Hoàng Duy Liệu đã đưa chúng ta qua những ngày đi ... vụn vặt. Ngày N 6 là bài mới ra lò của anh, càng đọc chúng ta sẽ tìm được niềm vui như " Ngày xưa tôi đi học...
Vụn vặt ngày đi- N 6- Hoàng Duy Liệu
Nhà tui có 3 xâu chìa khóa đủ bộ cho khóa nhà và khóa xe cho hai vợ chồng và ông con, người này có thể lái xe người kia và ngược lại. Tuy là vậy nhưng chỉ có má con nó mượn xe tui chứ tui thì không bao giờ sử dụng phương tiện giao thông của bà già và con nít. Bà xả thì làm biếng đổ xăng, thằng nhóc thì hết tiền nên cứ cuối tuần là leo lên xe tui mà lái tỉnh bơ. Chìa khóa nhà thì chỉ có mình tui xài, má
con nó lúc nào cũng gỏ cửa hay là hả miệng mà la.
Hôm sáng thứ Hai tuần này sửa soạn đi làm nhưng không tìm ra xâu chìa khóa. Chạy kiếm
lòng vòng trong nhà ngoài ngỏ thậm chí còn chạy vô giường ráng tung mền nạy cái mông bx lên mà tìm cũng chả thấy đâu. Bị mất ngủ bả chửi tui:
- Chắc là ông lại bỏ quên ở cái quán của con nào rồi chứ gì. Đồ già lẩm cẩm ! May mà cái đó nó dính.
Ha
ha... Nói như người mê ngủ ngàn năm. Cái xe của tui nằm chình ình ngoài
kia, bỏ quên chìa khóa thì làm sao tui lái về? Ừ thì may cho bà thiệt đó .
Thôi kệ ! Hơi đâu mà lý sự cùn với người không biết chửi lộn, tui đành mượn xe của thằng con. Nó ra giá:
- Chiều về nhớ đổ cho con một bình đầy nha.
Hừm ! Mẹ mí con. Đồ tư bản bóc lột dân nhược tiểu.
Đi
cày về gặp đúng lúc bà bạn của vợ tui rề xe tới. Chưa kịp Hello Mrs Big
thì bà ta đã ve vẩy xâu chìa khóa của tui cười ngỏn nghẻn:
- Tui mang trả chìa khóa lại cho ông nè ! Bả bỏ quên trên cái ghế xích đu nhà tui.
Nhìn bà ta te te ụt ịt chạy vô nhà kiếm bx mà tui thầm lo cho cái...xích đu.
Thì ra bx tui lấy cả xe lẩn chìa khóa của tui đi chơi nhà bạn đêm qua rồi bỏ quên ở đó. Nhưng mà sao bả dìa? Nghĩ hoài không ra tui bỏ vô nhà hỏi ý kiến của người có bộ óc đời mới nhứt trong gia tộc.
Nhỏ con gái suy nghĩ hồi lâu rồi kéo vai tui xuống thì thầm:
- Chắc là có cái ông nào ở gần đây có một xâu chìa khóa giống như của Ba.
- !!!
hdl
Vụn vặt ngày đi- N 5- Hoàng Duy Liệu
Không người lái
Hôm
nay đọc trên mạng tui thấy có tin nhà tranh đấu cho nhân quyền tên Thành gì đó ở bên Tàu sẽ được cho đi Mỹ du học cùng gia đình. Vui quá nhỉ ! Thế là phe ta đã giải cứu thêm một anh hùng xả thân tranh đấu cho nhân quyền.
Ông Thành từ nay sẽ được tự do để mà làm rất nhiều chuyện mà không phải lo sợ bị tù đày hay tạm giam tạm giữ chi nữa. Ông và gia đình sẽ rất là bận rộn lo chạy gạo, thi lấy bằng lái xe, mua bảo hiểm đủ loại vân vân và vân vân ....
Hai mươi bốn tiếng trong một ngày ông phải lo nghĩ nhiều chuyện rất ư là
mới mẻ chưa từng làm qua bao giờ nên rất là đau đầu nhức óc, tối về ông
lại phải còn lo làm home work. Hy vọng ông không phải rửa chén hay đổ rác như tui.Thế thì ông còn bao nhiêu sức lực và tâm trí để mà lo cho dân nghèo dân khỗ ở quê xa. Chắc là phải đợi đến weekend may ra.
