7:04 CH
Thứ Ba
17
Tháng Sáu
2025

SỐNG CHẾT CÓ NHAU LÀ HUYNH ĐỆ CHI BINH - LÊ VĂN BẢY

24 Tháng Bảy 20149:28 CH(Xem: 15255)
Sống Chết Có Nhau là Huynh Đệ Chi Binh

Lê Văn Bảy (tháng Tư-2007)

Nghe lại bài hát Huynh Đệ Chi Binh với nhịp điệu vui nhộn mà lòng mình cứ thắt lại. Bởi lời hát mang ý nghĩa cao đẹp quá:
Huynh đệ chi binh
Là mình cùng chung đời lính,
Thương nhau khác chi nhân tình
Từ người deuxième cùi bắp,
Và rồi đi lên thượng cấp
Đều là huynh đệ chi binh

Lúc sướng có nhau là huynh đệ chi binh
Lúc khó có nhau là huynh đệ chi binh
Giúp đỡ lẫn nhau là huynh đệ chi binh
...
Sướng khổ có nhau là huynh đệ chi binh
Sống chết có nhau là huynh đệ chi binh

Còn lời nào đầy đủ và ý nghĩa hơn? Thuở xưa, cứ nghe và hát nghêu ngao cho vui miệng mà có biết đâu bài hát ấy là một thông điệp với ý nghĩa cao đẹp của nhạc sĩ Anh Bằng, là một nhạc sĩ nặng lòng với đất nước, muốn nói lên điều ước mơ của mọi người, nhất là những người trong quân đội. Hãy coi nhau như anh em ruột thịt để xây dựng sức mạnh chiến đấu với quân thù. Với vài lời phát biểu của nhạc sĩ Anh Bằng cũng đủ: "...không đoàn kết là chết".

http://batkhuat.net/images/van-ch4.jpg

Đọc lại
"Mùa Hè Đỏ Lửa" của Phan Nhật Nam để thấy hình ảnh người lính xem nhau như anh em. Ở Charlie, chiếc trực thăng được lệnh của thiếu tá Duffy đáp xuống để bốc những người lính Nhảy Dù Việt Nam, trong đó có Duffy. Đạn thù bắn rát quá, chỉ vội đáp nhanh rồi bốc lên. Vừa chạm được càng trực thăng thì Hải bị trúng đạn rơi xuống đất. Pilot định bay luôn nhưng Duffy bảo pilot: "Quẹo lại, tao xuống, nó là bạn tao!"
Một người lính Mỹ mà còn đối xử với người lính Việt Nam rất là "huynh đệ chi binh" như thế kia! Điều gì đã làm cho họ "sống chết có nhau" như vậỵ Duffy như con diều hâu nhảy từ trực thăng cách mặt đất 3 thước "hovering". Anh khều được Hảị Hải mềm như sợi bún (Mùa Hè Đỏ Lửa- Phan Nhật Nam). Đau đớn thay, Hải đã hy sinh, mềm như sợi bún trong tay Duffỵ Nhưng khi Duffy ôm xác Hải trên tay và cố lên được trực thăng thì người lính xạ thủ Mỹ cũng bị trúng đạn và hy sinh. Ở một đoạn khác của "Mùa Hè Đỏ Lửa", chiếc trực thăng đáp xuống để tải thương, một vị chỉ huy của của tiểu đoàn 11:
"-Bác sĩ Liệu đi luôn "líp" này, chân ông bị hư...
"-Tôi ở lại với các ông.
"-Không được! Ông đi trước!

Không ai tranh giành lên máy bay để được tải thương trước. Lính Nhảy Dù Việt Nam, ông này nhường ông kia lên máy bay trước: "Tôi ở lại,... ông đi trước". Ấy là vì tình chiến hữu như anh em ruột thịt, là "huynh đệ chi binh". Tình chiến hữu keo sơn ấy đã giúp cho đạo quân anh hùng Việt Nam có sức mạnh vạn năng và gây khiếp đảm cho địch quân, trên bốn vùng chiến thuật. Nơi trận mạc lúc còn chiến tranh, hay trong đời nay người ta gọi là đấu tranh, phía trước mặt là kẻ thù Việt cộng, thì có hành trang nào cần thiết hơn "huynh đệ chi binh"? Trước đây, người lính Việt Nam làm chủ trên nhiều chiến trường là nhờ họ xem nhau như anh em. Họ hiểu "huynh đệ chi binh" là gì. Khi đã chung vai đấu cật ở chiến trường thì không những "giúp đỡ lẫn nhau" hay "sướng khổ có nhau" mà phải là: "sống chết có nhau", thì mới mong có ngày chiến thắng.

