10:14 CH
Thứ Tư
17
Tháng Tư
2024

QUÊ HƯƠNG BA MIỀN - Lê Quý Thể

01 Tháng Hai 20203:44 CH(Xem: 8152)

Quê Hương Ba Miền.

bamiền

Tôi đã đi qua nhiều nơi trên thế giới nhưng không nơi nào giống như Quê Hương Ba Miền của tôi. Tuy không có những công trình vĩ đại được xây dựng bởi mồ hôi nước mắt và cả mạng sống của biết bao nhiêu người dân, không có những di tích lịch sử tồn tại qua bao nhiêu thế kỷ, không có những nhà cửa sang trọng trang bị bởi những kỹ thuật hiện đại nhưng Quê Hương Ba Miền của tôi có cái gì đó rất thiêng liêng. Quê Hương Ba Miền của tôi rất nghèo và chắc mãi mãi vẫn nghèo nhưng đó là nơi tôi đã lớn lên, đã được giáo dục và đào tạo thành người. Những xóm nhà tranh vách đất là những hình ảnh quá quen thuộc của tuổi thơ. Những tiếng chổi quét đường vang lên trong một đêm thanh vắng, những tiếng rao hàng của những bà mẹ giữa đêm khuya ở một thành phố ồn ào náo nhiệt hay tiếng nghêu ngao ba câu vọng cổ của một anh say men rượu cất lên để làm vơi đi những cực khổ của một ngày lao động... , đó là những âm điệu đã ghi sâu trong tiềm thức của tôi. Tôi xin ghi lại đây những nơi tôi đã đi qua và tự hứa sẽ tiếp tục đi thăm nhiều nơi nữa của Quê Hương Ba Miền của tôi.

Quê Hương Miền Bắc:

Hà Nội là trung tâm của Quê Hương Miền Bắc, là thành phố Thăng Long được xây dựng từ thời Nhà Lý vào thế kỷ thứ XI với Chùa Một Cột, tuy không còn là nguyên thủy nhưng Chùa Một Cột là biểu tượng của thành phố. Một tượng đài cao hơn 10m khắc họa hình tượng một người đứng rất uy nghiêm, đầu đội mũ bình thiên, tay phải cầm “Chiếu dời đô”, tay trái chỉ đến nơi định đô, mắt nhìn ra bờ hồ là một công trình kiến trúc văn hoá đẹp, nhằm tôn vinh Vua Lý Thái Tổ (974-1028), người có công khai sáng kinh thành Thăng Long. Một kinh thành Thăng Long tồn tại qua các triều đại Lý, Trần, Lê với những chiến công oanh liệt chống ngoại xăm và cũng là vùng đất ngàn năm văn hiến. Hà Nội ngày nay với hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm nằm giữa trung tâm thành phố, hiện rõ trên mặt hồ là Tháp Rùa, là cầu Thê Húc đỏ chóí dẫn qua Đền Ngọc Sơn. Hà Nội với Ba Mươi Sáu Phố Phường, là những khu phố cổ với những nét truyền thống riêng biệt. Hãy tạm trú trong khu phố cổ nầy để hòa mình với sinh hoạt của dân Hà thành, để thưởng thức những món ăn miền Bắc độc đáo không nơi nào giống như ở những khu phố nầy.

Sà Pa thuộc tỉnh Lào Cai nằm về phía bắc Hà Nội, là một thành phố nghỉ mát ở miền cao, nơi mà nhiều sắc tộc thiểu số sống chung hòa hợp với nhau. Từ Hà Nội lên Sà Pa có thể bằng xe hỏa ngủ qua đêm hay bằng khoảng sáu giờ đường bộ. Phong cảnh đồi núi của Sà Pa với những ruộng bậc thang trông như những bức tranh tuyệt đẹp. Hãy đi sâu vào những bạn mường để thấy những sắc dân với những y phục sặc sở khác nhau, những cô gái ngây ngô nhưng không kém phần xinh đẹp, những phụ nữ quấn những vòng xoắn làm cổ cao cả tấc trông rất lạ mắt. Vườn hoa Hàm Rồng với nhiều loại hoa quý khác nhau được xây dựng theo địa thế thiên nhiên với hàng ngàn bậc đá, đứng ở đỉnh cao nầy du khách có thể nhìn thấy toàn bộ Sà Pa ẩn hiện trong sương mù phía dưới.

