2:48 CH
Thứ Ba
23
Tháng Tư
2024

Một Nén Nhang Lòng - Trạch Gầm ( Kỳ I )

17 Tháng Tư 20199:37 CH(Xem: 7315)

Một nén nhang lòng
trachgam

Ban Biên Tập chân thành cám ơn Người lính làm thơ Trạch Gầm đã cho phép BBT đăng tải bài văn “ Một nén nhang lòng” trích trong tác phẩm “ Chôn Lầm Huyệt Nhớ” được phát hành đầu năm 2019. Trân trọng giới thiệu tác phẩm nầy đến quý đồng hương Biên Hòa và thân hữu.

        Đúng ra thì bất cứ một trang nhật ký hành quân nào, khi ghi, cũng không thể thiếu nhóm ngày giờ đứng trước sự kiện xãy ra.

       Ghi lại một phần  ký ức của tháng ngày cầm súng, nếu người ghi không  quên và không thêm bớt thì… sự kiện đã xảy ra sẽ có độ chính xác cao. Nhưng nếu đòi hỏi ở người ghi phải đính kèm cái mốc thời gian để nâng cao mức độ chính xác cho sự kiện, tôi nghĩ…có lẽ không mấy ai làm nổi.

      Chuyện của tôi cũng là chuyện kể…Chuyện kể, mà khoảng thời gian nằm trong một phần đời lính của tôi, từ sau đợt 2 tết Mậu Thân (tháng 5/ 68) đến ngày 23 tháng 2 năm 1971. Thời gian nầy cũng là thời gian Trung Tướng Đỗ Cao Trí đảm nhận chức vụ Tư lệnh Quân Đoàn III.

      Thật tình tôi không làm sao nhớ được ngày nào, tháng nào Trung Tướng Đỗ Cao Trí về Biên Hòa thay thế cho Tướng Lê Nguyên Khang, đảm nhận chức vụ Tư Lệnh Quân Đoàn III. Điều tôi có thể nhớ là Trung Tướng Đỗ Cao Trí về Quân Đoàn III sau đợt 2 tổng tấn công của bọn cộng sản trong dịp tết Mậu thân (đợt hai trong lãnh thổ Quân Khủ 3, chỉ kéo dài trong hai tháng 5và 6 năm 1968 )

      Năm 1966, tôi tốt nghiệp chuẩn úy, rời trường Bộ Binh Thủ Đức về trường Quân Báo Cây Mai, theo học khóa tình báo tác chiến. Mản khóa Cây Mai, tôi được bổ nhiêm về  Biệt đội Quân Báo Quân Đoàn III…Dựa trên huấn thị điều hành căn bản, Biệt đội Quân Báo là một đơn vị biệt lập, đặt cạnh P2, có nhiệm vụ yểm trợ tin tức cho phòng nầy.

     Về Biệt Đội Quân Báo, tôi lại được chỉ định phục vụ tại Trung tâm Khai thác mục tiêu, đây là một đơn vị do P2 / Quân đoàn 3 thành lập, ngoài bảng cấp số, Trung tâm nầy bao gồm một Đại Đội Thám Kích Xâm Nhập và một ban khai thác. Đa phần ‘lính’ trong đơn vị chúng tôi là những hồi chánh viên, tù hàng binh vc do chúng tôi thanh lọc xữ dụng.

Đơn vị là một đơn vị nhỏ, các hoạt động lại âm thầm. Đi và về của chúng tôi, ngoài ông Trưởng P2 Quân Đoàn đương nhiên biết còn người thứ hai biết và ‘Thuận’ cho thực hiện đó là Vị Tư Lịnh Quân Đoàn.

     Tôi có một dấu ngoặc nhỏ ở đây, sở dỉ mọi công tác mà chúng tôi thực hiện, việc chuẩn thuận của Vị Tư Lịnh là điều kiện thiết yếu. Không có việc chuẩn thuận nầy chúng sẽ hủy công tác. Nêu một vài trở ngại xãy ra, nếu tự tiện, chúng tôi không gánh vác nổi hậu quả.

-Đợt  2 Tết Mậu Thân,  chúng tôi bắt được tên Lê văn Ngọt bí danh Ba Sinh, cấp bậc Đại Tá Tư Lệnh phân khu 5 của vc tại Linh Xuân Thôn, Thủ Đức. (sự việc nầy tôi có đề cập trong Bên Lề cuộc chiến).

