7:46 CH
Thứ Năm
18
Tháng Tư
2024

Sài Gòn, nỗi nhớ - Tịnh Nguyên

30 Tháng Chín 201212:00 SA(Xem: 20903)

 Tháng tư là tháng đương Xuân, đủ thứ hoa đang giữa kỳ nở rộ, lá mới đang độ nõn màu. Tháng tư của đất trời đẹp và quyến rũ vô cùng. Cũng chính tháng tư làm gợi thương gợi nhớ trong tôi, nỗi nhớ râm rĩ nhẹ nhàng nhưng nhức nhối mãnh liệt nhất. Tôi nhớ Sàigòn. "Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi", cái tên Sàigòn như tên một người thương cách biệt để lại trong tôi bao nhiêu kỹ niệm tuyệt vời.
 Sinh ra ở Saigòn, lớn lên với Sàigòn, vui buồn trong nỗi buồn vui của Sàigòn và giã từ Sàigòn bằng những bước chân nặng trĩu cuối cùng lê thẳng lên cao. Tôi tin chắc rằng mỗi người Việt Nam đều có một Saìgòn của riêng mình.
 Từ những người sinh đẻ tại Saigòn, lớn lên sinh sống và định cư ở đó cho đến những người di trú từ các vùng của đất nước đến sinh sống tại Sàigòn hoặc những người đến rồi đi khỏi Sàigòn trong một thời gian ngắn như một người khách lữ hành cũng đều nhìn nhận Sàigòn là trái tim, là thủ đô của đất nước miền Nam.
 Tôi còn nhớ trong một vở kịch trên TV, một người mẹ trả lời cho đứa con nhỏ 5, 6 tuổi khi nó hỏi mẹ thủ đô là gì. Người mẹ đắn đo 1 chút rồi trả lời, "thủ đô là một nơi mà mình tìm cái gì cũng có". Câu trả lời thật đơn giản nhưng đầy đủ ý nghĩa và rất thích hợp với sự hiểu biết của đứa con còn nhỏ. 
 Thật như vậy, là trung tâm điểm của vòng tròn miền Nam. Cả miền Nam đất nước đã qui tụ chung quanh Sàigòn. Sàigòn cái gì cũng có trong đó. Muốn tìm gì cũng có. Tùy theo mối liên hệ, tùy cách tiếp cận của mỗi người với Sàigòn mà Sàigòn ít nhiều trở thành da thịt máu huyết của mình. 
 Với tôi, Sàigòn là tất cả người tôi. Sàigòn và tôi là một. 
Sàigòn của tôi là thời gian tuyệt vời của một thời tuổi thơ hồn nhiên, tuổi chơi đùa nghịch ngợm, phùng mang đá dế, trèo cây hái trộm, làm sao tôi quên được hình ảnh làm tôi sợ sệt khóc sướt mướt khi anh tôi trèo cây trứng cá hái trái cho tôi thì bị ông chủ nhà hù dọa dắt con chó dữ gầm gừ nhe răng trắng nhỡn cột dưới gốc cây làm anh tôi kẹt cứng chịu trận ngồi im trên cây, không dám xuống mà tôi cũng đành đứng xa xa, mếu máo và đành bó tay không biết cách gì cứu bồ cho anh mình.
