6:17 SA
Thứ Sáu
3
Tháng Năm
2024

CHÁU NGOẠI - NGUYỄN THỊ THÊM

03 Tháng Sáu 201212:00 SA(Xem: 22521)

CHÁU NGOẠI
chaungoai-large-content

 Người ta thường nói :” Thắng về nội, thối về ngoại” để chỉ “Bên ngoại thương dại thương dột” Bởi dù gì chi nữa thì cháu ngoại là do con gái mình sinh ra, chắc chắn là cháu ruột mình rồi. Không trật một tí ti ông cụ nào cả. Chắc mẽm một trăm phần trăm, phải không các bạn?

 Do vậy đôi khi con gái ỷ y, lấy ai không biết, mang cái bụng to kềnh về nhà. Cha mẹ ngoáy lỗ tai nghe thiên hạ đàm tiếu, rồi nai lưng làm, nuôi con sinh nở. Mẹ tròn con vuông. Con gái tủi phận mình, bỏ con cho cha mẹ đi biền biệt không về. Thế mới có chuyện :”Bà ngoại đẻ má, má đẻ ra mình em có biết không!” Bà ngoại vừa làm bà, vừa làm mẹ. Một nắng hai sương nuôi dưỡng cháu lớn khôn. Bà ngoại trong đôi mắt tôi như cây cau thẳng đứng giữa trời. Cây cau ốm yếu, nhỏ nhoi, hiền hoà, mang trên mình những quày trái sai oằn. Gió từng cơn thổi mạnh. Cây cau nghiêng mình oằn oại chịu đựng. Cây cong xuống như mọi oan khiên đè nặng lên tấm thân còm cõi của ngoại.

 Không hiểu sao khi nghĩ về bà nội, tôi lại liên tưởng đến một phụ nữ mập mạp phúc hậu. Nhưng khi nghĩ về bà ngoại, thì hiện lên một bà già miền Nam khăn rằn đội đầu, bỏm bẻm nhai trầu, gầy gò, lam lũ đến tội nghiệp. Có lẽ bất công cho bà nội tôi. Vì bà nội tôi rất hiền lành, cũng quê muà, răng đen rưng rức, không hề có một câu lớn tiếng. Còn bà ngoại thì tôi không nhớ một tí gì về hình dạng của bà. Bởi bà ngoại tôi mất khi tôi còn rất bé. Thế nhưng cứ nghĩ đến ngoại là tôi thương ngập lòng, thương nhiều lắm. Có lẽ do thương má nhiều nên tôi thương ngoại cũng nhiều.

 Má tôi thì lấy chồng đàng hoàng. Theo chồng và lo cho con cái. Ông bà ngoại tôi không hề trải thân già để bảo bọc con gái. Nhưng như tôi biết, ông ngoại cũng nhiều vợ. Ngoại tôi là vợ lớn. Bà ngoại ghẻ có rất nhiều con. Do đó ngoài các cậu dì ruột, tôi còn có rất nhiều cậu, dì con riêng của ông ngoại. Những đứa cháu ngoại như chúng tôi không nhớ mặt ngoại mình, nhưng lại biết mặt bà ngoại nhỏ, bởi bà lấy ông ngoại tôi khi bà còn trẻ nên bà sống lâu hơn. Cũng lạ, tôi không biết gì về quá khứ bà ngoại, nhưng không hiểu sao tôi không thương hay có cảm tình với bà ngoại ghẻ của tôi.

 Bây giờ tôi cũng làm bà ngoại, có một bầy cháu đông đúc. Nói ra cũng mắc cở. Khi gặp bạn bè, người quen. Khi họ đem ra trình làng nhà cao, xe xịn, đủ thứ trên đời. Tôi chỉ cười trừ. cuối cùng tôi chẳng có gì khoe, tôi đưa lá bài cuối cùng -“8 đứa cháu ngoại gái của tôi.” Thật tình tôi cũng không ngờ mình có nhiều cháu như vậy, nhất là cháu gái. Nhưng cái gì cũng có số. Giày dép, quần áo còn có số nữa là con người. Con gái tôi số không có con trai, lại mắn đẻ nên thoắt một cái chúng nó đã cho tôi 8 nàng công chúa yêu kiều. Nó cũng nhiều lần đắn đo khi vỡ kế hoạch, rồi ôm hy vọng -” biết đâu là thằng cu”. Thế rồi khi bác sĩ báo tin giới tính thì vợ chồng nhìn nhau -”Trai gái gì cũng con mình. Trời sinh voi, sinh cỏ”

