5:54 SA
Chủ Nhật
28
Tháng Tư
2024

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ, ĐỂ THƯƠNG...Hương Quế

01 Tháng Năm 201212:00 SA(Xem: 24354)


MỘT THỜI ĐỂ NHỚ, ĐỂ THƯƠNG...
 blank 
Thân tặng Đoàn 59 CB/XDNT
và các đơn vị yểm trợ

  Hơn 30 năm trôi qua, các vị tiền bối khai sinh ra ngành Cán bộ XDNT, đã bỏ quên những đứa con, mà ngày xưa quí vị ấy từng cho là “con yêu tổ quốc”, họ không hưởng lương bổng, chỉ tượng trưng bằng thù lao nhỏ nhoi. Họ không được trang bị đầy đủ phương tiện để bảo vệ bản thân, họ phải dùng tài khôn khéo để tự vệ, lấy máu để viết nên trang sử đầy vẽ vang cho VNCH, những chứng tích đó người chiến sĩ Áo đen chưa bao giờ nhận được sự bù đắp tương xứng! Mặc dù họ không dự phần vào việc bỏ rơi đất nước, họ vẫn chấp nhận ở lại và gánh chịu chung số phận tù đày như mọi người từ 5 năm trở lên. Cái số của họ dường như đã được định sẳn, họ ra đi theo chương trình nhân đạo H.O cũng quá muộn màng và nơi đất tạm dung này, chưa bao giờ được nghe nhắc đến tên người Cán Bộ XDNT.
blank
Thế mà vẫn còn những tâm hồn người Cán Bộ XDNT, khắc khoải thâu đêm với giấc ngủ chập chờn, mà tâm tư vẫn đầy ấp kỷ niệm cũ đang bừng trổi dậy, gợi nhớ từng luống cải, vườn rau, nhớ từng khóm tre bụi chuối, nơi miền thôn dã có ánh trăng lơ lửng trên nền trời trong yên lành, mà nơi đó họ đã một thời cùng ăn, cùng ở, cùng làm, cùng hát cho dân nghe, nói cho dân biết.
 
Cải tuyển từ các ngành, sát nhập vào Cán bộ XDNT, họ cho đó là ước nguyện của mình, là yếu tố cần thiết để cho họ vốn sinh ra và lớn lên nơi đồng hương, cỏ nội và cũng là một cơ hội để gần gủi với làng quê có nắng ấm chan hòa. Cũng từ đó, họ được thụ huấn bổ túc trong một khuôn khổ, mẫu mực, kỷ cương từ chính trị, quân sự đến y tế, xã hội, tâm lý chiến nơi TTHL Chí Linh - Lam Sơn - Hồng Lĩnh để trở thành một Cán bộ nồng cốt, tung về địa phương thực hiện một Ấp Đời Mới thí điểm, căn bản dựa trên đường lối chủ trương của chính thể VNCH với mô hình xây dựng 11 mục tiêu, 98 công tác (sau rút gọn còn 36 công tác), được thực hiện qua 12 giai đoạn, còn gọi là 12 bước công tác, 5 Kỷ thuật Phát triển, 4 Tư tưởng chỉ đạo: Cải tổ hành chánh Xã Ấp, Thực thi dân chủ pháp trị, Canh tân đời sống nông thôn ...
 
Với hành trang mà Huấn Trường đã ủy thác, trách nhiệm quá to lớn hơn tuổi đời của họ lúc bấy giờ. Họ chập chững bước đi từng bước một, trong 98 công tác mà bên tai họ vẫn còn văng vẳng lời thuyết trình của huấn luyện viên đặc trách Khối Chính Trị của Trung Tâm Huấn Luyện với đề tài “Chính sách của VNCH qua các chương trình xây dựng Xã Ấp”. Thật là hùng hồn, thật là đầm ấm như hòa nhịp vào bước chân họ, trãi dài trên khắp đường mòn thôn xóm.
 
blank 
 
Trọng trách của người Cán bộ XDNT là làm thế nào để xây dựng một Ấp Đời Mới trong Vùng Xôi Đậu, tạo cho lòng dân hướng về chính nghĩa Quốc gia và tin tưởng vào đường lối chủ trương của Chính thể VNCH, nhầm tiêu diệt kế hoạch “lấn đất giành dân” của Công sản.