 Rồi những lần đi coi hát cọp. Bọn con nít chúng tôi hơn 10 đứa bò sát đất chun qua khoảng trống gần mặt đất của cánh cửa thoát hiểm 2 bên hông rạp hát Khi may mắn thì cả bọn lọt vào đuợc xem hát thoả thê, không may thì bị nắm cổ và bị đá đít đuổi ra ngoài. Đôi khi chúng tôi đổi chiến thuật dùng phương pháp khác, xin đóng vai con cháu đi kèm theo người lớn để được vô cửa đàng hoàng mà không tốn tiền. Vào thời đó một cặp vợ chồng hay người lớn đi xem hát được quyền dắt theo 1 trẻ em. Chiến thuật này coi vậy mà dễ thành công nhờ sự rộng lượng của những người dễ dãi, nhất là đôi vợ chồng trẻ đang thời hạnh phúc. Thường thường chiến thuật đi kèm này chỉ đi 1 đứa. Có hôm cả đám đi xem hát đình về khuya, lúc đi ngang qua cây thị lớn đứa nào cũng sợ ma. Mấy đứa con trai kêu mấy đứa con gái bấm 2 ngón tay vào rồi chạy nhanh la thật lớn “Án Ma Ni Bát Nị Hồng”. Không biết câu thần chú này có tác dụng hay không mà chúng tôi cả đám đều thoát hiểm về nhà bình yên cả. Sàigòn còn có đầy quà vặt mời gọi bên đường, bò bía chấm tương, xoài ngâm cam thảo, gỏi đu đủ cay xè, khô mực khô bò, hủ tiếu mì xào, chè đậu chè khoai thôi thì món gì cũng có, cũng hấp dẫn lủ trẻ chúng tôi. Chỉ cần xin nhà một ít tiền là đủ một chầu khoái khẩu. Sàigòn tuổi thơ của tôi hồn nhiên là thế đó. Saìgòn có những cơn mưa rào bất chợt, đang nắng sáng thì mưa đổ ào ào nặng hột một lúc rồi đột nhiên ngưng bặt một cách bất ngờ, làm cho tà áo trắng ngây thơ vô tội đã biến thành tội vạ ,"đúng là trời chợt mưa chợt nắng chẳng vì đâu"
 Sàigòn của tôi là truờng Gia Long với hai hàng cây sao vút dọc lề đuờng Phan thanh Giản, là hàng phượng vĩ nở đỏ trong sân trường, là những áo trắng mượt mà vào những lúc "em tan trường về" cùng một đám đông lô nhô người nhà xôn xao chờ đón. Trong số đám người lô nhô dưới hàng cây cao bóng mát đó không thiếu những chàng trai nôn nóng kín đáo chờ "anh theo Ngọ về".
 Thời đó chiếc áo dài từ năm đệ thất cũng không làm tôi tăng thêm chút nhu mì của người con gái tomboy như tôi nên chẳng có ma nào chọc ghẹo. Bạn bè đồng lứa có đứa đã biết e ấp làm điệu với những bạn trai, với những người tình, nhưng tôi chưa một lần xao xuyến với những cái lẻ tẻ này. Tôi còn chọc quê vài người bạn giao lưu ỏn ẻn gặp đối tượng "người yêu của lính" khi tan trường.
 Sàigòn của tôi là ngôi trường thân yêu đó ôm trọn bạn bè thầy cô suốt bảy năm dài đầy ắp yêu thương.
 Sàigòn của tôi là những xôn xao của lứa tuổi choi choi với những bài chansons như La Plus Belle Pour Aller Danser của giọng hát ròn rả thúc dục của Sylvie Vartan, với lời hát diễm tình thanh thoát "Et Les Yeux Dans Les Yeux Et La Main Dans La Main" qua giọng hát mượt mà của Francoise Hardy vào những năm đầu thập niên 60 của thế kỹ trước.
