4:46 SA
Thứ Sáu
19
Tháng Tư
2024

VẬN ĐỘNG CÁCH MẠNG - NGUYỄN THÀNH NHƠN

07 Tháng Mười Một 201112:00 SA(Xem: 11695)

 

Hồi mới qua Mỹ, tuy tuổi đã 53, vẫn cắp cặp ghi danh vào học lớp chánh trị nhập môn 101, đại học cộng đồng. Giảng khóa là quyển The Irony of Democracy ( TD:Sự trớ trêu của nền dân chủ.) Chủ đề chính là Học thuyết “Elitism”( Theo mặt chữ là Ưu tú trị nhưng tôi thích dịch là “Quân tử trị” theo quan niệm Á Đông). Tôi đọc lướt qua một hồi, nhớ lấy câu mở đầu và câu kết luận rồi qua văn phòng xin lại tiền đóng học phí và ra về.

Câu mở đầu như vầy: Whether in name of the one or the many, government is government by the few (TD:Cho dù nhân danh độc tài hay dân chủ, việc cai trị vẫn do một số ít người đảm nhận).

Câu kết luận: If the democracy is to survive, the ruling elite must govern wisely ( Nếu muốn cho nền dân chủ sống còn, giới quân tử cai trị phải cai trị một cách khôn ngoan ).

 

Té ra cái học thuyết nầy chẳng phải là học thuyết chánh trị gì. Nó chỉ nói về kinh nghiệm thực tiển trong việc cai trị hơn là lý thuyết chánh trị bởi vì “khôn ngoan” thuộc phạm vi “học làm người” hơn là học làm chánh trị! Nói là nói vậy chớ từ hai câu trên, tôi học được hai điều trọng yếu:

 

1/ Làm việc cai trị phải khôn ngoan, đừng để bị kẹt cứng vào bất kỳ thứ chủ thuyết nào, đơn nguyên, độc đảng cũng vậy mà đa nguyên, đa đảng cũng thế. Còn như ý thức hệ thời phải mau mau cáo thối!

2/ Dù Tổng thống chế, Đại nghị chế hay Độc tài toàn trị, việc cai trị vẫn do một nhóm nhỏ: Tổng thống hay Thủ tướng đều phải có ban tham mưu phụ giúp. Độc tài Đảng trị thì cũng có Bộ Chánh trị cầm đầu.

 

Vấn đề là nhóm cai trị đó phải có tài năng vượt trội kêu là “ Ưu tú”. Gã nhà quê tui thì theo quan niệm Á đông chuộng người cai trị có tài, có đức hay nói cho rõ là người có tài năng, tư cách ngay chính và lòng nhân hậu kêu là “Quân tử”.

 

Biết vậy rồi tôi trở về lo học làm người: Người Việt Nam chống cộng, bởi vi phải dẹp cho được bạo quyền VC, gở cái hoạn họa CS mà đồng bào đang nhọc nhằn gánh chịu cũng như tôi đã từng chung chịu suốt 15 năm đoạn trường rồi mới tính chuyện quân tử trị được.

 

NHÓM VẬN ĐỘNG BIỂU TÌNH

 

Tôi xin gia nhập Khu hội Cựu Tù Nhân Chánh Trị. Nói là KHCTNCT nhưng thực tế chỉ có năm, bảy anh em thực sự làm việc. Công việc lúc nầy chỉ là lo kiện toàn tổ chức, kết nạp hội viên và...kiếm chổ cắm dùi! Cho đến khi chánh quyền Clinton bắt đầu thi hành chánh sách Engagement-Enlargement ( Kết giao-Mở rộng ) vào năm 1994 mới thực sự hoạt động. Theo sách vở, cái vụ Kết giao- Mở rộng nầy là dành cho 6 Nước CS còn sót lại sau khi khối CS Nga sô và Đông Âu sập tiệm, đại cương gồm ba bước:

1/ Bãi bỏ cấm vận để mở đường giao tiếp

2/ Khuyến khích doanh nhân Mỹ vào khảo sát việc làm ăn và mở chương trình trao đổi

sinh viên, học sinh để truyền bá tư tưởng tự do, dân chủ.

3/ Chính thức thiết lập bang giao và dùng các thỏa ước có lợi như qui chế Tối huệ quốc để

“khuyến khích các thay dổi dân chủ.”

 

Chớp được cái chính sách nầy, quí ông “trí thức” gốc phản chiến và chính khứa hoạt đầu hí hửng bảo là Mỹ đã bật đèn xanh làm “diễn biến hòa bình” nên mới tính chuyện xáp vô làm ăn với VC. Những người chống cộng tuy ít bằng cấp, nhưng vẫn hiểu rằng đó là chính trị, ngoại giao của nước Mỹ: Việc làm ăn kinh tế là chính. Việc khuyến khích thay đổi dân chủ là phụ, có cũng được mà không cũng được vì đó là việc nội trị của VN.

