1:43 SA
Thứ Bảy
27
Tháng Tư
2024

BA THẾ HỆ PHỤ NỮ VIỆT NAM - Nguyễn Nhơn

02 Tháng Sáu 201212:00 SA(Xem: 9199)

BA THẾ HỆ PHỤ NỮ VIỆT NAM

bahhehephunuvn-large-content

MẸ ƠI!

 

Khi con gặp nguy nan, cất tiếng kêu hai tiếng “Mẹ ơi!”

 

MẸ VIỆT MAM ƠI!

 

Khi toàn dân gặp cơn nguy biến, đồng cất tiếng kêu “Mẹ Việt Nam ơi!”

 

Mẹ thương con như biển hồ lai láng. Dù đắng cay, khổ cực trăm đường vẫn vì thương , mẹ cam chịu được để nuôi con nên vóc, nên hình.

Mẹ Việt Nam nghìn đời nhẫn nhục, bao dung. Khi hưng thịnh, mẹ cho con dân mùa màng tươi tốt, vườn tược sum xuê. Khi gặp ách ngoại xâm dày xéo lên thân mẹ, mẹ vẫn kiên trì chảy dòng nước ngọt, lúa thóc đầy đồng để con mẹ no lòng, diệt giặc.

Phụ nữ Việt Nam, qua bao thế hệ cũng nhọc nhằn như vậy, vì thương. Nhìn tấm hình chị Phạm Thị Lài và cháu nhỏ Hồ Nguyên Thủy bị bạo quyền vùi dập không thương tiếc, bỗng nhớ những người phụ nữ ngày xưa, gặp lúc vận nước suy vi, cũng từng trải qua thảm cảnh như vậy!

 

THẾ HỆ PHỤ NỮ THỜI TÂY THUỘC ĐỊA

 

Quê tôi Miền Đông Nam bộ đồng khô, cỏ cháy, ruộng gò, đất cứng, phụ nữ thường mua gánh, bán bưng. Mẹ tôi, thời thanh nữ, lặn lội gánh gồng, giúp mẹ nuôi các em. Khi lập gia đình, mở quán nhỏ bán bì, phụ thêm lương chồng, nuôi bầy con nhỏ. Người thôn nữ bình thường đó, cả cuộc đời chừng như không có mấy ngày vui. Lớp lo cho chồng con, lớp lo chiếu cố cha già, mẹ yếu, các em còn nhỏ dại. Nhưng bà mẹ Miền Đông của tôi cũng còn may mắn, không phải ly cách gia đình, đổ máu vì mảnh vườn, miếng ruộng như những dì, những chị Miền Tây, Miệt thứ.

Nọc Nạn, quyển sách cấm của Phúc Vân, thuở học trò cũng có lén lút đọc. Ngày nay, lâu quá, quên mất rồi. Chỉ nhớ lại khi tiếng súng hoa cải Đoàn Văn Vươn, Tiên Lãng nỗ vang. Nghe câu nói lẫm liệt của chị Hiền, nội nhân Đoàn Văn Quý, rằng: “Gia đình em chấp nhận chịu thiệt để cho xã hội được,” bỗng nhớ tới những người phụ nữ trong gia đình Biện Toại, trên cánh đồng Nọc Nạn, xứ Bạc Liêu, gần trăm năm về trước.

Hồi tôi ra tỉnh, học lớp Nhứt, ba tôi vốn là công chức Phòng Điền thổ, mỗi khi có tranh chấp đất đai, thường nghe ông nói ba chữ “Khẩn úp bộ,” nghĩa là: Bọn người giàu có không động móng tay, ngồi chực đó, thấy ai quê mùa khai khẩn đất đai, vun bồi tốt đẹp mà vì không biết chữ để lo xin lập bằng khoán, văn tự sở hữu chủ khoảnh đất nhiều năm khai phá, gieo trồng là chúng bỏ tiền ra mua chuộc cường hào xã, quận để toa rập lập bằng khoán cho chúng đứng tên để cướp khống ruộng, đất của người ta.