http://www.popsmoke.com/images/rvnabn10.jpg

Nhưng, có phải mặc áo lính thì trở thành lính và thương nhau
"khác chi nhân tình"? Ở chiến trường hay ở bất cứ nơi đâu, bên trong bộ đồ lính ấy, cần phải có một người lính đúng nghĩa, thì mới "huynh đệ chi binh" được. Cách cư xử với nhau nói lên tư cách của người ấy. Có thương yêu nhau thì mới "sống chết có nhau"; có thương yêu nhau thì mới có "huynh đệ chi binh" và tạo nên sức mạnh được. Nếu không thực sự thương yêu nhau thì người ta sẽ không thấy những hình ảnh của một thiếu tá Duffy hay những người lính Nhảy Dù Việt Nam rất tiêu biểu vừa kể trên đâỵ Thử nghĩ, một đội quân có chen lẫn thành phần bất hảo, ăn trộm đồ đạc của nhau, toa rập nhau tìm cách loại trừ nhau, tống khứ anh em đi đến chỗ nguy hiểm thay cho mình,... thì làm sao đạo quân ấy có sức mạnh được. Họ sẽ chẳng làm nên trò trống gì, mà còn để lại ô danh muôn thuở. Đi đến đâu cũng bị coi khinh!

http://www.popsmoke.com/images/rvnmc4.jpg

Bạn thân mến,

Nghe lại lời nhắn gửi của nhạc sĩ Anh Bằng mà ta cảm thấy yên tâm. Những lời mời gọi huynh đệ bốn phương hãy tiếp tục giữ vững tinh thần "huynh đệ chi binh". Bởi vì, nếu "không đoàn kết là chết!". Kẻ thù còn đó mà nhiệm vụ cứu quốc chưa hoàn thành thì lòng nào đành đoạn dứt bỏ "huynh đệ chi binh". Chí nhân là ở chỗ đó. Anh em trong nhà phải đùm bọc lẫn nhau thì mới đủ sức mạnh để đối đầu với kẻ thù bên ngoàị Và như vậy mới đúng với câu "lấy chí nhân mà thay cường bạo". Bọn đạo tặc vô nhân đối xử với nhau tàn độc, coi nhau như kẻ thù. Nhưng, những con người chí nhân, họ thương yêu đùm bọc nhau như anh em thì chắc chắn sẽ vượt trở ngại và đạp tan cường bạo
Các bạn còn cho mình là chiến sĩ đang tham gia công cuộc chống cộng cứu nước thì dù ở nơi đâu cũng cần phải đội ngũ hóa và đoàn kết trong tinh thần "huynh đệ chi binh". Hải ngoại và quốc nội phải một lòng "sống chết có nhau" thì chắc chắn chúng ta sẽ có sức mạnh đánh thắng hung tàn.