Ngày trước, ở trong nước, quân dân Miền Nam chiến đấu chống cộng sản xâm lăng để bảo vệ Tự do, Dân chủ cho Miền Nam. Ngày nay ở Mỹ, quân chánh, cựu tù nhân chánh trị tiếp tục vận đông đồng bào tị nạn cộng sản chống VC xâm nhập khống chế cộng đồng. Cho nên những ai, dù nhân danh chánh sách ngoại giao Hoa Kỳ mà hể bắt tay, thỏa hiệp với VC thì những người chống cộng coi là kẻ địch và quyết liệt chống đối.

 

Vì vậy, cái ngày mà nhóm thanh niên đi VN về mang theo tài liệu, kể cả Slides minh họa, tổ chức hội thảo kêu là “vận hội mới, hành động mới” nhằm vận động giới trẻ mang tiền bạc, kiến thức về giúp nước VC thì Khu hội CTNCT huy động 15 chiến hữu, quân phục chỉnh tề đường hoàng vào hôi trường chống đối. Hai diễn giả chánh mà thực tế là người chủ trì cuộc hội thảo là Vũ Đức Vượng, gốc sinh viên được VNCH cho đi du học rồi nhập bọn phản chiến Mỹ ở lại trốn lính, nay làm nghề “định cư” công khai hợp tác với VC. Người kia là thủ lãnh nhóm Phục Hưng, bí danh Ngô Quốc Sĩ. Cả hai lánh mặt chờ xem tình hình. Chờ lâu không thấy diễn giả đăng đàn, Thiếu tá công binh Võ văn Sĩ bèn lên diễn đàn phát biểu, đại ý: Cái nước mà các bạn trẻ tính về giúp đó, hiện nay do lũ phỉ VC chiếm đóng. Vậy, các bạn hãy chờ đó, đợi khi toàn dân đánh đuổi được chúng rồi sẽ về giúp xây dựng lại đất nước cũng không muộn! Nghe thấy vậy, hai lão bợm đâm rét, bèn … cáo thối, chém vè!

Sau ngày chánh thức bang giao Mỹ-VC, trùm phó thành Hồ Nguyễn Bất Trực, gốc VC nằm vùng nay lên chức trùm, hướng dẫn “phái đàn” chánh thức viếng thăm hữu nghị thành phố nổi danh phản chiến San Francisco. Các nhóm với danh xưng CTNCT,CSQG, Biệt động quân, Thủy quân lục chiến và v...v... liên kết, huy động một Đại đội trừ, nghĩa là chừng năm, bảy chục chiến hữu chận đánh. Tiếng là tiếp tân, hội thảo chánh thức nhưng bên ngoài tiền đình chẳng có lá cờ máu nào, thậm chí một biểu ngữ chào mừng cũng không! Trái lại phía đối diện, một đám đông mặc quân phục, cờ vàng phất phới, biểu ngữ,khẩu hiệu giăng giăng, tiếng hô đả đảo VC vang vọng. Cho nên đám cán ngố thành hồ trốn biệt bên trong, thậm chí khách mời người Mỹ cũng ái ngại, vội vã bước mau vào phòng họp. Nhưng cuộc truy đuổi bọn vẹm sang thành phố Oakland chiều hôm sau mới thật hào hứng. Lần nầy các bà, các chị xung trận. Các chị phục kích bên cửa hông, chộp đúng bọn vẹm đang lén lút tiến vào, bèn hô hoán, phất cờ vàng rượt đuổi. Bọn cán ngố hốt hoảng chạy va cả đầu vào cửa kính.

Người ta bảo VC lì lợm thật chí lí bởi vì mất mặt như vậy mà chỉ ít lâu sau, chính phó tướng Trần Bất Lương của Thủ Kẹt lại tới SF nữa. Lần nầy thì các hội đoàn và cả Ban Đại diện cộng đồng mới thành lập, họp nhau thành lập Ban tổ chức biểu tình và đồng loạt phổ biến lời kêu gọi biểu tình trên các hệ thống truyền thanh và báo chí. Cho nên cái ngày bợm Bất Lương hí hửng đến SF thời đụng ngay phải một cuộc biểu tình đông đảo chưa từng thấy. Trên bốn ngàn người từ hai miền Nam Bắc Cali cùng đồng bào TNCS từ các Tiểu bang khác kể cả đồng bào từ Canada cũng bay về tham dự. Khí thế uy hiếp đến nỗi qua ngày hôm sau, cảnh sát SF phải huy động một plateform vỉ đại che chắn cho chiếc xe của trùm Bất Lương mới vào được hội trường, mà phải xuống xe chạy vào phòng họp thật lẹ bởi vì lon nhôm, chai nhựa bay tới tấp khó bề né tránh.

