9:28 SA
Thứ Năm
25
Tháng Tư
2024

THƯ GỞI BẠN TA - BÙI BẢO TRÚC

11 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 8725)

Ngày 4 tháng 11 năm 2013

Bạn ta,
Nếu không có những bức ảnh đi kèm với bài viết về chuyện đi học của các học sinh ở xã An Lương, Yên Bái thì khó có người tưởng tượng ra nổi cảnh các em học sinh nhỏ ở cái xã này mỗi ngày vẫn phải vượt một dòng suối nước chẩy xiết để tới trường trên một chiếc bè mong manh. Nhưng cảnh nguy hiểm tội nghiệp ấy vẫn còn đang diễn ra hàng ngày ở nước Việt Nam độc lập tự do hạnh phúc.
blankblank
blankblank
blankblank
blank
Từ nhiều năm nay, người dân ở đây đã phải dùng những chiếc bè nhỏ để qua suối. Tuy thế, cảnh những em bé khoảng trên dưới mười tuổi phải đương đầu hàng ngày với những nguy hiểm trong gang tấc để đi học thì quả là kinh khủng không thể nào nói hết.
Ngay cả một thầy giáo của các em, theo bài báo, cũng từng suýt mất mạng trên dòng suối ấy. Bài báo viết bằng mấy câu văn chương vớ vẩn như thế này: "nuôi giấc mơ con chữ trên sợi thừng mỏng manh" . Tuy vậy, bài báo ấy đã nói được lên cảnh bi thảm của các em học sinh phải đối mặt mỗi ngày.
Con suối mà các em phải vượt qua để tới trường trong mùa nước lên có thể rộng tới cả trăm mét. Một cây cầu là một nhu cầu cần thiết cho đời sống của những người dân địa phương và của các em học sinh mỗi ngày sách vở đến trường. Nếu có một hôm nào, vài ba em phải quyết định bỏ học, hay phụ huynh không thể tiếp tục đẩy con em vào những cái chết có thể đến bất cứ lúc nào, thì việc bỏ ngang chuyện học của các em là điều dễ hiểu.
"Con chữ" thì mặc "con chữ" chứ ngày nào cũng đối diện với cái chết thì cũng đến phải bỏ học. Không có cái cầu thì làm sao sang sông để còn tiếp tục yêu lấy thầy vì muốn hay chữ cho nổi.
Trong khi đó, thì người ta sẵn sàng bỏ ra một số tiền rất lớn để xây một con đường không cần thiết bao nhiêu, vì rất ít xe di chuyển trên đoạn đường ấy. Con đường hệt như trong câu hát "Trường Sơn không một dấu chân người". Con đường ấy mỗi năm người ta phải chi khoảng 300 tỉ để bảo trì. Phí tổn xây nó cũng hết sức lớn nhưng nay, chỉ có rất ít xe cộ sử dụng và con đường cũng bị hư hỏng nhiều vì việc xây cất rất tồi tệ, tiền bạc dùng cho chi phí xây cất bị cắt xén nhiều.
Con đường vô tích sự mang tên đường Hồ Chí Minh. Đặc biệt là đoạn chạy ngang qua tỉnh Quảng Bình. Nhiều tiếng nói tại quốc hội đã cùng nói lên chi tiết vừa kể và cho là việc xây cất con đường này là hoàn toàn lãng phí.
Chi ra một khoản tiền rất lớn rồi lại chi thêm tiền bảo trì để chỉ có rất ít xe cộ sử dụng cốt ý chỉ là làm cho … đẹp và để chấm mút bỏ túi, hệt như con đường chạy từ Hà Nội đi Điện Biên Phủ cũng chỉ để làm để mà ăn cắp với nhau. Bao nhiêu khách dùng nó để xem phong cảnh? Thế là lại một phí phạm khác.