Gia đình Biện Toại là lâm cảnh nầy đây. Bang Tắc làm trồng, làm tréo lập văn tự mua mảnh đất kế bên, rồi kê diện tích lấn hết khoảnh ruộng của gia đình Biện Toại. Bị chống đối, xem bề không ăn được, nó đem bán phứa cho con mẹ có nhiều thế lực. Tới mùa thu hoạch lúa, con mẹ chủ dỗm nầy mua chuộc cò Tây đem mã tà vô “cưởng chế” thu lúa tô, coi như Biện Toại thuê ruộng của nó.

Đêm trước ngày cò Tây vô cướp lúa, cả nhà Biện Toại họp nhau, lạy chào vĩnh biệt mẹ già để hôm sau liều thân với đám Tây tà ăn cướp. Trước bàn thờ gia tiên, anh em bắt thăm để xem ai là người ra trận đầu. Cả hai lần cô Trọng đều trúng thăm.

Sáng ngày định mạng ấy, cô dắt đứa em nhỏ ra coi Tây đong lúa. Thằng cò Tournier làm phách, nạt nộ, bạt tai cô Trọng, không cho cô chứng kiến vì cô tuổi vị thành niên. Cô Trọng ức lòng mới rút dao nhỏ ra huơ lụi nó. Thằng cò Tây Bouzou thấy vậy, nhảy tới chụp dao, bị thương nhẹ. Thằng kia rãnh tay, trở bá súng đập vô dầu cô Trọng té xỉu. Bé gái chạy về nhà la ó. Cả nhà bèn xông ra, xung trận. Dẫn đầu phe nam là mười Chức, bị cò Tournier bắn trọng thương, nhưng trước khi ngả xuống vẫn lụi được cò tây một mác khiến hôm sau thằng nầy chết tốt. Dẫn đầu phe nữ là bà Nghĩa, vợ Mười Chức đang mang thai cũng sát cánh cùng chồng chiến đấu.

Kết quả là nhà Biện Toại có 4 người đem thân đổi mạng cò Tournier gồm Mười Chức và vợ, cùng hai người anh là Nhẫn, Nhịn.

Vậy đó, người phụ nữ Việt Nam là như vậy đó! Bình thường, nhẫn nhục lo cho chồng con. Khi nguy biến, liều thân chia sẻ!

Đó là phụ nữ thế hệ đầu thế kỷ trước. Bây giờ là thế hệ phụ nữ thời nam Bắc phân ly.

 

PHỤ NỮ THỜI NAM BẮC PHÂN LY

 

Tôi chỉ tính viết về thân phận và cách hành xử của hai thế hệ phụ nữ Việt Nam: Bà Nghĩa và cô Trọng hối đầu thế kỷ trước và chị Thương, chị Hiền thời nay, nhưng bạn vừa gởi cho bài viết “ Thân phận người con gái của Cần Thơ” của tác giả Đặng Mỹ Dung. Bài tự truyện ngắn của tác giả “ Ngàn giọt lệ rơi,” ( A Thousand Tears Falling ) đẹp như bài thơ trữ tình, kể câu chuyện của cha mẹ mà cũng là thân phận của chính mình: Hai người phụ nữ, hai mảnh đời khoắc khoải giữa thời chinh chiến điêu linh, mẹ chờ chồng, con trông ngóng cha. Khởi đầu chia cách không vì hoàn cảnh mà vì lòng người ngăn cách, khi bà mẹ của bé gái Cần Thơ từ chối mang con theo người chồng “cách mạng” tập kết ra Bắc vào nắm 1954, do Hiệp định Genève chia cắt hai Miền Nam-Bắc. Người phụ nữ cương nghị Miền Nam khẳng khái nói với chồng: ”Con tôi còn nhỏ quá để tôi nuôi. Nếu để Bác Hồ của anh nuôi chúng nó sẽ hư hết.”

Ngày 28 tháng Tư 1975, khi Miền Nam đang hấp hối, chàng rễ người Mỹ của bà mẹ của Mỹ Dung, liều lĩnh từ Mỹ sang VN, rước bà mẹ và các em vợ đi Mỹ.

