3:28 CH
Thứ Năm
18
Tháng Tư
2024

Lê Thị Ý – Người Tình Muôn Thuở của Lính

19 Tháng Tư 20199:08 CH(Xem: 8009)
Kính chuyển
TVQ
***

Lê Thị Ý – Người Tình Muôn Thuở của Lính

Anh Thư

 

Lời Giới Thiệu: Tháng Tư lại về, ký ức đau thương của người dân miền Nam lại gợi nhớ những chết chóc tang thương do cuộc chiến phi nghĩa của cộng sản Bắc Việt tạo ra. Một trời đau thương cho góa phụ khi chồng tử trận mà hình ảnh gây xúc động mãnh liệt được ghi lại qua bài hát “Tưởng Như Còn Người Yêu” phổ từ thơ của Lê Thị Ý. Bài hát rất phổ biến vào cuối thập niên 70.

Trẻ xin giới thiệu bài viết của LS. Anh Thư về buổi trò chuyện với nhà thơ Lê Thị Ý tại Virginia.

Tiec thuong

Thời tiết Virgina đang ấm áp như nụ cười luôn nở trên môi người tình muôn thuở của lính, cô Lê Thị Ý – tác giả bài thơ bất hủ“Thương Ca 1” mà nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành bài “Tưởng Như Còn Người Yêu”.  Mắt cô ánh lên một cách nồng nàn “con tim và đôi mắt của tôi lúc nào cũng hướng về người lính.” Đó là lời mở đầu cho buổi trò chuyện mà tôi hân hạnh được gặp cô Lê Thị Ý tại Saigon Quán trên đường Hechinger ở Virginia.

Tôi có dịp thăm Virginia khi vùng đất này chuẩn bị đón chào mùa hoa anh đào. Dịp gặp gỡ và trò chuyện với những người thân quen và gia đình họ hàng của tôi là ông Nguyễn Minh Nữu và hiền thê của ông, bà Mai,  đã mở ra cơ duyên cho tôi được gặp cô Lê Thị Ý.

Đó là khi tôi vừa nghêu ngao hát bài “Tưởng Như Còn Người Yêu”và bày tỏ sự thán phục của mình về cách dùng từ đầy cảm xúc của cô Lê Thị Ý với ông Nguyễn Minh Nữu, thế là ông nói ngay: “Nhà thơ Lê Thị Ý với tụi này thân thiết lắm. Anh Thư có muốn gặp không?” Tôi mừng rỡ nhờ ông liên lạc với cô ngay. Bên cạnh đó, anh Võ Thành Nhân, trưởng Hướng Đạo và là người làm việc trong giới truyền thông, cũng ngỏ lời giới thiệu thêm với cô mà tôi đã được cô Lê Thị Ý nhận lời đi ăn trưa.


Lê Thị Ý sinh tại miền Bắc, xuất thân trong một gia đình văn nghệ, là em ruột nhà thơ Vương Đức Lệ (tên thật là Lê Đức Vượng), người chị lớn là nhà văn Kiều Phương và em gái là nhà văn Lê Thị Nhị. Bà làm thơ rất sớm từ khi còn học trung học.

le-thi-y1

Tác phẩm:

– Thơ Ý (Sài Gòn, 1967)

– Thương ca (1970)

– Cuộc tình và chân dung tôi (Sài Gòn, 1972)

– Quê hương và người tình (Hoa Kỳ, 1992)

– Vùng trời dấu yêu (Hoa Kỳ, 2000)

Với dáng người nhỏ nhắn, nước da trắng ngần và một khuôn mặt phúc hậu, rạng ngời, cô Lê Thị Ý vui vẻ ngay khi tôi tiến ra cửa để đón chào cô vào nhà hàng. Cô tặng cho tôi tờ nguyệt san Kỷ Nguyên Mới của gia đình cô và thân hữu của Câu Lạc Bộ Văn Học & Nghệ Thuật vùng Hoa Thịnh Đốn thực hiện. Sau khi gọi vài món ăn Bắc như bún chả Hà Nội, bún đậu mắm tôm, chúng tôi rôm rả trò chuyện.

