6:20 SA
Thứ Ba
16
Tháng Tư
2024

NHÂN TÍNH - Minh Diện

27 Tháng Sáu 201312:00 SA(Xem: 9152)
NHÂN TÍNH
nhantinhTrên chuyến bay từ thành phố Nam Ninh đến Bắc Kinh (Trung Quốc) tháng giêng năm ngoái, anh Vũ Ân, giảng viên của trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn thành phố Hồ Chí Minh, ngồi cạnh tôi. Trong khi tôi thiu thiu ngủ thì anh cầm một tờ tạp chí chăm chú đọc.
Bỗng anh đập vai tôi, nói:
- Nhìn này Minh Diện!
Anh chỉ trang báo in hình một bà già, cưi tít mắt, tay cầm tờ giấy ghi công trạng. Dưới tấm hình ghi:
“Mẹ chiến sỹ Lee”.
Tấm ảnh đó được đăng kèm với mẩu chuyện như sau:
“Năm ấy Lee tròn 18 tuổi, là con út trong gia đình. Căm thù bọn xâm lược Việt Nam, Lee tình nguyện gia nhập Giải phóng quân Trung quốc. Chỉ sau năm tháng huấn luyện trong đơn vị bộ binh thiện chiến của thủ trưởng Phàm, Lee đã trở thành một chiến sỹ xuất sắc, đặc biệt có tài bắn tỉa bách phát bách trúng. Với tinh thần chiến đấu cao, Lee đã được ra biên giới phía Nam”.
Sau khi kể quá trình hành quân và tham gia chiến đấu của tên lính trẻ này, bài báo viết tiếp:
“Ngày 1 tháng 10 năm 1979, kỷ niệm Quốc Khánh, Lee hứa quyết tâm lập công. Hôm đó Lee ra trận địa từ sáng sớm mật phục gần quân địch. Gần trưa Lee phát hiện được mục tiêu. Tên lính Việt Nam thấp lùn thoăn thoắt chạy trong chiến hào. Lee rê mũi súng theo cái bóng loắt choắt ấy. Tên lính không hề phát hiện thấy Lee, mặc dù Lee ở cách nó hai chục bước chân. Nó đến chỗ thằng bạn nó uống nước. Lee dán mắt vảo thước ngắm chờ đợi thời cơ, như hồi nhỏ rình bắn chim sẻ. Kia rồi, tên lính lấy bình toong nước, nhô cao người , ngửa cổ lên tu. Chắc nó khát lắm nên mất hết cảnh giác! Nó nhô hẳn cả bộ ngực lép kẹp vì đói khát lên. Lee nín thở xiết cò: Đoàng! Tên lính Việt kêu ối lên, máu nó vọt ra ngực, nó ngã sấp xuống chiến hào. Nó không hề biết bị bắn từ hướng nào. Tên lính bạn nó vội đứng lên đỡ bạn. Lee lại bình tĩnh lấy đường ngắm. Đoàng! Tên này đổ vật xuống đè lên xác tên kia. Nhanh như chớp Lee vọt sang cắt mỗi tên lính một cái tai mang về báo cáo thành tích. Chỉ cần có hai viên đạn chiến sĩ Lee tiêu diệt được hai tên lính Việt. Thủ trưởng Phàm đã biểu dương Lee, vì Lee là chiến sỹ đã giết được tất cả 5 tên lính Việt Nam, mừng ngày Quốc khánh!
Lee được thưởng, liềnviết thư về báo công với mẹ. Bà mẹ sung sướng cầm thư Lee đi khoe khắp làng xóm. Mấy ngày sau bà viết thư động viên Lee giết thật nhiều lính Việt Nam, gửi những cái tai của chúng về cho mẹ! Lá thư của mẹ Lee gửi tới, Lee mang đọc cho các bạn nghe…”.
Sau khi kể tiếp những ngày tháng Lee ở biên giới, rồi bị thương, xuất ngũ, bài báo đó dẫn lời bà già: “Lee con tôi bây giờ làm cán bộ thôn. Nó thường đi kể chuyện cho học sinh các trường học trong thôn, trong xã nghe chiến công của nó!”.
Đọc bài báo tôi rùng mình vì ghê tởm!
Anh Vũ Ân nói:
- Dã thú quá!
