11:54 CH
Thứ Bảy
27
Tháng Tư
2024

XÔN XAO NẮNG HẠ - Châu Mỹ Quế

02 Tháng Tám 201511:25 SA(Xem: 9023)

XÔN XAO NẮNG HẠ

 XONXAO

Khi ánh nắng ban mai không đủ sức mang lại sự dịu dàng cho vạn vật bởi cái không khí oi nồng nhanh chóng choán ngập khắp mọi nơi, và sắc vàng nhẹ nhàng của hoa mai xa dần, nhường bước cho màu đỏ rực kiêu kỳ của phượng hồng bước đến, thì vạn vật khẽ khàng “Chào Hạ”.

Mùa Hạ đến rồi, mùa Hạ mang đến biết bao nhiêu xao xuyến, bùi ngùi cho những ai đã qua ngưỡng cửa học đường và biết bao niềm vui lẫn chút buồn cho những ai đang khoác áo học trò. Mỗi người một tâm trạng, một nỗi niềm, những xôn xao, những lắng đọng, những đợi mong, những luyến tiếc và để rồi, miên man hoài trong nỗi nhớ.

Ngày ấy, bây giờ với tôi thật xa quá, xa tít mù khơi. Nếu ngoái đầu nhìn lại, không thể nào tìm thấy. Nếu đưa tay vẫy gọi, chỉ có tiếng gió thoảng và chỉ còn thì thầm với tiếng lòng mới nghe được trái tim rộn rã mà thôi. Tôi vẫn thường tự hỏi: Không biết bây giờ bạn bè còn nhớ hay quên? Và anh bây giờ ở tận nơi đâu? Không biết bây giờ anh có bao giờ nhớ đến ngày xa xưa ấy? Và muôn ngàn “không biết” cứ như thế ở mãi trong tôi.

Ngày ấy, những năm cuối của thời Trung Học, bạn bè và tôi có những ngày thật ngọt ngào, êm đẹp bên nhau. Ngoài những buổi học ở trường, cũng như những buổi học thêm, miệt mài, chăm chỉ với những lo âu, kỳ thi tốt nghiệp, Thi vào Đại Học, Cao Đẳng, trường học nghề Chúng tôi còn có những ngày Chủ Nhật hiếm hoi để cùng nhau du ngoạn, picnic, hay nay đến nhà bạn này, mai đến nhà bạn khác ăn chè, ăn cháo, v.v. rồi chèo thuyền dọc theo bờ sông, đắm mình trong làn gió mát hay vào rạp ciné thưởng thức những phim hay. Nhóm chúng tôi gồm năm, sáu bạn, nam nữ thân nhau, thương mến nhau cùng chia xẻ những buồn vui của tuổi trẻ và chưa đi xa hơn tình ban. Những lần có phim hay nổi tiếng là cả nhóm chúng tôi kéo nhau đi xem, không hề bỏ qua, những phim: “Con Hạc Trắng, Cầu Sông Kwai, Sayonara”, v.v.

Tôi nhớ, có một lần vừa xem phim xong, sau phần giải khát, bạn bè chia tay, ai về nhà nấy. Anh bạn đưa tôi về, trên đường anh hỏi:

—                Chắc bạn thích xem phim lắm phải không?

Tôi cười, gật đầu:

—                Ừ, thích mới đi chứ, mà bạn thích không

Anh ấy ngập ngừng

—                Thích ít thôi, nhưng thích đi thì nhiều

Tôi ngạc nhiên

—                Không thích, sao lại chịu khó đi

Anh ấy càng ngập ngừng hơn

—                Vì bạn thích, mình thích đi theo

Nói xong, hai tai anh đỏ bừng, mặt tôi cũng ửng đỏ. Hai đứa không dám nhìn nhau và không ai nói thêm điều gì cả.

Lại có lần, trong nắng hè oi ả, nhóm chúng tôi rủ nhau đi núi. Bọn con gái mang lỉnh kỉnh nào bánh, kẹo, trái cây, nước uống, bọn con trai khệ nệ khiêng vác Theo đường lên núi, chúng tôi leo qua các bậc tam cấp, vừa đi vừa ríu rít chuyện trò, lên đến đỉnh núi lúc nào không biết. Đứng trên núi cao, nhìn xuống, phía dưới những cánh đồng, làng mạc, đường sá như những ô cờ xinh xắn gọn gàng xa xa dòng sông lặng lờ uốn khúc, miệt mài mang phù sa bồi đắp bên bờ. Tôi ngắm nhìn mãi, buột miệng kêu lên:

—                Tuyệt quá, cảnh đẹp làm sao!