Và dân chúng cũng như các em bé học sinh ở quanh xã An Lương tỉnh Yên Bái thì tiếp tục phải dùng cái bè mỏng manh để vượt qua dòng nước dữ chẩy xiết trong những ngày nước lớn.
Đường Hồ Chí Minh, không phải là đường mòn Hồ Chí Minh được xây cho "hoành tráng" thì hoàn toàn lãng phí cho vài ba chiếc xe chạy qua để có tiền chia nhau. Trong lúc lũ trẻ vẫn tiếp tục qua sông mỗi ngày vượt qua con nước dữ để đi học và bọn người vô trách nhiệm, vô lương tâm vẫn tiền bỏ túi, mặc cho những người dân khốn khó ở An Lương sống chết ra sao thì cũng mặc.

Ngày 7 tháng 11 năm 2013

Bạn ta,
Trong một bài đọc được của trang China.org.cn viết về 10 kiến trúc xấu nhất thế giới, lăng Hồ Chí Minh đã bị xếp vào danh sách ấy. Nó bị coi là xấu vào hạng thứ 5 trên thế giới.
China.org.cn là một trang mạng của Trung quốc. Nếu không là trang mạng chính thức của chính phủ thì nhà cầm quyền đáng lý ra cũng phải lên tiếng phủ nhận hay ra lệnh dẹp bỏ bài viết đó, không cho nó tiếp tục được bầy ra trên mạng. Nhưng bài viết đó xuất hiện từ cả gần một năm nay (11 tháng 1 năm 2012) mà đến nay, người ta vẫn còn đọc được.
Bề gì thì hai nước Việt Nam và Trung quốc cũng là bạn của nhau, lại có cả mười mấy chữ vàng, rồi hai bên vẫn thỉnh thoảng nói về những keo sơn gắn bó thân tình. Một bài viết coi lăng lãnh tụ quá cố của Việt Nam bị mô tả là xấu vào hạng nhất thế giới thì không nên được để nguyên như thế.
Đó mới chỉ là việc coi cái lăng ở Ba Đình là cực kỳ xấu thôi. Coi nó xấu cực kỳ, xấu vào hạng nhất thế giới đã là xúc phạm tới tình cảm của nhân dân nước Việt Nam dân chủ cộng hòa độc lập tự do hạnh phúc như Hà Nội chắc đã nghĩ. Nhưng bài viết không ngừng ở đó, không chỉ coi nó xấu vào hạng nhất thế giới.
blank

"nhà ỉa công cộng"
Bài viết trên trang mạng China.org.ca còn viết thêm rằng có những quan sát viên độc ác hơn đã so sánh nó với một cái cầu tiêu công cộng khổng lồ xây theo kiểu kiến trúc La Hy (…crueler observers have compared it to a Greco-Roman giant public toilet).
Ai là "những quan sát viên độc ác hơn" mà đoạn phụ đề ở dưới bức ảnh chụp cái lăng Hồ Chí Minh đó? Chắc chắn đó chỉ là đứa viết những dòng chữ đi kèm bức hình chứ còn ai vào đây nữa. Người ta thừa biết là Bắc kinh kiểm soát rất kỹ các sinh hoạt trên internet và các bài viết của các trang mạng. Không thể có chuyện vài ba cây viết tự động viết ra, không có phép của nhà nước. Coi lăng Hồ Chí Minh là xấu đau xấu đớn đã là đểu cáng khủng khiếp rồi. Sau đó lại còn nói nó giống như một cái nhà cầu công cộng nữa thì còn gì đểu hơn được nữa? Mà câu trên khi dịch từ nguyên bản tiếng Anh đã được làm cho vệ sinh đi nhiều lắm rồi đấy. Chứ dịch đúng theo ngôn ngữ của những người Cộng sản Việt Nam thì phải dịch là cái lăng Hồ Chí Minh hệt như cái "nhà ỉa công cộng" kiểu kiến trúc La Hy thì mới đúng.