Trong chiến tranh, lúc lâm trận, người bên trận tuyến này bắn người trận tuyến bên kia là chuyện bình thường. Nhưng một tên lính bắn tỉa chờ đúng lúc đối phương ngửa cổ uống một ngụm nước cho đỡ cơn khát để nổ súng, rồi cắt tai đối phương, và tỏ ra thích thú về điểu đó, thì thật vô nhân đạo.
Chiến tranh là bất đắc dĩ, nghĩa vụ phải cầm súng xung trận, nhưng ngay cả trong hoàn cảnh éo le như vậy, con người vẫn phải có nhân tính. Hơn nữa luật pháp quốc tế đã quy định về tính nhân đạo trong chiến tranh. Lăn xả vào chém giết, coi giết người là một kỹ nghệ, một trò vui, giết để tỏ ra là anh hùng hảo hán, lấy tiếng khen như tên lính Lee kia, và hớn hở khi con mình giết người như mẹ của hắn, thì rõ ràng lả mất hết nhân tính rồi. Nhưng chuyện đó ở Trung Quốc lại có truyền thống từ lâu đời, và xuất hiện nhan nhản trong những bộ phim đang chiếu trên TiVi nước ta.
Sau chiến tranh, có một trường hợp tương tự xảy ra trong chiến tranh chống Mỹ nhưng cách nhìn nhận hoàn toàn trái ngược, mà nhà văn Minh Chuyên bạn tôi đã kể trong một bộ phim tài liệu cách đây khá lâu.
Homer Stetdy sinh sống ở làng Bamberg, tiểu bang Carolina, Mỹ. Tháng 2-1968, Homer sang Việt Nam, biên chế tại Đại đội 8, Tiểu đoàn 1, Sư đoàn bộ binh số 4, đồn trú tại Gia lai. Homer rời Việt Nam tháng 3-1970 với cấp bậc thiếu tá.
Lần đó, trên mặt trân Tây Nguyên, Homer đã bắn chết một chiến sỹ Quân đội nhân dân Việt Nam và ông coi đó là một hành động giết người.
Ông kể:
“Vào khoảng 12 giờ trưa ngày 18-3-1969, đại đội tôi đóng chốt tại cứ điểm 20, trên quả đồi 467, thuộc huyện Ayn tỉnh Gia Lai. Tôi được chỉ định đi phát khẩu phần ăn cho mọi người, thì bất ngờ gặp người lính Việt Cộng. Anh ta xuất hiện tại khúc cua trên con đường mòn. Lưỡi lê sáng loáng trên nòng súng của anh ta lăm lăm chĩa thẳng vế phía tôi. Tôi kêu to: “Chiêu hồi! Chiêu hồi!”. Tức kêu gọi đầu hàng.
Anh lính Việt Cộng xông lên. Tôi đã nổ súng trước khi mũi lê cùa anh đâm vào người tôi.
Lúc đó tôi hoảng sợ đến mức không làm chủ được mình, tôi chỉ định bắn anh ta bị thương. Anh ta còn quá trẻ, trên đầu đội chiếc mũ cứng mới, bộ quân phục màu xanh còn nguyên nếp gấp. Anh nằm sõng soài trước mặt tôi, vẻ mặt bình thản như đang ngủ.
Tôi cúi xuống thu nhặt chiếc ba lô và những giấy tờ tùy thân của anh ta. Những giấy tờ này sau đó tôi gửi về Mỹ nhờ mẹ tôi cất giữ.”
Tại làng Bamberg bang Carolina, người mẹ của Homer nhận được chiếc ba lô và các di vật do con bà gửi về, kèm theo lá thư. Biết con mình đã giết chết một người lính Việt Cộng, bà run sợ khóc, và nói với chồng mình: “Ở ViệtNam, người mẹ của người lính này hẳn đau khổ lắm vì phải mất một người con. Người con của bà lại chính do con mình giết hại. Ông ơi, một ngày nào đó, ông và tôi, một trong hai người, nếu ai còn khỏe, sẽ cùng Homer sang Việt Nam trả lại những di vật này cho gia đình người thân của anh lính xấu số này và xin lỗi họ!”.
Từ đó bà coi các di vật, là một một phần linh hồn của người lính tử trận.
Homer và gia đình anh luôn day dứt, vì tội ác do Homer gây ra. Vợ Hamer đã lập bàn thờ Phật, thờ những di vật người lính tử trận theo phong tục ViệtNam, còn Homer liên hệ khắp nơi để tuy tìm gia đình, thân nhân của người lính Việt Cộng.
