12:29 CH
Thứ Năm
28
Tháng Ba
2024

NGUYỄN XUÂN HOÀNG - BÊN KIA BỜ SINH TỬ - Tưởng Dung

23 Tháng Chín 20146:15 CH(Xem: 11796)

NGUYỄN XUÂN HOÀNG - BÊN KIA BỜ SINH TỬ

(Thay lời tiễn biệt Thầy Nguyễn Xuân Hoàng và lời chúc an lành đến cô Vy)

Tưởng Dung

 

HOANG1

Nhà thầy Nguyễn Xuân Hoàng, nơi Thầy đã an dưỡng những ngày cuối đời

 

Dù biết tình trạng sức khỏe của Thầy Nguyễn Xuân Hoàng từ hơn một năm nay đang được tính từng giờ, từng ngày theo lời chuẩn đoán của bác sĩ nhưng sáng thứ Bảy ngày 13 tháng 9 vừa qua,  được tin Thầy mất tôi vẫn thảng thốt, lặng người.

Bởi lẽ, tôi vẫn còn nợ Thầy 2 lời hứa. Một là sẽ mời Thầy đi uống cà phê Starbucks khi có dịp đến SanJose. Hai là sẽ viết một bài về những ấn tượng, hình ảnh nhà văn NXH trong tôi sau lần thăm viếng, vấn an sức khỏe của Thầy trước buổi họp mặt Truyền Thống Ngô Quyền kỳ thứ 13 tổ chức tại San Jose hồi đầu tháng 7, mà tôi vẫn chưa thực hiện được.

Tôi không có duyên làm học trò của Thầy như các khóa đàn anh, đàn chị vì lúc Thầy về dạy trường Ngô Quyền tôi chỉ mới là con bé học trò lớp một bậc tiểu học và sau này khi lên bậc trung học đệ nhị cấp tôi mới biết Thầy còn là một nhà văn, nhà báo nổi tiếng ở Sài Gòn.

Sau 75, có lần tình cờ nghe chị bạn đồng nghiệp, - cháu của ông Nguyễn Đình Vượng, có nhà in ở đường Phạm Ngũ Lão, và cũng là tòa soạn báo Văn ngày trước - cho biết chị là láng giềng khá thân với gia đình nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, nên hễ có dịp lên Sài gòn đến chơi nhà chị, tôi lại nhìn sang căn nhà đối diện để mong một lần gặp nhà văn mà tôi hằng ngưỡng mộ đang bước ra cửa hoặc vừa đi đâu về, biết đâu lại được gặp nhân vật ''Vy'' trong ''Bất cứ nơi nào bất cứ ở đâu'' của NXH, - bài tùy bút lãng mạn, với những cảm xúc tình yêu thật mãnh liệt đã làm rung động tâm hồn hay mơ mộng của tôi dạo ấy biết bao! - Vì thế, căn nhà có cái cổng sắt bên ngoài, trước bậc thềm dẫn đến cánh cửa gỗ vào nhà, nằm trong con hẽm nhỏ bên hông rạp Quốc Thanh luôn là cái cớ để tôi ngó, ngóng, và chờ mỗi lần đến thăm chị. Thế mà cho đến khi tôi từ bỏ nghề giáo, tìm đường vượt biên cũng chưa lần nào được ''chạm trán'' với nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng.

