8:38 SA
Thứ Sáu
29
Tháng Ba
2024

NÀNG OL - hoàng duy liệu

04 Tháng Ba 201212:00 SA(Xem: 9632)


Nàng OL


ol-large-content

 Nếu mình là đại trượng phu thì khi đi làm việc ở các công sở hay hãng xưởng ở Nhật có một điều sung sướng thoải mái mà cả thế giới không kiếm đâu ra.

Đó là chuyện " nước uống “ và " lặt vặt linh tinh ".

Nguyên cả một ngày từ sáng mờ sương cho đến khi hoàng hôn ôm trái đất lúc nào trên bàn cũng có một tách cà phê hay là một ly trà bóc khói. Ta cứ uống thoải mái, hết ly này đến ly khác mà không cần phải đứng dậy đi pha rót gì hết.

Mổi sáng bước vào hãng thì đã thấy ngay tất cã những gì bề bộn trên bàn làm việc đã được dọn dẹp, sắp xếp ngay ngắn đàng hoàng. Ngay cã đến cái tách cà phê cũng đã được đặt đúng theo phía của người thuận tay trái hay phải. Đừng nghĩ đây là chuyện nhỏ nhặt mà lầm to. Đó là một điểm căn bản cho sự khởi đầu của triết lý làm ăn Nhật Bản. Đàng hoàng - Rỏ ràng và Ngăn nắp. Ngày hôm nay hầu hết các hãng xưỡng lớn ở nhiều nơi trên thế giới đều bắt chước thực hành cái kim châm này. Ta có thể tìm hiểu thêm bằng cách Google mấy chữ như Kamban hay Kaizen gì đó.

 Cần một bản copy, một vài trang fax hay là một tờ giấy trắng thì cũng chỉ cứ ngồi phè ra đó mà chờ người ta mang tới tận bàn làm việc của mình. Người ta là ai?

 Xin thưa họ là những nữ nhân viên xinh đẹp trẻ trung tràn đầy sinh lực và rất là dể thương lúc nào cũng nhẹ nhàng qua lại khoe hương sắc khắp nơi làm việc. Người Nhật gọi họ là OL.

 ol1-large-content


Cái tiếng gọi O L lấy ra từ chữ office lady trong anh văn. Thật ra thì khi xưa họ có một cái tên tiếng Nhật rất là đẹp.

Shokuba no hana.

Có nghĩa là " Bông hoa công sở ".

 Vậy sao bây giờ lại gọi họ là OL , “ô en ru” phiên âm theo giọng Nhật.

Đây là một đề tài lý thú và sâu sắc trong việc tìm hiểu đời sống và tâm tư của người Nhật sau Đệ nhị thế chiến cho đến thời cận đại. Cũng là một lời giải đáp nho nhỏ nhưng có giá trị thực tiển cho câu hỏi tại sao người Nhật đàng hoàng lể độ và nước Nhật hùng cường.

Người lính Thủy quân lục chiến của Mỹ quốc vừa đổ bộ lên xứ Phù Tang Tam Đảo vào buổi sáng thì ngay đêm hôm đó đã có rất nhiều người Nhật tự xử bằng cách mổ bụng Harakiri. Người còn sống trong tủi nhục thì im lặng ngồi thiền mà ngẩm nghĩ cái câu " Tại sao họ thắng? " mà không bao giờ để ý đến " Tại sao ta thua? ".

 Người Nhật là bực thầy trong cái Triết lý nhân sinh này.

 Còn nhớ có một vị thầy Kiếm đạo lừng danh đã dạy rằng :

- Khi thua nên gọi kẻ thắng bằng Thầy ! ( Sensei )

 Câu nói đó nêu lên tinh thần tôn trọng sự thật và cầu tiến học hỏi của thần dân xứ mặt trời mọc.

Phàm là người trần tục ai ai cũng thuờng hay khó khăn khi suy xét một cách khách quan khi nghĩ về cái bản ngã của mình, rất là khó khi nghĩ là mình dở. Vậy thì hảy làm ngược lại ta sẽ tìm ra chân lý.