Bốn mươi năm sau, qua bao nhiêu thư từ, bao nhiêu cuộc gặp giỡ và hơn chục lần từ Mỹ bay qua Việt Nam, được sự giúp đỡ tận tâm của nhà văn Minh Chuyên, Homer Stetdy cùng vợ anh và bạn bè anh đã thực hiện được lời nguyện của cha mẹ anh: Họ có mặt tại Gia Lai, đưa hài cốt của liệt sỹ Huỳnh Ngoc Đảm, đơn vị C67, quê quán làng Nha, xã Thái Giang, huyện Thái Thụy, tỉnh Thái Bình vế nơi an nghỉ cuối cùng.
Hai người lính Việt Nam hy sinh trên hai trận tuyến khác nhau, trước mùi súng của hai kẻ thù xâm lược khác nhau. Hai “ông giặc” có cách hành xử với người lính Việt cũng hoàn toàn khác nhau; sự phân định rõ hai nửa cực đoan của nhân tính. Người lính Mỹ nổ súng trong một tình huống bất khả kháng, nếu anh ta không bắn, mũi lê của đối phương sẽ đâm vào người anh ta. Anh ta ân hận vì đã giết chết một con người mà anh
ta chỉ muốn làm bị thương. Tâm tư và hành động của anh lính Mỹ, Homer hoàn toàn trái ngược với tâm tư và hành động của tên lính Trung Quốc, Lee. Tên lính này giết đối phương khi người đó chưa hề có một động thái gì gây nguy hiểm cho hắn, hắn giết người như một niềm đam mê, như rình bắn một con chim sẻ, hả hê ngắm nghía cái chết của đồng loại như con thú vừa giết được con mồi.
Người mẹ của Homer, từ suy nghĩ đến hành động toát lên tính nhân văn của con người, có sự đồng cảm sâu xa với người mẹ có con tử trận, và bà nghĩ ngay đến nghĩa vụ của mình. Còn người mẹ của Lee bộc lộ dã tâm của con vật.
Hai cuộc chiến tranh đều đã đi qua, mỗi người lính như bản thân tôi đã có đủ thời gian nhìn lại để chiêm nghiệm và suy ngẫm. Rất tiếc còn có những kẻ vẫn còn định kiến, như mù lòa trước hiên thực khách quan! Không ai quên những tội ác của đế quốc Mỹ đã gây ra trên lãnh thổ Việt Nam, nhưng cũng không thể phủ nhận những việc làm thể hiện tính nhân đạo, và mong muốn khép lại quá khứ của chính phủ và nhân dân Mỹ trong mấy chục năm qua.
Không gì có thể che được tội ác của bọn bành trướng bá quyền Trung Quốc gây ra trên đất nước ta, tội ác mà Đảng cộng sản Việt Nam đã chỉ ra là “Trời không dung đất không tha!” (Tạp chí cộng sản 3-1979).
Hơn ba mươi năm qua, Trung Quốc chưa hề có bất kỳ một hành động nào góp phần cùng Việt Nam giải quyết hậu quả chiến tranh do họ gây ra, như tìm kiếm hài cốt liệt sỹ, rà phá bom mìn, như chính phủ Mỹ làm. Ngược lại, họ vẫn chiếm đóng 65 km2 lãnh thổ Việt Nam trên đất liền, chiếm Hoàng Sa và các đảo Cô Lin, Gạc Ma, bãi Chữ Thập…của chúng ta.
Người Trung Quốc vẫn gào thét: “Hãy dạy cho Việt Nam bài hoc thứ hai đi!”, “Hãy tiêu diệt Việt Nam đi!”, “Mao Trạch Đông đâu? Đặng Tiểu Bình đâu? Còn ai dám vung dao không?” (Dẫn nguồn từ China Daily, Tin tức tài chính. Club China, Hoàn cầu).
Mỉa mai thay khi khi có kẻ mang danh giáo sư, tiến sỹ và mang hàm đại tá Quân đội nhân dân Việt Nam như Trần Đăng Thanh lại tỉnh bơ ngoác miệng nói “Trung Quốc nhường cơm sẻ áo cho Việt Nam và tình đoàn kết môi hở răng lạnh!”.
