6:41 SA
Thứ Bảy
27
Tháng Tư
2024

Nói tiếp về màu tím trong thơ Thái Thụy Vy - Lê Nhật Thăng

16 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 15676)

 Trong "đứa con tinh thần màu tím thứ ba" của Thái Thụy Vy do Sông Phố xuất bản năm 1995 có đăng bài giới thiệu của Tâm Minh Ngô Tằng Giao về ba thi tập Nụ Hôn Loài Lan Tím Dại ( 1992 ), Vũ Điệu Loài Lan Tím Hoang ( 1994 ) và Hoa Tím Niềm Riêng, đã nhấn mạnh tới màu tím trong thơ Thái Thụy Vy, bài mang tên Nhà Thơ Yêu Màu Tím.

 Nội dung bài giới thiệu đầy đủ và sâu sắc; điều quan trọng ông có bút pháp chải chuốt, nhẹ nhàng rất phù hợp với ý tứ thơ Thái Thụy Vy. Bài "nối điệu" này viết chậm và chắc chắn không có sự linh mẫn, chẳng thể nắm bắt, nhận định tinh tường như Ngô quân; song vì cứ mỗi lần đọc lại cuốn thơ nầy là cảm xúc cứ tự nhiên trào dâng rồi thúc hối tôi mau mau ghi lại đôi giòng về một niềm riêng đã nở thành đóa hoa màu tím không hẳn là hoang dại như anh khiêm tốn tự nhận, mà chính là loài hoa vương giả cuả một thiền giả hay của " con linh điểu trọc đầu" Thái Thụy Vy.

 Phải, tôi chỉ xin sao chép những tìm tòi của tâm thức và đôi khi phóng bút theo đôi cánh thơ của anh để được tề phi trong cõi Muôn Nơi Muôn Thuở và thử gọi hồn thiên cổ để hoà nhập cõi bờ vần điệu u trầm, viễn mộng song không thiếu vắng hoài tưởng, thiết tha hiện thực. Ở đấy, chốn kia và cả trong tâm tình cũng phản ảnh sinh động một nền tím nguyên sơ của thiên nhiên và một màu tím hào hoa tạo thành một bản trường ca diễm tuyệt, chan hòa sắc độ quyến rũ vì nỗi buồn chung, riêng vô cùng xúc động.

 Thi nhân Việt Nam đã sử dụng màu trong thơ của mình tức là có tính chất " hữu họa " đã gây được ấn tượng mạnh mẽ trong trí nhớ độc giả. Thậm chí tạo nên bản sắc như Đông Hồ có màu trắng, Đinh Hùng có màu sương khói, Nguyên Sa có màu vàng, Xuân Diệu có màu xanh... Cho tới nay, tôi mới biết hai vị đã thành công viết về màu tím chỉ trong bài duy nhất với hoàn cảnh, cảm nghĩ, thời điểm hoàn toàn khác biệt. Đó là Màu Thời Gian của Đoàn Phú Tứ và Màu Tím Hoa Sim của Hữu Loan.

 Bây giờ là Thái Thụy Vy, tên thật Đỗ Khoa Luật với mấy chục bài đề cập màu tím qua nhiều thể dạng.

 Đúng hơn anh không tạo màu tím mà màu tím đến với anh từ tiền kiếp.

 Thi tập Hoa Tím Niềm Riêng có 84 bài gồm nhiều thể loại nhưng thể lục bát chiếm đa số, trong đó có 15 bài thể hiện màu tím thân thương của tác giả đã dàn trải nhiều trong hai cuốn thơ trước.

 Màu tím của Thái Thụy Vy không hẵn là sắc buồn da diết mà còn là nỗi sầu hoài trầm lắng, nhẹ nhàng. Sâu trong tứ và tỏa trong ý. Thơ trong một màu tím của hoa quê hương hay là một bản nhạc tím có những vọng âm thiết tha thương nhớ.

 Sự thực thơ Thái Thụy Vy rất phong phú đề tài, trình bày tư duy và rung cảm trên nhiều lĩnh vực từ thực tiễn xã hội đến thế giới tâm linh. Tình yêu của anh không chật chội, bó hẹp hay chỉ là cái duyên cớ cho anh thổ lộ về những tượng trưng, điển hình của thời đại. Thỉnh thoảng anh hóa thân là họa sĩ dùng những tảng màu khác để vẽ nên các nhành nụ, vũ điệu và nỗi niềm trong Bức Tranh Thơ hoành tráng hoặc ẩn dụ. Hay nói cách khác, vườn hoa thơ của Thái Thụy Vy có nhiều chủng loại và màu sắc song mầu tím nhạt hay đậm là chủ đạo. Nói chính xác hơn, phần lớn sắc tím trong thơ anh nhẹ nhàng, thấp thoáng như một làn hương vừa đủ cho kẻ tri âm cảm nhận và chia sẻ. Tôi nhìn bức phác họa chân dung của anh với dáng vẻ trầm tư, gợi cho tôi nhớ đến một bức tượng của Rodin. Vâng, thơ anh đã có ấn tượng. Bởi vì :