Tôi hỏi cô Lê Thị Ý làm sao mà dù cô chưa bao giờ lập gia đình hay có con, nhưng cô lại có thể cảm nhận được sự mất mát khốc liệt để có thể lột tả được nỗi đau của chiến tranh qua những bài thơ của cô. Với lối nói chuyện lôi cuốn, chân tình và dí dỏm, cô đã dẫn tôi vào một khoảng trời ký ức của cô và giúp cho tôi hiểu rõ hơn về tâm tình của một người từng sống qua sự điêu linh, bởi chiến tranh, nhất là của những phụ nữ có chồng tử trận.

Sau khi từ Bắc Ninh di cư vào Nam, cô Lê Thị Ý sống với gia đình ở Pleiku 5 năm trời gần nhà quàn của lính. Cô cũng từng có người tình là lính bị tử trận và từ đó nảy sinh những cảm xúc và ý tưởng để cô viết bài thơ “Thương Ca 1”. Tuy nhiên, cô nhấn mạnh, cả cuộc đời cô chỉ “thoang thoảng” những mối tình chứ không hề có một mối tình nào quá đậm sâu. Cô giải thích rằng có 2 loại tình cảm khác nhau.  Đối với cô “người bồ” thì chỉ để đi chơi thôi, nhưng “người tình” mới là đặc biệt vì người tình là người mình thật sự yêu say đắm trong trái tim dù tình yêu đó câm nín, lặng lẽ, không cần phải bày tỏ.  Cô mỉm cười nhẹ nhàng tiếp lời: “Nếu tưởng tượng một tình yêu đẹp thì tôi vẫn thích nhất là người yêu lính nhưng thực sự tôi cũng chưa bao giờ có được một tình yêu trọn vẹn, đúng nghĩa.”

Nguồn gốc của bài hát “Tưởng Như Còn Người Yêu” mà nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc được cô Lê Thị Ý giải thích rằng cô viết rất nhiều bài thơ, trong một lần cụ Nguyễn Đức Quỳnh đọc thơ cô, cụ thích bài thơ “Thương Ca 1” quá rồi chuyển ngay cho nhạc sĩ Phạm Duy. Nhạc sĩ Phạm Duy đã hoàn tất bài nhạc phổ thơ trong vòng 15 phút. Ca sĩ Duy Quang là người đầu tiên trình bày bài hát này. Cô giải thích rằng cô chấp nhận nhạc sĩ Phạm Duy bỏ đi 2 câu thơ “Chiếc quan tài phủ cờ màu. Hằn lên ba vạch đỏ au phũ phàng…” trong bài thơ của cô cho bài hát được nhẹ nhàng hơn dù nó không thật sự đúng ý cô, vì cô muốn phân biệt rõ ràng đây là hình ảnh không lẫn vào đâu được của người quả phụ Việt Nam Cộng Hòa.

https://i1.wp.com/baotreonline.com/wp-content/uploads/2019/04/le-thi-y.jpg
Nhà thơ Lê Thị Ý (bên trái) và nhà văn Nguyễn Minh Nữu

Cô Lê Thị Ý chia sẻ cô bắt đầu sinh hoạt với nhóm Văn Bút từ năm 1970 khi cô theo gia đình từ Pleiku về sống ở Sài Gòn. Đặc biệt, vì cô luôn bị ám ảnh bởi thời cuộc khi cô còn ở Việt Nam nên thơ của cô thường là viết về chiến tranh và về lính. Tôi hỏi cô sáng tác nào cô tâm đắc nhất, cô nhoẻn miệng cười bảo rằng ở lứa tuổi bát tuần, cô không còn nhớ nhiều nhưng cô luôn nặng lòng với quê hương và cô xót xa nhắc đến “quê hương hai tì vết”, sông Gianh (chia cắt đất nước trong thời Trịnh – Nguyễn phân tranh) và sông Bến Hải (đất nước lại một lần nữa bị chia cắt  giữa Quốc Gia và Cộng Sản), nên cô có làm bài thơ “Vòng Tay Mẹ” về đứa bé thơ bị bom đạn giết chết hai lần. Trong bài thơ này, cô diễn tả sự nghiệt ngã của chiến tranh qua hình ảnh người mẹ trẻ đang thương khóc ôm đứa con mình đã chết trên tay thì đạn bom dội về một lần nữa giết chết cả hai mẹ con.