Người chồng lúc nầy là cán bộ cao cấp cs đang có mặt ở Paris, mới nhắn vợ sang gặp mặt. Sau mươi ngày vui sum họp, bây giờ phải quyết định ở lại Mỹ hay về VN với chồng. Lần nầy người vợ cũng quả quyết như hồi 21 năm về trước. Xin trích lại đoạn văn về cuộc chia tay lần cuối: “Khi má tôi đã sẵn sàng theo ba tôi về Việt Nam, bà bỗng nửa đùa nửa thật hỏi: “Tôi về Sài Gòn mấy thằng cán ngố sẽ làm gì tôi, anh biết không?”Ba tôi chau mày nói: “Sao em dùng những danh từ chữ không đẹp đẽ gì hết vậy?”Má tôi liền đáp:“Trong Nam của tôi chỉ có những chữ đó để kêu họ thôi,tôi đâu biết tiếng gì khác hơn.”Suy nghĩ một lát ba tôi nhìn về phía thật xa rồi nói:“Em về thì mấy anh sẽ mời em lên nói chuyện...Chắc là em sẽ phải đi học tập ít ngày.”Má tôi tỏ ý không bằng lòng nhìn thẳng vào mắt ba tôi, rồi hỏi:“Tôi khôn hơn mấy thằng cán ngố của anh, lại không làm gì ác độc như anh Ba Duẫn của anh, thương nước thương nòi hơn cậu Hồ của anh, thì ai mà dạy tôi học với tập được? Mà tôi đâu có tội gì với Đảng với Bác của anh?”Ba tôi bụm miệng má tôi lại vì hai người đang ở trong villa của cộng sản, nơi mà Nguyễn thị Bình và Lê Đức Thọ đã từng ở trong thời gian hội nghị Ba Lê. Rồi ba tôi hạ giọng nói nhỏ:“Em bỏ nước ra đi khi toàn dân chào mừng cách mạng, em còn để cho con lấy chồng Mỹ.”Má tôi cười ngạo:“Dạ thưa đồng chí, nhưng người Mỹ nầy là cha của cháu ngoại đồng chí. Còn nói chào với đón...thì ai chào ai đón mấy ông rồi sẽ hối hận ê chề sau tuần trăng mật.”Thế là cuộc xum họp tan vỡ. Má tôi trở về Mỹ như một con chim đại bàng bị thương. Ba tôi về Sài Gòn như một hiệp sĩ thua trận.Nhưng tình nghĩa giữa cha mẹ tôi vẫn nồng vẫn đậm.”

Câu chuyện chia tay tuy không có nước mắt nhưng chừng như có “ ngàn giọt lệ rơi” trong lòng.

Mà đâu phải chỉ có câu chuyện tang thương của giới thượng lưu kể trên, còn biết bao chuyện đời thường, đau đớn hơn, mang nhiều hệ lụy hơn, nào ai biết!

 

THẾ HỆ PHỤ NỮ THỜI “ CƯỞNG CHẾ”

 

Bà Nghĩa, cô Trọng vì đất đai, kẻ chết, người đi tù thời Tây thuộc địa. Ngày nay, dưới thời xã nghĩa hiện đại, thân phận người phụ nữ ê chề hơn, tủi nhục hơn. Biết bao người, vì sinh kế bán thân, bán thân từ trong nước ra nơi hải ngoại, Đài Loan, Trung cọng, Triều Tiên...

Tục ngữ có câu: “ Đất đai không bao giờ dối trá.” Đất thì không dối trá, nhưng cường hào, tư bản đỏ lọc lừa, dối trá, dùng mọi thủ đoạn cướp đất, phá nhà.

Người phụ nữ VN thời cưởng chế bao phen chống trả cường quyền, xoay trở đủ đường tìm phương giữ ruộng đất của cha ông. Máu chưa đổ chan hòa, người chưa gục ngả như trên cánh đồng Nọc Nạn ngày xưa, nhưng đau đờn, nhọc nhằn kéo dài như vô tận.

Hai chị Thương, Hiền, nội nhân của Vươn, Quý, nơi vùng ao đầm Tiên Lãng, gia đình chỉ có 4 người đàn ông đều lâm vòng lao lý. Nhà cửa tan nát, ao đầm thủy sản bị cướp trắng, hai người phụ nữ dựng lên chiếc lều con, tảo tần nuôi đàn con nhỏ dại. Vậy mà nào đâu đã được yên thân. Cường quyền vẫn bám theo hành hạ. Chiếc lều tạm bợ qua ngày, chúng nhẫn tâm sai bọn côn đồ, xã hội đen đập phá. Bàn thờ gia tiên chúng đem ném xuống đầm. Nhìn tấm hình chị Thương, nâng niu ảnh thờ của đứa con gái nhỏ chết chìm từ những ngày đầu khai phá ao đầm thấy thật đau lòng.