Phan Xi Păng là ngọn núi cao nhất được mệnh danh là “Nóc nhà Đông Dương” thuộc dãy núi Hoàng Liên Sơn, cách trung tâm thị xã Sà Pa khoảng 9 km về phía tây nam, nằm giáp hai tỉnh Lào CaiLai Châu. Phải mất năm hay sáu ngày mới leo lên được đỉnh núi. Đứng ở đây du khách có cảm giác như đứng trên mây với núi đồi trung trung điệp điệp bốn hướng. Tôi hãnh diện đã đứng trên đỉnh núi Phan Xi Păng nầy…, nhưng tôi chỉ mất 15 phút bằng hệ thống cáp treo. Cáp treo ba dây với ga đi và ga đến được xây dựng bởi một quốc gia Âu Châu bằng những kỹ thuật hiện đại nhất, gồm 6 cột trụ chính, cột nầy cách cột kế tiếp 1km và đã chiếm hai kỹ lục thế giới với độ chênh lệch theo chiều cao giữa ga đi và ga đến lớn nhất thế giới (1.410 m) và dài nhất thế giới (6.325 m). Từ nhà ga đến lên cột mốc đỉnh Phan Xi Păng, du khách sẽ phải leo thêm 600 bậc thang đá. Một xe điện đường sắt có dây xích giúp du khách gìa như tôi vượt qua 500 bậc thang đá đầu. Như vậy tôi chỉ bước lên 100 bậc thang đá cuối để leo lên đỉnh núi Phan Xi Păng cao 3.147m.

Vịnh Hạ Long nằm trong vùng vịnh Bắc Bộ đã được UNESCO nhiều lần công nhận là di sản thiên nhiên của thế giới với hàng nghìn hòn đảo được làm nên bởi tạo hóa kỳ vĩ và sống động. Nổi bật với hệ thống đảo đá và hang động tuyệt đẹp nên Vịnh Hạ Long là một điểm du lịch rất hấp dẫn với du khách trong nước và ngoài nước. Du khách có thể tạm nghỉ ở khách sạn tại thành phố Hạ Long và dùng du thuyền để đi tham quan các đảo trong vùng. Thành phố Hạ Long có đầy đủ những khách sạn sang trọng, những vườn hoa, những khu giải trí, những du thuyền đi tham quan các đảo xa gần. Du khách cũng có thể ở hẳn trên thuyền lớn với đầy đủ mọi phương tiện ăn ngủ và qua đêm tại một hòn đảo nào đó cách xa thành phố.

Hoa Lư, Tam Cốc thuộc tỉnh Ninh Bình ở phía nam Hà Nội là những địa điểm không thể thiếu cho một du khách đến thăm Quê Hương Miền Bắc. Hoa Lư bao quanh ba phía bởi đồi núi và trước mặt bởi sông ngòi là cố đô đầu tiên của nhà Đinh, nhà Lê với các dấu ấn lịch sử: thống nhất giang sơn, đánh Tống, dẹp Chiêm. Tam cốc hay “Vịnh Hạ Long trên cạn”, là ba hang Cả, Hai và Ba. Cả ba hang đều được tạo thành bởi dòng sông Ngô Đồng đâm xuyên qua núi. Đó là khu vực bao gồm hệ thống các hang động núi đá vôi và các di tích lịch sử liên quan đến “Hành Cung Vũ Lâm” hay căn cứ quân sự chống ngoại xâm của triều đại nhà Trần. Phải dùng ghe nhỏ một người chèo để vào Tam Cốc, đi về mất khoảng hơn hai giờ.