Đến lúc sang Mỹ, lần đầu gặp Thầy là khi tôi có việc ngang qua tòa soạn báo Người Việt ở Cali, khoảng năm1994, rất tình cờ Thầy cũng vừa từ tòa soạn bước ra. Với dáng dấp trẻ trung, gương mặt hiền hòa, trắng trẻo, áo polo, quần short, trông Thầy giống một nhà thể thao hơn là một nhà văn, nhà giáo. Thấy tôi đang nhìn chăm chú Thầy nở ngay nụ cười thân thiện. Lúc đó, vì thấy gương mặt khá quen mà chưa nhớ là ai nên tôi cứ nhìn Thầy lặng thinh, đến khi sực tỉnh cảm thấy mình vô duyên quá, tôi vội gật đầu chào Thầy rồi bước đi. Tới chỗ đậu xe, trong trí tôi mới bật lên tiếng reo: A! nhà văn NXH.  Tôi vội quay lại thì thấy Thầy đã lên xe với một người đàn ông, chắc là bạn nhà văn, nhà báo. Lần gặp đầu tiên, tình cờ, nhanh như chớp đó dù không nói được câu nào nhưng đã cho tôi hình ảnh khá ấn tượng về Thầy: đẹp trai, nhã nhặn, lịch sự và trẻ trung hơn hình ảnh tôi đã tưởng tượng trong trí.

Đến năm 2008, khi tôi bắt đầu tham gia sinh hoạt và phụ trách trang web của trường, mới biết được Thầy cũng từng là giáo sư dạy Triết ở Ngô Quyền, vừa ngạc nhiên vừa hãnh diện tôi liên lạc ngay với Thầy để xin bài post trên trang nhà và thỉnh thoảng cũng gửi đến Thầy những bài viết ''amateur'' của tôi để  nhờ Thầy... chấm điểm. Thầy luôn hồi âm với những lời ân cần khích lệ về những bài viết còn vụng về văn chương chữ nghĩa của tôi. "... những bài viết của em mang đầy tính văn học. Em viết hay lắm! Mong đọc tiếp những sáng tác mới của em. Học sinh Ngô Quyền, Biên Hòa sao nhiều tài năng thế?". Chỉ với vài câu ngắn gọn trong email nhưng cũng đã khiến lòng tôi đầy ắp niềm vui, hạnh phúc. Sau lần gửi cho Thầy đọc bài thơ ''Tháng Tư nắng'' trong có đoạn:

''Đêm thật sâu và nỗi buồn rất lạ.

Như buổi chiều góc phố tình cờ qua.

Chỗ ngồi quen, Starbucks nắng nhạt nhòa.

Cà phê đắng hay tình yêu hóa đắng?".

 

Thầy hỏi tôi: ''Chắc em cũng thích uống cà phê lắm nhỉ. Tôi thì ghiền lắm. Không có không được. Khi nào lên San Jose báo một tiếng tôi sẽ mời em uống cà phê Starbucks nhé.'' Tôi hứa với Thầy : ''Chắc chắn, nhưng để Dung mời Thầy nha."

 

Năm 2012, dự định lên San Jose họp mặt truyền thống NQ lần thứ 11 sẽ gặp và mời Thầy đi Starbucks như lời hứa nhưng đến gần ngày đi thì em gái tôi mất, tang lễ của em cùng thời gian với ngày họp mặt đã khiến tôi phải hủy bỏ chuyến đi và thất hứa với Thầy.  

 

Từ dạo đó, tôi chưa có dịp lên San Jose lần nào nữa thì được tin Thầy lâm trọng bệnh. Căn bệnh quái ác, hiểm nghèo ''ung thư  ác tính Sarcoma'' đã hành hạ Thầy từ tháng 6 năm ngoái khiến mọi người hay tin đều bàng hoàng, lo lắng.

 

Ba tháng sau khi biết tin Thầy bệnh, đọc bài ''Trang Nhật Ký'' trên facebook của cô Vy, tim tôi như ai bóp nghẹn, lòng đầy thương cảm. Không những chỉ Thầy mà cả Cô Vy đã phải chịu đựng, trải qua những giai đoạn khổ đau, cùng cực đến vậy. Tôi không giữ được nước mắt khi đọc đến câu "Trời ơi! có cách nào tôi thế mạng được chồng con! Trời già cay nghiệt! Ông nghĩ là tôi mạnh mẽ đến nhường này sao?!''.