Tháng Tư-2007
Lê Văn Bảy
tvvn.org
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Mười 2014(Xem: 12344)
Đúng là mùa xuân đang về trước mặt cho con gái và sau lưng là cả một giấc miên trường của đời sống mà người mẹ đã đi qua.
18 Tháng Mười 2014(Xem: 13777)
Anh vĩnh viễn xa em rồi. Thân xác anh nằm trong lòng đất. Đời sao phi lý, anh vừa đang nói chuyện với em
09 Tháng Mười 2014(Xem: 12407)
Nếu nói về sự hy sinh của các biệt kích Hoa Kỳ thì phải nói đến sự can trường và lòng dũng cảm của các Anh Hùng thuộc phi đoàn 219 Không Quân Việt Nam
09 Tháng Mười 2014(Xem: 11652)
Công việc còn lại bây giờ là những người lính ấy còn sống sót và trong cuộc sống lưu vong tị nạn này có đích thân bảo vệ được cái danh dự ấy hay không.
09 Tháng Mười 2014(Xem: 10713)
Đặt bông hoa trên nấm mồ tập thể gửi người tử sĩ vô danh để thấy mình trước sau cũng sẽ vô danh mà thôi.
08 Tháng Mười 2014(Xem: 12645)
Nếu không, phải chấp nhận sống thanh bần, tri túc, cần kiệm, hay nuơng nhờ vào quỹ xã hội chánh phủ, dù sao... cảm ơn Trời, cũng còn hơn hẳn cuộc sống ở VN
01 Tháng Mười 2014(Xem: 29312)
Khẩu hiệu chính của quân đội VNCH là “Danh dự – Trách nhiệm – Tổ quốc”, mỗi binh chủng lại còn có khẩu hiệu riêng
29 Tháng Chín 2014(Xem: 12417)
Tôi cầu mong họ trở về nước từ chiến trường Iraq trong huy hoàng của một chiến thắng rực rỡ và trong niềm hãnh diện và hoan lạc của toàn dân.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 11637)
trán Thầy, vầng trán hãy còn ấm, thì thầm trong đầu, ‘Thầy ơi em biết Thầy vẫn còn ở quanh đây, em đến thăm Thầy lần cuối.’
16 Tháng Chín 2014(Xem: 13356)
Không đủ sức chuyên chở, bày tỏ Sự Thật Vô Hạn của Nỗi Đau. Đau quá!
14 Tháng Chín 2014(Xem: 12995)
Tôi trở về Nhà Từ Đường sau 15 năm đi xa. Thật ra con số 15 năm là không đúng.
11 Tháng Chín 2014(Xem: 13268)
Tôi cảm được các ngón tay khô gầy đang bắt đầu cử động trong lòng tay tôi, cố nắm giữ đứa con yêu đừng có xa rời.
08 Tháng Chín 2014(Xem: 23198)
Sài Gòn đã vĩnh viễn bị mất đi bóng dáng hòn ngọc viễn đông một thuở.
08 Tháng Chín 2014(Xem: 12227)
Làm người lương thiện bây giờ vất vả quá… biết đâu đến một lúc nào đó những nhà tù kia mới chính là địa chỉ mà người lương thiện cần đến cho mình.
04 Tháng Chín 2014(Xem: 14945)
ông Trường vẫn đều đặn dự thánh lễ mỗi ngày tại nhà thờ Holly Cross ở đường West 42nd St
02 Tháng Chín 2014(Xem: 13089)
Một chính quyền không những tước đoạt tài sản, sự tư hữu của nhân dân, lại còn tước đoạt luôn cả quyền được tự bảo vệ của dân
02 Tháng Chín 2014(Xem: 11710)
dù ở đâu cũng thấy cảm thấy một nỗi bùi ngùi, nhớ tiếc. 60 năm Sài Gòn, hồn ở đâu bây giờ?
29 Tháng Tám 2014(Xem: 13587)
Tên tù trong câu chuyện hẳn sẽ nể phục cái khoảnh khắc người đàn bà này đã làm nên.
22 Tháng Tám 2014(Xem: 11310)
Xin người hãy thương xót cho dân tộc và đất nước Việt Nam còn đang chìm đắm trong tối tăm và gông xiềng cộng sản
21 Tháng Tám 2014(Xem: 11838)
Phan Ái Minh, người bạn đa tài của tôi, và nhớ tới những vì sao sớm vụt tắt trên bầu trời tuổi thơ của chúng tôi thuở trước
19 Tháng Tám 2014(Xem: 18324)
Nếu bạn chưa xem, nên tìm xem bộ phim này để biết về hoàn cảnh của các ngư dân Lý Sơn và ngư trường Hoàng Sa.
14 Tháng Tám 2014(Xem: 12442)
Mai chưa hề đọc thánh kinh, nhưng nàng đã biết chọn chỗ ngồi thấp nhất để được nâng lên cao nhất trong lòng chồng con.
09 Tháng Tám 2014(Xem: 11963)
Có lẽ giờ này bà đã bước vào cảnh giới nào đó, làm gì còn luẩn quẩn ở cõi ta bà này để trách móc thằng con ăn hại
05 Tháng Tám 2014(Xem: 11859)
Dân tôi đang cùng Việt Khang đặt bước chân mình trên con đường dẫn tới những ngày vinh quang cho quê mẹ./.
30 Tháng Bảy 2014(Xem: 12398)
ở bên kia địa cầu, trên ngọn đồi Tăng Nhơn Phú, có vợ chồng anh lính trẻ mỗi sáng chủ nhật cầm tay nhau để đi lễ nhà thờ.