 Ngày Xuân hay Lễ lạc người ta chúc nhau “Đông con, nhiều cháu” Con thì tôi không nhiều, nhưng với 2 đứa con gái, tôi có 8 đứa cháu ngoại thì kể ra cũng không ít. Để nói về chúng, tôi thường gọi chúng là “ Bầy ròng ròng của tôi”. Còn cha mẹ nó, để ám chỉ chúng thì gọi “Đám giặc của con”. Cái đám giặc cái đó thật nhiều trò, và cũng quậy tới bến. Cứ cuối tuần là nhà tôi rộn ràng và đủ thứ âm thanh. Bà ngoại già như tôi bị chúng quay đến chóng mặt. Có lẽ không nơi nào được tự do như nhà ngoại. Chúng lôi khăn, lôi mền ra giăng làm sân khấu. Làm công chúa, làm bà hoàng. Chúng vào phòng tôi đóng cửa lại trang điểm để biểu diễn fashion show. Chúng mời cả nhà ngồi lại rồi thay nhau biễu diễn. Có thấy con bé 3 tuổi ra mắt với đủ kiểu tóc do chúng tự chải. Yểu điệu trong những y phục chúng tự thay, những chiếc khăn đủ màu quàng cổ. Con bé bước những bước tự tin, nhún nhẩy .Nghiêng đầu chào và hôn gió rất điệu nghệ trước khi bước khuất vào phòng mới thấy chúng nhiều sáng kiến. Có khi chúng dùng cây gậy 4 chân của ông ngoại làm micro. Chúng đứng lên bàn và trình diễn văn nghệ. Chúng hát và nhún nhảy dễ thương. Mỗi khi có lễ lớn, Vu Lan hay Phật Đản ở Chùa. Bầy cháu tôi mặc áo dài đi hai hàng dâng hoa cúng Phật trông thật đáng yêu.Chùa nghèo lại mới thành lập, bầy cháu của tôi cũng là đội múa nữ thật dễ thương. Có lẽ niềm vui con người thay đổi theo từng thời kỳ và tùy theo độ tuổi. Tôi bây giờ niềm vui có lẽ là dồn vào bầy ròng ròng đó. Chúng cho tôi thấy lại sự hồn nhiên và tuổi thơ ngây.

 Ngày Tết, cháu tôi đều mặc áo dài để chúc Tết ông bà. Chúng xinh xắn trong những tà áo đủ màu sắc. Khi mẹ cha chúng khoanh tay chúc Tết , chúng sắp một hàng sau lưng. Từng đứa đến chúc Ông Bà bằng những câu nói ngây thơ nghĩ sao nói vậy. Đứa bé nhất thì lập lại từng chữ mẹ chúng dạy cho. Nhận lì xì xong chúng hôn tôi thắm thiết rồi nhảy cẩng xé phong bao. Nhưng rồi ham vui có khi vất đâu không biết. Có đứa đưa cho mẹ chẳng đếm xỉa gì ở bên trong. Ngày Sinh Nhật tôi hay Mother’s Day chúng tự tay làm những tấm card rất dễ thương để tặng cho Bà. Những lời chúc, những hình vẽ thơ ngây xuất phát từ con tim bé nhỏ đã cho tôi thấy vô vàn hạnh phúc. Cho tôi quên đi những mệt nhọc, vất vã khi lo cho chúng những khi chúng ốm đau.

