3:11 SA
Thứ Bảy
20
Tháng Tư
2024

MÙA YÊU THƯƠNG VÀ THỨ THA - Kim Oanh

14 Tháng Mười Hai 20209:08 CH(Xem: 5584)
MÙA YÊU THƯƠNG VÀ THỨ THA

blank
    

Có mấy ai trong lứa tuổi tôi còn nhớ những mùa Giáng sinh nơi ngôi Làng nhỏ Trung Ngãi vào những năm 63 trở đi không nhỉ? Riêng tôi thì nhớ lắm, với độ 6,7 tuổi, lòng háo hức và hồn nhiên của tuổi thơ luôn in đậm vào lòng. Trung Ngãi là một ngôi làng nhỏ nằm trên trục lộ giao thông tỉnh Vĩnh Long – tỉnh Vĩnh Bình. Cuối ngôi làng là dòng sông, bên này chợ sinh hoạt ồn ào náo nhiệt, bên kia sông dưới dốc cầu Giồng Ké là ngôi nhà Thờ trang nghiêm yên tĩnh.
Tôi không biết vì sao từ lúc chưa hiểu nhiều nhưng tôi thường nhìn về hướng nhà Thờ, đôi khi thấy các Cha mặc áo dòng, chắp tay thong thả đi trong sân nhà thờ, lòng tôn kính và ngưỡng mộ, nhìn các Sơ hiền hậu nhân từ tôi thương tha thiết, tôi thích nghe tiếng chuông nhà Thờ đổ lòng thanh thản theo từng hồi… vang… vang… vọng xa... xa và chìm dần trong tĩnh lặng… rồi tưởng tượng một nơi nào đó đẹp thiệt đẹp và bông hoa nở rộ để tiếng chuông ấy đáp xuống… vui… vui… ghê lắm.
      
Thời gian sau ở đầu làng đi về hướng Chùa Miên có thêm một nhà Thờ nhỏ, vào những mùa Noel, nửa đêm rước đèn từ nhà Thờ lớn đi theo đường lộ đến nhà thờ nhỏ, kiệu hoa, đèn ngôi sao đủ màu rất đẹp, nhộn nhịp, các giáo dân cất tiếng hát vang, tôi cùng con nít trong làng chạy theo hưởng ứng, cũng được phát cho một lồng đèn ngôi sao. Vui và thích thú vô cùng.

Có một năm vì chen chân đi bị sụp ổ gà lọt vào vũng nước đứt quai dép… niềm vui với ngày Hội Lễ làm tôi quên đi cái chân cà nhắc của mình, và nhất là bên cạnh tôi có nhỏ bạn xách dép giùm…. hi hi… Sáng hôm sau nhỏ lén ba má mang tặng tôi đôi guốc màu, mới “cáo cạnh” món quà Noel đầu tiên trong đời của nhỏ bạn tặng tôi. Mỗi là tên nhỏ, con gái của chú Năm Sua có tiệm tạp hóa khá lớn trong làng.

Trong đời chỉ có được 3 mùa Giáng Sinh hồn nhiên, vui vẻ, rồi chiến tranh đến. Ngày Chúa ra đời tôi chỉ được đứng bên này dòng sông để nghe Thánh ca, xem rước Lễ bên kia khuôn viên nhà Thờ mà thôi. Năm Mậu Thân thì tuổi thơ tôi cũng mất, ngôi làng cháy ra tro, tôi theo gia đình ra đi và mang theo cả ký ức rời làng Trung Ngãi từ đó.

Sau biến cố 1975, rời Việt Nam đến Úc, niềm ước mơ tuổi thơ đã đưa tôi về với niềm tin Tôn giáo, tôi đến bên Chúa với tất cả lòng tôn kính sâu xa, qua Cha tôi đã được Chúa nâng đỡ chở che, tôi may mắn có các con cũng chọn Chúa làm niềm tin trong cuộc sống. Khi các con còn nhỏ tôi cũng được sống lại tuổi thơ cùng các con trong những mùa Giáng Sinh. Mỗi năm trước Giáng sinh một tuần hầu như các trường Tiểu Học đều tổ chức Christmas Carol, mặc dù rất bận với công việc nhưng tôi luôn luôn lấy ngày bệnh hay nghỉ phép để cùng tham gia với nhà trường, cùng hợp sức may những bộ trang phục cho con để cùng trình diễn đêm Lễ Hội Giáng Sinh.


