6:13 SA
Thứ Tư
9
Tháng Bảy
2025

HỒN PHỐ LAO XAO…Nguyên Tú My

23 Tháng Bảy 20248:12 CH(Xem: 3125)
                                                                                        HỒN PHỐ LAO XAO

Xa Sài Gòn một thời gian đủ dài để tôi nhận ra rằng mình cũng là một kẻ cực đoan ghê gớm.
Ký ức về Sài Gòn cùa tôi nhất định nằm lì trong một khoảng không gian nhất định của quá khứ, bất chấp những thay đổi vun vút mà thời gian đem lại. Ví von hơn nữa, tôi tơ tưởng về Sài Gòn ngày xưa là một cô gái đang độ đôi mươi đẹp thuần khiết, dịu dàng nên bây giờ rất khó để chấp nhận một Sài Gòn mới mẻ được tân trang phù phiếm đắp vá như người phụ nữ quá thì vội vàng níu kéo tuổi xuân. Khi tôi nói ra điều này chắc chắn sẽ có nhiều bạn trẻ không đồng ý với lối so sánh khập khiễng ấy nhưng tôi tin bạn sẽ hiểu khi mười năm, hai mươi năm sau đến một lúc nào đó bạn có được một quá khứ đủ đầy thì Sài Gòn của ngày hôm nay sẽ trở thành một nỗi niềm lưu luyến khôn nguôi trong ký ức riêng của bạn.
Tôi thích sưu tập hình ảnh cũ hay lắng nghe những câu chuyện kể về Sài Gòn ngày xưa từ người lớn. Khác với Hà Nội đằm thắm mưa phùn lây rây, hoa sữa ngát hương trên phố hay Huế cổ kính với lăng đền xưa cũ, dòng sông Hương mượt mà uốn quanh. Ký ức về Sài Gòn luôn là đường phố, quán xá và những tà áo trắng trong giờ tan học. Nhưng nói thế vẫn chưa đủ vì Sài Gòn là một biểu tượng của sức sống không ngừng chảy bắt nguồn trong từng sinh hoạt của người dân phố thị.
Chẳng hạn vào sáng tinh mơ, bạn có thể nghe được những tiếng động rất đặc trưng báo rằng thành phố đang thức dậy. Gần nhà tôi có một bác chạy xe lam thường khởi hành rất đúng giờ. Khi tôi nghe tiếng máy xe nổ phành phạch là biết rằng đã bốn giờ sáng. Con phố nhỏ rùng rình ngái ngủ rồi tỉnh giấc dần theo tiếng động, tiếng lao xao ở ngoài đường lớn. Bắt đầu một buổi sáng của tôi là việc quét lá rụng trên sân vun lại thành đống lớn chờ khi lá khô ba tôi sẽ đốt. Tôi thích ngửi mùi lá khô có thoang thoảng hương thơm của những đoá hoa nở trên cành cao. Về sau này, hàng xóm đông đúc hơn ba tôi không muốn phiền nên những chiếc lá rơi được hốt ngay vào thùng rác. Tôi không thích nhìn những chiếc lá mơn mởn bị vùi dập ấn vào thùng rác một cách bội bạc như thế nên hàng ngày vẫn chăm chỉ quét lá rồi vun đống chờ lá mục tàn.
Nói về cỏ hoa có lẽ chẳng bao giờ hết chuyện. Hoa đẹp muôn màu muôn vẻ thì đã đành, đến lá cũng đa dạng, mỗi cây mỗi kiểu. Lá hoa Sứ (hay còn gọi là hoa Đại) to, màu sậm có gân lớn. Lá hoa Hoàng Anh nhỏ và cũng mịn màng hơn. Lá hoa Ngọc Lan to bản, có màu xanh ngọc đẹp và thơm nhưng tôi luôn cảnh giác với loại cây lá này vì nếu không may bạn sẽ chộp được một con sâu cũng màu xanh ngọc mập ú nằm ngo ngoe lẫn dưới lá. Hàng xóm nhà tôi vẫn thường ghé qua xin hoa Ngọc Lan. Có người vô ý níu cây bẻ gẫy cả cành lớn thật đau lòng. Để tránh cảnh tàn phá từ những bàn tay bạo tàn, anh tôi thường hái cả túi hoa để sẵn trong nhà dành chia cho mọi người.