 

Thuật lại sơ lược vài ba cuộc biểu tình kể trên để xét xem mô thức sinh hoạt nhóm phát triển / vận động / thành quả lẽ nào?

 

Chỉ riêng trong vùng San Jose, từ vài nhóm nhỏ, sau thời gian hoạt động khởi sắc, nhiều nhóm khác hứng khởi thành lập, có lúc lên đến trên 30 hội đoàn.

 

Về hiệu quả vận động quần chúng biểu tình mới thật là đáng kể: Trong khi các Đoàn thể lớn như Mặt trận HCM, cương lĩnh chánh trị đường bệ, nhân lực bề bề gồm toàn chuyên gia, học giả, tiền bạc dồi dào, chưa một lần với danh nghĩa tự thân, tổ chức được một cuộc biểu tình mặt đối mặt với VC tương xứng tầm mức tổ chức của họ, thời các nhóm nhỏ nồng cốt là cựu tù nhân chánh trị cùng chung sức hành động lại đạt được kết quả như kể trên. Câu hỏi là tại sao? Câu trả lời giản dị: Bởi vì hàng ngày, người của các nhóm nhỏ đó sanh hoạt cận kề giới bình dân. Đồng bào quen thuộc và hiểu biết họ là những người ngay tình tranh đấu, không tham vọng chánh trị gì nên tin cậy. Vì vậy, khi họ kêu gọi biểu tình, đồng bào nhiệt tình hưởng ứng. Trái lại, Mặt Trận và các đảng phái vì bản chất trưởng giả với cương lĩnh, sách lược nầy nọ chỉ thích dụng trong việc tranh giành quyền lực chánh trị, không liên quan gì trong giai đoạn tranh đấu chống cộng ở hải ngoại cũng như làm Cách mạng lật đổ chế độ độc tài toàn trị VC trong nước. Vì vậy, quần chúng chẳng những không tin cậy mà lắm khi thấy quí ông mon men thòa hiệp với VC lăm le chia ghế thời đồng bào rầy rà, có khi là...chửi.

 

Thành quả các cuộc biểu tình là gì? Giữ vững Cộng Đồng không bị VC khống chế.

Cứ nhìn lại mà xem: Cứ mỗi khi đám trùm VC trong nước ra, bị đánh vỗ mặt, nhục nhã là mấy tên chánh trị hoạt đầu, nhất là mấy tên viết lách ăn tiền nham nhở cả giọng miệt thị người chống cộng, nào là phường bát nháo, nào là chống cộng quá khích, cực đoan đẻ đở đòn cho chủ. Biết vậy nên cả các nhóm vận động lẫn đồng bào vẫn ngạo nghể: “ Chó sủa, mặc chó, đường ta, ta cứ đi.” Thử thời không có những cuộc biểu tình chống cộng kiên cường thì VC đã ngồi chồm hổm trên cộng đồng người Việt TNCS xứ nầy chớ đâu phải nặn óc viết ra cái Nghị quyết 36 kiểu rồi bỏ tiền ăn cướp của dân ra thực hiện mà chỉ mua chuộc được một nhúm bất lương, không có chút lòng ruột nào, trơ tráo viết lách quấy phá cộng đồng.

 

Vẫn biết rằng vận động biểu tình trên đất Mỹ lừng danh tự do, dân chủ chỉ tốn công sức nhưng không có gì nguy hiểm làm sao sánh được với việc vận động tranh đấu cách mạng dưới chế độ độc tài sắt máu VC cho được. Nhưng cứ lượt qua để đối chiếu để xem có điểm nào thích dụng không?

 

NHÓM ĐẤU TRANH CHỐNG XÂM LĂNG TÀU

 

Cho tới ngày khởi phát cuộc biểu tình lừng lẩy ngày 5 tháng 6 năm 2011, chưa ai nghĩ là dưới chế độ công an trị hà khắc VC lại có thể nỗ ra một cuộc biểu tình do dân chúng “ tự phát” như vậy. Càng lạ hơn nữa là công việc trọng đại như vậy mà được tiến hành chỉ bằng vào lời kêu gọi của một nhóm “ Nhật ký yêu nước” đơn độc và chỉ được đăng vỏn vẹn trên hai Blog Nguyễn Xuân Diện và Dân Làm Báo mới kỳ!

Trong cuộc biểu tình ngày ấy ở Saigon Bến Nghé, trên ba ngàn ( có người nói là trên bảy ngàn ) đồng bào hăm hở ra quân. Nơi Cố Đô Thăng Long, trên một ngàn chiến binh, dẫn đầu là một vị cựu Tướng và nhân sĩ, trí thức Hà thành, lần đầu tiên sau 66 năm dài, tham dự biểu tình do nhân dân “ tự phát.”