 

Tôi thương Thầy và càng cảm phục cô Vy nhiều hơn. Sức chịu đựng của cô thật kiên cường, mãnh liệt vừa đương đầu, chống trả với định mệnh khắc nghiệt đang phủ ập xuống người thân yêu vừa phải chiến đấu với 2 căn bệnh trầm kha của chính mình nên càng thấm thía, xót xa khi cô chấm dứt ''Trang nhật ký'' với những lời vỗ về, an phận: ''Phùng Quán vịn vào câu thơ mà đứng vững. Mình dựa vào tình thương của mọi người, nghiến răng, đứng lên mĩm cười với số phận. Cám ơn tình bạn, cám ơn thương yêu và thông cảm. I love you all! ''

 

Tôi nhủ lòng phải cố thu xếp đi thăm Thầy kẽo quá trễ. Và tôi đã có lần thứ hai gặp Thầy, không ngờ cũng là... lần cuối.

 

Hôm đó là thứ Bảy ngày 5 tháng 7, nhân dịp cùng phái đoàn từ Nam Cali lên San Jose dự họp mặt NQ lần thứ 13, tôi tháp tùng với anh chị Tuấn-Hiền, cùng Thầy Hoàng Phùng Võ, Thầy Mai Kiến Phúc, Cô Đặng Thị Trí, cô Bùi Ngọc Lan đến thăm Thầy. Đã chuẩn bị tinh thần là sẽ gặp Thầy trong tình trạng rất xấu, một người bệnh trong hoàn cảnh đau khổ trăm điều, đang ở cạnh bờ sinh tử, chắc cũng chỉ được nắm tay, đứng nhìn. Vì qua tin tức trên báo chí, internet, bệnh tình Thầy ngày càng tệ hơn và ngay trước đó 1 tuần, DH còn báo là : ''Chị D. ơi, Thầy Hoàng yếu lắm rồi, có thể đi bất cứ lúc nào'' nên tôi bước vào phòng với tâm trạng rất hồi hộp, sửa soạn chứng kiến cảnh não lòng. 

HOANG2

Nhưng không ngờ trước mắt tôi lúc bấy giờ là một người đang bình thản, nghỉ ngơi. Mái tóc bạc trắng, da mặt vẫn còn nét hồng hào khiến Thầy toát ra vẻ đẹp thần thái phiêu diêu, thoát tục.  Khi nghe tôi và anh Tuấn giới thiệu mục đích hôm nay ngoài việc vấn an sức khỏe là việc báo tin: ''Thư quán Nguyễn Xuân Hoàng'' đã được thành lập trên trang web NQ và sẽ được giới thiệu rất trang trọng đến Đại Gia Đình NQ trên toàn thế giới ngay buổi tối hôm nay ở tiệc họp mặt NQ, Thư quán này sẽ là nơi lưu trữ, lưu truyền đầy đủ, vĩnh viễn những bài viết, hình ảnh, tài liệu về nhà văn, nhà giáo Nguyễn Xuân Hoàng cho thế hệ mai sau.''  Gương mặt Thầy bỗng linh hoạt hẳn lên. Đến khi thấy anh Tuấn cầm tập hình ảnh của Thầy mà anh đã cất công sưu tầm, chỉnh sửa, phác họa để làm thành bộ Album ''Chân Dung Nguyễn Xuân Hoàng'', Thầy tự ngồi dậy, cầm lấy ngắm nghía từng tấm, mặt lộ vẻ hân hoan, xúc động, khen anh Tuấn không ngớt lời, vừa xem vừa trò chuyện với chúng tôi bằng một giọng từ tốn, nhưng thật rõ ràng, mạch lạc. Sau đó còn ký tặng chúng tôi mỗi đứa hai quyển sách mới tái bản của Thầy là quyển '' Bụi và Rác'',  ''Người Đi Trên Mây'' và quyển Đặc San ''NXH trên dòng sông Petrus Ký". 