blank
Tôi đã được hạnh phúc tràn đầy của tuổi thơ, được sự thương yêu ủng hộ của Cha Mẹ, những điều cần thiết ấy tôi nghĩ các con tôi cũng rất mong mỏi thiết tha. Các trẻ con rất vui khi tay trong tay cùng cha mẹ đến công viên để dự Lễ, khi các em trình diễn những bài hát hay vở kịch, ánh mắt ngời sáng, nụ cười tươi đang hướng tìm ba mẹ mình, trong sự tự tin và hãnh diện. Đẹp làm sao kỷ niệm tuổi thơ và quý làm sao trong một quốc gia đầy lòng nhân bản và tự do. May mắn thay quê hương thứ hai các con tôi đang hưởng và hướng tới tương lai. Hy vọng trẻ con được mãi mãi hạnh phúc và toại nguyện ước mơ … mơ những gì mà Ông Già Noel sẽ mang đến, cho vào những đôi vớ treo ở lò sưởi hay cửa phòng ngủ của các em.
Từ khi các con lớn lên rời bậc Tiểu Học, tôi không còn tham dự những ngày Christmas Carol nữa. Một thời tuổi thơ của các con cũng qua mau.

Đêm 15/12/2012, cậu em tôi mời các dì đi xem Lễ hội Noel, vì đêm nay con của cậu em trình diễn Violin, chị em tôi háo hức đi, đến công viên là cả rừng người. Nhìn những phụ huynh lăng xăng trang phục cho con, nhìn niềm vui của vợ chồng cậu em, các cháu, tôi nhớ ngày xưa của tôi và của hai con tôi da diết.

Mọi người trải khăn bày thức ăn, ngồi nghe nhạc do các em học sinh các trường trình diễn, cũng có những ca sĩ giúp vui. Ban tổ chức phát tập nhạc cho từng gia đình để cùng nhau hát chung. Đêm tối dần lấp lánh những ánh nến lung linh... chuyển động theo điệu nhạc đầy công viên.

Năm nay thời đại tân tiến, ông Già Noel không đi xe ngựa mà Ông lái Mô tô, phóng vèo trên đồi cỏ ngoài hàng rào trật tự. Trong rào các em cùng hát đón chào ông, không khí tưng bừng náo nhiệt.

Cuối cùng là màn bắn pháo bông, ban nhạc vẫn tiếp tục chơi nhạc, đèn vụt tắt, trên nền trời tiếng đì đùng vang vọng, pháo hoa rực rỡ, trên cao từng vòm pháo hoa chụp xuống và phụp tắt, cứ như thế liên tục đủ màu hoà cùng với tiếng la cổ võ của mọi người. Khi tiếng nổ lớn nhất cả vùng trời hoa từ trên không rơi … rơi… lan tỏa … và sà xuống người xem có thể đưa tay đón… nhưng rồi vụt tắt... lòng tôi chợt buồn không biết vì sao…

blank


Vì sao?

Vì hình ảnh những pháo hoa rực rỡ, đẹp muôn màu lung linh xinh xắn như 20 em học sinh và 6 cô giáo đã vụt tắt trên bầu trời ở Connecticut hôm qua 14/12/2012. Cùng với hai mẹ con của người gây ra thảm nạn trên. Sao các em không được thưởng thức những tràng pháo hoa bắn ra mà lại những viên đạn oan nghiệt bắn vào các em trong Mùa yêu thương này. Bà Hiệu Trưởng, Phó Hiệu Trưởng các Cô giáo đã hy sinh vì các em, sống cho nghề và chết cũng cho nghề, cao quý thay trách nhiệm và bổn phận của người lương tâm như từ mẫu. Hình ảnh này cứ lẩn quẩn trong tâm trí tôi, nhìn những bậc cha mẹ, các học sinh còn lại, hốt hoảng, kinh hoàng, tuyệt vọng, tôi tự đặt mình vào vị trí họ xót xa và đau đớn.
"Em hãy lắng nghe vạn lời thương tiếc,
Của những người dù mới biết tên em,
Cũng rưng rưng mắt lệ trước ánh đèn,
Lòng héo hắt theo màn đêm trĩu nặng."
(Những Gói Quà Không Được Mở Trần Văn Lương - Cali)

Biết trách ai đây?
Một tuần trôi qua, sáng nay hình ảnh các em trên trang báo tôi không giấu được giọt nước mắt mình, thực ra tôi không kịp giấu thì đúng hơn, tôi bật khóc... khóc trong nghẹn ngào trước những thực khách ở quán cà phê.
Giờ đây chúng ta phải làm gì?
Tôi chỉ biết nguyện cầu cho thân nhân của các em được tâm an bình, nghị lực vượt qua hoàn cảnh, tinh thần lắng dịụ nỗi thương tâm. Cầu nguyện cho các em ngủ ngon, đừng lo sợ đừng kinh hãi vì bên cạnh các em luôn luôn có 6 người Mẹ nhân từ kề cận, chăm sóc, chở che và ru các em giấc ngủ yên bình, sớm được hưởng Nhan Thánh Chúa.

