7:55 CH
Thứ Sáu
26
Tháng Tư
2024

Người bán khoai lang nướng và thời 'bão giá' - Liêu Thái/Người Việt

06 Tháng Mười Hai 201112:00 SA(Xem: 21737)
Người bán khoai lang nướng và thời 'bão giá'

Bookmark and Share
blank



Liêu Thái/Người Việt

 

QUẢNG NAM - Một chiếc xe ba gác cọc cạch được dọn sửa sạch sẽ, mua với giá 300 ngàn đồng, dùng một chiếc lồng sắt bỏ đi của quạt gió làm bếp sưởi, lấy mấy tấm bảng hiệu quảng cáo của các hãng thực phẩm có 'slogan' rất kêu ốp quanh thành xe chắn gió, cộng với một bao tải nhỏ chứa khoai lang đỏ vỏ đỏ ruột, còn gọi là khoai 'trà đỏ', quạt lửa lên và lên đường, cuộc hành trình cơm áo giản dị mà ấm áp của Bùi Trung Việt bắt đầu.

blank

Với Việt, bán khoai lang nướng tốt hơn ngồi ở Luật Sư Đoàn Việt Nam nhiều. Nhưng đó là mùa Đông, chứ ba mùa còn lại thì cũng đi phụ hồ, và không phải ai bán khoai nướng cũng có thu nhập cao như Việt. (Hình: Liêu Thái/Người Việt)

Câu chuyện mùa Đông ở Việt Nam bây giờ, nếu kể, khó mà bỏ qua hình ảnh những chàng trẻ đạp chiếc xe ba gác đi bán khoai nướng khắp từ Nam chí Bắc, từ thị xã cho đến thành thị hay thủ đô, khắp hang cùng ngõ hẻm... Họ là một phần thước đo thị trường và đời sống Việt trong mùa bão giá, bão lũ này.

 

Quyết không dùng khoai Trung Quốc

 

Đó là tôn chỉ bán khoai của chàng trai 27 tuổi, từng học Đại Học Luật Sài Gòn, sau đó về quê cưới vợ, sinh con rồi đi bán khoai lang nướng. Với anh, dường như công việc này thú vị, tạo cảm hứng cho anh rất nhiều, cho anh khoảng thời gian tự do, ung dung, tự tại để mà suy tư về nhân tình thế thái, để nghiệm ra chuyện gì đó từ thực trạng xã hội diễn ra hằng ngày và cũng là cách để anh sống với chính mình.

Bùi Trung Việt nói: “Tự do, đó là thứ tôi đang có được, bởi tôi đi bán khoai lang chứ không phải đang ngồi trong Luật Sư Đoàn!”

“Khoai lang là thứ thực phẩm thân thiết của người nghèo, nó được sinh ra từ bàn tay nông dân Việt thứ thiệt, vậy mà giờ, tìm ra loại khoai lang này cũng hơi khó đấy, toàn là khoai lai Tàu, màu sắc thì giống nhưng mùi vị thì khác hoàn toàn, tôi phải đặt hàng tận Đà Lạt để mua loại khoai mà trước đây vốn là đặc sản của Quảng Nam.”

blank

Một chiếc ba gác cũ, hai chiếc lồng quạt làm lò nướng, một cái cân, tài sản đơn sơ nhưng hái ra tiền của người bán khoai lang nướng. (Hình: Liêu Thái/Người Việt)

Chúng tôi thắc mắc, làm sao có thể phân biệt được khoai nào là của Trung Quốc, khoai nào là của Việt Nam, Bùi Trung Việt nói: “Thứ nhất, khoai lang của người Việt mình trồng ít có chuyện củ nào củ nấy to ứ hự, 2 đến 3 củ đã nặng một ký lô, thường thì khoai Việt, một ký chừng 5 đến 7 củ, khoai nướng lên có vị ngọt, bùi, thơm tho, còn khoai Tàu thì củ to, nhìn ngon lành lắm nhưng nướng lên chẳng có mùi vị, nó cứ lạt thếch do họ dùng hóa chất kích thích.”

“Hơn nữa, dường như người Việt mình hết ham chuyện trồng khoai, bởi trồng cùng diện tích với tụi Tàu, nó thuê đất sát sườn mình, mà nó thì trồng được tấn này tấn nọ, bán kiếm bạc trăm triệu, mình thì kiếm lèo tèo vài trăm ký, bán cũng không bao nhiêu đồng nên nông dân Việt đâm ra nản chí, phần lớn là vậy!”