26 Tháng Bảy 2014(Xem: 12988)
không hề có một giai cấp nào trong đồng bào miền Bắc của đất nước mình, mà chỉ có một cuộc sống không được chọn lựa nào đó
21 Tháng Bảy 2014(Xem: 11717)
Ruộng đồng lúa mọc lơ thơ Máu pha nước mắt ngập bờ tre xanh!
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 10565)
“hạnh phúc – nhỏ nhoi so với nỗi đau ngút ngàn phải trải qua”
19 Tháng Bảy 2014(Xem: 13361)
Nhà “ngoại cảm” đã đem theo bí mật xuống đáy mồ.
28 Tháng Sáu 2014(Xem: 13399)
Họ là những anh hùng không tên tuổi Sống âm thầm trong bóng tối mênh mông
22 Tháng Năm 2014(Xem: 13256)
Sắc không sao ngăn nổi mấy giọt nước mắt từ từ lăn xuống, quyện với mồ hôi làm lưỡi anh mặn chát.
05 Tháng Năm 2014(Xem: 11435)
Con cầu xin để bài học về “Lá Cờ”
03 Tháng Năm 2014(Xem: 11988)
Cuộc sống an vui. Ngót 20 năm rồi, không biết khóc, đêm nay tôi nhỏ từng dòng lệ, xúc động, bùi ngùi.
01 Tháng Năm 2014(Xem: 12132)
Thân xác em như chiếc lá thu ngoài sân trại tỵ nạn Sikiew ngày nào, đang hòa tan vào trong lòng đất
25 Tháng Tư 2014(Xem: 14799)
Xin một phút mặc niệm để tưởng nhớ những đồng đội cũ và những mũ nâu đã gục ngã trong cuộc chiến bảo vệ Tự Do cho miền Nam Việt Nam trước đây
24 Tháng Tư 2014(Xem: 13771)
Không biết thằng nhỏ đó – bây giờ cũng đã trên bốn mươi tuổi -- ở đâu ? Cha con nó có gặp lại nhau không ? Nếu nó còn mạnh giỏi, tôi xin Ơn Trên xui khiến cho nó đọc được mấy dòng nầy…
12 Tháng Tư 2014(Xem: 10882)
Bây giờ, tôi không biết vì sao mình đang khóc! Cho số phận của Việt Nam. Cho những người đã nằm xuống. Cho những người còn ở lại. Cho chính mình và cho những người quanh mình vừa chính thức bước vào cuộc đời di tản.
02 Tháng Tư 2014(Xem: 19155)
Chúng tôi không còn là chúng tôi nữa, chỉ vì chúng tôi là chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa bảo vệ miền Nam tự do,
01 Tháng Tư 2014(Xem: 13891)
Nào ngờ đồng bào đi trước, giặc cướp trộn trấu theo sau, vì dĩ nhiên "lòng súng nhân đạo, cứu người lầm than" của những người anh em Trâu Điên tách bầy
31 Tháng Ba 2014(Xem: 11547)
Trong những giấc mơ đôi lúc tôi thấy ba thằng chúng tôi nằm bên nhau, ngâm nga thơ phú trên ngọn đồi có nhiều tảng đá, một bên là núi một bên là biển, giữa bầu trời vằng vặc trăng sao
29 Tháng Ba 2014(Xem: 13330)
Chúng ta phải cố gắng hết sức mình, bằng tất cả nghị lực, để xoá tan khoảng cách của hận thù, để trái tim lên tiếng tình thương !
27 Tháng Ba 2014(Xem: 12363)
Trong lịch sử dân tộc ta, dường như chưa có thời kỳ nào mà số phận của nhiều người con gái, phụ nữ Việt Nam lại bi thương rẻ rúng như bây giờ.
25 Tháng Ba 2014(Xem: 14344)
Các ông suốt đời chỉ trích ta bà thế giới. Sao các ông không dám nói, chính các ông mới là thủ phạm, mới là tội đồ thiên thu, làm Miền Nam nước Việt sụp đổ vào tay cộng sản.
24 Tháng Ba 2014(Xem: 14922)
Tôi viết bài này chỉ có mục đích thông tin về người nghệ sĩ tài hoa đã làm nên một bức tượng Tiếc Thương để lại trong lòng mọi người và anh có dịp tâm sự với bạn đọc
21 Tháng Ba 2014(Xem: 12382)
Phần lớn con trai có tánh này nhiều hơn. Chúng mang mầm bệnh tâm lý về sự ẩn ức dục tính.”
09 Tháng Ba 2014(Xem: 11927)
06 Tháng Ba 2014(Xem: 12311)
Chỉ tội cho người dân, với bộ mặt ” không giống ai ” vì bị tô son trét phấn, có nhăn nhó vì đau quặn ruột người ta cũng vẫn thấy như đang…cười !
05 Tháng Ba 2014(Xem: 10246)
Chung vui với nước Úc chăng? Chắc phải làm thế, vì bà ra đi là quốc gia rất tử tế này bớt đi được một người thù ghét nước Úc.
02 Tháng Ba 2014(Xem: 10911)
Chúng tôi đang bị sa cơ thất thế - Đau hơn nữa là cảnh sa cơ thất thế của chúng tôi không phải vì tài hèn, sức mọn, mà vì bị đồng minh trói tay
02 Tháng Ba 2014(Xem: 11455)
Hay họ chỉ cần một vòng tay, một tình thương yêu của người vợ, người con, người mẹ mà họ bật lên những tiếng kêu đó, để gọi bà vào?