Thật không ngờ! Tôi đứng nhìn Thầy nói cười vui vẻ với anh Tuấn mà lòng suy nghĩ miên man. Thầy khiến tôi liên tưởng đến hình ảnh của một vị Thiền Sư đã ''đạt'', đã ''ngộ'' được ý nghĩa ''Sinh Tử''  của đời người. Từ những hạnh phúc, vui thỏa bước qua những đau khổ, bệnh tật mà Thầy đã trải nghiệm, đã thấu đáo, đã vượt qua... quá đầy đủ, đến tận cùng... nên giờ đây không còn gì có thể làm cho Thầy phải băn khoăn, lo lắng hay sợ hãi nữa. Có lẽ cũng vì đã cảm nghiệm hết mọi hệ lụy và cái lẽ vô thường của cuộc đời, đã sống và chấp nhận chúng hàng ngày nên Thầy mới có được cái thần thái trong sáng, ung dung, thân tâm an lạc như vậy.

Lúc bước vào nhà, người mở cửa cho chúng tôi là cô Vy, tôi vẫn ao ước được gặp cô từ lúc cô chỉ là một nhân vật trong bài tùy bút của Thầy Hoàng mà giờ mới được dịp. Đúng như tôi nghĩ Cô gầy ốm, ẻo lã như một chiếc lá, nhưng nét đẹp thời con gái vẫn còn tiềm ẩn dịu dàng trong sắc diện, dáng dấp của cô. Tôi chào cô và nhắc chuyện về  người bạn láng giềng của cô trong lúc chờ các Thầy Cô vào phòng thăm người bệnh trước. Cô vẫn nhớ và hỏi thăm sốt sắng đến bà cụ Thanh, mẹ của chị.

Nhìn cô Vy hôm nay, qua tấm ảnh ngày cô còn trẻ và đọc bài ''Thơ tình cuối đời'' của cô viết cho Thầy, tôi nhận ra rằng Thầy đúng là người đàn ông hạnh phúc nhất trần gian, vì đã có được một ''hồng nhan tri kỷ'' thương yêu hết mực, luôn tận tụy, đồng hành, sắt son với Thầy cho đến cuối đời.

''Chung đời tình, có hạnh phúc, có đớn đau, với em anh vẫn hoài là trái núi che mất mọi người, để em dù có những phút cuồng ngông vẫn không thấy được ai cả, ngoài anh.

Em cùng anh, có nước mắt có nụ cười, có đắng cay có điều phải chọn, có bao giờ ta tiếc là đã chọn cùng nhau đi hết đường đời, có bao giờ ta ân hận là đã phải cùng nhau xẻ chia ngày tháng của anh, của em.''

(Trương Gia Vy)

 

Nhìn cô gầy guộc, mong manh với biết bao sóng giật bão giông quanh mình mà vẫn giữ nét thản nhiên, linh động mới biết cô đã kiên cường, mạnh mẽ tới mức nào. Tôi thật vô cùng ngưỡng mộ khi đọc những lời Cô ân cần, nhắn nhủ Thầy trong thơ, những giờ phút sắp chia lìa:

''Dậy đi anh, một ngày trời đẹp.

Hương tóc em vẫn là của anh khi anh cần mùi hương quen ru ngủ.

Và tay em, đưa sẳn, đợi anh, lúc anh mong được những sẻ chia.''

(Trương Gia Vy)

 

Lẽ ra tôi đã viết bài này để Thầy đọc khi còn tỉnh táo nhưng những tất bật của đời thường khiến tôi cứ lần lữa mãi đến giờ Thầy đã vĩnh viễn ra đi. Thôi thì mượn làn hương khói, nương áng mây trời gửi đến ''Người đi trên mây'' những lời chưa nói hết thay cho lòng tri ân và tiếc thương vô vàn.