Tôi hỏi cô Lê Thị Ý bí quyết gì giúp cô luôn lạc quan và yêu đời.  Cô lại mỉm cười bảo: “Cái gì đối với tôi cũng nhẹ nhàng.  Nhưng cũng có lẽ vì bản chất thơ trong tôi mà chuyện gì tôi cũng không ‘serious’ nên không làm được việc gì lớn.  Tôi sống tự nhiên theo bản năng, không gò bó chính mình và cũng không bắt bẻ, chấp nê hay phê phán nhiều quá. Mình phải yêu người trước, rồi người ta sẽ yêu mình. Và khi chứng kiến những đau thương, khốn khó chung quanh mình thì tôi lại càng cảm thấy mình yêu đời và yêu người hơn.”

Tôi không tránh được tò mò và hỏi cô về những hối hận hay nuối tiếc gì cô có trong cuộc đời thì cô chân thật trả lời: “Tôi hối hận là đã không lập gia đình và có con. Nhưng bên cạnh đó tôi rất yêu và gần gũi gia đình lớn của mình. Tôi yêu các cháu đến đỗi tôi có cảm giác như không cần có con cái riêng của mình.  Và ngược lại các cháu và anh chị em chung quanh cũng rất thương yêu, chăm sóc tôi nên tôi không bao giờ cảm thấy buồn hay tủi thân.”

Năm 1981, cô Lê Thị Ý vượt biên sang trại tị nạn Songkhla, Thái Lan.  Sáu tháng sau cô sang định cư ở Maryland, USA.  Khi về hưu cô dọn về sống với gia đình người em ở Virginia. Cô dí dỏm kể thêm rằng khi cô sang Mỹ thì cô đã bốn mươi mấy tuổi, nhưng cô thấy rằng mình thích hợp với cuộc sống ở Mỹ ngay và mình phải ở Mỹ thôi vì khi ở Việt Nam cô không biết chạy xe đạp hay xe gắn máy. Cô nói khi sang Mỹ cô phải đi học lại, làm work study trong trường, và đi bán hàng. Dù cuộc sống bắt đầu với hai bàn tay trắng ở xứ người nhưng vật chất và tiền bạc không bao giờ làm cô lo lắng vì sau nhiều thăng trầm của cuộc đời, cô thấy rằng cái gì cũng vượt qua được, ngoại trừ thiếu tình yêu và cô may mắn là cô có được nhiều tình yêu trong cuộc đời cũng như tình yêu của những người trong gia đình lớn của mình.

Ngoài việc viết lách, cô Lê Thị Ý có những thú vui đơn giản hằng ngày như xem video clips tiếng Việt trên Youtube, gặp gỡ một số ít bạn bè trong giới văn/thi sĩ.  Cô so sánh tình cảm nam nữ mà cô xem trong phim của Việt Nam trên Youtube thì “họ gọi nhau là ‘mày/tao’, rồi xắn quần xắn áo lên đi đánh nhau, không còn gì lãng mạn nữa.”  Trong khi đó, thời của cô chỉ có một cái nắm tay đã run “lẩy bẩy”, và tình cảm nam nữ thời ấy đầy chất “thơ”. Và món ăn mà cô thích là món cà ri nhưng cô tự hào rằng mình nấu ngon nhất là món bún riêu.Tôi hỏi cô có muốn nhắn nhủ gì với độc giả báo Trẻ trước khi kết thúc buổi trò chuyện không. Với nụ cười hiền lành, cô nhìn mông lung rồi lấp lửng bảo: “Bỏ bớt…

Tôi sánh bước cùng cô Lê Thị Ý ra khỏi Sài Gòn Quán trong một buổi trưa giao mùa vùng Virginia mà lòng bỗng thấy lâng lâng, thanh thản. Mái tóc ngắn đen tuyền ôm gọn khuôn mặt sinh động, nhân hậu của cô. Đôi mắt long lanh, sáng ngời mỗi khi nhắc về người lính Việt Nam Cộng Hòa như một tình yêu đoan chắc cô dành riêng cho người tình trong mộng của mình.  Bóng dáng nhỏ nhắn, thanh mảnh trong bộ Âu phục trang nhã màu đen của cô trải dài nghiêng nghiêng trong ánh nắng rực rỡ. Tiếng hát của Ý Lan nghẹn ngào lại vang lên trong tim tôi: “Dài hơi hát khúc thương ca.  Thân côi khép kín trong tà áo đen...”

HHAT

Arlington, TX. Tháng Tư, 2019.

