5:06 SA
Chủ Nhật
28
Tháng Tư
2024

BỜ VẪN QUÁ XA - PHẠM ĐỨC NHÌ

17 Tháng Mười 201112:00 SA(Xem: 47330)
BỜ VẪN QUÁ XA
  
  Tôi, người lính Lữ Đoàn 1 Nhảy Dù

 năm 75, 29 tháng tư

 khi đoàn tàu chở đơn vị tôi

 chuẩn bị rời Vũng Tàu hướng ra Đông Hải

 thương cha mẹ già, đàn em dại

 tôi bước lên bờ

 ở lại quê hương

 

 nhưng cha mẹ già chưa được gặp

 cũng chưa thấy mặt đàn em

 các anh, những người chiến thắng

 súng dí sau lưng

 đẩy tôi vào trại tập trung

 

 rồi bằng những lời dối trá

 trái tim vô tình

 tia nhìn thù hận

 các anh cướp mất của tôi

 những tháng năm đẹp nhất cuộc đời

 

 tôi có người bạn

 đói lòng moi mấy củ khoai

 các anh đập nát xương bàn tay

 mãi mãi mang thương tật

 một người khác

 lâu ngày thèm thịt

 chụp vội con nhái bên đường

 bỏ vào mồm nuốt chửng

 báng súng AK

 các anh lao vào ngực, vào bụng

 cho đến khi con nhái phòi ra

 con nhái lúc vào màu xanh

 lúc ra thành màu đỏ

 

 tôi trở về trên đôi nạng gỗ

 nhìn nhà dột, cột lung lay

 cha chết đọa đày

 các em tứ tán

 mẹ tuổi già, sức yếu

 vẫn giãi nắng, dầm sương

 tôi cắn răng lìa bỏ quê hương

 tìm sự sống

 

 trở về thăm quê mấy lần

 trên đường từ Nam ra Bắc

 tôi cũng đôi khi nếm được

 chút dư vị của chiến tranh

 tôi gặp cả thương binh

 từ hai phía

 kẻ chống nạng, người ngồi xe lăn

 kẻ mất tay, người sẹo đầu, sẹo cổ

 họ buồn tủi vì phải sống đời đói khổ

 nhưng không thấy ai lên tiếng oán hờn

 với họ, giữa chiến trường

 “ chuyện thường tình mũi tên hòn đạn.”

 

 ở Mỹ, tôi quen vợ chồng người Hoa

 vợ giáo chức, chồng luật sư

 yêu nhau tha thiết

 nhưng định mệnh trớ trêu, oan nghiệt

 cô vợ bị hiếp dâm

 ít lâu sau đẻ thằng con

 đen như cột nhà cháy

 anh chồng ôm mặt khóc như điên như dại

 chạy ra khỏi phòng sanh

 vợ tay nắm chặt thành giường

 ngất lịm

 

 trở về nhà

 cô vợ trẻ người Hoa

 đã có thể cho đi đứa con khác màu da

 để mỗi ngày người chồng

 khỏi thấy vết thương lòng

 bị chà đi, xát lại

 nhưng các bạn tôi

 làm sao có thể chặt bỏ bàn tay của mình?

 làm sao có thể cắt bỏ lá phổi của mình?

 nên mỗi lúc trở trời,

 đau đớn

 lại nhớ đến các anh

 

 không giống những thương binh

 ( mũi tên hòn đạn vô tình )

 các bạn tôi mang thương tật

 bởi đôi tay độc ác

 bởi trái tim độc ác

 của các anh

 

 sau chiến tranh

 đối xử với những người ở bên kia chiến tuyến

 nhưng cùng tiếng nói, màu da

 biết bao nhiêu phương cách đưa ra

 các anh chọn phương cách tàn độc nhất

 các anh đã tự đào dòng sông ngăn cách

 nay lại ngồi chễm chệ trên bờ

 í ới vẫy chúng tôi qua

 tiếc rằng…… bờ vẫn… quá xa.

 