''Sinh ký tử quy'' là định luật của đất trời. Nơi ''cõi tạm'' Thầy đã sống xứng đáng với vai trò là một Nhà Văn, Nhà Giáo bằng nhân cách và những cống hiến của mình cho văn học Việt Nam thì hôm nay, trên đường đến ''cõi về'' tôi tin rằng Thầy cũng sẽ thanh thản, an nhiên như lần chúng tôi đến thăm Thầy hồi đầu tháng 7 vừa qua, để Thầy sẽ mĩm cười nơi ''cõi tịnh'' vì biết rằng chúng tôi đã hứa gìn giữ ''Thư Quán Nguyễn Xuân Hoàng''  trên trang ngo-quyen.org như một gia sản văn học quý báu cho thế hệ mai sau.

''Nghìn trùng xa cách người cuối chân mây

Đường dài hạnh phúc xin cầu chúc cho người''

 

Xin chia sẻ nỗi đau buồn, mất mát lớn lao này với cô Vy. Từ nay, dù không còn Thầy bên cạnh nhưng tôi tin rằng với tấm lòng, nghị lực sẵn có bên cạnh sự thương yêu, nâng đỡ của các con và bạn bè, cô Vy sẽ luôn ''chân cứng đá mềm'' để tiếp tục những bước thật vững chãi trên con đường thực hiện và hoàn thành những ý nguyện của Thầy trước lúc ra đi.

 