Với cái tâm niệm đó trong lòng, sau khi thất trận toàn dân Nhật đồng tâm nhất trí sau lưng Nhật Hoàng đua nhau tìm tòi học hỏi cái hay cái tốt cái giỏi của kẻ thắng trận là Mỹ và Anh quốc. Và bắt đầu là học anh ngữ.

 Họ bắt đầu thích thú sử dụng những từ ngữ anh văn trong đời sống hàng ngày và coi đó là một cách làm phong phú thêm cho tiếng Nhật. Cái tên gọi " Shokkuba no hana " được thay thế bằng " BG " ( Buisiness Girl ) từ lúc đó.

Nhưng chỉ một thời gian ngắn, với cái ý chí " Kaizen " ( Cải thiện ) và tinh thần vỏ sỉ đạo bất diệt họ lại thay đổi thêm một lần nửa là " OL ". Họ không muốn người ngoại quốc hiểu lầm BG là Bar Girl mà sàm sở với những người nữ nhân viên khả ái của họ.

 Đây cũng là một câu chuyện có yếu tố lịch sử cho tinh thần dân chủ của người Nhật. Vào năm 1963 một tờ tuần báo danh tiếng ở Tokyo chuyên về phụ nữ Josei Jishin mở một cuộc thi tuyển chọn trên toàn quốc và kết quả là cái tên OL này được dùng cho đến hôm nay.

 ol2-large-content


OL bắt đầu ngay sau khi tốt nghiệp trung học khoảng 17 tuổi. Do đó họ hảnh diện mang tất cả cái khỏe mạnh, xinh tươi nhí nhảnh yêu đời trong cái tuổi vào đời hoa mộng đó vào nơi làm việc một cách tự nhiên thoải mái.

Một ngày làm việc của OL rất là nhàn hạ. Thường thì họ đến sớm hơn các nam nhân viên tuy không phải bị bắt buộc bởi một quy luật nào. Họ làm như thế vì tinh thần trách nhiệm và yêu mến hãng xưởng. ( Aishashin )

 Công việc của họ chủ yếu là làm đẹp cho công sở theo cả hai nghĩa trắng đen và phụ giúp các nam nhân viên cùng tất cả mọi người từ bác lao công cho đến ông chủ hãng có được một ngày làm việc với nhiều thành quả và vui tươi. Họ vui thích làm tất cả mọi việc mà người phụ nữ ở các xứ tân tiến khác cho là vặt vãnh hay là phân biệt giới tính.

 Nàng OL sẽ lau chùi bàn ghế, cắm cho bạn một một bông hoa mới, sắp xếp mọi thứ lại cho đàng hoàng ngăn nắp và cuối cùng là một ly cà phê thơm phức khi bạn vừa ngồi vào bàn.

Với giọng nói con gái nhỏ nhẹ dễ thương và nụ cười xinh như mộng trên môi họ chạy lanh quanh khắp chốn trong hãng cả một ngày mà không bao giờ than vản.

Khi thì châm thêm trà, pha tách cà phê mới, lúc thì copy hay fax hồ sơ hay đi giao dịch với nhà bank, bưu điện. Họ cũng đi mua lucnh cho bạn với một nụ cười cùng thêm một đôi lời hàm ý lo lắng cho sức khỏe của bạn như là mang đến một viên thuốc nhức đầu để chống lại cái say xỉn đêm qua.

 ol3-large-content

Gặp khi trời đổ cơn mưa họ đi đến từng bàn hỏi thăm bạn có cần một cây dù hay là một cái áo mưa. Khi xưa lúc chưa có giao dịch online mổi cuối tuần thì ta sẽ nhận được cái bao thơ tiền lương mỏng dánh nhẹ hều từ cái bàn tay trắng muốt nòn nà của họ. Tưởng dễ nhưng mà khó. Người OL phải có một cái rolodex cùng một bản lịch trình trong đầu cùng cái nghệ thuật làm việc toàn thân trong cùng một khoảng thời gian mà không bao giờ mất đi gương mặt khả ái rạng rở. Họ vừa trả lời điện thoại vừa cúi đầu chào quan khách vừa sửa lại cành hoa trên bàn.