 " Hồn thơ sáng thể trăng sao "

 Khi cái tâm đã sáng thì soi dọi vào cõi thơ cái vẻ lung linh, huyền nhiệm nên vần điệu, ngôn từ thi ca của Thái Thụy Vy sẽ đi cùng với thời gian miên viễn. 

 Thái Thụy Vy đã đi "vào núi tìm tiên" rồi trở lại " con đường xưa loang bông cỏ " để tưởng niệm "người em yêu dấu" đã xa mất nên anh tự ru bằng những " lời ca hoa tím niềm riêng ". Niềm riêng của một cuộc tình làm "xước nát con tim".

 Bút của Thái Thụy Vy không bao giờ cạn mực. Nếu thiếu thì anh đã nhỏ máu vào.

 Anh tự hành hạ để có một lần "tạ tội và tạ tình" vì " trong cuộc chiến áí tình bất phân thắng bại", anh đã dâng hiến một tình yêu nguyên thủy " bằng một trái tim tím bầm từ loài dã nhân" rồi trốn hẳn những phiền trược xung quanh mà con người cứ mải miết "chạy đua săn vàng".

 Thái Thụy Vy chờ người yêu" đến từ tiền kiếp" vì anh đang cô đơn " ôm giấc mộng lòng " tìm "tri kỷ hầu như sương khói". Ly rượu đầy rót sẵn chưa uống chắc đợi tái ngộ cố nhân mới đồng ẩm? Chàng cứ chờ, chờ mãi dù "tím cả chiều đông,tím rượu nồng". Đêm xuống dần và bầu trời khuya còn lại hai ngôi sao như đôi mắt nhung đen của người yêu diệu viễn.

 Lớn lên loạn sắc màu

 Sợ hãi màu đỏ au

 Sao vàng, xanh trắng đỏ

 Nên nhuộm tím ngàn sau...(Căn Kiếp)

 Đây là một bài thơ trộn lẫn hiện thực với tưởng tượng của một tri thức đi tìm Chân Thiện Mỹ hay cái Tuyệt Đối của cuộc đời bình thường. Anh đã làm mấy việc có tính cách siêu nhân nhưng rồi lại nhập thế dẫu cho những chế độ bạo tàn, bóc lột gây hậu họa cho các thế hệ kế thừa của dân tộc chỉ vì mê ngôn ngữ trần gian và ngôn ngữ của màu sắc, của đài hoa băng trinh. Nhưng sự đối thoại không thành bởi " hoa hờn không nói nữa ", từ đó tâm thể hư hao.

 Bài Màu Áo Hoa Cà trang 27 là một trong bốn bài viết theo thể "tứ ngôn". Càng rút ngắn số từ trong câu, ý và tứ thơ càng cô động, nên đòi hỏi người sáng tác có bản lĩnh nghệ thuật cao. Đây là thể thường thấy trong sớ Táo quân hay vè. Nguyễn Vỹ đã làm bài thơ Sương Rơi có hai từ để hình tượng hóa hạt sương rơi rụng và âm tiết kéo lại trong đoạn cuối, nội dung chẳng xuất sắc lắm. Lạ mà không hay.

 Bài thơ này của Thái Thụy Vy chú trọng tới âm thanh, vần toàn hạ bình hay thượng bình, các câu gần như vậy, giống một số ít tác giả khác. Đoạn đầu anh viết bốn câu đầu giống nhau. Đoạn 2 và đoạn 3 có bốn vần "a" và đoạn 4 có ba vần hạ bằng " lần, dần và thầm ". Đoạn cuối trở lại vần "a". Đọc ghe có nhạc tính cao, công phu trong tự nhiên, theo tôi có thể phổ nhạc tương đối dễ dàng.

 Mầu tím hoa cà làm " tím buổi chiều tà " từ tấm áo người yêu là cô gái bên cạnh nhà nhưng rồi bị đoạn chia vì cô láng giềng ấy đã chết vì " khói lửa can qua", anh " ngồi nhớ hoa cà " cũng trong "một buổi chiều tà ".

 Hứa đi em sẽ mang contact tím

 Nhuộm mảnh đời, nhuộm tím cả chiều hoang

 Anh tan loãng, anh đắm đuối bàng hoàng

 Trong biển mắt một tinh cầu tím lịm...

