8:39 SA
Thứ Năm
18
Tháng Tư
2024

Chế Lan Viên, người cha của bạn tôi - Trúc Xanh

26 Tháng Sáu 201212:00 SA(Xem: 14273)

Chế Lan Viên, 


người cha của bạn tôi

Trúc Xanh



Tôi chưa bao giờ coi Chế Lan Viên là cái “đinh” gì.

Vậy mà tôi học chung với con gái lớn của Chế Lan Viên, Phan Thị Thắm.

Đó là những năm trung học, theo chữ mới là “cấp hai”. Thắm người thâm thấp, nước da bánh mật. Khi cười khoe hàm răng nhỏ, trắng muốt. Đôi mắt Thắm đen, khi cười bỗng dài ra, lúng liếng. Thắm hay cười lắm, ít ra là với tôi. Không hiểu từ lúc nào chúng tôi hút vào nhau vì hai đứa đều cùng thích nghe và kể truyện cười.

Tôi thích truyện cười nhưng phải là truyện đứng đắn cơ, loại truyện đăng trong báo Thời Nay của Sài-Gòn-trước-75. mãi sau này mới biết những truyện ấy được dịch từ tạp chí Reader’s Digest. Còn truyện của Thắm, tôi không biết Thắm kiếm đâu ra, tức nhiên cái cười XHCN thì sức mấy mà (dám) tục, lơ tơ mơ lại bị kiểm thảo là “văn hóa đồi trụy” ngay. Hai đứa tôi giờ ra chơi khều nhau ra một góc thủ thỉ rồi rũ ra cười. Tôi cười khoe hai răng nanh mèo nhọn hoắt, Thắm cười khoe mấy cái răng chuột bé choắt. 

Chúng tôi không bao giờ nói chuyện về thơ.

Dĩ nhiên tôi biết cha của Thắm là Chế Lan Viên (CLV). Thắm không bao giờ giới thiệu bố mình thế này, bố mình thế kia, nhưng mấy đứa trong lớp xầm xì, rồi thày cô lâu lâu bỏ nhỏ. Lần nào bị hỏi tới Thắm chỉ cười bẽn lẽn, trả lời qua quít. Giá như Thắm nói nhiều về cha hơn một chút thì tôi đã biết Chế Lan Viên là một nhà thơ nổi tiếng. Đàng này, tôi chỉ biết ông họ Chế ấy qua những bài thơ được giảng trong lớp mà thôi.

Rồi với đôi tay trắng từ Đinh, Lý, Trần, Lê...
Đảng làm nên công nghiệp.
Điện trời ta là sóng nước sông Hồng
An Dương Vương hãy dậy cùng ta xây sắt thép,
Loa thành này có đẹp mắt Người chăng?
(Tổ Quốc Bao Giờ Đẹp Thế Này Chăng - CLV)

Không, tôi không biết và cũng chả cần biết Chế Lan Viên là “con cái nhà ai” hết. Mà biết làm gì vì thật ra đứa nào cũng học môn Văn với nửa lỗ tai thôi, học đủ để lên lớp thôi. Cả thày lẫn trò đều biết vào đại học là phải lo rèn Toán Lý Hóa Sinh, hơi đâu để ý tới mấy lão “bôn” làm gì. Thắm làm luận cũng tầm tầm, chưa bao giờ nổi bật trong lớp, còn thơ thì tôi chưa thấy bài nào. Có lẽ bao nhiêu tinh túy thơ văn cha mẹ đều dồn cả vào cô gái út, Phan Thị Vàng Anh. Mãi tới giờ này tôi vẫn còn nhớ bài thơ “Mèo Con Đi Học” với cây bút chì và mẩu bánh mì con con của cô bé Vàng Anh. Thấy chưa, đâu phải tôi không biết thích thơ, tôi chỉ không biết thích thơ… dở.


blank 
Gia đình Chế Lan Viên (Phan Ngọc Hoan, Vũ Thị Thường, Phan Thị Thắm, Phan Thị Vàng Anh)


Thắm đậu đại học, tôi cũng đậu vì cả hai đứa đều học gạo như điên. Thắm là con gia đình cách mạng nên khỏi nói. Tôi mất hộ khẩu vì gia đình đi vượt biên “bị ta bắt được tha về”, coi như khỏi thi luôn. Nhưng cha tôi giả con dấu phường, đóng vào đơn xin thi, thế là qua phà. Từ đó, chúng tôi không gặp lại nhau nữa. 

