3:36 CH
Thứ Ba
30
Tháng Tư
2024

Áo Mẹ lên trời - Hoàng Duy Liệu

13 Tháng Năm 201212:00 SA(Xem: 21701)

Áo Mẹ lên trời

blank

 Ở cái xóm biễn ruồi ho kiến ngáp vung trời này người ta kêu bả là bà Tư làng cá chứ hồi còn ở quê xưa Biên Hòa mấy người buôn bán cò con trong chợ gọi bà ta theo cái thứ của ông chồng là chị Mười Ga. Ổng thứ mười trong mười hai anh chị em có giấy khai sinh nhưng mà bây giờ ổng là thứ nhứt vì mấy người trên dưới hai đầu đã đi xa làm ổng tự nhiên lộ mặt ra giữa đời sương gió ngày nào cũng teo teo như gươm lạc giữa rừng hoa.
 Có ngon nhào vô ông xả láng với chú mày ! Ổng thường hay nói giởn về cái ông thần chết như thế nhưng bà Tư thì lại bảo là ông đừng có lo là vì Tử thần đi ngang qua thấy có cái hòm mua để sẳn trong nhà từ mấy năm qua hắn tưỡng ông vừa mới đi rồi nên xách đít đi luôn một lèo về âm phủ. Ổng nghe thấy có lý nên ngày ngày cứ thường hay leo vô hòm nằm đọc báo coi ti vi.

 Bà Tư thiệt là già, già khú đế già quắc cần câu nhưng có một trí nhớ thần sầu lại thêm cái tật ham giữ của. Cái ngày mà thằng Hai mang tiền về mua miếng đất rừng ven bờ biển này rồi xây cho bả cái nhà con con tình nghĩa để cho bả sống lây lất qua ngày thì ổng còn đang đi học đốn tre chẻ củi trên ngàn. Một mình đơn thân chiếc bóng liểu già vậy chớ không biết moi từ đâu ra mà cái gia tài lặt vặt của bả cũng chất đầy một cái xe hàng nho nhỏ. Ngần ấy năm chạy trốn bom đạn lòng vòng mà bà vẫn còn ôm lấy được.
 Món gì nếu không bị hư thối thì bà cất giử, không bao giờ chịu đem bỏ. Từ cái bộ đồ trà quà cưới ngày xưa cho đến cái bình thủy đựng nước nóng pha sửa cho thằng Hai mà ông mua mang về từ chợ Cồn Nha trang hơn nửa thế kỷ trước bà vẫn còn bọc giấy nhựt trình quấn dây thung ém kỷ vô trong cái rương gỗ. Thỉnh thoảng gặp ngày nắng ấm bà lại lôi ra lau chùi ngắm nghía rồi ngồi kể lại cho ai đó cái tiểu sử của món đồ. Mà ở Việt Nam thì ngày nào lại không có nắng. Lúc sau này thời thế có phần dễ chịu hơn lúc trước coi mòi có thể an cư lạc nghiệp lâu dài nên bà bỏ chút tiền còm nhờ chú Năm thợ mộc đóng cho một cái tủ kiếng lớn đánh verni màu vàng chóe có nhiều ngăn kệ đặt ngay trong phòng khách giữa nhà bên cạnh cái hòm của ông chồng.
 Bà Tư rất lấy làm đắc ý với cái tủ này, bên trên bà đặt bộ lư hương, bát nhang cùng mấy tấm hình làm tủ thờ, phía dưới bà sắp xếp những của cải sưu tập gần trăm tuổi của bà. Ngày ngày khi ông kềm búa sửa chửa lại cái hòm thì bà chăm chút lau chùi cái tủ, mấy món đồ. Vừa làm bà vừa nhắc với ông nhiều kỷ niệm của từng món đồ mà bà đang nâng niu trên tay. Nếu để ý thì sẽ nghe bà thường mở đầu bằng vài câu quen thuộc.
 Như là ... Mèn ơi ! Hồi 54 tui...
 Hay là ...Cái năm Mậu Thân súng bắn dàn trời vậy mà ...
 Hồi 75 ông đi rồi tui... 