Thật là đểu giả vô cùng. Bạn bè, anh em, đồng chí, môi hỏ răng lạnh mà đối xử với nhau như thế đấy. Cái tòa nhà chứa cái xác khô của "chủ tịch kính mến vĩ đại" bị so sánh với cái nhà ỉa thì đểu không gì bằng.
Nhưng đó chẳng phải là lần đầu tiên một chuyện như thế diễn ra. Khi Lê Duẩn chết, tờ Nhân Dân Nhật Báo ở Bắc Kinh số ra ngày 10 tháng 7 năm 1986 có loan tin về cái chết đó nhưng đã dùng một cách chơi chữ để nói đểu Hà Nội. Tiêu đề của bản tin viết như thế này: "Việt Nam lãnh thủ nhân Lê Duẩn khứ thế." Khứ thế là lìa đời, là chết. Tại sao không dùng những chữ khác cũng có nghĩa là chết? Trong chữ Hán thì không thiếu gì những chữ như thế, mà phải kiếm hai chữ "khứ thế" ít nghe thấy.
Lý do tờ Nhân Dân dùng hai chữ "khứ thế" để nói Lê Duẩn chết có thể tìm thấy ngay ở trang 511 của cuốn Hán Việt Từ Điển của Nguyễn Văn Khôn. Ngay đầu trang 511 ở cột bên tay phải người ta đọc được hai chữ này, đọc lên thì nghe giống nhau, chỉ khi viết xuống thì khác nhau mà thôi.
"Khứ thế" ngoài nghĩa là qua đời, chết, hai chữ đồng âm "khứ thế" còn có nghĩa (nguyên văn đọc được trong từ điển Nguyễn Văn Khôn trang 511 cột bên phải) là thiến dái.
Vậy thì sau khi viết trên báo cho người đọc hiểu Lê Duẩn bị thiến dái và nay so sánh lăng Hồ Chí Minh là cái nhà ỉa thì có gì là lạ đâu.
Trong khi đó, thì đàn em của bác không dám đụng tới sợi lông của Mao Trạch Đông mặc dù "mao" cũng có nghĩa là … lông vậy!
Mao đã chết. Vô mao mà vẫn còn sợ chuyện không có lông, chuyện "no hair" thì hèn hết chỗ nói.
Thế mà lúc nào cũng nói là yêu bác, kính bác để mỗi khi vào thăm lăng bác âm u, các chị cán bộ ngả MŨ ra chào làm cái quái gì.
Trong khi đó, thủ đô Hà Nội vừa chi 15 tỉ đồng để xây 14 nhà cầu rồi than thở tiếp là vẫn còn thiếu các tiện nghi vệ sinh này.
Đã có cái nhà ỉa hoành tráng như thế ở Ba Đình mà còn than là thiếu cái nỗi gì?

Ngày 8 tháng 11 năm 2013
Bạn ta,
Có hai câu lục bát mà người ta cho là của Nguyễn Công Trứ viết trong đoạn mưỡu đầu của một bài hát nói:
Chẳng thơm cũng thể hoa nhài
Dẫu không thanh lịch, cũng người Trường An
Nhiều người hiểu hai câu này mang ý nghĩa ngợi ca Hà Nội, tức là Thăng Long, nơi dân trí cao, con người lịch sự, chuyện cái ăn, cái mặc, cái gì cũng đẹp, cũng sang. Thực ra, Trường An không phải là Hà Nội, mà là kinh đô của Việt Nam thời Đinh Tiên Hoàng nên nếu nói hai câu lục bát kể trên là để chỉ người Hà Nội thì không đúng. Và rồi nếu là người Hà Nội, vốn đã được coi là thanh lịch, văn minh, văn hóa thì chắc cũng không đưa ra một câu đanh đá và ngạo mạn như thế.