Anh bạn đứng bên thì thầm:

—                Cảnh đẹp, ngắm đi cho thỏa thích nhưng đừng quên đường về và cả người đứng cạnh đó nghen.

Bất chợt, cô bạn từ sau đi tới, tinh quái đọc mấy câu thơ:

Sông sâu bên lở, bên bồi

Có thương thì nói, ỡm ờ làm chi?

Cả bọn cười ồ, vỗ tay thích thú. Anh bạn lại đỏ tai, tôi đỏ mặt. Một bạn khác thấy thế chêm vào:

—                Lạ không? Chỉ nói thế mà bạn này tía tai, bạn kia đỏ mặt. Các bạn thấy kỳ chưa?

Rồi cả bọn đồng thanh:

—                Kỳ lạ kỳ. Kỳ quá xá kỳ

Lúc đó tôi muốn chui xuống đất cho rồi Trưa đến, bày đồ ăn thức uống ra, cả bọn vừa ăn vừa đùa giỡn.

Chủ Nhật khác, cả nhóm lại đến nhà tôi. Khu vườn rộng thoáng mát, đủ các thứ trái cây, nào bưởi, mận, ổi, lại có cả chuối chín, đu đủ, v.v. tha hồ cho bọn con gái thích chua, bọn con trai vừa lòng hảo ngọt. Anh bạn tôi xông xáo hái bưởi, bẻ ổi, mận, rồi gọt vỏ mời các bạn. Một bạn trai tinh nghịch lấy cái nón của một cô bạn gái, đặt lên đầu anh rồi nói:

—                Giỏi lắm, hôm nay bạn xuất sắc trong vai tỳ nữ

Người khác lại chêm vào:

—                Không phải, rất xuất sắc trong vai chủ nhà chứ. Chủ nhà mời khách đấy

Một bạn nữa bắt chước giọng ông già:

—                Thôi, thôi, các con đừng nói tầm bậy, cháu nó buồn. Ý mà quên nữa, xin lỗi nói lại, đừng có nói tầm phải, cháu nó mừng... ha ha ha…

Anh bạn cười giả lả

—                Thôi đi, mấy ông, mấy bà, im đi cho con nhờ. Bây giờ có ăn không thì nói?

Cả bọn hùa theo:

—                Dại gì không ăn, mà ăn thì cứ ăn, nói thì cứ . Vui quá là vui!

Ăn xong cả nhóm cùng nhau ra bờ sông ngắm những cây phượng bên bờ trổ hoa đỏ rực. Mỗi lần làn gió nhẹ đưa những cánh phượng nhẹ nhàng rơi xuống mặt nước lung linh mầu đỏ, lấp loáng sắc nước trong xanh. Lúc này, không ai nói điều gì nữa. Tất cả đều như muốn tận hưởng vẻ đẹp thiên nhiên trong sắc đỏ rực, kiêu kỳ mà ẩn chứa chút buồn xa xăm của phượng vỹ. Chúng tôi càng cảm thấy sự xa cách chia tay ngày đến một gần hơn. Bùi ngùi quá.

Rồi sau khi tốt nghiệp, bọn tôi, đứa lên Đaị Học Cao Đẳng, đứa vào Chuyên Nghiệp, đứa đi làm Thời gian êm đềm trôi mãi. Giòng đời cuốn hút, quay cuồng không ngừng lại. Bạn tôi mỗi người một hướng. Có bạn còn được gặp lại, có bạn bặt tin luôn.

Riêng anh, tôi không hề gặp lại. Không biết anh giờ ra sao? Thành đạt, vợ con đề huề, hạnh phúc chứ? Tôi thầm mong anh như thế. Và tôi tự hỏi. Có bao giờ anh nhớ đến ngày xưa không? Nhớ đến những rung cảm đầu đời trong mối tình học trò vụng dại mà không dám nói?

Mỗi lần nghe tiếng ve râm ran, nhìn hàng phượng đỏ rực bên đường, tôi lại thấy tuổi học trò sống lại, lòng cảm thấy nôn nao. “Hạ Ơi”.