Quê Hương Miền Trung:

Huế là trung tâm Quê Hương Miền Trung, là Thuận Hóa, là Cố Đô Huế của triều đại vua chúa Nhà Nguyễn. Huế với Sông Hương, Núi Ngự, với Chùa Thiên Mụ là biểu tượng của thành phố. Sông Hương chia đôi thành phố Huế. Phía tả ngạn là những cung điện của vua chúa Nhà Nguyễn bao quanh bởi Thành Nội, với Kỳ Đài cờ bay phất phới trong gió lộng, với chùa Thiên Mụ, chợ Đông Ba. Phía hửu ngạn là những trung tâm hành chánh, là núi Ngự Bình trước tròn sau méo, là sông An Cựu nắng đục mưa trong, là nhà thờ Phú Cam, là chùa Từ Đàm, là trường Quốc học nổi tiếng và trường Đồng Khánh xưa, cũng là đường qua Vỹ dạ và đến bãi bể Thuận An,  Hai phía tả và hửu ngạn của Huế được nối bởi cầu Tràng Tiền sáu vai mười hai nhịp. Ngược dòng sông Hương du khách sẽ đến những lăng tẩm của các vua Nhà Nguyễn. Các du khách đến Huế không thể thiếu một đêm nghe nhạc giữa sông Hương, nghe nhạc chứ không nghe lời. Những ai còn đủ sức hãy ngủ đò trên sông Hương một đêm đển lưu lại một kỷ niệm trọn đời. Du khách cũng không thể thiếu những món ăn của Huế, hãy đến quán Âm Phủ để ăn cơm hến, hãy đến quán Mụ Đỏ để thưởng thức những món Huế vừa ngon vừa rẻ.

Từ Huế tiến về phía bắc theo Quốc Lộ số 1 vừa qua khỏi thị xã Đông Hà thuộc tỉnh Quảng Trị du khách sẽ đến cầu Hiền Lương, cầu đã từng chia cắt hai miền Nam Bắc. Du khách cũng không thể không ghé qua nhà thờ La Vang với bức tượng Đức Mẹ đứng nguyên giữa bom đạn tàn phá của chiến tranh. Du khách hãy dừng lại tại tỉnh  Quảng Trị một lúc để thương cho một vùng đất đã trở thành bình địa đang trên đường phục hồi.

Tiếp tục tiến về phía bắc theo Quốc Lộ số 1 du khách sẽ đến Đồng Hới thuộc tỉnh Quảng Bình. Tỉnh Quảng Bình được cả thế giới biết đến nhờ có nhiều hang động với quy mô và vẻ đẹp ấn tượng, khiến du khách quốc tế mong ước khám phá. Nhiều hang động đã được khám phá và tạo điều kiện thuận lợi cho du khách tham quan như động Phong Nha, động Thiên Đường....Du khách vào những động nầy như vào nhưng cung điện huyền bí đã được tạo hóa xây dựng qua hàng triệu năm, không có thể dùng lời mà diển tả hết những vẻ đẹp của những hang động nầy. Ngày nay nhiều nhà thám hiểm quốc tế chịu bỏ một số tiền lớn để được phép và được hướng dẫn vào Sơn Đoong, một động được xem là lớn nhất thế giới và đang ở trong thời kỳ khám phá. Sau khi khám phá một phần của Sơn Đoong họ cho biết bên trong hang động giống như “không phải ở trái đất này”. Tôi hy vọng một ngày nào đó được bước chân vào Sơn Đoong.

Tiến về phía nam theo Quốc Lộ số 1 du khách sẽ đến đèo Hải Vân. Nếu du khách sợ đường đèo quanh co hiểm trở thì có thể dùng đường hầm, nhưng phải đứng trên đèo Hải Vân du khách mới thấy được vẻ đẹp của Quê Hương Miền Trung. Bên nay là Lăng Cô với bãi cát trắng xóa chạy dài theo bờ biển và bên kia xa xa là thành phố Đà Nẳng. Đà Nẳng trên đường phát triển mạnh với 6 cầu bắc qua sông Hàn mà đẹp nhất là cầu Hàm Rồng phun lửa vào những ngày cuối tuần. Phía nam Đà Nẳng là núi Ngũ Hành Sơn có cảnh quan hùng vĩ với những ngọn đá rêu phong cổ kính cùng nhiều công trình kiến trúc văn hóa và lịch sử đặc sắc. Du khách đến Đà Nẳng không thể không đi tham quan Bà Nà Hills cách Đà Nẳng 25 km về phía tây nam, một công trình xây dựng có một không hai. Hệ thống cáp treo sẽ đưa du khách lên đỉnh cao 1.500m. Du khách sẽ bước qua cầu Vàng với hai bàn tay khổng lồ của một vị thiên thần nâng đỡ thân cầu, và sau đó như bước vào một chốn thiên thai.