Theo đúng nguyên tắc, sau khi bắt Ba Sinh, chúng tôi lục và bắt vợ chồng chủ cái villa, tại Linh Xuân Thôn, nơi Ba Sinh từ Mã Đà (một địa danh nằm trong quận Tân Uyên, Biên Hòa) chuyễn đến ân trú và cũng là nơi sẽ đặt bộ chỉ huy tiền phương Phân khu 5 (vc), chuẩn bị cho trận chiến. Công việc đang thuận lời có nghĩa là khai thác hai vợ chồng chủ nhân của villa nầy, chúng tôi sẽ phá vở một số cơ sở hạ tầng cũng như một số đường dây hợp pháp xâm nhập vào thành phố. Việc bế tắc, bởi chúng tôi nhận được lịnh của Tướng Tư lệnh Vùng lúc bấy giờ, thả hai vợ chồng nầy. Thả mà phải đưa về tận nhà, nhà ở đường Phan Đình Phùng Sài Gòn…Sở dỉ có chuyện thả là vì Ông tướng vùng của chúng tôi nhận được một thơ can thiệp của Ông Nguyễn Cao Kỳ do một thiếu tá không quân mang đến. ( tôi hy vọng vị Thiếu Tá không quân, khi tình cờ đọc chuyện kể nầy của tôi, biết là tôi không nói sai)

Với chúng tôi, chuyện không ngừng lại ở đây, sau đó, tệ hại là chúng tôi bị ANQĐ ( An Ninh Quân Đội) sờ gáy vì công tác vượt giới hạn, bắt người trái phép. Trường hợp nầy nếu chúng tôi không có phiếu trình mình chứng, chuyện đến với chúng tôi không phải là nhỏ.

-Đợt Tết Kỹ Dậu (1969) Chúng tôi chận bắt hai chiếc xe hàng chở đồ tiếp tế cho vc, gồm thực phẩm, thuốc men và chất nổ, chạy từ đồi Mẹ Bồng con (Long Khánh) về vùng Bàu Cá (Biên Hòa). Hai chiếc xe nầy vc lại mướn của một tay nữ lưu, có tên tuổi ở Tân Vạn (Biên Hòa)

Mới bắt có một ngày, công việc khai thác còn đang diễn tiến, thì đơn vị tôi nhận được một cú điện thoại của một vị Tướng, không hoạt động trong vùng 3, yêu cầu chúng tôi trả lại hai chiếc xe cho chủ nhân. Chúng tôi cũng được biết, vị Tướng trên và chủ nhân của hai chiếc xe có sự quan hệ tình cảm.

Sự việc được chúng tôi trình lên Tướng Đỗ Cao Trí. Vị Thầy tôi, Đại Tá Lê Đạt Công về thuật lại  biết Ông Tướng mình nói chuyện cùng vị Tướng kia sao không? “ nếu anh ký giấy bảo lãnh số hàng hóa cho vc, thì tôi sẽ chỉ thị cho mấy thằng em của tôi trả lại xe”

Thái độ cứng rắn của Ông Tướng Vùng giúp chúng tôi khai thác thêm được một vài cơ sở của đoàn 82 hậu cần ( vc ) hoạt động giữa ranh hai tỉnh Biên Hòa, Long Khánh.

-Sau hiệp định Ba lê, một hồi chánh viên cộng tác với chúng tôi, cấp bậc tiểu đoàn phó đăc công vc, đề nghị cùng chúng tôi đánh chất độc vào một giếng nước của bộ chỉ huy CT 5 (sư đoàn) vc tại khu vực rừng Bổ Túc Tây Ninh.

Công việc không thực hiện được chỉ vì vị Tư Lịnh Quân Đoàn lúc bấy giờ phê vào phiếu trình của chúng tôi “Làm vầy có vi phạm hiệp định không?”

        Ba sự kiện, tôi nêu trên, tôi chỉ muốn nói lên một điều, Tướng nào Đi, Tướng nào Đến, một đơn vị mà cấp số nhỏ nhoi như chúng tôi, có gì phải lo lắng. thiệt thòi..  Thiết thực là…nếu chúng tôi được vị Tướng đang tại chức để mắt đến, đúng hơn là quan tâm đến thì kết quả mà chúng tôi đạt được lại không phải là nhỏ.