 (Yêu Thời Sắc Trong Mắt Em)

 Đối với Thái Thụy Vy thì tinh thể mắt không chỉ màu tím mà còn các sắc xanh, vàng , nâu... Anh muốn người yêu hứa thay contact lenses " để cuộc đời lên gam sắc yêu thương ", không còn nhìn thấy " màu lá úa " nữa mà hiện lên màu " sáng long lanh ", " màu nhung nhớ ".

 Thái Thụy Vy nhận thức " thế giới nầy đâu phải của tôi " vì đã " khác thuở tôi ". Thuở của anh chắc là thuở học trò, thời tráng niên tay trắng " yêu đời trong đục vòng tay tím ". Nay anh " sống như vô hồn " vì " tình đời đổi trắng thay đen ". Cuối cùng anh cảm thán đượm mùi triết lý:

 ....Thế giới bây giờ hết khổ đau

 Có khác gì đâu phải xa nhau

 Vì đau với khổ cùng một nghĩa

 Nên khổ vì nhau cũng chẳng sao

 ( Thế Giới Bây Giờ )

 Thái Thụy Vy muốn thời gian qua nhanh vì " chậm lại khổ tâm ". Anh " đối diện chân phương " để lòng ngổn ngang " mười thương trăm sầu " và " xin em giữ lại nguyên màu tím xưa ". Tôi không rõ nhóm từ " bốn chiều " trong câu " Hình như vũ trụ đổi nhanh bốn chiều ". Bốn chiều không biết có phải bốn chiều của Einstein hay là bốn mùa?

 Trong bài Mùa Hè Của Lãng Quên, anh đã nhân cách hóa mùa hè đã sớm thay áo màu vàng của mùa thu nên màu xanh diệp lục đã đổi sắc khác, mùa hè đi quên lãng tấm lòng thủy chung của anh, bỏ anh" ngồi đó nhớ nhung hạ buồn". Giọng ca ran của những chú ve sầu cũng tím lịm não nùng biết bao.

 Thơ Thái Thụy Vy nghiêng về hoài niệm của dĩ vãng, kỷ niệm hằng thao thức, trăn trở trong lòng anh. Đôi mắt và mái tóc người yêu là hai thi liệu quan trọng. Thiên nhiên thường giữ vai trò chủ đạo trong thơ anh mà hoa lên ngôi vương chủ.

 Bài thơ Trên Cánh Đồng Cỏ May có đủ các nhân tố nêu trên với hai câu mở đầu:

 Những đoá hoa tím em ơi

 Cánh hoa ngày ấy em cài bên tai. . .

và nhìn cỏ may dính trên aó mỏng của nàng, vì tình yêu nồng nhiệt nên bông cỏ may biến thành đóa hoa thơ:

 Cỏ may em dệt vần thơ

 Màu hoa trên tóc mảnh tờ tương tư

 Thực ra người yêu của chàng đâu có dệt thơ bằng cỏ may mà chính chàng chủ quan, cái chủ quan dễ thương chi lạ.

 Thái Thụy Vy cầm mảnh thiên đàng - hẳn đồng nghĩa với tình yêu - để tặng nàng, mặc cho nàng " săm soi " trong " những mùa thu tím lẻ loi " như " chiếc lá rừng thương nhau ". Tiếng hát người yêu cất cao làm cho lá rung, chim hót theo " xôn xao nhạc sầu ". Một điệu blue giữa sơn lâm trong chiều thu phai tím.

 Trong bài Thay Lời Tựa, anh viết về màu tím lãng mạn, ái ân, nhớ thương một cách . . . bay bướm trữ tình. Nhưng rồi với sự chuyển hóa của hai vầng nhật nguyệt và các vì tinh đẩu, tình yêu với tất cả màu sắc kết hợp lại trên kính quang phổ, trên cầu vồng vẫn là tinh túy của màu trắng bất tử, liên đới với màu trắng của tuổi học trò, aó cưới và áo tang nữa. Cuối cùng, màu trắng " phải nhưòng lại cho màu đen vĩnh cửu". Như thế màu tím chỉ là một niệm khúc của tâm cảm trong một giai đọan tâm hồn thi sĩ.

 Hoa Tím Niềm Riêng là một đóa hoa thanh khiết, đẹp dịu dàng và nở từ trái tim lãng mạn tài hoa sẽ tỏa hương và ngời sắc trong lòng người đọc mãi mãi.