Viết cho Mùa Hè 2010

Châu Mỹ Quế

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Tám 2014(Xem: 15676)
hơn bao giờ hết ban chấp hành hội ái hữu Biên Hòa California cũng mong đón nhận những tấm lòng… để chúng tôi vững lòng tiếp bước “đường còn dài nhưng chân cứng đá mềm”
06 Tháng Tám 2014(Xem: 10683)
Nguyện cho tất cả các anh thương phế binh được giảm mọi sự đau đớn, bệnh tật và có một cuộc sống an vui, hạnh phúc.
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10195)
Ai trên đời này mà không cần có một bà mẹ. Những người không còn mẹ nữa lại càng cần hơn ai hết, phải không?
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10703)
Con nhớ mùi thơm của má. Mùi mồ hôi muối mặn nồng và nụ cười móm xọm của má.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 18509)
Chúc mừng gia đình quân lực VHCH có một hậu duệ tài ba. Chúc Việt luôn thăng tiến trên con đường binh nghiệp và xin chia vui cùng gia đình.
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 12351)
Tiếng hát đã bay cao, người hát đã về cát bụi để lại bao ngậm ngùi tiếc thương cho người ở lại.
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 11906)
Thế mà ta vẫn vượt qua, anh và em và tình yêu của chúng mình.
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 10728)
Bây giờ nhớ đến anh, đến 3 Đạo, đến Tống Ngọc Yến, đến Bùi thị Tròn và cả những người bạn đã nằm xuống, Ốc vẫn nghĩ: Cám ơn đời ...
18 Tháng Bảy 2014(Xem: 10888)
"Phải chi, phải chi nước mình bây giờ có một người lãnh tụ tài ba dám đối mặt với sự bất công phi lý của chế độ Cộng Sản như vậy thì đở biết bao.
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 12269)
Thế nhưng, có đi chuyến hội ngộ này tôi mới biết Ngô Quyền là một gia đình thật sự. Không có gì phải e dè.
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 10680)
Những bâng khuâng nầy khắc khoải không như những bâng khuâng nhẹ nhàng khi tôi đọc lại "Nửa Chừng Xuân"
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 10297)
Cám ơn Ngô Quyền, tình nghĩa thật đầy. Hẹn lần khác có duyên gặp lại.
21 Tháng Sáu 2014(Xem: 10799)
nhớ nao lòng cái im lặng đến lạ lùng của cánh cổng trường khép lại khi mùa hạ về, mặc cho lũ ve kia vẫn vui chơi rền vang hát gọi...
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 12993)
Ba ngày sau, con gái sinh em bé, con trai cũng báo tin đã có việc làm. Niềm vui của mẹ nhân đôi.
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 10920)
Xin gửi đến các bạn là những người lính VNCH. Các bạn cũng là những người tù Cộng Sản đã trở về sau bao nhiêu năm gian khổ nhục nhằn
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 9849)
Với tôi, Nguyễn Xuân Hoàng tượng trưng cho sự hiền hòa, thân thiện và can đảm
17 Tháng Sáu 2014(Xem: 9628)
Thực ra không ai có thể chọn lựa một căn bệnh để được chết theo ý mình
16 Tháng Sáu 2014(Xem: 10003)
Cho ba bớt hai ngàn, để lát về xe lỡ có hư như lần truớc ba có tiền sửa
15 Tháng Sáu 2014(Xem: 9986)
Tôi nhớ và thương ông nhiều lắm. Ngược lại tôi cũng là đứa con gái ông cưng nhứt nhà.
09 Tháng Sáu 2014(Xem: 9491)
Nghe tôi thú thật, bố khép khít đôi mắt như một người lấy gan nhổ khỏi chân một cái gai; xong bố mở mắt nhìn mọi người, rồi nhìn tôi
09 Tháng Sáu 2014(Xem: 10203)
cứ như những phiến đá muộn phiền nặng oằn trên đôi vai của thầy hiệu trưởng.
07 Tháng Sáu 2014(Xem: 10725)
Hãy ngủ yên đi cháu! Hãy sống vui vẽ, bình an trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và gia đình
03 Tháng Sáu 2014(Xem: 10586)
"Cái con khỉ gió. Cho ăn học để giờ này mày đem má ra viết chọc quê hả?
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 10060)
Vậy mà cha nỡ đành đem bán vợ đợ con để kết bạn với chúng.
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 10714)
