11:56 CH
Thứ Tư
6
Tháng Mười Một
2024

VỀ CHUYỆN MỘT CHIẾC CẦU ĐÃ GẢY - Nguyễn Thị Ngọc

30 Tháng Tư 20167:12 SA(Xem: 11036)

                                                                CÂU CHUYỆN VỀ MỘT CHIẾC CẦU ĐÃ GÃY
 
    Từ Saigon về đến Cầu Gành biết là ta đã về tới Biên Hoà. Qua bốn nhịp Cầu Gành thì vào Cù Lao Phố. Cầu Gành, Cù Lao Phố là trái tim, là nhịp đập, là tình yêu thăm thẳm của người Biên Hoà, ai cũng có những kỷ niệm gắn bó với chiếc cầu sắt gập ghềnh này.
image (4)
       Vào một ngày của năm 2014,  thành phố Seattle, tiểu bang Washington có một cuộc thi thơ đuợc tổ chức với chủ đề viết về quê hương, bài dự thi không quá 60 từ Tôi chọn thể thơ thất ngôn bát cú để gởi vào đó một chút hồn, một chút tình của người Biên Hòa. Có mùi hương bưởi Biên Hòa, có Cầu Gành mấy nhịp bắt qua Cù Lao Phố, có dòng sông Đồng Nai lung linh, mờ ảo trong những đêm trăng và có Trường Ngô Quyền với tà áo trắng thướt tha những chiều tan học Nhưng ta đã " Mất em rồi ", mất Biên Hòa, mất ngôi trường thân yêu có những chiều áo trắng quấn quít " mở khép niềm tâm sự " ...

            MẤT  EM  RỒI!

 Tôi nhớ mùi hương bưởi Biên Hòa 
 Cầu Gành mấy nhịp Phố bắc qua 
 Dòng nước Đồng Nai sâu trong vắt
 Êm soi dáng núi bóng trăng ngà
 Ngô Quyền tan học tà áo trắng 
 Quấn quít theo chân bước thướt tha
 Từ dạo em đi xa biền biệt 
  Núi tối tăm sông nước nhat nhoa !

                                Ngọc Nguyễn                                   

truong-ngo-quyen-1-content
      Bài thơ được giải thưởng, thế là Biên Hoà của chúng ta, cầu Gành mấy nhịp, Trường Ngô Quyền chiều tan học được đi vào sinh hoạt thường ngày của người dân Mỹ. Bài thơ được dịch ra Anh ngữ, được thu âm cả Tiếng Việt và Tiếng Anh cho lên webside "  Poetry  on the bus " Người ta còn viết bài thơ bên trong thành xe buýt, chỗ trạm chờ xe buýt, những ngưoi đi xe buýt đủ mọi sắc dân có dịp đọc thơ để hiểu biết thêm về đất nước Việt Nam.  Dù chỉ bằng một việc làm rất nhỏ tôi cũng thấy vui được đưa hình ảnh Biên Hoà, Cầu Gành, Cù Lao Phố, Trường Ngô Quyền đi vào cuộc sống của người dân Mỹ .
 
          I  LOST  YOU 

 I remember the aroma of Bien Hoa grapefruit
 Bowstring of Gành bridge across to Phố isle  
 Crystal clear and deep , flows Đồng Nai river 
 With gentle reflection of mountains and ivory moon
 Ngô Quyền school belled , hem of white Áo dài dresses 
 Intervene with graceful steps .
 Ever since you departed far so far away 
 The mountain grew bleak and and the river lost its luster .
    