 Lê Nhật Thăng

 

Cảm nghĩ của người đọc thơ:
 Phạm Lệ Thúy 

 Tập thơ đầu tiên ra năm 1992 đã cho tôi nhiều ngạc nhiên thích thú, ngạc nhiên vì từ trước đến nay chỉ biết có anh Đỗ khoa Luật mà không biết đến nhà thơ Thái Thụy Vy. Và thích thú vì lời thơ như lời than thở nhẹ nhàng, khoan thai như màu tím trên giấy. Nay nhận được tập thơ thứ ba của anh, Hoa Tím Niềm Riêng, tôi phải ngả mũ chào.

 Nếu tập thơ đầu viết trên màu tím hoa cà, thì những tập sau cũng được nhuộm cái màu sắc rất dễ thương ấy. Bìa sách là bức tranh đẹp, những bài thơ in trên giấy mịn và dày dặn, màu mực vừa không đậm quá mà cũng không nhạt quá, cách thức trình bày nhã nhặn, đều chứng tỏ tác giả đã yêu thương những đứa con tinh thần của mình như thế nào rồi.

 Giở tập thơ đọc, lời thơ trao chuốt nhưng giản dị, hồn nhiên, có những âm điệu hiền hòa và dịu dàng như " Áo em gió lộng chiều nay, Phố dài xoải bóng rứt ray mắt buồn. . . " nhưng lúc nào cũng chứa chất một mối sầu, một nuối tiếc nào đó " Giòng đời trôi mãi chẳng thôi, Có còn quay lại người ơi ?, một lần . . .", hay là " Nền trời phản chiếu mây xanh thẳm, Tĩnh lặng màu xanh của tuổi thơ".

 Nếu tôi không lầm, kỳ này thơ của anh mang rất nhiều hình bóng yêu kiều, mà hình như người nào cũng đến với tình yêu nhưng cũng để lại một chút đau xót, một chút ngậm ngùi như trong bài Cho Niệm Khúc Cuối, hoặc là bài Một Lần. Phải chăng anh là một người rất nhậy cảm và đa tình nên trong thơ anh có tính cách lãng mạn, trữ tình. Và anh đã gửi gấm tâm sự mình " Đã yêu biết trước là giông tố, nhưng vẫn lao đầu xuống vực sâu ", nhưng cũng có lúc anh tin tưởng " Về bên anh, nẻo tình ái cứ vào, Rồi tin yêu thắp sáng những vì sao" . . . và vẫn ca tụng tình yêu một cách tuyệt đối " Yêu đương chỉ có một lần, Một lần cũng đáng đem dâng cả đời ". . .