Mãi sau này, đôi khi tôi chợt nhớ tới Thắm. Đó là những lúc đọc báo, nghe tin về các COCC, CCOC, CCCC – con ông cháu cha, con các ông cả, con cháu các cụ. Những tên oắt con, láo lếu, học thì dốt, nhưng rất giỏi xài tiền, chơi gái, chơi xe. Thắm ngày trước ăn vận giản dị lắm. Tôi còn có khi diện áo ca-rô, quần bò – từ những thùng quà Mỹ gởi về, nhưng Thắm thì lúc nào cũng áo cánh trắng, quần đen. Mỗi lúc nghĩ tới Thắm, tôi lại vẩn vơ tự hỏi “Giá như đứa con nào của các cán bộ cộng sản đều được như Thắm thì nước mình đã khá rồi”. Nhưng đời không có chỗ cho các ước mơ tầm phào kiểu đó, đời là theo định luật Galileo Galilei, một vật rơi tự do trong thì chỉ có thể rơi càng lúc càng nhanh mà thôi (1).

Nhưng cũng có người khi rơi ý thức được mình đang rơi. Cuối đời, Chế Lan Viên làm những bài thơ có giọng khác, rất khác…

Mậu Thân 2.000 người xuống đồng bằng
Chỉ một đêm, còn sống có 30
Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2.000 người đó?
Tôi!

Tôi - người viết những câu thơ cổ võ
Ca tụng người không tiếc mạng mình
trong mọi cuộc xung phong.
Một trong ba mươi người kia ở mặt trận về sau mười năm
Ngồi bán quán bên đường nuôi đàn con nhỏ

Quán treo huân chương đầy, mọi cỡ,
Chả huân chương nào nuôi được người lính cũ!
Ai chịu trách nhiệm vậy?
Lại chính là tôi!
(Ai? Tôi! – CLV)

Trong bài “Chế Lan Viên và ba niềm sửng sốt”, Trần Mạnh Hảo viết: “Nếu không có Cách Mạng Tháng Tám chắc Chế Lan Viên vẫn còn phải núp vào Chiêm Thành mà khóc than nỗi vong quốc xa xưa.” Vậy thì có “Cách Mạng Giải Phóng miền Nam” rồi, đất nước “sạch bóng giặc” rồi, cớ sau Chế vẫn còn than còn khóc; không những thế, nước mắt bây giờ phải dấu tuốt vào trong, nước mắt khoét sâu vào lòng thành giếng.

Hằng ngày anh khoét sâu vào hang, vào giếng thẳm lòng mình.
Xem cái vết thương nội tâm kia là tài sản.
Đi đâu, làm cũng lắng nghe tiếng vang từ giếng, từ hang động ấy.
(Giếng – CLV)

Đâu rồi một Chế Lan Viên ngùn ngụt sục sôi, “Hãy đem máu ta ra mà gìn giữ - Nửa thân thể miền Bắc này cho ruột thịt phương Nam!” (Sao Chiến Thắng - CLV). Phải chăng đến khi thấy phương Nam chả có gì là đói nghèo cả, chả có gì là “phồn vinh giả tạo” cả, thì Chế mới vỡ mộng, tỉnh ngộ. Ôi, bao nhiêu năm bị Đảng dối lừa, cho ăn bánh vẽ.



blank 
Chế Lan Viên

Chưa cần cầm lên nếm, anh đã biết là bánh vẽ.
Thế nhưng anh vẫn ngồi vào bàn cùng bè bạn,
Cầm lên nhấm nháp.
Chả là nếu anh từ chối,
Chúng sẽ bảo anh phá rối
Đêm vui
(Bánh Vẽ – CLV)


Ủa, hình như tôi đang viết bài luận bình giảng... đề bài “Em hãy phân tích tâm trạng của Chế Lan Viên qua thơ của ông”. Không viết kiểu đó nữa đâu, rầu rĩ lắm, kể chuyện cười nghe chơi thôi.