Mới đây Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng thăm Lào Cai. Ông căn dặn cán bộ nhân dân tỉnh địa đầu biên giới này: “Tiếp tục xây dựng hòa bình và hữu nghị, chống âm mưu phá hoại từ bên ngoài, ổn định hợp tác phát triển cùng nước bạn!”.
Trên tờ báo Tin tức tài chính Trung Quốc lại sặc mùi chiến tranh: “Quân đội Trung Quốc sẽ không ngần ngại ra tay nếu các nước thiếu tôn trọng chủ quyền lãnh thổ của Trung Quốc quanh khu vực Tam Sa!”.
Nơi ấy có xương máu của 64 chiến sỹ Hải Quân Việt Nam đổ xuống trước mũi súng của quân xâm lược Trung Quốc, ngày 14-3-1988.
Tiếng hô của người chiến sĩ đã ngã xuống: “Thà hy sinh không để mất biển đảo của Tổ Quốc” như còn vang vọng.
 Quá khứ đã mở cho mỗi chúng ta một góc nhìn vào hiện tại và tương lai.

M.D.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Năm 2023(Xem: 1775)
Chân thành cám ơn nhân dân và đất nước Hoa kỳ, một đất nước cơ hội và nhân bản, chúc mừng gia đình anh cựu học sinh khóa 6
19 Tháng Năm 2023(Xem: 1741)
Biển thơ mộng nhưng biển cũng nguy hiểm. Là một thuyền nhân, tôi có kinh nghiệm về điều này. Khi một con sóng kinh khủng cấp 5 đổ ập xuống con thuyền của các bạn
24 Tháng Tư 2021(Xem: 7653)
Pháo binh thuộc quân đoàn và sư đoàn sẽ khai mào bằng một loạt đại bác vào sáng sớm mai để yểm trợ cho bộ binh tấn công.
20 Tháng Tư 2021(Xem: 7023)
Hơn nữa, do kho dự trữ nhiên liệu và đạn dược, đặc biệt là đạn đại bác, đã gần cạn, bắt đầu từ tháng Hai, ông thực hiện hai chương trình
20 Tháng Tư 2021(Xem: 6612)
Họ dự trù sẽ có cuộc hoảng loạn đối với hằng ngàn người Mỹ và các đồng minh của Nam Việt, các thợ thuyền công chức và bạn bè họ trong thành phố thiếu phòng ngự.
30 Tháng Tư 2020(Xem: 22900)
Chúng ta không nên sợ hãi hay xấu hổ khi tỏ lòng tôn kính với quốc kỳ Việt Nam thực sự. Chúng ta nên cố gắng hết sức để dạy thế hệ trẻ tiếng Việt
16 Tháng Giêng 2020(Xem: 27864)
Có 2 thứ bạn phải luôn ghi nhớ, đó là thực hiện những điều trên và làm thật tốt chúng trong cuộc sống hàng ngày.
30 Tháng Mười Một 2019(Xem: 27352)
sự công khai mới sẽ tiếp tục trỗi cao lên và ngân vang xa hơn trên suốt con đường đưa ta đến thế giới hòa giải, tình thân, và hòa bình mới.
11 Tháng Chín 2019(Xem: 27587)
song dù thành công hay thất bại, thì Hoàng Chí Phong vẫn là một "siêu phẩm" đi vào lịch sử đấu tranh đòi dân chủ của nhân loại.
29 Tháng Sáu 2019(Xem: 7646)
không biết các bạn trẻ cùng trang lứa ở đất quê cha đang nghĩ gì? Hay vẫn chưa tỉnh cơn mê. Hay chỉ biết rơi nước mắt vì trái banh trên sân cỏ
19 Tháng Tư 2019(Xem: 8005)
Tháng Tư lại về, ký ức đau thương của người dân miền Nam lại gợi nhớ những chết chóc tang thương do cuộc chiến phi nghĩa của cộng sản Bắc Việt tạo ra
30 Tháng Năm 2017(Xem: 14471)
Đời này tới đời kia, người dân chỉ biết biết cắm cúi sống và cắm cúi làm việc. Nghĩa là đi từ kiếp con người sang kiếp của loài vật.