Có thật là giữa ông ta và tôi có một mối liên hệ nào đó và ông đang rất muốn gặp tôi
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 16426)
Thầy ơi, bởi vì trái đất tròn. Thương sao trái đất vẫn tròn.
31 Tháng Năm 2014(Xem: 10051)
Hình như tháng Sáu đang gỏ cửa . Còn 2 ngày nữa mới tới. Tháng Sáu ơi.
28 Tháng Năm 2014(Xem: 10427)
con như mất cả một gia tài quý giá mà cả đời con không còn hy vọng gì tìm lại .
28 Tháng Năm 2014(Xem: 9305)
Mẹ tôi không có ý kiến. Bà nói chuyện hôn nhân là của tôi, tôi phải tự định đoạt.
24 Tháng Năm 2014(Xem: 9991)
Tui cầm mấy món quà của ba trên tay mà xúc động. Tui muốn ôm ông như ngày còn bé
22 Tháng Năm 2014(Xem: 10611)
Hãy hạ lá cờ đó xuống và cùng chúng tôi chống giặc ngoại xâm bằng trái tim thật sự hướng về tổ quốc.
17 Tháng Năm 2014(Xem: 8722)
Ông thấy mình như trở lại thời trai trẻ trong một giấc ngủ thật dài của kiếp người tha hương
17 Tháng Năm 2014(Xem: 9968)
Thực ra nếu có Uyên ở đây cũng chưa chắc tôi nói được gì. Chẳng lẽ tôi đến thăm cô như một chuyện tình cờ? Chẳng lẽ tôi hỏi bà Phan là tôi muốn gặp Uyên?
11 Tháng Năm 2014(Xem: 9934)
Anh thở dài, vội vàng đứng lên đi lang thang trên đường phố đông người trong khung cảnh nhộn nhịp của thành phố New York mong tìm sự lãng quên trong tâm hồn
11 Tháng Năm 2014(Xem: 10725)
Ai cũng viết về mẹ. Tui cũng viết một chút về má tui. Bả thiệt là nhà quê và có nhiều chiêu rất lạ.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 11521)
Ngày nào còn con người với những buồn vui mất mát, đau khổ lẫn ước mơ, ngày đó tiếng thơ Trần Kiêu Bạc còn mãi ngân vang.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 10680)
Nghĩa trang hôm nay không lạnh lùng phải chăng có được từ tình đồng hương Biên Hòa ấm áp?
05 Tháng Năm 2014(Xem: 8753)
rong khi đó thì tâm hồn bạn cũng “thăng hoa” đem muôn vẻ hạnh phước lại cho thế gian.
03 Tháng Năm 2014(Xem: 11025)
Nợ non sông ơn đồng đội, bằng cả sự trân trọng và cảm thông; xin được nói với nhau một lời “Chúng tôi là người lính”
30 Tháng Tư 2014(Xem: 10691)
Qua ánh đèn của bệnh viện, tôi thấy Tư lệnh đưa tay nâng sửa cặp mắt kính đen và hai giọt nước mắt từ từ chảy lăn dài trên khuôn mặt đau thương
29 Tháng Tư 2014(Xem: 11058)
Bây giờ tôi chỉ là một người lính già lưu vong nơi đất khách quê người, nhưng tinh thần chiến đấu và ước mơ cho một ngày đất nước thật sự thanh bình không cộng sản sẽ không bao giờ già trong tôi.
28 Tháng Tư 2014(Xem: 10923)
không như một số ít người không làm việc thiện mà hay đem tiền dành dụm đi đóng tiền điện tiền nước cho các sòng bài, đôi khi không có tiền đóng tiền nhà đầu tháng cũng vì cờ bạc.
24 Tháng Tư 2014(Xem: 22370)
Nhưng anh vẫn tin, lòng tin ấy không đặt vào bất cứ một giá trị vật chất nào, mà vào tình yêu của trái tim
24 Tháng Tư 2014(Xem: 16745)
Nếu phải làm lại từ đầu, thì tôi cũng vẫn làm như thế. Tôi biết rằng làm như thế là tôi mất tất cả, mất tất cả trừ DANH DỰ.
23 Tháng Tư 2014(Xem: 10315)
Thế mới biết, cách xưng hô thực vô cùng quan trọng. Nó cho thấy rất rõ tình cảm , tư cách , đạo đức, giáo dục… của người nói vậy
22 Tháng Tư 2014(Xem: 9093)
Cho nên, có thể nói rằng các cụ chẳng khác gì những cổ thụ bị bứng lên đem trồng một vùng đất lạ.
22 Tháng Tư 2014(Xem: 10559)
xin cho tôi được sinh ra nơi Cù Lao Phố một lần nữa. Chẳng là gì cả. Chỉ đó là quê hương tôi mang trong tim.
22 Tháng Tư 2014(Xem: 10204)
chú Bảy tôi cưới người con gái ấy, sau nầy sinh được một trai, một gái cho chú, rồi thiếm Bảy ra đi vì đau bệnh nặng
18 Tháng Tư 2014(Xem: 10991)
Và cô nhẹ nhàng hôn lên trán tôi, rồi quày quả bước ra cửa. Tôi nghe tiếng giày khua rất chậm ở dốc cầu thang. Và tiếng động cơ xe nổ giòn, lăn bánh.
09 Tháng Tư 2014(Xem: 10246)
Nếu anh linh của anh còn luyến tìếc về những ưóc mơ chưa thành đạt cho dân cho nước, cho vùng đất Chương Thiện mang tên anh.