9:57 CH
Thứ Sáu
26
Tháng Tư
2024

LÃNH ĐẠO TRẺ CỦA VIỆT NAM LƯU THỊ QUYÊN - Bùi Anh Trinh

30 Tháng Năm 201710:21 CH(Xem: 14525)

LÃNH ĐẠO TRẺ CỦA VIỆT NAM LƯU THỊ QUYÊN


      LƯUTQUYÊN


Giữa cái chốn cạnh tranh quyền lực gió tanh mưa máu, giữa cái "bức tường lửa"đầy hắc ám, đột nhiên xuất hiện một nhà lãnh đạo 23 tuổi với cái máy vi tính đã dẫn đầu 12.600 người đầy nhiệt huyết đứng ra tranh đấu cho lẻ phải, cho sự thật.

Lưu Thị Quyên không dựa hơi ai, không cần lừa bịp ai mà cũng tự nhiên trở thành lãnh tụ nổi tiếng.  Cô chỉ có duy nhất tấm lòng trong trong sáng và một đầu óc sắc xảo.  Cô đã đưa ra một đòi hỏi đơn giản là yêu cầu CSVN "công khai dự thảo ngân sách nhà nước".
Từ 1954 đến nay ngân sách của nhà nước CSVN được giấu như là bí mật của quốc gia.  Có thể nói ông Kim Jong Un giữ bí mật nguyên tử như thế nào thì CSVN cũng giữ bí mật ngân sách nhà nước như thế ấy.  Nhưng rồi đến năm 1993 thì bí mật này bắt buộc phải chia sẻ với ông chủ nợ Mỹ.

Năm 1993 Tống thống Clinton của Mỹ cho phép IMF và Wold Bank cho CSVN vay để xóa đói giảm nghèo và vay để phát triển kinh tế.  Dĩ nhiên con nợ phải cho ông chủ nợ biết tình hình công nợ của họ như thế nào, kể cả dự án điều hành ngân sách quốc gia. Từ đó CSVN cũng phải chia sẻ bí mật ngân sách với các ông chủ nợ quốc tế, nghĩa là công khai công nợ với quốc tế.  Đây là việc bình thường đối với các quốc gia khác trên thế giới, chẳng những công khai với giới tài chánh quốc tế, mà còn công khai với quốc dân của mình.
Nhưng đối với 4 nước Cọng sản còn lại trên thế giới thì không có chuyện công khai công nợ của nhà nước bởi vì theo nguyên tắc Mác-Lênin thì việc điều hành quốc gia là việc của "Bộ chính trị" mà người dân không được quyền nhòm ngó tới.  Vì vậy khi Lưu Thị Quyên đòi công khai hóa dự thảo ngân sách nhà nước thì có nghĩa là đòi phá bỏ Mác- Lênin, tức là xóa bỏ hai chữ "Cọng sản".

Mặc dầu CSVN đã âm thầm phá rào Mác- Lênin từ năm 1986, trước khi chủ nghĩa Mác- Lênin sụp đổ.  Nhưng họ vẫn giữ kho bạc của quốc gia trong tay họ, và họ không muốn cho dân biết họ đã tiêu xài tiền của quốc gia như thế nào.  Sở dĩ họ không muốn cho dân biết là vì họ đã tuồn tiền trong kho bạc về nhà riêng của họ mà dân không thể nào hay biết.
Tuy nhiên CSVN đã mắc sai lầm trầm trọng khi họ lấy tiền vay của Mỹ để đầu tư kiếm lời tại Venezuela, là quốc gia thù nghịch với Mỹ.  Năm 2008 Tổng bí thư Nông Đức Mạnh, Chủ tịch Nguyễn Minh Triết thăm viếng Venezuela.  Năm 2009 trang mạng Tuyên Giáo Việt Nam khẳng định "Việt Nam và Venezuela cùng tiến lên Xã hội chủ nghĩa"(sic).