 Tôi rất thích cô ca sĩ này vì những bài hát trẻ trung và tiếng hát đầy lôi cuốn này và nhất là tôi cũng được bạn bè tặng cho tôi cái mỹ danh Francoise Hardy chỉ vì tôi có tạng hình thon thon, cái mặt xương xương giống như cô ca sĩ lừng danh này. Khi phong trào Hippies lan tràn đến thủ đô Saìgòn thì chúng tôi cũng bị cuốn hút, cũng vài cái hoa cúc vàng dán trên xe , trên kiếng đeo mắt , cũng nhạc trẻ ngoài trời, cũng bạn bè cốc ổi bắp rang, cine, dạo phố

Sàigòn của tôi có "Con đường Duy Tân cây dài bóng mát" nơi đó có người tình trả lại người tình "buổi chiều khuôn viên mây trời xanh ngát, vết chân trên đường vẫn chưa phai nhạt", nơi đó có người bao lần "uống ly chanh đường, uống môi e ngọt", nơi đó cũng chứng kiến những cuộc chia ly não nề của "người từ trăm năm về ngang trường Luật, ta hỏng tú tài, ta hụt tình yêu, thi hỏng mất rồi, ta đợi ngày đi". Những lời ca tiếng hát làm đẹp con đường làm nôn nao lòng người này vẫn còn nguyên trong tôi. Tôi cũng có dịp miệt mài với giảng đường trường Luật một thời rồi cũng giã từ đường Duy Tân một cách im lặng nhẹ nhàng, không đầm đìa ướt át như những nhân vật tình tứ ca nhạc sĩ. Chắc chỉ vì tôi chưa có nổi một cuộc tình lớn nhỏ để có kinh nghiệm với người ta.

Sàigòn còn bận rộn với ban ngày đi học trường, ban đêm đi học cour luyện thi để khỏi phải làm Bùi Kiệm. Nào luyện thi, nào học thêm sinh ngữ, tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Đức, tiếng Nhật đủ thứ do các Toà Đại Sứ chủ trương. Phong trào học ngoại ngữ để có dịp đi du học cũng rầm rộ trong đám bạn bè cùng lứa với tôi.Trung tâm văn hóa Pháp đường Đồn Đất là nơi mà tôi được cái biệt danh "Francois Hardy" , Hội Việt Mỹ đường Mac Đỉnh Chi với toà lầu cao 4, 5 tầng đêm ngày bận rộn với những hoạt động như lớp học Anh Văn đàm thoại, triển lãm văn hoá, chiếu phim. Saigòn đã làm đứa con gái tom boy như tôi biết rơi lệ, là tiếng khóc nức nở của chị tôi vào cái ngày tháng tư khi tận mắt nhìn thấy Sài Gòn thân yêu đang oằn oại, hấp hối với đoàn xe tăng rầm rộ, cờ xí lạ hoắc đã nghiến nát con đường phẳng phiu, đường Công Lý, con đường biết bao nhiêu kỷ niệm thời thơ ấu của tôi, để rồi Sàigòn "bây giờ trời mưa hay nắng?" Chắc đã không còn những hàng cây sao thẳng tắp hai bên đường, chắc cũng không còn lá me vàng bay rợp trời khi gió thổi, cũng chẳng còn "em Sàigòn một thời áo tím Gia Long, em Sàigòn một thời áo trắng Trưng Vương ". Ôi Saìgòn chỉ còn là kỷ niệm..., Sàigòn! Sàigòn! có cái tên nào thay thế được! 
 Tháng tư, tôi thổn thức với Sàigòn. Tháng tư, Sàigòn cũng đang thổn thức trong tôi.

Tịnh Nguyên(NTN)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6105)
Cho tui ngồi xếp bằng tròn trên chiếu ăn xong nằm lăn ra ngủ thiếp đi trong tiếng con gái dọn dẹp chén bát nói cười dưới nhà bếp.... Giọng Nam hay Bắc gì cũng được
20 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 59044)
Giơ tay nâng đập ly vụn vỡ. Để sang năm lại đón Xuân về. Chợt lòng buồn giây phút tái tê. Xuân đến, Xuân đi hồn khắc khoải.
15 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 23219)
Tôi thầm nghĩ có một dịp về thăm quê nhà sẽ ghé qua Biên Hòa, đứng trên Cầu Mát hít thở không khí trong lành của sông, của gió đồng nội Đồng Nai.
14 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 18129)
Chị có muốn về thắp nhang nơi mả ngoại với em không? Đừng nói với em là chị còn trên biển lạnh. Có người sẽ lại khóc tiếp một mùa Xuân...
