10:49 SA
Thứ Tư
13
Tháng Mười Một
2024

SỐNG VÀ CHẾT, RANH GIỚI MONG MANH* Nguyễn Nhơn

04 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 25932)

 

SỐNG VÀ CHẾT, RANH GIỚI MONG MANH*

 

Hồi đó, nơi trại tù Tân Lập dưới chân rặng Trường Sơn, cứ mỗi độ thu về, người tù ôm bụng rên rỉ từ đầu thu đến cuối đông. Một bửa, vừa chập tối, cơn đau trở nên gay gắt. Người tù rên rỉ thảm thương. Bạn tù thương, thầm thì bảo: Tôi còn mấy viên stovarsol, thuốc kiết. Tôi cho anh một viên uống đở, nhưng nếu lở bị sóc thuốc, anh đừng khai ra tui, nghen. Tôi uống rồi càng đau dữ, mới lần ra cửa sổ hô hoán “bảo vệ” xin cho đi bệnh xá. Thằng bảo vệ bảo: Chờ đó, chờ nó ra báo phòng trực xin mở cửa phòng giam.

 Tôi oằn oại rên rỉ ầm ỉ, cả phòng giam náo động. Thằng lính gác nạt nộ, bảo im. Anh em sợ nên khuyên can ráng nhịn đau kẻo “nó” chửi bới, làm hung.

 Tôi cắn răng chịu, rồi dường như bất tỉnh. Khi cơn đau xé ruột làm cho thức tỉnh, tôi lê lại song sắt, lòn tay đưa ra ngoài, kêu cầu: Làm ơn cho xin một mủi Atropine, tôi đau quá! Thằng lính gác đâu biết trô pin, trô piếc cái gì, nạt: Cứ mãi làm ồn. Gần sáng rồi. Hãy chờ đó, cửa mở, lên bệnh xá.

 Tôi oằn oại, rên siết, rồi bất tỉnh. Mãi đến khi có người bồng xốc lên, loáng thoáng biết có bạn tù bồng đi bệnh xá. Rồi kiệt sức, không biết gì nữa!

 Chợt lại thấy đau đớn, rên rỉ. Anh bạn tù được cắt cử trông nom bệnh xá nghe thấy, bước lại, ôn tồn bảo: Bệnh xá chắc chiu mãi mới được ba mủi Atropine. Từ sáng đến giờ, thấy anh đau đớn, rên siết quá, cầm lòng không đậu, đã chích hết cho anh rồi. Bây giờ mà còn thuốc cũng không dám chích cho anh nữa! Thôi, cố gắng nhẫn nhục cho qua cơn. Lúc nầy đã quá nửa đêm.

 Vài ngày sau, khi cơn đau dịu bớt, một buổi sáng, anh Lang phụ trách bệnh xá, tay cầm một ống thuốc đưa ra trước mặt, bảo: Ống thuốc nầy sức công phạt mạnh. Anh liệu kham nổi không, tôi chích cho. Tôi cùng đường, liều mạng, biểu: Chích thì chích, sợ gì!?

 Mủi kim tiêm vừa rút ra khỏi cánh tay gầy, nghe như ai vừa đập vào ngực một búa tạ, tức thở, tôi hoảng hốt kêu: Anh Lang ơi! Tôi mệt quá! Tiếng mình kêu mà nghe xa xôi như tiếng của ai? Anh Lang lật đật bảo” Nằm xuống, nằm xuống". Tôi cố gượng, chống hai tay ra phía sau, nửa nằm , nửa ngồi, cố gắng hit thở vì biết rằng, lúc nầy mà nằm xuống, buông xuôi là... vĩnh viển ra đi! Hơi thở thì nhẹ re, hầu như không có dưỡng khí. Trái tim thì trái lại bừng bừng sóng vỗ, ào ạt sóng bổ ghềnh. Lòng thầm uất ức: Cả đời không làm gì ác, tại sao đành bỏ thây nơi rừng núi xứ người, không thấy mặt cha mẹ, vợ con?! Đợt sóng nầy vừa dịu xuống, đợt khác lại lừng lên. Nghe chừng như sức sống tuôn chảy, thoát ra từ mười ngón tay, ngón chân. Nhìn trước mặt, dưới ánh nắng vàng mùa đông hiu hắt, đồi núi nhấp nhô như sóng vợn vũ điệu tử thần. Vẫn gắng gượng hít thở. Thầm nhủ: Phen nầy mà đợt sóng thứ ba ào tới, nhất bất quá tam là hủ hỉ! May sao, trời còn thương: Không phát động đợt ba. Nắng mùa đông không còn nhiễu loạn. Đôi núi cũng không còn nhãy múa. Cảnh trí buổi sáng mùa đông với nắng vàng hiu hắt, đồi núi trở về tĩnh lặng như thường hằng. Người tù bé mọn từ trên ranh giới mong manh giữa sống và chết như đường tơ, kẻ tóc, bước trở lại về phía sự sống!