Việc này không thể nào thoát khỏi con mắt của các thầy phù thủy Mỹ, cho nên tháng 9 năm 2016 nhà báo Huy Đức tung ra tài liệu cho thấy CSVN đã "đầu tư" 2,1 tỉ USD cho Venezuela và rồi bị lừa mất trắng. Số tiền bị lừa này không khi nào được đưa ra Quốc hội bởi vì đó là một vụ mượn tiền nhà nước để kinh doanh kiếm lời riêng, mà trong đó Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng cũng có liên can.  Chính ông đã ký giấy thông qua mà không trao đổi với Quốc hội.

Người Mỹ thừa biết mánh lới kiếm tiền của lãnh đạo CSVN cho nên ngay lúc đó họ đã gài cho nhà nước CSVN sa lầy với món tiền đầu tư tại Venezuela.  Và tiếp đó là nhà nước Venezuela sa lầy với thị trường dầu hỏa thế giới.  Và tới tháng 9 năm 2016 thì nội vụ mới được Huy Đức đưa ra ánh sáng. Lãnh đạo CSVN quy trách nhiệm cho một mình ông Đinh La Thăng.
Theo dõi những vụ bê bối như thế này, cô nhỏ Lưu Thị Quyên thấy ngay sự vô lý của việc tùy tiện tiêu tiền nhà nước để làm giàu riêng, cô nói :

"Dự án của cháu bắt đầu bằng một cái hiểu lầm rất phổ biến ở giới trẻ, đó là các bạn thường nghĩ rằng ngân sách nhà nước là từ nhà nước ban phát cho mình, nghĩa là mình phải biết ơn nhà nước khi nhà nước cung cấp đường sá, công viên, bệnh viện..."

Đó không phải là hiểu lầm, mà là bị lừa phỉnh.  Từ thời 1954 người ta đã phải luôn mồm "cám ơn Bác", "cám ơn Đảng"; từ thế hệ này qua thế hệ kia cứ in rằng những gì mình nhận được là của Bác, của Đảng. Thét rồi dân chúng không còn thói quen tư duy bởi vì Đảng quản lý luôn suy nghĩ của người dân. Đảng cho nghe gì mới được nghe, Đảng bảo nghĩ gì mới được nghĩ.

Đời này tới đời kia, người dân chỉ biết biết cắm cúi sống và cắm cúi làm việc.  Nghĩa là đi từ kiếp con người sang kiếp của loài vật.

Cũng may là loài người chế ra cái máy vi tính, và rồi ông Trời sinh ra cô Lưu Thị Quyên.  Cô bé Quyên không phải "bị" nghe những gì Đảng nói.  Cô bé Quyên không "bị" suy nghĩ những gì Đảng bảo.  Cô chỉ chú tâm nhìn vào internet, và cô thấy ngay cái sự vô lý to đùng trước mắt : Việc gì mà phải cám ơn Đảng về việc Đảng lấy tiền của mình ban phát cho mình ?
Sau khi thấy ra sự vô lý khủng đó thì cô bé cảm thấy không nên tin tưởng những người đang tiêu tiền của cô.  Từ đó cô đặt vấn đề phải kiểm tra xem người ta đã tiêu tiền của mình như thế nào?  Trước tiên cô lấy chữ ký của 12.600 người để đòi Quốc hội CSVN phải công khai dự thảo ngân sách nhà nước !!!

Tới đây thì rắc rối to cho lãnh đạo CSVN bởi vì người ta không thể bịt miệng 12.600 người, cũng không thể thuê đầu gấu tấn công khủng bố chừng đó người. Thôi thì đành cố đấm ăn xôi, giả ngây giả điếc, làm như không hay không biết, chỉ mong sao cho cái con bé Quyên nó đừng có làm cái gì quá đáng.

Thế nhưng ở bên Mỹ lão Trump lại không thông cảm cho.  Nhân ngày phụ nữ quốc tế bà vợ của lão bày ra chuyện vinh danh Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là "Phụ nữ can đảm" của thế giới.  Và rồi giờ đây lão Trump lại cho tìm trong hơn 100 nước trên thế giới, lựa ra 10 nhân vật lãnh đạo trẻ xuất sắc nhất, trong đó có cô Lưu Thị Quyên của Việt Nam.

