5:01 SA
Thứ Sáu
19
Tháng Tư
2024

GẬY ÔNG ĐẬP LƯNG ÔNG - LÊ DINH

29 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 21128)

gayong-large-content

Tôi không biết chính xác nguyên thủy “ Hồ Chủ tịch sống mãi trong quần chúng” như thế nào, nhưng từ năm 1975, tôi đã bắt đầu nghe khẩu hiệu châm biếm ” Hồ Chủ tịch sống mãi trong quần chúng ta” rồi Tiếng Việt chúng ta thật hay vô cùng, chỉ cần bớt một chữ hoặc thêm một chữ, ý nghĩa trái ngược khôn lường. Chỉ cần thêm có mỗi chữ “ta” vào cuối khẩu hiệu ca tụng Hồ Chí Minh mà thành ra muôn đời HCM ở mãi trong đáy quần của mọi người. Gậy ông đập lưng ông, khẩu hiệu CS đưa ra để rồi đập lại CS

Đó là về khẩu hiệu. Trong bài viết này, tôi chỉ nói đến lãnh vực âm nhạc thôi. Từ giữa tháng 6 năm 1975, CS bắt đầu tiêu diệt văn hóa của VNCH của chúng ta. Không biết từ đâu, bỗng một chiều giữa đêm tháng 6-1975, có tin truyền miệng nói rằng tối nay, công an sẽ đi lùng xét từng nhà, nhà nào còn cất giữ sách báo cũ, bài hát, băng nhạc cũ, dù là tiếng việt hay tiếng ngoại quốc... những thứ mà chúng gọi là “ văn hóa đồi trụy” này sẽ bị tịch thu và chủ nhà bị trừng phạt bằng cách đưa đi vùng kinh tế mới. Báo hại đêm đó, cả thành phố Saigon – Chợ Lớn và vùng ngoại ô, khói lên như cháy nhà, người người, nhà nhà đem sách báo cũ, tiếng Việt, tiếng ngoại quốc, sách khảo cứu, tự điển, bản nhạc, băng nhạc... ra thiêu hủy tất cả.

gayong1-large-contentgayong2-large-content

Rồi chẳng bao lâu sau đó, lệnh cấm trình bày những ca khúc được viết trước 1975, dù là thuộc loại quê hương hay tình cảm, đều bị coi như là quốc cấm. Chúng gọi đó là “ nhạc vàng” theo nghĩa của chúng là nhạc vàng vọt, yếu đuối, ủy mị, bệnh hoạn. Còn loại nhạc mà chúng gọi là “ nhạc phản động” nghĩa là nhạc chống CS, ca ngợi quân nhân, đề cao anh hùng chiến sĩ quốc gia trước đây, thì đương nhiên chúng còn “ chiếu cố” nhiều hơn nữa. Thay vào đó, chúng ta nghe ra rả suốt ngày, ồn ào trên đài phát thanh, trên loa phóng thanh phường khóm, những bài “ Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng”, “ Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây”, “ Cô gái vót chông”..., được tru tréo, eo éo suốt ngày không ngừng, nghe thật đinh tai, nhức óc.

gayong3-large-content

“ Nhạc Vàng”  đã thực sự chết từ dạo đó. Trên đài phát thanh cũng như trên sân khấu các buổi nhạc hội lại xuất hiện một loại nhạc lạ lùng, nhạc không ra nhạc, âm điệu thì dù cố gắng nhớ cũng không nhớ nổi một đoạn ngắn, thể điệu thì cà tưng cà tưng, bắt chước Âu Mỹ, còn lời ca thì không biết nói cái gì, mà văn chương thì cỡ lớp ba trường làng. Hãy tưởng tượng khi nghe lời ca “ Dậy đi mua đồ nấu canh chua, về cho ba mầy bửa cơm trưa...” trong âm nhạc, thì quý vị nghĩ sao? Thỉnh thoảng cũng có vài bài thuộc loại kha khá, nhưng không hợp chút nào với thính giả ở phân nửa bên này đất nước, vì những bài đó ca tụng một cái gì đó mơ hồ, xa xôi ở miền Bắc, nơi Hà Nội mùa vắng những cơn mưa, nơi Hà Nội trở gió, sào huyệt của quân cướp nước, nơi xuất phát đánh chiếm miền Nam cho nên những bài hát loại này không có cảm tình đối với người dân miền Nam.