Bồ muốn nghe một chuyện dzui không ?
Nghe chứ. Kể đi!
Có một nhà danh thơ kia, người ta bảo ông í nổi tiếng nhờ có “3 niềm sửng sốt”. Sai bét!Thật ra, ông í có tới “5 niềm sửng sốt” lận đó.
Tại sao là năm?
Bởi có lần ông í bảo “An Dương Vương hãy dậy cùng ta xây sắt thép”. Đùng một cái, nảy nòi ra Vinashin – Quả đấm thép. Không sửng sốt là gì?
Đó là “bốn sửng sốt”, còn năm?
Rồi đến khi Vinashin lăn đùng ngã ngửa, chỉ còn là Vinasỉn – Cục cứt thép. Vậy thì không là “năm sửng sốt” hay sao?

Không biết Thắm có cười nổi? Có thể Vàng Anh sẽ cười, như tôi có dạo đã cười và thích mê các truyện tình-mới-lớn của cô. Nhưng bây giờ, tôi lại nghĩ nhiều hơn về Thắm. Thì ra ngày đó, tôi thích Thắm không phải chỉ vì chúng tôi có cùng “gu” thích truyện tiếu lâm. Thì ra, tôi thích Thắm vì chất giọng Hà Nội chuẩn, ấm áp, giọng bắc-kỳ-54 chứ không eo éo của loại bắc-kỳ-75. Tôi thích cô bạn ấy, cô gái hồn hậu, nhỏ nhẹ, lễ phép, chăm ngoan.

Chỉ tới khi đọc được bút ký “Cha Tôi” của Phan Thị Vàng Anh tôi mới biết Thắm được thừa hưởng tính chăm học từ cha. Vàng Anh kể rằng cha cô rất ham học, ham đọc sách báo, “thấy tờ báo nào ở cạnh cha cũng cầm lên đọc, khi thấy mẹ tôi cầm quyển sách nào đi ngang cha cũng nhìn cho được cái gáy sách, dù đã không hiểu được gì nữa.” Thế nhưng, có cái gì đó không bình thường trong kiểu mê sách này, dường như Chế chỉ muốn bấu víu vào các con chữ để không phải nghĩ đến điều gì đó, ở Chế Lan Viên, không có vẻ ung dung thư thái của các văn nhân thi sĩ tiêu dao cùng chữ nghĩa. Vàng Anh kể:

“Cứ vậy, đầu óc của cha tôi không lúc nào thảnh thơi, đôi lúc tôi nghĩ, cha đã già rồi, đã có một vị trí ít ai dám mơ tới trong văn học rồi, sao cha không nghỉ ngơi một chút. Cha dạy chúng tôi: “Phải học, học không phải để vui, mà để không ai giết được mình!”
Tôi đọc, rợn cả người!

Tại sao phải dùng một hình tượng ghê gớm đến thế? Ai toan giết mình? Mà tại sao họ lại tính giết mình? Hay chính Chế Lan Viên khi nhìn xuống đôi bàn tay của chính mình, đôi bàn tay cả đời cầm bút, để thấy chính đôi bàn tay ấy đã đẩy những Phùng Cung, Trần Dần, Lê Đạt, Quang Dũng, Văn Cao, và biết bao nhiêu con người nữa của hai tờ báo Nhân Văn và Giai Phẩm vào cái chỗ người không ra người, ma không ra ma. Thế thì, ai đã giết ai? 

Và thơ này rơi đến tay anh.
Anh bảo đấy là tôi.
Không phải!
Nhưng cũng chính là tôi – Người có lỗi,
Đã phải giết đi bao nhiêu cái
Có khi không có tội như mình.
(Trừ Đi - CLV)

Lòng tôi sao phân vân quá. Một đàng, tôi thật giận cho ông Chế Lan Viên với những bài thơ đáng xấu hổ, để rồi giờ đây “ngàn năm bia miệng”. Nhưng đàng khác, tôi lại muốn cám ơn ông Phan Ngọc Hoan đã làm một người cha tốt, ông không giống mấy cán cộng khác, ông đã nuôi dạy hai người con của mình thật đàng hoàng, nhờ đó tôi mới có được một cô bạn tuổi thơ thật dễ thương như Thắm để nhớ tới.