Kế tiếp là 10 cuộc biểu tình nữa, liên tiếp mổi Chúa Nhật hàng tuần, trong thời gian 3 tháng. Nhân số tham dự sút giảm nhiều. Hà Nội cố gắng duy trì ngọn lửa đấu tranh liên tục, tuy nhân số đôi khi chỉ còn vài mươi chiến sĩ. Saigon bị kềm kẹp gắt gao, chỉ còn biểu tình ngồi uất nghẹn nơi công viên Thống Nhất.

Trước cuộc biểu tình lần thứ 11, ngụy quyền Hà Nội ra cái Thông báo nặc danh, không người ký, ra lịnh cấm biểu tình. Vi vậy, cuộc biểu tình lần thứ 11 diễn ra đầy biến động. Công an Hà Nội huy động toàn bộ lực lượng kể cả dân phòng và du đảng thuê mướn trấn giữ khu vực vườn hoa Lý Thái Tổ ngay từ đêm trước. Khi cuộc biểu tình khởi phát, chỉ trong 10 phút đầu, chúng đã ập vào hốt trọn 46 người can trường biểu tình, bất chấp lịnh cấm bất hợp pháp của ngụy quyền Hà Nội. Lần nấy công an Từ Liêm đối phó thô bạo hơn. Chúng giữ người biểu tình lấy cung cả ngày, lại bắt giữ cả người đem thực phẩm tiếp tế. Cuối ngày chúng giữ lại 9 người. Ba người nổi tiéng Phương Bích, Minh Hằng và Dũng Phú Thọ giải về Hotel Hỏa Lò, chính thức xộ khám. Chúng nhốt họ 5 ngày, chỉ cho “tại ngoại hậu cứu” sau khi Tân Đại sứ Mỹ chính thức ra Thông cáo Báo chí yêu cầu thả những người biểu tình bị bắt.

Đến đây là chấm dứt giai đoạn vận động biểu tình trên danh nghĩa “ Chống xâm lăng Tàu cộng.”

Bây giờ thử nhìn lại xem việc vận động phong trào biểu tình diễn tiến thế nào và vì sao đến cuộc biểu tình lần thứ 11 là khựng lại?

 

Trước hết, xét về các nhóm vận động biểu tình. Cứ nhìn xem thành phần tham dự thì biết.

Ở Hà Nội, dẫn đầu biểu tình là nhóm nhân sĩ, trí thức “lão thành cách mạng” đứng đầu là Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh.

Trong Nam, theo truyền thống “VC nằm vùng”, núp sau lưng đồng bào biểu tình là Huỳnh Tấn Mẫm và bộ sậu kể cả thằng Tây cà chớn Mền Rách Hồ Cương Quyết, con cháu bợm họ Hồ.

Về thành phần tham dự, ở Hà Nội có nhóm nồng cốt, tiêu biểu như Phương Bích, Minh Hằng, Nguyễn Văn Phương...Về các tỉnh thành về tham dự, người viết không rành nên không dám kể, chỉ nhận xét rằng chí ít cũng có mặt một nhóm đến từ Phú Thọ với sự hiện diện của Dũng Aduka.

Trong Nam, ngoài đồng bào Bến Nghé, Saigon còn có các nhóm từ Đồng Nai, Xuân Lộc, hoặc từ xa hàng trăm cây số như Bà Rịa, Vũng Tàu.

Như vậy, công cuộc nầy đâu phải chỉ bằng một lời kêu gọi của nhóm Nhật Ký Yêu Nước đăng trên 2 blog Xuân Diện và Dân Làm Báo mà thành tựu được. Cuộc vận động nầy do nhiều nhóm khác nhau dày công thực hiện. Ngoài các nhóm chủ yếu ở Saigon, Hà Nội còn có các nhóm ở Tỉnh, Thành xa như Vũng Tàu, Phú Thọ. Ngoài ra còn có những cá nhân hỗ trợ như Mẹ Nấm Như Quỳnh từ Nha Trang bay vào Saigon, Nhà văn Nguyên Ngọc từ Đà Nẳng bay ra Hà Nội.

 

Mặc dầu nhân số sút giảm, mặc dầu bị đàn áp bắt bớ nhưng các cuộc biểu tinh vẫn được thực hiện đều đặn mỗi Chúa Nhật hàng tuần. Vì sao đến cuộc biểu tình lần thứ 11 thì khựng lại?!