“Ở Đà Lạt vẫn còn người trồng khoai lang, nhưng họ biết làm ăn, nghĩa là họ đầu tư, mở ra những xe khoai lang nướng ở khắp các tỉnh thành, cứ mùa Đông đến là tiêu thụ hàng, bán chạy như tôm tươi. Nhưng đây là kế hoạch làm ăn lâu dài, có đầu tư, không mấy nông dân làm được. Chính vì vậy mà nguồn khoai lang nướng trên khắp Việt Nam này, cứ là khoai ngon thì chắc chắn là khoai có nguồn gốc Đà Lạt.”

 

Người giàu mới ăn khoai lang nướng

 

Đây cũng là một nhận xét khá thú vị của anh Việt về chuyện củ khoai lang nướng, thời xưa, người nghèo thường ra đồng mót khoai về lùi vào bếp tro cho nó chín để ăn qua cơn đói, chữ “ăn tro mò trấu” là dành cho lớp người này. Nhưng bây giờ thì khác, người nghèo không có cơ hội ăn khoai lang nướng, bởi giá nó quá cao.

Chúng tôi thử mua khoai nướng của Việt, anh Việt cho biết là 35 ngàn đồng/1 ký. “Khoai lấy giá gốc đã 15 ngàn đồng một ký, lúc đầu, em sợ bán không chạy, nhưng bây giờ mới tự tin để lấy cả tấn về dự trữ trong nhà mà bán qua mùa Đông. Trung bình mỗi ngày, em bán được từ 20 đến 30 ký khoai nướng, kiếm lãi từ 400 đến 600 ngàn đồng. Thỉnh thoảng, còn gặp chuyện cười ra nước mắt!”

“Có bữa, một ông nhà giàu, nhìn tướng biết chắc là làm quan rồi, lái xe hơi chở đứa con gái tới mua khoai nướng, mua xong, hai cha con cùng ăn. Ông quan vừa ăn vừa kể chuyện ngày xưa ông nghèo khổ, mùa Đông, mưa tầm tã mà phải chở thùng cà rem đi đổi khoai về nuôi gia đình, kể lung tung, con bé con ông nghe có vẻ nể phục lắm. Mình thì không dám cười, vì mùa Đông thì ma nào ăn cà rem mà bán, đổi khoai, bịa chuyện không hợp lý!”

“Chỉ có nhà giàu mới ăn khoai nướng kể khổ, nhà có tiền thì mua về ăn, không có chuyện gì để nói, có cái hay là em đứng trước cổng trường đại học để bán, nhưng suốt ngày không thấy sinh viên nào mua khoai mà chỉ thấy mấy người có tiền đến mua à!”

 

Bán khoai mà ngẫm sự đời

 

“Bán khoai cũng thú vị lắm, vừa có tiền, vừa tự do, lại vừa thấy được hiện tượng xã hội, gần đây, phải nói là gặp ông quan chức, bà cán bộ nào đi mua khoai, mình chịu khó moi chuyện một chút là nghe kể khổ à, kể về quá khứ buồn tủi, khó khăn, nghèo vượt khó để có được như bây giờ, có người ưa kể đến mức em nhìn nhẵn mặt luôn! Mà mình quá biết về họ, toàn ba xạo cả, chẳng biết kể khổ để làm gì, nhưng bây giờ mấy ông bà cán bộ ưa kể khổ lắm, chán ghê!”

blank

Cân khoai, chia khoai và cắt khoai đưa cho khách luôn cho Việt cảm giác mình là một ông chủ, có tự do, sống không qui lụy ai... (Hình: Liêu Thái/Người Việt)

“Tội cho mấy đứa nhỏ sinh viên, tụi nó thèm khoai nướng nhưng chẳng mấy đứa dám mua, vì tụi nó ăn một dĩa cơm bình dân, hạng rẻ nhất cho mỗi bữa chỉ tốn có 15 ngàn đồng, nếu mua 15 ngàn khoai nướng, ăn chưa đủ lót bụng, nhiều đứa hỏi giá xong tẽn tò bỏ đi thấy tội lắm. Gần đây em mới nghĩ ra cách này, bán xong phần kiếm lãi, là em đến bán giá gốc cho sinh viên 10 ký, mỗi ký 15 ngàn, gọi là chia sẻ thời nghèo khó, tương lai mù mịt í mà!”