 Cứ tuần tự như thế mà năm tháng tâng dần lên những điểm mốc thời gian trong cả một quảng đời dài toàn là súng nổ đạn bay và dắt con mà chạy của bà. Sở dỉ bà Tư hay nhắc lại với ông Mười là vì lúc nào cũng không có mặt ông bên cạnh vì ông là lính không khi nào được ở nhà trong những lúc bà phải lê thê lếch thếch tìm sinh lộ trong khói lửa chiến chinh.

Thật là tội nghiệp cho bà Tư, kỷ niệm trong đời mà nghe như ngàn trang Quân Sử.

 Lần tay dưới tận cùng đáy tủ bà Tư nhẹ tay lấy ra một cái áo may bằng vải thô đã ngả màu vàng có điểm vài vết màu nâu lấm tấm như màu máu khô. Bà đặt cái áo xuống sàn nhà sờ nắn nhè nhẹ quanh mấy cái túi đường may hột nút nơi bà dấu mấy chỉ vàng trong đó rồi bà nhớ đến thằng Hai. Kỳ về thăm nhà vừa qua nó lắc đầu hỏi sao má còn giử cái áo chạy giặc này làm chi?
 Mãi lo thả hồn miên man nhớ về những ngày phải mặc cái áo này dắt con cố đi tìm một chốn dung thân làm bà Tư không hay ông Mười đã đến đứng kế bên bà tự hồi nào. Xếp lại cái áo bỏ vô tủ ông thì thầm:
- Bà cứ giữ lấy, biết đâu.
Thẩn thờ quay qua bà Tư buồn rầu :
 - Kỳ này tui chạy đi đâu hả ông?
Ôm chặc lấy vai bà ông Mười cố ngăn cơn nấc nghẹn:
- Mình chạy lên trời.