Để hiểu rõ vấn đề, tưởng nên nhắc lại đây câu chuyện Hà Sĩ Phu tiếp kiến Bà Phó Đại sứ Mỹ hồi tháng 3/2011. Trong cuộc tiếp kiến, Hà Sĩ Phu có thưa trình Bà Phó Đại sứ ý đồ của trí thức trong nước muốn dựa vào uy tín của Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh để vận động mở rộng dân chủ theo phương pháp “Tự diễn biến từ trên xuống”, nghĩa là vận động “các ông vua tập thể” chấp thuận cải biến cơ chế, mở rộng dân chủ để lấy lại uy tín, tiếp tục cai trị.

Vì vậy, sau Bản Tuyên ngôn trong cuộc biểu tình thứ 5, hai mươi Nhân sĩ, Trí thức thừa thắng tung ra “ Bản Kiến Nghị” gởi Bộ Cá Tra (BCT) thỉnh cầu như trên. Tiếp theo, 36 (sau còn 35 ) “Trí thức” hải ngọai thừa cơ nối vòng tay lớn, thiếm xực thêm cái “Lá Thơ Ngỏ” báo hại như sẽ kể sau.

 

Trước cuộc biểu tình lần thứ 12 bình thường vào ngày Chúa Nhật 28/9/11 một ngày, ngụy quyền TP Hà Nội triệu Tướng Vĩnh và 4 vị nhân sĩ “có tham dự biểu tình” lên gặp Trùm Phạm Quang Nghị, Ủy viên BCT kiêm bí thư Thành ủy. Trùm Nghị lật con bài tẩy: Trưng bằng chứng nhân sĩ trong nước 'tư thông' với trí thức phản động bên ngoài thông qua “Lá thơ ngỏ”. Vậy là quí vị, mặc dầu cứ chối bai bãi rằng thì là chỉ tham dự biểu tình chớ không phải chủ xướng hay chủ trì vẫn bị kẹt nặng. Nó mà quy cho quí vị cái tội “tuyên truyền chống phá đảng và nhà nước” theo điều luật còng còng đôi 88 ôi thì cũng đủ mệt rồi huống chi điều 79(?) về tội “âm mưu lật đổ nhà nước xã nghĩa” thì tù mọt gông là cái chắc!

 

Cho nên quý vị lẳng lặng ra về và nín thinh về cuộc biểu tình lần thứ 12! Biết vậy nên Nguyễn Chí Vịnh, (Tướng mà chẳng biết là con rơi con rớt của ai: Nguyễn Chí Thanh hay Lê Đức Thọ?) mới mạnh miệng tâu trình tướng Tàu Mã Hiểu Thiên rằng: Các cuộc “tụ tập đông người” ở VN từ nay quyết xin chừa!

 

Vậy là vai trò “nhân sĩ trí thức lão thành cách mạng” với tấn tuồng “ tự diễn biến từ trên xuống” hay cải lương “Đổi mới cơ chế” chấm dứt từ đây!

Từ đây nhường lại trận địa cho các nhóm trẻ thật lòng yêu nước, can đảm và cương quyết tự thân xoay trở tìm phương thức khác: Vận động CÁCH MẠNG TỪ DƯỚI LÊN hay cách mạng toàn dân thì cũng vậy.

 

NHÓM VẬN ĐỘNG CÁCH MẠNG

 

Ngay từ ngày đầu, tuy danh nghĩa thống nhất là chống Tàu cộng xâm lược, nhưng mục tiêu ngầm bên dưới có chỗ dị biệt. Mục tiêu của nhóm trí thức cao niên là nhằm vận động “Đổi mới đảng” như kể trên. Trong lúc đông đảo giới trẻ tham dự thì tỏ lộ ỳ muốn rõ rệt: Tranh đấu lật đổ bạo quyền VC. Một số điềm tỉnh lý luận: Muốn huy động sức mạnh toàn dân chống Tàu cộng xâm lăng, trước hết phải xóa bỏ chế độ độc tài toàn trị VC. Đa số bộc trực phát biểu thẳng thừng: Bằng mọi cách phải đập tan đảng VC bán nước, hại dân.

 

Sau khi quí vị nhân sĩ, trí thức im tiếng, nhóm Nhật ký Yêu nước phối hợp với nhóm Ngày Chúa Nhật kêu gọi biểu tình lần thứ 12, chỉ đăng trên Blog Dân làm báo. Cuộc biểu tình nầy, bề ngoài có vẻ bất thành, nhưng phân tích cho kỷ, nó đánh dấu một bước ngoặc trọng yếu.