Một đề tài ngắn ngủi nhưng mà hàng loạt kế hoạch được đặt ra: điều nghiên, dân vận, chiêu hồi, xây dựng đoàn thể, bảo tồn văn hóa... Nơi vùng xôi đậu, ban ngày Đoàn Cán bộ XDNT đi điều nghiên, kiểm tra dân số, phân loại quần chúng, tiếp nhận chiêu hồi đều có quân đội yểm trợ, ban đêm QĐ rút về nơi đồn trú, có hệ thống phòng thủ, để lại Đoàn Cán bộ XDNT với vũ khí thô sơ, chỗ ngủ là chuồng trâu bò, tòn ten mấy chiếc võng, lấy thân trâu bò và mấy thùng cỏ làm bia đở đạn, đêm về nằm nghe tiếng trâu bò nhơi cỏ, tiếng vo ve của đàn muỗi mà “thấy đời mang cả ý thơ”, bất cứ tiếng động nhỏ nào cũng được mọi người đề cao cảnh giác. Có những đêm tối trời, mở con mắt thật to, quan sát tứ phía, mà vẫn bị đặt mìn, loại mìn định hướng “claymore” , tiếng nổ xé tan màn đêm cô tịch, làm tan nát cỏi lòng, nhưng người Cán bộ XDNT vẫn chấp nhận hy sinh tuổi trẻ đời mình, cho Tổ quốc Việt Nam muôn đời lụa là, gấm vóc.
 
Người chiến sĩ Áo đen chỉ biết phó mặc vào số mạng, họ khôn khéo hòa mình với dân, làm cho dân thương mến, nên đề phòng trước được mọi việc nguy hiểm có thể xảy ra để tự cứu mạng mình. Họ thực hiện những gì đã được học hỏi nơi Huấn Trường, đoàn Cán bộ XDNT đã đem đến cho người dân nông thôn một đời sống ấm no thực sự:
Tiếng cười rộn rã trên Ấp Đời Mới, ngôi trường làng ê a tiếng hát trẻ thơ, trạm xá có người phát thuốc, con đường đất dẫn đến ngôi đình, chùa cao ráo, thuận tiện cho bà con chiêm bái vào những ngày lễ hội ...

Mồ hôi và sương gió đã muối trắng vai áo người Cán bộ XDNT âm thầm nơi thôn xóm, họ xây dựng nông thôn bằng bầu nhiệt huyết đã khắc ghi qua lời tuyên thệ sau ngày mãn khóa, trong những giờ suy tư bên đồng đội hàng đêm nơi Vũ đình trường, những giây phút thiêng liêng ấy đã in hằn trong tiềm thức mọi người dù sông có cạn, núi có mòn, người Cán bộ vẫn giữ mãi trong lòng những lời thề sắc son đó.

Ngày 30 tháng tư năm 1975, đất nước đi vào ngã rẽ, một lần nữa cảnh sống lầm than, cơ cực lại bao trùm lên Ấp Đời Mới năm xưa, người dân nông thôn vô tội, bị kềm kẹp, hà khắc, lại còn bị bắt bớ giam cầm bởi cộng sản khát máu. Người cán bộ XDNT cũng cùng chung số phận, họ bị dẫn đi thủ tiêu hoặc bắt đi “tù cải tạo” trong các trại tập trung và còn bị gán cho cái tội là “Bình định ác ôn”. Từ đó, bóng dáng những chiếc Áo đen mờ dần trong thôn ấp, nhưng lòng người dân vẫn còn hoài vọng nhớ mong:

Cán Bộ Xây Dựng Nông Thôn “Đi dân Nhớ - Ở dân Thương”.

Hôm nay tưng bừng giữa mùa Đại Hội, rực lên màu cờ vàng khắp nơi trên đất Mỹ, cũng là ngày ghi nhớ lần đầu tiên Ủy Ban Tổ Chức Đại Hội Toàn Quân vừa nhận lại những đứa con yêu, đã bỏ quên hơn 30 năm qua, đó là Đoàn 59 Cán Bộ Xây Dựng Nông Thôn.