Hoàng Duy Liệu
(Ngày của Mẹ 2012)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Tám 2014(Xem: 9935)
Nếu có người nào đáng để yêu thương nhất trên đời, thì đó chính là cha mẹ!
07 Tháng Tám 2014(Xem: 15694)
hơn bao giờ hết ban chấp hành hội ái hữu Biên Hòa California cũng mong đón nhận những tấm lòng… để chúng tôi vững lòng tiếp bước “đường còn dài nhưng chân cứng đá mềm”
06 Tháng Tám 2014(Xem: 10686)
Nguyện cho tất cả các anh thương phế binh được giảm mọi sự đau đớn, bệnh tật và có một cuộc sống an vui, hạnh phúc.
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10198)
Ai trên đời này mà không cần có một bà mẹ. Những người không còn mẹ nữa lại càng cần hơn ai hết, phải không?
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10718)
Con nhớ mùi thơm của má. Mùi mồ hôi muối mặn nồng và nụ cười móm xọm của má.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 18514)
Chúc mừng gia đình quân lực VHCH có một hậu duệ tài ba. Chúc Việt luôn thăng tiến trên con đường binh nghiệp và xin chia vui cùng gia đình.
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 12363)
Tiếng hát đã bay cao, người hát đã về cát bụi để lại bao ngậm ngùi tiếc thương cho người ở lại.
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 11922)
Thế mà ta vẫn vượt qua, anh và em và tình yêu của chúng mình.
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 10733)
Bây giờ nhớ đến anh, đến 3 Đạo, đến Tống Ngọc Yến, đến Bùi thị Tròn và cả những người bạn đã nằm xuống, Ốc vẫn nghĩ: Cám ơn đời ...
18 Tháng Bảy 2014(Xem: 10902)
"Phải chi, phải chi nước mình bây giờ có một người lãnh tụ tài ba dám đối mặt với sự bất công phi lý của chế độ Cộng Sản như vậy thì đở biết bao.
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 12287)
Thế nhưng, có đi chuyến hội ngộ này tôi mới biết Ngô Quyền là một gia đình thật sự. Không có gì phải e dè.
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 10687)
Những bâng khuâng nầy khắc khoải không như những bâng khuâng nhẹ nhàng khi tôi đọc lại "Nửa Chừng Xuân"
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 10303)
Cám ơn Ngô Quyền, tình nghĩa thật đầy. Hẹn lần khác có duyên gặp lại.
21 Tháng Sáu 2014(Xem: 10804)
nhớ nao lòng cái im lặng đến lạ lùng của cánh cổng trường khép lại khi mùa hạ về, mặc cho lũ ve kia vẫn vui chơi rền vang hát gọi...
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 13010)
Ba ngày sau, con gái sinh em bé, con trai cũng báo tin đã có việc làm. Niềm vui của mẹ nhân đôi.
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 10940)
Xin gửi đến các bạn là những người lính VNCH. Các bạn cũng là những người tù Cộng Sản đã trở về sau bao nhiêu năm gian khổ nhục nhằn
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 9854)
Với tôi, Nguyễn Xuân Hoàng tượng trưng cho sự hiền hòa, thân thiện và can đảm
17 Tháng Sáu 2014(Xem: 9638)
Thực ra không ai có thể chọn lựa một căn bệnh để được chết theo ý mình
16 Tháng Sáu 2014(Xem: 10007)
Cho ba bớt hai ngàn, để lát về xe lỡ có hư như lần truớc ba có tiền sửa
15 Tháng Sáu 2014(Xem: 10006)
Tôi nhớ và thương ông nhiều lắm. Ngược lại tôi cũng là đứa con gái ông cưng nhứt nhà.
09 Tháng Sáu 2014(Xem: 9495)
Nghe tôi thú thật, bố khép khít đôi mắt như một người lấy gan nhổ khỏi chân một cái gai; xong bố mở mắt nhìn mọi người, rồi nhìn tôi
09 Tháng Sáu 2014(Xem: 10220)
cứ như những phiến đá muộn phiền nặng oằn trên đôi vai của thầy hiệu trưởng.
07 Tháng Sáu 2014(Xem: 10734)
Hãy ngủ yên đi cháu! Hãy sống vui vẽ, bình an trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và gia đình
03 Tháng Sáu 2014(Xem: 10590)
"Cái con khỉ gió. Cho ăn học để giờ này mày đem má ra viết chọc quê hả?
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 10064)