Hà Nội thực ra đã có một thời được coi là thủ đô của ngàn năm văn vật như trong mấy câu này:
Chẳng thơm cũng thể hoa mai
Chẳng lịch cũng thể con người Thượng Kinh
Hay:
Chẳng thơm cũng thể hoa nhài
Chẳng thanh lịch cũng là người Thăng Long
Nhưng thanh và lịch của người Thượng Kinh (tức là Hà Nội), hay của người Thăng Long là một Hà Nội, một thăng Long nào khác chứ không là cái Thăng Long và Hà Nội của cháo chửi, bún mắng, phở quát, ốc lắm mồm, của học sinh nam nữ mở mồm là văng tục, chửi thề, giữa Hà Nội trường học phải viết trên bảng treo ở sân trường cấm đánh nhau, tụt quần áo của nhau như những điều người ta thấy và sợ Hà Nội của ngày nay.
Ăn Bắc, mặc Kinh đã có là người ta nhận định về Hà Nội và Huế như thế. Ăn thanh cảnh, nhỏ nhẹ lịch sự, cái bát, đôi đũa, những món ăn tỉ mỉ gói ghém rất nhiều cảnh sắc thú vị ở trong. Như món bún thang chẳng hạn. Nhưng tất cả những thứ ấy không còn nữa. Nghìn năm văn vật đất Thăng Long không bao giờ còn nữa.
Cảnh mới đây, rõ hơn là ngày 24 tháng 10, ở một nhà hàng ăn Nhật vừa khai trương trên đường Đoàn Trần Nghiệp đã cho thấy cái thanh, cái lịch đã tuyệt tích, không thể nào tìm thấy được nữa.
blank
blank
Tiệm sushi thông báo cho ăn miễn phí tưởng khoảng một hay hai trăm khách là cùng, nhưng bản tin của mấy tờ báo trong nước cũng như những bức ảnh đi kèm cho thấy con số người kéo đến dể ăn miễn phí đã lên đến cả ngàn người như chính các bài báo này cho biết. Con đường chạy ngang qua tiệm đông nghẹt người và xe, giao thông tắc nghẽn. Người ta chen lấn nhau tràn vào tiệm khiến nhân viên của tiệm không cách nào thỏa mãn được số khách quá đông như thế. Mời vào thử một miếng thì bưng cả khay mà chạy.
Cảnh như thế không phải là lần đầu tiên diễn ra. Trong một video clip khác thì tại một tiệm ăn theo kiểu buffet, khách vừa thấy nhà hàng đưa ra món mới thì nhào vào, dùng tay bốc lấy bốc để cho mình, bất kể những người khác. Mà đó là ăn có trả tiền chứ không phải là miễn phí. Trò vơ vét bất lịch sự như thế không chỉ diễn ra ở trong nước, và ở cả những nơi ngoài Việt Nam như một tấm bảng viết bằng tiếng Việt treo bên ngoài một tiệm ăn ở Bangkok. Tiệm Thái Lan này nói rõ ăn bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, ăn không hết sẽ bị phạt. Khoản tiền phạt được ghi rõ là baht, tiền Thái. Tấm bảng viết bằng tiếng Việt thì rõ ràng là nhắm vào người Việt.

blank
Có tiền mua vé đi chơi Thái Lan nhưng vẫn còn thô lỗ, bất lịch sự như vậy, đâu phải là những thành phần nghèo khổ, quê mùa, bần cố nông đâu để mà đổ cho đó là những người thiếu may mắn trong xã hội ngày nay.
Bọn vô học, thiếu văn hóa, là sản phẩm của cái xã hội đốn mạt của Cộng sản thì làm sao Tràng An, Thăng Long còn thanh lịch được nữa!
Bùi Bảo Trúc
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
23 Tháng Tám 2013(Xem: 11033)
Chiếc chìa khóa niềm vui của bạn ở đâu rồi? Đang nằm trong tay người khác phải không? Hãy nhanh lên mà lấy lại bạn nhé!