Hương Quế
Gia đình CB/XDNT Bắc Cali

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Tám 2014(Xem: 9916)
Nếu có người nào đáng để yêu thương nhất trên đời, thì đó chính là cha mẹ!
07 Tháng Tám 2014(Xem: 15677)
hơn bao giờ hết ban chấp hành hội ái hữu Biên Hòa California cũng mong đón nhận những tấm lòng… để chúng tôi vững lòng tiếp bước “đường còn dài nhưng chân cứng đá mềm”
06 Tháng Tám 2014(Xem: 10683)
Nguyện cho tất cả các anh thương phế binh được giảm mọi sự đau đớn, bệnh tật và có một cuộc sống an vui, hạnh phúc.
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10196)
Ai trên đời này mà không cần có một bà mẹ. Những người không còn mẹ nữa lại càng cần hơn ai hết, phải không?
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10704)
Con nhớ mùi thơm của má. Mùi mồ hôi muối mặn nồng và nụ cười móm xọm của má.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 18509)
Chúc mừng gia đình quân lực VHCH có một hậu duệ tài ba. Chúc Việt luôn thăng tiến trên con đường binh nghiệp và xin chia vui cùng gia đình.
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 12351)
Tiếng hát đã bay cao, người hát đã về cát bụi để lại bao ngậm ngùi tiếc thương cho người ở lại.
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 11907)
Thế mà ta vẫn vượt qua, anh và em và tình yêu của chúng mình.
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 10728)
Bây giờ nhớ đến anh, đến 3 Đạo, đến Tống Ngọc Yến, đến Bùi thị Tròn và cả những người bạn đã nằm xuống, Ốc vẫn nghĩ: Cám ơn đời ...
18 Tháng Bảy 2014(Xem: 10888)
"Phải chi, phải chi nước mình bây giờ có một người lãnh tụ tài ba dám đối mặt với sự bất công phi lý của chế độ Cộng Sản như vậy thì đở biết bao.
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 12272)
Thế nhưng, có đi chuyến hội ngộ này tôi mới biết Ngô Quyền là một gia đình thật sự. Không có gì phải e dè.
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 10680)
Những bâng khuâng nầy khắc khoải không như những bâng khuâng nhẹ nhàng khi tôi đọc lại "Nửa Chừng Xuân"
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 10300)
Cám ơn Ngô Quyền, tình nghĩa thật đầy. Hẹn lần khác có duyên gặp lại.
21 Tháng Sáu 2014(Xem: 10799)
nhớ nao lòng cái im lặng đến lạ lùng của cánh cổng trường khép lại khi mùa hạ về, mặc cho lũ ve kia vẫn vui chơi rền vang hát gọi...
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 12993)
Ba ngày sau, con gái sinh em bé, con trai cũng báo tin đã có việc làm. Niềm vui của mẹ nhân đôi.
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 10921)
Xin gửi đến các bạn là những người lính VNCH. Các bạn cũng là những người tù Cộng Sản đã trở về sau bao nhiêu năm gian khổ nhục nhằn
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 9850)
Với tôi, Nguyễn Xuân Hoàng tượng trưng cho sự hiền hòa, thân thiện và can đảm
17 Tháng Sáu 2014(Xem: 9630)
Thực ra không ai có thể chọn lựa một căn bệnh để được chết theo ý mình
16 Tháng Sáu 2014(Xem: 10003)
Cho ba bớt hai ngàn, để lát về xe lỡ có hư như lần truớc ba có tiền sửa
15 Tháng Sáu 2014(Xem: 9987)
Tôi nhớ và thương ông nhiều lắm. Ngược lại tôi cũng là đứa con gái ông cưng nhứt nhà.
09 Tháng Sáu 2014(Xem: 9491)
Nghe tôi thú thật, bố khép khít đôi mắt như một người lấy gan nhổ khỏi chân một cái gai; xong bố mở mắt nhìn mọi người, rồi nhìn tôi
09 Tháng Sáu 2014(Xem: 10203)
cứ như những phiến đá muộn phiền nặng oằn trên đôi vai của thầy hiệu trưởng.
07 Tháng Sáu 2014(Xem: 10725)
Hãy ngủ yên đi cháu! Hãy sống vui vẽ, bình an trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và gia đình
03 Tháng Sáu 2014(Xem: 10586)
"Cái con khỉ gió. Cho ăn học để giờ này mày đem má ra viết chọc quê hả?
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 10060)