Phía nam Đà Nẳng là thành phố Hội An, một thành phố cổ đã có từ hàng trăm năm trước và được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới. Hãy đến thành phố Hội An nầy để có cảm giác như bước vào một xã hội mấy trăm năm về trước. Du khách hãy thưởng thức một món ăn độc đáo của Hội An là món cao lầu, hãy bám vào một anh xe ôm, anh ta sẽ đưa du khách đến quán cao lầu nổi tiếng cha truyền con nối mấy đời.

Tiếp tục tiến về phía nam theo Quốc Lộ số 1 du khách sẽ đến thành phố Nha Trang. Du khách có thể bay đến Cam Ranh và dùng xe buýt công cọng để về Nha Trang nhưng hãy thử bước lên một xe đò có ghế ngủ rất thoải mái ở Đà Nẳng, ngủ một giấc sau một ngày đi đó đi đây quá mệt mỏi và khi mở mắt thì đã đến Nha Trang. Nha Trang là một thành phố biển với những bãi cát sạch sẽ, những khu giải trí cho mọi lứa tuổi nhưng đặc biệt nhất là đi tắm bùn. Có xe đưa đón từ khách sạn đến những khu tắm bùn ở Tháp Bà hay ở i-resort. Ngâm trong nước bùn khoảng 20 phút và sau đó trong nước suối nóng du khách sẽ cảm thấy toàn thân vô cùng thoải mái. Khi trời tối du khách hãy ngồi dọc lề đường để thưởng thức một tô bún bò Huế hay một con tôm hùm nướng vừa nhấm nháp một long bia cũng khá đủ để kết thúc một ngày du lịch.

Chặng đường cuối của Quê Hương Miền Trung là thành phố Đà Lạt. Du khách có thể bay lên phi trường Liên Khương ở khá xa thành phố nhưng hãy thử bước lên một xe minivan ở Nha Trang và du khách sẽ được ngắm phong cảnh quá đẹp khi xe chạy quanh co trên đường đèo để lên Đà Lạt. Đà Lạt vẫn thơ mộng như ngày nào với những hàng thông xanh, với hồ Xuân Hương ẩn hiện trong sương mù buổi sáng. Những ai đọc những dòng chử nầy, nếu có dịp lên thăm Đà Lạt hãy đến ngủ qua đêm tại nhà trọ Dalat l’Auberge Ami và lăn xả vào bếp để cùng bà chủ sửa soạn một bửa cơm ấm cúng của những kẻ đồng hương.

Quê Hương Miền Nam:

Saigòn với Lăng Ông Bà Chiểu từ xưa là biểu tượng của thành phố. Nhưng tôi nghĩ Saigòn ngày nay đang ở thời kỳ “lột xác” có tòa nhà Bitexco xinh đẹp phải là biểu tượng mới của thành phố. Saigòn vẫn ồn ào náo nhiệt như ngày nào nhưng nhiều khu phố đã được kiến trúc như một thành phố nhỏ trong một thành phố lớn Saigòn như khu Phú Mỹ Hưng ở Quận 7 hay mới hơn khu Vinhomes Central Park ở cuối đường Nguyễn Hữu Cảnh thuộc Quận Bình Thạnh. Vinhomes là những khu phố với đưởng sá sạch sẻ ngay thẳng, các vườn hoa rộng lớn, với nhà thương tối tân, trường học các cấp, những siêu thị đủ mọi loại hàng, những tiệm ăn quốc tế sang trọng và cả ngàn căn hộ trong những cao ốc trang bị với những tiện nghi hiện đại nhất. Đứng ở tầng chót của Landmark 81 cao gần 462m trong khu Vinhomes nhìn xuống, tôi thấy sông Saigòn uốn quanh thành phố và vô số những cao ốc lẩn lộn với những ngôi nhà lụp xụp cũ kỷ còn tồn tại.