Người Nhật không cho đó là điều phiền muộn hay là hạ cấp chi hết. Họ là bực thầy của thế giới trong cái câu " Tất cả moi công việc đều quan trọng ". Trong đời sống hiện tại đã có bao lần chứng minh. Một sợi dây chì nhỏ đã làm cho hãng Toyota lổ hàng tỷ đô la. Gần hơn thì một cái sừng sộ của một em hầu bàn làm mất đi hàng ngàn tô phở cho dù chủ tốn cả bạc triệu để khai trương sáng lập.

 Họ làm tất cả những chuyện đó với cái lòng thành thật thánh thiện của một người phụ nữ thân thương trìu mến như là em là chị là mẹ của bạn. Và lúc nào ngày nào cũng đều như thế. Đến đây ta có thể nhớ đến cái câu...lấy vợ Nhật !

Đổi lại các nam nhân viên trong hãng bao giờ cũng bảo bọc và đối xử với họ bằng cả một tình thương và lịch sự của một người anh cả hảo hớn trượng phu đối với một người em hay chị thân thương. Không có ai ngu mà sàm sở hay là khi dễ họ. Ta phải biết ngoài cái chuyện Nam nhi chí khí (Otoko rashii ) thì cũng đừng quên là một ngày gần đây họ có thể trở thành vợ của ông xếp lớn. Đại đa số OL đều lấy chồng làm cùng hãng.

 Những nàng OL kiều diễm nghỉ làm về hưu vào khoảng từ 24 cho đến 27 tuổi. Đó là cái tuổi lấy chồng đi tiếp cuộc chơi theo tập quán của Nhật. Sau đó thì họ sẽ bị bạn bè trêu chọc là Urê nokori ( Hàng bán ế ). Ngày đó họ mặc kimono tha thuớt đi đến từng bàn vui mừng nói lời vĩnh biệt tình anh và chúc mừng rằng bắt đầu ngày mai anh sẽ có một cô OL trẻ đẹp hơn em nhiều thay thế, xin anh đừng có buồn mà vội harikiri !( Mổ bụng ). Và nếu mà người chồng ngày mai của em là ông xếp của mình thì ta phải đứng dậy mà khom lưng thấp hơn em vì rằng ngày tới gặp lại em đã là " Bà Xếp ". Nhớ là phải bước lui lại một bước trước khi chào nếu không thì cái trán sẽ đụng phải cái chi mềm mềm.

 ol4-large-content

 Tui đã bao lần ứa nước mắt mà muốn chạy theo họ. Cứ em này đến em khác bỏ ta bơ vơ một một mình bên bàn giấy mà tự hỏi :

- Tại sao mình thua?

A ha , Thì ra tui vẫn chưa đủ độ Thiền để trở thành một " Harakiri " và bây giờ thì xa em ngàn dặm mà vẫn thì thầm...Người bỏ ta đi.

 Hoàng Duy Liệu

( Tản mạn Phù Tang Tam Đảo )

