5:16 CH
Thứ Ba
23
Tháng Tư
2024

CHUYỆN CHƯA KỂ VỀ 2 NẠN NHÂN NGƯỜI VIỆT TRONG VỤ 9/11

13 Tháng Chín 20166:42 CH(Xem: 11068)
Trong số gần 3.000 nạn nhân từ vụ khủng bố kinh hoàng nước Mỹ ngày 11/9/2001, ít ai biết rằng có những cái tên Việt được khắc trên bia đá quanh hồ Đài tưởng niệm ở New York. Trong ký ức của gia đình và bạn bè, anh Nguyễn Ngọc Khang là người hiền lành, tốt bụng, tận tâm và “truyền cảm hứng một cách kỳ lạ đến mỗi cuộc sống anh gặp trong đời”.

Anh Nguyễn Ngọc Khang (1960-2001) sinh ra và lớn lên cùng bố mẹ và tám anh chị em tại miền Nam Việt Nam. Bố của anh Khang là cựu nhân viên Phòng Thông tin Hoa Kỳ tại Sài Gòn và đến Mỹ năm 1975. Năm 1981, anh Khang được bảo lãnh sang và cả gia đình đoàn tụ trên đất Mỹ.
Ngày định mệnh: vợ chồng cách nhau 6 km
Người Việt, 11/9, khủng bố, Mỹ, Tòa tháp đôi
Tên anh Nguyễn Ngọc Khang được khắc trên tấm bia đá bao quanh hồ nước Đài tưởng niệm quốc gia cùng gần 3.000 tên các nạn nhân khác trong vụ khủng bố kinh hoàng ngày 11/9/2001. Ảnh: Nyclips
Sau khi tốt nghiệp kỹ sư ngành Kỹ thuật điện tử tại đại học Maryland, anh Khang làm việc cho Cơ quan Hệ thống Thông tin Quốc phòng, rồi làm quản trị hệ thống tại Trung tâm Chỉ huy Hải quân thuộc Lầu Năm Góc.
 “Tôi là người có tính cách rụt rè, còn anh Khang luôn vui vẻ, hoạt bát và yêu đời. Đi dự đám cưới là anh lên hát tặng cô dâu, chú rể, có khi còn kéo tôi lên hát cùng. Khi bé An mới được 3 tuổi, anh cũng kéo con trai lên hát. Anh luôn đàn hát khi rảnh, sống rất lạc quan”, chị Hồ Nguyễn Anh Tú, vợ anh, chia sẻ.
Chị Tú đến Mỹ năm 1987 và là bạn của em gái anh Khang. Hai người tổ chức đám cưới vào ngày 4/7/1993. Cả hai vợ chồng đều làm việc cho Lầu Năm Góc. Ngày 11/9/2001 định mệnh, anh Khang làm việc bên trong văn phòng, chị ở bên ngoài, cách đó khoảng 6 km.
Khi đang làm việc, chị nhận được tin vụ khủng bố: Hai chiếc máy bay số hiệu 11 của American Airlines và 175 của United Airlines bị không tặc khống chế, đâm vào tòa tháp đôi thuộc Trung tâm Thương mại Thế giới; một chiếc máy bay khác mang số hiệu 77 của American Airlines đâm vào Lầu Năm Góc. Tất cả cơ quan quốc phòng lập tức cho nhân viên ra về. Chị gọi anh nhiều lần không được.