Thế rồi Tổng thống Donald Trump cho tuyên dương cô nhỏ Lưu Thị Quyên là "Lãnh đạo trẻ" của thế giới...!!  Mà cái cô lãnh đạo này thì bé hạt tiêu, cô ta chẳng biết sợ trời sợ đất là gì, cô ta phát biểu trước thế giới về những phi lý của chế độ CSVN như là chuyện... chơi game !!

Nhờ cô Quyên mà cả thế giới bật ngữa.  Người ta tưởng chuyện cám ơn lãnh tụ chỉ xảy ra ở Bắc Triều Tiên, bởi vì dân trí ở đó ngang bằng mặt đất.  Nhưng người ta đâu ngờ ở Việt Nam cũng còn tư tưởng đó,  mà ngay cả trong giới trẻ có học thức. Thật là quá thất vọng !
Trước mắt nhà lãnh đạo trẻ Lưu Thị Quyên còn có hàng loạt những vấn đề cần phải ra tay :

Trước tiên là nhà nước phải công khai hóa con số Formosa chịu bồi thường 500 triệu USD ở đâu mà ra?  Tại sao không phải là 400 triệu?  Tại sao không phải là 600 triệu, 700 triệu ?

Thứ hai là nhà nước phải công khai lỗi của Formosa.  Formosa đã gây thiệt hại như thế nào mà phải chịu phạt 500 triệu ? Con số này có quá đáng lắm không so với lỗi mà Formosa đã phạm phải?  Hay là không đáng bao nhiêu so với tai họa do Formosa gây ra?

Thứ ba là nhà nước phải công khai xác nhận các quan chức CSVN có đồng lõa trong vụ sai phạm của Formosa không?  Đồng lõa như thế nào?

Thứ tư là nhà nước phải công khai xác nhận quan chức CSVN có đồng lõa trong việc đẻ ra con số 500 triệu USD bồi thường hay không?  Đồng lõa như thế nào ?  Ai là người cho phép thương lượng và ai là người chịu trách nhiệm thượng lượng ?

Thứ năm là nhà nước phải công khai chuyện tại sao ngay từ đầu Formosa đã nhận là cá chết do nhà máy thép, thế mà nhà nước lại nói không chắc ?  Rồi đùng một cái nhà nước nói đúng là Formosa làm cá chết và Formosa đã chịu bồi thường 500 triệu USD?

Thứ sáu là Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc phải công khai giải thích vì sao Thủ tướng lại nói nếu kiện Formosa thì chưa chắc 30 năm sau đã nhận được bồi thường?
Ngoài ra còn nhiều thứ khác nữa mà nhà lãnh đạo trẻ Lưu Thị Quyên cần phải giải quyết; dĩ nhiên phải ưu tiên cho  Formosa chứ nếu không thì sắp sửa xảy ra đổ máu giữa dân oan Nghệ An, Hà Tĩnh với lực lượng đầu gấu của nhà cầm quyền CSVN.
Có lẽ rồi đây cô nhỏ Lưu Thị Quyên không còn vô tư "lên tay múa ngón" trên bàn phím như chơi game nữa, bởi vì gánh nặng trên vai của cô rất lớn so với tuổi tác của cô....Cô đã thực sự trở thành chỗ nhờ của hằng triệu con người.  Và giờ đây không chỉ có 12.600 người đồng chí với cô, mà là 12.600 x 2, 12.600 x 3,... và đằng sau còn có cả ông Trump !!!...

Lãnh đạo Nguyễn Thị Kim Ngân đã từng mạnh miệng hỏi những người như Lưu Thị Quyên đã làm được gì cho đất nước?  Thì đây, 12.600 người trẻ tuổi đã hỏi ngược lại bà Kim Ngân rằng bà đã làm được gì cho đòi hỏi công khai hóa ngân sách nhà nước?  Đó là công việc của chính bà.  Để xem bà Ngân sẽ làm được gì trước đòi hỏi chính đáng của Lưu Thị Quyên ?
Bùi Anh Trinh

 