      Thời gian trên 7 năm, phục vụ dưới sự chỉ huy trực tiếp của vị trưởng P2, Đại Tá Lê Đạt Công. (1966, ông mang cấp bực Thiếu Tá, tôi chuẩn úy, 1972, Ông Đại Tá, Tôi Đại Úy) Quân Đoàn III thay đổi đến 5 vị tư lịnh. Duy chỉ, thời gian Trung Tướng Đỗ Cao Trí làm Tư Lịnh, đơn vị chúng tôi mang về cho Quân Đoàn nhiều chiến công ‘âm thầm’ nhất.

      Phong phanh nghe tin Trung Tướng Đỗ Cao Trí về nắm Tư Lịnh Quân Đoàn, người vui nhất là vị Trưởng phòng 2 của chúng tôi. Trong những buổi chiều được rãnh, bên ông vài ly rượu, Ông tâm sự “mai nầy việc làm của chúng ta sẽ hiệu quả hơn nhiều vì chúng được làm việc dưới quyền của một vị Tướng lỗi lạc”

     Cũng qua những lúc trò chuyện nầy tôi được hiểu thêm một phần về cuộc đời binh nghiệp của Tướng Đỗ Cao Trí. ‘Ông xuất thân từ trường sĩ quan Nước Ngọt (Cap Saint Jacques)…là vị sĩ quan đầu tiên nắm binh chủng Dù…Mang Thiếu Tướng năm 1963, đảm trách chức vụ Tư Lịnh Quân Đoàn I…’

     Phần tôi, tôi cũng được biết qua báo chí lúc bấy giờ vài ‘phanh phui’ về đời tư của Tướng Đỗ Cao Trí được đăng tải. Một trong những sự kiện đặc biệt mà Tướng Trí giải quyết là Ông thách đấu súng với một tay Thượng Nghị Sĩ có những lời lẽ xúc phạm đến Ông. Chuyện tôi cũng được biết nữa là, gia đình của Tướng Trí ở Biên Hòa là một Đại Gia Tộc…Cụ thân sinh của Ông và người Anh cả của Ông từng là Dân Biểu trong thời Đệ Nhất Cộng Hòa.Ngoài ra Ông cũng có ba người em phục vụ trong Quân Đội, một hy sinh tại chiến trường, một giải ngũ vì thương tích, một đang đảm nhiệm chức vụ Trưởng phòng tư Tiểu khu Biên Hòa.

Ông cũng có một người em gái là phu nhân của một vị tướng đang tại chức.

       Một vài cách xữ thế của người xưa, qua sách vở còn lưu lại trong đầu tôi, các bậc Minh Quân thường tránh việc bổ nhiệm các tướng quân về nơi sanh quán. Trong sự nông cạn của tôi, tôi tạm hiểu, các vị Minh Quân đó muốn tránh cho các Lương thần của mình mang tiếng bao che cho những kẻ thân thuộc, không thể nào tránh được trường hợp dựa thế, cậy quyền.

       Trung Tướng Đỗ Cao Trí về đất nhà, nhân cách xữ thế của Ông, qua vài sự việc, liên quan đến đơn vị tôi, lưu lại trong thâm tâm chúng tôi bao sự kính trọng nể vì.

-Một bộ phận của đơn vị tôi đóng tại Thành Kèn, không một người dân nào sống trong thành phố Biên Hòa mà không biết đến Thành Kèn.

Chúng tôi ‘làm việc’ trên lầu, tầng dưới là nhà kho thuộc phòng tư / Tiểu khu Biên Hòa.

        Tướng Tri về Quân Đoàn chưa được một tháng thì… Tiểu khu Biên Hòa gởi đến chúng tôi một văn thư có nội dung đòi lại tầng lầu chúng tôi đang trú đóng, đề nghị cấp cho chúng tôi một căn cứ khác, ngoài thành phố.