Ngoài Vũng Tàu, Quê Hương Miền Nam có nhiều khu nghỉ mát sang trọng khác như Côn Sơn, Phú Quốc. Tôi đã bay đến Côn Sơn để vừa nghỉ mát vừa đi đến  những nhà tù của một thời xa xưa. Tôi đã đến Rạch Giá nhiều lần nhưng lần nầy là dùng Rạch Giá làm trạm để đi tàu ra đảo Phú Quốc, đảo đang ở thời phát triển mạnh. Tạm trú trong một bungalow sát biển ở Phú Quốc và hầu như trần trường phơi mình trên bải cát, tôi có cảm giác quá gần gủi với thiên nhiên. Cũng từ Rạch Gía tôi đi xe hơi tới Hà Tiên nằm sát biên giới. Trên đường đi vào Hà Tiên một bức tượng Mạc Cửu to lớn được dựng lên để ghi nhớ công ơn của người Minh hương nầy đã xây dựng nên thị xã.

Tôi đã về miền Tây nhiều lần qua những cầu hiện đại cao vời vợi bắc qua sông Tiền, sông Hậu, nhìn xuống tôi thấy vô số ghe thuyền xuôi ngược trên sông. Tôi đã nhiều lần ngồi ăn trên những tiệm ăn nổi ở bến Ninh Kiều của thành phố Cần Thơ vừa nghe nhạc vọng cổ mà cảm thấy gần gủi với dân địa phương. Từ Cần Thơ tôi đã đi xe đò đến thi xã Cà Mau. Đối với dân thị thành, Cà Mau không còn là chốn hoang dã nữa, cũng như những thành phố khác ở miền tây thị xã cũng đang vươn lên với những khách sạn và tiệm ăn để phục vụ cho du khách. Từ thị xã Cà Mau tôi đã đi ghe xuống Đất Mủi, danh từ dân địa phương gọi vùng đất cực nam của Quê Hương Miền Nam. Ghe len lỏi giữa vô số sông rạch chằng chịt và hai bên bờ là những rừng tràm bát ngát. Người hướng dẫn cho biết mốc cực nam nầy phải di chuyển nhiều lần về phía nam vì đất lở bên nầy và bồi đắp bên kia.

Từ thị xã Cà Mau tôi tiếp tục hành trình và không quên ghé qua tỉnh lỵ Bạc Liêu và tạm ngủ ở khách sạn đã từng là nhà ở của công tử Bạc Liêu. Tôi được nghe những giai thoại về Bạch công tử, Hắc công tử kể một cách hảnh diện từ ông quản lý khách sạn. Qua câu chuyện được nghe tôi nghĩ tạo hóa đã ưu đải Quê Hương Miền Nam quá nhiều với những đồng ruộng cò bay thẳng cánh, những nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú trên cạn và dưới sông.

Tôi xin mượn bốn câu thơ sau của một thi sĩ để kết thúc bài viết này:

“Quê hương mang nặng nghĩa tình,

Quê hương tôi đó đẹp xinh tuyệt vời.

Quê hương ta đó là nơi

Chôn rau cắt rốn người ơi nhớ về.”