Các cô và các em ơi! Đêm nay Chúa sẽ giáng trần, các em hãy thứ tha những tội lỗi cho người đã bắt các em rời xa Cha Mẹ, anh chị em, người thân và bạn bè của các em đi nhé!

Nguyện cầu các cô và các em sẽ không buồn, không cô đơn, không lẻ loi! Đúng vậy, vì có biết bao nhiêu người, hầu như toàn thế giới, đang đồng hành với gia đình các cô và các em, luôn nhớ thương, chờ đón các cô và em về trong đêm Chúa Giáng trần.
blank
      

Các cô và các em hãy chấp đôi cánh Thiên Thần trắng trong cùng Chúa Giáng trần, hãy cất tiếng hát thanh thoát, an hòa đến gia đình cùng mọi nhà để Chào Mừng Một Ngày Mới Thương Yêu Thứ Tha Và Vĩnh Cửu.

Xin thắp ngọn nến hồng trong Thánh Lễ đêm nay, ngọn nến ấm áp tình người, tưởng nhớ và nguyện cầu cho những Thiên Thần thương yêu luôn bình an nơi Nước Chúa.

Chúng ta hãy cùng chúc bình an cho nhau!
Amen!

blank



Kim Oanh

Melbourne, Mùa Noel 24/12/2012

(Nhớ lại vụ thảm sát tại trường Tiểu Học SANDY HOOK ở CONNECTICUT. giết chết 20 Trẻ em và 6 người lớn ngày 14 Tháng 12 Năm 2012.)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Mười 2015(Xem: 8649)
Mong các bạn để một chút thời gian suy nghĩ về ý kiến của tôi.
09 Tháng Mười 2015(Xem: 9554)
Như tôi dùng dằng hoài, không buông tay kỹ niệm, nên thao thức hoài, đếm mưa...
04 Tháng Mười 2015(Xem: 9264)
Phải chuẩn bị chết như thế nào? Khi sống phải sống làm sao? Để lúc ra đi còn có được nhiều người thương mến
24 Tháng Chín 2015(Xem: 9707)
Vậy thì, hãy nhìn cuộc sống bằng ánh mắt yêu thương và hiểu biết, vì tình thương & sự hiểu biết mới đem lại những kỳ diệu cho cuộc sống
20 Tháng Chín 2015(Xem: 8473)
Có phải chăng cuộc đời này là bể trầm luân, là hư không là vô nghĩa nên con chỉ nghêng người nhìn đời bằng nửa con mắt với hai bàn tay quờ quạng chơi vơi.
14 Tháng Chín 2015(Xem: 9658)
Cụ bà hiền hòa của giòng Đồng Nai trong một buổi sáng tinh sương và hoàng hôn gợn gió đang nằm yên như bay về phía phương trời xa.
14 Tháng Chín 2015(Xem: 8221)
trên tay bà tất cả những lời ông Trần viết đều còn đó, bà ôm vào ngực, và mùa hè úa tàn như nắng chiều rơi xuống trên đồng cỏ hoang trước mặt.
11 Tháng Chín 2015(Xem: 9048)
Về mùa thu có lẽ khu vườn này rất đẹp. Lá sẽ vàng một màu và những chú nai dễ thương sẽ là nguồn thi hứng của chị.
06 Tháng Chín 2015(Xem: 9272)
Tóc đã nhuộm sương, cơ thể lão hóa nhưng con tim nhà giáo vẫn dành cho học sinh mình một nơi ấm áp trú ngụ.
06 Tháng Chín 2015(Xem: 9368)
Hãy siêng tinh tấn, như đầu bị đốt, Chỉ nhớ vô thường, chớ mặc buông lung"
30 Tháng Tám 2015(Xem: 9655)
Một lần nữa, xin cám ơn các thầy cô, bạn bè Biên Hòa, Ngô Quyền, Long Thành, nhóm Dễ Thương. Gia Đình Tam C và tất cả các bạn trên Web đã yêu thương và khuyến khích
30 Tháng Tám 2015(Xem: 9703)
Nhưng thẳm sâu trong tâm hồn các chị, vẫn hoài vương vấn hình ảnh “cây đa cũ, bến đò xưa, dòng sông trong mát” của Đồng Nai phố