        Chuyện dễ hiểu, Tiểu khu Biên Hòa dám ‘ đụng đến’ bọn tôi trong lúc nầy chỉ là vì…vị trưởng Phòng tư Tiểu Khu đương nhiệm là em của Tướng Vùng. (Tôi dùng chử dám đụng ở đây, tôi nghĩ cũng không có gì quá đáng, đơn vị chúng tôi, thuộc Quân Đoàn, lại là một đơn vị tác chiến, không phải thứ văn phòng nhàn hạ)

       Trước tình trạng trên, chúng tôi thực hiện một phiếu trình, trình lên Tướng Trí. Nêu ra một vài bất lợi nếu chúng tôi phải di chuyển.

       Chỉ một ngày sau, dưới bút phê của Tướng Trí, chẵng những chúng tôi không dọn đi,  mà nếu cần, chúng tôi sẽ được cấp luôn cho tầng dưới.

-Chuẩn úy Đỗ Cao Thông, người em út của Tướng Trí, mản khóa Thủ Đức về phục vụ tại P2 Quân Đoàn.

Việc Chuẩn úy Thông về P2, tôi biết một cách chắc chắn là Tướng Trí không xen vào việc nầy. Người mang chuẩn úy Thông về P2 là Ông Chef của tôi. Chef tôi nhận được yêu cầu từ thân mẩu của chuẩn úy Thông “ Thằng Tư ( Trong gia đình Tướng Trí thứ Tư ) không quan tâm gì đến em nó”. ( Tôi được biết vị Trưởng P2 của tôi cũng là người gốc Biên Hòa, có giao tình rất thân với Ông Bà Đỗ Cao Lụa là là Thân sinh của Tướng Đỗ Cao Trí )

Vừa về đến P2, Chuần úy Thông được Đại Đội Tổng Hành Dinh lấy lòng, cấp ngay cho một chiếc xe Jeep, trên xe có gắn cả máy 46.

Chuyện gay mắt nầy đến tai Tướng Trí, Ông liền cho ban hành một sắc lệnh, có nội dung “ Tất cả các sỹ quan mới ra trường về phục vụ trong lãnh thổ Quân Khu 3, phải được bổ nhiệm ra các đơn vị tác chiến, ít nhất một năm”

Thi hành lịnh của Tướng Vùng, trên hình thức, P2 Quân Đoàn chuyễn Chuẩn Úy Thông về đơn vị chúng tôi.

… Bất cứ một phiếu trình công tác nào, của bọn tôi, trình lên Tư Lịnh Quân Đoàn xin chuẩn y đều ghi rõ bốn đề mục

-Mô tả mục tiêu

-phương cách giải quyết

- Nhân sự tham dự (phần nầy rất quan trọng đối với chúng tôi. Trường hợp nếu có hồi chánh, tù binh bị hy sinh, chúng tôi có đủ dữ kiện thông báo cùng chức năng liên hệ)

-Yêu cầu yễm trợ

       Thông thường trên mỗi phiếu trình chúng tôi trình lên, Tướng Trí chỉ phê vào có một chữ ‘Y’ rồi ký tên. Có những lần trên các phiếu trình Ông lại ghi thêm hàng chữ “ Ông chuẩn úy Thông, làm gì trong công tác nầy”

Với tôi, tôi trọng Chuẩn Úy Thông ở chổ, dù là em Ông Tướng, nhưng Chuẩn Úy Thông không mang tính ỷ lại, gan dạ và có tinh thần trách nhiệm cao. Thời gian hoạt động cùng chúng tôi, Chuấn Úy Thông đã không từ chối bất cứ một nhiệm vụ nào.

Đơn vị chúng tôi là một đơn vị nhỏ, lại nữa tất cả mục tiêu mà chúng tôi thanh toán đều do chúng tôi nghiên cứu và thực hiện. Hầu như đa số các công tác, chúng tôi không nhận một chỉ thị nào của Quân Đoàn, ngoài trừ trong thời gian Trung Tướng Đỗ Cao Trí làm Tư Lịnh. Trước khi mở cuộc hành quân “Toàn Thắng” Tấn công địch trên đất Kampuchia, Tướng Trí đã xữ dụng đơn vị chúng tôi vào công tác Thám sát địa hình, thám sát mục tiêu, phục kích chận bắt và khai thác các kho tàng vũ khí và lương thực địch do đoàn 86 Hậu Cần thực hiện dọc theo biên giới. Tây Ninh vùng Xa Mát, Cần Đăng. Hậu Nghĩa vùng Ba Thu, Samrong .

