5:03 SA
Thứ Sáu
29
Tháng Ba
2024

Năm anh em - Hồ thị Kim Trâm

06 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 7375)

Hồi ký Hồ thị Kim Trâm

Năm anh em

 Có những chuyện vừa mới xảy ra hôm qua hôm kia, nhắc lại tôi đã không nhớ, nhưng có khi nhiều kỷ niệm từ rất lâu, có dịp gợi lại là tôi sẽ nhớ rất rõ. Hình như nó nằm sẵn đó, sâu lắng ở một góc nhỏ của bộ não, không bị xóa mờ bởi thời gian. Như những câu chuyện về năm anh em trong trí nhớ thiên vị của tôi mà chị tôi thường nói vui: Năm anh em trên một chiếc xe tăng.

 *****

Anh cả

 Trong mắt tôi, anh thực sự là người “quyền huynh thế phụ”, là người thứ nhì trong gia đình, sau mẹ được chúng tôi kính trọng. Tính tình anh cả nhân hậu và thương các em, nhưng khi dạy học thì “ký đầu” chúng tôi không nương tay. Mẹ tôi thường nói anh là đầu tàu kéo theo bốn cái toa, cho nên anh rất có trách nhiệm. Anh cả theo ban B, thông minh học giỏi, không những giỏi toán, lý mà các môn sinh ngữ, việt văn anh cũng giỏi. Anh có thể đọc thuộc những bài thơ của Tản Đà, Nguyễn Khuyến, Nguyễn Công Trứ, v..v... và phân biệt bài nào của ai. Còn các môn học bài như sử, địa thì anh có kiểu học rất độc đáo như sau:

 Anh thường nằm dài trên chiếc đi văng, đưa sách cho tôi hoặc em gái ngồi kế bên, đọc to lên cho anh nghe trong khi anh nhắm mắt như đang thưởng thức âm nhạc vậy. Em gái và tôi thay phiên nhau ”học bài dùm anh” cho đến khi anh thuộc, còn tôi xong việc rồi thì mỏi cả miệng.

 Còn nhớ năm tôi học lớp nhì, cô giáo ra đề văn tả cây dừa, tôi nhờ anh làm mẫu. Bài luận văn này tôi chỉ được 3 điểm, lại thêm bị cô giáo đọc cho cả lớp nghe khiến lũ bạn nhỏ được một phen cười nghiêng ngả. Bài mẫu của anh tôi có đoạn cô giáo gạch viết đỏ bên dưới: “... khi dừa đã già, rụng xuống để lại những vết ngang trên thân cây như những vết sẹo trên mặt của tên cướp biển...”. Tôi bị quê, về nhà phàn nàn với anh thì anh phán một câu: “ Cô mi chẳng có óc tưởng tượng chi cả”.

Chị gái

 Chị tôi xinh đẹp, duyên dáng lại thêm tài ăn nói, vì thế chị được anh cả đặt cho cái tên: ”Bộ Trưởng Bộ Ngoại Giao”. Tính chị vui vẻ, phóng khoáng nên có rất nhiều bạn. Hình như bạn của anh em chúng tôi ai đến nhà chơi cũng trở thành bạn của chị. Như có vài lần nhỏ bạn tôi đến nhà rủ tôi đi chơi, gặp chị, chị nói tôi đi vắng. Vậy là bạn tôi ngồi chơi với chị, nói chuyện gì không biết mà hơn tiếng đồng hồ sau tôi về, hai người vẫn còn cười nói tâm đắc.

 Không có gì lạ khi chị tôi “được” nhiều anh con trai mê mệt, ngay cả bạn của anh cả cũng thích chị. Năm chị học đệ thất đã có người viết thư tỏ tình. Chẳng biết chị có thích người ta hay không mà cứ nhận thư tình đem về nhà đọc đều đều. Em gái tôi biết được, một hôm lấy cái thư trong cặp chị đưa cho mẹ. Lần đó chị bị mẹ quất chổi lông gà vô mông in mấy lằn đỏ chắc đau lắm. Chị sợ không dám cất giữ thư tình nữa, nhưng trời mới biết chị có yêu ai hay không?