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6072)
Cho tui ngồi xếp bằng tròn trên chiếu ăn xong nằm lăn ra ngủ thiếp đi trong tiếng con gái dọn dẹp chén bát nói cười dưới nhà bếp.... Giọng Nam hay Bắc gì cũng được
20 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 58916)
Giơ tay nâng đập ly vụn vỡ. Để sang năm lại đón Xuân về. Chợt lòng buồn giây phút tái tê. Xuân đến, Xuân đi hồn khắc khoải.
15 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 23104)
Tôi thầm nghĩ có một dịp về thăm quê nhà sẽ ghé qua Biên Hòa, đứng trên Cầu Mát hít thở không khí trong lành của sông, của gió đồng nội Đồng Nai.
14 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 18065)
Chị có muốn về thắp nhang nơi mả ngoại với em không? Đừng nói với em là chị còn trên biển lạnh. Có người sẽ lại khóc tiếp một mùa Xuân...
13 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 17755)
Bây giờ Thầy trò chúng ta khó mà có cơ hội gặp gỡ, nhưng em mong rằng trái đất tròn còn sống là Thầy trò vẫn còn có dịp mừng vui đoàn tụ
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6167)
Trái đất vẫn lăn theo chu kỳ cố định, ai sẽ là người nối tiếp, bạn hay tôi? Câu trả lời là của thời gian và tạo hóa. Hãy xích lại gần nhau và vui cùng năm tháng cuối cùng.
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6084)
Hởi người nơi chốn xa xôi Từ khi quen biết xa xôi cũng gần Đêm đêm trên mạng bâng khuâng Chờ mong tin bạn hồi âm đôi dòng
08 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6584)
Ngày xưa còn trẻ tui thuờng hay buồn bả khi thấy người nghèo khố rách áo ôm.
04 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 7388)
Thời gian sẽ dần trôi qua, như nước về biển cả, rồi ngày mai sẽ ra sao... Hãy đến với nhau và chia sẽ buồn vui. Những bè bạn tôi ơi !...
03 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 6792)
Bây giờ thì cơn sóng gió đã tạm qua đi rồi .Và "hồn thơ" của tôi cũng bay mất tiêu rồi.
29 Tháng Mười Một 2012(Xem: 6732)
Thầy Cô xa cách, còn tao ngộ? Bạn hữu nâng ly nhớ một thời! Đám cưới trùng phùng, cùng một lớp, Vườn lan hội ngộ, bỗng thành thơ!
28 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7557)
Chén hà sánh giọng quỳnh tương Dải là hương lộn bình gương bóng lồng
25 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7913)
"Trường xưa" hai tiếng ngọt ngào. Dù bất cứ không gian thời gian nào. Anh và tôi luôn mong ngày trở lại, để bắt tay Thầy, cám ơn Cô và luyến lưu bè bạn
17 Tháng Mười Một 2012(Xem: 6662)
Sợi huyền mây tẻ hai màu Chân qua phố cũ đêm thâu lạc vần Ngu ngơ đếm lá tần ngần Bài thơ lục bát bao lần… Ngu ngơ.
05 Tháng Mười Một 2012(Xem: 6922)
Trong tiết trời se se lạnh của đêm đầu đông, tôi suy nghĩ về cuộc đời, bè bạn. Những khó khăn gian khổ qua rồi. Trách nhiệm gia đình đã chân, thiện, mỹ. Rồi bạn bè lần lượt tìm nhau.
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 7013)
Tôi nhớ tuổi thơ giản dị, hiền hòa, có cha mẹ, anh chị em, có cả con chó KiKi cùng sống trong căn nhà cổ kính trên đường Trưng Trắc-Trưng Nhị ở thành phố biển nhỏ yên bình đó.