Chuyện Cống Rộc, Tiên Lãng, dù sao cũng là chuyện hai gia đình đơn lẽ. Chuyện Văn Giang quan hệ cả làng. Trước bầy quỉ dữ thi hành cưởng chiếm, các bà, các chị tay không tấc sắt, chỉ biết rên siết, van cầu. Chúng chẳng tha, lựu đạn cay ném tới. Vậy mà chị Ngô Thị Ánh chẳng quản thân mình, lại đi hô hào binh vực hai phóng viên, người nhà nước, đến nỗi bị bọn “chỉ biết còn đảng, còn mình” bắt bớ, đánh đập. Vậy đó, người phụ nữ Việt Nam, tấm lòng thương người là như vậy đó! Bọn cường quyền chúng bây có biết vậy hay không? Đất Phụng Công, Văn Giang là đất lịch sử, vết tích nơi Hai bà Trưng khao quân trước khi tiến đánh Luy Lâu, lần đầu tiên thu hồi Độc lập, thu lại nghiệp xưa họ Hùng, từ non hai ngàn năm trước. Bọn cs vô học ngày nay bất biết, đem sắt thép chồng lên xây lầu các, xóa sạch vết tích lịch sử tổ tiên. Tội ác nầy “ Trời không dung, Đất không tha.”

Chuyện cưởng chiếm đất Vụ Bản, Nam Định còn tàn bạo hơn! Mặc cho các bà, các chị, trẻ em chít khăn thề chết với mảnh đất bao đời lập nghiệp, bọn ưng khuyển xông vô đánh đập chẳng nương tay. Bà lão bảy mươi đánh bễ đầu, thanh niên đập cho gãy cẳng.

Chuyện người phụ nữ Cái Răng, sông Hậu mới thật là thê thiết! Cũng giống như Đoàn Văn Vươn, vợ chồng Phạm Thị Lài dày công, đổ mồ hôi, sôi nước mắt, khai phá mảnh đất, cất nhà, sinh sống an lành từ mười mấy năm nay. Ngày nay đất bằng, bỗng nhiên dậy sóng. Cường quyền xông tới đuổi đi để chúng xây binh đinh phục vụ nhà giàu. Quá ức lòng, người chồng mấy phen uống thuốc rầy, tự vận. Mẹ con Thị Lài, Nguyên Thủy biết tính sao đây? Kháng cự bằng súng hoa cải như nhà anh Vươn không được. Phòng thủ thụ động như bà con Văn Giang, Vụ Bản cũng chẳng xong. Thôi thì mẹ con là phụ nữ, dùng vũ khí nguyên thủy của phụ nữ, may ra khuất phục bạo quyền? Mẹ con bèn cởi truồng ăn vạ. Chẳng ngờ rằng phỉ đồ vô học, trơ tráo, đâu biết gì lễ nghĩa, liêm sỉ, giữa thanh thiên, bạch nhựt chúng nhào vô bốc hốt, rờ rẩm như chốn không người.

Xưa nay ngừoi phụ nữ Việt Nam truyền thống, vóc ngọc, thân ngà, tuyết sạch, giá trong, muốn khoe vẻ đẹp, nhiều lắm là kín đáo mặc “ áo lụa mỏng Hà Đông “. Ngày nay, mẹ con chị Lài làm như vậy là vì cùng đường, coi như thân mình đã chết, kể gì tấm thân ngà ngọc!

Đây là vết ô nhục của bạo quyền cs ngàn năm khôn bề rửa sạch. Dẫu cho ngay ngày mai đây, độc tài toàn trị cs sụp đổ, tội ác nhục nhã nầy vẫn còn ghi lại chẳng bỏ qua.

