6:45 CH
Thứ Ba
17
Tháng Sáu
2025

HÃY ĐỂ BỐ - TRẦN VĂN LƯƠNG

16 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 76896)

Đêm bệnh-viện, sầu tơi trên tóc trắng,
Người già nằm, bóng hạc lắng chiều sương,
Mắt ngu ngơ như nắng lỡ độ đường,
Nhìn con gái dựa bên giường gà gật.
Đầu ngật ngầy váng vất, 
Thương con mình tất bật ngược xuôi,
Mấy ngày qua luôn túc-trực không rời,
Đến tối mịt mới về nơi tổ ấm.
Bàn tay già chầm chậm,
Thờ thẩn nắm tay con.
Từ rãnh mắt xoáy mòn, 
Giọt thương cảm lăn tròn theo vết cũ.
  X 
Khuya rồi đó, sao con chưa về ngủ,
Chuyện tuổi già, con ủ-rũ làm chi. 
Chín mươi rồi, Bố chưa bị cất đi,
Mình may mắn, có gì mà áo-não.
Hãy để Bố vào ở nhà dưỡng lão,
Như mọi người vừa khuyên bảo sáng nay,
Vì một mai khi rời khỏi nơi đây, 
Khó khăn sẽ theo tháng ngày dai dẳng. 
Bố không muốn mình trở thành gánh nặng,
Để cho con phải lo lắng miệt mài 
Đời con còn nhiều trách-nhiệm trên vai,
Đâu có thể chực-chầu hoài sớm tối.
Thân gầy còm yếu đuối, Sao kham nổi đường xa.
Thêm việc sở, việc nhà,
Chuyện con cái, dễ gì mà vất bỏ.
Người già thường cau-có
Nằm liệt giường, càng khó tính gấp trăm.
Dù cho con chẳng quản ngại nhọc nhằn,
Nhưng chịu đựng tháng năm dài sao thấu.
Bố vẫn muốn sống đời bên con cháu, 
Dẫu cơ-hàn, mà rau cháo có nhau.
Bao năm qua mất Mẹ , bấy năm sầu,
Bố gượng sống với niềm đau-lẻ-bạn.
Buồn nhớ lại ngày vượt biên hoạn-nạn,
Bỏ quê nhà, chấp-nhận vạn gian-truân,
Chết trong tay đã nắm chặt chín phần. 
Mạng sống chỉ ngàn cân treo sợi nhỏ.
Con thuyền khốn khổ,Sóng gió tả-tơi, 
Phút chót đã kề nơi,
Lối định-mệnh, ai người sống sót.
Tưởng chỉ được nhìn Mẹ, con lần chót,
Nhưng Trời thương cho trót-lọt qua đây, 
Trong khi bao người biển cả vùi thây,
Giờ sao nữa, chẳng mảy-may tiếc rẻ.
Bố chỉ hận mình không còn sức khỏe,
Đở đần con việc lẻ-tẻ hôm mai,
Để chiều về, con bớt phải loay-hoay,
Được yên nghỉ sau ngày dài kiệt sức. 
 Khi bị đẩy vào trong phòng hồi-lực, 
Bố biết mình gần tới lúc xuôi tay.
Dù thoát nạn hôm nay,
Đời cũng phải rẽ ngay vào lối ngoặc.
Bố tự biết như ngọn đèn sắp tắt,
Nên cố tình bẳn gắt mấy ngày qua.
Nếu chẳng may phải theo gót ông bà,
Con cũng đở xót xa giờ đưa tiễn.
Mai kia rời bệnh-viện,
Con đừng bịn-rịn xót xa,
Hãy nghe lời y-tá dặn ngày qua, 
Mà đưa Bố thẳng ra nhà dưỡng lão.
Cuộc sống mới dù là mưa hay bão,
Bố không buồn,tự bảo vẫn còn may,
Vì biết rằng, chỉ quanh-quẩn đâu đây,
Con cháu Bố đang vui vầy hạnh-phúc.
Rồi sẽ có những buổi chiều hun-hút,
Bố nặn dần từng phút ngóng người thân.
Nhưng rủi con chẳng tới được một lần,
Bố cũng hiểu, đừng bận tâm ray-rức.
Bố không ngại chặng cuối đời khổ cực,
Nhìn thấy con hạnh-phúc, Bố vui lòng.