Bây giờ những Tố Hữu, Chế Lan Viên đã nằm xuống; cả những Văn Cao, Nguyễn Mạnh Tường. Bây giờ là lúc của Phan Thị Vàng Anh, Nguyễn Ngọc Tư, Tạ Duy Anh. Ước gì những con người ấy sẽ tới lúc không còn phải ngậm ngùi “Với tôi, tất cả như vô nghĩa / Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau” nữa. Tôi biết, đời không có chỗ cho những “ước gì”, “giá như” đâu, đời là theo định luật Newton, nhưng không phải Newton đã từng nói “Lực và Phản Lực” (Định luật Newton thứ ba) đó sao? Lực càng to Phản Lực càng lớn – Nơi nào có áp bức, nơi đó có đấu tranh. Cứ chờ mà xem!
(1) Giả thiết: vật tương đối nhỏ, đoạn rơi ngắn, không kể sức cản của không khí.
- “bôn” : là tiếng gọi tắt của “bôn-sê-vích” (большевик, tiếng Anh là bolshevik). Theo tiếng Nga, chữ “đa số” là Большинство (bolshinxtvơ – bolshinstvo) và “thiểu số” là меньшинство (menshinxtvơ - menshinstvo). Đảng Bolshevik là tiền thân của Đảng Cộng Sản Nga. Trong thời Chiến Tranh Lạnh, chữ “bolhsie” được dùng ở phương Tây chỉ loại người thiên tả, hung hăng, quá khích, thích nổi loạn. Sau năm 1975 ở miền Nam VN, “bôn” được dùng để chỉ kẻ hùa theo cộng sản để làm trò tồi bại, lố bịch.
- “cứt thép”: chữ đúng là “cứt sắt”. Trong quá trình luyện sắt thép, đá vôi được nung chung với quặng sắt để hút các tạp chất ra khỏi sắt nguyên chất. Hợp chất “bẩn” nay được gọi là “cứt sắt” hay “xỉ”.
- Đọc “Cha Tôi” – Phan Thị Vàng Anh
- Nghe Trần Mạnh Hảo nói về Chế Lan Viên Mặc Lâm, RFA, 14/01/2012
- Đọc Thơ Chế Lan Viên
- Trong Nhân Văn Giai Phẩm – Chương 14 – Phùng Cung (của Thụy Khuê) có đoạn:
Ba người nắm hồ sơ và hoạt động đắc lực nhất trong vụ thanh trừng Nhân Văn Giai Phẩm là Chế Lan Viên, Hoàng Trung ThôngĐào Vũ. Nhưng Chế Lan Viên khôn khéo hơn hai người kia, ông không viết bài đánh nên không có văn bản “để đời”. Nhưng ông thù Phùng Cung vì bài Dạ Ký, trong đó Phùng Cung vẽ biếm họa một số chân dung văn học, đặc biệt bốn vị “tứ bất tử”: Tố Hữu, Chế Lan Viên, Hoài Thanh và Nguyễn Đình Thi, có thêm “đương kim vô địch khôn” Tô Hoài, và vẽ cả các bạn đồng hành Quang Dũng, Văn Cao, Hoàng Cầm, Lê Đạt.
Tất nhiên Chế Lan Viên không thể thích bức chân dung “nhà thơ giả thiểu số” chuyên dùng khoa “Phật vận” tức là “lấy tiếng chó làm chuẩn để cân đong đánh giá sự gian ngay” mà Phùng Cung hoạ về mình. Bài Dạ Ký đối với bốn vị lãnh đạo văn nghệ “tứ bất tử” là không thể chấp nhận được. Đặc biệt với Chế Lan Viên, sự “phạm thượng” có thể sánh ngang vụ Việt Bắc đối với Tố Hữu. Chế Lan Viên, cuối cùng, đứng lên đề nghị phải lập tức điều công an đến khám nhà và bắt Phùng Cung.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
22 Tháng Mười Một 2012(Xem: 10130)
ọc “diễn văn đưa tiễn” trong ngày trọng đại của ông vì hôm đó tất cả vợ con và cháu chắt của ông đều có mặt, và ông muốn họ được nghe một “ông xếp” nói bằng trái tim chứ không phải chỉ bằng miệng lưỡi.