                              Ngọc Nguyễn
20141110_185854_resized

image (5)image (6)
  Và đến một ngày, tôi về lthăm quê  Nhà tôi ở đường Quốc Lộ 1 còn gọi đường đắp mới cách Cầu Gành không xa. Đó là ngày 20/3 đang buổi ăn trưa, nghe tin Cầu Gành sập, tôi và cô em gái bỏ đũa, xách xe gắn máy chạy nhanh về hướng Cầu Gành. Đã có rất nhiều người dân Biên Hòa, giữa cái nắng trưa gay gắt của tháng ba, đổ xô ra bốn phía đứng nhìn chiếc cầu lịch sử , chiếc cầu nhỏ xinh là biểu tượng của miền đất Trấn Biên, là tình yêu của người xứ bưởi .., Cầu đã gãy sập, hai nhịp cầu đâm thằng xuống lòng sông. Mỗi người một tâm trạng, một nỗi lòng ..,Tôi lặng nhìn chiếc cầu gãy… muốn khóc.
image (7)
  Thủơ nhỏ, Má tôi, Cô tôi, Dì tôi từng đặt tôi lên một bên gánh, gánh bên kia là lá chuối, chuối, bưởi hoặc cốm trộn nước đường thắng với gừng, bánh tét chuối... đi bán ở Chợ Đồn. Tôi đã lớn lên bên mấy nhịp cầu giữa cảnh sông nước êm đềm cây xanh trái ngọt Cho đến khi tôi, cô gái tóc dài tha thướt, chân bước qua cầu guốc cao gót vướng kẹt giữa các khe hở, bối rố , điệu đàng, đã có người âm thầm lẽo đẽo theo sau xe đạp qua cầu về Cù Lao Phố . Rồi lũ con gái nghịch ngợm chúng tôi kết bạn Thi nhóm, Thi văn đoàn với người Saigon, lại có kẻ mơ đến chuyện Qua cầu gió bay, nhưng lũ chúng tôi hãy còn thích ruỗi rong cả bọn trèo cây hái trái hoặc vào vưởn trộm mía. Biết bao kỷ niệm tuổi thơ gắn bó với chiếc cầu mấy nhịp 
 Năm 1996 cầu 100 tuổi, nhịp cầu rung chuyển mỗi chuyến xe qua, có ai thương cho một chiếc cầu đã trăm năm gồng gánh. Bạn tôi, Như Phan, năm 2013, một lần về thăm Biên Hoa đã viết bài thơ
 
  CÙ LAO VÀ NỖI NHỚ 
 Xe chạy qua cầu 
 Nghe rầm rì sóng vỗ
 Xanh trời Cù Lao Phố 
 Thấp thoáng rặng cây xanh 
 Mây chẳng muốn trôi nhanh 
 Ghé đầu qua khung cửa 
 
 Chiếc cầu sắt uốn mình…nức nở 
 Tiếng cốt xương lách cách trở mình 
 Cầu rung rinh 
 Chiếc xe lửa như con rắn lượn mình trên sắt thép 
 Cây cầu đẹp 
 đã già nua 
 
 Xe chạy qua
 những con đường nửa làng nửa phố 
 những ngôi nhà nửa tân nửa cổ
 tròn xoe mắt nhìn 
 
 Mặt trời lên cao thắp sáng bình minh 
 Cù lao Phố đắm mình trong hương bưởi 
 Thoang thoảng mùi…hương khói 
 miếu mạo đền chùa 
 tan vào hư vô
 ướp vào bầu trời xanh lộng gió 
 
 Con đường đất nhỏ 
 Thấp thoáng những gốc dừa 
Có tiếng dế ban trưa
 hòa thanh âm rả rích
 
 Có tiếng chim lích chích 
 đậu ở tận trời cao  
 có xa xa hàng rào 
 bụi trang hồng cam nép mình trong góc tối 
 
 Bối rối
 Bạn trở lại quê nhà 
      Phan Như

 Cầu Gành ơi, Biên Hoà ơi. 
 Bối rối… khi tôi về thăm lại quê nhà. 
 
