn mặt cô em văn nghệ khóa 13 Ngô Quyền “Diệp Hoàng Mai'', thật là niềm vui bất ngờ không diễn tả được vì anh em chúng tôi chỉ biết nhau qua hình ảnh trên đặc san và trang web.

blankblank


Gần 20 anh chị khóa đàn anh vì lần đầu gặp mặt nên không biết rõ họ tên, chị Cúc, chị Sơn, anh Phúc, anh Trọng, anh Đón, anh Nhở v.v.. đặc biệt anh Sương là bạn ''ve chai'' với tôi trong những ngày khốn đốn, cách xa gần 20 năm với nhiều thay đổi, nhắc lại nhau mới nhớ. Quý anh chị cùng ôn lại những kỷ niệm của thời đi học, một thời quậy phá. Quý anh chị còn nhã ý mời tôi tháp tùng chuyến đi Cần Thơ vào tháng tới. Tiệc tàn mọi người chia tay, Diệp Hoàng Mai không quên xin số phone ''Hôm nào về sớm sẽ mời anh Hạnh uống cà phê''


Về đến nhà lại email của đàn em Ngô Quyền Nguyễn Trần Diệu Hương từ Bắc Cali.
''NGUYỄN HỮU HẠNH ở Biên Hoà - Việt Nam'', với tấm hình chụp chung với 3 người bạn khóa 7 Nguyễn Thanh Tùng, Ngô Đình Dũng, Phạm Sơn Danh.

Đây là 1 trong những bức hình tôi đã chuyển sang Tô Anh Tuấn ở Cali, cùng chia sẻ niềm vui gặp lại bạn bè. Từ Cali Tuấn chuyển về Đà Nẵng cho Nguyễn Ngọc Xuân Khóa 7, rồi Xuân chuyển sang Cali cho 2 đàn em Diệu Hương và Ngọc Dung. Cuối cùng Diệu Hương chuyển cho người Thầy kính mến Diệp Cẩm Thu và tôi tại Biên Hòa.

Một ngày Chúa nhựt vui vẻ.

 

Ý kiến bạn đọc
16 Tháng Tư 20127:00 SA
Khách
Lần sau, nếu có hợp mặt vui vẽ, xin dành một chiếc ghế trống cho Đào Quang Mỹ nhé! Cám ơn.