Thời gian Trung Tướng Đỗ Cao Trí nắm Quân Đoàn III, tất cả những trận đánh do Ông điều động, chỉ huy đều vang dội chiến thắng. Ông không những viết nên những trang Quân Sữ lẫy lừng cho Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa mà chính Ông, Ông Đã chinh phục được lòng ngưởng mộ của các tướng lãnh đương thời trong khối Tự Do. 

TRẠCH GẦM

Trích trong “Chôn Lầm Huyệt Nhớ”



Ý kiến bạn đọc
22 Tháng Tư 20197:10 SA
Khách
Tôi xác nhận tính cách khiêm nhượng của bạn Đổ Cao Thông từ khi còn đang học trong ngôi Trường Mẹ Thủ Đức . Không ỷ lại mình là em ruột của Ông Tướng ...
Vì tôi là Trung Chiến của Trung đội 4 Đại đội 19 Tiểu đoàn 1 Khoá 9/68 . Và còn bạn Đổ Cao Muôn nữa ,cùng Tđ4. ... Khác với bạn BV Đông con của Tướng Bùi đình Đạm , cùng chung Đđ 19 ... Vài lời góp mặt , ôn lại kỹ niệm đời Lính Sữa.BABILAC Quai chảo CƯ AN TƯ NGUY.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 13791)
Tôi trầm ngâm hồi lâu trước bóng đen dày đặt mà bùi ngùi khi mường tượng chúng tôi như những con chim ướt cánh, xụi bại, ngơ ngác nhìn vào khoảng không tối mịt mà không biết làm sao bay lên, làm sao thoát ra
27 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 16674)
Tuy nhiên sự kiện quan trọng nhất trong hành trình nầy là cuộc họp mặt với bạn hữu tứ Hai, họp mặt với học trò Công Thanh và những ưu ái mà học trò cũ đã dành cho tôi và Lynh dù là đã xa cánh gần 40 năm
18 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 14316)
Trong suốt hành trình dài của mỗi đời người, với những bể dâu gập ghềnh trong cuộc sống, mà mình vẫn còn giữ được chai dầu gió xanh để làm bạn đồng hành thì âu đó cũng là niềm vui và hạnh phúc vậy.
15 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 15282)
Nhân Mùa Giáng Sinh 2012, gia đình Kiều Oanh xin kính chúc quý vị, quý đồng hương một đêm Noel, bình an, hạnh phúc, cùng một năm mới an khang thịnh vượng
15 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 23244)
Tôi thầm nghĩ có một dịp về thăm quê nhà sẽ ghé qua Biên Hòa, đứng trên Cầu Mát hít thở không khí trong lành của sông, của gió đồng nội Đồng Nai.
14 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 18155)
Chị có muốn về thắp nhang nơi mả ngoại với em không? Đừng nói với em là chị còn trên biển lạnh. Có người sẽ lại khóc tiếp một mùa Xuân...
13 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 17851)
Bây giờ Thầy trò chúng ta khó mà có cơ hội gặp gỡ, nhưng em mong rằng trái đất tròn còn sống là Thầy trò vẫn còn có dịp mừng vui đoàn tụ
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 13707)
Thái Thụy Vy không chỉ khóc cho mình mà còn thương cho những thân phận cô đơn đọa đầy khác trong chuyện phim "Children of a Lesser God" và "The Last Emperor" cho cô bán hàng sách, và cho cả những người tị nạn HO
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 14048)