 

Vế phía người biểu tình, nó đem lại lòng tự tín và niềm tin để kiên trì vận động tranh đấu: Suốt trong ngày, để thi hành lời cam kết với chủ Tàu cộng, ngụy quyền Hà Nội huy động toàn lực ngăn chặn khiến các nhóm biểu tình không tụ hội được. Ở Saigon, tình trạng cũng như vậy. Nhưng đến 5 giờ chiều, dưới cơn mưa thu nặng hạt, mười lăm thanh niên nam nữ Bến Nghé phát khởi “cuộc biểu tình thầm lặng trong mưa.” Sau biến thành “cuộc biểu tình chạy dưới mưa” từ Thanh Đa diễu qua cả dinh Thái thú Tàu mà công an, mật vụ không sao ngăn chặn kịp.

 

Về phía ngụy quyền VC, chúng xác định các cuộc biểu tình từ nay là vận động “ Cách mạng đường phố “ đòi “tự do, dân chủ, nhân quyền”, đòi “đa nguyên, đa đảng”. Xin trích vài đoạn từ Bản Phụ trương Thông tin nội bộ của Thành Ủy Hà Nội:

 

“Sau sự việc ngày 21/8/2011, bộ mặt thật của các phần tử nầy đã lộ nguyên hình. Vẫn bằng phương tiện mạng internet, nhân danh “yêu nước”, họ ráo riết kích động kêu gọi quần chúng xuống đường biểu tình tuàn hành với một “màu sắc” mới vô cùng nguy hiểm:

-Về nội dung phản đối, họ chuyển từ phản đối Trung quốc xâm lược sang trực diện chống phá đảng và nhà nước ta, như: Đòi đa nguyên đa đảng; đòi đất cho nông dân; đòi “tự do, dân chủ, nhân quyền” …

...Bốn là, không còn thấp thoáng đâu đây về “tiền đề cách mạng đường phố”, mà với những gì họ đang kêu gào về “ đa nguyên đa đảng”, về “tự do, dân chủ, nhân quyền” khi nhân danh “yêu nước” kêu gọi, kích động nhân dân xuống đường biểu tình, tuần hành trái pháp luật thì thực chất là họ đang rắp tâm toan tính về một cuộc “cách mạng đường phố”, gây bất ổn về an ninh chính trị – xã hội trên địa bàn Thủ đô.

...Thứ năm, các Quận, huyện, thị xã thành lập Ban Chỉ Đạo theo hướng dẫn của Ban Chỉ đạo Thành phố để trực tiếp triển khai giải quyết các vấn đề phức tạp nảy sanh trên địa bàn.”

 

Về hình thức, trên đây là tài liệu học tập của Thành ủy Hà Nội. Xét về nội dung, đây là Quyết nghị TW đảng chỉ đạo toàn đảng, các đoàn thể ngoại vi và chánh quyền các cấp chấp hành, bởi vì khi nói tới “ cuộc Cách mạng” thì là cách mạng toàn quốc chớ không phải chỉ ở Hà Nội thôi.

 

Như vậy, ngụy quyền VC đã bày xong thế trận chống Cách mạng. Ngụy quyền có bộ máy cầm quyền và công an, mật vụ nhưng ở thế phòng ngự.

Phía cách mạng có lưc lượng nhân dân ở thế vận động tấn công. Chừng nào các nhóm cách mạng huy động được một lực lượng quần chúng đủ mạnh để tràn ngập lực lượng công an mật vụ thì ở thế tất thắng, bởi vì việc xử dụng binh lực đàn áp, bắn giết thì … xem gương Gadhafi.

Nói ví von thì như vầy: Chế độ độc tài tập thể VC như rít độc trăm chân. Lực lượng cách mạng nhân dân như Phật Bà ngàn tay, ngàn mắt. Mười tay Phật ngắt một chân rít ắt trăm chân rít phải rụi, chỉ còn cái mình trùi trụi là phải chết.

 

LỜI KẾT

 

Ngày trước, bọn lưu manh VC đặt bài hát “ xuống đường “ để kích động thanh niên giúp chúng xâm chiếm Miền Nam. Ngày nay các bạn trẻ làm cách mạng lại dùng bài hát ấy khích lệ nhau vùng lên đánh đổ ngụy quyền VC:

 

Xuống đường, xuống đường

Đập tan mọi xích xiềng

Quyết kết đoàn tiến lên giành chánh quyền

…..................