Chúng tôi nói đùa, bảo sinh viên là tương lai đất nước, là tài sản quốc gia, Việt bán khoai mà sao dám nói sinh viên tương lai mù mịt.

Việt cười: “Học xong đại học, ra kiếm được chỗ bán khoai nướng như em là vua rồi, anh cứ nghĩ đi, mỗi năm có bao nhiêu sinh viên ra trường, thời bão giá, mua thứ gì cũng trên trời, thất nghiệp thì đầy đường, cha mẹ tụi nó phải chạy vay chạy mướn cho con ăn học, ra trường xong thì thất nghiệp.”

Câu chuyện của anh chàng bán khoai lang nướng ở thành phố Tam Kỳ, Quảng Nam còn dài lắm. Nhưng chung qui, cũng xoay quanh ba vấn đề chính: Thời này, nhà giàu, kẻ có tiền thì được ăn khoai nướng; Quan chức thì hay vừa ăn khoai nướng vừa kể khổ; Phần lớn sinh viên thèm khoai nướng và ra trường thất nghiệp, đi lao động phổ thông... để trả nợ cho cha mẹ sau thời gian học đại học.

Đất nước này giàu đẹp đến mức nghe câu chuyện của anh chàng bán khoai xong, cổ muốn nghẹn và chẳng còn muốn ăn uống gì, kể cả củ khoai nướng tôi đang cầm!