MOT GOA PHU VNCH.jpg

Thương Ca 1

“Ngày mai đi nhận xác chồng

Say đi để thấy mình không là mình

Say đi cho rõ người tình

Cuồng si độ ấy hiển linh bây giờ

Cao nguyên hoang lạnh ơ hờ

Như môi thiếu phụ nhạt mờ dấu son

Tình ta không thể vuông tròn

Say đi mà tưởng như còn người yêu

Phi cơ đáp xuống một chiều

Khung mây bàng bạc mang nhiều xót xa

Dài hơi hát khúc thương ca

Thân côi khép kín trong tà áo đen

Chao ơi thèm nụ hôn quen

Đêm đêm hẹn sẽ chong đèn chờ nhau

Chiếc quan tài phủ cờ màu

Hằn lên ba vạch đỏ au phũ phàng

Em không thấy được xác chàng

Ai thêm lon giữa hai hàng nến chong?

Mùi hương cứ tưởng hơi chồng

Nghĩa trang mà ngỡ như phòng riêng ai.”

Nguồn: http://baotreonline.com/le-thi-y-nguoi-tinh-muon-thuo-cua-linh/

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
13 Tháng Mười Một 2012(Xem: 9560)
Vì tôn trọng, bảo vệ Luật là tôn trọng bảo vệ nhân dân, lẽ phải, công lý và đạo đức xã hội, là nền tảng vững chắc của một chế độ dân chủ.
11 Tháng Mười Một 2012(Xem: 10020)
Vinh danh một đấng anh hùng Tướng Trần Nguyên Hãn quên mình vì dân Hậu Trần mạt vận thê lương Cha ông mất sớm, mẫu từ tha hương
06 Tháng Mười Một 2012(Xem: 17492)
Thế hệ trẻ còn một con đường dài ở phía trước. Vẫn còn đó con đường mà Cụ Phan Chu Trinh còn đang bỏ ngỏ nhưng rất sáng giá và tỏ ra có ưu thế trong tình hình nước ta hiện nay.
05 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11726)
Yêu thương kẻ khác mà phương hại đến mình thì đúng là khó. Thế nhưng chúng tôi còn bế tắc hơn nữa trong việc yêu thương chính mình. Chúng tôi không dám ăn mặc khác mọi người khi ra đường.
05 Tháng Mười Một 2012(Xem: 9891)
Nếu bà nội tôi còn sống lại ở thời nay chắc cũng sợ hãi mà la to: Các con ơi đừng có chống Tàu mà triều đình bắt nhốt tù.
29 Tháng Mười 2012(Xem: 10367)
Có đâu trên thế gian này lòng yêu nước cần phải được kín giấu, nếu không muốn bị xỉ vả, bị đấu tố, bị giam cầm tra tấn và bị tù đày?
26 Tháng Mười 2012(Xem: 10403)
Nhiều người cho rằng chiến tranh đã kết thúc hơn 30 năm rồi, vả lại Việt cộng cũng thay đổi rồi, sao lại chống? Với tôi, những bài học, những kinh nghiệm thương đau mà thế hệ Cha Anh đã có với Việt cộng nhắc tôi phải cảnh giác luôn luôn.
25 Tháng Mười 2012(Xem: 9996)
Đôi dòng viết vội để tỏ lòng mến phục và trân trọng tuổi trẻ Việt Nam cương quyết, can trường. Ước mong bạn nhỏ Phương Uyên lẫm liệt, uy mãnh như các chị Minh Hạnh, Thanh Nghiên, “Uy vũ bất năng khuất.”
21 Tháng Mười 2012(Xem: 25443)
hãy cùng nhau đấu tranh dành một nền Tự Do cho đất nước khỏi ách cộng sản và cùng chung vai xây dựng đất Việt phú cường. Chỉ có thếgiấc mơ Tự Do và Dân Chủ của nước mình mới trở thành sự thật được
13 Tháng Mười 2012(Xem: 11335)
I can tell you how to live, but I cannot give you eternal life I can love you with unconditional love... All of my life... and I will
10 Tháng Mười 2012(Xem: 12652)
Nhưng ngày nay, với sự phổ biến của công nghệ thông tin, chúng tôi đã biết nhiều hơn trước. Về lý do tại sao đã có và do ai gây ra cuộc chiến Việt Nam 1954-1975