 Bây giờ đứa cháu ngoại đầu của tôi đã 17 tuổi, biết làm đẹp, biết mắc cỡ và đang ở tuổi mộng mơ. Nhìn chúng, tôi như thấy lại mình bao nhiêu năm về trước. Thật tình tôi cũng rất lạ lẫm về sự trưởng thành của cháu tôi ở xã hội tây phương. Đôi khi tôi ngỡ ngàng về sự phát triễn quá nhanh của chúng. Tôi bất ngờ khi thấy chúng đã biết làm cong lông mi, tô son điểm phấn hay mặc những bộ đồ đúng mốt để phô diễn một thân thể đầy nhựa sống. Ngẫm nghĩ về sự lo lắng khi thấy con gái mình bắt đầu trưởng thành, tôi mới thấy thương má của tôi với những tư tưởng cỗ hủ, lỗi thời. Ngày xưa khi tôi bước vào tuổi dậy thì, má tôi không cho tôi mặc áo nịt ngực, bà bắt tôi phải dùng một mãnh vãi dài quần kín ngực, ép nó xuống phẳng lì. Bà nói –“ Tốt khoe, xấu che, con gái đẹp là ở tính nết, không nên để cho người ta thấy thân thể mình” Bây giờ nhìn mấy đứa cháu gái thật khêu gợi trong những bộ đồ tắm hai mãnh, tôi lại cười một mình thầm nghĩ –“ Giá mà má tôi còn sống, không biết bà sẽ nói sao” Nhìn chúng như những nụ hoa đời đang e ấp. Tôi thương yêu và ngắm chúng bằng trái tim của một người bà và cái nhìn của một người thưởng lãm cái đẹp. Những búp hoa đời kia sẽ hé nhụy và sẽ nở ra tươi thắm. Không biết những gì sẽ đến cho đám cháu tôi sau này. Một cuộc đời yên vui,hạnh phúc hay một gia đình bất an. Mọi con người đều có nghiệp quả của nó, kể cả cháu tôi.

 Năm nay, thằng con trai đầu mới sinh cho tôi một đứa cháu nội. Lần này là con trai. Các bạn có thể tưởng tượng mấy đứa cháu tôi thất vọng thế nào. Chúng ước ao là gái để cùng vui đùa. Thế nhưng có một cái gì lạ len vào chúng khi chúng biết giới tính của em bé. Chúng biết ra khỏi phòng khi em bé thay tả, chúng cẩn thận hơn khi bồng ẳm và chúng cũng yêu em bé hơn. Đứa bé trai đem vào nhà tôi một luồng sinh khí mới. Dường như các cháu ngoại của tôi trở nên đẹp hơn, tươi thắm hơn khi bao quanh đứa cháu trai mới sinh dễ thương này.

 Bà ngoại già như tôi thấy mình thật hạnh phúc. Mai kia, các cháu tôi lớn lên, trưởng thành tôi sẽ có đến 8 đứa cháu rễ. Tôi lại lan man nghĩ đến 8 chàng rễ của con tôi ở cái nước đa chủng tộc này. Gia đình tôi cũng sẽ thật đa dạng và nhiều màu sắc lắm đây. Có tiếng xe ngoài cổng và tiếng cười ríu rít. Bầy cháu tôi đã tới nhà. Tôi lại phải chạy ra mở cửa và như đàn chim chúng sẽ tíu tít chào. Chúng sẽ ôm hôn tôi với mùi thơm thật tuyệt diệu. Mùi thơm của trẻ con, của vô tư và thánh thiện.

 