Cái lãng mạn dễ thương chấp nhận được giữa đời thường, tâm sự có chắt lọc của một cây bút viết bằng máu hoa niên và mặc dầu sáng tạo là một điều hiển nhiên, song ở đôi chỗ, chúng ta cũng còn bắt gặp "chất tiền chiến" bàng bạc trong một số đoạn thơ.
05 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 14544)
Sao khuya lấp lánh khắp nơi Đèn hoa sáng tỏa, ánh ngời hào quang Giáng Sinh vừa xuống trần gian Thánh ca năm cũ miên man thật buồn?
02 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 15457)
Đêm Tri Ân thầy cô giáo của nhóm CHS.NQBH, đã thành công ngoài sự mong đợi. Một chút thiếu sót nếu có, sẽ khiến mọi người mong mong nhớ nhớ để luyến tiếc hẹn gặp lần sau…
22 Tháng Mười Một 2012(Xem: 19834)
Em nhớ những bối rối không kịp dấu che, khi anh bắt gặp ánh nhìn trộm của em gắn trên đốm lửa nhỏ nhoi ở đầu điếu thuốc, ngậm hờ hững trên môi anh
20 Tháng Mười Một 2012(Xem: 15460)
Cám ơn nghề cầm phấn, Cho tôi bước vào đời Cám ơn học trò tôi, Cho tôi nhiều kỹ niệm.
13 Tháng Mười Một 2012(Xem: 14791)
Nhân dịp Lễ Tạ Ơn, tôi muốn mượn những dòng chữ này để cảm ơn tất cả mọi người, đã trôi qua dòng đời mà tôi như chiếc thuyền con bập bềnh trên dòng sông uốn khúc.
05 Tháng Mười Một 2012(Xem: 16589)
sự thay đổi của Tuấn cũng chỉ vì số phận, nhiều khi Tuấn thấy mình mang mặc cảm tội lỗi với vợ, nhưng Tuấn không đủ can đảm nói rõ hoàn cảnh của mình hiện giờ, hầu để bù đắp lại khoảng trống đó
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 18442)
chị không biết được tin tức của đồng hương Biên Hòa. Và hôm nay, hội ái hữu Biên Hòa California và chị Võ Thị Tuyết đã là cầu nối giúp chị gặp lại người quen biết cũ.
31 Tháng Mười 2012(Xem: 15894)
Tôi vẫn là tôi và em vẫn là em. Một người vợ mà tôi mang ơn sâu thẳm. Nếu không có em thì có lẽ đời tôi không biết đi đâu, chẳng biết lối về và không biết đường ra. Sẽ không ai biết , sẽ chẳng ai hay. Với tánh của tôi, em còn khổ mãi!
28 Tháng Mười 2012(Xem: 21535)
Ước gì tui có được phần nào cái " ngu " của ông Bill Gate , ông ta đã thấy rất xa qua " Cửa sổ
25 Tháng Mười 2012(Xem: 17792)
Trong chiến tranh chẳng còn gì ngoài những hư hao mất mát. Bao nhiêu nhân tài nằm xuống cho những chủ nghĩa ngoại lai vong bản
25 Tháng Mười 2012(Xem: 16680)
không biết có phải những người đàn bà tuổi Dần đều có cùng số phận như dì Dần của tôi: cao số, cứng cỏi, khó khăn và suốt đời đơn độc?
25 Tháng Mười 2012(Xem: 16229)
Tất cả những ước mơ thầm kín tận đáy tim nàng, nàng chỉ thấy lại trong những giấc mơ nàng hay mơ. Những giấc mơ nàng thấy, mình được trở về quê hương thanh bình nơi nào đó còn có mẹ cha như ngày nào cũ...
24 Tháng Mười 2012(Xem: 16488)
Huy nhìn con, lòng đau như xé. Còn không ổn gì nữa! Rõ ràng đã không ổn kể từ ngày thằng bé bắt đầu bỏ ăn. Nhưng biết làm sao đây? Đem đi đâu bây giờ?
21 Tháng Mười 2012(Xem: 25457)
hãy cùng nhau đấu tranh dành một nền Tự Do cho đất nước khỏi ách cộng sản và cùng chung vai xây dựng đất Việt phú cường. Chỉ có thếgiấc mơ Tự Do và Dân Chủ của nước mình mới trở thành sự thật được