Trong việc sản xuất CD, DVD cũng đầy dẫy loại nhạc của,một số khá đông nhạc sĩ trẻ sáng tác, nhưng một số viết câu nhạc chưa chỉnh, yếu kém về kỷ thuật, còn lời ca thì ấu trỉ. Trên sân khấu cũng vậy, ca sĩ, nhất là nữ ca sĩ, thì chỉ cần đẹp đẹp, ăn mặc hở hang, miệng thì gào thét, la hét cái gì cũng được, bởi vì dân chúng có nghe hát đâu mà họ chỉ xem thôi. Một số có lẽ cũng nhận thức được sự không tạo ra âm điệu hay êm tai nên “cọp” luôn những bài hát ngoại quốc nỗi tiếng Á châu, của Nhật, của Tàu, của Hong Kong, của Đại Hàn - thậm chí lấy luôn nhạc của phương Tây – viết lời Việt vào và làm của riêng mình. Nhưng người ta biết ngay đó là đạo nhạc. Dần dần, người dân thờ ơ với loại nhạc sinh sau đẻ muộn, thiếu ngày thiếu tháng này cho nên bẵng đi một thời gian, tân nhạc VN ở trong nước lừ đừ, mệt mỏi, lắng đọng. Nhưng thiếu gì thì còn có thể thiếu được, chứ món ăn tinh thần cần thiết này thì không thể thiếu.

Những con buôn văn nghệ trong nước bèn nghĩ tới những ca khúc của thời trước 1975, thuộc loại tiền chiến, quê hương hay vô thưởng vô phạt, đem ra thu thanh lại sản xuất CD, DVD để phổ biến và để...kiếm tiền. Rượu cũ mà bình mới. Đương nhiên, loại nhạc này không cần quảng cáo cũng được đa số người dân –dù cũ, nghĩa là sống ở miền Nam từ trước, hay mới, nghĩa là từ miền Bắc mới vào – cũng đều ưa thích. Đây cũng là một cách giải quyết tạm thời cho sự thiếu thốn, để bù đắp món ăn tinh thần trong giai đoạn này.

Nhưng nói tới văn nghệ là phải nói tới sáng tạo, dù là trong lãnh vực nào. Trong âm nhạc cũng vậy, không lẽ chỉ có bấy nhiêu đó thôi và những con buôn âm nhạc là những người nhạy bén, đi đầu trong việc kiếm tiền bằng âm nhạc,mới tìm cách xoay chiều, đổi mới. Không biết họ chạy chọt, “ biết phải quấy” thế nào mà chúng ta thấy từ từ những bài nhạc cũ, trước 1975, xuất hiện. Ban đầu là những bài ca tụng quê hương, rồi dần dần đến những bài tình cảm, do nhạc sĩ miền Nam trước 1975 sáng tác.”Nhạc vàng” bắt đầu chuyển mình thức giấc. Rồi, theo đà đó, những ca khúc khác của miền Nam Việt Nam được viết trước 1975, đều tái xuất hiện trên CD, DVD, trong những chương trình đại nhạc hội. Có điều thật tréo cẵng ngỗng là cả những bài ca ngợi quân lực VNCH trước đây hay những bài dù có đả kích CS đôi chút, cũng được đem ra trình bày lại tuốt luột. (Cơ quan kiểm duyệt những bài hát này khôngbiết ở đâu? )