13 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 17838)
Bây giờ Thầy trò chúng ta khó mà có cơ hội gặp gỡ, nhưng em mong rằng trái đất tròn còn sống là Thầy trò vẫn còn có dịp mừng vui đoàn tụ
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6211)
Trái đất vẫn lăn theo chu kỳ cố định, ai sẽ là người nối tiếp, bạn hay tôi? Câu trả lời là của thời gian và tạo hóa. Hãy xích lại gần nhau và vui cùng năm tháng cuối cùng.
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6115)
Hởi người nơi chốn xa xôi Từ khi quen biết xa xôi cũng gần Đêm đêm trên mạng bâng khuâng Chờ mong tin bạn hồi âm đôi dòng
08 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6627)
Ngày xưa còn trẻ tui thuờng hay buồn bả khi thấy người nghèo khố rách áo ôm.
04 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 7488)
Thời gian sẽ dần trôi qua, như nước về biển cả, rồi ngày mai sẽ ra sao... Hãy đến với nhau và chia sẽ buồn vui. Những bè bạn tôi ơi !...
03 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6834)
Bây giờ thì cơn sóng gió đã tạm qua đi rồi .Và "hồn thơ" của tôi cũng bay mất tiêu rồi.
29 Tháng Mười Một 2012(Xem: 6760)
Thầy Cô xa cách, còn tao ngộ? Bạn hữu nâng ly nhớ một thời! Đám cưới trùng phùng, cùng một lớp, Vườn lan hội ngộ, bỗng thành thơ!
28 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7583)
Chén hà sánh giọng quỳnh tương Dải là hương lộn bình gương bóng lồng
25 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7943)
"Trường xưa" hai tiếng ngọt ngào. Dù bất cứ không gian thời gian nào. Anh và tôi luôn mong ngày trở lại, để bắt tay Thầy, cám ơn Cô và luyến lưu bè bạn
17 Tháng Mười Một 2012(Xem: 6692)
Sợi huyền mây tẻ hai màu Chân qua phố cũ đêm thâu lạc vần Ngu ngơ đếm lá tần ngần Bài thơ lục bát bao lần… Ngu ngơ.
05 Tháng Mười Một 2012(Xem: 6955)
Trong tiết trời se se lạnh của đêm đầu đông, tôi suy nghĩ về cuộc đời, bè bạn. Những khó khăn gian khổ qua rồi. Trách nhiệm gia đình đã chân, thiện, mỹ. Rồi bạn bè lần lượt tìm nhau.
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7032)
Tôi nhớ tuổi thơ giản dị, hiền hòa, có cha mẹ, anh chị em, có cả con chó KiKi cùng sống trong căn nhà cổ kính trên đường Trưng Trắc-Trưng Nhị ở thành phố biển nhỏ yên bình đó.
28 Tháng Mười 2012(Xem: 21514)
Ước gì tui có được phần nào cái " ngu " của ông Bill Gate , ông ta đã thấy rất xa qua " Cửa sổ
24 Tháng Mười 2012(Xem: 66507)
Sáng soi gương bỗng giật mình. Da nhăn đầu bạc bóng hình ai đây? Đâu ta xanh tóc biếc ngày. Nụ cười rạng rỡ tràn đầy niềm vui
23 Tháng Mười 2012(Xem: 75196)
Một lon bia tưởng đủ rồi Hai lon lại thấy yêu đời nghe em Rủi mai có chết hết thèm Thôi thì....lon nữa để xem thế nào.
20 Tháng Mười 2012(Xem: 23023)
Mái tóc ngắn mà cô chủ tiệm và vài người khách chiều nay mới khen mình trông trẻ ra, sao mình thấy nó vô duyên quá! Giả bộ cười với mình trong gương, nhưng lòng đau giống như một nhát kéo cắt ngang mái tóc.
19 Tháng Mười 2012(Xem: 6815)
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi. Đưa tiền người giữ khỏi lôi thôi Đến nay, tôi hiểu thì tôi đã… Làm lỡ đời trai, muộn mất rồi !