LÃNH ĐẠO TRẺ CỦA VIỆT NAM LƯU THỊ QUYÊN

      Bùi Anh Trinh
blank
Giữa cái chốn cạnh tranh quyền lực gió tanh mưa máu, giữa cái "bức tường lửa"đầy hắc ám, đột nhiên xuất hiện một nhà lãnh đạo 23 tuổi với cái máy vi tính đã dẫn đầu 12.600 người đầy nhiệt huyết đứng ra tranh đấu cho lẻ phải, cho sự thật.
Lưu Thị Quyên không dựa hơi ai, không cần lừa bịp ai mà cũng tự nhiên trở thành lãnh tụ nổi tiếng.  Cô chỉ có duy nhất tấm lòng trong trong sáng và một đầu óc sắc xảo.  Cô đã đưa ra một đòi hỏi đơn giản là yêu cầu CSVN "công khai dự thảo ngân sách nhà nước".
Từ 1954 đến nay ngân sách của nhà nước CSVN được giấu như là bí mật của quốc gia.  Có thể nói ông Kim Jong Un giữ bí mật nguyên tử như thế nào thì CSVN cũng giữ bí mật ngân sách nhà nước như thế ấy.  Nhưng rồi đến năm 1993 thì bí mật này bắt buộc phải chia sẻ với ông chủ nợ Mỹ.
Năm 1993 Tống thống Clinton của Mỹ cho phép IMF và Wold Bank cho CSVN vay để xóa đói giảm nghèo và vay để phát triển kinh tế.  Dĩ nhiên con nợ phải cho ông chủ nợ biết tình hình công nợ của họ như thế nào, kể cả dự án điều hành ngân sách quốc gia. Từ đó CSVN cũng phải chia sẻ bí mật ngân sách với các ông chủ nợ quốc tế, nghĩa là công khai công nợ với quốc tế.  Đây là việc bình thường đối với các quốc gia khác trên thế giới, chẳng những công khai với giới tài chánh quốc tế, mà còn công khai với quốc dân của mình.
Nhưng đối với 4 nước Cọng sản còn lại trên thế giới thì không có chuyện công khai công nợ của nhà nước bởi vì theo nguyên tắc Mác-Lênin thì việc điều hành quốc gia là việc của "Bộ chính trị" mà người dân không được quyền nhòm ngó tới.  Vì vậy khi Lưu Thị Quyên đòi công khai hóa dự thảo ngân sách nhà nước thì có nghĩa là đòi phá bỏ Mác- Lênin, tức là xóa bỏ hai chữ "Cọng sản".
Mặc dầu CSVN đã âm thầm phá rào Mác- Lênin từ năm 1986, trước khi chủ nghĩa Mác- Lênin sụp đổ.  Nhưng họ vẫn giữ kho bạc của quốc gia trong tay họ, và họ không muốn cho dân biết họ đã tiêu xài tiền của quốc gia như thế nào.  Sở dĩ họ không muốn cho dân biết là vì họ đã tuồn tiền trong kho bạc về nhà riêng của họ mà dân không thể nào hay biết.
Tuy nhiên CSVN đã mắc sai lầm trầm trọng khi họ lấy tiền vay của Mỹ để đầu tư kiếm lời tại Venezuela, là quốc gia thù nghịch với Mỹ.  Năm 2008 Tổng bí thư Nông Đức Mạnh, Chủ tịch Nguyễn Minh Triết thăm viếng Venezuela.  Năm 2009 trang mạng Tuyên Giáo Việt Nam khẳng định "Việt Nam và Venezuela cùng tiến lên Xã hội chủ nghĩa"(sic).
Việc này không thể nào thoát khỏi con mắt của các thầy phù thủy Mỹ, cho nên tháng 9 năm 2016 nhà báo Huy Đức tung ra tài liệu cho thấy CSVN đã "đầu tư" 2,1 tỉ USD cho Venezuela và rồi bị lừa mất trắng. Số tiền bị lừa này không khi nào được đưa ra Quốc hội bởi vì đó là một vụ mượn tiền nhà nước để kinh doanh kiếm lời riêng, mà trong đó Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng cũng có liên can.  Chính ông đã ký giấy thông qua mà không trao đổi với Quốc hội.