17 Tháng Ba 2017(Xem: 42111)
GIỚI TRẺ DẤN THÂN YÊU NƯỚC CÀNG NGÀY CÀNG NHIỀU ,THÌ TỔ QUỐC QUÊ HƯƠNG VIỆT NAM SẼ SỚM CÓ TỰ DO ,DÂN CHỦ, PHÚ CƯỜNG
15 Tháng Ba 2017(Xem: 26125)
Hãy cùng theo dõi Video Clip này đến hết, để nếu mình còn thương còn nhớ VN, thì chúng ta sẽ chờ dịp góp phần công sức với những trí thức đấu tranh
13 Tháng Hai 2016(Xem: 16598)
Hình ành tiêu biểu cùa Western Insuranc văn phòng hội ái hữư Biên Hòa California
15 Tháng Sáu 2015(Xem: 12125)
Những đồng bào của tôi ơi, nhất là những người trẻ trong nay mai sẽ phải kê vai nâng cả một gánh sơ hà, xin đừng để cho kẻ xấu ác tiếp tục khủng bố bằng cụm chữ răn đe “hãy tránh xa chính trị.”
07 Tháng Tư 2015(Xem: 9725)
chúng tôi miễn dịch với mọi sự dối trá và độc ác của cộng sản, nhiều người vẫn đang đi tìm tự do, và sẽ có ngày chân lý sẽ chiến thắng.
30 Tháng Ba 2015(Xem: 9318)
Chỉ còn mỗi cách là toàn dân Tổng Nổi Dậy lôi cổ chúng xuống và đuổi chúng ra khỏi bờ cõi trao chúng cho giặc Tầu là xong
15 Tháng Ba 2015(Xem: 9994)
Các thế hệ tương lai tại Việt Nam xứng đáng được nghe, được nghĩ, được nói điều chân thật, được hưởng một đất nước lành lặn, sạch sẽ. Ngày ấy sẽ tới.
02 Tháng Ba 2015(Xem: 9087)
Cho đến bao giờ ngày này không phải để cho người cười kẻ khóc, mà chỉ còn là một vết sẹo thời gian trong lòng mọi người Việt Nam?
07 Tháng Hai 2015(Xem: 10392)
“Đừng về để dẫm vào đường cụt. Trên mảnh đất này, người tài không có cơ hội. Vì tương lai của con, hãy đi đi!”
12 Tháng Giêng 2015(Xem: 10354)
Bọn chúng, khi đuối lí, chỉ có mỗi một cách, đó là giơ nắm đấm lên. Đừng học lũ mất dạy đó, ông ạ.
11 Tháng Giêng 2015(Xem: 9282)
Lời của bài hát nầy tôi thấy rất hay rất" tâm tư", nó diễn tả rất đúng cuộc sống nơi " thiên đường " mà tôi đang sống.
22 Tháng Mười 2014(Xem: 10765)
một người Việt Nam bình thường, đơn giản như hạt gạo, củ sắn, củ khoai, con mắm, ngọn rau nhưng cũng vô cùng cao quý
02 Tháng Mười 2014(Xem: 24367)
Tương lai đất nước nằm trong tay bạn, đừng thờ ơ, đừng làm ngơ.
24 Tháng Chín 2014(Xem: 10308)
chín mươi hay một trăm cũng chỉ có một thời tuổi trẻ và khi qua đi, tuổi trẻ sẽ không bao giờ trở lại.
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 13757)
mong chờ có ai đó đứng ra trả lời những câu hỏi trên, như đã nêu ra sự thật về Hoàng Sa.
13 Tháng Năm 2014(Xem: 10191)
Chủ nhật ngày 18 tháng Năm năm 2014, Toàn quốc xuống đường! Hãy xuống đường để nhà cầm quyền Việt Nam thấm thía rằng số phận họ gắn liền với dân tộc Việt Nam
01 Tháng Năm 2014(Xem: 9555)
Thật lạ khi ai cũng biết cha mẹ quan trọng hơn, nhưng một vài người lại dành nhiều yêu thương, giấy bút, tâm trí hơn cho những thần tượng ở đâu đó.