“Về nhà, tôi tiếp tục gọi điện thoại cho anh mà không được. Tôi vẫn nghĩ anh không sao và có thể chỉ đang bị kẹt xe. Đến 17h ngày 11/9, thấy TV chiếu chỗ bị sập ở Lầu Năm Góc và nghe thông báo rất nhiều người mất thuộc Bộ Hải Quân, nơi anh Khang làm việc nên tôi nhờ ba chở đi khắp các bệnh viện tìm. Tên anh không có trong danh sách bệnh nhân. Đêm đó, tôi không ngủ được, chân tay run lẩy bẩy vì lạnh, dù lúc đó mới là đầu tháng 9”, chị kể. Đêm 11/9/2001, Lầu Năm Góc liên tục gọi điện thoại cho chị, nói rằng hiện vẫn chưa có kết quả. Sáng 12/9, chị đến hiện trường nhưng không vào được vì khói vẫn còn dày đặc. “Ban đầu tôi vẫn hy vọng anh Khang còn kẹt đâu đó, chờ người ta cứu. Nhưng đến khi chứng kiến hiện trường, tôi biết không còn tia hy vọng nào nữa. Người tôi dường như tê liệt. Tên anh Khang được Lầu Năm Góc đưa vào danh sách mất tích”, chị cho biết.
Đến 16h ngày 12/9, một phái đoàn 5 người của Lầu Năm Góc gõ cửa nhà chị. “Tôi nhớ có một đại tá, một trung úy, một vị linh mục và hai người nữa. Họ lái chiếc xe của anh về nhà. Bé An lúc đó 4 tuổi, thấy xe ba về rất mừng, nhảy lên, chạy ra xe, dí mặt sát vào cửa kiếng tìm ba. Sau đó, ngày nào cháu cũng ngồi bên cửa sổ chờ ba về.
Sinh nhật của cháu là ngày 9/9, nhưng năm đó không làm đúng ngày vì chúng tôi sắp dọn sang nhà mới, định làm sinh nhật cháu đồng thời mời bà con và bạn bè đến ăn tân gia luôn. Nhưng không ngờ...”, chị nghẹn giọng.
Chờ đợi phép màu
Người Việt, 11/9, khủng bố, Mỹ, Tòa tháp đôi
Bé An, con trai của anh Nguyễn Ngọc Khang, đứng bên ngoài Lầu Năm Góc năm 2001. Ảnh: Gia đình cung cấp
Mấy ngày sau, Lầu Năm Góc mời cha mẹ anh Khang đến lấy mẫu ADN để nhận diện các thi thể, còn chị vẫn chờ kết quả từng ngày. “Mỗi ngày đều có báo cáo đã tìm được thi thể của những ai. Dù biết chắc không thể có phép màu nào nữa, tôi vẫn chờ đợi và hy vọng khi chưa có thông tin chính thức về anh Khang”.
Đến một ngày cuối tháng 9, hung tin cuối cùng cũng được xác nhận. “Nhân viên của Lầu Năm Góc chính thức gọi điện báo tin anh đã mất nhưng chỉ tìm được một phần thi thể. Họ nói chờ thêm một thời gian nữa mới có thể hoàn tất công việc tìm kiếm. Tuy nhiên, gia đình quyết định làm đám tang cho anh ngày 6/10 và để cốt trong chùa Giác Hoàng ở Washington, DC”, chị Tú kể.
“Một thời gian dài sau vụ khủng bố, tôi vẫn chưa biết phải nói với con trai như thế nào về chuyện bố của cháu sẽ không bao giờ trở về nữa. Cháu được sinh ra trên đất Mỹ, tuy không biết chiến tranh là gì nhưng giờ mới lên 4 tuổi đã mất bố”, chị đau đớn.
Gần ngày Giáng sinh năm 2001, phần thi thể còn lại của anh Khang được thu hồi, chôn cất cùng với 24 quan tài khác dưới chân Đài Tưởng niệm nạn nhân vụ 11/9 trong Nghĩa trang Quốc gia Arlington, bang Virginia, gần nơi gia đình sinh sống. Mỗi năm, cứ tới ngày 11/9 và sinh nhật anh 19/12, chị và bé An đều đến nghĩa trang Arlington và đài tưởng niệm bên Lầu Năm Góc cầu nguyện cho anh.