gayong4-large-content

Những ca sĩ xuất xứ từ trong nước, sau 1975, hát hoài những bài hát của những nhạc sĩ sau 1975 cũng dần dần không còn rầm rộ như trước nữa. Dân chúng cũng lơ là theo thời gian. Lúc bấy giờ thời vàng son của những ca sĩ hải ngoại về nước – thời gọi là về nguồn của những ca sĩ ở hải ngoại – nối gót theo, anh trước em sau về VN hát và hát những bài cũ, được viết trước 1975. Những ca sĩ này được đón rước như những thượng khách trong làng âm nhạc và giá vé những đêm nhạc hội do họ tổ chức cũng vượt ra ngoài sự tưởng tượng của chúng ta. Nhưng thiên hạ vẫn nườm nượp kéo nhau đến xem dù giá có đắt bao nhiêu đi nữa. Và đến giai đoạn này là “ nhạc vàng” đã thật sự sống dậy và sống mạnh, sống hùng dũng hơn bao giờ hết. Thôi thì lần này hết còn “ văn hóa đồi trụy” nữa rồi, từ những ca khúc phản tuyên truyền, những ca khúc ca ngợi người lính VNCH (được sửa đổi vài chữ)... đều được đem ra xài và những người đem ca khúc này tới tai dân chúng bây giờ là ai? Là những ca sĩ ở hải ngoại đã trở về nước để... hát “ cho đồng bào tôi nghe”

gayong5-large-content

Xét đúng ra, những ca sĩ này, vừa là người có tội mà đồng thời cũng là người có công. Cái tội là họ phản bội thính giả hải ngoại. Ngày trước, họ sợ CS mà bỏ trốn CS, ra hải ngoại được đồng bào mến mộ, ủng hộ một thời gian dài, giúp họ làm nên sự nghiệp. Rồi bây giờ họ lại về, phản bội lại chính họ và họ quên công ơn những người đã yểm trợ họ. Nhưng, họ về với mục đích chính là để kiếm tiền thôi, chứ một trăm phần trăm là họ không để ý gì đến vấn đề “ chính chị, chính em” gì đâu? Đừng bảo họ thích Cộng sản, không họ chỉ thích tài sản thôi. Nhưng cái công của họ, nếu chúng ta nghĩ tới, thì rất lớn. Họ làm sống lại “ nhạc vàng”, từ “ vàng vọt” trở thành xanh biếc, tốt tươi, chiếm cả đất nước từ Nam chí Bắc và họ đã thật sự đá một cú đá thật” Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng” ấu trỉ, hời hợt kia để thay vào đó bằng những sáng tác giá trị, để đời, thời nào cũng được người dân ưa thích. “ Gậy ông đập lưng ông” là đó. Người CS muốn giết chết nền tân nhạc của VNCH nhưng chính loại nhạc này lại đổ lên đầu họ.

Vậy chúng ta nên xét lại và nên cư xử công bằng. Người có tội đã đành, nhưng nhờ có công thì cái công đó của họ. Vì vậy tôi mong muốn cho những ca sĩ cũ trước 1975 – và những ca sĩ mới nổi tiếng sau này ở hải ngoại – Về VN nhiều nữa đi, để đem tiếng hát phóng khoáng gieo rắc khắp bốn phương trời VN, đè bẹp cái loại nhạc mẫu giáo “ Như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng” dị hợm đó đi và ca ngợi sự thật, cái hay, cái đẹp, những cái đứng đắn và cũng để đề cao tự do, bác ái, yêu thương, tình người... bàng bạc trong những sáng tác trước 1975.