Tôi nằm xuống, đi vào giấc ngủ cô miên, êm đềm như chưa từng thấy!

Sống và chết cận kề như đường tơ. Vậy tại sao ta bươn chải, nhọc nhằn tìm cầu danh lợi?

 Ngày nay, tấm thân lưu lạc xứ người, những tưởng yên bề “lão giả, an chi.” Nhưng mà nhìn về phía bên kia bờ Đại Dương, nơi chốn cũ, quê xưa, bao nhiêu oan trái chập chùng, lòng không đành đoạn mà phải gắng gượng cưởng cầu.

 Có người nói rằng loài quỉ dữ cộng sản vô phương trừ dứt. Thôi thì cứ để khuyên nhủ chúng từ từ cải biến.

 Gần 70 năm rồi chớ đâu phải ít, dân tình nhẫn nhục chịu khổ đã quá lâu. Nếu hàng thức giả không chịu đảm đương trách nhiệm, “ Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách” thì ai chịu?

Sống và chết có khi nặng tựa Thái Sơn. Nhưng khi cần cứu dân, cứu nước, “Gieo Thái Sơn nhẹ tựa hồng mao.”

Ai là kẻ sĩ, người trai Đất Việt, làm sao không biết lẽ trọng khinh?

Một khi tráng sĩ lên đường chiến đấu, ắt nhớ câu, “ Cổ lai chinh chiến, kỷ nhân hồi,” coi cuộc đời thanh thản như, “sống gởi, thác về.”

Ước mong hàng thức giả trong, ngoài nước dõng mãnh đứng lên vì Đại Nghĩa Dân Tộc dẫn dắt toàn dân tiến bước, dứt trừ hoạn họa cộng sản tham tàn.

 

Nguyễn Nhơn

(Thu 2012)

 

(*) Nhân đọc bài viết “ Tắt thở rồi sống lại.”