Ồ ! Mà cũng chưa chắc là vì có thể cuối tuần này Ông còn phải lo xuống phố Tàu gởi tiền về cho bà con họ hàng nữa chứ !
Rốt
cuộc thì cả cái xứ Tàu lại thảnh thơi mà chế biến đồ giả đồ dỏm đồ độc hại đầu độc toàn thế giới mà không còn ai chống đối nữa. Buồn buồn thì lấy ghe ra biển bắt vài tên đánh cá nghèo rớt mồng tơi cho vợ con chúng nó khóc chơi. Xứ Mỹ Tây thì sẽ lại tiếp tục được mua thấp bán cao lợi nhuận tràn dâng người người hỉ hả. Thời buổi kinh tế khó khăn này nếu không còn ba cái sweet shop ở đâu đó bên kia bờ Thái Bình Dương thì cầm chắc là đại đa số dân Mỹ sẽ không có cái gì mà mua cho nổi.
Một tỷ dân Tàu có nhân quyền thì có ăn thua chi tới cái ghế Tổng thống Mỹ hay là CEO của bao hãng xưỡng liền đâu nhưng mà giá hàng hóa ở Walmart chỉ cần lên vài phần trăm thì sẽ có triệu người buồn mà bỏ phiếu cho kẻ khác mặc
dù nó cũng như tui.
Công bằng mà nói thì cái đám đệ tử của anh Mao cũng đã kiên trì mà đeo đuổi một công trình có quy mô rộng lớn mà tui thích.
Ấy là họ đã và đang cố gắng chế tạo người đẹp trên toàn quốc. Hổng phải đại đa số là " Gái một con " đó hay sao?
Thôi thì Mỹ Tàu anh em mình tính như thế này nhá !.....!
Hèn
chi mà cái danh sách những nhà tranh đấu cho nhân quyền Trung Cộng đang
sinh sống ở Mỹ ngày càng dài...thòn ra và bần dân Trung Cộng ngày càng dài cổ ra mà chờ cho trời sinh ra một nhà tranh đấu khác.
Ừ thì có thể ông Thành bị khuyết tật nên ông không thấy nhưng mà...còn chúng ta? Có thấy chi không? Cái nỗi bơ vơ ngơ ngẩn...Không người lái.
Hoàng Duy Liệu
Vụn vặt ngày đi- N4- Hoàng Duy Liệu
Ngồi nghe tui với bà già vợ luận bàn chuyện phong thủy bà vợ tui bỗng nhiên xía vô một câu xanh rờn:
- Người Việt Nam cả đời lận đận là vì sống nơi không hạp địa lý!
- Trời ! Bà giảng tui nghe coi.
- OK,
Vợ tui chỉ tay lên tấm bản đồ VN trên tường:
- Hảy nhìn địa thế nước VN thì sẽ biết. Đại đa số người VN giống y hệt cái bản đồ. Cái đầu thì rất là bự nhưng mà cái ngực
thì lại quá hẹp. Đầu bự thì thông minh nhưng lại " Ta đây ", ngực hẹp thì không có chỗ cho Tim phát triễn dễ sinh ra tính ích kỷ tình nghĩa sẽ
không có đất sống.
Mặc dù trong lòng phục lăn cái tài diển giải thần sầu của bà xả nhưng quen máu giang hồ lạng quạng tui cải bừa:
- Mông bự là được rồi !
Vợ tui im lặng hồi lâu rồi chậm rải :
- Đâu có thấy mông đâu? Người Việt thường chỉ ngồi.
- !!!
hdl
Vụn vặt ngày đi – N3 - Hoàng Duy Liệu
Thấy cái bao thư màu mè hoa lá nằm chình ình trên bàn làm
tui bực mình. Lại đẻ nữa !
Cái chổ tui làm sao mà nhiều chị em ta đang ở vào cái độ
xuân thì hăng say sản xuất nên quanh năm suốt tháng tui cứ phải đóng tiền lung
tung từ mừng cưới hỏi cho đến baby shower (Có con ). Em này 20 chục em nọ một
trăm , hết tiền mua thuốc hút chứ nói chi đi nhậu. Tụi nó thì còn có qua có lại
hể mày thôi nôi thì tao đầu tháng chứ còn cái thân tui thì ngày càng lổ nặng.
Có cái chi mô?
Không lẻ ráng kiếm bà vợ mới cùng mấy nhóc con? Mà rồi cũng
lỗ thôi nội cái tiền mua tả. Phải chi có cách gì gom tiền phúng điếu trước thì
đở biết mấy.
hdl