Cần nhất là các bạn – nam nữ ca sĩ về VN – đừng tuyên bố tráo trở này nọ, nặng mùi bưng bô, lố bịch và tỏ ra vô ơn đối với đồng bào hải ngoại, đừng để mất liêm sĩ với mục đích lấy lòng CS, vô ích. Các bạn hát thì cứ hát, đừng có những lời giáo đầu xảo trá vô duyên. Đi VN hát để kiếm tiền thì cứ nói đi VN hát để kiếm tiền, có ai kết tội người làm việc kiếm tiền đâu ? Đừng có ba hoa chích chòe, nào là “ được hát giữa lòng dân tộc, giữa lòng đồng bào thân thương”, nào là “ bao nhiêu năm nay mới có ngày mong đợi này”, nào là “tôi về theo lời mời của cơ quan Unesco, để làm từ thiện”, nào là “ được phục vụ khán giả quê nhà bao giờ cũng là ước vọng cả đời”, nào là “quê hương ta sao ta lại không về”..., và còn nữa, khi hát ở hải ngoại, nữ thì mặc áo dài in hình cờ VNCH, nam thì mặc áo lính, còn về VN hát thì có những lời tuyên bố khó nghe, ngược với hành động của mình khi ở ngoại quốc. Nói xuôi cũng được mà làm ngược cũng hay.

Nếu người CS, ngay từ tháng tư năm 1975, tuyên bố cấm hát những bài nhạc nào đi ngược với chế độ thôi, còn những bài nào ca tụng quê hương đất nước, ca ngợi tình yêu thì cứ để cho hát, đó là họ khôn ngoan. Đàng này họ gom lạo một đống, bảo đó là “ nhạc vàng, nhạc úa, nhạc héo” rồi cấm đoán tất cả, để rồi ngày nay, loại nhạc này bừng sống và sống mạnh lại thì có phải mất mặt hay không? Mà những người truyền bá loại nhạc này là ai? Đó là công lao của những nam nữ ca sĩ cũ của chúng ta, những người đã chịu bao búa rìu dư luận, để vì miếng cơm manh áo và vì không khéo léo, vì vô ý thức, bị mang tiếng, mang nỗi oan khuất, bởi những lời tuyên bố vô trách nhiệm để lấy lòng CS của những đồng nhiệp đi trước. Nếu CS khôn ngoan hơn, đừng có cho là nhạc vàng, nhạc tím gì cả, đừng cấm đoán một cách lố bịch loại nhạc trước 1975 thì ngày nay, họ đâu có bị gậy ông đập lưng ôngnhư vậy.

Tôi cũng muốn nói thêm điều này là dù cho ca sĩ ở hải ngoại có về VN hát, được đồng bào đón chào một cách nồng nhiệt thì cũng là lúc ban đầu thôi. Cái thuở ban đầu lưu luyến mà! Đồng bào chúng ta,nhất là những người miền Bắc, chỉ nghe tiếng chứ chưa bao giờ thấy mặt ca sĩ miền Nam trước 1975, nghe nói thì cũng hiếu kỳ cho nên mua vé – dù đắt đến đâu – đến xem một lần cho biết mặt. Rồi dần dần, cái gì cũng theo thời gian mà phai phôi, những anh chị này chỉ được mến chuộng lúc đầu, lâu ngày dài tháng cũng ế độ và cũng phải trở ra hải ngoại,để tìm một cuộc sống thoải mái, đáng sống hơn. Bao nhiêu người đi trước đã chứng minh việc này – họ vẫn biết vậy- nhưng vì họ là những người chưa về hát ở VN lần nào cho nên họ về cho biết và cũng để kiếm tiền, vì vậy, họ bị gán cho là cá mè một lứa, bị xếp chung là “ xướng ca vô loại”.

Vậy mới biết chúng ta có một gia tài âm nhạc thật giá trị, thật quý báu, không có gì có thể hủy diệt được. Cái gì có giá trị thì tồn tại lâu dài, sống mãi với thời gian. Vàng thiệt không sợ lửa.

Nhưng văn nghệ là phải luôn luôn đổi mới. Rồi phải có ca sĩ mới, sáng tác mới, được viết trong hoàn cảnh mới mà điều kiện là những tác phẩm phải xuất phát từ cảm hứng chân thật của những người có đầy đủ trình độ, có tâm hồn, có tự do suy nghĩ, trong khung cảnh yêu thương, trong tinh thần dân chủ, bình đẳng của nhân loài. Ngày mà nhạc sĩ sáng tác VN được tự do viết nhạc, ngày mà ca sĩ VN được tự do ca hát sẽ đến với chúng ta, vì không lẽ dân VN sống mãi trong đêm tăm tối dài vô tận. Trời chưa kịp sáng, nhưng vầng ô đã bắt đầu lố dạng ở chân trời.