20 Tháng Mười 2012(Xem: 23054)
Mái tóc ngắn mà cô chủ tiệm và vài người khách chiều nay mới khen mình trông trẻ ra, sao mình thấy nó vô duyên quá! Giả bộ cười với mình trong gương, nhưng lòng đau giống như một nhát kéo cắt ngang mái tóc.
20 Tháng Mười 2012(Xem: 16890)
Những tràng cười thoải mái, những câu chọc tiếu lâm gà nhà cho thấy sự gần gũi ấm áp. Cô chủ quán lăng xăng tiếp tân và phục vụ. Những thức ăn chay, mặn ngon lành khiến mọi người thích thú. Những câu xưng hô, con, cậu, đã cho tôi biết đây như là một gia đình.
18 Tháng Mười 2012(Xem: 16806)
Hèn chi hồi xưa có một vị vua, bị ông Trạng Quỳnh chơi khăm bỏ đói cả ngày trời. Lúc bụng đói meo, Trạng Quỳnh mời ổng ăn cơm với tương chao, vậy mà ông ta thấy ngon hơn sơn hào hải vị trong Cung đình
18 Tháng Mười 2012(Xem: 21323)
Đong đưa ngày tháng như ông kể ra cũng quá lý tưởng. Nhưng trong ông vẫn vương vấn nỗi buồn. Vẫn mơ một ngày được trở lại quê xưa, sống lại thời trai trẻ, được “tự do” phát biểu tư tưởng chẳng chút ngại ngần, được thấy mọi người đều bình đẳng với nhau
17 Tháng Mười 2012(Xem: 20958)
Tôi không bao giờ quên cảnh tượng ba tôi châm lửa đốt từng trang giấy nhạc xé ra vội vàng, nét mặt ông đau đớn tận cùng, nước mắt nhòe nhạt rơi xuống từng dòng. Đó là lần đầu tiên tôi thấy ba tôi khóc
12 Tháng Mười 2012(Xem: 22367)
ngày về đất cũ thằng anh moi ra lá thư không bao giờ được gởi đi mà lại ngủ say trong cái nón xếp hai mươi mấy năm dài đời quả phụ. Nó nghiến răng chửi thề mắt đỏ hoe
09 Tháng Mười 2012(Xem: 17552)
Đó, tiếng nước tôi là đấy. Là tình tự, là quê hương, là nỗi niềm của những kẻ tha phương. Là “bốn nghìn năm thành tiếng lòng tôi”. Xin hãy nhớ lấy và xin hãy trân trọng giữ gìn .
07 Tháng Mười 2012(Xem: 17626)
Thế là ta đã tìm lại nhau, nhưng trong hoàn cảnh mới, không gian mới... Thời gian khắc nghiệt đủ cho hai mái tóc xanh đã muối tiêu cả rồi... Ôi mối tình đầu của ta...!
06 Tháng Mười 2012(Xem: 18600)
Còn ngoài đời có nhiều người quyền cao chức trọng, làm hư việc ảnh hưởng đến biết bao nhiêu con người khác nhưng không hề biết… từ chức là gì!!
06 Tháng Mười 2012(Xem: 19369)
Tôi kể vài kỷ niệm xưa để bạn nghe cho vui. Bạn nói rất đúng, có lẽ khi càng lớn tuổi người ta thường nhớ và nhắc đến những chuyện xa lắc xa lơ như nuối tiếc một thời đã mất!
05 Tháng Mười 2012(Xem: 19107)
Xin chuộc lỗi Người, với lời thề son sắc. Xin nguyện Một Đời với Đất Mẹ cưu mang Xin được làm Đất Vàng, Nước Bạc, Bón cho cây, cho trái nở Hoa Tình./.
04 Tháng Mười 2012(Xem: 24263)
Ước mong hàng thức giả trong, ngoài nước dõng mãnh đứng lên vì Đại Nghĩa Dân Tộc dẫn dắt toàn dân tiến bước, dứt trừ hoạn họa cộng sản tham tàn
03 Tháng Mười 2012(Xem: 18646)
30 tháng 4 năm 1975. Đây là ngày mà không ai có thể quên được đến khi nhắm mắt lìa cõi trần gian đầy mồ hôi, nước mắt và xương máu, nhứt là với những chiến binh của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà.
03 Tháng Mười 2012(Xem: 18444)