Ý kiến bạn đọc
10 Tháng Mười Một 20128:00 SA
Khách
How neat! Is it relaly this simple? You make it look easy.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Mười 2015(Xem: 183542)
Quan trọng là luôn được sự yểm trợ và thương mến của quý Niên Trưởng, quý Huynh Trưởng và các hội đoàn người Việt hải ngoại
15 Tháng Mười 2024(Xem: 52)
Dòng văn nghệ vàng son của miền Nam lại phải ngả mũ chào thêm một cái tên lớn của âm nhạc ra đi, để lại một di sản vẫn vang lên từng ngày ở mọi nơi.
23 Tháng Bảy 2024(Xem: 1081)
Chính âm thanh của cuộc sống sinh động ấy đã lắng đọng mãi trong ký ức của tôi, và đã cho tôi những hoài niệm đẹp của ngày xa xưa trên con đường THĐ - nơi tôi sinh ra và lớn lên.
23 Tháng Bảy 2024(Xem: 1096)
phải mang nỗi nhớ nhung ra kể với bạn về một phần đời của Sài Gòn năm cũ. Còn bạn, ký ức nào vẫn còn lưu giữ về một thành phố ngày xưa?
30 Tháng Năm 2024(Xem: 1433)
nhiệt tình của một ông thầy trẻ của Trung học Ngô Quyền Biên Hòa gần nửa thế kỷ trước. Vĩnh biệt thầy với chân thành thương tiếc!
14 Tháng Tư 2024(Xem: 1228)
Nhưng tôi không bao giờ quên những khoảnh khắc cuối tháng tư đau thương ấy. Tôi không bao giờ quên một khoảng đời đen tối ấy.
30 Tháng Ba 2024(Xem: 1941)
Dòng sông có tiếng hát đấy, tiếng hát trong im lặng, chỉ mình tôi nghe, và nó rất buồn.
11 Tháng Ba 2024(Xem: 2032)
Đôi khi trong cuộc đời làm thơ có những ngẫu hứng bất ngờ , thích thú như vậy. Câu chuyện trên với tôi là một kỷ niệm nho nhỏ
07 Tháng Ba 2024(Xem: 1809)
Chính vì những cảm nhận như thế nên mới có bài viết này để trân trọng tác giả đã nói lên được điều ấy.
04 Tháng Ba 2024(Xem: 1724)
Tiếp cận văn minh phương Tây sớm, nên dân Sài Gòn có thói quen ngả mũ chào khi gặp đám ma, xe hơi không ép xe máy, xe máy không ép người đi bộ
02 Tháng Ba 2024(Xem: 1491)
Tất cả không vì một lợi nhuận nhỏ nhoi nào chỉ vì trái tim nồng nàn của người nhạc sỹ.
19 Tháng Hai 2024(Xem: 2097)
Tôi chỉ muốn có một nước Việt Nam như thế. Có thể bạn sẽ hỏi: “Vì sao? Để làm gì?
03 Tháng Giêng 2024(Xem: 2226)
Cố thắp cho nhau một ngọn đèn. Để dù trong tăm tối ta còn được cháy trong lòng nhau
30 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 2147)
So sánh tôi với người bỏ làng ra đi trong những trang sách đó thì hoàn cảnh của tôi đáng buồn hơn nhiều. Không những đã bỏ làng, bỏ nước đi, còn nhận quốc tịch của một nước khác.
01 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 2001)
Cầu mong cho những cô học sinh nhỏ trong bức hình, cô học sinh lớp Sáu trong bài thơ của Trần Bích Tiên và luôn cả Trần Bích Tiên nữa bình an
04 Tháng Mười 2023(Xem: 2328)
Thôi .. giờ bên nhau đã hết. Bầu trời vần vũ kêu mưa. Tạm biệt mầy..Hẹn ngày tái ngộ ...gần thôi.
05 Tháng Bảy 2023(Xem: 2914)
Throughout the day, we danced and sang songs that transported us back to those high school days
30 Tháng Sáu 2023(Xem: 4433)
Tôi cũng sẽ kể lại cho con tôi là tôi đã từng sống trong một nước Việt Nam Cộng Hòa văn minh và nhân bản như thế
14 Tháng Năm 2023(Xem: 3275)
chuyện của má tui. Những chuyện bình thường, lặt vặt mà sao với tui nó quý quá chừng
13 Tháng Năm 2023(Xem: 3078)
Lau xong nhìn rõ mình trong đó Thấy lại Mẹ hiền trong phút giây!
03 Tháng Năm 2023(Xem: 2887)
Cầu nguyện linh hồn anh An Bình nơi nước Chúa Nguyện ơn trên cho chị đủ sức mạnh để vượt qua tất cả
03 Tháng Năm 2023(Xem: 2684)
Đàn bà chúng tôi luôn luôn là nạn nhân trong cuộc chiến. Người đàn ông không thế nào hiểu được sự kiên trì chịu đựng của phụ nữ
03 Tháng Năm 2023(Xem: 2643)
Nếu người dân miền Nam hiểu biết về cộng sản Bắc Việt như người dân Ukraine hiểu biết về cộng sản Nga, lịch sử Việt Nam ngày nay (có thể) đã khác
12 Tháng Ba 2023(Xem: 3019)
Bởi vì họ đang vùng lên không phải chỉ cho phụ nữ mà vì sự tự do và công bình cho đất nước họ trên thế giới này.
19 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 3529)