Người Mỹ thừa biết mánh lới kiếm tiền của lãnh đạo CSVN cho nên ngay lúc đó họ đã gài cho nhà nước CSVN sa lầy với món tiền đầu tư tại Venezuela.  Và tiếp đó là nhà nước Venezuela sa lầy với thị trường dầu hỏa thế giới.  Và tới tháng 9 năm 2016 thì nội vụ mới được Huy Đức đưa ra ánh sáng. Lãnh đạo CSVN quy trách nhiệm cho một mình ông Đinh La Thăng.
Theo dõi những vụ bê bối như thế này, cô nhỏ Lưu Thị Quyên thấy ngay sự vô lý của việc tùy tiện tiêu tiền nhà nước để làm giàu riêng, cô nói :
"Dự án của cháu bắt đầu bằng một cái hiểu lầm rất phổ biến ở giới trẻ, đó là các bạn thường nghĩ rằng ngân sách nhà nước là từ nhà nước ban phát cho mình, nghĩa là mình phải biết ơn nhà nước khi nhà nước cung cấp đường sá, công viên, bệnh viện..."
Đó không phải là hiểu lầm, mà là bị lừa phỉnh.  Từ thời 1954 người ta đã phải luôn mồm "cám ơn Bác", "cám ơn Đảng"; từ thế hệ này qua thế hệ kia cứ in rằng những gì mình nhận được là của Bác, của Đảng. Thét rồi dân chúng không còn thói quen tư duy bởi vì Đảng quản lý luôn suy nghĩ của người dân. Đảng cho nghe gì mới được nghe, Đảng bảo nghĩ gì mới được nghĩ.
Đời này tới đời kia, người dân chỉ biết biết cắm cúi sống và cắm cúi làm việc.  Nghĩa là đi từ kiếp con người sang kiếp của loài vật.
Cũng may là loài người chế ra cái máy vi tính, và rồi ông Trời sinh ra cô Lưu Thị Quyên.  Cô bé Quyên không phải "bị" nghe những gì Đảng nói.  Cô bé Quyên không "bị" suy nghĩ những gì Đảng bảo.  Cô chỉ chú tâm nhìn vào internet, và cô thấy ngay cái sự vô lý to đùng trước mắt : Việc gì mà phải cám ơn Đảng về việc Đảng lấy tiền của mình ban phát cho mình ?
Sau khi thấy ra sự vô lý khủng đó thì cô bé cảm thấy không nên tin tưởng những người đang tiêu tiền của cô.  Từ đó cô đặt vấn đề phải kiểm tra xem người ta đã tiêu tiền của mình như thế nào?  Trước tiên cô lấy chữ ký của 12.600 người để đòi Quốc hội CSVN phải công khai dự thảo ngân sách nhà nước !!!
Tới đây thì rắc rối to cho lãnh đạo CSVN bởi vì người ta không thể bịt miệng 12.600 người, cũng không thể thuê đầu gấu tấn công khủng bố chừng đó người. Thôi thì đành cố đấm ăn xôi, giả ngây giả điếc, làm như không hay không biết, chỉ mong sao cho cái con bé Quyên nó đừng có làm cái gì quá đáng.
Thế nhưng ở bên Mỹ lão Trump lại không thông cảm cho.  Nhân ngày phụ nữ quốc tế bà vợ của lão bày ra chuyện vinh danh Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là "Phụ nữ can đảm" của thế giới.  Và rồi giờ đây lão Trump lại cho tìm trong hơn 100 nước trên thế giới, lựa ra 10 nhân vật lãnh đạo trẻ xuất sắc nhất, trong đó có cô Lưu Thị Quyên của Việt Nam.