LÊ DINH

02- 2012

Nguồn ledinh.ca

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
08 Tháng Chín 2014(Xem: 20958)
Sài Gòn đã vĩnh viễn bị mất đi bóng dáng hòn ngọc viễn đông một thuở.
08 Tháng Chín 2014(Xem: 10276)
Làm người lương thiện bây giờ vất vả quá… biết đâu đến một lúc nào đó những nhà tù kia mới chính là địa chỉ mà người lương thiện cần đến cho mình.
04 Tháng Chín 2014(Xem: 13092)
ông Trường vẫn đều đặn dự thánh lễ mỗi ngày tại nhà thờ Holly Cross ở đường West 42nd St
02 Tháng Chín 2014(Xem: 11378)
Một chính quyền không những tước đoạt tài sản, sự tư hữu của nhân dân, lại còn tước đoạt luôn cả quyền được tự bảo vệ của dân
02 Tháng Chín 2014(Xem: 10081)
dù ở đâu cũng thấy cảm thấy một nỗi bùi ngùi, nhớ tiếc. 60 năm Sài Gòn, hồn ở đâu bây giờ?
29 Tháng Tám 2014(Xem: 11632)
Tên tù trong câu chuyện hẳn sẽ nể phục cái khoảnh khắc người đàn bà này đã làm nên.
22 Tháng Tám 2014(Xem: 9314)
Xin người hãy thương xót cho dân tộc và đất nước Việt Nam còn đang chìm đắm trong tối tăm và gông xiềng cộng sản
21 Tháng Tám 2014(Xem: 9972)
Phan Ái Minh, người bạn đa tài của tôi, và nhớ tới những vì sao sớm vụt tắt trên bầu trời tuổi thơ của chúng tôi thuở trước
19 Tháng Tám 2014(Xem: 15216)
Nếu bạn chưa xem, nên tìm xem bộ phim này để biết về hoàn cảnh của các ngư dân Lý Sơn và ngư trường Hoàng Sa.
14 Tháng Tám 2014(Xem: 10860)
Mai chưa hề đọc thánh kinh, nhưng nàng đã biết chọn chỗ ngồi thấp nhất để được nâng lên cao nhất trong lòng chồng con.
09 Tháng Tám 2014(Xem: 10489)
Có lẽ giờ này bà đã bước vào cảnh giới nào đó, làm gì còn luẩn quẩn ở cõi ta bà này để trách móc thằng con ăn hại
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10071)
Dân tôi đang cùng Việt Khang đặt bước chân mình trên con đường dẫn tới những ngày vinh quang cho quê mẹ./.
30 Tháng Bảy 2014(Xem: 10544)
ở bên kia địa cầu, trên ngọn đồi Tăng Nhơn Phú, có vợ chồng anh lính trẻ mỗi sáng chủ nhật cầm tay nhau để đi lễ nhà thờ.
26 Tháng Bảy 2014(Xem: 11308)
không hề có một giai cấp nào trong đồng bào miền Bắc của đất nước mình, mà chỉ có một cuộc sống không được chọn lựa nào đó
24 Tháng Bảy 2014(Xem: 13362)
Kẻ thù còn đó mà nhiệm vụ cứu quốc chưa hoàn thành thì lòng nào đành đoạn dứt bỏ "huynh đệ chi binh".
21 Tháng Bảy 2014(Xem: 10016)
Ruộng đồng lúa mọc lơ thơ Máu pha nước mắt ngập bờ tre xanh!
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 9055)
“hạnh phúc – nhỏ nhoi so với nỗi đau ngút ngàn phải trải qua”
19 Tháng Bảy 2014(Xem: 11661)
Nhà “ngoại cảm” đã đem theo bí mật xuống đáy mồ.
28 Tháng Sáu 2014(Xem: 11552)
Họ là những anh hùng không tên tuổi Sống âm thầm trong bóng tối mênh mông