 

HÃY VÙNG LÊN CỨU MẸ VIỆT NAM

 

Mấy bửa nay bọn tình báo, phản gián tổng cục 2 cs tung ra cái gọi là “Bản đánh giá của Mỹ về tình hình Việt Nam” với câu kết luận như vầy:

Trước mắt, Mỹ (mà trực tiếp là Đại sứ quán Mỹ tại Hà Nội) đang tìm cách xây dựng các mạng lưới xã hội VN, khai thác, lôi kéo và chuyển hóa giới trẻ VN; đẩy mạnh tuyên truyền, kích động gây chia rẽ mối quan hệ Việt-Trung... nhằm thực hiện được mục tiêu chuyển hóa, lật đổ chính quyền VN trong 20 năm tới.

 

Tung tài liệu nầy ra, bọn phản gián tính chuyện gì vậy? Với câu kết luận kể trên, ý đồ của chúng thấy rõ bông: Làm nản lòng những ai hiện nay đang dấn thân tranh đấu nhằm

giải trừ chế độ toàn trị cs vì phải cần 20 năm nữa Mỹ mới chuyển hóa, lật đổ csvn.

Hiện nay, bọn csvn đang tứ đầu thọ địch: Bên ngoài chúng bị cả Mỹ, Trung Cộng thúc ép như gọng kềm siết chặc. Bên trong, vấn đề cưởng chế đất đai bùng nỗ, kinh tế đang trên bờ vực thẩm, giống như cuồng phong, vũ bảo chực chờ càn quét hàng triệu gia đình vào cơn tuyệt vọng. Chỉ cần một tia lửa kích phát, thùng thuốc súng nỗ bùng là chế độ bạo ngược cs sụp đổ, diệt vong.

 

Cho nên:

 

DÙ AI NÓI NGỬA, NÓI NGHIÊNG

VỮNG TÂM KHÁNG CỘNG NHƯ KIỀNG BA CHÂN

 

 Nguyễn Nhơn

( Quyết tâm đánh đổ bạo quyền cs )