 Phạm Đức Nhì

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Mười Một 2010(Xem: 45226)
Mẹ ngồi ru ai...? Tiếng ru sóng vỗ Ru buồn đôi tay Con ơi! à... ơi..!
26 Tháng Mười Một 2010(Xem: 43316)
Sông Đồng bến hẹn còn đâu Hàng cây nghiêng ngả cánh sầu chia phôi Mất anh mất nửa cuộc đời Đêm về lạc lõng phương trời mình em
22 Tháng Mười Một 2010(Xem: 45719)
THI NHẠC GIAO DUYÊN GIỌNG HÒ HỒNG VÂN NHẠC NGUYỄN HỮU TÂN
22 Tháng Mười Một 2010(Xem: 50449)
Tiếng than hỡi Bậu mình ơi Bứt chi sợi tóc cuộn đời thủy chung ? Sông quê trăng nước chung dòng Mình Qua thui thủi vàm sông một mình
20 Tháng Mười Một 2010(Xem: 47878)
Gọi tên bọn mầy chao ôi là nhớ Mỗi một địa danh…ấp lẫm ngậm ngùi.
19 Tháng Mười Một 2010(Xem: 47420)
Chờ hòai Bậu vẫn biệt tăm Qua còn đợi riết dẫu năm tháng dài Vàm sông xưa nước vẫn đầy Lòng Qua thiếu Bậu còn ai trong đời?
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 48418)
Quê hương - nhớ đứng, nhớ ngồi Nhớ con đò nhỏ, nhớ người sang sông Đồng Nai nước chảy xuôi dòng Qua đành mãn kiếp lưu vong xứ người
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 49210)
Ai về phố nhỏ Biên Hòa Thăm dùm người cũ em xa bao ngày Tha hương bao tháng năm dài Em chưa về được cách hai phương trời
19 Tháng Mười 2010(Xem: 43062)
Cứ hẹn mãi mà chưa về thăm được Biên Hòa ơi! Xin tạ lỗi cùng người
12 Tháng Mười 2010(Xem: 42037)
Mùa Thu về hương bưởi thơm trên tóc Tóc thề bay gió lộng giữa trời mơ
12 Tháng Mười 2010(Xem: 42735)
Bước chân chim đưa ta về thơ dại, Em có mơ những ngày tháng Ngô Quyền?
12 Tháng Mười 2010(Xem: 42725)
tôi thấy nhớ chiếc cầu đưa qua Phố, dòng sông êm lờ lững nước triều lên
10 Tháng Mười 2010(Xem: 41952)
Em ra đi trời như thương khóc Nghĩa trang càng buồn thiếu nắng vàng
09 Tháng Mười 2010(Xem: 39073)
Nếu vắng em! Anh mất người tri kỷ Đôi mắt buồn như mặt nước hồ thu Sống cô liêu nhìn cảnh vật âm u
06 Tháng Mười 2010(Xem: 38389)
Không hiểu yêu em tự lúc nào Đêm về vương vấn dạ nao nao Hơn chục cánh thư chưa dám gởi Làm sao em hiểu được, làm sao?
06 Tháng Mười 2010(Xem: 38514)
Thương nhớ gởi về quê Mỹ-Hội Dòng đời thắm thoát bấy nhiêu năm Bao mùa mưa nắng bao thay đổi Mà bóng người xưa vẫn bặt tăm.
06 Tháng Mười 2010(Xem: 38738)
Phượng hồng vẫn nở khi hè tới Cho hồn lãng đãng nhớ em tôi
06 Tháng Mười 2010(Xem: 39837)
Những góc phố vàng Thu, sao mà thương quá! Nơi có một người đang lặng lẽ chờ Thu…
06 Tháng Mười 2010(Xem: 39551)
Ngắm nhìn mây trắng lang thang Thấp thưa cánh bướm dịu dàng cánh hoa
05 Tháng Mười 2010(Xem: 38482)
Người thăm Biên Hòa cho ta thăm với Người nhớ bao nhiêu, ta nhớ bấy nhiêu Người thăm ước mơ Ngô Quyền nắng gọi Ta hôn dấu giày chinh chiến quạnh hiu
05 Tháng Mười 2010(Xem: 37884)
Ai gây nên cảnh sông Tương Đầu sông cuối sóng đôi đường cách xa Phong sương dấn bước xa nhà Bao giờ trở lại Biên Hòa quê xưa
05 Tháng Mười 2010(Xem: 41137)
Mẹ ơi! Con còn giữ mùi Mẹ y nguyên Mùi sữa tinh khôi, bồ kết thơm trên tóc Chiếc áo mới đầu năm con mặc Lãng đãng một mùi tay Mẹ đơm khuy
05 Tháng Mười 2010(Xem: 38982)
Lâu lắm rồi không về lại Biên Hòa Nghe hương bưởi ngạt ngào trong nắng sớm Có dễ hơn ba mươi năm biền biệt Kẻ ở người đi rồi chẳng khác không quen.
04 Tháng Mười 2010(Xem: 43633)
Rồi đời anh lại long đong Bỏ đi có nhớ dòng sông Biên Hòa? Đường Nguyễn Hữu Cảnh giờ xa, Chừng như kỷ niệm tình ta nhạt nhòa.
04 Tháng Mười 2010(Xem: 37524)
Chuyện tháng hạ ngày xưa ta đã kể Bài học này, em có nhớ hay không?
04 Tháng Mười 2010(Xem: 37311)
HỒN CHƠI VƠI NGHE TỪNG BƯỚC THU SANG
04 Tháng Mười 2010(Xem: 35504)
Về bên dòng Đồng Nai Thăm người em xứ Bưởi