 Nguyễn thị Thêm

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 10522)
Nhìn ra cái đẹp trong những giọt nước mắt và tìm cách lau đi mới thật sự là một con người hiểu đúng nghĩa của tình yêu.
10 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 12167)
Thu còn đem tình yêu đến cho đôi lứa yêu thương, và niềm vui đến cho mọi người.
06 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 10312)
Tôi nghĩ đó là "Điệu nhảy của yêu thương." xin chia sẻ cùng các bạn.
05 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 11501)
Đây là một xóm đèo heo hút gió, nhưng người dân ở đây vẫn thường thấy người ở thành thị, những người đi săn, thỉnh thoảng ghé qua đó để xin vài tô nước
24 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10760)
Nhà nông còn mượn Thanksgiving làm dịp ăn mừng mùa gặt hái đã xong, thu hoạch tốt và tạ ơn Thượng Đế đã ban ơn lành đến mọi người
23 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11997)
Chúng tôi mong, Thầy Phạm Đức Bảo còn nhiều lần nhận thêm những lời chúc Thượng Thọ của những cựu học sinh Ngô Quyền năm cũ…
22 Tháng Mười Một 2014(Xem: 12560)
Trở lại Sài Gòn, những buổi chiều trong quán nước mở trang báo ra đọc thấy tên bạn bè mấy người trên trang cáo phó chết trận cao nguyên.
22 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11745)
Cám ơn bạn bè gần xa đã cùng tôi san sẻ bao nhiêu vui buồn tâm sự. Cám ơn, cám ơn nhiều lắm.
20 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11807)
Thời "Áo Trắng" dễ thương đã qua, nhân gom nhặt được vài bức ảnh tôi còn cất giữ làm thành youtube "Tiếng Hát Học Trò". Xin kính gửi đến Thầy cô và các bạn Ngô Quyền cùng xem cho vui....
16 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10502)
Dòng sông nào cũng về biển cả. Cuộc đời của mỗi con người rồi cũng kết thúc.
08 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10796)
Những lời thơ nồng nàn, chan chứa làm cho người đọc mường tượng đến một tình yêu vô bờ.
31 Tháng Mười 2014(Xem: 9561)
Nhìn lại cuộc đời lưu lạc của chính mình, tôi thấy cái chết của Trâm như xa hơn trong thời gian, không gian và tâm cảm.
31 Tháng Mười 2014(Xem: 10599)
Dường như tuổi càng cao, sức càng yếu thì tình yêu trường cũ trò xưa lại càng thấm đẫm mãnh liệt trong trái tim thầy hiệu trưởng.
30 Tháng Mười 2014(Xem: 11755)
Hãy vui cùng với các cháu và hãy bảo vệ các cháu để tuổi thơ chúng có những kỷ niệm đẹp trong tuổi ấu thơ.
26 Tháng Mười 2014(Xem: 10038)
Tôi đến đấy cũng chỉ muốn tìm lại chút kỷ niệm để cảm thấy như chú vẫn còn quanh đây.
24 Tháng Mười 2014(Xem: 10881)
Mời các bạn thưởng thức hình ảnh thu vàng rất đẹp với tiếng hát Lệ Thu trong bản nhạc " Chiếc lá Thu phai"
22 Tháng Mười 2014(Xem: 11305)
nhưng vẫn còn tiếng dương cầm đọng lại trong bài hát kỷ niệm mỗi khi chợt nhớ về hắn.
18 Tháng Mười 2014(Xem: 9972)
Mẹ tôi bảo rằng tôi cũng có thể làm điều này ngay tại Hoa Kỳ, điều mà tôi đã và đang làm
17 Tháng Mười 2014(Xem: 9875)
Chuyện của em là một câu chuyện não lòng. Tôi không thể nói tên em ra vì đó là niềm riêng sâu kín.
11 Tháng Mười 2014(Xem: 12732)
Cổng trường Ngô Quyền cơ hồ vắng lặng, chỉ còn tiếng nấc nghẹn ngào. Thầy và trò cùng khóc…
04 Tháng Mười 2014(Xem: 10791)
Nhưng ít nhất nó cũng có một thời gian tỏa hương thơm và làm đẹp cho đời.
23 Tháng Chín 2014(Xem: 10488)
Giờ này thầy đã không còn gì ngoài mớ tro tàn. Câu hỏi 'Tại sao ta đến chốn này?"
23 Tháng Chín 2014(Xem: 11918)
nương áng mây trời gửi đến ''Người đi trên mây'' những lời chưa nói hết thay cho lòng tri ân và thương tiếc vô vàn.
21 Tháng Chín 2014(Xem: 10798)
Thương em thắt cả ruột gan Nhưng thôi nhẹ gánh thiên đàng em đi.
21 Tháng Chín 2014(Xem: 10355)