13 Tháng Mười Một 2012(Xem: 9560)
Vì tôn trọng, bảo vệ Luật là tôn trọng bảo vệ nhân dân, lẽ phải, công lý và đạo đức xã hội, là nền tảng vững chắc của một chế độ dân chủ.
11 Tháng Mười Một 2012(Xem: 10019)
Vinh danh một đấng anh hùng Tướng Trần Nguyên Hãn quên mình vì dân Hậu Trần mạt vận thê lương Cha ông mất sớm, mẫu từ tha hương
06 Tháng Mười Một 2012(Xem: 17491)
Thế hệ trẻ còn một con đường dài ở phía trước. Vẫn còn đó con đường mà Cụ Phan Chu Trinh còn đang bỏ ngỏ nhưng rất sáng giá và tỏ ra có ưu thế trong tình hình nước ta hiện nay.
05 Tháng Mười Một 2012(Xem: 11725)
Yêu thương kẻ khác mà phương hại đến mình thì đúng là khó. Thế nhưng chúng tôi còn bế tắc hơn nữa trong việc yêu thương chính mình. Chúng tôi không dám ăn mặc khác mọi người khi ra đường.
05 Tháng Mười Một 2012(Xem: 9891)
Nếu bà nội tôi còn sống lại ở thời nay chắc cũng sợ hãi mà la to: Các con ơi đừng có chống Tàu mà triều đình bắt nhốt tù.
29 Tháng Mười 2012(Xem: 10367)
Có đâu trên thế gian này lòng yêu nước cần phải được kín giấu, nếu không muốn bị xỉ vả, bị đấu tố, bị giam cầm tra tấn và bị tù đày?
26 Tháng Mười 2012(Xem: 10403)
Nhiều người cho rằng chiến tranh đã kết thúc hơn 30 năm rồi, vả lại Việt cộng cũng thay đổi rồi, sao lại chống? Với tôi, những bài học, những kinh nghiệm thương đau mà thế hệ Cha Anh đã có với Việt cộng nhắc tôi phải cảnh giác luôn luôn.
25 Tháng Mười 2012(Xem: 9996)
Đôi dòng viết vội để tỏ lòng mến phục và trân trọng tuổi trẻ Việt Nam cương quyết, can trường. Ước mong bạn nhỏ Phương Uyên lẫm liệt, uy mãnh như các chị Minh Hạnh, Thanh Nghiên, “Uy vũ bất năng khuất.”
21 Tháng Mười 2012(Xem: 25434)
hãy cùng nhau đấu tranh dành một nền Tự Do cho đất nước khỏi ách cộng sản và cùng chung vai xây dựng đất Việt phú cường. Chỉ có thếgiấc mơ Tự Do và Dân Chủ của nước mình mới trở thành sự thật được
13 Tháng Mười 2012(Xem: 11335)
I can tell you how to live, but I cannot give you eternal life I can love you with unconditional love... All of my life... and I will
10 Tháng Mười 2012(Xem: 12652)
Nhưng ngày nay, với sự phổ biến của công nghệ thông tin, chúng tôi đã biết nhiều hơn trước. Về lý do tại sao đã có và do ai gây ra cuộc chiến Việt Nam 1954-1975
04 Tháng Mười 2012(Xem: 12255)
Thơ Nguyễn Chí Thiện - không cần thiết tác giả là ai, Cám Ơn Nhà thơ Nguyễn Chí Thiện đã công bố cho nhân loại.VC tung hỏa mù, vô hiệu hóa tài sản vô giá này cho nhân loại.
04 Tháng Mười 2012(Xem: 11815)
Mi ngu si, mi chăng biết gì! Cha mẹ mi là dân tộc Việt Anh chị mi là dân tộc Việt Mi ngủ với ai mà là cha già của họ, hỡi Hồ Ly!
26 Tháng Chín 2012(Xem: 12212)