Sài Gòn không có nhiều cỏ hoa nhưng bù lại cây to bóng mát cũng nhiều. Muốn tránh trời trưa nắng đổ, nếu thời gian còn chút thong dong cứ rẽ vào những con đường nho nhỏ mát rượi bởi tàng cây cao có lá đan vào nhau rợp bóng. Những con đường lá me của Sài Gòn đã làm nên bao nhiêu thơ nhạc lãng mạn về vẻ đẹp của Sài Gòn. Tôi nhớ những vĩa hè bằng gạch kẻ ô vuông nhỏ làm mỗi bước đi cứ dập dềnh trên đôi giầy gót nhọn. Thỉnh thoảng ở nơi góc phố nào đó, một chái hiên được nâng lên nhô ra ngoài vỉa hè, vài ba bộ bàn ghế gỗ kê chênh vênh là đủ cho người Sài Gòn mượn cớ dừng chân để uống một ly café phin nâu đen đậm đà rồi ngắm nhìn người đi qua lại trên đường.
Người Sài Gòn quen thuộc với hàng quán như một phần lẻ của đời sống không thể thiếu. Vào tuổi học trò, hàng quán là những xe bán quà vặt ở trước cổng trường. Bò bía, chè, gỏi đu đủ… là những món thật quen thuộc và luôn được các cô, các cậu học sinh chiếu cố tận tình.
Nói đến chuyện ăn quà người ta hay đổ oan cho các cô con gái. Nếu bạn đi qua các trường nam sinh như Chu Văn An hay Cao Thắng, nhìn cảnh các cậu người đứng, kẻ ngồi trên xe tay bưng đĩa gỏi đu đủ húp đến cạn giọt nước cuối cùng trong đĩa thì sẽ thấy cái tội “ăn quà mỏ khoét” không phải chỉ có các cô. Lớn lên chút nữa, ở vào lứa tuổi ngấp nghé ngưỡng cửa đại học, hàng quán sẽ là những quán cóc bình dân ở bên đường, ngước mắt lên là những hàng cây cao rùng rình gió thổi lá rơi cả vào ly. Đối với người Sài Gòn, ngồi quán chỉ là một cái cớ để người ta được gần nhau hơn, được chuyện trò hàn huyên những câu chuyện đôi khi rất vô nghĩa sau làn khói thuốc mỏng tanh. Một cách tiêu khiển thời gian rất phóng khoáng của người Sài Gòn làm thành một nét đặc trưng của đời sống phố thị.
Sài Gòn là thế đấy, thong dong giữa bộn bề phố xá vì từng đời sống thị dân đã làm nên hồn phố lao xao. Để cho tôi, hôm nay ở một góc trời thật xa phải mang nỗi nhớ nhung ra kể với bạn về một phần đời của Sài Gòn năm cũ. Còn bạn, ký ức nào vẫn còn lưu giữ về một thành phố ngày xưa?

Nguyên Tú My

 
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Mười Một 2015(Xem: 10959)
Ước gì không có ai chém giết ai, không có ai gây đau khổ cho người khác, thế giới con người cũng giản dị hiền hòa như những câu chuyện cổ tích
15 Tháng Mười Một 2015(Xem: 10514)
Chúc sức khỏe và bình an. Chúc những bất hạnh, tai ương đi xa và biến mất khỏi những người tôi yêu thương, quý mến.
13 Tháng Mười Một 2015(Xem: 11270)
Vĩnh biệt Ba Má dấu yêu của chúng con, cầu mong Ba Má sớm lên Thiên Đàng và phù trợ cho tất cả các ace và các cháu chắt được bình an, mạnh khỏe.
07 Tháng Mười Một 2015(Xem: 10608)
vòng tay ôm lẻ loi cho mình còn mãi thương nhau.
01 Tháng Mười Một 2015(Xem: 11402)
Mẹ sẽ mỉm cươi nhìn xuống các con, cháu của Mẹ nơi đây đang tưởng nhớ về Mẹ với tất cả lòng thành kính thương yêu, gửi đến Mẹ hiền từ của chúng con.
01 Tháng Mười Một 2015(Xem: 11447)
Một người làm việc nơi bệnh viện, chứng kiến nhiều trường hợp chết chóc đáng sợ và những cuộc phân ly tử biệt đau lòng.
24 Tháng Mười 2015(Xem: 16817)
em ước mơ mỗi ngày được gặp anh, nói với anh những lời nồng nàn yêu thương nhất.
24 Tháng Mười 2015(Xem: 11360)
chiến tranh bùng nổ tâm thâm độc.lịch sử ngàn năm lưu dấu thơ
18 Tháng Mười 2015(Xem: 10706)
Vĩnh biệt em trai của chị Hãy yên nghỉ vĩnh hằng.