Người Việt, 11/9, khủng bố, Mỹ, Tòa tháp đôi
Quang cảnh lễ tưởng niệm anh Nguyễn Ngọc Khang bên ngoài Lầu Năm Góc. Ảnh: Gia đình cung cấp
Dù là một người theo đạo Phật, luôn tâm niệm sống với tấm lòng từ bi hỷ xả, chị vẫn cảm thấy rất khó để tha thứ cho những kẻ khủng bố đã gây ra cái chết của chồng cùng gần 3.000 nạn nhân khác.
Ngày 2/5/2011, chỉ một ngày sau khi Tổng thống Barack Obama chính thức lên tiếng xác nhận trên toàn nước Mỹ rằng tên trùm khủng bố Osama bin Laden đã bị tiêu diệt, chị ngay lập tức cùng con trai đến nghĩa trang thắp một nén hương cho chồng. Cuối cùng, sau 10 năm dài đằng đẵng kể từ vụ khủng bố kinh hoàng 11/9/2001, chị đã có thể cảm thấy yên lòng.
Nữ nạn nhân từ Princeton
Người Việt, 11/9, khủng bố, Mỹ, Tòa tháp đôi
Tên của bà Phạm Tú Anh được khắc trên công trình Đài tưởng niệm các nạn nhân trong vụ khủng bố 11/9/2001. Ảnh: Nyclips
Bà Phạm Tú Anh (1959-2001), sống tại thành phố Princeton, bang New Jersey, làm việc cho Fred Alger Management, cũng thiệt mạng tại Trung tâm thương mại thế giới khi hai chiếc máy bay đâm vào tòa tháp đôi.Theo New York Times, ở Princeton, New Jersey, khi xây đài tưởng niệm cho cư dân tử nạn trong vụ khủng bố 11/9, người ta yêu cầu người thân của nạn nhân chọn một chữ gắn vào tượng đài để miêu tả cá tính của người quá cố. Ông Tom Knobel đã chọn cho người bạn đời của mình chữ “determination” (quả quyết).
Ông Frank Durham, nhà đầu tư vào một nhà máy làm bia mà bà Tú Anh muốn xây ở Virgin Islands, nhận xét: “Khi gặp Tú Anh lần đầu, chúng ta dễ nhận thấy cô là một con người năng động, luôn tươi vui.”
“Tú Anh là người giàu nguyên tắc từ khi còn nhỏ. Tôi còn nhớ cô không cao lắm nhưng có một cá tính mạnh mẽ, trung thực và thẳng thắn,” một người bạn cũ của bà viết trên trang web tưởng niệm các nạn nhân vào ngày 11/9/2010.Năm 1975, Phạm Tú Anh đến Mỹ cùng gia đình. Tại đây, cô gái trẻ gặp gỡ Tom Knobel khi cả hai cùng làm việc cho công ty Dow Chemical ở Texas vào đầu những năm 1980. Năm 1994, hai người chuyển về sống ở thành phố Princeton. Ba năm sau, Tú Anh vào làm cho công ty Fred Alger Management trong vai trò chuyên gia phân tích.
Người Việt, 11/9, khủng bố, Mỹ, Tòa tháp đôi
Ông Tom Knobel cùng con gái thắp nến mừng sinh nhật 6 tuổi. Ảnh do gia đình cung cấp.
Cuộc sống của hai vợ chồng vô cùng hạnh phúc. Niềm vui càng như được nhân lên gấp nhiều lần khi Tú Anh mang thai và sinh con gái sau 10 năm làm đám cưới. Tuy vậy, niềm vui làm mẹ chưa trọn vẹn thì chị Tú Anh bất ngờ ra đi, bỏ lại người chồng và đứa con gái còn đang đỏ hỏn.
11/9/2001 quả là ngày định mệnh oan nghiệt khi đây mới là ngày thứ hai Tú Anh đi làm lại, sau khi nghỉ 6 tháng thai sản. Một năm sau, ông Tom Knobel đưa con gái về sống ở thành phố Homer, New York.Ông Tom Knobel tự hào nói về người bạn đời của mình: “Vợ tôi luôn muốn giúp đỡ những người vô gia cư, tị nạn bởi cô hiểu hơn ai hết sự mất mát, phải chống lại số phận nghiệt ngã, bắt đầu lại từ đầu là như thế nào trong tâm thế một người di cư."