2/6/2012

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Mười Một 2012(Xem: 10529)
Chúng ta cùng thưởng thức cảnh đẹp thiên nhiên hòa cùng bàn tay của con người
24 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11059)
Tôi đã trở lại với anh em, với bạn bè. Nhưng đành phải vĩnh viễn từ giã chiếc phi cơ thân yêu mang số đuôi 526 - chiếc phi cơ đã gắn bó với chúng tôi trong bao phi vụ hành quân
20 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11391)
Nghi lễ Thanksgiving được tổ chức lần đầu tại miền Bắc nước Mỹ, năm 1578, khi nhà thám hiểm Martin Frobisher đến tân Thế giới.
19 Tháng Mười Một 2012(Xem: 12233)
Thực đúng như vậy, chúng ta đã sinh ra đời trên quê hương không hề có sự lựa chọn nhưng nếu phải trả giá với sự sống chết thì chúng ta vẫn có cơ may lựa chọn nơi sinh sống.
18 Tháng Mười Một 2012(Xem: 12003)
Và tôi cũng tin rằng ở một nơi chốn bình yên nào đó, chắc chắn hồn anh cũng mãi nhớ đến những cánh chim cùng bầy ngày nào, giờ đang tan tác khắp bốn phương trời cách biệt.
18 Tháng Mười Một 2012(Xem: 10624)
Hãy hưng phấn lên anh em ơi, gánh núi nặng trên vai người chiến sĩ quốc gia sắp đến chỗ đỗ rồi, lá cộng sản đã quá vàng khô, nó PHẢI RỤNG vì không thể không rụng./.
17 Tháng Mười Một 2012(Xem: 10190)
Một khi Trung cộng sụp đổ thì cộng sản An nam hết chỗ dựa cũng tiêu tùng. Huống chi tuổi trẻ Việt Nam hiện nay đã lấy lại tính chất ngạo nghễ truyền thống như kể trên thì ngày tàn của bạo chúa 14 tên ở cung Ba Đình đã gần kề.
17 Tháng Mười Một 2012(Xem: 12092)
Với mục đích giới thiệu về ngôi trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa yêu dấu năm xưa, KTS. Nguyễn Mạnh Dũng – CHS.NQBH khóa 13 – đã có ý tưởng tái hiện lại chiếc cổng trường Ngô Quyền trong khuôn viên Một Thuở
16 Tháng Mười Một 2012(Xem: 14730)
chỉ hy vọng một ngày nào đó tôi viết một cuốn hồi ký, họa may mới dàn trải được số phận của bài thơ Kỷ Vật Cho em.
13 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11012)
Truyền thống, tình tự dân tộc Việt Nam trải dài lịch sử bốn ngàn năm, có sá gì 70 năm nhiễm nọc độc duy vật vô thần, vô tổ quốc cộng sản.
11 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11891)
NHỮNG HÌNH ẢNH NẦY PHẢI ĐƯỢC MỌI NGƯỜI TRUYỀN TẢI ĐẾN THẾ HỆ TRẺ HÔM NAY VÀ MAI SAU , TRONG CŨNG NHƯ NGOÀI NƯỚC .
09 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11027)
Mai nầy con giao long ấy, trước vận nước ngã nghiêng, trước thái độ nhu nhược, ươn hèn của bè đảng csvn trước giặc Tàu xâm lược, giựt mình tỉnh thức, sẽ vùng dậy vươn vuốt sắc, vì dân khử bạo:
08 Tháng Mười Một 2012(Xem: 18358)
Vậy mà chẳng còn bao lâu nữa là tròn 36 năm chúng ta cư ngụ tại nơi này. Mới ngày nao bỡ ngỡ đến đây, nay nhớ lại đã là câu chuyện của ngày xưa với bao nhiêu quên-nhớ, ngậm ngùi.
07 Tháng Mười Một 2012(Xem: 14716)
Cộng Sản Việt Nam vẫn ngoan cố như tự bao giờ, trước sau như một. Địa vị của Đảng vẫn phải được củng cố vững mạnh hơn bao giờ hết bằng lưỡi lê và họng súng.
06 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11090)
Cố Miên vương Shihanouk, dù cách nào, ông vẫn được toàn dân Miên kính mến như "cha già của dân tộc Kampuchia".
06 Tháng Mười Một 2012(Xem: 12044)
Thời gian trôi qua, những đặc quyền dành cho tổng thống ngày càng nhiều hơn. Mặc dù một số đặc quyền gây tranh cãi song nhìn chungngười Mỹ dường như chấp nhận cách đối xử đặc biệt này.
06 Tháng Mười Một 2012(Xem: 17524)