Lê Quý Thể

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Mười Một 2013(Xem: 11255)
Viết về anh cũng như tôi đang nhớ tới những kỷ niệm đầu tiên của tôi với cây bút. Bài viết ngắn này cũng ngắn ngủi như mối giao tình (chưa hề gặp mặt nhau) của hai anh em mình..
27 Tháng Mười Một 2013(Xem: 10859)
Tôi xin gửi lời chúc phúc và chân thành cảm tạ đến ông bà cha mẹ đã sinh ra và nuôi nấng tôi từ ngày ấu thơ đến lúc trưởng thành, cám ơn anh chị em đã cùng tôi chia ngọt
26 Tháng Mười Một 2013(Xem: 13056)
Nhớ về thầy, tôi cũng không sao quên một kỷ niệm của thời đi học. Hôm đó như thường ngày, sau khi chấm dứt những lời giảng văn hoa - bóng bẩy, tiếp theo thầy cho cả lớp làm bài
25 Tháng Mười Một 2013(Xem: 10982)
Trách nhiệm thôi ư? Không, với má đó là bản năng, là hơi thở là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của má.
25 Tháng Mười Một 2013(Xem: 13272)
Và hình như tôi có được đôi chút thỏa mãn. Ông Phan soi chiếu cho tôi thấy đôi nét về cha tôi và về phần ông, ông cũng hé cho tôi thấy tầm mức của một quyền lực đang lớn.
25 Tháng Mười Một 2013(Xem: 12433)
tạ ơn Thượng Đế đã ban cho tôi hơi thở, sự sống no đủ an lành và biết bao nhiêu ân huệ khác mà tôi không đếm được.
24 Tháng Mười Một 2013(Xem: 12545)
tôi vẫn chưa nói được một câu: “mẹ, con thương mẹ” để rồi ân hận khóc thầm trên chuyến bay dài xuyên Thái Bình Dương!...
23 Tháng Mười Một 2013(Xem: 11932)
biết cảm nhận nỗi đau của tha nhân. Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi… sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 14975)
Cài trâm, xóc áo vẹn câu tòng Mặt ngã trời chiều biệt cỏi đông Khói toả rừng Ngô ung sắc trắng Duyên xe về Thục đượm màu hồng
18 Tháng Mười Một 2013(Xem: 11699)
Người ta đâu thể phung phí cả tuổi thanh xuân trong việc trồng trọt vun xới cây thương yêu và tin cậy trên một mảnh đất - tưởng là màu mỡ
18 Tháng Mười Một 2013(Xem: 10630)
còn người Việt chúng ta phần đông làm những việc không tên miễn sao có hai bửa cơm là được rồi, còn các chị em ta không gì ngoài bán trôn nuôi miệng.
18 Tháng Mười Một 2013(Xem: 10904)
Người ta nói sắc đẹp vốn là bạn đồng hành của dối trá và phản bội. Tôi không hoàn toàn tin như vậy.
18 Tháng Mười Một 2013(Xem: 11111)
Tiếc thay cái tên Hoang Vu không xuất hiện nữa, vì nếu Nguyễn Xuân Hoàng còn làm thơ, bầu trời thi ca Việt Nam sẽ thêm một vì sao sáng.
18 Tháng Mười Một 2013(Xem: 9917)
Tôi hứa tôi sẽ về thăm Mossard, về thăm sân trường cũ, dầu lửa thời gian có đốt cháy khung trời của tuổi thơ, khung trời của tuổi mơ và khung đời có tôi làm học trò nội trú.
18 Tháng Mười Một 2013(Xem: 11374)
Tôi giống như cây mía đã róc vỏ, bị đun đẩy vào cái máy ép. Tôi chỉ có thể ra ở đầu kia chứ không thể lui lại ở đầu này
18 Tháng Mười Một 2013(Xem: 11119)
Tàn hơi nhựa vẫn dâng trào Hiến dâng chàng chiếc cẩm bào luyến lưu Ngõ quanh dẫn lối tương tư Xa anh gối mộng úa từ thiên thu
10 Tháng Mười Một 2013(Xem: 13826)
Chị Hoàng Thị Kim Oanh bây giờ vẫn nền nã dịu dàng, nhưng không hề “ ngầm ý khoe khoang” hay “ giả bộ ngoan hiền”, như lúc sinh thời nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên đã “trách oan