30 Tháng Tám 2015(Xem: 10937)
Hôm nay nhân ngày rằm tháng Bảy, con xin kính dâng lên Ba Mẹ, chút hương hoa cúng rằm, ước nguyện hương linh Ba Mẹ
21 Tháng Tám 2015(Xem: 10493)
nói lên thân phận làm người trong hoàn cảnh bi thương, thăng trầm của lịch sử, ca ngợi tình chiến hữu, tình bạn... và nỗi ngậm ngùi của người con mất quê hương
18 Tháng Tám 2015(Xem: 9985)
Chúc mừng cho trường NQ - hội AHBH và chị Nguyễn Thị Thêm... BH có nhiều nhân tài quá chừng...
09 Tháng Tám 2015(Xem: 10244)
tiếc rằng xứ tôi không biết giữ gìn những kho tàng quý giá của lịch sử.
07 Tháng Tám 2015(Xem: 9582)
Đến một lúc, tôi chợt nhận ra rằng, không có gì là vô nghĩa trong cuộc đời này, dù cho nó có vẻ như tình cờ
07 Tháng Tám 2015(Xem: 8300)
Còn em em sẽ sẳn sàng đón chào cả nhà. Sen nhà em mới nở hoa , sẳn tiện mọi người cùng ngắm sen nở đầu mùa.
02 Tháng Tám 2015(Xem: 9683)
Những chiếc xe bus màu vàng đã tạm nghỉ không đưa đón học sinh ở các trạm nữa. Mùa Hạ đã sang.
02 Tháng Tám 2015(Xem: 8973)
nhìn hàng phượng đỏ rực bên đường, tôi lại thấy tuổi học trò sống lại, lòng cảm thấy nôn nao. “Hạ Ơi”.
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 14420)
Và còn nữa những bài hát được các bạn cùng hát lên “ Rồi Mai Đây” “ Nhớ Nhau Hoài” như nhắc nhớ niên học cuối và kỷ niệm ngày gặp lại
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 12642)
Đó phải chăng là ước mơ chung của tất cả các bạn, những học sinh Khiết Tâm khắp nơi. Đừng để mai một cả thời tươi đẹp nhất mà chúng ta ai cũng đều lưu luyến nhé.
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 9306)
Những bàn tay, những tấm lòng và những nụ cười tươi vui đã khiến mọi người thoải mái trong buổi tiền họp mặt.
10 Tháng Bảy 2015(Xem: 9274)
Cầu xin ơn trên cho thầy khỏe mạnh. Sang năm gặp thầy bỏ gậy ...nhảy đầm.
10 Tháng Bảy 2015(Xem: 10196)
à tôi cũng sẽ không quên bạn thân tôi, một bông hoa nở giữa mùa hè: Cúc Hạ.
07 Tháng Bảy 2015(Xem: 8967)
Một lần nữa, chúc mừng chiến thắng của đội tuyễn nữ Hoakỳ. Chúc mừng ngày lễ Độc Lập Hoa Kỳ.
28 Tháng Sáu 2015(Xem: 9705)
Sau năm 1975 con đường bỗng trở nên xa lạ . Những ngôi nhà của bạn bè thân quen ở hai bên đường đều đổi chủ
20 Tháng Sáu 2015(Xem: 10345)
Câu trả lời xin dành cho những nhà viết sử chân chính, cho những Sĩ Quan và Quân Nhân Hoa Kỳ từng chiến đấu anh dũng, can trường
20 Tháng Sáu 2015(Xem: 9836)
Các bạn cũng là những người tù Cộng Sản đã trở về sau bao nhiêu năm gian khổ nhục nhằn.
17 Tháng Sáu 2015(Xem: 9610)
Như ngày xưa. Vâng! như ngày xưa khi các con còn bé xíu nằm êm ấm, hạnh phúc trong vòng tay thương yêu bất tận của hai đấng sinh thành.
14 Tháng Sáu 2015(Xem: 8967)
Nhân ngày Father's Day, tôi viết bài này để vinh danh cha tôi, người cha trọn đời sống vì đất nước,
13 Tháng Sáu 2015(Xem: 9241)