"Cô biết cân bằng một cách khéo léo và tế nhị trong trách nhiệm giúp đỡ những gia đình theo cách phù hợp với họ trên một vùng đất mới, trong một truyền thống văn hóa mới”, ông nói về người vợ đã mất.
Theo Zing
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Chín 2020(Xem: 7788)
binh nghiệp của mình đi lên từ cấp bậc “binh ba”, ông bảo: “Các anh nên hãnh diện đang có một người chỉ huy như thế!”
23 Tháng Tám 2020(Xem: 7539)
Và có được bao nhiêu người còn mang mểnh trong lòng bài ca vọng cổ, để thấy hình ảnh quê hương vẫn còn nằm nguyên trong đó
05 Tháng Tám 2020(Xem: 6945)
không thể tin được ở tai mình. Thật tội cho em, nếu em ở lại Việt Nam thì đáng thương cho một kiếp người.
05 Tháng Tám 2020(Xem: 7416)
“Ăn cơm chưa?”, tôi bâng khuâng nhớ lại mối tình yêu đầu và nao nao buồn thương mối tình đầu của tôi.
12 Tháng Bảy 2020(Xem: 7855)
Cuộc chiến này dù đã kết thúc như thế nào, người dân Miền Nam Việt Nam vẫn cúi đầu ghi nhớ công ơn các anh, sự hy sinh cao cả của các anh
08 Tháng Bảy 2020(Xem: 6599)
Chính người da trắng văn minh đã cầm súng chiến đấu sống_chết với người da trắng và đấu khẩu không khoan nhượng trên các diễn đàn, mặt trận chính trị, tôn giáo và văn hoá để giải phóng cho nô lệ da đen.
30 Tháng Sáu 2020(Xem: 6857)
'Đây không thể là nước Mỹ. Đâykhông phải là nền dân chủ tự do lớn nhất trên thế giới. Đây là một quốc giađang có chiến tranh với chính mình
21 Tháng Sáu 2020(Xem: 7968)
Mộc Hóa và Long Khốt là những điểm trọng yếu QLVNCH cần trấn giữ để ngăn chặn quân CS (Tr đoàn Z-15) từ Svayrieng kéo sang.
18 Tháng Sáu 2020(Xem: 8335)
‘Nhứt Thắng, nhì Chinh, tam Thanh, tứ Trưởng.”Cả 4 vị tướng được dân chọn đều rất xứng đáng với lòng tin của dân chúng VNCH
18 Tháng Sáu 2020(Xem: 7207)
Những lời lẽ trong bài ai điếu của ông Bùi Quang đã thể hiện hào khí của tinh hoa nước Việt được un đúc, truyền lại qua hàng ngàn năm lịch sử dân tộc
23 Tháng Năm 2020(Xem: 9461)
với vai trò là một nhân chứng kể lại một khúc quanh của lịch sử, người đọc, và thế hệ sau sẽ tự biết cái nào đúng, cái nào sai
18 Tháng Năm 2020(Xem: 7027)
Ở một miền có tên là Quá Khứ. Thầy sẽ để thì giờ dẫn con về miền Quá Khứ..
08 Tháng Năm 2020(Xem: 7939)
điều mà ông gọi là lương tâm của nước Mỹ, hay là thật lòng. Những dẫu sao thì quốc hội Mỹ cũng đã quyết định thay giùm ông, rằng VNCH phải chết.