10 Tháng Mười Một 2013(Xem: 10728)
Những giọt mưa bụi phơn phớt bay, tôi hình dung được giọt nước mắt của thầy trong đôi lần phải khóc. Mọi việc đều có sự an bài với người có niềm tin.
07 Tháng Mười Một 2013(Xem: 11411)
Ông Phan làm tôi sợ. Quả thật những giây phút cuối cùng của cha tôi đã không có tôi bên cạnh. Cha tôi, người đàn ông rượu chè be bét đã ám ảnh tôi suốt một thời tuổi trẻ.
07 Tháng Mười Một 2013(Xem: 10206)
"ở một nơi không phải là nhà", đặc biệt là đối với những người Mỹ gốc Á, vẫn nhiều hơn gấp ngàn lần ở quê hương chôn nhau cắt rốn của mình.
30 Tháng Mười 2013(Xem: 12758)
Cảm ơn tình bạn anh cho tôi, như cánh diều bay êm ả trên những tầng mây khi tụ khi tan, khi gần khi xa, như có như không, một tình bạn chân thật, giản dị, để có khi nào nhớ về
30 Tháng Mười 2013(Xem: 12007)
Hơi ấm từ bàn tay người ấy truyền sang, cô cảm thấy bàn tay rồi đến cánh tay cô ấm dần. Trái tim cô đơn, buồn tủi của cô giờ cũng như ấm lại
30 Tháng Mười 2013(Xem: 17987)
Nếu các bạn ngại vào Beauty School, các học viên chưa rành nghề sẽ làm mái tóc của bạn không như ý, các bạn đừng ngại, ông thầy sẽ đến và mái tóc của bạn sẽ vừa ý ngay
26 Tháng Mười 2013(Xem: 12899)
Nhưng biết làm sao khi tôi thương nhớ mà vụng về không diễn tả được, nhưng hãy tin tôi, đằng sau những con chữ là một tấm lòng, là nỗi nhớ thương ngày càng dày lên theo tuổi tác
24 Tháng Mười 2013(Xem: 11722)
Khi sống xa quê hương, người ta nhớ nhiều thứ. Có những điều tưởng như đơn giản mà khi không còn trong tầm tay, mới thấy đó như là một báu vật
23 Tháng Mười 2013(Xem: 11938)
Dù sao tôi đã lấy ra khỏi kệ cuốn Sứ Quân của Machiavelli. Tôi lơ đãng lật từng trang sách và tôi dừng lại ở Chương Mười Bảy, màu mực đỏ gạch dưới hai câu:
17 Tháng Mười 2013(Xem: 12199)
Cám ơn đời đã cho ta có cái may mắn còn được cái tình người trong những nhiễu thương của cuộc đời, cái tình bạn muôn thuở.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 13033)
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nở vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 12480)
lạc loài của một người sống không đúng chỗ của mình, nhưng không làm gì được để thay đổi tình thế. Ít nhất, họ cũng tìm được tình bạn, ngoài tình thầy trò.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 12344)
Vây mà tôi sắp từ giả họ, từ giả cái sân nho nhỏ trước nhà, hàng cây ăn trái phía sau tôi trồng và chăm chút . Giả từ cái park với những dãy ghế râm mát, những kỹ niệm vui đùa với con và cháu
10 Tháng Mười 2013(Xem: 19025)
Đà Lạt Du Ký mãi mãi là chấm son trong hồi ức tuổi già của mỗi thành viên, nó sẽ là hành trang trong cuối cuộc đời mỗi chúng tôi cho đến khi nhắm mắt, xuôi tay.
05 Tháng Mười 2013(Xem: 12773)
nhớ lại lời ông Thầy cũ, rồi nhớ câu ngạn ngữ Việt Nam "trâu bò húc nhau, ruồi muỗi chết" mà thương cho những người dân bình thường.
04 Tháng Mười 2013(Xem: 11721)
Hôm nay trang Web nhà mình tròn 3 tuổi. Tôi xin gửi đến Ban Biên Tập lời cám ơn chân thành. Những người đã góp một bàn tay và khối óc thành lập và phát triễn trang Web này
03 Tháng Mười 2013(Xem: 11554)