Phạm Lệ Thúy















Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Chín 2011(Xem: 19378)
Mẹ VN ơi ! Chúng con đã có một lực lượng trẻ đầy tinh nhuệ, đầy mưu trí và khôn ngoan , họ biết cách để đoàn kết thành một lực lượng lớn mạnh, biết dùng chiến thuật hữu hiệu đấu tranh chống lại giặc trong thù ngoài
10 Tháng Chín 2011(Xem: 20346)
Buồn bả nghẹn ngào nhưng tui không khóc, chỉ từ chối không ăn cơm thịt gà hôm đó. Mặc cho chị Gấm chọc ghẹo tới cở nào tui chỉ ăn cơm với xì dầu. Nhìn cái đùi gà nằm trên dĩa với những lằn dao chặt ngọt qua lớp da vàng óng đầy mở tui thù chị Gấm chi lạ.
03 Tháng Chín 2011(Xem: 21364)
Ra đường nhìn gái còn khen là đầu óc còn sáng suốt.(khi nào nhìn đàn ông thành đàn bà thì tôi mới run). Sự sống trên trái đất này sẽ không tồn tại nếu không có những người như chồng tôi và bạn bè của anh.
30 Tháng Tám 2011(Xem: 20319)
Gió mưa sấm sét đùng đùng, Dãi thây trăm họ nên công một người. Khi thất thế tên rơi đạn lạc, Bãi sa trường thịt nát máu rơi,Trời sẽ tối, tiếc thương rồi sẽ hết. Mong các anh yên nghỉ, siêu thoát và xin hãy tha lỗi cho sự chậm trễ của chúng tôi, những người còn sống!
26 Tháng Tám 2011(Xem: 20228)
Má tui tuổi con chó, năm nay chắc cỡ 77 hay 78 gì đó, tui hỏng nhớ rõ. Người ta thường hay bảo người già hay thay đổi tính tình nhưng má tui thì có khác chi đâu? Bả vẫn thế! Như xưa. Vẫn hà tiện và tính toán chi li từ đồng bạc nhỏ
19 Tháng Tám 2011(Xem: 20884)
- Cu Lửa biết không ! Thỉnh thoảng tao nhớ đến mày ! ......Lúc nào vậy chị? Tui xin báo cho chị một tin mừng là lời nguyền ngày đó của chị rất là linh thiêng, tui đã...đã Xèo!
11 Tháng Tám 2011(Xem: 20057)
Phải về hỏi thằng Định thôi, hình như bây giờ nó đang nối nghiệp ông già ngồi may cái gì ở đó với con vợ to như cái mền. Chắc là của ai đặt rồi không đến lấy nên nó phải lấy? Định ơi, sao mày không kêu ông thầy cúng?
08 Tháng Tám 2011(Xem: 20127)
Em ra nấu cơm đi trong lúc anh tắm rửa thay quần áo. Hôm qua món cà pháo om với bì lợn, với đậu phụ rắc tía tô, anh thích lắm, ăn được mấy bát cơm. Hôm nay em làm món cá rán và món nộm rau muống trộn với thịt ba chỉ, tôm, khế, rau răm và vừng em nhé. Việc gì đi ăn nhà hàng cho tốn tiền và làm sao có món Bắc Kỳ ngon như của em cơ chứ
06 Tháng Tám 2011(Xem: 20542)
Thì ra Jack cứ ngỡ Wendy là một cô gái câm thế mà anh vẫn sinh lòng quyến luyến mà còn muốn tiếp tục đi đến hôn nhân. Wendy cũng tự hào có quyết định sáng suốt vì đã chọn được người tình trong mộng tuyệt vời nhất thế gian.
05 Tháng Tám 2011(Xem: 20137)
Khổ cho các nhà thơ, các chàng nhạc sĩ dù có nhoi nhói thất tình, cũng chẳng còn tìm đâu ra tà áo cưới để than để thở, vả lại các cô dâu bây giờ biết rõ họ đi đến đâu và sẽ làm gì, chẳng ai cần bánh quế - bánh cốm – bánh phu thê (xu xê)...
31 Tháng Bảy 2011(Xem: 21626)
Biết nói chi đây, tui chỉ là thằng nhóc con ngày đó, mà bây giờ thì Mỹ, Cộng hài hoà xúng xính trong cái áo dài cổ truyền phong kiến có in chữ THỌ cùng nhau đi lễ chùa Hương hôi rình, còn thằng tui thì âm thầm nhang đèn cúng vái cho nhỏ Mai với anh Ba Khả trong lòng. ..
28 Tháng Bảy 2011(Xem: 21086)
Đó cũng là lần cuối cùng tui gặp con Mai. Nghe nói ông Ba Râu bị bắt đánh xe bò vô rừng chở cái gì cho ai đó một tối rồi không bao giờ trở lại. Mai ơi ! cho tao xin lỗi mày, bây giờ mày ở nơi đâu? Mấy con dế mày cho đã chết từ lâu nhưng hình như tao vẫn còn nghe tiếng gáy đâu đây.
27 Tháng Bảy 2011(Xem: 21878)