18 Tháng Tám 2013(Xem: 9247)
Xin cảm ơn đất nước, Tổ quốc Việt Nam và hồn thiêng sông núi Việt Nam đã thùy từ giáng lâm và ban cho dân tộc Việt Nam một người con trung kiên, bất khuất
06 Tháng Tám 2013(Xem: 9097)
tiếp tục lấy đức trị dân và hãy bình đẳng kính trọng các Đạo giáo xem Đạo nào cũng như Đạo của chính mình vậy.
30 Tháng Bảy 2013(Xem: 9314)
Vấn đề là chúng ta phải thực sự có quyết tâm bền chí để cùng kết hợp với thế hệ trẻ là lớp con cháu nơi mỗi gia đình - trong việc hội nhập êm thắm với dòng chính của xã hội
28 Tháng Sáu 2013(Xem: 8702)
“học thấu hiểu”. Không thiếu thấu hiểu nhau sẽ nảy sinh những thị phi, tranh chấp, hiểu lầm. Mọi người nên thấu hiểu thông cảm lẫn nhau, để giúp đỡ lẫn nhau. Không thông cảm lẫn nhau làm sao có thể hòa bình được?
27 Tháng Sáu 2013(Xem: 8756)
nên trân trọng và hãy quý khoảng thời gian chúng ta được chung sống với nhau, kiếp sau (nếu có), dù ta có thương hay không thương, cũng không có dịp gặp lại nhau đâu
20 Tháng Sáu 2013(Xem: 9189)
NGHIỆP của chúng ta thì chúng ta cũng phải ra đi một mình.Nếu chúng ta hiểu rõ NGHIỆP luật. thì chúng ta sẽ cảm nghiệm thấy sống một cuộc đời LƯƠNG THIỆN
16 Tháng Sáu 2013(Xem: 9368)
Thế đó! Nhưng chúng ta đã ai từng đặt cho mình một câu hỏi rằng “Đất nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam đã có bao giờ ô nhục như dưới thời cai trị của đảng công sản Việt Nam hiện nay chưa?”
30 Tháng Năm 2013(Xem: 9085)
Ta là người chịu ơn chánh phủ và nhân dân Mỹ quá nhân đạo cưu mang chúng ta qua đây, giúp đỡ ta bước đầu, tìm nơi ăn chốn ở, làm ăn gây dựng sự nghiệp. Khi có đủ lông cánh ta đem tiền bạc về bơm cho những kẻ mà do chính chúng đã gây ra cho chúng ta phải bỏ nước ra đi.
17 Tháng Năm 2013(Xem: 11168)
“Quý vị đã mất quê hương, quý vị đến đây để xây dựng lại cuộc đời của quý vị tốt hơn trong hòa bình. Tại sao quý vị đối xử với nhau như thế này? Tôi hy vọng sau ngày hôm nay quý vị sẽ suy nghĩ lại và sống tốt hơn.”
06 Tháng Năm 2013(Xem: 7415)
Người không sợ chết thì chết không phải là khổ. Sở dĩ khổ là vì người ta chấp chặt phải sống, sống chừng nào cũng được, sống hoài.
28 Tháng Tư 2013(Xem: 9291)
"Viết để bào chữa cho mình thì tôi không làm, viết để kể xấu người khác thì tôi càng không muốn."” Ông đã nhận chức tổng thống VNCH trong hai ngày cuối cùng, cô đơn giữa một nội các khập khiễng
20 Tháng Ba 2013(Xem: 14695)
Xin bạn hãy biết ơn cuộc sống vì có nhiều người đã không được sống hết tuổi trẻ của mình để có những trải nghiệm như bạn.
16 Tháng Ba 2013(Xem: 9011)
Nhưng trước năm 1975 cũng như bây giờ, quyền quyết định về chính sách đối với Việt Nam nằm trong tay người Mỹ chứ không nằm trong tay những người Việt chống cộng
02 Tháng Ba 2013(Xem: 8377)
Nhưng cũng phải đau đớn mà thừa nhận rằng bạo lực và dối trá của cộng sản đã được người Việt nam tiếp nhận một cách không thể nói là không hào hứng vì nó đánh trúng và làm đầy những bóng tối trống rỗng trong tâm hồn người Việt.