 Cũng nhờ nhiều anh si mê chị tôi nên chúng tôi rất được “o bế”. Mấy anh đó lấy lòng chị bằng cách dẫn các em đi ăn kem, đi ăn bò 7 món... để chúng tôi có cảm tình. Ái chà, muốn lấy lòng người đẹp cũng lắm công phu! Hình như chị biết ưu điểm của mình nên cứ ca bài “ầu ơ dí dầu...”, chẳng hứa hẹn với anh nào. Đến một ngày năm 1975, anh bạn của chị đến nhà xin phép mẹ tôi và năn nỉ chị đi chung với gia đình anh qua Pháp. Mẹ tôi đã đồng ý nhưng chị cương quyết không đi. Chị làm cho cả nhà ngạc nhiên, nhưng tôi đã nói rồi, có trời mới biết lý do tại sao?

Em gái

 Mẹ tôi sinh em gái sau tôi một năm mấy tháng. Hai chị em tôi kể năm sinh thì chỉ cách nhau một tuổi nên thân nhau là điều dễ hiểu. Nhưng tính tình em gái và tôi khác hẳn nhau mà thân nhau mới lạ: em lý trí, tôi tình cảm. Em chăm chỉ học hành vì luôn muốn mình là số 1 trong lớp. Từ nhỏ em đã được mẹ thương yêu, che chở nên thành thói quen. Đi xa nhà, ra khỏi vòng tay mẹ là em nhớ mẹ và thiếu tự tin.

 Lúc nhỏ chúng tôi thường chơi bầu cua, bài cào vào dịp Tết. Em tôi ví như một ngân hàng, chuyên cho mọi người vay tiền để chơi nếu có ai bị thua sạch túi. Lý do là khi chơi thắng thì em vui vẻ bỏ tiền vào hộp, chẳng may thua thì em khóc lóc đòi lại tiền. Thành ra em luôn luôn là người giàu có nhất nhà.

 Em tôi thông minh lại siêng học nên không thích kiểu học “vừa đủ xài” của tôi. Từ năm lớp đệ tam, hai chị em tôi vào trường nội trú học cùng lớp. Sống trong lưu xá, em ở giường trên, tôi tầng dưới. Đến tối học bài, em thường ngó xuống xem chừng tôi có đang học, ngủ, hay đọc truyện. Nếu không thấy tôi học là em cầm cái gối đánh tới tấp vào người tôi và không ngừng la: “học bài, học bài đi...”. Cứ một tối vài lần như vậy thì tôi dù không học được nhiều, chữ cũng chen vô đầu chút ít. Mẹ tôi đúng là hiểu tính nết các con, mẹ muốn tôi đi học nội trú chung cho em vui bớt nhớ nhà, còn tôi thì có cô em thường xuyên nhắc nhở khỏi lơ là việc học.

Em trai

 Là em út nhưng tính em trai tôi rất độc lập, cứng cỏi. Em tuy nóng tính nhưng sống giản dị, chân thành nên được lũ trẻ trong xóm quý mến. Khác với tính “công tử” của anh cả, em thích làm việc tay chân không nề hà nặng nhẹ.

 Em tôi là một Hướng Đạo Sinh ưu tú. Em có một bộ sưu tập huy chương rất đáng nể: bơi lội, thắt dây, đóng lều trại, hiệu còi, hiệu cờ, v..v... Tôi nể cái huy chương bơi lội em nhận được do bơi ngang qua sông Đồng Nai, đoạn cầu Sài Gòn. Khúc sông này sâu và cũng khá dài phải không?

 Em trai còn có biệt tài kể chuyện, nhất là chuyện ma. Có những câu chuyện thật, được em “thêm mắm thêm muối” cho hấp dẫn hơn. Có những chuyện em phịa ra nhưng kể cứ y như thật. Em gái tôi chúa sợ ma nhưng lại thích nghe chuyện ma nên em trai tôi được dịp phịa “từ a tới z” để nghe chị hét lên inh ỏi rồi cười ha hả. Trong nhà chỉ mình em dám chọc cả mẹ cho mẹ la chơi thôi.

