6:42 CH
Chủ Nhật
5
Tháng Năm
2024

THƠ VĂN BIÊN HÒA: CHUYỆN HAI NGƯỜI QUÉT RÁC

17 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 19036)
Cảm Tác
Tầm hồn đầy rác đó thôi
Quét sao cho hết đầy vơi hận thù
Mỗi ngày quét khói mịt mờ
Một ngày sóng vỗ qua bờ yêu thương
Như người quét rác rưởi đường
Sạch trơn những bước chân buông nhẹ nhàng
Khi hồn ta đã khai quang
Cõi lòng sẽ trổ đóa ngàn từ tâm
Dẫu đời trăm nẻo trầm luân
Nhẹ tênh chân bước xa dần cõi mê
 Thân mến. Trầm Vân



CHUYỆN HAI NGƯỜI QUÉT RÁC
(10/14/2013 01:45 PM) (Xem: 25)
Chuyện hai người quét rác 

 Vào sáng Chủ Nhật, có thể là do ngày nghỉ rảnh rỗi, một người đàn ông trung niên lúi húi quét dọn trước cửa nhà. Ông cầm chiếc chổi và đồ hốt rác quét sạch vỉa hè rồi quét dọc theo lề đường, cẩn thận gom tất cả đám cát, bao ny-lông, mẩu thuốc lá, ly giấy, lá khô và đủ thứ rác rưởi của xã hội văn minh vào thùng, đậy nắm cận thận, đặt ngay ngắn xuống lòng đường, để ngày mai xe rác của thành phố lấy đi. Hình như ông là người duy nhất ở khu phố này cầm chổi quét lòng đường và vỉa hè. 
Thói thường đều cho rằng chuyện đường phố sạch dơ để thành phố lo. Hơi đâu “bao đồng” chuyện nhà nước? Thế nhưng cứ mỗi lần qua khu Japan Town , ông lại cảm phục người Nhật về tinh thần tự trọng và yêu mến thành phố của họ. Lúc nào ông cũng thấy những ông, bà Nhật lúi húi quét dọn vỉa hè và lòng đường. Chính vì thế mà cả khu Japan Town lúc nào cũng sạch trơn. Chỉ cần bước qua ranh giới của Japan Town là một hình ảnh thật tương phản. Sự sạch sẽ, khang trang chỉ cách nhau một sợi chỉ. Có lần ông dừng xe lại hỏi thăm thì được các ông bà Nhật nói:

“Chúng tôi quan niệm rằng đường phố thuộc về người dân, không hoàn toàn thuộc về chính phủ. Do đó giữ gìn đường phố sạch sẽ cũng là trách nhiệm của người dân. Đồng ý là chúng tôi có đóng thuế để thành phố lo chuyện vệ sinh nhưng giờ đây thành phố có quá nhiều việc phải lo hoặc lo không xuể. Chúng tôi không ngồi đó than trời trách đất. Nếu muốn sở rác phục vụ tốt hơn thì chúng tôi lại phải đóng thêm thuế. Thôi thì chúng tôi chia xẻ trách nhiệm với nhà nước mà cũng là để giữ gìn đường phố của chính mình. Chẳng mất mát gì cả. Tới một thành phố khang trang sạch sẽ người ta cảm phục cả đất nước lẫn con người ở đó. Chúng tôi yêu khu phố của chúng tôi và cũng muốn khách vãng lai yêu mến nó.”

 Chính vì cảm phục người Nhật mà tuần nào ông cũng làm công việc này mà chẳng than phiền chi cả. Khi nhận thấy vỉa hè và lòng đường đã khá sạch, ông toan thu dọn để bước vào nhà thì một thanh niên từ xa bước tới, miệng phì phèo điếu thuốc. Chỉ cần nhìn cách ăn mặc và đi đứng người ta có thể nhận ra đây là một chàng thanh niên ngang tàng. Khi tới chỗ ông đang đứng, người thanh niên rít hơi cuối cùng rồi coi như không có ai, thản nhiên quăng mẩu thuốc lá xuống đường. Nhìn mẩu thuốc là nằm tênh hênh trên mặt vỉa hè sạch trơn, dường như nó có vẻ “phá hoại” và trêu ngươi, cho nên người đàn ông tức giận, lớn tiếng gọi người thanh niên:

- Này, yêu cầu quay lại nhặt tàn thuốc lá lên nghe!