01 Tháng Ba 2013(Xem: 9333)
Có nhiều vị tướng lãnh chết lẫm liệt giữa trận tiền nhưng cũng có nhiều người chết trong sự quên lãng của mọi người, mòn mỏi, phai nhạt trong một căn nhà già nào đó ở trên đất khách
22 Tháng Hai 2013(Xem: 9100)
Tuy nhiên, vấn đề then chốt ở trong việc sống lâu không phải là kéo dài tuổi thọ mà chính là sống khoẻ. Hơn nữa, cái nghịch lý của sống lâu lại là sống khổ.
20 Tháng Hai 2013(Xem: 10869)
Lần này, nếu nhân dân ta không vùng lên đáng tan BỌN GIẶC CÓ TÊN LÀ DỐI TRÁ, chắc chắn đất nước ta sẽ bị kẻ thù phương Bắc nuốt chửng
10 Tháng Hai 2013(Xem: 9174)
38 năm sau ngày “THẮNG CUỘC”. Và ai mà biết được rằng sau 38 năm nữa, liệu người Việt trên quê mình có còn được phép nói tiếng Việt nữa hay không?
06 Tháng Giêng 2013(Xem: 9259)
Điều đáng ngạc nhiên là không chỉ Đảng cầm quyền thù ghét những thứ như “Bên thắng cuộc” mà ngay cả một số người chống Đảng này ở bên ngoài Việt Nam cũng tỏ ra thù ghét nó
03 Tháng Giêng 2013(Xem: 9490)
"Thử hỏi : mất nước mà không đau, mất nước mà không nhục, thì chúng ta có còn xứng đáng là người Việt Nam nữa hay không ?"
16 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 15494)
Đức thế Tôn rời bỏ Cung vàng điện ngoc...tầm đạo; nhưng ở thế kỷ 21 nầy, các SƯ với lòng DỤC & THAM muốn xây chùa thiệt lớn !!!!
10 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 11201)
Bạn chỉ cần sống trong vui vẻ, đó là Thiền. Sống trong bản tính bên trong riêng nhất, và hãy là bản thân mình, bản tính đích thực. Và người sống trong vui vẻ thì sống một cách tự nhiên trong tình yêu.
18 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11591)
Con người sinh ra với hai bàn tay trắng nên thành công hay thất bại rồi cũng ra đi với hai bàn tay trắng, vậy thì sá gì với được mất, có không?
30 Tháng Mười 2012(Xem: 26625)
Người không có Nhân thì sẽ thành kẻ độc ác. Người không có Nghĩa thì sẽ thành kẻ bội bạc.
29 Tháng Mười 2012(Xem: 14399)
Và đó cũng là lý do, mà tôi đã bỏ ý định trở lại quê hương Việt Nam sau khi học hành xong ở Mỹ, như kế hoạch của tôi ngày ra đi!
12 Tháng Mười 2012(Xem: 11953)
Hy vọng đến đây, bạn có thể nở một nụ cười. Thêm một điều chứng minh rằng bạn đang hạnh phúc. Rồi ra bạn sẽ thấy được niềm hạnh phúc của mình
01 Tháng Mười 2012(Xem: 12532)
Cán bộ đảng viên lớn và các đại gia ăn theo của TC và VC làm đủ cách, đủ kiểu để tẩu tán hai của quí trong đời theo truyền thống Trung Hoa ”nhứt con, nhì của” ra các siêu cường để cất dấu hầu có nơi hạ cánh an toàn
30 Tháng Chín 2012(Xem: 13608)
Có thể khúc nhạc quân hành ấy được bắt đầu nhưng khi đến nốt cuối của bản nhạc, chắc chắn sẽ là nốt nhạc mới của một điệp khúc mới, để thế hệ đi sau cùng sánh vai tiếp bước.