01 Tháng Năm 2014(Xem: 13951)
Lần thứ nhất khi đội quân chiến thắng vào Sài Gòn năm 1975, trong khi tất cà mọi người trong đội quân chúng tôi đều hớn hở cười thì tôi lại khóc
30 Tháng Tư 2014(Xem: 10006)
Ba mươi tháng tư đến như tên khách lạ, không mời, không mong, không đợi, không chờ, đến nhà gõ cửa không hỏi, không chào. Ba mươi tháng tư, một nửa miền Nam cúi đầu dưới họng súng đi theo một nửa miền Bắc đau thương xã hội chủ nghĩa
15 Tháng Tư 2014(Xem: 8968)
Vừa biểu tình thầm lặng trong mưa Vừa nhắc nhở cô bác chống Tàu xâm lăng
10 Tháng Tư 2014(Xem: 10119)
Chẳng biết viết gì hơn bao nhiêu người khắp trong nước và thế giới đã viết về anh, tôi chỉ xin phép hương hồn anh và gia đình anh thứ lỗi cho tôi về những gì “có ý khác
07 Tháng Tư 2014(Xem: 9480)
chó là con vật được đánh giá cao vì sự thông minh, lanh lợi, lòng trung thành, tình cảm chan chứa, và nhất là mối thân hữu tự nhiên đối với loài người.
03 Tháng Tư 2014(Xem: 12801)
Hãy hy vọng và cầu nguyện, ngay cả khi chúng ta bị phản bội, đang thất bại, hoặc gặp hoạn nạn… Tất cả rồi cũng trôi qua với cuộc đời tạm thời này
25 Tháng Ba 2014(Xem: 11232)
Thật xấu hổ nếu 4000 năm văn hiến chỉ là một chương trong sách lịch sử chứ không được thể hiện trong cách hành xử đời thường
21 Tháng Ba 2014(Xem: 23371)
Cuộc Chiến Quốc Cộng đang đi vào giai đoạn kết thúc. Số phận của Đảng Cộng Sản Việt Nam và chế độ Việt Cộng đã được quyết định, vấn đề còn lại chỉ là khi nào và bằng cách nào.
28 Tháng Hai 2014(Xem: 10346)
tuổi trẻ Việt Nam và người dân yêu chuộng tự do dân chủ sẽ là người tiên phong quyết định vận mạng của đất nước cho VIỆT NAM NGÀY MAI
27 Tháng Hai 2014(Xem: 11947)
Vũ điệu trên những xác chết... Sự ngu dốt của một thiếu tá... Sự chết lịm của một chính thể.
24 Tháng Hai 2014(Xem: 14497)
Ukraine cũng là bài học để mà họ có thể nhìn, nếu học tích cực hơn, thì họ nhìn theo một quan điểm tích cực, tức là quan hệ nhân - quả, "Tôi muốn nói tới quan hệ ai bắn vào nhân dân...
24 Tháng Hai 2014(Xem: 9362)
Hiện tại nước Nga đã vĩnh biệt CNCS, nhưng như con chim một lần bị tên bắn, Nhân dân Ukraina giờ đây nhìn thấy cành cây cong vẫn cứ run rẩy dù cành cây có điểm những nụ hồng.
18 Tháng Hai 2014(Xem: 9385)
Là một người quan sát về lịch sử, tôi biết là lịch sử, mặc dù được khép kín trong quá khứ, vẫn luôn luôn mở rộng ra tương lai.
18 Tháng Giêng 2014(Xem: 11244)
Nên chăng phải in câu “Người tiêu thụ vé số kiến thiết từ trẻ em, người già, người tàn tật là tiếp tay với vi phạm pháp luật” trên từng tờ vé số kiến thiết
22 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 9592)
Việt Dzũng đã ra đi, nhưng tinh thần và lý tưởng phục vụ cho tha nhân, cho quê hương đất nước cùng dòng nhạc của anh vẫn còn tồn tại và sẽ sống mãi trong lòng những người thương mến anh.
22 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 9439)
Mỗi con người sinh ra đều có điều kiện và giới hạn của họ. Vấn đề là mỗi người phải cố gắng sống và làm việc để phát triển hết mức khả năng của mình.
22 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 9666)
Xin Anh, nhờ Ơn Trên, phù hộ cách riêng cho những ai còn sống đang tiếp tục con đường Anh từng đồng hành và gây nguồn cảm hứng.
20 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 10158)
Sau hai mươi năm hoạt động không ngừng nghỉ trên mọi lãnh vực và được nổi danh khắp nơi, được hàng triệu người ái mộ (nhứt là giới trẻ ở hải ngoại), nhưng cũng có lúc Việt Dzũng cảm thấy rất cô đơn.