Vùng tiền phong

Quyết võ trang tranh giành cuộc sống

Cầm tầm vong, cầm gạch đá

Dù tử sanh ta nào sá

Giành lấy chánh quyền về tay nhân dân

 

 

 

Nguyễn Nhơn

7/11/2011

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
20 Tháng Chín 2015(Xem: 13202)
Các bạn có thể chuyển cho bất cứ ai cũng là điều nên làm, vì may ra có thể giúp những người chưa bệnh sẽ không bệnh.
14 Tháng Chín 2015(Xem: 11263)
Quý vị có biết Tuần lễ Giáo Dục về Medicare với tầm mức quốc gia từ 15 tháng chín - 21 Tháng Chín?
23 Tháng Tám 2015(Xem: 12828)
Vai trò của người Bác Sĩ chỉ chiếm 30% phần còn lại là thuốc men và những quyền lợi rộng rải của các chương trình bảo hiểm cung ứng
16 Tháng Tám 2015(Xem: 13533)
nhưng cuối cùng cũng phải tự lực: “Tự mình thắp đuốc mà đi, tự mình là hòn đảo của chính mình”.
09 Tháng Tám 2015(Xem: 11802)
Đó là hành động khẩn cấp cứu nguy Đất nước trong lúc nầy, trước khi việt gian việt cọng ĐẦU HÀNG, giao Đất nước vào tay tàu khựa!
02 Tháng Tám 2015(Xem: 18168)
được nhiều người hát trong suốt 40 năm qua ở hải ngọai mỗi lần sinh họat cộng đồng là ca khúc “ Cờ Ta Bay Trên Quảng Trị Thân Yêu “
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 12637)
Các chuyện này tuy còn xa vời nhưng điều gì cũng có thể xảy ra được. Và thời gian sẽ cho chúng ta câu trả lời rõ ràng nhất!
24 Tháng Sáu 2015(Xem: 13265)
Bắt đầu 3 tháng trước tháng quý vị tròn 65 tuổi, tính cả tháng quý vị tròn 65, và 3 tháng sau sau tháng quý vị tròn 65.
05 Tháng Sáu 2015(Xem: 11606)
Những kẻ tham nhũng trên toàn thế giới hẳn cũng đang lo.
02 Tháng Sáu 2015(Xem: 13031)
Thay đổi một thể chế chính trị cần vài năm. Cải tổ một nền văn hóa cần vài thế hệ cho đến vài thế kỷ để trở thành một nước vĩ đại.
09 Tháng Năm 2015(Xem: 11337)
Khả năng tuyệt vời của trực thăng 4 cánh KHÔNG NGƯỜI LÁI Sẽ ra sau khi 1 cái máy trở thành Vận Động Viên
01 Tháng Tư 2015(Xem: 13499)
Mất đất mà được lòng người là thắng Chiếm được đất mà mất lòng người là thua
31 Tháng Ba 2015(Xem: 14546)
ngày 30-04-1975 không thể gọi là ngày miền Bắc cộng sản giải phóng miền Nam tự do được, mà phải gọi ngược lại là ngày miền Nam đã giải phóng miền Bắc
31 Tháng Ba 2015(Xem: 16126)
Cho đến nay, những thông tin trên vẫn chưa được xác thực và chỉ lưu truyền như một trong nhiều giai thoại về nhà lãnh đạo lừng danh
30 Tháng Ba 2015(Xem: 11759)
Cựu Thủ Tướng Fraser, vị Đại Ân Nhân của CĐNVTD Úc Châu, là người đã thay đổi chính sách di trú của Úc và đã đón nhận gần 56000 Người Việt tỵ nạn
21 Tháng Ba 2015(Xem: 13477)
Đối với chúng tôi, đặt bút ký vào một hiệp ước tương đương với sự đầu hàng là chấp nhận một bản án tử hình, vì cuộc sống không có tự do là sự chết
13 Tháng Ba 2015(Xem: 12440)
Trận Ban Mê Thuột đã đưa tới sụp đổ Quân đoàn II và những sụp đổ kế tiếp lớn lao hơn thế, đó là một khúc quanh bi thảm trong cuộc chiến tranh dài nhất của thế Kỷ
12 Tháng Ba 2015(Xem: 11956)
Đàn ông cả đời đi tìm không phải là Vợ, cũng không phải là Người Tình mà là Hồng Nhan Tri Kỷ .
03 Tháng Ba 2015(Xem: 13530)
Đây là bài viết của tác giả Nguyễn Lộc từ trang báo Xây Dựng trong nước vào ngày 12 tháng 11 năm 2014, không biết đầy là niềm vui hay nỗi buồn của người Biên Hòa?
02 Tháng Ba 2015(Xem: 10571)
là phương châm đầu tiên của cả dân tộc này để rồi những người di dân sau tiếp tục phát triển, bồi đắp triết lý nhân văn ấy.
01 Tháng Ba 2015(Xem: 11317)
Ước mong nhiều Trung Tâm Sinh Hoạt như thế, sẽ được những mạnh thường quân yểm trợ xây dựng nhiều nơi tại hải ngoại.
25 Tháng Hai 2015(Xem: 13220)
Sen mọc ra từ bùn sình dơ dáy, nhưng lại có cái đức thanh cao của người quân tử
13 Tháng Hai 2015(Xem: 13626)
Gần 40 năm qua, đã có khá nhiều bài viết của người Việt bàn tán và nhận xét về cái chết nầy.
09 Tháng Hai 2015(Xem: 13297)