Thế rồi Tổng thống Donald Trump cho tuyên dương cô nhỏ Lưu Thị Quyên là "Lãnh đạo trẻ" của thế giới...!!  Mà cái cô lãnh đạo này thì bé hạt tiêu, cô ta chẳng biết sợ trời sợ đất là gì, cô ta phát biểu trước thế giới về những phi lý của chế độ CSVN như là chuyện... chơi game !!
Nhờ cô Quyên mà cả thế giới bật ngữa.  Người ta tưởng chuyện cám ơn lãnh tụ chỉ xảy ra ở Bắc Triều Tiên, bởi vì dân trí ở đó ngang bằng mặt đất.  Nhưng người ta đâu ngờ ở Việt Nam cũng còn tư tưởng đó,  mà ngay cả trong giới trẻ có học thức. Thật là quá thất vọng !
Trước mắt nhà lãnh đạo trẻ Lưu Thị Quyên còn có hàng loạt những vấn đề cần phải ra tay :
Trước tiên là nhà nước phải công khai hóa con số Formosa chịu bồi thường 500 triệu USD ở đâu mà ra?  Tại sao không phải là 400 triệu?  Tại sao không phải là 600 triệu, 700 triệu ?
Thứ hai là nhà nước phải công khai lỗi của Formosa.  Formosa đã gây thiệt hại như thế nào mà phải chịu phạt 500 triệu ? Con số này có quá đáng lắm không so với lỗi mà Formosa đã phạm phải?  Hay là không đáng bao nhiêu so với tai họa do Formosa gây ra?
Thứ ba là nhà nước phải công khai xác nhận các quan chức CSVN có đồng lõa trong vụ sai phạm của Formosa không?  Đồng lõa như thế nào?
Thứ tư là nhà nước phải công khai xác nhận quan chức CSVN có đồng lõa trong việc đẻ ra con số 500 triệu USD bồi thường hay không?  Đồng lõa như thế nào ?  Ai là người cho phép thương lượng và ai là người chịu trách nhiệm thượng lượng ?
Thứ năm là nhà nước phải công khai chuyện tại sao ngay từ đầu Formosa đã nhận là cá chết do nhà máy thép, thế mà nhà nước lại nói không chắc ?  Rồi đùng một cái nhà nước nói đúng là Formosa làm cá chết và Formosa đã chịu bồi thường 500 triệu USD?
Thứ sáu là Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc phải công khai giải thích vì sao Thủ tướng lại nói nếu kiện Formosa thì chưa chắc 30 năm sau đã nhận được bồi thường?
Ngoài ra còn nhiều thứ khác nữa mà nhà lãnh đạo trẻ Lưu Thị Quyên cần phải giải quyết; dĩ nhiên phải ưu tiên cho  Formosa chứ nếu không thì sắp sửa xảy ra đổ máu giữa dân oan Nghệ An, Hà Tĩnh với lực lượng đầu gấu của nhà cầm quyền CSVN.
Có lẽ rồi đây cô nhỏ Lưu Thị Quyên không còn vô tư "lên tay múa ngón" trên bàn phím như chơi game nữa, bởi vì gánh nặng trên vai của cô rất lớn so với tuổi tác của cô....Cô đã thực sự trở thành chỗ nhờ của hằng triệu con người.  Và giờ đây không chỉ có 12.600 người đồng chí với cô, mà là 12.600 x 2, 12.600 x 3,... và đằng sau còn có cả ông Trump !!!...
Lãnh đạo Nguyễn Thị Kim Ngân đã từng mạnh miệng hỏi những người như Lưu Thị Quyên đã làm được gì cho đất nước?  Thì đây, 12.600 người trẻ tuổi đã hỏi ngược lại bà Kim Ngân rằng bà đã làm được gì cho đòi hỏi công khai hóa ngân sách nhà nước?  Đó là công việc của chính bà.  Để xem bà Ngân sẽ làm được gì trước đòi hỏi chính đáng của Lưu Thị Quyên ?
 