18 Tháng Mười 2012(Xem: 21310)
Đong đưa ngày tháng như ông kể ra cũng quá lý tưởng. Nhưng trong ông vẫn vương vấn nỗi buồn. Vẫn mơ một ngày được trở lại quê xưa, sống lại thời trai trẻ, được “tự do” phát biểu tư tưởng chẳng chút ngại ngần, được thấy mọi người đều bình đẳng với nhau
18 Tháng Mười 2012(Xem: 6721)
Còn đâu những phút vui cười Ngồi bên ly rượu bùi ngùi nhớ toi Ấy ơi! moi vẫn đợi toi Để cùng nhau hát nốt bài tình ca
17 Tháng Mười 2012(Xem: 76565)
Nơi tôi về buổi chiều buông say nắng Thân phận nào cùng hạt bụi bay qua Có còn nhau mỗi lần như nỗi nhớ Là lá rơi! rơi mãi vào chiều xa.
13 Tháng Mười 2012(Xem: 6806)
Thể chất mệt không phải mệt, tâm can mệt mới là mệt. Bài này,người viết không mệt, Người đọc mới mệt!
12 Tháng Mười 2012(Xem: 22350)
ngày về đất cũ thằng anh moi ra lá thư không bao giờ được gởi đi mà lại ngủ say trong cái nón xếp hai mươi mấy năm dài đời quả phụ. Nó nghiến răng chửi thề mắt đỏ hoe
11 Tháng Mười 2012(Xem: 6436)
Trai Nhâm Nữ Quý thì sang Nữ Nhâm Trai Quý gian nan chữ tình”
10 Tháng Mười 2012(Xem: 7462)
Ngược thời gian ta thả hồn về tận cùng tiềm thức Ta chợt nhớ: Mình đến và đi chỉ có một mình. Ta bỡ ngỡ vào đời với...... đôi tay trắng. Ta lặng lẽ lìa đời ...cũng trắng đôi tay!
09 Tháng Mười 2012(Xem: 63578)
Bởi còn nặng nghiệp ta bà Ta đi xuống núi bôn ba vì nàng Ba năm mưa gió phủ phàng Chỉ mong một phút được choàng vai em
08 Tháng Mười 2012(Xem: 7088)
Lần đầu tiên sau 39 năm, các CHS của niên khóa 1963-1970 dự họp mặt có đầy đủ đại diện của 5 lớp. Có thể xem đây là lần họp mặt đầu tiên của khóa 8 NQ
04 Tháng Mười 2012(Xem: 45282)
Yêu dòng thơ chảy mượt mà Yêu dòng văn chảy thương qua núi đồi Tâm hồn thả gió rong chơi Thương sao giọng nói tiếng cười thênh thang
02 Tháng Mười 2012(Xem: 6398)
Già đi một đám anh hào Nhạt đi những cánh quần thoa guốc hồng Lặng nghe sâu thẳm trong lòng Tình người năm cũ gọi vòng tay ôm
02 Tháng Mười 2012(Xem: 8243)
Hãy trao nhau những ánh mắt, những nụ cười. Hãy trao nhau nồng ấm vạn lời yêu thương! Còn riêng tôi, xin chân thành gửi đến các bạn chuỗi cười qua những vần thơ dí dỏm
30 Tháng Chín 2012(Xem: 7729)
Dường như chạm mái tóc dài Hương bay ngây ngất bờ ngoài nẻo trong Nhớ thương bảy sắc cầu vồng Phương xa em có thấy lòng cảm rung ?