Tuổi Mùi là con dê chà, Có sừng có gạc, râu ria um tùm
08 Tháng Giêng 2015(Xem: 12002)
Mời các bạn xem qua để mở rộng sự hiểu biết về kỹ thuật mới mà Hoa Kỳ đã làm thay đổi giá dầu trên thế giời, và làm thay đổi cán cân quyền lực thế giới về sức ép của xăng dầu
03 Tháng Giêng 2015(Xem: 11865)
Riêng đối với chúng tôi nó là phần quan trọng nhất trong cuộc đời phóng viên của mình.
18 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 11470)
Tôi đã không hôn một người đàn ông trong một thời gian dài. Tất cả chúng tôi đều có ước mơ chung về tình yêu và gia đình
14 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 10517)
Hàng ngàn hình ảnh chọn lọc khó quên và gây nhiều cảm xúc xin đừng bỏ qua
12 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 10826)
Mai sau nếu trở về quê cũ Hy vọng ta còn tiếng khóc chung.
11 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 11446)
Kennedy Center là nơi xứng đáng nhất để vinh danh và tri ân quân cán chính Việt Nam Cộng Hoà vào đúng năm thứ 40 người Việt tị nạn và định cư ở Hoa Kỳ.
06 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 12514)
Mất nguồn thu từ dầu mỏ, ngày tàn của chế độ cộng sản Việt Nam có thể nhìn thấy. Tình hình có thể sẽ bị đảo ngược trong một hai năm tới.
05 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 24157)
Của người mẹ buồn héo hắt khổ đau Nhận xác con nhờ áo lem mực tím
02 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 11765)
chân thành cầu nguyện cho mọi người đều tốt đẹp, họ thường rải tâm từ bi đến muôn loài, từ con người, con thú đến tận cây cỏ lá hoa.
28 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11442)
Mà sự thật khi tìm được sức sống từ nơi chính mình rồi thì ta sẽ không còn coi là quan trọng những giá trị bên ngoài nữa
28 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10649)
Câu chuyện này chỉ được kể bằng ngôn ngữ quê mình. Kể cho nhau nghe để rút kinh nghiệm chứ cũng không cần phải dịch ra các ngôn ngữ khác làm gì cho …mệt và nhục
25 Tháng Mười Một 2014(Xem: 9753)
Nếu mọi người không quá coi trọng cái "tôi" vay mượn của mình thì sự xung đột ý thức hệ giữa cá nhân sẽ vơi bớt đi
22 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10444)
Khi thời điểm chín mùi, các bạn sẽ là những kẻ đánh bại bọn bán nước, vì sự thực và lẽ phải thuộc về chúng ta, tất cả những người dân VN yêu nước.
22 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10003)
Vì hiểu sai về hạn dùng, 90% người Mỹ ngay cả người VN cũng vậy! Họ đã phạm sai lầm là vứt bỏ thực phẩm và thuốc quá sớm.
20 Tháng Mười Một 2014(Xem: 12734)
The cost of freedom is always high but Americans have always paid it
16 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10412)
Chỉ với một phương cách đào dầu tân tiến, Hoa Kỳ đã làm thay đổi hẳn những thế tính toán chiến lược địa dư trên toàn cầu.
14 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10815)
một người đúng dưới đất không thể nhìn thấy nó được nên mặc dù tìm kiếm mãi mà vẫn không ai thấy... trừ khi họ đứng trên trần nhà nhìn xuống.
28 Tháng Mười 2014(Xem: 10730)
Chúng ta đang sống trong một thời đại XẠO HẾT CHỖ NÓI. Nga cũng xạo, Mỹ cũng xạo, Trung Cộng cũng xạo và Việt Nam cũng… rứa.
25 Tháng Mười 2014(Xem: 13695)
Ngày Quốc hội Lập hiến chính thức ban hành Hiến pháp (26/10/1956) được xem là ngày quốc khánh của nền cộng hòa
24 Tháng Mười 2014(Xem: 11116)
Đã đến lúc người dân Việt, trước hết là giới trẻ và trí thức nêu gương hy sinh, dẫn dắt đồng bào các giới vùng lên tranh đấu
22 Tháng Mười 2014(Xem: 10150)
người Việt Nam trước tiên phải hy sinh, phải tranh đấu cụ thể cho đất nước của chính mình trước khi mong đợi người ngoài giúp đỡ.”
21 Tháng Mười 2014(Xem: 10274)
Càng ngày càng tiến bộ, khoa học kỷ thuật tân tiến sẽ phục vụ con người t