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
29 Tháng Chín 2011(Xem: 12641)
Những người yêu dân chủ và tự do có thể biểu tình để chống những điều có hại cho đất nước và làm tổn thương đến cộng đồng, nhưng chắc hẳn sẽ không áp lực, biểu tình hay hăm dọa buộc nhà chùa phải từ chối lễ cầu siêu cho một người đã chết.
26 Tháng Chín 2011(Xem: 13036)
Dù sao thì mỗi buổi sáng thức giấc, lại có “thêm một ngày nữa để yêu thương!” Cứ bước tới, bước tới, dù không “biết ra sao ngày sau!”
06 Tháng Chín 2011(Xem: 13027)
Nhờ những người như thế mà các hộ gia đình đã lỡ chùn lòng bởi đe dọa rồi kí giấy bỏ đạo giờ lại muốn quay lại với giáo hội. Đọc hết những dòng này, thật khó cho Giáo Hội hầm trú VN biết là bao !!
09 Tháng Tám 2011(Xem: 12746)
Những thói xấu của người mình thiệt ra khá nhiều, nhiều hơn mức bình thường. Người viết bài này chỉ gạn lọc và trình bày một số tính tiêu biểu đã gián tiếp hay trực tiếp đóng góp vào tình trạng đất nước Việt Nam ngày càng xơ xác
04 Tháng Tám 2011(Xem: 15023)
Chỉ có chế độ đa đảng và sự đoàn kết của người Việt trong và ngoài nước thì mới có đủ sức mạnh để bảo vệ chủ quyền của Việt Nam trên hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa. Thiếu một trong 2 yếu tố này, nguy cơ mất nước của Việt Nam rất là gần kề./
31 Tháng Bảy 2011(Xem: 14854)
Đừng hy vọng gì ở cộng sản một sự thay đổi biết điều hay tử tế, và giới nhân sĩ, trí thức Việt Nam trong câu chuyện này, dám nói dám làm vì thật sự họ chưa hết sợ đâu! Tôi không thấy phấn khởi chút nào trước sự việc trên mà cảm thấy mình bị lừa bịp! Xin ơn trên ban cho anh em tôi chút sáng suốt cuối đời!
29 Tháng Bảy 2011(Xem: 16936)
Ngưòi chính khách cuối cùng đã đi rồi, đem theo cả tiếng bấc tiếng chì. Dân Càn chả cá Hà Nội bây giờ chẳng còn ai. Ngọc Ghẻ chết từ khuya, chỉ còn bác Ngọc Toét ngồi cười ruồi với bác Hùng Xùi ở San Jose. Hai bác đang bàn nhau suôi Nam đón tro cốt anh Kỳ.
27 Tháng Bảy 2011(Xem: 13221)
Tôi không dám nói là hiện nay có nhiều người “ngu” hơn anh, nhưng câu chuyện của anh Việt kiều hóa điên phải vào nhà thương Biên Hòa ở đầu câu chuyện này, quả là một bài học đắt giá, bài học mà nhiều người chưa chịu thuộc.
17 Tháng Bảy 2011(Xem: 14304)
Mai đây, may ra một thiên tài sẽ khám phá được điều gì mới lạ bổ ích cho đời! Hay Lục phủ Ngũ tạng của tôi có thể giúp được ai đó chút hy vọng kéo dài thêm cuộc sống còn tràn đầy yêu thương
28 Tháng Sáu 2011(Xem: 14285)
Khi tuổi già, thì xem cái chết như về. Ai không phải chết mà sợ. Sống qua khỏi tuổi năm mươi, là đã lời lắm. Tuổi trung bình của con người trên thế giới này chưa được con số năm mươi. Thì mình nên tự xem như được sống thêm đời thứ hai. Đời trước đã hoàn tất, có cả khổ đau lẫn hạnh phúc. Đời sau nầy, thì chắc chắn là sung sướng hơn hạnh phúc hơn đời trước.
15 Tháng Sáu 2011(Xem: 13909)
Nhưng có một điều có thể coi như là chân lý “không thay đổi” dù bên này hay bên kia bờ Thái Bình Dương: đảng viên cộng sản thì anh nào cũng hèn, cứ phải dựa vào nhau để sống còn, để được làm “quan tham” bóc lột dân lành. Chúng đoàn kết theo đúng tôn chỉ “tranh đấu đến cùng với kẻ thù, chỉ hoà giải với nội bộ”.
07 Tháng Sáu 2011(Xem: 14610)