Một quân đội anh hùng không thể khom lưng đứng nhìn Trung cộng bắt giữ, đánh dập đồng bào ngư dân trên chính quê hương mình như hiện nay. Họ chiến thắng không phải vì họ tài giỏi mà thực chất họ được đặt vào cái thế "Kiểu gì cũng thắng".
25 Tháng Chín 2012(Xem: 12387)
Liệu ai đó có rút ra được gì từ bài học “tha tù cứu nước” để tiến tới dân chủ của Myanmar hay lời chân tình bàn về tự do và chữ tín của đứa con bị bỏ rơi Philipp Roesler khi đến Hà Nội.
24 Tháng Chín 2012(Xem: 12698)
Tới đây người dân bắt đầu bị phân hóa: người cúi đầu ngoan ngoãn sử dụng sự tuân phục không hé lời; kẻ biến sự tuân phục có lợi cho bản thân mình trong con đường hoan lộ danh lợi, tiền tài…
24 Tháng Chín 2012(Xem: 22594)
Trí thức là nguyên khí quốc gia Cho nên ta mới thảo Hịch này Xa gần nghiên cứu Trên dưới đều theo!
19 Tháng Chín 2012(Xem: 13995)
Nếu tôi có làm anh muôn vàn bực tức, xin anh cứ chửi tôi là thằng mất dạy, thằng láu cá, thằng bỉ ổi, thằng đê tiện, thằng vô học, thằng… thằng gì cũng được, hay bảo tôi là thằng không cha không mẹ, hay là thằng do… con gì sanh ra cũng được nốt, nhưng xin đừng bảo tôi là Việt Cộng
14 Tháng Chín 2012(Xem: 13490)
Trước chuyến thăm ngoại giao của Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hilary Clinton tới “Vương Quốc ở trung tâm thế giới” một luận điệu phê phán đầy mỉa mai đã lan tỏa như virut trên Sina Weibo, một mạng xã hội của Trung Quốc,
10 Tháng Chín 2012(Xem: 14565)
Gánh sơn hà nặng lắm một mình em hay cả hai chị em mình không thể nào gánh nổi! Chị ơi, làm thế nào để cả thế hệ của mình đủ sức gánh nổi sơn hà hả chị?
04 Tháng Chín 2012(Xem: 13252)
Những bánh xích chiến xa của cộng sản miền Bắc VN đã nghiền nát giấc mơ của gần 30 triệu người miền Nam đang mang khát vọng đưa Sài Gòn và miền Nam VN cất cánh bay lên như Singapore, Đài Loan, Thái Lan, Hàn Quốc ngày nay.
27 Tháng Tám 2012(Xem: 18472)
được sức mạnh đoàn kết của toàn dân mà các con rất cần vào lúc này. Phải công khai nhìn nhận các nỗ lực và hy sinh của người dân và quân đội Việt Nam Cộng Hòa đối với toàn vùng lảnh thổ của đất nước.
20 Tháng Tám 2012(Xem: 14698)
Như cha ông đã làm như thế Gái nối chí Bà Trưng, Bà Triệu Trai Bình Định vương Lê Lợi, Quang Trung Quyết liều thân vì dân, vì nước
19 Tháng Tám 2012(Xem: 14436)
Theo tôi thì tuổi trẻ luôn đúng và họ đã đúng. Đảng Cộng sản và Bác Hồ của họ đâu phải đại diện cho nền Văn hoá Việt Nam, ngược lại họ giết chết nền văn hoá dân tộc bằng cách đem phục vụ cho lý tưởng cộng sản sai trái và đầy hoang tưởng.
19 Tháng Tám 2012(Xem: 13649)
Lòng quyết tử tiến lên đường gió bụi Hai bàn tay thề phục lại sơn hà Thái bình dương quyết san bằng nguồn nhục tủi Đem máu đào thề rửa sạch máu yêu ma
15 Tháng Tám 2012(Xem: 12293)
Tôi tin rằng người Việt có đủ trí tuệ sáng suốt tìm được cho VN một lộ trình dân chủ phù hợp với thực tế, tránh cho VN rơi vào một hệ thống chuyên chế
13 Tháng Tám 2012(Xem: 13969)