05 Tháng Năm 2020(Xem: 7532)
ông đã chải lại mái tóc bạc chưa kịp dài để được cuốn tròn kẹp lên sau ót, như ngày xưa…
29 Tháng Tư 2020(Xem: 37173)
Đáng thương thay, một tài năng trẻ mà gia đình tôi hằng khâm phục và yêu thương đã bị hủy diệt. Anh là một trong những người lính VNCH
24 Tháng Tư 2020(Xem: 50999)
trịnh trọng như trong đời tôi lần đầu tiên tôi được ăn món này, món cháo huyết đậm tình người của bà xẩm Đakao
13 Tháng Tư 2020(Xem: 49988)
chiếc xe màu đen đang nổ máy đậu trước cửa. Chiếc xe lao nhanh vào bóng đêm mịt mùng
09 Tháng Tư 2020(Xem: 23221)
Những người trước đó đã nhăn nhó và phàn nàn thì ngượng nghịu vì cảm thấy xấu hổ!
29 Tháng Ba 2020(Xem: 7244)
Họ hy vọng tiền Sài Gòn gửi ra bằng hàng không Air VN,thường thường vào buổi chiều,cho nên vẫn cố nán đợi
29 Tháng Ba 2020(Xem: 7122)
Chúng tôi vào đến thành phố Đà Nẵng vắng vẻ. Một vài nơi đổ nát hoang tàn, phố xá thảm hại, dân chúng chắc ở trong nhà nhiều hơn ngoài đường
20 Tháng Ba 2020(Xem: 8126)
có Anh, Người Lính mất Quê Hương - Người Lính Sống- Chết một lần với Miền Nam. Với Việt Nam
11 Tháng Hai 2020(Xem: 8860)
Người Nam Kỳ viết không sai chánh tả nhưng trong văn nói có nhiều đặc trưng của vùng
03 Tháng Hai 2020(Xem: 7029)
tôi cầu nguyện cho mọi người, cầu cho thái bình mau đến trên thế giới, đất nước và thành phố quê hương tôi
14 Tháng Giêng 2020(Xem: 7966)
với tư cách một con dân Việt Nam và một người trả nợ ân tình cho người Miền Nam…Đó là ước mơ của tôi.
06 Tháng Giêng 2020(Xem: 7508)
Hãy để những thiện ý này lưu truyền mãi về sau … như thế, mỗi ngày của chúng ta, sẽ là mỗi ngày hạnh phúc và may mắn!
08 Tháng Mười Hai 2019(Xem: 8238)
Tôi không thể nào quên được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi
08 Tháng Mười Hai 2019(Xem: 7125)
Tôi nghe lời mình từ bên trong: Con sẽ là một dấu cộng cạnh dấu cộng của ba…
08 Tháng Mười Hai 2019(Xem: 8417)
người lính này đã ra khỏi chiếc xe jeep của mình, đứng nghiêm trang trong khi trời đang mưa tầm tã.
06 Tháng Mười 2019(Xem: 7760)
Triều đình nhà Nguyễn đã gởi một phái đoàn ngoại giao đầu tiên sang phương Tây là vào năm 1863, với sứ bộ Phan Thanh Giản đi Pháp
29 Tháng Chín 2019(Xem: 7561)
Chúng tôi được họ cưu mang, dìu về căn nhà lá, đốt than rừng sưởi ấm tình người vào đêm thứ 41 trên tuyến đường vượt biển.
22 Tháng Chín 2019(Xem: 8896)
Chao ôi! Trí thức, trình độ dân nước ta xem với tên phu xe Nhật Bản chẳng đáng chết thẹn lắm hay sao".
15 Tháng Chín 2019(Xem: 7836)
lý do duy nhất là bài hát hay, mà vì lý do anh muốn nhắc nhở người nghe về thảm họa của dân tộc Việt Nam.