Tôi hỏi tại sao như thế, anh chỉ cười huề. Chàng tỳ kheo trẻ giữa phố đông người, chừng như đã bắt được nhịp nghĩ suy của chú sa di đang tập tành thõng tay vào chợ.
02 Tháng Mười 2013(Xem: 12153)
Chàng nghĩ miên man “Sau nầy ở mặt trong chuồng nên ghi “Sở Thú”, còn ở bên này chuồng nên treo bảng “SỞ NGƯỜI” cho công bằng.
27 Tháng Chín 2013(Xem: 12166)
Vâng! Đời người tội nghiệp như vậy. Có những chiếc lá xanh tươi tốt, đã bị một biến cố xa cành tan tác trong cơn gió lốc. Tôi lại nghĩ đến hơn 40 năm trước
25 Tháng Chín 2013(Xem: 12164)
Chỉ có chừng này thôi sao? Đổi một buổi tối họp mặt bạn bè chỉ để nhìn ngó chừng này con người xa lạ, và uống một ly rượu?
21 Tháng Chín 2013(Xem: 12089)
Tôi thấy mấy người đàn bà tụ thành nhóm nhỏ, cười cười nói nói. Còn đám đàn ông với thuốc lá trên môi, ly rượu trên tay đang sôi nổi trò chuyện.
21 Tháng Chín 2013(Xem: 12293)
Tôi khóc nhiều nhưng anh ba vẫn không đổi ý. Sau vài lần gặp nhau trong nước mắt, tôi tìm cách tránh mặt anh… Tôi cố trốn, anh cố tìm… Rồi mùa thi đến, tôi miệt mài với đống bài vở chất chồng
18 Tháng Chín 2013(Xem: 11767)
Tôi biết chắc là tôi sẽ lạc lõng trong cái thế giới quyền lực và hào nhoáng kia, nhưng không hiểu cái gì đã xô đẩy tôi, vô hình nhưng mạnh mẽ.
16 Tháng Chín 2013(Xem: 13199)
Mùa Thu đẹp lắm, rừng Thu bát ngát lá vàng rơi, từng đàn nai nhởn nhơ bên dòng suối thơ mộng, dẫm chân lên đám lá khô xào xạc nghe rất vui tai...
14 Tháng Chín 2013(Xem: 11238)
Như trong bản tình ca Ngày xưa Hoàng Thi của Phạm Duy, Em tan trường về Anh theo Ngọ về, nhưng đây không phải Hoàng thị Ngọ mà là chắc có lẽ là bạn Ngọ thì phải
14 Tháng Chín 2013(Xem: 12290)
Nhưng em dường như thấy lại rõ ràng ngôi trường yêu dấu. Tụi em đứng lên và thầy bước vào lớp.....Ôi! kỷ niệm ngày xưa sao mà tha thiết.
04 Tháng Chín 2013(Xem: 11379)
Mưa ngày xưa đôi mắt buồn năm tháng Em xa rồi ...tôi biết nhớ thương ai Gió mưa về thương quá bóng hàng cây Ngọn đèn khuya chờ người trên lối cũ
30 Tháng Tám 2013(Xem: 13284)
Tôi vẫn yêu ngôi trường Ngô Quyền và những người bạn yêu dấu của tôi. Hy vọng chúng ta sẽ gặp lại nhau trong một ngày không xa lắm
30 Tháng Tám 2013(Xem: 11034)
Trong không khí êm tịnh, tôi trở về với cái tôi. Chung quanh sự vật cố hữu quen thuộc như muốn nói điều tự khoái… Và đó cũng là cách tôi tiễn khách.
29 Tháng Tám 2013(Xem: 12961)
Đâu có cần phải giống nhau về quan điểm chính trị, tôn giáo, hay nhân sinh quan để cùng ngồi nói chuyện với nhau về một sáng tác có giá trị được rất nhiều người thuộc nhiều thế hệ biết đến
24 Tháng Tám 2013(Xem: 11769)
Đây là một bức tranh có thể nói là của mùa xuân nhưng tác giả lại khôn khéo đưa vào đây, làm cho mùa thu không ảm đậm với lá vàng bay,
19 Tháng Tám 2013(Xem: 12912)
Những mãnh đời tị nạn, sau bao nhiêu năm ai nấy đã có nhà lầu xe hơi, mấy ai còn nghĩ gì cho một hành trình đã qua, những người đã mất trên biển, từ rừng sâu, trong lao tù.
17 Tháng Tám 2013(Xem: 17777)
Cám ơn các anh các chị người của Biên Hoà, Long Thành, Phú Hội, Phú Mỹ, Phước Thiền, Phước Kiểng… của Ngô Quyền, Tam C… cám ơn Cù Lao Phố, Cầu Mát, Đồng Nai, Tân Vạn, Bửu Long, Châu Thới...