28 Tháng Mười 2012(Xem: 21448)
Ước gì tui có được phần nào cái " ngu " của ông Bill Gate , ông ta đã thấy rất xa qua " Cửa sổ
24 Tháng Mười 2012(Xem: 66370)
Sáng soi gương bỗng giật mình. Da nhăn đầu bạc bóng hình ai đây? Đâu ta xanh tóc biếc ngày. Nụ cười rạng rỡ tràn đầy niềm vui
23 Tháng Mười 2012(Xem: 75055)
Một lon bia tưởng đủ rồi Hai lon lại thấy yêu đời nghe em Rủi mai có chết hết thèm Thôi thì....lon nữa để xem thế nào.
20 Tháng Mười 2012(Xem: 22926)
Mái tóc ngắn mà cô chủ tiệm và vài người khách chiều nay mới khen mình trông trẻ ra, sao mình thấy nó vô duyên quá! Giả bộ cười với mình trong gương, nhưng lòng đau giống như một nhát kéo cắt ngang mái tóc.
19 Tháng Mười 2012(Xem: 6784)
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi. Đưa tiền người giữ khỏi lôi thôi Đến nay, tôi hiểu thì tôi đã… Làm lỡ đời trai, muộn mất rồi !
18 Tháng Mười 2012(Xem: 21210)
Đong đưa ngày tháng như ông kể ra cũng quá lý tưởng. Nhưng trong ông vẫn vương vấn nỗi buồn. Vẫn mơ một ngày được trở lại quê xưa, sống lại thời trai trẻ, được “tự do” phát biểu tư tưởng chẳng chút ngại ngần, được thấy mọi người đều bình đẳng với nhau
18 Tháng Mười 2012(Xem: 6694)
Còn đâu những phút vui cười Ngồi bên ly rượu bùi ngùi nhớ toi Ấy ơi! moi vẫn đợi toi Để cùng nhau hát nốt bài tình ca
17 Tháng Mười 2012(Xem: 76481)
Nơi tôi về buổi chiều buông say nắng Thân phận nào cùng hạt bụi bay qua Có còn nhau mỗi lần như nỗi nhớ Là lá rơi! rơi mãi vào chiều xa.
13 Tháng Mười 2012(Xem: 6779)
Thể chất mệt không phải mệt, tâm can mệt mới là mệt. Bài này,người viết không mệt, Người đọc mới mệt!
12 Tháng Mười 2012(Xem: 22273)
ngày về đất cũ thằng anh moi ra lá thư không bao giờ được gởi đi mà lại ngủ say trong cái nón xếp hai mươi mấy năm dài đời quả phụ. Nó nghiến răng chửi thề mắt đỏ hoe
11 Tháng Mười 2012(Xem: 6410)
Trai Nhâm Nữ Quý thì sang Nữ Nhâm Trai Quý gian nan chữ tình”
10 Tháng Mười 2012(Xem: 7434)
Ngược thời gian ta thả hồn về tận cùng tiềm thức Ta chợt nhớ: Mình đến và đi chỉ có một mình. Ta bỡ ngỡ vào đời với...... đôi tay trắng. Ta lặng lẽ lìa đời ...cũng trắng đôi tay!
09 Tháng Mười 2012(Xem: 63411)
Bởi còn nặng nghiệp ta bà Ta đi xuống núi bôn ba vì nàng Ba năm mưa gió phủ phàng Chỉ mong một phút được choàng vai em
08 Tháng Mười 2012(Xem: 7063)
Lần đầu tiên sau 39 năm, các CHS của niên khóa 1963-1970 dự họp mặt có đầy đủ đại diện của 5 lớp. Có thể xem đây là lần họp mặt đầu tiên của khóa 8 NQ
04 Tháng Mười 2012(Xem: 45057)
Yêu dòng thơ chảy mượt mà Yêu dòng văn chảy thương qua núi đồi Tâm hồn thả gió rong chơi Thương sao giọng nói tiếng cười thênh thang
02 Tháng Mười 2012(Xem: 6363)
Già đi một đám anh hào Nhạt đi những cánh quần thoa guốc hồng Lặng nghe sâu thẳm trong lòng Tình người năm cũ gọi vòng tay ôm
02 Tháng Mười 2012(Xem: 8220)
Hãy trao nhau những ánh mắt, những nụ cười. Hãy trao nhau nồng ấm vạn lời yêu thương! Còn riêng tôi, xin chân thành gửi đến các bạn chuỗi cười qua những vần thơ dí dỏm