09 Tháng Mười 2015(Xem: 11290)
Mong các bạn để một chút thời gian suy nghĩ về ý kiến của tôi.
09 Tháng Mười 2015(Xem: 11818)
Như tôi dùng dằng hoài, không buông tay kỹ niệm, nên thao thức hoài, đếm mưa...
04 Tháng Mười 2015(Xem: 11490)
Phải chuẩn bị chết như thế nào? Khi sống phải sống làm sao? Để lúc ra đi còn có được nhiều người thương mến
24 Tháng Chín 2015(Xem: 12009)
Vậy thì, hãy nhìn cuộc sống bằng ánh mắt yêu thương và hiểu biết, vì tình thương & sự hiểu biết mới đem lại những kỳ diệu cho cuộc sống
20 Tháng Chín 2015(Xem: 11056)
Có phải chăng cuộc đời này là bể trầm luân, là hư không là vô nghĩa nên con chỉ nghêng người nhìn đời bằng nửa con mắt với hai bàn tay quờ quạng chơi vơi.
14 Tháng Chín 2015(Xem: 11848)
Cụ bà hiền hòa của giòng Đồng Nai trong một buổi sáng tinh sương và hoàng hôn gợn gió đang nằm yên như bay về phía phương trời xa.
14 Tháng Chín 2015(Xem: 10219)
trên tay bà tất cả những lời ông Trần viết đều còn đó, bà ôm vào ngực, và mùa hè úa tàn như nắng chiều rơi xuống trên đồng cỏ hoang trước mặt.
11 Tháng Chín 2015(Xem: 11506)
Về mùa thu có lẽ khu vườn này rất đẹp. Lá sẽ vàng một màu và những chú nai dễ thương sẽ là nguồn thi hứng của chị.
06 Tháng Chín 2015(Xem: 11486)
Tóc đã nhuộm sương, cơ thể lão hóa nhưng con tim nhà giáo vẫn dành cho học sinh mình một nơi ấm áp trú ngụ.
06 Tháng Chín 2015(Xem: 11926)
Hãy siêng tinh tấn, như đầu bị đốt, Chỉ nhớ vô thường, chớ mặc buông lung"
30 Tháng Tám 2015(Xem: 12403)
Một lần nữa, xin cám ơn các thầy cô, bạn bè Biên Hòa, Ngô Quyền, Long Thành, nhóm Dễ Thương. Gia Đình Tam C và tất cả các bạn trên Web đã yêu thương và khuyến khích
30 Tháng Tám 2015(Xem: 12053)
Nhưng thẳm sâu trong tâm hồn các chị, vẫn hoài vương vấn hình ảnh “cây đa cũ, bến đò xưa, dòng sông trong mát” của Đồng Nai phố
30 Tháng Tám 2015(Xem: 13572)
Hôm nay nhân ngày rằm tháng Bảy, con xin kính dâng lên Ba Mẹ, chút hương hoa cúng rằm, ước nguyện hương linh Ba Mẹ
21 Tháng Tám 2015(Xem: 13155)
nói lên thân phận làm người trong hoàn cảnh bi thương, thăng trầm của lịch sử, ca ngợi tình chiến hữu, tình bạn... và nỗi ngậm ngùi của người con mất quê hương
18 Tháng Tám 2015(Xem: 12487)
Chúc mừng cho trường NQ - hội AHBH và chị Nguyễn Thị Thêm... BH có nhiều nhân tài quá chừng...
09 Tháng Tám 2015(Xem: 12657)
tiếc rằng xứ tôi không biết giữ gìn những kho tàng quý giá của lịch sử.
07 Tháng Tám 2015(Xem: 12054)
Đến một lúc, tôi chợt nhận ra rằng, không có gì là vô nghĩa trong cuộc đời này, dù cho nó có vẻ như tình cờ
07 Tháng Tám 2015(Xem: 10640)
Còn em em sẽ sẳn sàng đón chào cả nhà. Sen nhà em mới nở hoa , sẳn tiện mọi người cùng ngắm sen nở đầu mùa.
02 Tháng Tám 2015(Xem: 12263)
Những chiếc xe bus màu vàng đã tạm nghỉ không đưa đón học sinh ở các trạm nữa. Mùa Hạ đã sang.
02 Tháng Tám 2015(Xem: 11574)
nhìn hàng phượng đỏ rực bên đường, tôi lại thấy tuổi học trò sống lại, lòng cảm thấy nôn nao. “Hạ Ơi”.