NHỮNG CHIẾC GHẾ CÒN BỎ TRỐNG.
( Kính tặng anh Dương Quân )
Gặp nhau, đêm gió đẩy ngược xuôi
Ngồi xa một chút cũng thấy vui
Nhìn nét thân quen từng khuôn mặt
Đã thấy đổi thay giữa cuộc đời
Bạn của năm xưa không về được
Bạn của ngày nay cũng vắng rồi
Những chiếc ghế con còn bỏ trống
Xích lại gần nhau cũng lạnh thôi
Ly rượu mừng nhau vơi phân nửa
Chìm tận đáy ly những khóc cười
Thủy tinh trong suốt qua tầm mắt
Rượu một dòng lại chảy nhiều nơi
Tuổi cũng chưa cao, chân chưa mỏi
Tình bạn còn nguyên chẳng bốc hơi
Sương sớm chưa tan trời buổi sáng
Đã chiều ớn lạnh tái vành môi
Rót rượu cho nhau lòng đau buốt
Bưng ly rượu nhớ mắt ai cười
Gởi đến bạn xa tình chưa gởi
Chỉ còn hương rượu đã phai phôi
Có tiếc có thương dù ngắn ngủi
Cũng đành cho gió cuốn mây trôi
Đưa tay vớt tuổi non xanh biếc
Thấy lá vàng khô sắp rụng rồi
Ngợp trời muà Hạ hoa rung nắng
Lại chớm mây Thu xám đất trời
Biết đâu sẽ ập muà Đông đến
Để lá bay theo những ngậm ngùi
Dẫu biết ngàn năm sông vẫn chảy
Một bờ sông lở, một bên bồi
Vẫn nghe trong đám phù sa ấy
Một dây thân ái đã đâm chồi
Gặp nhau siết mạnh tay một chút
Thiêng liêng tình bạn đã lên ngôi
Giá như chưa hết bao nuớc mắt
Chắc ngàn giọt lệ vội tuôn rơi
Chỉ thương chiếc ghế còn bỏ trống
Bạn không về nữa biết ai ngồi
Biết đến khi nao mà hò hẹn
Hay là tay trắng sẽ buông xuôi?
Tôi viết bài thơ buồn độc vận
Như một mình giữa bóng trăng soi
Tôi nhặt miếng trăng rơi xuống cỏ
Kết nên tình bạn sáng muôn đời.
(đêm 21 tháng 7 năm 2007 tại Westminster , California)
TRẦN KIÊU BẠC.
19 Tháng Ba 20127:00 SA
Khách
Lại "BẠN BÈ RỒI CŨNG GẶP NHAU". Thấy các BẠN gặp nhau, tôi vui quá. Nhưng, bây giờ, mắt mờ, chân yếu, tay run, có chống gậy cũng không nổi. Xin cho vui "ké" trên ảo ãnh internet vậy...
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Tư 2014(Xem: 10245)
Nếu anh linh của anh còn luyến tìếc về những ưóc mơ chưa thành đạt cho dân cho nước, cho vùng đất Chương Thiện mang tên anh.
08 Tháng Tư 2014(Xem: 11328)
Người đẹp quay đầu lại nhoẽn miệng cười. Nhìn em đi ngang qua làn bụi mỏng tui thấy phận đời mình cũng chưa đến nỗi nào. Nó đang nở hậu trước mắt
03 Tháng Tư 2014(Xem: 10533)
Canh hến sao bây giờ ăn thấy rất đậm đà. Và cũng hình như có những giọt nước mắt của tôi đang rơi vào chén cơm canh hến của mình.
03 Tháng Tư 2014(Xem: 11043)
Tôi đã thấy lại quê hương qua bóng dáng Mẹ tôi, Chị tôi, Bạn tôi và rất nhiều sắc màu thân thương của hình ảnh những nơi mà tôi đã xa cách từ lâu
31 Tháng Ba 2014(Xem: 13845)
anh chị vẫn mĩm cười, tiếp tục dìu nhau trên hành trình của cuộc đời còn lại, dù ngay cả trong tận cùng cơn đau kinh hoàng của thể xác…
31 Tháng Ba 2014(Xem: 13652)
Nếu mùa Xuân bên này còn tuyết sẽ nhắc tôi nhớ bên kia là mùa hoa bưởi. Phải chi có ai gửi cho tôi cành hoa bưởi trắng từ quê nhà
29 Tháng Ba 2014(Xem: 10610)
Anh nói rằng: Nếu nàng làm được các công việc khó khăn này thì mới chứng tỏ là nàng thực sự yêu anh
28 Tháng Ba 2014(Xem: 9483)
Cảm thương con ta cho con toại nguyện. Ta cho nó bên con không rời xa nửa bước.
23 Tháng Ba 2014(Xem: 10804)
Nhưng sự xót xa, nuối tiếc nào đối với cha mẹ mình giờ cũng đều muộn màng, vì các Người đã ra đi, đi mãi không bao giờ về nữa.
23 Tháng Ba 2014(Xem: 10597)
Ông cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại. Ngực ông phản ứng bằng một cái nấc khô khốc và hầu như chung quanh ông không có một chút dưỡng khí nào!
21 Tháng Ba 2014(Xem: 9953)
Trẻ già hai tuổi lòng như một. Tết đến, trao nhau lời chúc mừng Tổ ấm yên vui, gia thế thanh Cây vườn tươi tốt hoa viên hứng
21 Tháng Ba 2014(Xem: 49941)