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
08 Tháng Chín 2014(Xem: 21010)
Sài Gòn đã vĩnh viễn bị mất đi bóng dáng hòn ngọc viễn đông một thuở.
08 Tháng Chín 2014(Xem: 10305)
Làm người lương thiện bây giờ vất vả quá… biết đâu đến một lúc nào đó những nhà tù kia mới chính là địa chỉ mà người lương thiện cần đến cho mình.
04 Tháng Chín 2014(Xem: 13124)
ông Trường vẫn đều đặn dự thánh lễ mỗi ngày tại nhà thờ Holly Cross ở đường West 42nd St
02 Tháng Chín 2014(Xem: 11413)
Một chính quyền không những tước đoạt tài sản, sự tư hữu của nhân dân, lại còn tước đoạt luôn cả quyền được tự bảo vệ của dân
02 Tháng Chín 2014(Xem: 10128)
dù ở đâu cũng thấy cảm thấy một nỗi bùi ngùi, nhớ tiếc. 60 năm Sài Gòn, hồn ở đâu bây giờ?
29 Tháng Tám 2014(Xem: 11667)
Tên tù trong câu chuyện hẳn sẽ nể phục cái khoảnh khắc người đàn bà này đã làm nên.
22 Tháng Tám 2014(Xem: 9367)
Xin người hãy thương xót cho dân tộc và đất nước Việt Nam còn đang chìm đắm trong tối tăm và gông xiềng cộng sản
21 Tháng Tám 2014(Xem: 10004)
Phan Ái Minh, người bạn đa tài của tôi, và nhớ tới những vì sao sớm vụt tắt trên bầu trời tuổi thơ của chúng tôi thuở trước
19 Tháng Tám 2014(Xem: 15278)
Nếu bạn chưa xem, nên tìm xem bộ phim này để biết về hoàn cảnh của các ngư dân Lý Sơn và ngư trường Hoàng Sa.
14 Tháng Tám 2014(Xem: 10890)
Mai chưa hề đọc thánh kinh, nhưng nàng đã biết chọn chỗ ngồi thấp nhất để được nâng lên cao nhất trong lòng chồng con.
09 Tháng Tám 2014(Xem: 10528)
Có lẽ giờ này bà đã bước vào cảnh giới nào đó, làm gì còn luẩn quẩn ở cõi ta bà này để trách móc thằng con ăn hại
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10108)
Dân tôi đang cùng Việt Khang đặt bước chân mình trên con đường dẫn tới những ngày vinh quang cho quê mẹ./.
30 Tháng Bảy 2014(Xem: 10572)
ở bên kia địa cầu, trên ngọn đồi Tăng Nhơn Phú, có vợ chồng anh lính trẻ mỗi sáng chủ nhật cầm tay nhau để đi lễ nhà thờ.
26 Tháng Bảy 2014(Xem: 11348)
không hề có một giai cấp nào trong đồng bào miền Bắc của đất nước mình, mà chỉ có một cuộc sống không được chọn lựa nào đó
24 Tháng Bảy 2014(Xem: 13396)
Kẻ thù còn đó mà nhiệm vụ cứu quốc chưa hoàn thành thì lòng nào đành đoạn dứt bỏ "huynh đệ chi binh".
21 Tháng Bảy 2014(Xem: 10052)
Ruộng đồng lúa mọc lơ thơ Máu pha nước mắt ngập bờ tre xanh!
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 9091)
“hạnh phúc – nhỏ nhoi so với nỗi đau ngút ngàn phải trải qua”
19 Tháng Bảy 2014(Xem: 11703)
Nhà “ngoại cảm” đã đem theo bí mật xuống đáy mồ.
28 Tháng Sáu 2014(Xem: 11589)
Họ là những anh hùng không tên tuổi Sống âm thầm trong bóng tối mênh mông
22 Tháng Năm 2014(Xem: 11665)
Sắc không sao ngăn nổi mấy giọt nước mắt từ từ lăn xuống, quyện với mồ hôi làm lưỡi anh mặn chát.
05 Tháng Năm 2014(Xem: 9830)
Con cầu xin để bài học về “Lá Cờ”
03 Tháng Năm 2014(Xem: 10544)
Cuộc sống an vui. Ngót 20 năm rồi, không biết khóc, đêm nay tôi nhỏ từng dòng lệ, xúc động, bùi ngùi.
01 Tháng Năm 2014(Xem: 10339)
Thân xác em như chiếc lá thu ngoài sân trại tỵ nạn Sikiew ngày nào, đang hòa tan vào trong lòng đất
25 Tháng Tư 2014(Xem: 13110)
Xin một phút mặc niệm để tưởng nhớ những đồng đội cũ và những mũ nâu đã gục ngã trong cuộc chiến bảo vệ Tự Do cho miền Nam Việt Nam trước đây
24 Tháng Tư 2014(Xem: 12131)
Không biết thằng nhỏ đó – bây giờ cũng đã trên bốn mươi tuổi -- ở đâu ? Cha con nó có gặp lại nhau không ? Nếu nó còn mạnh giỏi, tôi xin Ơn Trên xui khiến cho nó đọc được mấy dòng nầy…
12 Tháng Tư 2014(Xem: 9292)
Bây giờ, tôi không biết vì sao mình đang khóc! Cho số phận của Việt Nam. Cho những người đã nằm xuống. Cho những người còn ở lại. Cho chính mình và cho những người quanh mình vừa chính thức bước vào cuộc đời di tản.
02 Tháng Tư 2014(Xem: 17321)
Chúng tôi không còn là chúng tôi nữa, chỉ vì chúng tôi là chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa bảo vệ miền Nam tự do,
01 Tháng Tư 2014(Xem: 12475)