30 Tháng Chín 2012(Xem: 7154)
Mấy mươi năm chờ tin em đến Tim đập rộn ràng như thuở hồn nhiên Nghe đau nhói nơi ngăn còn lại Mối tình thơ chợt hiện bất ngờ
29 Tháng Chín 2012(Xem: 23288)
Cho dù anh chỉ còn hơi thở cuối cùng. Anh hãy cố vươn lên mà sống! Vì xung quanh anh còn có bạn bè. Sau lưng anh còn tình đồng nghĩa đội
28 Tháng Chín 2012(Xem: 24603)
Cái thằng hàng xóm im lặng đứng chờ trước ngạch cửa chỉ để nhìn con bạn gái thôi, không hiễu là bao nhiêu ngày tháng năm của tuổi dại khờ.
27 Tháng Chín 2012(Xem: 22333)
Vậy đó, nên nhỏ bạn mới rầy tôi, “có gì đâu, mà mày cứ cầm chi lâu nỗi nhớ?”, thế mà nó đâu biết, nó lại là người vừa nắm lấy bàn tay tôi, mở ra, đặt thêm vào đấy một vùng kỷ niệm ngọt ngào.
26 Tháng Chín 2012(Xem: 24012)
Mùa Thu luôn đầy ắp kỷ niệm vì nó là mùa tựu trường để bạn bè vui mừng gặp lại nhau sau ba tháng Hè rong chơi. Mùa Thu cũng mang đến nhiều kỷ niệm vì nó thường bắt đầu cho một chuyện tình
24 Tháng Chín 2012(Xem: 8362)
Xưa nay tôi vốn chăm, ngoan Tối ngày đọc sách, chẳng ham thứ gì.
22 Tháng Chín 2012(Xem: 7457)
Thế cho nên chúng tôi còn mong đợi ngày Họp mặt mừng 60 TUỔI của những con Rồng vào tháng 10 sắp tới đây rồi. Đã 60 TUỖI tôi nghĩ chúng mình đã thật già lắm phải không?
21 Tháng Chín 2012(Xem: 7084)
Người Biên Hòa này xin chấp hết cho vui. Có phải là tui lại đã lầm mà đưa em sang đây?
21 Tháng Chín 2012(Xem: 6964)
Thế là tui bật cười ha hả cửa đan điền mở rộng chân khí thoát ra làm cho hai chân tui khụy xuống dưới sức nặng của cái lu. Một tiếng " Bịch" khô khan vang lên tui đã nằm ngay đơ lè lưởi đỏ lu ảng ngồi chểm chệ trên lưng.
17 Tháng Chín 2012(Xem: 72347)
I fall in again I can’t believe I’m in The same place But it isn’t my fault
15 Tháng Chín 2012(Xem: 8187)
Lúc đó không biết tiếng Việt sẽ là...sinh ngữ mấy? Tuy vậy, tôi vẫn thích nghe câu thỏ thẻ: “I love you” khi ôm cháu ngoại vào lòng.
14 Tháng Chín 2012(Xem: 8909)
Vậy là chúng tôi sẽ có cơ hội họp mặt cùng nhau đầy đủ. Các bạn tôi đã chọn được ngày kỷ niệm cho sự kiện mà tất cả cùng mong đợi: ngày kỷ niệm " 60 NĂM CUỘC ĐỜI".
14 Tháng Chín 2012(Xem: 8203)
Ông về hỏi ngoại con đâu Bạc đầu thức trắng đêm thâu chờ đò Bà con đón gió trên cầu Gởi ông sợi tóc tình xa năm nào
13 Tháng Chín 2012(Xem: 28774)
Tôi đọc trang Hội ái hữu Biên Hòa không phải ở Việt Nam, mà là ở một đất nước xa xôi cách VN nửa vòng trái đất. Tôi đã tìm thấy lại cái tình người ấm áp mà chỉ thật sự cảm nhận có ở quê hương.
10 Tháng Chín 2012(Xem: 7693)
Ta xin nắm cổ tay tròn Em rằng: mắc bận lũ con quây quần Ta xin hôn dưới bàn chân Em rằng: HÔN ĐƯỢC – chớ lần lên trên!
09 Tháng Chín 2012(Xem: 8483)
Tóc nào còn mãi vấn vương Sợi nào còn mãi nhớ thương một đời