Con mẹ xa nhau từ độ ấy.
Bốn mùa thu nhạt lá vàng rơi.
Trên bàn thờ, khói hương nghi ngút.
Con vẫn hình dung chỗ mẹ ngồi.
Ngày con tròn tuổi nằm nôi.
Mẹ gánh con đi khắp chợ đời.
Nắng gió phong trần nuôi con lớn.
Thay lời ru mẹ, tiếng à ơi !
Ngày con khôn lớn, con vào lính.
Đồn vắng, chiều Xuân mẹ đến thăm.
Mẹ gánh ân tình xa vạn dặm.
Thân cò lặn lội mãi bao năm.
Đêm đêm mẹ vẫn thành tâm nguyện.
Con ở phương xa vạn phước lành.
Đất nước mau tàn cơn chinh chiến.
Mẫu tử tương phùng thỏa ước mong.
Ngày con rời lính về bên mẹ.
Rưng rưng mẹ nói chẳng nên lời.
Và lại một lần đưa tiển nửa.
Lệ sầu trên khóe mắt mẹ tôi.
Ba mươi năm cận kề bên mẹ.
Con vẫn chưa làm mẹ được vui.
Xin mẹ hãy thương và hãy hiểu.
Con cố vượt qua cơn bão của đời.
Đưa tay vuốt mặt lần sau cuối.
Nhắm mắt, xuôi tay, giả cỏi đời.
Con biết, từ đây, và sau nửa.
Hai ngã đường trần cách biệt thôi.
Ngày đưa tiển mẹ về quê nội.
Cha thẩn thờ nhìn hướng xa xăm.
Các con thấu hiểu, ghi tâm nhớ.
Một chỗ cho cha với mẹ nằm.
Cha vẫn vui vầy bên con cháu.
Hạnh phúc trong đời cha ước mơ.
Những đứa con trùng phùng đông đủ.
Sau cuộc binh đao dậy đất trời.
Mẹ hãy ngủ yên cùng năm tháng.
Trong tim con có chỗ mẹ nằm.
Nước mắt chảy xuôi về với biển.
Bao la tình mẹ sáng ngàn năm.
Biên hòa, ngày 06/5/2011
ĐỖ CÔNG LUẬN .