Ngày mai,28/7/2011,ngày tưởng niệm lần thứ 38 năm đơn vị tôi bị phục đánh.Xin vọng tưởng đến anh linh cố thiếu tá Thạch ngọc Nhường,đơn vị trưởng của tôi,và các đồng đội đã anh dũng hy sinh.Nếu cùng chung số phận,ngày nầy 28/7/2011,là lần giỗ thứ 38 của tôi rồi. Kỷ niệm đau buồn mãi mãi không bao giờ quên.Xin thân chuyển đến quý vị bài bút ký nầy.
26 Tháng Bảy 2011(Xem: 20898)
Tui đã có về thăm lại chốn xưa trường cũ đó một lần, ông thầy Chín đã mất từ lâu, cái trường cũ của tui giờ là một căn phố cao như cái hộp quẹt dựng đứng trông quê không chịu nổi, nhưng cái sân gạch tàu đỏ vẫn còn đó.
20 Tháng Bảy 2011(Xem: 21861)
Chẳng còn dấu vết gì của chiến tranh để lại.Còn chăng là những địa danh:Bình long,An lộc,Tân khai,Suối Tàu ô,Xa cát,Xa cam,Xa trạch,Đồi Gió...trong lòng mỗi con người chúng ta,còn sống sót sau chiến tranh.Xin chiến tranh hãy ngủ yên trong tâm tư con cháu thế hệ mai sau của chúng ta.
19 Tháng Bảy 2011(Xem: 21092)
Anh thong thả uống hụm sinh tố và dõi mắt sang hàng cơm tấm bên cạnh. Đang tầm sáng, giờ cao điểm đông khách, anh chẳng thấy Ngọc Diệp đâu, chỉ thấy một bà to mập đang ngồi giữa nồi cơm to tướng không kém gì bà ta, và một cái bàn thấp trên bày la liệt những món ăn, những hũ đồ chua và hũ nước mắm, mấy ống đựng thìa, đựng nỉa
18 Tháng Bảy 2011(Xem: 20384)
Sống chung với một ông bố chồng già yếu, bướng bỉnh là chuyện không dễ. Ông hay than phiền, hỏi những câu không đúng lúc và từ chối các món ăn cần thiết. Ông hãnh diện về thời trai trẻ, cứ kể đi kể lại các câu chuyện của thời vàng son. Hồi đó, là chỉ huy trong quân đội...ông luôn đặt lý trí lên trên tình cảm
19 Tháng Sáu 2011(Xem: 20998)
“ Đời buồn như chiếc lá, lặng rơi bên hiên nhà. Mưa vô tình ngập lối Cuốn trôi mảnh hồn ta! “
15 Tháng Sáu 2011(Xem: 20046)
Tôi không thích khoe khoang về ông “Bố” của nhà đâu, vì chả lẽ lại “mèo khen mèo dài đuôi”, những điều tầm thường trong cuộc sống gia đình chắc nhà nào cũng giống nhau. Ngày lễ Cha ai cũng nhắc đến công ơn sinh thành dưỡng dục của Bố,
14 Tháng Sáu 2011(Xem: 19158)
Đã bốn mươi lăm năm trôi qua, tiếng gọi thân thương “Bố ơi!” đã vĩnh viễn lìa xa chị em tôi khi tôi vừa qua mười sáu tuổi. Mãi đến bây giờ mỗi lần nhớ về Người lòng tôi vẫn luôn mang tâm trạng bồi hồi thương kính.
01 Tháng Sáu 2011(Xem: 20254)
Ông may mắn nhiều lần thoát chết và cuối cùng đến được bến bờ tự do qua con đường vượt biên bằng đường biển. Ông định cư tại Hoa Kỳ cùng với gia đình. Hồi ký “ Cuộc đời đổi thay” được tác giả ghi lại hành trình của một đời người thăng trầm suốt hơn 50 năm theo vận nước .
27 Tháng Năm 2011(Xem: 19576)
Tôi bốc ra những sợi tóc bạc ngày xưa của má để lên bàn tay. Tôi đưa bàn tay với nhúm tóc lên mủi. Tôi nhấm nghiền đôi mắt. Mùi hương thoảng nhẹ mơ hồ trong ảo giác. Tôi khóc òa lên như một đứa trẻ trong căn nhà cũ quạnh vắng buồn hiu!
26 Tháng Năm 2011(Xem: 20456)
Ngày hôm nay viết những dòng này tôi muốn nói với các bạn rằng trong bao chia ly cuộc đời có gì hạnh phúc hơn những hạnh ngộ bằng hữu. Làm bạn với anh Tô hòa Dương ngày nọ là một trong những hạnh ngộ bằng hữu ấy
18 Tháng Năm 2011(Xem: 21626)
Tôi ở đội kỹ luật một năm rưởi được đưa ra đội nông nghiệp và được thả về nhà, tôi dùng chữ thả rất đúng nghĩa của nó, chúng ta không thể ngộ nhận chữ thả và chữ tha được vì chúng ta có tội với ai đâu mà được tha
10 Tháng Năm 2011(Xem: 20391)
em là một người mẹ chồng tuyệt vời chưa đủ, mà là một phụ nữ miền Nam tuyệt với nữa đấy, vì lúc nào cũng nhân hậu, hào phóng, dễ tính và dễ thương vô cùng.