Vậy mà cha nỡ đành đem bán vợ đợ con để kết bạn với chúng.
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 10721)
Có thật là giữa ông ta và tôi có một mối liên hệ nào đó và ông đang rất muốn gặp tôi
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 16442)
Thầy ơi, bởi vì trái đất tròn. Thương sao trái đất vẫn tròn.
31 Tháng Năm 2014(Xem: 10060)
Hình như tháng Sáu đang gỏ cửa . Còn 2 ngày nữa mới tới. Tháng Sáu ơi.
28 Tháng Năm 2014(Xem: 10437)
con như mất cả một gia tài quý giá mà cả đời con không còn hy vọng gì tìm lại .
28 Tháng Năm 2014(Xem: 9312)
Mẹ tôi không có ý kiến. Bà nói chuyện hôn nhân là của tôi, tôi phải tự định đoạt.
24 Tháng Năm 2014(Xem: 10005)
Tui cầm mấy món quà của ba trên tay mà xúc động. Tui muốn ôm ông như ngày còn bé
22 Tháng Năm 2014(Xem: 10619)
Hãy hạ lá cờ đó xuống và cùng chúng tôi chống giặc ngoại xâm bằng trái tim thật sự hướng về tổ quốc.
17 Tháng Năm 2014(Xem: 8740)
Ông thấy mình như trở lại thời trai trẻ trong một giấc ngủ thật dài của kiếp người tha hương
17 Tháng Năm 2014(Xem: 9972)
Thực ra nếu có Uyên ở đây cũng chưa chắc tôi nói được gì. Chẳng lẽ tôi đến thăm cô như một chuyện tình cờ? Chẳng lẽ tôi hỏi bà Phan là tôi muốn gặp Uyên?
11 Tháng Năm 2014(Xem: 9943)
Anh thở dài, vội vàng đứng lên đi lang thang trên đường phố đông người trong khung cảnh nhộn nhịp của thành phố New York mong tìm sự lãng quên trong tâm hồn
11 Tháng Năm 2014(Xem: 10733)
Ai cũng viết về mẹ. Tui cũng viết một chút về má tui. Bả thiệt là nhà quê và có nhiều chiêu rất lạ.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 11530)
Ngày nào còn con người với những buồn vui mất mát, đau khổ lẫn ước mơ, ngày đó tiếng thơ Trần Kiêu Bạc còn mãi ngân vang.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 10690)
Nghĩa trang hôm nay không lạnh lùng phải chăng có được từ tình đồng hương Biên Hòa ấm áp?
05 Tháng Năm 2014(Xem: 8754)
rong khi đó thì tâm hồn bạn cũng “thăng hoa” đem muôn vẻ hạnh phước lại cho thế gian.
03 Tháng Năm 2014(Xem: 11032)
Nợ non sông ơn đồng đội, bằng cả sự trân trọng và cảm thông; xin được nói với nhau một lời “Chúng tôi là người lính”
30 Tháng Tư 2014(Xem: 10697)
Qua ánh đèn của bệnh viện, tôi thấy Tư lệnh đưa tay nâng sửa cặp mắt kính đen và hai giọt nước mắt từ từ chảy lăn dài trên khuôn mặt đau thương
29 Tháng Tư 2014(Xem: 11067)
Bây giờ tôi chỉ là một người lính già lưu vong nơi đất khách quê người, nhưng tinh thần chiến đấu và ước mơ cho một ngày đất nước thật sự thanh bình không cộng sản sẽ không bao giờ già trong tôi.
28 Tháng Tư 2014(Xem: 10924)
không như một số ít người không làm việc thiện mà hay đem tiền dành dụm đi đóng tiền điện tiền nước cho các sòng bài, đôi khi không có tiền đóng tiền nhà đầu tháng cũng vì cờ bạc.
24 Tháng Tư 2014(Xem: 22379)
Nhưng anh vẫn tin, lòng tin ấy không đặt vào bất cứ một giá trị vật chất nào, mà vào tình yêu của trái tim
24 Tháng Tư 2014(Xem: 16755)
Nếu phải làm lại từ đầu, thì tôi cũng vẫn làm như thế. Tôi biết rằng làm như thế là tôi mất tất cả, mất tất cả trừ DANH DỰ.
23 Tháng Tư 2014(Xem: 10324)
Thế mới biết, cách xưng hô thực vô cùng quan trọng. Nó cho thấy rất rõ tình cảm , tư cách , đạo đức, giáo dục… của người nói vậy
22 Tháng Tư 2014(Xem: 9094)
Cho nên, có thể nói rằng các cụ chẳng khác gì những cổ thụ bị bứng lên đem trồng một vùng đất lạ.
22 Tháng Tư 2014(Xem: 10563)
xin cho tôi được sinh ra nơi Cù Lao Phố một lần nữa. Chẳng là gì cả. Chỉ đó là quê hương tôi mang trong tim.
22 Tháng Tư 2014(Xem: 10208)
chú Bảy tôi cưới người con gái ấy, sau nầy sinh được một trai, một gái cho chú, rồi thiếm Bảy ra đi vì đau bệnh nặng
18 Tháng Tư 2014(Xem: 10995)
Và cô nhẹ nhàng hôn lên trán tôi, rồi quày quả bước ra cửa. Tôi nghe tiếng giày khua rất chậm ở dốc cầu thang. Và tiếng động cơ xe nổ giòn, lăn bánh.