30 Tháng Chín 2012(Xem: 20840)
Bạn bè đồng lứa có đứa đã biết e ấp làm điệu với những bạn trai, với những người tình, nhưng tôi chưa một lần xao xuyến với những cái lẻ tẻ này.
30 Tháng Chín 2012(Xem: 7686)
Dường như chạm mái tóc dài Hương bay ngây ngất bờ ngoài nẻo trong Nhớ thương bảy sắc cầu vồng Phương xa em có thấy lòng cảm rung ?
30 Tháng Chín 2012(Xem: 7111)
Mấy mươi năm chờ tin em đến Tim đập rộn ràng như thuở hồn nhiên Nghe đau nhói nơi ngăn còn lại Mối tình thơ chợt hiện bất ngờ
29 Tháng Chín 2012(Xem: 23196)
Cho dù anh chỉ còn hơi thở cuối cùng. Anh hãy cố vươn lên mà sống! Vì xung quanh anh còn có bạn bè. Sau lưng anh còn tình đồng nghĩa đội
28 Tháng Chín 2012(Xem: 24513)
Cái thằng hàng xóm im lặng đứng chờ trước ngạch cửa chỉ để nhìn con bạn gái thôi, không hiễu là bao nhiêu ngày tháng năm của tuổi dại khờ.
27 Tháng Chín 2012(Xem: 22273)
Vậy đó, nên nhỏ bạn mới rầy tôi, “có gì đâu, mà mày cứ cầm chi lâu nỗi nhớ?”, thế mà nó đâu biết, nó lại là người vừa nắm lấy bàn tay tôi, mở ra, đặt thêm vào đấy một vùng kỷ niệm ngọt ngào.
26 Tháng Chín 2012(Xem: 23918)
Mùa Thu luôn đầy ắp kỷ niệm vì nó là mùa tựu trường để bạn bè vui mừng gặp lại nhau sau ba tháng Hè rong chơi. Mùa Thu cũng mang đến nhiều kỷ niệm vì nó thường bắt đầu cho một chuyện tình
24 Tháng Chín 2012(Xem: 8336)
Xưa nay tôi vốn chăm, ngoan Tối ngày đọc sách, chẳng ham thứ gì.
22 Tháng Chín 2012(Xem: 7434)
Thế cho nên chúng tôi còn mong đợi ngày Họp mặt mừng 60 TUỔI của những con Rồng vào tháng 10 sắp tới đây rồi. Đã 60 TUỖI tôi nghĩ chúng mình đã thật già lắm phải không?
21 Tháng Chín 2012(Xem: 7054)
Người Biên Hòa này xin chấp hết cho vui. Có phải là tui lại đã lầm mà đưa em sang đây?
21 Tháng Chín 2012(Xem: 6930)
Thế là tui bật cười ha hả cửa đan điền mở rộng chân khí thoát ra làm cho hai chân tui khụy xuống dưới sức nặng của cái lu. Một tiếng " Bịch" khô khan vang lên tui đã nằm ngay đơ lè lưởi đỏ lu ảng ngồi chểm chệ trên lưng.
17 Tháng Chín 2012(Xem: 72223)
I fall in again I can’t believe I’m in The same place But it isn’t my fault
15 Tháng Chín 2012(Xem: 8158)
Lúc đó không biết tiếng Việt sẽ là...sinh ngữ mấy? Tuy vậy, tôi vẫn thích nghe câu thỏ thẻ: “I love you” khi ôm cháu ngoại vào lòng.
14 Tháng Chín 2012(Xem: 8875)
Vậy là chúng tôi sẽ có cơ hội họp mặt cùng nhau đầy đủ. Các bạn tôi đã chọn được ngày kỷ niệm cho sự kiện mà tất cả cùng mong đợi: ngày kỷ niệm " 60 NĂM CUỘC ĐỜI".
14 Tháng Chín 2012(Xem: 8160)
Ông về hỏi ngoại con đâu Bạc đầu thức trắng đêm thâu chờ đò Bà con đón gió trên cầu Gởi ông sợi tóc tình xa năm nào
13 Tháng Chín 2012(Xem: 28710)
Tôi đọc trang Hội ái hữu Biên Hòa không phải ở Việt Nam, mà là ở một đất nước xa xôi cách VN nửa vòng trái đất. Tôi đã tìm thấy lại cái tình người ấm áp mà chỉ thật sự cảm nhận có ở quê hương.
10 Tháng Chín 2012(Xem: 7659)
Ta xin nắm cổ tay tròn Em rằng: mắc bận lũ con quây quần Ta xin hôn dưới bàn chân Em rằng: HÔN ĐƯỢC – chớ lần lên trên!