8:06 CH
Thứ Bảy
27
Tháng Tư
2024

PHÙNG THU VÂN …NGƯỜI ĐI TÌM LỐI NHỎ VÀO THƠ

07 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 99726)

PHÙNG THU VÂN
 …NGƯỜI ĐI TÌM
 LỐI NHỎ VÀO THƠ
 
Thu Vân là người đến với thơ thật lặng lẽ và khá muộn màng, như câu thơ mở đầu chị viết: “Lối nhỏ em về sóng sánh trưa”…Chị đã chọn cho mình một lối nói thầm thì, nhẹ nhàng nhưng đầy cảm xúc, lắm đam mê… Nhưng chất chứa trong đó là bóng dáng nỗi đau, niềm trăn trở và cả sự trống vắng, bật lên như điệu nhạc đẹp và buồn, môt điệu buồn khe khẽ của gió mùa thu:
 
...Cỏ non đan biếc vườn xanh quá
Lối nhỏ em về không có ai,
Tiếng chim khản giọng trong vòm lá
Tiếng gió nghe như tiếng thở dài. 
 (Lối nhỏ)
 
Vâng, đó là nỗi buồn có thực của một người phụ nữ vừa đi qua nắng mưa mùa hạ và sắp bước vào ngưỡng cửa mùa thu của cuộc đời. Chị đã chân thành gửi gắm vào thơ một nửa cuộc đời lắm truân chuyên, ghềnh thác và không ít nỗi niềm trắc ẩn:
 
…Hằn lưng lửng trán thời gian
Tóc mưa nửa khóc khô vàng đọt lau (Bóng buồn)
 
Và còn lai trong chị là một nửa – đó là mảnh vỡ của hoài niệm, một nửa dư vị ngọt ngào của “Quả táo hạnh phúc”, của ân tình đắm say:
 
Nửa cuộc tình xưa vỡ vụn rồi
Nửa hồn còn lại gửi xa xôi
Nửa yêu mây gió giờ chôn kín
Nửa rượu ân tình ta uống vơi.
 (Hai nửa)
 
Thơ của chị là những dòng biểu cảm tâm tình hết mực chân thành, là cảm xúc dạt dào nhưng lại không cuồn cuộn như dòng thác mà chảy lặng trầm trong tâm tưởng, mang vẻ đẹp của một tâm hồn từng trải:
 
Mốt mai qua độ vui dần
Thu chưa kịp khất lá lần lữa rơi
Nồng nồng thôi bén duyên hơi
Tình không không nhớ rã rời môi khô
 (Muộn màng)
 
Đúng vậy. Giữa những câu thơ của chị, ta thấy bóng dáng rành rõ của một Thu Vân - một đám mây mùa thu luôn “Trăn trở đau khi gió giao mùa:
 
 Là da diết với thời gian trôi mãi
 Nỗi ưu sầu cành hoa dai tương tư
 Trăn trở đau khi gió giao mùa
 Rên siết tiếng côn trùng
 Đêm không ngủ
 (Tình)
 
Phải nói Lối nhỏ của Thu Vân là tập thơ dành gần trọn cho đề tài tình yêu. Đương nhiên, đã nói đến thơ, có nghĩa là nói đến tình yêu như ai đó đã từng nói: Tình yêu, nỗi buồn là thuộc tính của thơ ca. Và trong thơ tình yêu của chị, trải suốt trong từng câu từng bài, với tâm trạng của mình, Thu Vân đã tự trải nghiệm, tự nhìn vào chiều sâu đời sống tinh thần của con người chị, với tất cả những nghĩ suy, những rung động, trăn trở, những mất mát…Và cả những ước mơ, hoài niệm:
 
 Như thời tập tễnh hoang sơ ấy
 Hoa tím ngày xưa hái tặng mình
 (Anh và em)
 