Tuổi đã nhiều, phận Bố thế là xong,
Con phải sống cho chồng, cho con cái. 
 Hứa với Bố, con sẽ không buồn mãi,
Nếu mai này, khi Bố phải ra đi,
Mà con không kịp đến lúc phân-kỳ, 
Nói cùng Bố lời chia-ly vĩnh-viễn.
 X
Đêm trơn giấc, người con rời bệnh-viện,
Đôi mắt già quyến-luyến vọng đưa chân.
Trong ký-ức phai dần, 
Khuôn mặt những người thân vùng hiển-hiện.
Lòng chợt thoáng bùi-ngùi khi nghĩ đến
Phút lên đường, theo ước-nguyện ba-sinh, 
Chân bơ-vơ trong tăm tối một mình,
Mò mẫm lối hành-trình về thiên-cổ.

TRẦN VĂN LƯƠNG
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Sáu 2025(Xem: 81)
Êm như mẹ ru trưa Hè vắng Đất tổ tôi tơi tả bao phen.
02 Tháng Sáu 2025(Xem: 1161)
Có ai đâu mà chia với sẻ Trời không đất không, mình với mình!
26 Tháng Năm 2025(Xem: 1462)
Đứng nghiêm mộ chí đôi hàng Ngày sau chói rạng ân ban điển thừa...
26 Tháng Năm 2025(Xem: 939)
Ai buồn khóc lẻ loi Ai cười vui hạnh phúc Cuộc đời lặng lẽ trôi, Bên tro tàn nghi ngút.!
08 Tháng Năm 2025(Xem: 1352)
Tôi về gom kỹ niệm, Chôn xuống mộ lòng sâu Nói chi để buồn thêm, Cố nhân, cố nhân đâu?
26 Tháng Tư 2025(Xem: 1737)
Hơn thua chi việc được mất hay còn Đơn giản sống đường dưới chân hoa nở.
16 Tháng Tư 2025(Xem: 1383)
Hỡi tình tứ giữa đời giông bão Thương đôi mình suốt kiếp người dưng
29 Tháng Giêng 2025(Xem: 1853)
Lớn từ phố nhỏ thân quen Bao năm xuôi ngược nào quên phố gầy
29 Tháng Giêng 2025(Xem: 1745)
xuân chúc mọi nhà một chữ vui . đời trăm yến tiệc cũng trôi xuôi
26 Tháng Mười Một 2024(Xem: 2574)
Cảm ơn mọi việc trên đời Giúp ta khôn lớn, giúp ta trưởng thành!
31 Tháng Mười 2024(Xem: 2491)
Ngỡ sông quê chảy vờn hương khói Nghe tiếng cu kêu sực nhớ làng.
19 Tháng Mười 2024(Xem: 2757)
Phận dân đen, chỉ cam chịu tủi hờn… Mong lũ quỷ một ngày lên giàn hỏa…
13 Tháng Chín 2024(Xem: 3382)
Vết sẹo đã xanh um lòng phố cũ Đời quanh co lạ lẫm dáng Sài Gòn
13 Tháng Chín 2024(Xem: 3549)
Chờ ai thêm một tuổi Chắc ngăn cặp đã đầy
11 Tháng Chín 2024(Xem: 3879)
Đây là bài thơ cuối cùng của NGUYỄN TẤT NHIÊN .
28 Tháng Bảy 2024(Xem: 3718)
Duới giàn hoa giấy tím Lần đầu anh hôn em
28 Tháng Bảy 2024(Xem: 3911)
Ta ngồi đối diện đêm đen Ngoài xa súng nổ âm rền canh thâu
28 Tháng Bảy 2024(Xem: 3810)
Và ảo giác đã một lần tan biến Miền hoa niên giờ trắng xóa ưu phiền.
28 Tháng Bảy 2024(Xem: 3677)
trên khúc sông quê Kính lòng hồi hướng bồ đề tịnh tâm.
23 Tháng Bảy 2024(Xem: 3979)
Để nghe tiếng khóc em lạ lẫm Như còn trầm uất giữa u mê
23 Tháng Bảy 2024(Xem: 4601)
Vượt chông gai rồi mùa xuân sẽ đến Đoạn cuối rồi tôi chỉ chọn niềm vui.
11 Tháng Bảy 2024(Xem: 4151)
Em đã ngút ngàn xa xôi... Vòng tay buông xuôi... rã rời...