04 Tháng Mười 2012(Xem: 12255)
Thơ Nguyễn Chí Thiện - không cần thiết tác giả là ai, Cám Ơn Nhà thơ Nguyễn Chí Thiện đã công bố cho nhân loại.VC tung hỏa mù, vô hiệu hóa tài sản vô giá này cho nhân loại.
04 Tháng Mười 2012(Xem: 11816)
Mi ngu si, mi chăng biết gì! Cha mẹ mi là dân tộc Việt Anh chị mi là dân tộc Việt Mi ngủ với ai mà là cha già của họ, hỡi Hồ Ly!
26 Tháng Chín 2012(Xem: 12214)
Một quân đội anh hùng không thể khom lưng đứng nhìn Trung cộng bắt giữ, đánh dập đồng bào ngư dân trên chính quê hương mình như hiện nay. Họ chiến thắng không phải vì họ tài giỏi mà thực chất họ được đặt vào cái thế "Kiểu gì cũng thắng".
25 Tháng Chín 2012(Xem: 12387)
Liệu ai đó có rút ra được gì từ bài học “tha tù cứu nước” để tiến tới dân chủ của Myanmar hay lời chân tình bàn về tự do và chữ tín của đứa con bị bỏ rơi Philipp Roesler khi đến Hà Nội.
24 Tháng Chín 2012(Xem: 12700)
Tới đây người dân bắt đầu bị phân hóa: người cúi đầu ngoan ngoãn sử dụng sự tuân phục không hé lời; kẻ biến sự tuân phục có lợi cho bản thân mình trong con đường hoan lộ danh lợi, tiền tài…
24 Tháng Chín 2012(Xem: 22595)
Trí thức là nguyên khí quốc gia Cho nên ta mới thảo Hịch này Xa gần nghiên cứu Trên dưới đều theo!
19 Tháng Chín 2012(Xem: 13997)
Nếu tôi có làm anh muôn vàn bực tức, xin anh cứ chửi tôi là thằng mất dạy, thằng láu cá, thằng bỉ ổi, thằng đê tiện, thằng vô học, thằng… thằng gì cũng được, hay bảo tôi là thằng không cha không mẹ, hay là thằng do… con gì sanh ra cũng được nốt, nhưng xin đừng bảo tôi là Việt Cộng
14 Tháng Chín 2012(Xem: 13490)
Trước chuyến thăm ngoại giao của Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hilary Clinton tới “Vương Quốc ở trung tâm thế giới” một luận điệu phê phán đầy mỉa mai đã lan tỏa như virut trên Sina Weibo, một mạng xã hội của Trung Quốc,
10 Tháng Chín 2012(Xem: 14567)
Gánh sơn hà nặng lắm một mình em hay cả hai chị em mình không thể nào gánh nổi! Chị ơi, làm thế nào để cả thế hệ của mình đủ sức gánh nổi sơn hà hả chị?
04 Tháng Chín 2012(Xem: 13252)
Những bánh xích chiến xa của cộng sản miền Bắc VN đã nghiền nát giấc mơ của gần 30 triệu người miền Nam đang mang khát vọng đưa Sài Gòn và miền Nam VN cất cánh bay lên như Singapore, Đài Loan, Thái Lan, Hàn Quốc ngày nay.
27 Tháng Tám 2012(Xem: 18472)
được sức mạnh đoàn kết của toàn dân mà các con rất cần vào lúc này. Phải công khai nhìn nhận các nỗ lực và hy sinh của người dân và quân đội Việt Nam Cộng Hòa đối với toàn vùng lảnh thổ của đất nước.
20 Tháng Tám 2012(Xem: 14698)
Như cha ông đã làm như thế Gái nối chí Bà Trưng, Bà Triệu Trai Bình Định vương Lê Lợi, Quang Trung Quyết liều thân vì dân, vì nước
19 Tháng Tám 2012(Xem: 14437)
Theo tôi thì tuổi trẻ luôn đúng và họ đã đúng. Đảng Cộng sản và Bác Hồ của họ đâu phải đại diện cho nền Văn hoá Việt Nam, ngược lại họ giết chết nền văn hoá dân tộc bằng cách đem phục vụ cho lý tưởng cộng sản sai trái và đầy hoang tưởng.
19 Tháng Tám 2012(Xem: 13650)
Lòng quyết tử tiến lên đường gió bụi Hai bàn tay thề phục lại sơn hà Thái bình dương quyết san bằng nguồn nhục tủi Đem máu đào thề rửa sạch máu yêu ma