“Đời” ở đây là sống theo kiểu 3 KHOAN: “khoan dung, khoan hồng & khoan ‘đổ thừa’” tại bị… cho đến khi nằm trong sáu tấm
13 Tháng Sáu 2015(Xem: 10728)
Má ơi, con đã biết ở nơi nào là nơi sung sướng hạnh phúc của má rồi.
11 Tháng Sáu 2015(Xem: 10968)
DANH DỰ, TỔ QUỐC, TRÁCH NHIỆM. Ngày nào còn thở tôi còn tôn thờ. Chỉ khi nhắm mắt thì trách nhiệm của tôi với tổ quốc VNCH mới kể là hết.
09 Tháng Sáu 2015(Xem: 10559)
tác giả gốc nhà giáo dạy văn, từng nhận giải Danh Dự Viết Về Nước Mỹ 2014...là Giáo Sư tại trường trung học Công Thanh Biên Hòa
05 Tháng Sáu 2015(Xem: 9154)
Dù kiếm bi giờ có mòn thế nào cũng vẫn còn chút tiếng tăm trên chốn giang hồ.
04 Tháng Sáu 2015(Xem: 10036)
Thế hệ thứ nhất đã ra đi gần hết, thế hệ thứ hai đã bạc đầu. Thế hệ thứ ba sinh trưởng nơi xứ lạ. May mắn còn người dẫn dắt để các em biết về giòng giống
30 Tháng Năm 2015(Xem: 9845)
“ Sinh – Lão – Bệnh – Tử” là qui luật của muôn đời, nhưng tôi vẫn cảm thấy bùi ngùi mỗi khi nhìn hình xưa tự hỏi “ Thầy tôi ngày ấy, bây giờ ra sao?.
23 Tháng Năm 2015(Xem: 10408)
tri ơn những người lính Việt Nam Cộng Hòa và chiến sĩ đồng minh đã nằm xuống trong cuộc chiến Việt Nam để họ sống còn và các em có được như ngày hôm nay.
22 Tháng Năm 2015(Xem: 10524)
Và nhân ngày “Memorial Day”, để tưởng nhớ đến anh linh các vị anh hùng đã một lòng vì dân, vì nước hy sinh tánh mạng. Xin thành kính dâng nén hương tưởng niệm
21 Tháng Năm 2015(Xem: 10819)
Hôm nay cũng tháng năm. Tôi xin gửi đến các bạn những đóa hoa Muguet trắng tinh lóng lánh. Kính chúc tất cả các bà mẹ trên thế giới đều được chồng, con yêu thương, kính mến
10 Tháng Năm 2015(Xem: 13046)
Mặc dù tổ quốc bây giờ con tôi phục vụ không phải là VN. Nhưng con cái người lính VNCH đang phục vụ trong quân đội Hoa Kỳ làm cho người Mẹ như tôi đẹp lòng.
10 Tháng Năm 2015(Xem: 11613)
buổi chiều tan trường trễ, Huyền vẫn nghe rất rõ giọng nói thân quen: “bánh mì bì đây, bánh mì bì muôn năm”...
05 Tháng Năm 2015(Xem: 9583)
Thư này khá dài mong các bạn thông cảm. Và không biết nên chúc gì cho các bạn mình trong tháng tư đen này?
03 Tháng Năm 2015(Xem: 9620)
Mong rằng chị đang hưởng một cuộc sống thật hạnh phúc, an vui trong kiếp tái sinh hoặc đang an nhàn thảnh thơi nơi cõi vô hình.
29 Tháng Tư 2015(Xem: 13340)
Chính những người lính Việt Nam Cộng Hoà, chính những người bạn của tôi đã gìn giữ an ninh cho nhân dân, cho tôi được sống an bình hạnh phúc trong thành phố,
27 Tháng Tư 2015(Xem: 11676)
Huy chương đã được truy tặng. Từ đây, hy vọng là đại gia đình Cố Trung sĩ Nguyễn Văn Hải được an ủi phần nào.
24 Tháng Tư 2015(Xem: 9555)
Cám ơn với tất cả ngậm ngùi vì VN sau 40 năm vẫn còn là một quốc gia nghèo đói không có bình đẳng và tự do.
20 Tháng Tư 2015(Xem: 9242)
Giờ này, có ai thả dùm tôi một ngọn đèn, làm dấu chỗ Sông nằm, hoi hóp, chờ ngày sẽ ngừng trôi ra biển!