22 Tháng Năm 2014(Xem: 11608)
Sắc không sao ngăn nổi mấy giọt nước mắt từ từ lăn xuống, quyện với mồ hôi làm lưỡi anh mặn chát.
05 Tháng Năm 2014(Xem: 9795)
Con cầu xin để bài học về “Lá Cờ”
03 Tháng Năm 2014(Xem: 10504)
Cuộc sống an vui. Ngót 20 năm rồi, không biết khóc, đêm nay tôi nhỏ từng dòng lệ, xúc động, bùi ngùi.
01 Tháng Năm 2014(Xem: 10297)
Thân xác em như chiếc lá thu ngoài sân trại tỵ nạn Sikiew ngày nào, đang hòa tan vào trong lòng đất
25 Tháng Tư 2014(Xem: 13065)
Xin một phút mặc niệm để tưởng nhớ những đồng đội cũ và những mũ nâu đã gục ngã trong cuộc chiến bảo vệ Tự Do cho miền Nam Việt Nam trước đây
24 Tháng Tư 2014(Xem: 12083)
Không biết thằng nhỏ đó – bây giờ cũng đã trên bốn mươi tuổi -- ở đâu ? Cha con nó có gặp lại nhau không ? Nếu nó còn mạnh giỏi, tôi xin Ơn Trên xui khiến cho nó đọc được mấy dòng nầy…
12 Tháng Tư 2014(Xem: 9248)
Bây giờ, tôi không biết vì sao mình đang khóc! Cho số phận của Việt Nam. Cho những người đã nằm xuống. Cho những người còn ở lại. Cho chính mình và cho những người quanh mình vừa chính thức bước vào cuộc đời di tản.
02 Tháng Tư 2014(Xem: 17259)
Chúng tôi không còn là chúng tôi nữa, chỉ vì chúng tôi là chiến sĩ Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa bảo vệ miền Nam tự do,
01 Tháng Tư 2014(Xem: 12426)
Nào ngờ đồng bào đi trước, giặc cướp trộn trấu theo sau, vì dĩ nhiên "lòng súng nhân đạo, cứu người lầm than" của những người anh em Trâu Điên tách bầy
31 Tháng Ba 2014(Xem: 9833)
Trong những giấc mơ đôi lúc tôi thấy ba thằng chúng tôi nằm bên nhau, ngâm nga thơ phú trên ngọn đồi có nhiều tảng đá, một bên là núi một bên là biển, giữa bầu trời vằng vặc trăng sao
29 Tháng Ba 2014(Xem: 11565)
Chúng ta phải cố gắng hết sức mình, bằng tất cả nghị lực, để xoá tan khoảng cách của hận thù, để trái tim lên tiếng tình thương !
27 Tháng Ba 2014(Xem: 10780)
Trong lịch sử dân tộc ta, dường như chưa có thời kỳ nào mà số phận của nhiều người con gái, phụ nữ Việt Nam lại bi thương rẻ rúng như bây giờ.
25 Tháng Ba 2014(Xem: 12462)
Các ông suốt đời chỉ trích ta bà thế giới. Sao các ông không dám nói, chính các ông mới là thủ phạm, mới là tội đồ thiên thu, làm Miền Nam nước Việt sụp đổ vào tay cộng sản.
24 Tháng Ba 2014(Xem: 13107)
Tôi viết bài này chỉ có mục đích thông tin về người nghệ sĩ tài hoa đã làm nên một bức tượng Tiếc Thương để lại trong lòng mọi người và anh có dịp tâm sự với bạn đọc
21 Tháng Ba 2014(Xem: 10671)
Phần lớn con trai có tánh này nhiều hơn. Chúng mang mầm bệnh tâm lý về sự ẩn ức dục tính.”
09 Tháng Ba 2014(Xem: 10189)
06 Tháng Ba 2014(Xem: 10726)