sinh ngữ, văn chương và triết học. Hai lãnh vực sau đấy là phạm trù chuyên môn của thầy Nguyễn Xuân Hoàng.
15 Tháng Ba 2014(Xem: 10562)
Cửa kia năm trước ngày này Người vay hoa thắm hoa lây má hồng Người hoa giờ biết đâu trông Hoa không người, vẫn gió đông cợt đùa
14 Tháng Ba 2014(Xem: 9505)
Tôi đang bắt đầu từ những âm số của nợ nần, của những lời thị phi, của nụ cười đã tắt, niềm vui đã chết, hi vọng đã tan hoang.
08 Tháng Ba 2014(Xem: 10044)
Thật sự tôi không hãnh diện về những gì mình đã thực hiện được mà buồn vì mình không làm được gì nhiều hơn cho các em học sinh.
07 Tháng Ba 2014(Xem: 9918)
Tôi tự nhiên chảy nước mắt hồi nào không hay. Thương Mẹ nhiều mà thương ảnh không ít. Đàn ông đàng ang mà khóc Mẹ như mưa
06 Tháng Ba 2014(Xem: 10385)
Để ta đọc lại thơ chàng, con tim cũng trở lại bồi hồi. Cám ơn thi ca. Cám ơn người thơ Võ Đình Tuyết.
01 Tháng Ba 2014(Xem: 11314)
Tự dưng em ghét cơn mưa sáng nay đã chở mùa về, làm em nhớ sóng sánh đáy mắt ngày xưa làm em thẹn thùng ngó hoài xuống đất,
28 Tháng Hai 2014(Xem: 11424)
Buổi học hôm nay là buổi học hoàn hảo nhất trong năm của tôi nếu không nói là buổi học mà tôi bằng lòng nhất trong cuộc đời dạy học của tôi.
27 Tháng Hai 2014(Xem: 9823)
Thêm vào rồi lại bớt ra, Món nào ấp ủ tình xa đậm đà. Gởi Anh đôi bốt Bốt Bata , Ấm chân vững bước đạp chà gốc gai
26 Tháng Hai 2014(Xem: 10549)
Một tội ác toàn hảo không có nghĩa là không có kẽ hở nhỏ. Một kịch sĩ đại tài không có nghĩa là đánh lừa được tất cả mọi người bằng vai trò của mình
25 Tháng Hai 2014(Xem: 11045)
Cảm giác đau lòng khi nhìn thấy những tên bộ đội ngơ ngác đi giữa lòng thành phố như những thằng cả đẫn, vậy mà 1 quân lực hùng mạnh phải thất bại, những tên bộ đội quân phục nhàu nát
25 Tháng Hai 2014(Xem: 10533)
Ngày xưa ở tù là điều ô nhục trọng đại. Tuy nhiên phải làm điều tội lỗi nặng nề như trộm cướp, giết người thì mới ở tù.
25 Tháng Hai 2014(Xem: 11266)
Huy Phương yễm trợ qua ngòi bút của ông. Huy Phương nếu có đạt đích điểm lão niên thượng thọ, tôi tin tưởng tâm tư ông vẫn cảm thông vói giới trẻ, các em trẻ xông xáo vì danh dự cộng đồng, vì tiền đồ của dân tộc.
23 Tháng Hai 2014(Xem: 10262)
Những giấc mơ mang theo trong tâm khảm qua 60 năm rồi, như bóng câu qua cửa, những giấc mơ hay những hoài niệm đẹp đẽ trong tâm tưởng, vẫn còn trong thao thức dẫu có buồn.
14 Tháng Hai 2014(Xem: 12045)
một buổi tối tôi đã nhìn thấy biển đêm, nhìn thấy quê hương tôi mờ mịt. Tôi quên mất quá khứ, tôi không có tương lai. Và hiện tại? Tôi là "con chim ẩn mình chờ chết"...
14 Tháng Hai 2014(Xem: 9629)
anh bây giờ thật nhẹ nhàng và không bị bất cứ một trở ngại nào từ tấm thân tứ đại nặng nề nữa phải không anh?
13 Tháng Hai 2014(Xem: 10618)
Bài viết nầy để tưởng nhớ nhà thơ Thái Thụy Vy, người “con cưng” của Cù Lao Phố. Chúc anh an nghỉ nơi Cõi Phúc. Vĩnh viễn chia tay!
13 Tháng Hai 2014(Xem: 10682)
Được vậy, chúng ta sẽ sớm giành lại Quê Hương mến yêu, trở về làng cũ, sống lại những ngày thanh bình, ăn những cái Tết đầy hương vị như xưa.
12 Tháng Hai 2014(Xem: 9537)
Từng tuổi này rồi tại sao mình vẫn còn bâng khuâng, ước vọng và tìm hoài những ý nghĩa thật sự của hai chữ "Quê Hương" Buồn thật
08 Tháng Hai 2014(Xem: 9271)
vì thiển nghĩ không lời nào chuyên chở tình cảm sâu đậm hơn trong lúc nầy, như một lời tiễn biệt cho tôi cho bạn bè khi có thêm hai chiếc ghế còn bỏ trống…
29 Tháng Giêng 2014(Xem: 9349)
Các bạn sẽ hạnh phúc. Hạnh phúc trong tầm tay, trong sự vừa đủ, trong sự cảm thông và trong những nụ cười.
26 Tháng Giêng 2014(Xem: 10319)
chạy dài theo dòng lịch sữ hiện lên trên tờ giấy trắng trinh nguyên, những cái tên mà tui lúc nào cũng có cái cảm giác trịnh trọng đàng hoàng