Người thanh niên đã đi cách xa ông khoảng năm, sáu bước, nghe gọi thế quay đầu lại nhìn với vẻ hết sức ngạc nhiên. Anh ta ngạc nhiên vì có thể cả trăm lần quăng mẩu thuốc lá như thế này mà chẳng ai phản ứng gì, nay có một “gã điên” làm chuyện không giống ai. Anh ta quay lại, sẵng giọng hỏi:

- Ông nói gì?

- Yêu cầu cậu nhặt mẩu thuốc lá lên!

Mặt chàng thanh niên đỏ gay:

- Bộ đường phố này của ông hả?

Người đàn ông trả lời ngay:

- Không phải của tôi nhưng tôi quét dọn sạch sẽ. Người tự trọng không bao giờ xả rác bừa bãi. Cậu hiểu điều đó không? Tôi yêu cầu cậu nhặt lên!

Tự ái bị tổn thương, người thanh niên không cần phân biệt đúng-sai, nói như gây sự:

- Không nhặt thì sao?

Sự lớn tiếng qua lại giữa hai bên làm người trong nhà chạy ra, người qua lại trên hè phố tò mò đứng lại. Cuối cùng tất cả đều thấy đây không phải chuyện đại sự cho nên xúm vào can gián. Cuối cùng người thanh niên hậm hực bỏ đi còn người đàn ông đứng phân bua một hồi rồi bực bội bước vào nhà. 

* * * 
 Ba ngày sau, tại một khu phố khác cách đó khoảng năm, sáu con đường người ta thấy một vị sư đang quét rác tại cổng một ngôi chùa. Hôm nay là Thứ Hai chùa vắng, Phật tử đi làm hết, sau hai ngày cuối tuần bận rộn với sinh hoạt và lễ lạc, rác đã thấy lai rai trên sân. Ngoài ra, còn lá trên cây rụng xuống cho nên thầy trụ trì ra công quét dọn, vừa vận động vừa làm sạch trong ngoài. Đối với người xuất gia, quét rác cũng là “công phu”. Sau khi cổng chùa đã sạch sẽ, sư toan đẩy thùng rác trở vào thì một chàng thanh niên tà tà bước tới. Đây chính là anh chàng đã gây sự với người đàn ông quét rác ba ngày trước. Khi đi tới cổng chùa, có thể do vô tình, do quán tính, cố tật, hoặc đãng trí, sau khi mở bao thuốc lá, chàng ta rút ra một điếu, châm lửa. Thấy bao thuốc đã hết, chàng ta quăng cả chiếc bao trống không dưới chân bức tường cạnh cổng chùa rồi thản nhiên bước đi. Thế nhưng khi bước đi khoảng năm, sáu thước, có thể do nhớ lại cuộc “đụng độ” với người đàn ông trước đây, chàng ta quay đầu lại xem sự thể như thế nào. Trái với phỏng đoán của mình, vị sư bình thản bước tới chân bức tường, cúi xuống nhặt bao thuốc lá lên, quay lại thùng rác, mở một bao rác nhỏ, bỏ bao thuốc lá trống vào bên trong, cột trở lại, bỏ vào thùng rác rồi lặng lẽ đẩy thùng rác vào bên trong sân chùa, không hề quay nhìn chàng thanh niên …đang ngạc nhiên đứng đó.

* * *
Ngày hôm sau, chàng thanh niên tới thăm vị sư. Sau khi giới thiệu mình chính là người xả rác trước cổng chùa. Chàng ta kể lại chuyện “đụng độ” với người đàn ông rồi hỏi:

-Thưa thầy, tại sao cùng một chuyện mà thầy lại có lối cư xử nhẹ nhàng hơn người đàn ông kia?

Sư hiền từ đáp:

-Người đàn ông đó là một công dân tốt. Một công dân tốt do làm tròn bổn phận của mình cho nên thường thẳng thắn nói lên cái sai của người khác để cùng nhau sửa chữa trong tinh thần ôn hòa. Tuy nhiên cách hành xử giữa một người thường và một người xuất gia có khác nhau. Người xuất gia không nói về cái lỗi của kẻ khác mà kham nhẫn để kẻ phạm lỗi giác ngộ mà tu sửa. Hai lối hành xử đó không cái nào hơn cái nào, “vạn pháp đều bình đẳng”, chỉ tùy duyên ứng xử mà thôi. Một căn nhà, một ngôi chùa, một khu phố hoặc nơi làm việc cần phải sạch sẽ. Sự sạch sẽ làm trang nghiêm cuộc sống và thế giới. Ngay đầu óc chúng ta cũng cần sạch sẽ. Muốn sạch sẽ thì phải quét rác. Một chiếc máy điện tử muốn tốt cũng phải “đổ rác”. Đầu óc con người muốn thanh tịnh, sạch sẽ cũng phải “đổ rác”- đổ bớt rác rưởi của tâm hồn. Những ý nghĩ bất tịnh, tương tranh, thù hận, đố kỵ, tị hiềm, những tư tưởng loại trừ, kỳ thị, ghét bỏ đều là rác rưởi của tâm hồn. “Quét rác” và “đổ rác” là việc làm thường xuyên của người nào muốn tâm hồn thanh tịnh. Từ thanh tịnh mà có thanh thản. Vì thanh thản cho nên không động tâm. Vì tâm không động cho nên ít gây đổ vỡ.