Thế hệ trẻ còn một con đường dài ở phía trước. Vẫn còn đó con đường mà Cụ Phan Chu Trinh còn đang bỏ ngỏ nhưng rất sáng giá và tỏ ra có ưu thế trong tình hình nước ta hiện nay.
05 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11867)
Người dân đã quá mệt mỏi với bao vấn đề về cơm áo gạo tiền giờ đến lượt của để dành cũng bị các ông làm cho khốn đốn. Làm dân Việt Nam sao mà khổ thế còn làm quan ở ta thì sướng không gì bằng
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 10596)
Một phút trước là nô lệ, một phút sau là con người của tự do. Nếu hỏi một người dân thiểu số, cái gì quý nhất: Muối. Nếu hỏi một người Hà Nôi, lúc này đây, cái gì quí nhất: tự do.
01 Tháng Mười Một 2012(Xem: 10246)
Ngày nay, sự thể tỏ rõ đúng y như vậy: Giai cấp nông dân sẽ tiến hành cuộc cách mạng tư sản nhân quyền, là người đào mồ chôn chế độ cộng sản phi nhân
30 Tháng Mười 2012(Xem: 11122)
Vận mệnh Đất Nước là ở trong tay các bạn. Hãy hành xử đúng tư cách là NGƯỜI CHỦ. Với Tâm Niệm theo Truyền thống DIÊN HỒNG - VÌ DÂN LIỀU THÂN
30 Tháng Mười 2012(Xem: 32184)
Kể từ đó, khi Ấp Chiến Lược bị phá bỏ, thì quê tôi, quận Tiên Phước gồm 15 xã, mà việt cộng đã chiếm hết 11 xã, chỉ còn có 4 xã nằm chung quanh quận lỵ, mà chẳng có xã nào còn nguyên vẹn
30 Tháng Mười 2012(Xem: 10594)
Hãy vững tâm, bền chí Việt Khang Em sẽ ra tù trước hạn VẼ VANG Bọn phản quốc sắp đến ngày đền tội Hẹn em ngày về VINH QUANG
29 Tháng Mười 2012(Xem: 10271)
Hổng chịu ăn học tử tế Theo cọng sản làm phản Bán nước hại dân tan nát Bây giờ vô liêm sỉ lòn trôn
26 Tháng Mười 2012(Xem: 10090)
Ở bài này, tôi đã chứng minh cuộc chiến tranh từ du kích đến quy mô lớn ở Việt Nam là do ông Hồ và đảng cộng sản gây ra. Đây là cuộc chiến tranh phi nghĩa không phải theo lý do “giải phóng” dân tộc.
25 Tháng Mười 2012(Xem: 11390)
Ai ra xứ Huế thì ra Ai về là về núi Ngự Ai về là về sông Hương Nước sông Hương còn thương chưa cạn
24 Tháng Mười 2012(Xem: 12789)
Tại sao ông Hồ và đảng cộng sản lừa dối không công khai bức thư? Tại sao ông đi kiếm ăn lại nói dối “Tìm đường cứu nước”? Đó chính là sự lừa dối không thể chấp nhận được.
24 Tháng Mười 2012(Xem: 10451)
Qua bài này tôi đã chứng minh một sự thật là ông Đồng và ông Hồ đã thông qua công hàm 1958 để bán tổ quốc Việt Nam cho Trung Cộng. Vai trò của ông Hồ là hết sức rõ rệt trong sự kiện này
23 Tháng Mười 2012(Xem: 9992)
Thân là lãnh đạo quốc gia, chúng hành xử thua đồ con nít. Theo truyền thống Việt Nam, mỗi khi trẻ em phạm lỗi, mẹ bắt cúi xuống đánh đòn, răn dạy.
21 Tháng Mười 2012(Xem: 10054)
Bản báo cáo dài 52 trang của Ủy ban Tình báo Hạ viện Mỹ đề cập đến việc một số công ty Mỹ sử dụng thiết bị của Hoa Vi và Trung Hưng đã gặp những trường hợp “kỳ lạ” và “đáng báo động”
21 Tháng Mười 2012(Xem: 9700)
Người nghệ sĩ lăn lóc gió sương. Tơ đàn say đắm quên sầu thương. Dành tình này cho kẻ khổ đau. Quên tình xưa thôn nữ chờ mong.”
18 Tháng Mười 2012(Xem: 11567)
Dù xa QUÊ HƯƠNG tôi vẩn không bao giờ quên được Sài Gòn với những chiếc xe thổ mộ kết nối tình duyên của song thân ..với những gánh hàng rong khắp nẽo đường
18 Tháng Mười 2012(Xem: 10424)
Dân Làm Báo có câu khẩu hiệu: Mỗi người là một chiến sĩ thông tin. Trên mặt trận vận động cách mạng giải trừ độc tài toàn trị cộng sản, xin nêu lên khẩu hiệu: MỖI NGƯỜI LÀ MỘT CHIẾN SĨ DÂN VẬN.
16 Tháng Mười 2012(Xem: 15035)
Chỉ xem có một lần nên không biết có chiếu nhiều lần hay không, nếu có thì tôi đã bỏ lỡ cơ hội rất tốt vì căn cứ theo phim đã xem thì nơi này chọn lựa phim rất hay.