Vậy mà cha nỡ đành đem bán vợ đợ con để kết bạn với chúng.
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 10715)
Có thật là giữa ông ta và tôi có một mối liên hệ nào đó và ông đang rất muốn gặp tôi
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 16429)
Thầy ơi, bởi vì trái đất tròn. Thương sao trái đất vẫn tròn.
31 Tháng Năm 2014(Xem: 10053)
Hình như tháng Sáu đang gỏ cửa . Còn 2 ngày nữa mới tới. Tháng Sáu ơi.
28 Tháng Năm 2014(Xem: 10427)
con như mất cả một gia tài quý giá mà cả đời con không còn hy vọng gì tìm lại .
28 Tháng Năm 2014(Xem: 9306)
Mẹ tôi không có ý kiến. Bà nói chuyện hôn nhân là của tôi, tôi phải tự định đoạt.
24 Tháng Năm 2014(Xem: 9993)
Tui cầm mấy món quà của ba trên tay mà xúc động. Tui muốn ôm ông như ngày còn bé
22 Tháng Năm 2014(Xem: 10612)
Hãy hạ lá cờ đó xuống và cùng chúng tôi chống giặc ngoại xâm bằng trái tim thật sự hướng về tổ quốc.
17 Tháng Năm 2014(Xem: 8723)
Ông thấy mình như trở lại thời trai trẻ trong một giấc ngủ thật dài của kiếp người tha hương
17 Tháng Năm 2014(Xem: 9968)
Thực ra nếu có Uyên ở đây cũng chưa chắc tôi nói được gì. Chẳng lẽ tôi đến thăm cô như một chuyện tình cờ? Chẳng lẽ tôi hỏi bà Phan là tôi muốn gặp Uyên?
11 Tháng Năm 2014(Xem: 9934)
Anh thở dài, vội vàng đứng lên đi lang thang trên đường phố đông người trong khung cảnh nhộn nhịp của thành phố New York mong tìm sự lãng quên trong tâm hồn
11 Tháng Năm 2014(Xem: 10726)
Ai cũng viết về mẹ. Tui cũng viết một chút về má tui. Bả thiệt là nhà quê và có nhiều chiêu rất lạ.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 11521)
Ngày nào còn con người với những buồn vui mất mát, đau khổ lẫn ước mơ, ngày đó tiếng thơ Trần Kiêu Bạc còn mãi ngân vang.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 10680)
Nghĩa trang hôm nay không lạnh lùng phải chăng có được từ tình đồng hương Biên Hòa ấm áp?
05 Tháng Năm 2014(Xem: 8753)
rong khi đó thì tâm hồn bạn cũng “thăng hoa” đem muôn vẻ hạnh phước lại cho thế gian.
03 Tháng Năm 2014(Xem: 11025)
Nợ non sông ơn đồng đội, bằng cả sự trân trọng và cảm thông; xin được nói với nhau một lời “Chúng tôi là người lính”
30 Tháng Tư 2014(Xem: 10691)
Qua ánh đèn của bệnh viện, tôi thấy Tư lệnh đưa tay nâng sửa cặp mắt kính đen và hai giọt nước mắt từ từ chảy lăn dài trên khuôn mặt đau thương
29 Tháng Tư 2014(Xem: 11058)
Bây giờ tôi chỉ là một người lính già lưu vong nơi đất khách quê người, nhưng tinh thần chiến đấu và ước mơ cho một ngày đất nước thật sự thanh bình không cộng sản sẽ không bao giờ già trong tôi.
28 Tháng Tư 2014(Xem: 10923)
không như một số ít người không làm việc thiện mà hay đem tiền dành dụm đi đóng tiền điện tiền nước cho các sòng bài, đôi khi không có tiền đóng tiền nhà đầu tháng cũng vì cờ bạc.
24 Tháng Tư 2014(Xem: 22370)
Nhưng anh vẫn tin, lòng tin ấy không đặt vào bất cứ một giá trị vật chất nào, mà vào tình yêu của trái tim
24 Tháng Tư 2014(Xem: 16745)
Nếu phải làm lại từ đầu, thì tôi cũng vẫn làm như thế. Tôi biết rằng làm như thế là tôi mất tất cả, mất tất cả trừ DANH DỰ.
23 Tháng Tư 2014(Xem: 10315)
Thế mới biết, cách xưng hô thực vô cùng quan trọng. Nó cho thấy rất rõ tình cảm , tư cách , đạo đức, giáo dục… của người nói vậy
22 Tháng Tư 2014(Xem: 9093)
Cho nên, có thể nói rằng các cụ chẳng khác gì những cổ thụ bị bứng lên đem trồng một vùng đất lạ.
22 Tháng Tư 2014(Xem: 10559)
xin cho tôi được sinh ra nơi Cù Lao Phố một lần nữa. Chẳng là gì cả. Chỉ đó là quê hương tôi mang trong tim.
22 Tháng Tư 2014(Xem: 10204)
chú Bảy tôi cưới người con gái ấy, sau nầy sinh được một trai, một gái cho chú, rồi thiếm Bảy ra đi vì đau bệnh nặng
18 Tháng Tư 2014(Xem: 10992)
Và cô nhẹ nhàng hôn lên trán tôi, rồi quày quả bước ra cửa. Tôi nghe tiếng giày khua rất chậm ở dốc cầu thang. Và tiếng động cơ xe nổ giòn, lăn bánh.