25 Tháng Giêng 2014(Xem: 13576)
tôi hình dung quang cảnh Biên Hoà chuẩn bị đón xuân và Tết mà lòng cảm thấy nao nao. Những hình ảnh quen thuộc của tỉnh Biên Hòa vẫn còn đậm nét trong tôi…
18 Tháng Giêng 2014(Xem: 11172)
cùng chia sẻ tình yêu thương với những mảnh đời bất hạnh “ Thương Phế Binh QLVNCH của Tỉnh Biên Hòa”. Kính mong đựợc tất cả quý đồng hương và thân hữu đón nhận và nhiệt tình ủng hộ.
14 Tháng Giêng 2014(Xem: 10175)
Lướt mắt trên những tạp chí cũ và những tựa đề sách, tôi cố ý chờ nghe Uyên nói. Nhưng vì cô cứ lặng thinh nên sau cùng tôi phải lên tiếng:
13 Tháng Giêng 2014(Xem: 11493)
với những hành trình dài và gập ghềnh trong cuộc sống mà mình còn giữ được những tâm tình như vậy thật không phải là hạnh phúc và may mắn lắm sao?
05 Tháng Giêng 2014(Xem: 12171)
thế nào cũng có một ngày Hoàng Sa sẽ lại là của VN để cho chúng tôi dựng lại tấm bia chủ quyền, khắc tên các anh cho đời đời tưởng nhớ.
05 Tháng Giêng 2014(Xem: 10553)
Chúng tôi tự vỗ về nhau trong một thú đau thương cùng tột. Trên lưng tôi không bao giờ phai mờ dấu vết của Quỳnh và tôi cũng biết trên vùng “đồi núi” cô ít khi lặn chìm những dấu răng cuồng loạn tôi.
02 Tháng Giêng 2014(Xem: 10396)
người Việt hải ngoại không khỏi mang tiếng xấu lây khi họ đã quá bần cùng và chúng ta đi đâu cũng không dám ngẩng mặt nhìn đời
29 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 10839)
hôm nay còn lại một mình đến để tiển biệt Việt Dzũng. Xin được một lời cám ơn chân thành và cầu nguyện linh hồn Việt Dzũng an nghĩ chốn vĩnh hằng.
29 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 9906)
Thật ra Saigon lúc này đang có cuộc chiến tranh của nó. Những tin đồn đủ loại áp lực lên nỗi lo âu của người thành phố như hơi nước trong nồi súp de. Rồi xuống đường, biểu tình, phe nhóm, đảng phái, tôn giáo, truyền đơn..
27 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 11462)
Ước mong Huỳnh Thị Hy Vọng, cùng với Trần Thị Thương Nhớ, Nguyễn Thị Sài Gòn, Lê Văn Lưu Vong…biết con đường phải đi để đưa Việt Nam trở lại với vị trí "minh châu trời Đông".
22 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 11765)
Biết đến bao giờ quê hương mình sẽ được bình an, trù phú đem ấm no, hạnh phúc đến cho mọi người, để không còn những người cùng cực dầm sương
18 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 10022)
Nhớ về anh, lòng bùi ngùi. Tôi thầm mong nơi quê xa anh đang vui cùng gia đình và con cháu vui hưởng một mùa Xuân trọn vẹn hạnh phúc…
18 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 10265)
Hình ảnh em, nụ cười của em như quanh quẩn đâu đây như đưa tôi đi miết về miền xa xưa ấy. Nơi đó chỉ có em và tôi với lời yêu chưa ngỏ…
07 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 11064)
Đã hơn 35 mùa Thu đi qua nơi xứ lạ quê người. Lại thêm một năm xa xứ. Nhìn lá thu rơi, chạnh lòng nhớ đến những mùa Thu nơi quê nhà với đầy ắp kỷ niệm
05 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 11570)
Không khí chiến tranh, chết chóc ở khắp những trang thơ của một người từ những năm còn rất trẻ đã lao vào cuộc chiến triền miên bằng ấy năm. Người thanh niên có đôi mắt bướng bỉnh
04 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 11741)
Nghi ôm đầu gục xuống bàn. Hai vai nàng rung lên. Âm thanh của những tiếng nấc như tiếng thì thầm, tắc nghẹn:” bóng em tìm bóng anh đến cuối đời, có gặp?”
01 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 11107)
Hóa ra, ở quê hương anh con người bị tước đoạt nhiều thứ tự do mà tôi tưởng nó phải được tôn trọng bất cứ ở đâu, nơi nào có con người là phải được hưởng đồng đều như nhau