26 Tháng Sáu 2024(Xem: 5346)
Phù hiệu Ngô Quyên đã lâu không lạ Xin ngồi ngang nihau, không chuyên sang hèn
24 Tháng Sáu 2024(Xem: 5653)
Nhị tỷ cảm thông " ngôn bất tận... " Đường thi bắt nhịp, vọng, thành Đà
17 Tháng Sáu 2024(Xem: 5337)
Cảm ơn trời đổ cơn mưa Ta nằm ru giấc thẹn thùa trăm năm
17 Tháng Sáu 2024(Xem: 5172)
Căm thù giặc Pháp xâm lăng Đứng lên chống lại thực dân bạo quyền
17 Tháng Sáu 2024(Xem: 5368)
Dù Cha đang ở rất xa Mà lòng con vẫn nhớ hoài Cha ơi!
10 Tháng Sáu 2024(Xem: 5423)
Chia tay bối rối, chia tay rối Ngọn trúc tre buồn, ngọn trúc tre
03 Tháng Sáu 2024(Xem: 5901)
Lòng vui,vạt nắng tan đầu ngõ, Dạ mãn,làn dông phủ mái nhà.
21 Tháng Năm 2024(Xem: 5126)
Mãn kiếp có chăng ngày trở lại? Muôn trùng cách trở ngậm ngùi ta!
12 Tháng Năm 2024(Xem: 6472)
Hương án linh diên hương khói tỏa Ưu tư trầm mặc vọng về người.
02 Tháng Năm 2024(Xem: 5496)
Nước non một dải lâu rồi tháng tư hát mãi lòng người chênh chao
02 Tháng Năm 2024(Xem: 5267)
Ngàn năm… dẫu có ngàn năm nữa… Tình muộn… chỉ là mộng ảo thôi !
15 Tháng Tư 2024(Xem: 4949)
Bài thơ cũ mơ làm người yêu nước Đến bây giờ anh còn nhớ hay quên
07 Tháng Tư 2024(Xem: 5862)
Trên trời… cầu chúc người siêu thoát Thong thả, an nhiên với nụ cười
07 Tháng Tư 2024(Xem: 6980)
Em ơi... ta biết ngàn năm nữa... Bến hẹn cuối cùng... chẳng đến nơi
01 Tháng Tư 2024(Xem: 5735)
Tìm nhau hết cả cuộc đời vẫn chưa Bây giờ lại đến tháng Tư
01 Tháng Tư 2024(Xem: 5639)
Đưa tay nắm mặt trời mù Niềm đau thế kỷ ngọt từ dao đâm...
27 Tháng Ba 2024(Xem: 6018)
Em về thăm lại Việt Nam, Việt Nam muôn thuở Nhà Nam kiêu hùng!
25 Tháng Ba 2024(Xem: 7245)
Dù cho Xuân sắc đã qua rồi Lòng vẫn êm đềm như nước trôi
19 Tháng Ba 2024(Xem: 6449)
Mỗi đêm ta kể em câu chuyện Bà chằn hay ăn hiếp nàng tiên...
15 Tháng Ba 2024(Xem: 5462)
Sông ơi nước chảy về đâu Nhắn về bên ấy bớt sầu cho ta!
07 Tháng Ba 2024(Xem: 5654)
Tôi run tay, nhận hoa hồng Người tặng Sự thật rồi... mà cứ ngỡ đang mơ.
04 Tháng Ba 2024(Xem: 5519)
Em về thăm lại tháng ba Mộc miên đỏ rực mặn mà duyên quê
04 Tháng Ba 2024(Xem: 6547)
No tròn trái bưởi đáng yêu Ôm bầu sữa mẹ nâng niu nếp nhà.
02 Tháng Ba 2024(Xem: 5906)
Bụi mù trời giữa con đường đất đỏ Phố núi đông người qua lại thong dong.
27 Tháng Hai 2024(Xem: 6298)
Từ độ ta là đôi cánh chim Ruổi dong mây gió …lướt trăm miền
19 Tháng Hai 2024(Xem: 5387)
Anh ở Chợ Đồn hay Hóa An Tui quê Vườn Mít cạnh Lò Than
16 Tháng Hai 2024(Xem: 6615)
Em rằng: " Dục vấn tương tư xứ? -Kết cỏ đồng tâm, dạ ấm nồng