Chọn cho tập thơ đầu tay của mình với cái tên Lối nhỏ - Thu Vân đã gửi gắm trọn vẹn được cái chủ đề thật khiêm tốn và dễ mến này…Đọc xong tập thơ của chị và gấp lại trang cuối cùng, người đọc cảm nhận được một giọng thơ da diết chân thành, và cảm thông hơn ấy là những tâm sự bộc bạch dù đôi chút vụng về của một tâm hồn đa cảm, là những ngổn ngang trăm mối trong đời sống nội tâm của chính tác giả…
Còn rất nhiều, rất nhiều điều muốn nói về tập thơ mỏng này, nhưng xin dành sự chia sẻ ấy cho những người yêu thương bên chị; xin dành phần cảm nhận và thưởng thức cho độc giả và những người yêu thơ…
 
 
 KHÁNH VĂN
 
 Lối nhỏ 
 
Lối nhỏ em về sóng sánh trưa
Tình em như nắng trắng vương mùa
Bậc rêu, thềm cũ, hoa rơi hết
Còn lại mình em với hạ xưa
 
Cỏ non đan biếc vườn xanh quá
Lối nhỏ em về vắng bóng ai,
Tiếng chim khàn giọng trong vòm lá
Tiếng gió nghe như tiếng thở dài
  
Bóng buồn
 Bóng buồn mãi đuổi theo ta
Như là ảo ảnh như là đa mang 
Hằn lưng lững trán thời gian
Tóc mưa nửa khoác khô vàng đọt lau
 
Mai kia em trở lòng đau
Tháng ngày đổ xuống núp sau bóng buồn
  
Ước gì không phải 
 
Đêm lặng canh dài nhớ đến em?
Giọt sương còn đọng ướt môi mềm?
Vương vấn hương nồng
 thơm phảng phất
Lá vàng rơi nhẹ, bước chân êm
 
Cơn gió vô tình rối tóc mây
Bàn tay đan lấy một bàn tay
Ánh sao rơi lạc vào trong mắt
Ngây ngất cõi lòng anh đắm say
 
Biết phải làm sao! đến với nhau?
Là em? Hay chỉ giấc chiêm bao?
Ước chi không phải là hư ảo
Cuồn cuộn tình anh, sóng dạt dào
 
 
Ngại ngùng
 
Muốn trải lòng ra với biển xanh
Nhưng còn e ngại biển không lành
Nào bão, nào triều, liên miên sóng
Không bến, không bờ ván mỏng manh?

M uốn trải lòng lên với gió thu
Nhưng còn e ngại khói suơng mù
Heo may không thể không còn buốt
Không thể không còn bớt tương tư