 Năm thi đệ thất lần đầu bị rớt, em rất buồn dù chúng tôi không nói gì. Vài ngày sau, một hôm tới giờ cơm chiều không thấy em, mẹ hỏi, chúng tôi mới chia nhau đi tìm. Khi anh cả dẫn em về nhà, chúng tôi đều trố mắt nhìn cái đầu trọc lóc của em. Thì ra em đã vào tiệm hớt tóc, cạo đầu rồi đi lang thang, đến rạp Cao Đồng Hưng xem mấy bảng quảng cáo phim. Anh cả nói nếu anh không tìm ra, một lát em cũng tự về nhà, chẳng qua hắn hận đời thi rớt thôi. Mẹ tôi cũng không la rầy, nhưng em tự giác học để năm sau thi lại, và em đã đậu vào trường Hồ Ngọc Cẩn. Hết “hận đời đen bạc”.

tôi...

 Kim Trâm

(Trích phần 3 của tập Hồi Ký)


Ý kiến bạn đọc
09 Tháng Hai 20138:00 SA
Khách
Chuyện kể nghe khoái quá Kim Trâm, tui cũng có cái medal Quan Sát. Tui đã từng ngồi trong rạp Vĩnh Lợi coi hết cả 3 phim hay là ngồi ở kem Bạch Đằng quan sát suốt một buổi chiều.
Viết tiếp đi nha.
hdl
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
02 Tháng Chín 2012(Xem: 7659)
Ông Trời ngồi rảnh nghĩ việc đời Quá buồn ông tạc tượng để chơi Hai tay nắn nót ông thêm bớt Bóp méo, vo tròn tạo thành người
01 Tháng Chín 2012(Xem: 7984)
Cà phê ngưng giọt đong đưa Tóc bay theo gió nên trưa quên chiều Bây giờ ngồi giữa cô liêu Khuấy quanh nỗi nhớ những chiều cà phê
31 Tháng Tám 2012(Xem: 7647)
Em làm ơn lấy cái hình ông bụng bự đi băng qua bến xe VT xuống dùm anh, hổng phải anh Dũng của em đâu, cái ông đó hình như là anh em gì đó của thằng Hạnh Tân Ba.
31 Tháng Tám 2012(Xem: 66733)
- Tâm gian dối thì cuộc sống bất an. - Tâm ghen ghét thì cuộc sống hận thù.. - Tâm đố kỵ thì cuộc sống mất vui. - Tâm tham lam thì cuộc sống dối trá…
19 Tháng Tám 2012(Xem: 58025)
Bọn tao hứa sẽ đủ đầy họp mặt. Dù mầy quê xa Mộc Hóa đồng chua. Thắp nén nhang thơm viếng mẹ già nua. Để tưởng nhớ công sinh thành dưỡng dục.
17 Tháng Tám 2012(Xem: 27126)
cuộc sống luôn có những bất trắc với nỗi đau và hạnh phúc, nhưng niềm vui có được là biết mang đến cho nhau những nụ cười và cùng cầu nguyện may mắn, an lành cho nhau.
16 Tháng Tám 2012(Xem: 24344)
Xa quê lang bạt lâu ngày óc tim vật vờ, vụn vỡ. Những tưởng tâm tư lãng mạng của một thuở học trò thơ dại, đã chìm sâu trong vực tối cuộc đời, nhưng tấm hình dưới đây đã giúp cho tui thấy lại vạt nắng trên sông Đồng.
13 Tháng Tám 2012(Xem: 63806)
Những gì cuộc sống hôm nay. Rằng mai còn có thấy ngày đó không? Cho anh gửi trọn ước mong. Cô mười ba hỏi lòng buồn hay vui?
13 Tháng Tám 2012(Xem: 68224)
Thời anh tù tội đã qua Sao cơn bão tố, phong ba hãy còn Lời tình ấp ủ đầu non Cái nghèo hăm hở bào mòn ước mơ
11 Tháng Tám 2012(Xem: 7495)