Nào ngờ đồng bào đi trước, giặc cướp trộn trấu theo sau, vì dĩ nhiên "lòng súng nhân đạo, cứu người lầm than" của những người anh em Trâu Điên tách bầy
31 Tháng Ba 2014(Xem: 9873)
Trong những giấc mơ đôi lúc tôi thấy ba thằng chúng tôi nằm bên nhau, ngâm nga thơ phú trên ngọn đồi có nhiều tảng đá, một bên là núi một bên là biển, giữa bầu trời vằng vặc trăng sao
29 Tháng Ba 2014(Xem: 11606)
Chúng ta phải cố gắng hết sức mình, bằng tất cả nghị lực, để xoá tan khoảng cách của hận thù, để trái tim lên tiếng tình thương !
27 Tháng Ba 2014(Xem: 10825)
Trong lịch sử dân tộc ta, dường như chưa có thời kỳ nào mà số phận của nhiều người con gái, phụ nữ Việt Nam lại bi thương rẻ rúng như bây giờ.
25 Tháng Ba 2014(Xem: 12508)
Các ông suốt đời chỉ trích ta bà thế giới. Sao các ông không dám nói, chính các ông mới là thủ phạm, mới là tội đồ thiên thu, làm Miền Nam nước Việt sụp đổ vào tay cộng sản.
24 Tháng Ba 2014(Xem: 13144)
Tôi viết bài này chỉ có mục đích thông tin về người nghệ sĩ tài hoa đã làm nên một bức tượng Tiếc Thương để lại trong lòng mọi người và anh có dịp tâm sự với bạn đọc
21 Tháng Ba 2014(Xem: 10714)
Phần lớn con trai có tánh này nhiều hơn. Chúng mang mầm bệnh tâm lý về sự ẩn ức dục tính.”
09 Tháng Ba 2014(Xem: 10223)
06 Tháng Ba 2014(Xem: 10763)
Chỉ tội cho người dân, với bộ mặt ” không giống ai ” vì bị tô son trét phấn, có nhăn nhó vì đau quặn ruột người ta cũng vẫn thấy như đang…cười !
05 Tháng Ba 2014(Xem: 8685)
Chung vui với nước Úc chăng? Chắc phải làm thế, vì bà ra đi là quốc gia rất tử tế này bớt đi được một người thù ghét nước Úc.
02 Tháng Ba 2014(Xem: 9319)
Chúng tôi đang bị sa cơ thất thế - Đau hơn nữa là cảnh sa cơ thất thế của chúng tôi không phải vì tài hèn, sức mọn, mà vì bị đồng minh trói tay
02 Tháng Ba 2014(Xem: 9855)
Hay họ chỉ cần một vòng tay, một tình thương yêu của người vợ, người con, người mẹ mà họ bật lên những tiếng kêu đó, để gọi bà vào?
01 Tháng Ba 2014(Xem: 12012)
Cha đã cởi áo trần gian và nằm lại vĩnh viễn với Charlie.Còn tôi, tôi chỉ biết hỏi là tại sao Cha lại không giữ lời hứa với mẹ tôi? Tại sao và tại sao…?...
25 Tháng Hai 2014(Xem: 9882)
Nên hãy quên ngay những mất mát, hãy trân trọng giữ gìn những cái được rất đáng quý, đừng để nó trôi tuột khỏi tầm tay
24 Tháng Hai 2014(Xem: 11834)
Rồi một ngày nào đó bạn sẽ thấy rằng tiền không phải là trên hết. Điều làm cho cuộc đời mình có ý nghĩa, ấy là phải trung thành. Tôi đã từng bất trung. Và đã phải thông qua những kinh nghiệm chua chát.”
22 Tháng Hai 2014(Xem: 10201)
lòng yêu nước và tinh thần dấn thân vẫn còn và mơ ước một ngày nào đó được bay trên vùng trời Tổ Quốc Việt Nam Tự Do .
18 Tháng Hai 2014(Xem: 12067)
Người dân quê mình không còn hơi sức đâu mà buồn mà lo lắng, suy nghĩ. Thời gian để sống dường như càng ngày càng vội vã mà gông cùm thì siết quá chặt.
18 Tháng Hai 2014(Xem: 10953)
Trong khi người ta thành khẩn dúi tiền vào tay Phật, thì lại vô cùng thờ ơ với hàng dài người ăn xin ngồi ngay lối đi vào chùa. Cái nghịch cảnh ấy vô tư diễn ra trước nơi được coi là Thánh Thiện.
16 Tháng Hai 2014(Xem: 11042)
Tôi chỉ có một ước muốn khiêm nhường là làm sao nói lên được lòng yêu nước và cố giữ đúng phong thái của một Sĩ quan xuất thân trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam.
11 Tháng Hai 2014(Xem: 10904)
Dẫu biết ở bầu thì tròn, ở ống thì dài, sống đâu theo đó, nhưng sao tôi vẫn thấy nao lòng vì ở quê nhà giờ này, gia đình nào chắc cũng đang quây quần, sum họp…
01 Tháng Hai 2014(Xem: 10376)
Hà đợi cho tàn hết một tuần nhang, mở cửa ra trước hiên nhà, cầm tách trà rót xuống mặt đất tân niên. Những cánh mai trong tách như theo nhau trôi vào lòng đất.
29 Tháng Giêng 2014(Xem: 10343)
nhiều người nặng lòng với nhiều cái chết năm Mậu Thân, họ đã dùng phần lớn quĩ thời gian của mình để phục vụ những việc âm linh.
28 Tháng Giêng 2014(Xem: 9490)
Nhưng điều này bây giờ đâu còn có ý nghĩa gì khi Ngộ đã thực sự bước ra khỏi đám mây mù quá khứ. Tất cả như đã cuốn theo dòng nước chảy qua cầu.