để Bùi Phương cùng tôi hiên ngang ca lại khúc hát quân hành.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9922)
Là một nhà giáo suốt mười bốn năm từ Trung học Ngô Quyền sang Trung học Pétrus Ký, chấm không biết bao nhiêu bài, anh biết phần kết luận là quan trọng nhất.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9565)
Nguyện hương linh Thầy được phiêu diêu về nơi thanh tịnh.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9770)
Ước gì tôi có thể bơi ngược dòng thời gian để trở về một bến bờ tĩnh lặng, không còn thương cảm trước cảnh đời chia lìa bất tận
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9961)
Sự yêu thích làm việc, tiếng gọi của tờ báo khiến bạn không thấy sự hành hạ thể xác của bệnh
14 Tháng Chín 2014(Xem: 10481)
Tôi không muốn gọi Nguyễn Xuân Hoàng là nhà văn lớn. Nhưng tôi tin một số truyện của anh, đặc biệt là truyện ngắn, sẽ còn được đọc và đọc lại. Lâu dài.
31 Tháng Tám 2014(Xem: 15186)
Nhưng chồng tui quả thật cho tui cái mùi mà mỗi khi nhớ, chỉ có cái áo lính của chồng,
30 Tháng Tám 2014(Xem: 11559)
Theo lời các anh chị kể lại, thì mấy các tiệc “ Hậu – Tiền ” này mới thực sự “ ngộ ” thiệt ngộ!...
30 Tháng Tám 2014(Xem: 10291)
Tôi nhớ lắm, nhớ những anh em tôi vừa được gặp lại hôm qua và những anh em tôi chưa gặp
29 Tháng Tám 2014(Xem: 12047)
rong ngày cưới , không rõ lệ nhoà trên má tôi là giọt lệ của hạnh phúc hay đau khổ..
29 Tháng Tám 2014(Xem: 10528)
Tôi ngưỡng mộ gia đình bên chồng có một người cha, người ông như Ôn Viên Ngạc.
25 Tháng Tám 2014(Xem: 12785)
Biên Hòa đất và người, đã để lại trong tôi một ấn tượng đẹp. Biên Hòa có những thâm tình để tim tôi phải liêu xiêu. Một lần nữa, tôi nợ Biên Hoà lời cám ơn
23 Tháng Tám 2014(Xem: 10460)
Nỗi vui mừng không hẵn chỉ dành cho các thành viên tham dự, nhưng chắc chắn sẽ là niềm vui và hãnh diện của trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa
23 Tháng Tám 2014(Xem: 12945)
nhưng tôi vẫn tiếp tục may mắn, vì có thêm những “ ngày vui không hẹn trước” ở miền Nam Cali…
21 Tháng Tám 2014(Xem: 12064)
Nguyện thế giới hòa bình, chúng sinh an lạc và nguyện cho cha mẹ nhiều đời nhiều kiếp của tôi được mọi phước lành.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 10684)
Ngày đầu tiên của một người đi trên mây trong căn nhà quyền thế sao mà thừa mứa thời gian và trống rỗng đầu óc đến thế!
17 Tháng Tám 2014(Xem: 15223)
bia thì quá tuyệt vời. Còn cá nhân tôi thì vui vì việc làm thành công và kết quả tốt.
16 Tháng Tám 2014(Xem: 18070)
Mỗi lần ai hát bài “ Những đồi hoa sim” Tôi lại nhớ đến cái lều bé nhỏ cột vào nhánh sim rừng
16 Tháng Tám 2014(Xem: 10275)
Trên đường trở về Bắc Cali, trong lòng không thể không có những bâng khuâng, những ngậm ngùi về cuộc đời của con người
15 Tháng Tám 2014(Xem: 10385)
Ông Phan đã cho tôi rõ tất cả những gì mà lâu nay tôi không biết, mà tôi cũng không thể tưởng tượng nổi.
15 Tháng Tám 2014(Xem: 9685)
“Khi cha mẹ cho con cái thứ gì đó, con cái cười. Khi con cái cho cha mẹ thứ gì đó, cha mẹ khóc!”
15 Tháng Tám 2014(Xem: 9963)
Đó là buổi sáng của một mùa Hè được kéo dài do cơn lốc thời sự gây nên. Suốt đêm qua tôi khó ngủ
15 Tháng Tám 2014(Xem: 11559)
nhưng thôi con không dám hóng thèm nhiều đâu, chỉ xin một ánh nhìn ấm áp ... hay má cầm tay con đi má
15 Tháng Tám 2014(Xem: 11161)
Bùi ngùi, nhớ đến những mùa Hè nơi quê hương. Mùa Hè của những năm tôi còn mài đũng quần trên ghế nhà trường
13 Tháng Tám 2014(Xem: 14215)
"Mẹ mày có khỏe không?' Ông ơi! câu hỏi ngọt ngào này của ông làm tôi vui biết mấy. Tôi khỏe lắm ông à! Tôi sẽ nắm tay ông, cùng ông đi cho hết đoạn đường trần gian
10 Tháng Tám 2014(Xem: 16646)
Nếu ta không về được Thì con chúng ta sẽ về