13 Tháng Mười 2012(Xem: 12529)
Hội nghị Diên Hồng được xem như hội nghị dân chủ đầu tiên trong lịch sử Việt Nam. Các phụ lão có thể coi là những đại biểu của dân. Sau hội nghị, chính các phụ lão là những người truyền đạt lại chủ trương của chính quyền đến người dân.
12 Tháng Mười 2012(Xem: 10441)
Sự thay thế nó và toàn bộ tổ chức và cơ chế của nó là điều không dễ, vì nó đã bám rễ khá sâu vào con người Việt Nam. Nhưng vì tương lai của dân tộc và nhất là để tránh họa bị đồng hóa, người Việt Nam không có con đường nào khác là: giải thể nó và hướng đi ra biển bắt tay với cộng đồng thế giới.
11 Tháng Mười 2012(Xem: 10572)
Vừa đem mồi Hòa hợp, Hòa giải dụ khị cả ba bề, bốn bên vừa đánh lạc hướng công luận về “ Cái nồi súp de tranh ăn của bọn trùm đảng” đang sôi sùng sục, sắp nổ bùng ngay trước lăng vệ sinh già hồ Ba Đình.
10 Tháng Mười 2012(Xem: 10967)
Lord hold our troops in your loving hands. Protect them as they protect us. Bless them & their families for the selfless acts they perform for us in our time of need. In Jesus name,
09 Tháng Mười 2012(Xem: 10667)
Dân tộc Việt Nam, trải qua bốn ngàn năm lịch sử, chưa có thời kỳ nào hèn yếu như hiện nay, chỉ vì bọn cọng sản tàn ngược quá lẽ. Tuổi trẻ ngạo khí tiêu trầm.
09 Tháng Mười 2012(Xem: 12030)
Tôi nghĩ mọi người ở Hoa Kỳ phải nên đọc bài này,nhưng vì ACLU *nên không có cách nào để việc này được phổ biến rộng rãi trừ phi mỗi chúng ta tiếp tay phát tán ra.
07 Tháng Mười 2012(Xem: 10619)
Nhật Bản mua của Hoa Kỳ 42 chiến đấu cơ F-35 Lightning II A/B. Loại F-35B cất và hạ cánh thẳng đứng có thể trang bị cho 4 tàu đổ bộ trực thăng cải tiến từ các tuần dương hạm. Máy bay Kawasaki C-2 có khoảng 50 chiếc là loại tấn công mặt đất và ném bom chiến thuật.
06 Tháng Mười 2012(Xem: 10346)
Gương mặt bức tượng nổi tiếng nhất nước Mỹ được lấy nguyên mẫu từ mẹ của tác giả thiết kế bức tượng. Trong mắt những người nhập cư đến “xứ sở cờ hoa” – vùng đất hứa của mọi người, bức tượng Nữ thần Tự do là hình ảnh đầu tiên đập vào mắt họ
04 Tháng Mười 2012(Xem: 24285)
Ước mong hàng thức giả trong, ngoài nước dõng mãnh đứng lên vì Đại Nghĩa Dân Tộc dẫn dắt toàn dân tiến bước, dứt trừ hoạn họa cộng sản tham tàn
04 Tháng Mười 2012(Xem: 10630)
Giờ đây chiến cuộc đã tàn phai. Nhiều anh em y sĩ Hải Quân đã trở về trong lòng đất lạnh. Hồi tưởng lại buổi thiếu thời, sau khi đã nếm mùi biển động của Đại Tây Dương
04 Tháng Mười 2012(Xem: 9505)
Em tôi hỡi ! Cớ sao em cười? Đừng đùa với mối tình đầu tiên Cho tan vỡ những câu tâm tình Mà mình đã dối lòng mình yêu...”
03 Tháng Mười 2012(Xem: 10084)
Von Braun tin tưởng vào trật tự của Vũ Trụ và cho rằng con người sẽ tới được các thế giới tuy xa xôi nhưng không kém phần đẹp đẽ và huyền bí
02 Tháng Mười 2012(Xem: 9927)
Khi mặt trời vừa khuất bóng, tiếng còi trên đài chỉ huy vang lên để cử hành lễ hạ kỳ. Mọi người đứng nghiêm chào lá quốc kỳ đang hạ xuống, sau đó chiến hạm bật đèn hải hành. Lúc đó các chiến hạm bạn đang tiến đến gần,
02 Tháng Mười 2012(Xem: 11487)
Dù sao thì trên 30 chiến hạm của HQVNCH di tản trước đây đã làm tròn nhiệm vụ ngăn chận giặc thù việt cộng và tàu cộng, giữ yên lòng biển Mẹ trong cuộc chiến đấu bảo vệ miền Nam Việt Nam
02 Tháng Mười 2012(Xem: 10740)
Bộ ảnh sau đây là những tác phẩm tuyệt vời về tranh thêu…Trong đó ta sẽ cảm nhận được hương vị của mùa xuân, của truyền thống dân tộc Việt về tranh thêu…