Muốn trải lòng lên với nắng mai
Trời không còn rộng, đất không dài
Giá mà không ngại ngùng chân bước
Đến cõi cô đơn kiếp lạc loài !
 PHÙNG THU VÂN   
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
26 Tháng Mười Một 2010(Xem: 45226)
Mẹ ngồi ru ai...? Tiếng ru sóng vỗ Ru buồn đôi tay Con ơi! à... ơi..!
26 Tháng Mười Một 2010(Xem: 43315)
Sông Đồng bến hẹn còn đâu Hàng cây nghiêng ngả cánh sầu chia phôi Mất anh mất nửa cuộc đời Đêm về lạc lõng phương trời mình em
22 Tháng Mười Một 2010(Xem: 45718)
THI NHẠC GIAO DUYÊN GIỌNG HÒ HỒNG VÂN NHẠC NGUYỄN HỮU TÂN
22 Tháng Mười Một 2010(Xem: 50445)
Tiếng than hỡi Bậu mình ơi Bứt chi sợi tóc cuộn đời thủy chung ? Sông quê trăng nước chung dòng Mình Qua thui thủi vàm sông một mình
20 Tháng Mười Một 2010(Xem: 47878)
Gọi tên bọn mầy chao ôi là nhớ Mỗi một địa danh…ấp lẫm ngậm ngùi.
19 Tháng Mười Một 2010(Xem: 47420)
Chờ hòai Bậu vẫn biệt tăm Qua còn đợi riết dẫu năm tháng dài Vàm sông xưa nước vẫn đầy Lòng Qua thiếu Bậu còn ai trong đời?
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 48416)
Quê hương - nhớ đứng, nhớ ngồi Nhớ con đò nhỏ, nhớ người sang sông Đồng Nai nước chảy xuôi dòng Qua đành mãn kiếp lưu vong xứ người
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 49208)
Ai về phố nhỏ Biên Hòa Thăm dùm người cũ em xa bao ngày Tha hương bao tháng năm dài Em chưa về được cách hai phương trời
19 Tháng Mười 2010(Xem: 43062)
Cứ hẹn mãi mà chưa về thăm được Biên Hòa ơi! Xin tạ lỗi cùng người
12 Tháng Mười 2010(Xem: 42034)
Mùa Thu về hương bưởi thơm trên tóc Tóc thề bay gió lộng giữa trời mơ
12 Tháng Mười 2010(Xem: 42735)
Bước chân chim đưa ta về thơ dại, Em có mơ những ngày tháng Ngô Quyền?
12 Tháng Mười 2010(Xem: 42725)
tôi thấy nhớ chiếc cầu đưa qua Phố, dòng sông êm lờ lững nước triều lên
10 Tháng Mười 2010(Xem: 41951)
Em ra đi trời như thương khóc Nghĩa trang càng buồn thiếu nắng vàng
09 Tháng Mười 2010(Xem: 39070)
Nếu vắng em! Anh mất người tri kỷ Đôi mắt buồn như mặt nước hồ thu Sống cô liêu nhìn cảnh vật âm u
06 Tháng Mười 2010(Xem: 38386)
Không hiểu yêu em tự lúc nào Đêm về vương vấn dạ nao nao Hơn chục cánh thư chưa dám gởi Làm sao em hiểu được, làm sao?
06 Tháng Mười 2010(Xem: 38511)
Thương nhớ gởi về quê Mỹ-Hội Dòng đời thắm thoát bấy nhiêu năm Bao mùa mưa nắng bao thay đổi Mà bóng người xưa vẫn bặt tăm.
06 Tháng Mười 2010(Xem: 38738)
Phượng hồng vẫn nở khi hè tới Cho hồn lãng đãng nhớ em tôi
06 Tháng Mười 2010(Xem: 39837)
Những góc phố vàng Thu, sao mà thương quá! Nơi có một người đang lặng lẽ chờ Thu…
06 Tháng Mười 2010(Xem: 39548)
Ngắm nhìn mây trắng lang thang Thấp thưa cánh bướm dịu dàng cánh hoa
05 Tháng Mười 2010(Xem: 38481)
Người thăm Biên Hòa cho ta thăm với Người nhớ bao nhiêu, ta nhớ bấy nhiêu Người thăm ước mơ Ngô Quyền nắng gọi Ta hôn dấu giày chinh chiến quạnh hiu
05 Tháng Mười 2010(Xem: 37883)
Ai gây nên cảnh sông Tương Đầu sông cuối sóng đôi đường cách xa Phong sương dấn bước xa nhà Bao giờ trở lại Biên Hòa quê xưa
05 Tháng Mười 2010(Xem: 41135)
Mẹ ơi! Con còn giữ mùi Mẹ y nguyên Mùi sữa tinh khôi, bồ kết thơm trên tóc Chiếc áo mới đầu năm con mặc Lãng đãng một mùi tay Mẹ đơm khuy
05 Tháng Mười 2010(Xem: 38980)
Lâu lắm rồi không về lại Biên Hòa Nghe hương bưởi ngạt ngào trong nắng sớm Có dễ hơn ba mươi năm biền biệt Kẻ ở người đi rồi chẳng khác không quen.
04 Tháng Mười 2010(Xem: 43632)
Rồi đời anh lại long đong Bỏ đi có nhớ dòng sông Biên Hòa? Đường Nguyễn Hữu Cảnh giờ xa, Chừng như kỷ niệm tình ta nhạt nhòa.
04 Tháng Mười 2010(Xem: 37524)
Chuyện tháng hạ ngày xưa ta đã kể Bài học này, em có nhớ hay không?
04 Tháng Mười 2010(Xem: 37311)
HỒN CHƠI VƠI NGHE TỪNG BƯỚC THU SANG
04 Tháng Mười 2010(Xem: 35502)
Về bên dòng Đồng Nai Thăm người em xứ Bưởi