15 Tháng Tám 2012(Xem: 12293)
Tôi tin rằng người Việt có đủ trí tuệ sáng suốt tìm được cho VN một lộ trình dân chủ phù hợp với thực tế, tránh cho VN rơi vào một hệ thống chuyên chế
13 Tháng Tám 2012(Xem: 13969)
Tuổi trẻ Việt Nam cần lắng nghe để nhìn rõ thực trạng của đất nước. Nhận rõ con đường các bạn phải đi vì đã đến lúc không thể ngồi yên
08 Tháng Tám 2012(Xem: 78028)
Tưởng theo Đảng cho em điều học hỏi Học làm người xây dựng nước nhà Nam Thật tủi thay chúng dạy phải đi làm Phải ngăn cản bọn biểu tình yêu Nước
07 Tháng Tám 2012(Xem: 11984)
Đây không phải là một phóng sự hay một bài nghiên cứu xã hội với những phương pháp khoa học của nó - mà chỉ là những điều vụn vặt mắt thấy tận nơi, tai nghe tận chỗ - ghi lại môt cách trung thực.
05 Tháng Tám 2012(Xem: 12756)
Mấy vần thơ mộc mạc đó mạnh hơn những bài bình luận thời cuộc. Vì đó là những câu thơ nói sự thật, đọc lên tất cả mọi người thấy đau nhức trong lòng.
31 Tháng Bảy 2012(Xem: 88981)
Trong mấy ngày gần đây,truyền thông đưa tin Trung Cộng quyết định thành lập thành phố Tam Sa (Hoàng Sa và Trường Sa) thể hiện tham vọng Đại Hán bá quyền,người VN chúng ta,dù ở bất cứ nơi nào,...bằng mọi cách bão vệ non sông cẩm tú.
30 Tháng Bảy 2012(Xem: 13602)
Sau 4000 năm mưu sinh trên sân nhà Biển Đông của tiền nhân để lại có một cái “Lưỡi Bò” chín khúc của Trung Quốc chìm ở dưới mà nay Trung Quốc mới vớt lên và cảnh báo cho Việt Nam đừng đi nhầm vào đó nữa “nguy hiểm” lắm!
23 Tháng Bảy 2012(Xem: 13880)
Nghe Thái Bá Tân kể chuyện bạn nghĩ sao? Riêng tôi khi đóng trang blog của ông lại nỗi cay đắng cứ dìm mình vào buồn bã chừng như không thề thoát ra. Thơ Thái Bá Tân rồi đây sẽ được rất nhiểu người thuộc vì nó dễ nhớ đã đành mà hơn thế nó làm cho người ta khóc người ta cười, giận dữ, khinh bỉ lẫn xót thương…
01 Tháng Bảy 2012(Xem: 13163)
Trong hiện tình của đất nước, người Việt Nam không có chọn lựa nào khác hơn là hãy cùng nhau đi chung một con đường. Con đường của khí phách làm người Việt Nam. Con đường của tự do dân chủ. Tự do dân chủ là xu thế chung của lịch sử loài người
26 Tháng Sáu 2012(Xem: 14275)
Bây giờ những Tố Hữu, Chế Lan Viên đã nằm xuống; cả những Văn Cao, Nguyễn Mạnh Tường. Bây giờ là lúc của Phan Thị Vàng Anh, Nguyễn Ngọc Tư, Tạ Duy Anh. Ước gì những con người ấy sẽ tới lúc không còn phải ngậm ngùi
21 Tháng Sáu 2012(Xem: 14966)
Nhưng tôi không vọng tưởng rằng một ngày nào đó quý vị sẽ thay đổi. Quý vị sẽ mãi mãi là người dân của một đất nước tụt hậu, tham nhũng, ô nhiễm và không được bạn bè quốc tế coi trọng.
14 Tháng Sáu 2012(Xem: 12303)
Những “anh ba”, “chị năm” đó bây giờ đang sống trong những biệt thự cao sang, có kẻ hầu người hạ và những chàng sinh viên một thời bồng bột nay chỉ là những “kẻ lạ của hoàng hôn” “lặng nghe những dư âm sâu lắng của quá khứ đọng lại, rồi trôi theo những món ăn với một vị đắng đắng”
06 Tháng Sáu 2012(Xem: 13410)
Tôi đã thấy trong tim anh rực lửa Lửa tiên rồng thời Quốc Toản ra quân Lửa hiên ngang bất khuất, đốt hung thần Quân bán Nước: quên cội nguồn Dân tộc…