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 16845)
Và còn nữa những bài hát được các bạn cùng hát lên “ Rồi Mai Đây” “ Nhớ Nhau Hoài” như nhắc nhớ niên học cuối và kỷ niệm ngày gặp lại
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 15017)
Đó phải chăng là ước mơ chung của tất cả các bạn, những học sinh Khiết Tâm khắp nơi. Đừng để mai một cả thời tươi đẹp nhất mà chúng ta ai cũng đều lưu luyến nhé.
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 11941)
Những bàn tay, những tấm lòng và những nụ cười tươi vui đã khiến mọi người thoải mái trong buổi tiền họp mặt.
10 Tháng Bảy 2015(Xem: 11820)
Cầu xin ơn trên cho thầy khỏe mạnh. Sang năm gặp thầy bỏ gậy ...nhảy đầm.
10 Tháng Bảy 2015(Xem: 12831)
à tôi cũng sẽ không quên bạn thân tôi, một bông hoa nở giữa mùa hè: Cúc Hạ.
07 Tháng Bảy 2015(Xem: 11419)
Một lần nữa, chúc mừng chiến thắng của đội tuyễn nữ Hoakỳ. Chúc mừng ngày lễ Độc Lập Hoa Kỳ.
28 Tháng Sáu 2015(Xem: 12403)
Sau năm 1975 con đường bỗng trở nên xa lạ . Những ngôi nhà của bạn bè thân quen ở hai bên đường đều đổi chủ
20 Tháng Sáu 2015(Xem: 12338)
Câu trả lời xin dành cho những nhà viết sử chân chính, cho những Sĩ Quan và Quân Nhân Hoa Kỳ từng chiến đấu anh dũng, can trường
20 Tháng Sáu 2015(Xem: 12076)
Các bạn cũng là những người tù Cộng Sản đã trở về sau bao nhiêu năm gian khổ nhục nhằn.
17 Tháng Sáu 2015(Xem: 11839)
Như ngày xưa. Vâng! như ngày xưa khi các con còn bé xíu nằm êm ấm, hạnh phúc trong vòng tay thương yêu bất tận của hai đấng sinh thành.
14 Tháng Sáu 2015(Xem: 11109)
Nhân ngày Father's Day, tôi viết bài này để vinh danh cha tôi, người cha trọn đời sống vì đất nước,
13 Tháng Sáu 2015(Xem: 11331)
“Đời” ở đây là sống theo kiểu 3 KHOAN: “khoan dung, khoan hồng & khoan ‘đổ thừa’” tại bị… cho đến khi nằm trong sáu tấm
13 Tháng Sáu 2015(Xem: 13213)
Má ơi, con đã biết ở nơi nào là nơi sung sướng hạnh phúc của má rồi.
11 Tháng Sáu 2015(Xem: 13191)
DANH DỰ, TỔ QUỐC, TRÁCH NHIỆM. Ngày nào còn thở tôi còn tôn thờ. Chỉ khi nhắm mắt thì trách nhiệm của tôi với tổ quốc VNCH mới kể là hết.
09 Tháng Sáu 2015(Xem: 13122)
tác giả gốc nhà giáo dạy văn, từng nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014...là Giáo Sư tại trường trung học Công Thanh Biên Hòa
05 Tháng Sáu 2015(Xem: 11585)
Dù kiếm bi giờ có mòn thế nào cũng vẫn còn chút tiếng tăm trên chốn giang hồ.
04 Tháng Sáu 2015(Xem: 12388)
Thế hệ thứ nhất đã ra đi gần hết, thế hệ thứ hai đã bạc đầu. Thế hệ thứ ba sinh trưởng nơi xứ lạ. May mắn còn người dẫn dắt để các em biết về giòng giống
30 Tháng Năm 2015(Xem: 11831)
“ Sinh – Lão – Bệnh – Tử” là qui luật của muôn đời, nhưng tôi vẫn cảm thấy bùi ngùi mỗi khi nhìn hình xưa tự hỏi “ Thầy tôi ngày ấy, bây giờ ra sao?.
23 Tháng Năm 2015(Xem: 12622)
tri ơn những người lính Việt Nam Cộng Hòa và chiến sĩ đồng minh đã nằm xuống trong cuộc chiến Việt Nam để họ sống còn và các em có được như ngày hôm nay.
22 Tháng Năm 2015(Xem: 13096)
Và nhân ngày “Memorial Day”, để tưởng nhớ đến anh linh các vị anh hùng đã một lòng vì dân, vì nước hy sinh tánh mạng. Xin thành kính dâng nén hương tưởng niệm