04 Tháng Năm 2011(Xem: 19804)
Cám ơn mẹ đã cho ba con, đã cho con một ngọn lửa tình yêu không bao giờ tắt, một dòng đại dương tình yêu không bao giờ khô cằn, một bầu trời tình yêu luôn chói lòa rực sáng, ngát hương ...
04 Tháng Năm 2011(Xem: 19794)
Tôi sinh ra ở miền Bắc VN sống và trưởng thành tại Sài Gòn. 1970 gia đình rời về Biên Hòa là lúc tôi lên đường nhập ngũ làm tròn bổn phận người trai thời binh lửa.sau 1975 khi đất nước rơi vào tay CS tất cả những hoài bão tương lai của tôi biến theo thời gian
27 Tháng Tư 2011(Xem: 20566)
Em Sài Gòn diễm ảo của anh xưa Mình mất nhau mười hai mùa nắng mưa Anh cứ ngỡ đã mười hai thế kỷ…
26 Tháng Tư 2011(Xem: 19740)
Độ 7 giờ, tiếng xích của chiếc PT76 nghiến mặt đường từ từ tiến lên từ hướng chợ, khi đến gần cổng của BCH/CSQG/Quận Long-Thành dừng lại vì lựu đạn và M79 bắn xối xả của anh em phòng thủ, tôi đang ở trong bunker, nằm ngay góc Chi-khu và văn phòng ban ANQĐ/Quận, xuyên qua lỗ châu mai nhìn thấy những bóng đen lốp ngốp phía trên mui xe
24 Tháng Tư 2011(Xem: 20013)
Chất xám đã chảy rakhỏi nước rất nhiều từ cuộc di tản vĩ đại của tháng 4 năm 75, chất xám bị thui chột trong các "trại cải tạo", rồi tiếp tục rò rỉ theo những chiếc ghe vượt biên nhỏ nhoi, đầy tội nghiệp. Chưa dừng ở đó, chất xám Việt Nam tiếp tục thất thoát cho tới bây giờ,
16 Tháng Tư 2011(Xem: 21074)
Vâng, tôi sẽ im lặng cho đến chết, để xa chàng mà vẫn mang theo đời mình trọn vẹn hình ảnh người yêu đầu đời năm xưa, để con tôi vẫn giữ nguyên trong lòng sự ngưỡng mộ suốt đời nó, khi luôn luôn nghĩ rằng có một người cha đã anh dũng hy sinh vì Tổ Quốc.
03 Tháng Tư 2011(Xem: 21038)
Không biết mọi người ra sao, riêng tôi càng lớn tuổi càng thích lục lọi tìm những tấm ảnh cũ, mà mỗi tấm ảnh dù đẹp hay xấu, đã ố vàng với thời gian đều chất chứa ít nhiều kỷ niệm và nơi chốn.
03 Tháng Tư 2011(Xem: 21725)
Hôm nay, ngồi đọc và viết bài “Hương Vị Ngày Xưa”, món ăn hai miền của quê Mẹ mà lòng tôi bùi ngùi không tả. Đã mấy chục năm rồi, nơi đất nước phồn hoa này, đầy đủ các món ngon vật lạ.
03 Tháng Tư 2011(Xem: 20609)
Tôi nhớ giọt mồ hôi lấm tấm trên trán Mẹ, lom khom chụm lửa cho nồi bánh, dù Trời đang se lạnh. Tôi thương cái dịu dàng nhẫn nại của chị, ngồi nắn nót từng hũ dưa hành, dưa kiệu ngọt dịu trắng tinh
12 Tháng Ba 2011(Xem: 21070)
Vì vậy, sáng nay khi bà Tâm gọi sang để nhắc Duyên lát trưa qua chở bà đi chợ Việt Nam mua thức ăn, tiện thể xin quyển lịch “Tam Tông Miếu” (loại lịch bóc từng tờ) để bà coi ngày giờ, kiêng cữ cho cả năm, Duyên đã cười vang trong phone và nói với mẹ rằng: ”Má ơi, cái duyên “Tam Hạp”
08 Tháng Ba 2011(Xem: 20804)
Bố mẹ tôi người Bắc, di cư vào Nam lại sống trong khu xóm toàn người Bắc, nên tôi vẫn nguyên vẹn là con gái Bắc cả từ ăn nói đến cách sống ở đời.
03 Tháng Ba 2011(Xem: 19540)
Mùng Hai Tết năm đó, cô Hai Lựa dẫn thằng Cu Tí về quê ăn Tết. Bất ngờ hay tin ông Cả Mẹo vừa mới qua đời. Tin như sét đánh ngang mày, mẹ con cô vội vàng chạy u về nhà ông Cả. Vừa bước chân vào nhà thì nắp quan tài cũng vừa đóng đinh khóa chặt lại
03 Tháng Ba 2011(Xem: 20790)
Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng đất mà các nhà địa lý Tàu cho là có long mạch, mà long huyệt nằm ngay tại cái dốc cao vút ngay tại núi Châu Thới, vì vậy nhà triệu phú người Tàu tên Hỏa chôn nơi đây, cái tên dốc chú Hỏa có từ lúc đó
03 Tháng Ba 2011(Xem: 20509)