                    Tháng 4 - 2016 
                  Nguyễn Thị Ngọc

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
01 Tháng Mười 2017(Xem: 8737)
Hãy gắng lên ông xã. Moi việc rồi sẽ qua. Như cháu mình đã viết. "Người lính" không dễ dàng bị khuất phục.
01 Tháng Mười 2017(Xem: 8887)
Người vào cởi áo lau son phấn Trả hết vinh quang lẫn đoạn trường
10 Tháng Chín 2017(Xem: 9291)
Như một lời từ giả, vĩnh biệt bạn bè như giòng sông Đồng Nai cứ trôi, trôi mãi bỏ lại con đò...
09 Tháng Chín 2017(Xem: 10093)
Hè trôi. Hè đang trôi dần theo từng vạt gió lẽ hiu hiu, hè trôi theo áng mây chiều nay chỉ ửng vàng chút nắng, chắc cũng bởi hè đang trôi,
09 Tháng Chín 2017(Xem: 8746)
Trái tim nhân từ của má mở ra không chỉ cho riêng con cái của mình mà cho biết bao người xung quanh.
09 Tháng Chín 2017(Xem: 8693)
Màu hoa phượng vĩ sẽ đỏ như máu của hai mẹ con mình hòa lại với nhau. Con sẽ được ở bên cạnh má đời đời
04 Tháng Chín 2017(Xem: 9562)
Khó khăn và quan trọng nhất là làm sao tui giữ vững sự thương mến của mọi người đã dành cho, để một ngày như mọi ngày vẫn là ngày sinh nhựt cũa tui.
15 Tháng Bảy 2017(Xem: 10621)
Tôi gửi lên đây chút lòng ái mộ. Một góc Biên Hòa để nhớ quê hương
03 Tháng Bảy 2017(Xem: 10468)
Cư An Tư Nguy” cám ơn trường bộ binh Thủ Đức. Quân trường đã rèn luyện chúng ta sự nhẩn nhục và chịu đựng của một người lính
03 Tháng Bảy 2017(Xem: 9450)
Các bạn hãy hẹn nhau cùng về hội ngộ. Để tìm lại niềm vui và nụ cười hân hoan sum họp của thầy cô và bạn hữu.
03 Tháng Bảy 2017(Xem: 10610)
Nhớ đòi nó rửa lon vụ này cho cẩn thận nghe mấy cha. Ít nhất ông Thường Vụ này cũng thích ca hát, thích nhậu nhẹt và rất biết lo cho anh em.
25 Tháng Sáu 2017(Xem: 11427)
Cái nhà! vâng " Sống có nhà, chết có hòm" là câu nói ngoài miệng khi người ta khẳng định chủ trương cuộc sống của mình.
22 Tháng Sáu 2017(Xem: 8631)
đốt đuốc đi tìm xem *Bác Cùng Chúng Cháu Hành Quân* đang nằm trong cống rãnh nào
17 Tháng Sáu 2017(Xem: 8301)
Nếu ba ra đi, hãy chăm sóc và yêu kính mẹ con . Người đàn bà đã dâng hiến cả đời vì cha con chúng ta.
17 Tháng Sáu 2017(Xem: 9362)
“Chúng tôi là người lính”. Hy vọng chúng tôi đã làm sáng danh Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa trong ngày D- DAY của Lữ đoàn 304TH
15 Tháng Sáu 2017(Xem: 9404)
khi phác thảo xuất thần các khuôn mặt bạn văn, bằng hữu cô có lòng yêu quí. Như vậy cũng đủ cho người viết khi tình cờ ngẫu hứng muốn ‘Viết về Duyên
21 Tháng Năm 2017(Xem: 10215)
Cuộc sống dù khó khăn cách mấy nhưng những tình cảm tốt đẹp này còn tồn tại thì đời sống vẫn còn ý nghĩa biết bao nhiêu.
21 Tháng Năm 2017(Xem: 8601)
không ai giống được như Má trong thế giới của Ba. Đối với Ba, cuộc sốngcủa Ba đã chấm dứt từ khi hơi thở cuối cùng của Má trút ra trên thế gian này
14 Tháng Năm 2017(Xem: 13537)
kim đồng hồ không bao giờ quay ngược được, chiếc lá không còn đủ xanh trở nên vàng úa chuẩn bị lìa cành...
29 Tháng Tư 2017(Xem: 9840)
Thế là hết, dấu tích kỷ niệm của gia đình chúng tôi cũng không còn. Về một lần chỉ mong tìm lại kỷ niệm
28 Tháng Tư 2017(Xem: 10519)
Nếu không có ngày này thì Mẹ đã không mất chồng và con không mất Ba khi mới 1 tuổi đời
24 Tháng Tư 2017(Xem: 8723)
Bản thân tôi cứ mỗi năm đến hẹn lại thu xếp nghỉ làm để góp sức với chương trình đại nhạc hội Cám Ơn Anh.
17 Tháng Tư 2017(Xem: 8581)
Xin các đấng tiền nhân, hương linh những anh hùng tử sĩ phò hộ cho nước Việt mình vượt qua cơn bão giông này.
12 Tháng Ba 2017(Xem: 10378)
Có chăng chỉ là chữ tình để lại cho đời. Tình đồng nghiệp, tình thầy trò, bạn bè và đồng hương
11 Tháng Ba 2017(Xem: 8623)