30 Tháng Chín 2012(Xem: 12563)
Cuối cùng thì thật sự chúng ta chưa rời khỏi quê hương Việt Nam. Lòng chúng ta lúc nào cũng hướng về quê hương. Và chúng ta cũng chưa bao giờ bị quê hương ruồng bỏ.
25 Tháng Chín 2012(Xem: 13155)
Lâu nay rất nhiều hội đoàn né tránh lên án bọn Việt gian ác Cs , có lẽ núp dưới bình phong " không hoạt động chính trị" , nhưng thực chất là những người hèn, cầu an...
24 Tháng Chín 2012(Xem: 12771)
Một người Việt về thăm lại quê hương, nơi họ đã từ bỏ tất cả để ra đi, lúc đặt chân trở lại nước Mỹ, cho rằng tâm hồn lại cảm thấy an toàn, nhẹ nhàng hơn như lúc về nhà.
20 Tháng Chín 2012(Xem: 12839)
Khi già, thời gian mới là thực sự của mình, vì không còn phải chạy ngược chạy xuôi kiếm sống nữa. Không còn bị bó buộc bởi trách nhiệm bổn phận. Có thể ngồi mơ mộng hàng giờ trên ghế đá công viên
09 Tháng Chín 2012(Xem: 23837)
Điểm duy nhất chúng ta hoàn toàn khác biệt với họ là chúng ta không có khái niệm về “người Tàu Quốc gia” và “người Tàu Cộng sản” dù rằng nước ta có hoàn cảnh chẳng khác họ bao nhiêu. Chúng ta chỉ có một tổ quốc Trung Hoa vĩ đại và đó chính là niềm tự hào của dân tộc chúng ta .
06 Tháng Chín 2012(Xem: 13384)
Vì những tên cướp của bình thường còn bị pháp luật xét xử trừng trị, nhưng trong khi đó những tên cướp của là những hạng người mặc áo Cà sa và đầu trọc vẫn được ung dung tự tại, đi đến đâu vẫn được bá tánh đạo hữu Phật tử quỳ lạy cúng dường tiền bạc vật chất, xe thì đi xe BMW, Mercede, y áo bảnh bao, chỗ ở tốt đẹp, còn xưng hô cực kỳ cung kính. . .
04 Tháng Chín 2012(Xem: 12150)
Những điện thư của tôi gởi cho con phân tách tình hình chính trị không bị con phản đối, chỉ trích hay độc đoán nữa. Có lẽ nó đã tự tìm hiểu ra sự thực.
20 Tháng Tám 2012(Xem: 12452)
Mặt phải, chúng ta ra rả trên báo mỗi ngày là “Mỹ đã đến biển Đông”, “bà Hillary dọa TQ không nên gây hấn”,.. để mong lòng dân yên ổn. Mặt trái, chúng ta tổ chức ngày hội gặp gỡ những lớp cán bộ đã từng được Tàu đào tạo để cám ơn họ đã “dạy dỗ” cả đám chóp bu việt nam. “Đĩ” chưa từng thấy! Chưa có cái chính quyền nào mà “đĩ” như chính quyền việt nam hiện tại
17 Tháng Tám 2012(Xem: 13012)
Người dân cảm thấy bị bơ vơ đơn độc giữa cuộc đời. Một nhà nước yếu kém, bất lực và vô trách nhiệm như vậy mà sao vẫn tồn tại lâu vậy nhỉ? Đây có lẽ là nỗi bất an lớn nhất mà người dân phải mang nặng trong lòng.
12 Tháng Tám 2012(Xem: 12843)
Đây không phải là chuyện “bầu phải thương bí vì chung một giàn,” đây là chuyện bầu phải thương bầu, tuy khác giàn với nhau, nhưng mà, chúng lại cùng một giống!