06 Tháng Sáu 2012(Xem: 14436)
Nhà nước không thành công trong cuộc chiến chống mại dâm, ma túy và tệ nạn xã hội nhưng đã rất thành công trong việc dẹp tan những buổi thể hiện lòng yêu nước của nhân dân.
06 Tháng Sáu 2012(Xem: 13622)
Nền tự do mà người dân miền Nam an hưởng trước 1975 sẽ không bao giờ có được nếu không có những sự hy sinh cao cả của những chiến sĩ QLVNCH cùng sát cánh với những người lính của các quân binh chủng Hoa Kỳ, những người lính Mỹ đó giờ chúng ta gọi là cựu quân nhân Hoa Kỳ tham chiến tại Việt Nam.
06 Tháng Sáu 2012(Xem: 13867)
Cuộc chiến giữa doanh nhân Đặng Thị Hoàng Yến và các thế lực chính quyền đang gièm pha trù dập bà, sẽ là một nỗ lực để xác định các quy tắc của trò chơi, và sẽ mục tiêu tranh đấu của tầng lớp tư bản mới tại Việt Nam…
03 Tháng Sáu 2012(Xem: 13938)
Văn hóa suy đồi, tinh thần khiếp nhược chính là những thứ chúng ta phải chung tay từng giờ để tháo gỡ, hầu mang lại một nội lực mới cho dân tộc. Có nội lực ấy rồi, không những chúng ta có thể dễ dàng xóa bỏ chế độ độc tài, mà còn có thể tiến vào chế độ dân chủ tự do không chút trở ngại.
31 Tháng Năm 2012(Xem: 13700)
Cá nhân tôi, vì tôi là người được hưởng tự do nên tôi không có những suy nghĩ của người phải sống trong gông cùm nô lệ. Tôi muốn tất cả mọi người phải được tự do như tôi.
19 Tháng Năm 2012(Xem: 30526)
khi về đến nhà tôi sẽ phải báo tin cho các con tôi là công an Việt Nam đã giữ bố. Chắc Khoa, Trí sẽ buồn nhưng các cháu sẽ hiểu. Và nếu các cháu chia sẻ được những khó khăn với bố mẹ trong lúc này, các cháu cũng biết được những giá trị về trách nhiệm của bố mẹ đối với quê hương, đối với cội nguồn của mình.
16 Tháng Năm 2012(Xem: 20378)
Và còn biết bao nhiêu điều xin nhường cho các coment bình luận... Quốc ca của một đất nước phần nào cũng thể hiện quan điểm của một dân chế độ đúng không các bạn? Chẳng trách hôm nay chúng ta...
11 Tháng Năm 2012(Xem: 14119)
tôi tin rằng nhân dân và sau này là lịch sử, là người công bằng nhất phán xét cái đúng, cái sai, cái thiện, cái ác. Tôi xác tín như vậy nên tôi chẳng sợ gì cả, kể cả tù tội, cái chết. Tôi phải trả nợ cho những người đã nằm xuống trong đó có những bạn bè thân thiết của chúng tôi.
10 Tháng Năm 2012(Xem: 14787)
Riêng với người Việt Nam, tôi nghĩ câu chuyện của Trần Quang Thành có thể là một nguồn cảm hứng lớn. Từ ông, chúng ta có thể nghĩ ngợi được nhiều điều liên quan đến chúng ta. Và đất nước của chúng ta.
15 Tháng Tư 2012(Xem: 14414)
Đây cũng chính là thời điểm mà người Việt hải ngoại cần đoàn kết, chung sức thúc đẩy cổ động và hậu thuẩn mạnh mẻ cho những tuổi trẻ can đảm trong nước.
15 Tháng Tư 2012(Xem: 12795)
Dân tộc Việt không thể làm được điều ấy, nếu quân đội không đứng lên cùng với họ. Quân đội, những người lính của nhân dân, các anh còn ngủ đến bao giờ?
13 Tháng Tư 2012(Xem: 14012)
Trong trường hợp đó, quý dân trong nước hãy ráng chịu còng lưng, bịt mồm, bịt tai, bịt luôn cả mắt vài thế hệ nữa, vài thập niên nữa, cho tới khi quyết tâm nổi dậy một lần.