Bao giờ ánh sáng văn mình và quyền bình đẳng nam nữ chính thức đến tận hang cùng ngõ hẻm trên thế giới. Thì ngày ấy sẽ không có chiến tranh
26 Tháng Hai 2017(Xem: 9474)
Dù sao tôi cũng đã thỏa mãn được ước mơ "Một lần viếng thăm xứ sở của Thái Dương Thần Nữ khi mùa hoa Anh Đào nở rộ"
18 Tháng Hai 2017(Xem: 10273)
Con người một khi lìa đời sẽ không mang theo của cải, nhưng đã có một gia tài bằng sự quý mến của tha nhân
14 Tháng Hai 2017(Xem: 9694)
Cảnh kinh hoàng xảy ra! Quá bực tức vì rượt đuổi theo mấy ả mái tơ, mất thì giờ và mất sức
11 Tháng Hai 2017(Xem: 10045)
Hai bản nhạc God Bless America và Việt Nam Việt Nam được hát lên với hùng hồn mãnh liệt. Đã tạo sự xúc động cho toàn thể mọi người đến tham dự
10 Tháng Hai 2017(Xem: 11520)
Còn bao nhiêu số phận đang sống vất vưởng bên lề xã hội, không người thân, không bạn bè.
03 Tháng Hai 2017(Xem: 9568)
Thay mặt cho những người Biên Hòa xin cám ơn những anh chị đã đặt viên đá xây dựng ngôi nhà tình nghĩa ấm nồng này.
22 Tháng Giêng 2017(Xem: 9600)
Tân Niên “ BIÊN HÒA THỜI CHINH CHIẾN” như một lời cám ơn những con người và những tấm lòng cho miền Nam Tự Do.
05 Tháng Giêng 2017(Xem: 11242)
nhưng tôi cũng như bao nhiêu thân phận những phụ nữ khác đã hòa quyện vào dòng sinh mệnh chung của hơn hai mươi triệu người dân Miền Nam
02 Tháng Giêng 2017(Xem: 10561)
Riêng đối với những em những người bạn trẻ chúng tôi đã có buổi tối gặp mặt êm đềm nồng ấm vào đêm 30.
02 Tháng Giêng 2017(Xem: 9016)
Chúc mọi người trên toàn thế giới ấm no , hạnh phúc. Chúc thế giới "hòa khí sinh tài". không hủy diệt lẫn nhau
02 Tháng Giêng 2017(Xem: 9978)
Tôi nợ mình trăm điều tự hỏi, đợi đêm về vung câu hỏi vào đêm. Và tiếng của đêm
29 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 10911)
Xin cám ơn Thượng Đế. Cuối cùng tôi xin được cúi đầu, để tưởng niệm tất cả anh linh của những người đã nằm xuống vĩnh viễn cho cuộc chiến.
11 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 8554)
Tháng 11 tôi ứa lệ tiễn người em gái chung trường ra đi . Em cũng là một cô giáo. Em hiền hòa dễ thương.
02 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 14757)
Đêm đó chúng tôi cười giởn rất tự nhiên và vui đến nổi không để ý các quan khách đã ra về từ bao giờ.
02 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 10268)
Tôi hát khẻ ru mình "... thôi đừng hát ru, thôi đừng ray rức. Lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu..."
18 Tháng Mười Một 2016(Xem: 9286)
Ở rất xa, luôn huớng lòng về Biên Hòa và mong người ở đó bây giờ cũng hạnh phúc, an lạc như chúng tôi ngày trước.
30 Tháng Mười 2016(Xem: 9386)
Chị nhắm mắt lại nguyện cầu: Xin ơn trên ban phước lành đến với tất cả mọi người.
26 Tháng Mười 2016(Xem: 8870)
Chưa bao giờ như lúc này, tôi thèm được làm người mắc cơn mưa vội trên đường không kịp tìm chỗ trú
25 Tháng Chín 2016(Xem: 10460)
Một chút nắng sẽ soi sáng con đường, nơi đi và chốn đến. Để được sống vui như vui trong ngày gặp mặt
11 Tháng Chín 2016(Xem: 11567)
Chiến tranh như cơn xoáy tàn bạo cuốn hút những người học trò vào đó. Không thể chống cự, không thể vùng vẫy
11 Tháng Chín 2016(Xem: 8841)
những ngón tay lã lướt tê tái, xuyên vào tâm của đá giống như những ánh trăng rơi.
10 Tháng Chín 2016(Xem: 9572)
chất giọng người miền Tây rồi sẽ cùng lan tỏa... . Ai lại không mong sao điều tốt đẹp luôn tiếp tục lan tỏa ra khắp nơi... .
09 Tháng Chín 2016(Xem: 9144)
Mila chạy vội đến ôm xiết lấy em như thể chị em đã xa nhau lâu lắm rồi.
04 Tháng Chín 2016(Xem: 9493)
Nhưng tôi vẫn thấy, sao lòng mình cứ thiết tha đến thế...