* * * 
 Ba ngày sau, chàng thanh niên tìm tới nhà người đàn ông, nói lời xin lỗi. Chàng học được một bài học nơi sư, “ Thay vì xả rác xuống đường hoặc nơi công cộng thì nên xả bớt rác trong tâm hồn mình.”

Lời người kể chuyện: Ngoài đức tính kham nhẫn, có thể sư đã đạt tới mức “vô phân biệt”. Sư cứ thấy rác thì quét mà không hề phân biệt rác từ cây đổ xuống, Phật tử xả ra, nam hay nữ, lạ hay quen cho nên rác của chàng thanh niên cũng thế thôi. Chính vì “vô phân biệt” cho nên sư không động tâm. Không động tâm cho nên sư đã quét rác trong trạng thái “vô tâm”. Mà vô tâm thì an lành./. 
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Sáu 2017(Xem: 11078)
Bài thơ con viết tặng Cha Nhớ Ngày Từ Phụ khói lòa mắt cay
17 Tháng Sáu 2017(Xem: 10726)
cha giờ đây đang ở xa và nơi ấy an lành vui lắm
17 Tháng Sáu 2017(Xem: 11758)
Để con gái biết thương ba từ khi ấy. Dù uy nghiêm ba vẫn rất cưng con
04 Tháng Sáu 2017(Xem: 10159)
Đều tay khuấy giọt cà phê Đen tuyền kỷ niệm theo về bên ta
04 Tháng Sáu 2017(Xem: 11194)
Trăm Năm - nhất đán khôn lường Là hưu vạn sự, đoạn trường chúng sinh.
21 Tháng Năm 2017(Xem: 10961)
THỰC HIỆN - DUY QUANG
21 Tháng Năm 2017(Xem: 10769)
Đêm chập chùng, sao khuya lẻ bạn Ngập ngừng đây dấu ấn thời gian
10 Tháng Năm 2017(Xem: 14030)
Mẹ về nơi lấy bao năm mà con cứ ngỡ như còn đâu đây
10 Tháng Năm 2017(Xem: 11107)
Bao chừ sông cạn núi mòn Còn nghe máu đỏ tim son căng phồng
10 Tháng Năm 2017(Xem: 12696)
Lòng Mẹ sáng tựa trăng sao Con xin báo đáp ân sâu Mẹ dành
02 Tháng Năm 2017(Xem: 15264)
Còn nợ, ta còn mong gặp lại Giờ em yên nghỉ giấc ngàn thu
28 Tháng Tư 2017(Xem: 11027)
Tháng Tư thắp nén hương lòng. Kính dâng lên những anh hùng Việt Nam
28 Tháng Tư 2017(Xem: 12185)
Gây chiến tranh nồi da xáo thịt Khiến bao người khổ sở, lầm than!
28 Tháng Tư 2017(Xem: 13092)
Ngụp lầy nằm ngủ say mơ Sương tan đầu ngõ dật dờ nhớ quên.
24 Tháng Tư 2017(Xem: 10667)
trời buồn đau như phủ màu tang. đổ ập xuống quê hương điêu tàn
24 Tháng Tư 2017(Xem: 10745)
đôi mắt hiền từ bình yên khép lại. đẹp tuổi 90 tóc trắng như mây
24 Tháng Tư 2017(Xem: 12060)
Cầm tay gọi gió tháng tư Lô xô nắng nhớ theo từ tháng ba
24 Tháng Tư 2017(Xem: 10103)
Bao anh linh chiến sĩ cộng hòa.Đang uất hận và không hề yên giấc
17 Tháng Tư 2017(Xem: 9435)
Quốc Hận luôn còn đó, Dù lòng người theo gió đổi thay.
12 Tháng Tư 2017(Xem: 9261)
cám ơn Thượng Đế tặng quê tôi đóa hoa Huệ Trắng đẹp tuyệt vời
19 Tháng Ba 2017(Xem: 11934)
Đừng nói với tôi! Hãy hỏi lòng dân Căm hờn đó! Nên thù, hay nên xóa?
11 Tháng Ba 2017(Xem: 11434)
Ờ! mà sao hôm nay mình thật lạ. thiên hạ tưng bừng ngày 8 tháng 3