08 Tháng Tám 2012(Xem: 15902)
Nhiều việc có cả mặt tốt lẫn mặt xấu, nhưng nếu biết nhìn mặt tốt, có lẽ chúng ta sẽ sống hạnh phúc hơn, tội gì phải làm ngược lại? Những buồn khổ, lo âu, bất hạnh nhiều khi đến bất chợt như cơn mưa và ai cũng gặp phải. Dù sao trời cũng đã mưa và chúng ta cũng phải lái «chuyến xe cuộc đời»....
01 Tháng Tám 2012(Xem: 14676)
Người Việt rộng rãi, tốt bụng nên ngay cả quý ông vô gia cư vẫn thường chọn các khu phố Việt để trương bảng “need help!” lên. Một bà người Mỹ da trắng lại đánh đúng vào tâm lý “đồng hương”
26 Tháng Bảy 2012(Xem: 14676)
những kẻ sẵn sàng vùi dập lòng yêu nước chính đáng của người dân. Chúng thản nhiên đạp vào mặt người dân giữa ban ngày, giữa hàng chục, hàng trăm ống kính camera của các phóng viên trong và ngoài nước khi họ biểu tỏ lòng yêu nước
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 55374)
Nói xấu người vắng mặt là một thói quen của rất nhiều người, đàn bà cũng như đàn ông.. Ai chưa từng nói xấu, nói lén người khác thì hãy ném hòn đá đầu tiên đi.
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 13936)
Nếu trên khuôn mặt bạn lúc nào cũng nở một nụ cười tươi tắn, bạn luôn cảm thấy lạc quan yêu đời, thì bạn là người vô cùng hạnh phúc bởi trên thế giới có rất nhiều người muốn lạc quan như bạn mà cũng không được.
20 Tháng Sáu 2012(Xem: 14620)
Chúng tôi chỉ là một giai-đoạn chuyển-tiếp, một thế-hệ bị mất mát, bị hy-sinh để dân-tộc di-dân chúng tôi có thể lật qua một trang sử mới. Để đời sau, con cháu chúng tôi có hy-vọng thành-công trên đất người, đi tiếp con đường mà chúng tôi đã không đi hết
12 Tháng Sáu 2012(Xem: 14520)
Đứng nhìn để đã phá là điều không nên; đứng ngoài để phê bình là điều cần thiết, nhưng chưa đủ. Đứng ngoài để ủng hộ là điều đáng mừng
04 Tháng Sáu 2012(Xem: 18041)
Tha thứ cho những dối gian mà người khác dành cho tôi...những gì xấu xa nhất mà người khác đã nghĩ về tôi...những ai làm tôi khóc, đau lòng và rạn vỡ.
03 Tháng Sáu 2012(Xem: 13923)
Đừng nhìn vào những hiện tượng tiêu cực của một thiểu số mà kết luận sai về bản chất của dân tộc. Hãy nhìn vào đa số tích cực để hãnh diện về lòng yêu nước của người Việt và giữ vững niềm tin vào thế tất thắng của toàn dân.
30 Tháng Năm 2012(Xem: 18127)
Quân cán chính VNCH đã cùng nhau vì dân chiến đấu vì nước hy sinh ở nước nhà. Quân dân cán chính VNCH đã cùng tù đày CS. Quân cán chính VNCH không giải ngũ đã cùng nhau tranh đấu liên tục cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN khi ra hải ngoại. Tại sao quân dân cán chính VNCH không được cùng an nghĩ ngàn thu với nhau?
29 Tháng Năm 2012(Xem: 13377)
Đó là những bước đầu tiến tới tự do dân chủ. Đó là hướng đi các dân tộc phải chọn, để chấm dứt chế độ chuyên chế. Có như vậy các thế hệ người Việt Nam cũng như người Trung Hoa mai sau mới tập được thói quen sống trong danh dự và tinh thần trách nhiệm.