Anh và những êm ái của tình yêu, dù cho tôi đã đáp lại một cách tệ hại thì cũng là mối tình rất đẹp.
02 Tháng Mười Một 2022(Xem: 3850)
Anh nằm xuống ở một nghĩa trang buồn, xa xôi. Chỉ có loài chim thôi !! Hôm nay, ngày 2/11. Ngày lễ các linh hồn. Tôi cầu xin linh hồn anh được hưởng nhan Chúa Trời ! Đời Đời !
14 Tháng Chín 2022(Xem: 4227)
Nhân ngày sinh nhật, chúc Hạnh thật nhiều sức khỏe và hoạt động hăng say. Cám ơn Dậu và các cháu lúc nào cũng ủng hộ và tạo điều kiện cho Hạnh đến với các sinh hoạt của Biên Hòa.
14 Tháng Tám 2022(Xem: 4166)
Cuối cùng rồi mọi ve vuốt, mọi khuynh loát đều chịu thua, đều lùi bước trước sự nhã nhặn khuớc từ,
04 Tháng Bảy 2022(Xem: 3668)
Khi ta đi, đất bỗng hoá tâm hồn. Xin cảm ơn Nebraska, quê hương thứ hai yêu dấu
10 Tháng Sáu 2022(Xem: 4432)
đã từng vui, đã từng buồn rồi mỗi người đôi ngả. Năm tháng đã qua ấy, tôi gọi tên là thanh xuân.
30 Tháng Năm 2022(Xem: 4776)
âm ỷ thốn vào đời sống, dai dẳng đeo theo mỗi khi trở mùa / viên đạn mang nỗi đau mất quê hương mất nguồn cội.
23 Tháng Tư 2022(Xem: 5045)
Và thấy ai đó đang khóc thầm nhớ tiếc những ngày vàng son, những ngày con người dù đau khổ, chết chóc những vẫn còn biết tử tế với nhau
03 Tháng Ba 2022(Xem: 5490)
tôi nghĩ, không tránh khỏi những thiếu sót, hoặc sai lệch. Nhưng đã đọc, mà không viết, cứ để ứ hự ở trong lòng thì quả thật, có lỗi với Nguyễn Tất Nhiên thi sĩ.
14 Tháng Hai 2022(Xem: 5174)
Nam không trách gì anh ta, cũng vì quá thương em gái, nếu như em gái của Nam gặp trường hợp này thì chắc Nam cũng sẽ làm như vậy.
09 Tháng Hai 2022(Xem: 5068)
Gửi đến Biên Hòa quê hương lời Chúc Mừng Năm Mới. Chúc các bà chị dâu vượt bao bệnh tật để vui cùng con cháu.
01 Tháng Hai 2022(Xem: 4930)
Cuộc sống thanh nhàn ta tận hưởng Nhâm Dần dịch bệnh cũng lui binh
27 Tháng Mười Một 2021(Xem: 5863)
Cám ơn Thầy Cô bạn bè đồng trường đồng lớp. Cám ơn những người bạn ở khắp thế giới đã chia sẻ vui buồn và trao đổi văn thơ.
13 Tháng Mười Một 2021(Xem: 5606)
Bốn năm anh đã nằm xuống, 4 năm tôi để anh tại chùa nghe kinh. Bây giờ tôi phải để anh nhẹ nhàng thân xác.
08 Tháng Mười Một 2021(Xem: 5665)
Thương quá ai ơi tôi không đủ chữ Giảng nghĩa dùm tôi cái chữ ân tình!
29 Tháng Tám 2021(Xem: 6653)
Hỡi các bạn đang còn sống, đừng bao giờ nghĩ mình có thể sống chung với bệnh dịch khi ta chưa có thể khắc chế được nó!
25 Tháng Bảy 2021(Xem: 6738)
Mong một ngày gần nhất mọi chiến sĩ chống giặc được về nhà. Người người sẽ trở lại với saigon còn tôi được về thăm quê hương
19 Tháng Bảy 2021(Xem: 6810)
lòng tôi rộn ràng vui như ngày tựu trường năm cũ, sắp được gặp lại các người thân yêu....
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 6495)
Hôm nay nghe Mạnh đứng ra làm lại chiếc nhẫn khoá 25. Có lẽ là người sung sướng và hạnh phúc nhất là chính mình.
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 5973)
Người yêu ấy có phải là tôi không? Chỉ có anh trả lời được. Tiếc thay anh đã chết không thể trả lời.
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 5860)
tôi phân vân quá, vì bạn tôi hôm qua gọi điện cho tôi nói "Mày có phước lắm, được ở gần chùa."
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 5890)
Các bạn Muối men cho đời ơi! Các bạn đã thực hành lời Chúa thật dễ dàng và đẹp đẽ! Tôi xin thay mặt cho những người nhận quà hôm nay Cám ơn các bạn!.
03 Tháng Bảy 2021(Xem: 6044)
vì đã chịu lấy tôi, một người thua cuộc mất hết tất cả để rồi phải khổ, trong khi bao nhiêu người khác muốn cung phụng em.
20 Tháng Sáu 2021(Xem: 6632)
Chiếu đời mâm cỗ vinh nhục có phúc có phần, thời trẻ trai hay khi trai chẳng còn trẻ thì cũng thế thôi
29 Tháng Năm 2021(Xem: 6098)
“Ngày của Cha” sắp đến nơi rồi. Các bác trai hãy cùng tôi “nối vòng tay nhỏ” và làm ngày này là một ngày thiêng liêng không thua kém gì ngày “Mother’s Day.”