Tuổi trẻ Việt Nam cần lắng nghe để nhìn rõ thực trạng của đất nước. Nhận rõ con đường các bạn phải đi vì đã đến lúc không thể ngồi yên
08 Tháng Tám 2012(Xem: 78027)
Tưởng theo Đảng cho em điều học hỏi Học làm người xây dựng nước nhà Nam Thật tủi thay chúng dạy phải đi làm Phải ngăn cản bọn biểu tình yêu Nước
07 Tháng Tám 2012(Xem: 11982)
Đây không phải là một phóng sự hay một bài nghiên cứu xã hội với những phương pháp khoa học của nó - mà chỉ là những điều vụn vặt mắt thấy tận nơi, tai nghe tận chỗ - ghi lại môt cách trung thực.
05 Tháng Tám 2012(Xem: 12755)
Mấy vần thơ mộc mạc đó mạnh hơn những bài bình luận thời cuộc. Vì đó là những câu thơ nói sự thật, đọc lên tất cả mọi người thấy đau nhức trong lòng.
31 Tháng Bảy 2012(Xem: 88981)
Trong mấy ngày gần đây,truyền thông đưa tin Trung Cộng quyết định thành lập thành phố Tam Sa (Hoàng Sa và Trường Sa) thể hiện tham vọng Đại Hán bá quyền,người VN chúng ta,dù ở bất cứ nơi nào,...bằng mọi cách bão vệ non sông cẩm tú.
30 Tháng Bảy 2012(Xem: 13602)
Sau 4000 năm mưu sinh trên sân nhà Biển Đông của tiền nhân để lại có một cái “Lưỡi Bò” chín khúc của Trung Quốc chìm ở dưới mà nay Trung Quốc mới vớt lên và cảnh báo cho Việt Nam đừng đi nhầm vào đó nữa “nguy hiểm” lắm!
23 Tháng Bảy 2012(Xem: 13880)
Nghe Thái Bá Tân kể chuyện bạn nghĩ sao? Riêng tôi khi đóng trang blog của ông lại nỗi cay đắng cứ dìm mình vào buồn bã chừng như không thề thoát ra. Thơ Thái Bá Tân rồi đây sẽ được rất nhiểu người thuộc vì nó dễ nhớ đã đành mà hơn thế nó làm cho người ta khóc người ta cười, giận dữ, khinh bỉ lẫn xót thương…
01 Tháng Bảy 2012(Xem: 13163)
Trong hiện tình của đất nước, người Việt Nam không có chọn lựa nào khác hơn là hãy cùng nhau đi chung một con đường. Con đường của khí phách làm người Việt Nam. Con đường của tự do dân chủ. Tự do dân chủ là xu thế chung của lịch sử loài người
21 Tháng Sáu 2012(Xem: 14966)
Nhưng tôi không vọng tưởng rằng một ngày nào đó quý vị sẽ thay đổi. Quý vị sẽ mãi mãi là người dân của một đất nước tụt hậu, tham nhũng, ô nhiễm và không được bạn bè quốc tế coi trọng.
14 Tháng Sáu 2012(Xem: 12302)
Những “anh ba”, “chị năm” đó bây giờ đang sống trong những biệt thự cao sang, có kẻ hầu người hạ và những chàng sinh viên một thời bồng bột nay chỉ là những “kẻ lạ của hoàng hôn” “lặng nghe những dư âm sâu lắng của quá khứ đọng lại, rồi trôi theo những món ăn với một vị đắng đắng”
06 Tháng Sáu 2012(Xem: 13410)
Tôi đã thấy trong tim anh rực lửa Lửa tiên rồng thời Quốc Toản ra quân Lửa hiên ngang bất khuất, đốt hung thần Quân bán Nước: quên cội nguồn Dân tộc…
06 Tháng Sáu 2012(Xem: 14435)
Nhà nước không thành công trong cuộc chiến chống mại dâm, ma túy và tệ nạn xã hội nhưng đã rất thành công trong việc dẹp tan những buổi thể hiện lòng yêu nước của nhân dân.