10 Tháng Ba 2017(Xem: 10421)
Ví mà ăn được hơn là thấy Dẫu chẳng phải mình cũng quá hay
10 Tháng Ba 2017(Xem: 11522)
Đất bằng cơn bão gió tuôn Tháng ba núi khóc sông buồn lần trôi.
10 Tháng Ba 2017(Xem: 10895)
dấu chân ai in dài trên bãi cát, nhìn dã tràng xa cát mà xót xa
09 Tháng Ba 2017(Xem: 10715)
Lòng thầm mong rồi sẽ có một ngày Cờ tổ quốc trở về quê hương Mẹ
07 Tháng Ba 2017(Xem: 9719)
Bạn bè dăm đứa ở dăm nơi Thiệp Tết gửi đi về nhận lại
26 Tháng Hai 2017(Xem: 9857)
chào mừng quý đồng hương và thân hữu đến với thơ văn và sinh hoạt cuối tuần của hội Biên Hòa
26 Tháng Hai 2017(Xem: 13160)
Cà phê đắng bỏ thêm đường Khuấy đều thương nhớ nỗi buồn gọi tên
26 Tháng Hai 2017(Xem: 10386)
Mùa thu dường đã xa xôi lắm Hương bưởi như còn vương vấn thêm
18 Tháng Hai 2017(Xem: 11457)
tưng bừng từng đàn én rộn rã từ phương xa. bay về cùng xây tổ
17 Tháng Hai 2017(Xem: 14893)
Đinh Dậu năm nầy vui hưởng phúc Sống lâu thanh thản nụ cười tươi.
17 Tháng Hai 2017(Xem: 11231)
Tuyết rơi phủ nhẹ đồi hoang vắng Gió cuốn mang hoài nỗi đắng cay
13 Tháng Hai 2017(Xem: 10303)
Nước Việt nghìn đời non nước Việt Sử hùng chiến tích… lắm đam mê
28 Tháng Giêng 2017(Xem: 10206)
Tiễn đưa năm cũ lượt lần Chào năm mới đến tình gần thân thương
28 Tháng Giêng 2017(Xem: 11355)
xuân Đinh Dâu chúc mọi người vui hưởng. một mùa xuân an lạc vạn điều may
28 Tháng Giêng 2017(Xem: 10286)
Tha hương bận rộn đón năm Gà, Kẻ khóc, người cười, kẻ hát ca.
28 Tháng Giêng 2017(Xem: 9776)
Khói nhòa qua mấy nén hương Lòng còn hiu hắt nỗi buồn cút côi
26 Tháng Giêng 2017(Xem: 10057)
Giờ đây thì những anh hùng.Một thời trai trẻ tóc đà bạc phơ
25 Tháng Giêng 2017(Xem: 11022)
chim non ríu rít chuyển cành,bướm ông vờn lượn trên cành hoa mơ
22 Tháng Giêng 2017(Xem: 12112)
đưa người vê cõi vĩnh hằng.bờ mi khép chặt xa tâm nhân gian
22 Tháng Giêng 2017(Xem: 10054)
chúc mừng năm mới vạn sự anh vui
22 Tháng Giêng 2017(Xem: 11538)
Đã hẹn xuân sang về quê Mẹ Thăm lại vườn xưa, lối Xuân xưa
22 Tháng Giêng 2017(Xem: 11356)
Nghe như lân pháo rộn ràng Nắng gieo đầu ngõ mai vàng tỏa hương
22 Tháng Giêng 2017(Xem: 10809)
về lại Biên Hòa Cù Lao Phố, trường Ngô Quyền một thuở mộng mơ
22 Tháng Giêng 2017(Xem: 9487)
Xuống đường đã đảo Chúng thần là Táo
18 Tháng Giêng 2017(Xem: 14305)
tháng chạp 23 thần táo Biên Hòa
15 Tháng Giêng 2017(Xem: 11627)
kỷ niệm cũ vẫn còn vang đâu đó, qua bốn mùa xuân hạ tiết thu đông
14 Tháng Giêng 2017(Xem: 10629)
nên giữa hừng đông vui cửa bung ra ... khép lại muôn trùng
14 Tháng Giêng 2017(Xem: 10004)
Ngày tháng đong đưa theo giấc mộng Mong manh, ngắn ngủi tựa hơi sương