Ai dè, đúng 4 tháng, vâng, đúng 4 tháng thôi, bà vợ đã có một ông chồng khác trong nhà. Làm sao mà hay như vậy thì không ai biết! Tôi xót xa nghĩ đến những gì đã nói với bà Mỹ về người Việt Nam hôm nọ.
03 Tháng Mười 2012(Xem: 17884)
Bây giờ cậy vào đồng tiền và quyền thế đã là “mốt” thời thượng rồi cháu ạ! Mọi chuẩn mực giờ đây là dựa vào:” có bao nhiêu tiền và có ai đỡ đầu không “.
29 Tháng Chín 2012(Xem: 23305)
Cho dù anh chỉ còn hơi thở cuối cùng. Anh hãy cố vươn lên mà sống! Vì xung quanh anh còn có bạn bè. Sau lưng anh còn tình đồng nghĩa đội
28 Tháng Chín 2012(Xem: 24619)
Cái thằng hàng xóm im lặng đứng chờ trước ngạch cửa chỉ để nhìn con bạn gái thôi, không hiễu là bao nhiêu ngày tháng năm của tuổi dại khờ.
27 Tháng Chín 2012(Xem: 22343)
Vậy đó, nên nhỏ bạn mới rầy tôi, “có gì đâu, mà mày cứ cầm chi lâu nỗi nhớ?”, thế mà nó đâu biết, nó lại là người vừa nắm lấy bàn tay tôi, mở ra, đặt thêm vào đấy một vùng kỷ niệm ngọt ngào.
26 Tháng Chín 2012(Xem: 19056)
Tôi ngượng ngùng kéo vạt áo chùi vội vàng hai dòng nước mắt! ''Đã bảo đừng khóc mà bây giờ như thế này, tệ thật đó !''. Nước mắt vừa chùi đi thì hai dòng khác lại trào ra khóe mắt rồi, biết làm sao bây giờ? Thời gian có chờ đợi ai đâu?
26 Tháng Chín 2012(Xem: 24020)
Mùa Thu luôn đầy ắp kỷ niệm vì nó là mùa tựu trường để bạn bè vui mừng gặp lại nhau sau ba tháng Hè rong chơi. Mùa Thu cũng mang đến nhiều kỷ niệm vì nó thường bắt đầu cho một chuyện tình
23 Tháng Chín 2012(Xem: 19649)
Em thẫn thờ đặt bàn tay lên ngực trái, nơi tim em đang lạc một nhịp rồi. Anh ơi ''DÙ CHO MƯA, XIN ANH ĐƯA EM, ĐẾN CUỐI CUỘC ĐỜi'', niệm khúc cuối cùng em gởi cho anh đó, người thơ, tình thơ của em…
21 Tháng Chín 2012(Xem: 21650)
Trong nỗi bàng hoàng sửng sốt của toàn thể người dân Hoa Kỳ, trong sự xúc động của cả nhân loại vào cái ngày đại hoa ấy, còn có những nỗi đau âm thầm riêng lẻ mà đôi khi người ta đã bỏ quên
19 Tháng Chín 2012(Xem: 21835)
Nỗi dịu dàng của mùa thu dễ làm người ta da diết. Bỗng dưng tôi thèm được nhắm mắt, thiếp đi trong những bàng hoàng nhớ nhung bủa vây không duyên cớ này.
19 Tháng Chín 2012(Xem: 28416)
Càng đọc tôi càng tin chắc đây là thông tin mình muốn tìm. Xúc động oà vỡ. Run rẩy. Tôi không dám tin đây là sự thật. Tôi định thần đọc đi đọc lại bài báo để biết chắc mình không nằm mơ.
18 Tháng Chín 2012(Xem: 21147)
Mọi sự đau khổ đều bắt nguồn từ vô minh. Vì vô minh, không thấy được thực tại, không thấy được tính chất vô thường của sự vật nên chúng ta tự tạo đau khổ cho mình và người
15 Tháng Chín 2012(Xem: 21821)
Khoảnh đất tuổi thơ tôi nhỏ bé nhưng hết sức diệu kỳ. Tôi muốn được dang tay ôm lại nhiều lần, ôm thật chặt… Bởi tôi sợ mai đây, tôi sẽ tiếc ngậm ngùi! Tôi phải bước ra rồi… nhưng cửa ngõ thiên đường tôi không đóng… tôi chỉ khẽ tay khép cửa thiên đường …
15 Tháng Chín 2012(Xem: 30797)
Mà tại sao phải mặc cảm chứ, khi anh Nguyễn Ngọc Ánh đã bền bĩ vượt qua khốn khó, và tự mưu sinh bằng sức lực chân chính của mình?...