06 Tháng Sáu 2012(Xem: 13622)
Nền tự do mà người dân miền Nam an hưởng trước 1975 sẽ không bao giờ có được nếu không có những sự hy sinh cao cả của những chiến sĩ QLVNCH cùng sát cánh với những người lính của các quân binh chủng Hoa Kỳ, những người lính Mỹ đó giờ chúng ta gọi là cựu quân nhân Hoa Kỳ tham chiến tại Việt Nam.
06 Tháng Sáu 2012(Xem: 13867)
Cuộc chiến giữa doanh nhân Đặng Thị Hoàng Yến và các thế lực chính quyền đang gièm pha trù dập bà, sẽ là một nỗ lực để xác định các quy tắc của trò chơi, và sẽ mục tiêu tranh đấu của tầng lớp tư bản mới tại Việt Nam…
03 Tháng Sáu 2012(Xem: 13937)
Văn hóa suy đồi, tinh thần khiếp nhược chính là những thứ chúng ta phải chung tay từng giờ để tháo gỡ, hầu mang lại một nội lực mới cho dân tộc. Có nội lực ấy rồi, không những chúng ta có thể dễ dàng xóa bỏ chế độ độc tài, mà còn có thể tiến vào chế độ dân chủ tự do không chút trở ngại.
31 Tháng Năm 2012(Xem: 13698)
Cá nhân tôi, vì tôi là người được hưởng tự do nên tôi không có những suy nghĩ của người phải sống trong gông cùm nô lệ. Tôi muốn tất cả mọi người phải được tự do như tôi.
19 Tháng Năm 2012(Xem: 30525)
khi về đến nhà tôi sẽ phải báo tin cho các con tôi là công an Việt Nam đã giữ bố. Chắc Khoa, Trí sẽ buồn nhưng các cháu sẽ hiểu. Và nếu các cháu chia sẻ được những khó khăn với bố mẹ trong lúc này, các cháu cũng biết được những giá trị về trách nhiệm của bố mẹ đối với quê hương, đối với cội nguồn của mình.
16 Tháng Năm 2012(Xem: 20378)
Và còn biết bao nhiêu điều xin nhường cho các coment bình luận... Quốc ca của một đất nước phần nào cũng thể hiện quan điểm của một dân chế độ đúng không các bạn? Chẳng trách hôm nay chúng ta...
11 Tháng Năm 2012(Xem: 14119)
tôi tin rằng nhân dân và sau này là lịch sử, là người công bằng nhất phán xét cái đúng, cái sai, cái thiện, cái ác. Tôi xác tín như vậy nên tôi chẳng sợ gì cả, kể cả tù tội, cái chết. Tôi phải trả nợ cho những người đã nằm xuống trong đó có những bạn bè thân thiết của chúng tôi.
10 Tháng Năm 2012(Xem: 14787)
Riêng với người Việt Nam, tôi nghĩ câu chuyện của Trần Quang Thành có thể là một nguồn cảm hứng lớn. Từ ông, chúng ta có thể nghĩ ngợi được nhiều điều liên quan đến chúng ta. Và đất nước của chúng ta.
15 Tháng Tư 2012(Xem: 14413)
Đây cũng chính là thời điểm mà người Việt hải ngoại cần đoàn kết, chung sức thúc đẩy cổ động và hậu thuẩn mạnh mẻ cho những tuổi trẻ can đảm trong nước.
15 Tháng Tư 2012(Xem: 12790)
Dân tộc Việt không thể làm được điều ấy, nếu quân đội không đứng lên cùng với họ. Quân đội, những người lính của nhân dân, các anh còn ngủ đến bao giờ?
13 Tháng Tư 2012(Xem: 14011)
Trong trường hợp đó, quý dân trong nước hãy ráng chịu còng lưng, bịt mồm, bịt tai, bịt luôn cả mắt vài thế hệ nữa, vài thập niên nữa, cho tới khi quyết tâm nổi dậy một lần.