Cali, ngày 17 tháng 9, 2014

Tưởng Dung

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Mười 2015(Xem: 181102)
Quan trọng là luôn được sự yểm trợ và thương mến của quý Niên Trưởng, quý Huynh Trưởng và các hội đoàn người Việt hải ngoại
11 Tháng Ba 2024(Xem: 249)
Đôi khi trong cuộc đời làm thơ có những ngẫu hứng bất ngờ , thích thú như vậy. Câu chuyện trên với tôi là một kỷ niệm nho nhỏ
07 Tháng Ba 2024(Xem: 156)
Chính vì những cảm nhận như thế nên mới có bài viết này để trân trọng tác giả đã nói lên được điều ấy.
04 Tháng Ba 2024(Xem: 255)
Tiếp cận văn minh phương Tây sớm, nên dân Sài Gòn có thói quen ngả mũ chào khi gặp đám ma, xe hơi không ép xe máy, xe máy không ép người đi bộ
02 Tháng Ba 2024(Xem: 323)
Tất cả không vì một lợi nhuận nhỏ nhoi nào chỉ vì trái tim nồng nàn của người nhạc sỹ.
19 Tháng Hai 2024(Xem: 396)
Tôi chỉ muốn có một nước Việt Nam như thế. Có thể bạn sẽ hỏi: “Vì sao? Để làm gì?
03 Tháng Giêng 2024(Xem: 714)
Cố thắp cho nhau một ngọn đèn. Để dù trong tăm tối ta còn được cháy trong lòng nhau
30 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 697)
So sánh tôi với người bỏ làng ra đi trong những trang sách đó thì hoàn cảnh của tôi đáng buồn hơn nhiều. Không những đã bỏ làng, bỏ nước đi, còn nhận quốc tịch của một nước khác.
01 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 688)
Cầu mong cho những cô học sinh nhỏ trong bức hình, cô học sinh lớp Sáu trong bài thơ của Trần Bích Tiên và luôn cả Trần Bích Tiên nữa bình an
04 Tháng Mười 2023(Xem: 1172)
Thôi .. giờ bên nhau đã hết. Bầu trời vần vũ kêu mưa. Tạm biệt mầy..Hẹn ngày tái ngộ ...gần thôi.
05 Tháng Bảy 2023(Xem: 1651)
Throughout the day, we danced and sang songs that transported us back to those high school days
30 Tháng Sáu 2023(Xem: 2189)
Tôi cũng sẽ kể lại cho con tôi là tôi đã từng sống trong một nước Việt Nam Cộng Hòa văn minh và nhân bản như thế
14 Tháng Năm 2023(Xem: 1814)
chuyện của má tui. Những chuyện bình thường, lặt vặt mà sao với tui nó quý quá chừng
13 Tháng Năm 2023(Xem: 1664)
Lau xong nhìn rõ mình trong đó Thấy lại Mẹ hiền trong phút giây!
03 Tháng Năm 2023(Xem: 1518)
Cầu nguyện linh hồn anh An Bình nơi nước Chúa Nguyện ơn trên cho chị đủ sức mạnh để vượt qua tất cả
03 Tháng Năm 2023(Xem: 1377)
Đàn bà chúng tôi luôn luôn là nạn nhân trong cuộc chiến. Người đàn ông không thế nào hiểu được sự kiên trì chịu đựng của phụ nữ
03 Tháng Năm 2023(Xem: 1362)
Nếu người dân miền Nam hiểu biết về cộng sản Bắc Việt như người dân Ukraine hiểu biết về cộng sản Nga, lịch sử Việt Nam ngày nay (có thể) đã khác
12 Tháng Ba 2023(Xem: 1763)
Bởi vì họ đang vùng lên không phải chỉ cho phụ nữ mà vì sự tự do và công bình cho đất nước họ trên thế giới này.
19 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 2241)
Anh và những êm ái của tình yêu, dù cho tôi đã đáp lại một cách tệ hại thì cũng là mối tình rất đẹp.
02 Tháng Mười Một 2022(Xem: 2592)
Anh nằm xuống ở một nghĩa trang buồn, xa xôi. Chỉ có loài chim thôi !! Hôm nay, ngày 2/11. Ngày lễ các linh hồn. Tôi cầu xin linh hồn anh được hưởng nhan Chúa Trời ! Đời Đời !
14 Tháng Chín 2022(Xem: 2934)
Nhân ngày sinh nhật, chúc Hạnh thật nhiều sức khỏe và hoạt động hăng say. Cám ơn Dậu và các cháu lúc nào cũng ủng hộ và tạo điều kiện cho Hạnh đến với các sinh hoạt của Biên Hòa.
14 Tháng Tám 2022(Xem: 2907)
Cuối cùng rồi mọi ve vuốt, mọi khuynh loát đều chịu thua, đều lùi bước trước sự nhã nhặn khuớc từ,
04 Tháng Bảy 2022(Xem: 2565)
Khi ta đi, đất bỗng hoá tâm hồn. Xin cảm ơn Nebraska, quê hương thứ hai yêu dấu
10 Tháng Sáu 2022(Xem: 3215)
đã từng vui, đã từng buồn rồi mỗi người đôi ngả. Năm tháng đã qua ấy, tôi gọi tên là thanh xuân.
30 Tháng Năm 2022(Xem: 3607)