Sự mộc mạc hồn nhiên ở từ ngữ, cách thể hiện dung dị và ngộ nghĩnh gây nên những bất ngờ thú vị là chất hóm hỉnh thường thấy trong ca dao tình yêu Nam bộ. Đó cũng là biểu hiện tính cách đặc trưng của người dân nơi đây
11 Tháng Tám 2012(Xem: 63282)
Lần theo tiếng gọi Ngô Vương. Lên yên tuấn mã dọn đường quân đi. Mai kia lỡ cuộc hồi qui. Chống gươm, cuối mặt, hồn quỳ khóc than.
05 Tháng Tám 2012(Xem: 8428)
Khi ta nói miệt vườn, quê hương chùm khế ngọt, nó như vậy, uống ly rượu nho vùng Bordeaux ta uống cả quê hương bầu trới Bordeaux… La De cũng vậy
01 Tháng Tám 2012(Xem: 68032)
Rồi giây phút, bình minh như đến sớm. Hồn mở ra, tâm tư chớm thảnh thơi! Và chợt nhận, Em còn yêu nhiều thế! Tim nồng nàn dập sóng mãi hồn Em.
01 Tháng Tám 2012(Xem: 8202)
Con người vốn sinh từ hoang dại, Đã mang dòng huyết quản nhân từ. Đã yêu thiên nhiên từ trứng nước. Đã yêu người khi mới nằm nôi.
01 Tháng Tám 2012(Xem: 8995)
Cô lái đò đưa khách qua sông. Đò cập bến cô lái thu tiền từng người. Sau hết đến nhà sư. Cô lái đò đòi tiền gấp đôi. Nhà Sư ngạc nhiên hỏi vì sao?
31 Tháng Bảy 2012(Xem: 8605)
Thời buổi này mà ly dị và chỉ có một đứa con để trả tiền cấp dưỡng thì đúng là có PHƯỚC quá rồi. Ông có phứơc hơn tui.Tui mà phải đứng như ông chắc là phải thêm cái lon và con chó nhỏ trước mặt. Ha ha ...
27 Tháng Bảy 2012(Xem: 75215)
Rượu nồng tháng bảy chưa khui Tình như thác đổ reo vui rộn ràng Mai này theo gió lang thang Tay ôm kỷ niệm lệ tràn hoen mi.
27 Tháng Bảy 2012(Xem: 70519)
Những gì của ngày xưa thân ái. Xin giữ bên nhau giây phút cuối đời. Bởi cuộc đời như gió thoảng mây trôi. Tình bè bạn vẫn hằng vĩnh cửu.
27 Tháng Bảy 2012(Xem: 7917)
Con trai cái tính thích đùa Chọc con gái giận xong mua tặng quà Tặng nàng bằng một cành hoa Xong rồi xin lỗi thôi mà lỗi anh
26 Tháng Bảy 2012(Xem: 30122)
Chúc cho những người bạn của nhau luôn cảm thấy mình hạnh phúc . Chúc những người bạn của nhau luôn tràn ngập niềm vui và luôn nở những nụ cười tươi trên môi nhé !
26 Tháng Bảy 2012(Xem: 8573)
Hoàng hôn đi xuống phần đời. Bình minh ló dạng chân trời của con. Chữ TÂM gìn giữ vuông tròn. Mai sau ta hãy không hờn trách nhau.
19 Tháng Bảy 2012(Xem: 9217)
Tròn xoe đôi mắt, anh thầm trách: Sao mà Trlẩn thẩn thế hỡ em? Hỡi bà già khốn khổ của tôi ơi! Hỡi bà già BIÊN HÒA của tôi ơi
19 Tháng Bảy 2012(Xem: 76642)
Giữa cuộc đời - còn tình yêu khác nữa Tình BẠN ĐỜI - kết ước nghĩa tào khang Cám ơn anh - người bạn đời chung thủy Luôn chung vai gánh vác những nhọc nhằn
17 Tháng Bảy 2012(Xem: 30961)
Chúng tôi chia tay nhau khi mặt trời mon men nóc chợ, mỗi đứa một phương tiếp tục quảng đời riêng nhưng bao giờ cũng chung một ngã trong cùng tận đáy lòng