Khi bạn yêu một ai đó, hãy cho họ biết, vì bạn không lường trước được ngày mai sẽ ra sao. Hãy học cách xây đắp hôn nhân hạnh phúc. Hãy học cách yêu nhau nhiều hơn, vì người bạn yêu thương chứ không vì bất kỳ điều gì khác.
05 Tháng Sáu 2011(Xem: 14779)
Nếu được học một chút "nghề" vợ chồng, ít nhất là "bổn phận" thì đã không có những người chồng say rượu, vũ phu đánh đập vợ con, hoặc như người đàn ông ném bốn đứa con xuống sông ở trên, làm tan nát gia đình; không có những người vợ lẳng lơ, say mê cờ bạc, phá hoại gia cang.
30 Tháng Năm 2011(Xem: 25654)
Trước hết, hãy cùng nhau thừa nhận một điều: homeless không phải là một cái tội; homeless không phải là một tình trạng bất hợp pháp. Sẽ chẳng một ai bị bắt, bị truy tố, hay bị bỏ tù vì “tội homeless” cả. Là người không có nơi cư trú cố định
22 Tháng Năm 2011(Xem: 14636)
“Một trà, một rượu, một đàn bà. Ba cái lăng nhăng nó quấy ta. Chừa được thứ nào, hay thứ ấy. Họa chăng chừa rượu với chừa trà.”
16 Tháng Năm 2011(Xem: 14195)
Bà Nhu ra đi hưởng thọ 86 tuổi. Ông Kỳ vẫn còn khỏe mạnh nhưng năm nay cũng đã ngoài 80 tuổi. Một người là phụ nữ nổi tiếng của đệ nhất Cộng Hòa. Một người là nam tử mà vai trò hết sức ồn ào thời đệ nhị Cộng Hòa. Bây giờ viết về hai nhân vật danh tiếng nam và nữ, xem lại sự so sánh có phần khập khiễng
14 Tháng Năm 2011(Xem: 15570)
Không ai có được cuộc sống hoàn hảo cả sau những lần thất bại, bạn sẽ thấy mình trưởng thành hơn. Những người từng trải, dũng cảm và yêu cuộc sống sẽ học được cách xoa dịu vết thương nhanh hơn.
14 Tháng Tư 2011(Xem: 17152)
“mất gốc” là không giữ được bản chất, cái tốt đẹp vốn có của mình. Nếu những kinh nghiệm với người Việt Nam trên đây tôi đã chứng kiến trong cuộc đời được gọi là tốt đẹp, thì vâng, xin cho tôi mất gốc.
28 Tháng Ba 2011(Xem: 13586)
Đồng tiền Việt Kiều cũng là nguyên-nhân chủ-yếu của các tệ-nạn hối-lộ tham nhũng, mãi-dâm, trộm cướp, cờ bạc dẫn đến bất công áp bức, và dĩ-nhiên nạn-nhân vẫn là lương dân nghèo khó.
03 Tháng Ba 2011(Xem: 13118)
Tôi càng mong đợi nhiều hội đoàn sẽ để ý đến các công tác từ thiện cho chính các cộng đồng người Việt chúng ta trên đất Mỹ trong giai đoạn kinh tế khó khăn này
24 Tháng Hai 2011(Xem: 14355)
Câu “Tôi là người Việt Nam”, do đó, có nghĩa là tôi thuộc về Việt Nam, tôi vui nỗi vui của Việt Nam, buồn nỗi buồn của Việt Nam, tôi còn lưu luyến với quá khứ của Việt Nam và còn khắc khoải về tương lai của Việt Nam.
30 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 17393)
"Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú". Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với "ông sư khổ hạnh", hãy làm "con chim bay lượn".
03 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 14957)
Những người may mắn được làm chủ một cái xe hơi đắt tiền làm gì nên tội, nhưng những kẻ có dã tâm, cầm trong tay cái chìa khóa để vạch nát lên thân xe người khác, là người mang tâm hồn đen tối, ganh tỵ của một con thú điên cuồng.
28 Tháng Mười Một 2010(Xem: 40670)
Ai cũng biết, không phải người Việt luôn luôn đi trễ, chỉ thường đi trễ đến nỗi nổi tiếng thế giới thôi, vì thế sau này tự người Việt mới đặt ra câu: “Không ăn đậu không phải Mễ, không đi trễ không phải Việt Nam”.
14 Tháng Mười Một 2010(Xem: 12203)
Bảng chỉ đường đất nước vẫn còn có thể chỉ trật đường. Xin dè dặt. Thận trọng và khôn ngoan để đừng thêm một lần nữa mắc mưu Cộng Sản lừa phỉnh.