Chỉ tội cho người dân, với bộ mặt ” không giống ai ” vì bị tô son trét phấn, có nhăn nhó vì đau quặn ruột người ta cũng vẫn thấy như đang…cười !
05 Tháng Ba 2014(Xem: 8651)
Chung vui với nước Úc chăng? Chắc phải làm thế, vì bà ra đi là quốc gia rất tử tế này bớt đi được một người thù ghét nước Úc.
02 Tháng Ba 2014(Xem: 9271)
Chúng tôi đang bị sa cơ thất thế - Đau hơn nữa là cảnh sa cơ thất thế của chúng tôi không phải vì tài hèn, sức mọn, mà vì bị đồng minh trói tay
02 Tháng Ba 2014(Xem: 9810)
Hay họ chỉ cần một vòng tay, một tình thương yêu của người vợ, người con, người mẹ mà họ bật lên những tiếng kêu đó, để gọi bà vào?
01 Tháng Ba 2014(Xem: 11969)
Cha đã cởi áo trần gian và nằm lại vĩnh viễn với Charlie.Còn tôi, tôi chỉ biết hỏi là tại sao Cha lại không giữ lời hứa với mẹ tôi? Tại sao và tại sao…?...
25 Tháng Hai 2014(Xem: 9851)
Nên hãy quên ngay những mất mát, hãy trân trọng giữ gìn những cái được rất đáng quý, đừng để nó trôi tuột khỏi tầm tay
24 Tháng Hai 2014(Xem: 11798)
Rồi một ngày nào đó bạn sẽ thấy rằng tiền không phải là trên hết. Điều làm cho cuộc đời mình có ý nghĩa, ấy là phải trung thành. Tôi đã từng bất trung. Và đã phải thông qua những kinh nghiệm chua chát.”
22 Tháng Hai 2014(Xem: 10155)
lòng yêu nước và tinh thần dấn thân vẫn còn và mơ ước một ngày nào đó được bay trên vùng trời Tổ Quốc Việt Nam Tự Do .
18 Tháng Hai 2014(Xem: 12029)
Người dân quê mình không còn hơi sức đâu mà buồn mà lo lắng, suy nghĩ. Thời gian để sống dường như càng ngày càng vội vã mà gông cùm thì siết quá chặt.
18 Tháng Hai 2014(Xem: 10921)
Trong khi người ta thành khẩn dúi tiền vào tay Phật, thì lại vô cùng thờ ơ với hàng dài người ăn xin ngồi ngay lối đi vào chùa. Cái nghịch cảnh ấy vô tư diễn ra trước nơi được coi là Thánh Thiện.
16 Tháng Hai 2014(Xem: 11000)
Tôi chỉ có một ước muốn khiêm nhường là làm sao nói lên được lòng yêu nước và cố giữ đúng phong thái của một Sĩ quan xuất thân trường Võ Bị Quốc Gia Việt Nam.
11 Tháng Hai 2014(Xem: 10873)
Dẫu biết ở bầu thì tròn, ở ống thì dài, sống đâu theo đó, nhưng sao tôi vẫn thấy nao lòng vì ở quê nhà giờ này, gia đình nào chắc cũng đang quây quần, sum họp…
01 Tháng Hai 2014(Xem: 10331)
Hà đợi cho tàn hết một tuần nhang, mở cửa ra trước hiên nhà, cầm tách trà rót xuống mặt đất tân niên. Những cánh mai trong tách như theo nhau trôi vào lòng đất.
29 Tháng Giêng 2014(Xem: 10316)
nhiều người nặng lòng với nhiều cái chết năm Mậu Thân, họ đã dùng phần lớn quĩ thời gian của mình để phục vụ những việc âm linh.
28 Tháng Giêng 2014(Xem: 9452)
Nhưng điều này bây giờ đâu còn có ý nghĩa gì khi Ngộ đã thực sự bước ra khỏi đám mây mù quá khứ. Tất cả như đã cuốn theo dòng nước chảy qua cầu.