15 Tháng Bảy 2012(Xem: 28265)
Vậy là chết tui rồi! Cái"anh Hạnh" này chơi tui tới bến. Mấy cô em đó ngồi chung trên xe cã ngày mà bây giờ mới báo động làm sao tui trốn kịp đây?
05 Tháng Bảy 2012(Xem: 28397)
Dù chỉ còn là dư âm nhưng truyền thống NGÔ QUYỀN vẫn được sống lại hàng năm qua những cuộc Hội Ngộ của Cựu Học Sinh Ngô Quyền còn vương lại trên Đất Biên Hòa hoặc trên nửa vòng trái đất xa xôi và sẽ sống... sống mãi với thời gian…
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 28977)
Cái chú Chín này ngày thường khi đánh trống thì gọn gàng hùng dũng mà sao hôm nay cái tay cứ run run, cây kềm lành lạnh cứ đụng ra đụng vô làm tui càng đau càng dẩy dụa la khóc rùm lên
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 8771)
Em trốn Chùa, trốn Chúa . Trốn Phật, trốn Nhà thờ . Chạy theo mối tình si. Em - Tín đồ tội lỗi ...!
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 9661)
Nếu lầm lỗi cả đời em mặc kệ Đừng có hòng năn nỉ dỗ dành chi Con đường tình dài lắm hãy nghĩ suy Vì khi yêu là chịu nhiều vất vả
28 Tháng Sáu 2012(Xem: 9225)
Cõi trần gian,có gì vui để mà luyến nhớ? Trải một đời đau khổ triền miên ... Bây giờ em vẫy tay từ tạ . Cùng hành trang cho một chuyến đi xa!
28 Tháng Sáu 2012(Xem: 9061)
ta nghe trong tiếng mưa rả rích, tiếng vọng tình yêu ở một miền.
26 Tháng Sáu 2012(Xem: 28540)
Cuộc đời bắt đầu bằng tuổi trẻ, các em sẽ lớn lên sẽ choàng khăn với những huy hiệu. Các em sẽ học được gì ở nhà trường XHCN để được nhìn thực tế của cuộc sống
20 Tháng Sáu 2012(Xem: 30120)
Bạn Trần văn Vỏ, 1949, CHS K.08 NQ, lớp thất 4 Anh Văn, đã mãn phần trưa ngày 13/6/2012 tại Vũng Tàu, sau một thời gian lâm bệnh. Sau đó gia đình đưa bạn về tổ chức tang lễ ở Biên Hòa, ngã ba Thành
20 Tháng Sáu 2012(Xem: 8021)
Hôm qua tui cũng bay lên để rồi rơi xuống cái rầm sau lưng một cái xe cảnh sát may mà tui thắng kịp. Một em Mỹ đen thùi tròn vo dùi cui sổ phạt hiện ra đứng chắn ngang trời đưa hồn tui về niết bàn cực lạc. Chiều về cầm chắc là sẽ gặp Tiên.
17 Tháng Sáu 2012(Xem: 27735)
Tôi nghĩ rằng, bài viết nầy là món quà quý giá gửi đến thầy cô, bè bạn nhân ngày hội tương phùng sắp đến. Đây cũng là tình cảm của học trò, đồng môn từ nửa vòng trái đất xa xôi chia sẽ ước mơ. Xin hãy sống vì kỷ niệm và bè bạn, khi nào ta hãy còn hiện hữu trên cỏi đời
12 Tháng Sáu 2012(Xem: 8170)
Dưa leo chấm với cá kèo. Chữ nghĩa tui nghèo xin bạn đừng chê.
09 Tháng Sáu 2012(Xem: 32003)
Nhìn các con cháu vui vầy quanh quẩn, tôi đã không kìm được hai hàng nước mắt... Mượn tên một bài hát của nhạc sĩ Đức Huy để nói lên tâm trạng của mình, của một con tim vốn bị nhiều thương tổn.