tôi rất vinh dự đã từng là cựu học sinh trường Tiểu Học NGUYỄN DU, Biên Hòa, có truyền thống tốt đẹp lâu đời và là một trong những ngôi trường đầu tiên của quê hương chúng ta, có lịch sử gắn bó với trường Trung Học NGÔ QUYỀN.
03 Tháng Ba 2011(Xem: 18966)
Bao nhiêu năm trôi qua, không còn được ăn Tết Việt Nam đúng nghĩa, mỗi độ Tết Nguyên đán , tôi vẫn ăn Tết bằng ký ức. Trong một khoảnh khắc sống bằng trí tưởng, ngày Tết vẫn còn nguyên vị ngọt ngào của bánh mứt, vẻ êm đềm của thời thơ dại.
10 Tháng Hai 2011(Xem: 19357)
Búp ơi! Em biết không chỉ cần ba mươi giây thôi vị Nguyên thủ Quốc gia tuyên bố đầu hàng đã làm thay đổi vận mệnh của một đất nước, chôn vùi cả một dân tộc trong đau thương tủi nhục, huống hồ chi từ đây cho đến giờ xổ số, em còn cả bốn năm tiếng đồng hồ thì sự hy vọng thay đổi cuộc đời em đâu phải là không thể xảy ra phải không Búp?!
10 Tháng Hai 2011(Xem: 18719)
Anh cố tìm giấc ngủ, mấy đêm trước anh còn đi vào giấc ngủ với bao nhiêu là hình ảnh vui tươi, tuyệt vời của ngày Tết Việt Nam. Vậy mà đêm nay những hình ảnh đẹp đẽ ấy biến đi đâu hết? Anh mong sao sáng mai thức dậy, đọc báo thấy tin chính quyền Việt Nam vừa… ra lệnh cấm không cho Việt Kiều về quê ăn Tết nữa. Chắc lòng anh sẽ…vui như Tết. Khỏi phải đi đâu cả.
10 Tháng Hai 2011(Xem: 19667)
Tôi đã xa Tổ Quốc nhiều năm. Thời gian không dài nhưng cũng đủ để nhớ, quên nhưng không thể xóa mùi hương có được từ những năm tháng cũ. Làm sao quên được mùi sữa Mẹ tinh khôi những ngày chưa lớn, mùi bùn trong đầm sen cuối làng thân thiết, mùi hương hoa cỏ lẫn trong sương sớm vào mùa Hạ ấm nồng
30 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 21327)
"Cô ấy đã cho tôi sự sống, cho mẹ tôi sự ấm áp, cho tôi một mái nhà, bây giờ, tôi dành cuối đời tôi để chăm sóc cô ấy" Anh dắt tay chị đi, như ngày đó chị dắt tay đứa bé năm tuổi, họ cùng mỉm cười toại nguyện, một mối tình đẹp như những áng mây chiều êm ả trôi lờ lững ở cuối lưng trời…
29 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 20500)
Sau một đêm khó ngủ, tôi nghĩ đến lời hứa con cuả tử sĩ Huỳnh Tự Trọng,sẽ kể về câu chuyện có thật này. Một bí ẩn cuả Tâm Linh, đối với tôi thật vô cùng khó giải thích. Trân trọng mời quý vị cùng xem. Và gọi là chút tình với hương linh người tử sĩ.
08 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 19009)
Khi gió muà Đông Bắc phả hơi giá lạnh lùng vào mảnh vườn hiu hắt, đầu tháng Mười Hai của mỗi năm, là tôi lại chạnh nhớ đến những mùa Giáng Sinh ngày thơ ấu. Lạ một điều là trong đáy lòng tôi bỗng ấm lại,
03 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 20584)
Một câu chuyện gần gũi với đời sống hiện tại, dù biết phải “ an cư mới lạc nghiệp”, nhưng vẫn phải “liệu cơm gắp mắm” mới khỏi cảnh dở khóc dở cười khi mua một cái nhà vượt quá tầm tay.
11 Tháng Mười 2010(Xem: 19352)
Chị rất đau khổ, lặng lẽ trở về nhà. Chị nhất định không kể câu chuyện cho mẹ chồng biết, cũng như bất cứ ai.
06 Tháng Mười 2010(Xem: 18511)
Tôi không có đập đìa gì hết. Tôi chỉ là một người trở về từ trại tù cải tạo với tài sản duy nhất và quý giá nhất là một cô vợ chung thủy và ba đứa con ngoan. Tôi gốc gác Biên Hòa, ngày xưa làm việc ở chi khu Long Toàn này, bị một cô nữ sinh tên là Bé Năm, nhà ở gần đó, trói cổ nên đã nhận nơi nầy làm quê hương!
04 Tháng Mười 2010(Xem: 18988)
Cái nhớ của tôi lập lại nhiều lần vào những thời điểm khác nhau. Nhớ Biên Hòa là điều có thật, hay nói cách khác là không giả dối chút nào.Không biết đêm nay tôi còn thao thức và trăn trở với nỗi nhớ Biên Hòa hay không?