11 Tháng Chín 2019(Xem: 7553)
Chiến tranh mang lại những tổn thương khó lành trong tâm khảm những người lính tham chiến
05 Tháng Chín 2019(Xem: 11278)
Từ nay mẹ đừng phiền nữa nhé, để con phiền mẹ cho – Cô ôm chặt mẹ, nước mắt thấm đẫm vai áo mẹ
29 Tháng Tám 2019(Xem: 7981)
Mẹ không nói, nhưng chắc vẫn nhớ nhiều điều trong quá khứ, nhất là cái ngày hai mẹ con mình đi nhặt lại xác cha,
15 Tháng Tám 2019(Xem: 9386)
Không. Không. Không được. Con của mẹ phải mạnh dạn, hùng dũng, không sợ ai cả. Mà ai dạy cho con câu nói nầy
11 Tháng Tám 2019(Xem: 7688)
Và tôi còn nợ nàng, nợ Ninh Hòa. Mảnh đất hiền hòa đã cho tôi một người vợ chung tình, cùng tôi qua bao cuộc biển dâu.
04 Tháng Bảy 2019(Xem: 7736)
Ai ai cũng có cuộc sống của riêng mình, hãy để những ngày tháng tuổi già của cha mẹ là ngày tháng đẹp nhất và ấm áp tình thương yêud
09 Tháng Sáu 2019(Xem: 9885)
Chẳng phải Sài Gòn, những cuộc thảm sát đã xảy ra tại nhiều nơi ở miền Nam trong Tết Mậu Thân 1968. Bé trai con của Trung tá Nguyễn Tuấn
26 Tháng Năm 2019(Xem: 8074)
Con đừng giấu Dì nữa, con về mà không thấy Quan, Dì biết liền !” Nước mắt Hiền lại rơi thật nhanh xuống đất. Má Quan thất thểu bước vào nhà
15 Tháng Năm 2019(Xem: 9341)
Trong khi truy tìm tài liệu và tư liệu để viết bài này – cũng như suốt thời gian dài phỏng vấn rất nhiều sĩ quan, hạ sĩ quan và thủy thủ để thực hiện cuốn Tài Liệu Lịch Sử Hải Quân V.N.C.H.
15 Tháng Năm 2019(Xem: 7998)
Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ vẫn tung bay trên các kỳ đài chiến hạm đang hải hành ngoài hải phận quốc tế nhưng đối với thế giới thì ngọn cờ nầy không còn tồn tại.
13 Tháng Năm 2019(Xem: 8210)
Biến cố đã tạo ra một tin tức dội ngược về Hoa Kỳ, và bố mẹ tôi – không hay biết rằng tôi đang có một sứ mệnh bí mật tại Việt Nam
28 Tháng Tư 2019(Xem: 9603)
Thương làm sao cho những người lính trẻ của tôi, kể cả tôi nữa đang phải tự xa cách nỗi riêng tư để chỉ thấy trước mặt là lửa đạn.
16 Tháng Tư 2019(Xem: 7283)
Cùng ngày đó, những người Việt Nam còn kẹt lại bắt đầu một cuộc sống đen tối dưới bạo quyền cộng sản.
14 Tháng Tư 2019(Xem: 9540)
Trong cuộc chiến chống Cộng Sản ở miền Nam Việt Nam, hàng ngàn anh linh hào kiệt của QLVNCH đã ngã xuống cho an nguy của dân tộc
14 Tháng Tư 2019(Xem: 7872)
Xin nghiêng mình tôn vinh một Vị Anh Hùng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Hai giờ chiều ngày 29.3.1975, việt cộng đã treo cờ ở Tòa Thị Chính Đà Nẵng
02 Tháng Tư 2019(Xem: 7073)
Nếu ai còn nhớ đến các anh linh tử sĩ thì hãy nhớ đến họ bằng câu kinh tiếng kệ, cây nhang, bó hoa, tùy lòng đóng góp cho Trai Đàn Chẩn Tế
01 Tháng Tư 2019(Xem: 9084)
Tại xa cảng xa lộ Biên Hòa, tất cả các quân nhân di tản đều được đưa lên những chiếc GMC đương đợi sẵn, xe vừa đầy là tài xế lăn bánh trực chỉ
11 Tháng Hai 2019(Xem: 8923)
Thế thì , vấn đề là: Ngày nay, câu nói giết người của anh Tầu cổ hủ: Nhất tướng công thành vạn cốt khô có còn đúng đắn không nhỉ?