08 Tháng Sáu 2012(Xem: 9280)
Vết bánh xe em đi in trên con đường nhầy nhụa trước mặt, rồi đây sẽ bị mưa bụi xóa nhạt nhòa và chắc em sẽ quên lối về...Ừ, nhưng thà được như thế em ạ!
07 Tháng Sáu 2012(Xem: 31054)
dù cách nhau nửa vòng trái đất hay cùng sống chung ở quê nhà, những người thân quen cũng như những bạn bè năm xưa “tình cờ” gặp lại nhau và có được những giây phút tương phùng, gắn liền quá khứ với hiện tại mà tưởng chừng như chỉ xảy ra trong giấc mơ...
31 Tháng Năm 2012(Xem: 9227)
Tánh tui hiền lành nên thường hay bị dụ dỗ để rồi ôm đầu máu mà gậm nhắm nỗi buồn. Qua bao kinh nghiệm thương đau biết thân biết phận tui thường ít khi đi đâu, ngày ngày chỉ có đi làm đi nhậu, đi đổ rác, đi tắm rồi đi ngủ
27 Tháng Năm 2012(Xem: 13420)
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi. Đưa tiền người giữ khỏi lôi thôi Đến nay, tôi hiểu thì tôi đã… Làm lỡ đời trai, muộn mất rồi
23 Tháng Năm 2012(Xem: 8950)
Hoàng Duy Liệu đã đưa chúng ta qua những ngày đi ... vụn vặt. Ngày N 6 là bài mới ra lò của anh, càng đọc chúng ta sẽ tìm được niềm vui như " Ngày xưa tôi đi học...
20 Tháng Năm 2012(Xem: 9116)
Ừ thì có thể ông Thành bị khuyết tật nên ông không thấy nhưng mà...còn chúng ta? Có thấy chi không? Cái nỗi bơ vơ ngơ ngẩn...Không người lái.
13 Tháng Năm 2012(Xem: 10028)
Một mai ta có qua đời Nụ hôn hàm thụ ngậm ngùi ngàn năm Vài hàng thư viết sang thăm Hỏi em thỉnh thoảng có năm chiêm bao?
13 Tháng Năm 2012(Xem: 8990)
Người xưa đã nói: “Không lấy thành bại mà luận anh hùng.” Nếu hôm nay chúng ta mỗi năm đến ngày 30 tháng 4 còn ngẩng mặt nhìn đời được là nhờ hào quang của những người đã chết, rửa mặt cho miền Nam. Còn chúng ta sống, kéo dài cuộc sống làm sao để cho khỏi hổ thẹn
11 Tháng Năm 2012(Xem: 16733)
Một mình tay chống tay chèo Xuôi theo vận nước khó nghèo do ai?
10 Tháng Năm 2012(Xem: 9513)
Ngày xưa chân sáo thênh thang, áo mũ ,cân,đai gửi tặng chàng. Có phải vó câu người viễn xứ? để tường vi héo đón Xuân sang
10 Tháng Năm 2012(Xem: 9468)
Không lẻ ráng kiếm bà vợ mới cùng mấy nhóc con? Mà rồi cũng lỗ thôi nội cái tiền mua tả. Phải chi có cách gì gom tiền phúng điếu trước thì đở biết mấy.
10 Tháng Năm 2012(Xem: 26800)
Từ ngày lấy vợ, ông mất dần gần hết bạn bè. Bà cho rằng đàn ông gặp nhau nói toàn chuyện trên trời, dưới đất, không bổ ích gì, không lợi lộc gì. Bà ngăn cản ông gặp bạn bè, và bạn bè đến nhà ông, thì chỉ vài lần thôi, thấy thái độ của bà, họ không đến nữa.
09 Tháng Năm 2012(Xem: 8856)
Một hôm sóng nhỏ nhớ làng xưa Nương theo mây gió cũng bằng thừa. Sóng tìm đá cũ còn đâu nữa?? Cát bụi thời gian đá nhạt nhòa..........