âm ỷ thốn vào đời sống, dai dẳng đeo theo mỗi khi trở mùa / viên đạn mang nỗi đau mất quê hương mất nguồn cội.
23 Tháng Tư 2022(Xem: 3821)
Và thấy ai đó đang khóc thầm nhớ tiếc những ngày vàng son, những ngày con người dù đau khổ, chết chóc những vẫn còn biết tử tế với nhau
03 Tháng Ba 2022(Xem: 4321)
tôi nghĩ, không tránh khỏi những thiếu sót, hoặc sai lệch. Nhưng đã đọc, mà không viết, cứ để ứ hự ở trong lòng thì quả thật, có lỗi với Nguyễn Tất Nhiên thi sĩ.
14 Tháng Hai 2022(Xem: 4087)
Nam không trách gì anh ta, cũng vì quá thương em gái, nếu như em gái của Nam gặp trường hợp này thì chắc Nam cũng sẽ làm như vậy.
09 Tháng Hai 2022(Xem: 3995)
Gửi đến Biên Hòa quê hương lời Chúc Mừng Năm Mới. Chúc các bà chị dâu vượt bao bệnh tật để vui cùng con cháu.
01 Tháng Hai 2022(Xem: 3796)
Cuộc sống thanh nhàn ta tận hưởng Nhâm Dần dịch bệnh cũng lui binh
27 Tháng Mười Một 2021(Xem: 4777)
Cám ơn Thầy Cô bạn bè đồng trường đồng lớp. Cám ơn những người bạn ở khắp thế giới đã chia sẻ vui buồn và trao đổi văn thơ.
13 Tháng Mười Một 2021(Xem: 4476)
Bốn năm anh đã nằm xuống, 4 năm tôi để anh tại chùa nghe kinh. Bây giờ tôi phải để anh nhẹ nhàng thân xác.
08 Tháng Mười Một 2021(Xem: 4477)
Thương quá ai ơi tôi không đủ chữ Giảng nghĩa dùm tôi cái chữ ân tình!
29 Tháng Tám 2021(Xem: 5403)
Hỡi các bạn đang còn sống, đừng bao giờ nghĩ mình có thể sống chung với bệnh dịch khi ta chưa có thể khắc chế được nó!
25 Tháng Bảy 2021(Xem: 5566)
Mong một ngày gần nhất mọi chiến sĩ chống giặc được về nhà. Người người sẽ trở lại với saigon còn tôi được về thăm quê hương
19 Tháng Bảy 2021(Xem: 5636)
lòng tôi rộn ràng vui như ngày tựu trường năm cũ, sắp được gặp lại các người thân yêu....
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 5401)
Hôm nay nghe Mạnh đứng ra làm lại chiếc nhẫn khoá 25. Có lẽ là người sung sướng và hạnh phúc nhất là chính mình.
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 4675)
Người yêu ấy có phải là tôi không? Chỉ có anh trả lời được. Tiếc thay anh đã chết không thể trả lời.
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 4696)
tôi phân vân quá, vì bạn tôi hôm qua gọi điện cho tôi nói "Mày có phước lắm, được ở gần chùa."
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 4649)
Các bạn Muối men cho đời ơi! Các bạn đã thực hành lời Chúa thật dễ dàng và đẹp đẽ! Tôi xin thay mặt cho những người nhận quà hôm nay Cám ơn các bạn!.
03 Tháng Bảy 2021(Xem: 4819)
vì đã chịu lấy tôi, một người thua cuộc mất hết tất cả để rồi phải khổ, trong khi bao nhiêu người khác muốn cung phụng em.
20 Tháng Sáu 2021(Xem: 5353)
Chiếu đời mâm cỗ vinh nhục có phúc có phần, thời trẻ trai hay khi trai chẳng còn trẻ thì cũng thế thôi
29 Tháng Năm 2021(Xem: 4922)
“Ngày của Cha” sắp đến nơi rồi. Các bác trai hãy cùng tôi “nối vòng tay nhỏ” và làm ngày này là một ngày thiêng liêng không thua kém gì ngày “Mother’s Day.”
09 Tháng Năm 2021(Xem: 5967)
Tháng năm xin gửi đến các bà mẹ trẻ, mẹ già lời cầu chúc sức khỏe bình an hạnh phúc. Chúc các bà Mẹ nhận được thật nhiều lời chúc lành từ con cái.
27 Tháng Tư 2021(Xem: 5846)
Niềm tin sự thật sẽ không bị vùi lấp. Niềm tin cái xấu sẽ bị đào thải: Nước nâng thuyền, nước cũng có thể lật thuyền.
26 Tháng Tư 2021(Xem: 6368)
hay sương thành lệ tra vào mắt mờ khuất trong em mọi nẻo về.
17 Tháng Tư 2021(Xem: 4907)
ánh trăng năm ấy đã lấy đi biết bao nhiêu linh hồn chưa đến tuổi phải từ bỏ thế gian...! trăng tròn 26-4-1975 ánh trăng buồn muôn thuở.
14 Tháng Tư 2021(Xem: 5356)
Facebook là bạn, nhưng tôi yêu những người bạn thật của tôi hơn. Họ đang chia sẻ với tôi những tâm tư tình cảm vui buồn rất thật của họ.
28 Tháng Hai 2021(Xem: 6557)
rong cơn bão tuyết khốn khó cho việc đi lại, thực phẩm khan hiếm, nhưng có “những tấm lòng vàng”