7:34 SA
Thứ Năm
18
Tháng Tư
2024

PHÓNG SỰ MỘT CHUYẾN ĐI CALIFORNIA NẮNG ẤM TÌNH NỒNG. VŨ ĐÌNH QUYẾN

04 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 19735)


   dm3-large-content Phi cơ bắt đầu cất cánh, cảm giác như bỏ lại phía sau khung trời giá lạnh quanh năm thiếu ánh nắng của đất nước vương quốc Đan Mạch. Cuộc hành trình dài 15 tiếng đồng hồ cuối cùng rồi cũng kết thúc. Đang loay hoay lấy hành lý thì chợt có tiếng gọi quen thuộc và cô em cùng đứa con trai đã đợi sẵn đón tôi tại cổng phi trường quốc tế. Nửa giờ lái xe chúng tôi về đến nhà đúng11.00pm. Cô em đãi tôi một tô phở đang nghi ngút bốc hơi thơm phức. Bao nhiêu mệt mỏi đều tan biến, tâm hồn tự nhiên thật sảng khoái bởi sự đón nhận thân thương của gia đình cô dành cho tôi. 

Ca Li nắng ấm tình nồng, thật không sai tí nào. Vì đã có báo trước ngày tôi đến Mỹ, sáng hôm sau những cú phone tới tấp thăm hỏi hẹn hò, không khí trong gia đình của cô em vui nhộn hẳn lên. Little Saigon là nơi tập trung đông đúc người Việt, phố xá đâu đâu cũng đầy ắp quán ăn, xen lẫn các cửa hiệu văn phòng dịch vụ lẫn clinic của Bác Sĩ, Nha khoa và văn phòng Luật Sư v..v… 

Quán ăn có nhẩy đầm.

Những ngày đầu cùng bạn bè, anh em dẫn đi thưởng thức những món ăn thuần túy hương vị Việt Nam, chủ quán cũng là người Việt nên có cảm tưởng như là đang sống nơi quê hương của chính mình vậy. Hướng, người bạn đă mất liên lạc hơn 30 năm kéo tôi đến một nhà hàng buổi tối, nơi đây quy tụ nhiều thành phần, đặc biệt giới sồn sồn độc thân nhóm họp hẹn hò. Quán có các món ăn đủ thứ và một dàn nhạc sống phục vụ cho khách, sàn nhẩy là một khoảng trống phía giữa của nhà hàng. Những cặp già tuổi từ 55 đến 70 dìu nhau ra sàn nhẩy với bộ trang phục rất bình dân, người ta đi cả dép, đội nón kiểu Mễ , nón chùm đầu kiểu Trung Đông, có người quần áo xốc xếch bỏ ngoài quần đã đập vào mắt tôi một vẻ khó chịu và buồn nôn. Tin động đất sóng thần xẩy ra tại Nhật Bản người Nhật đang tìm mọi cách để thoát cơn hiểm nghèo thì nơi đây thành phố Little SaiGon mệnh danh là thủ đô của người Việt tỵ nạn, họ đang ôm nhau với đôi mắt lim dim mơ màng dập dìu theo điệu nhạc trên sàn nhẩy, có lẽ thời thanh xuân chưa được thưởng thức thú ăn chơi tao nhã ấy. Có một bà chừng 55 tuổi đến mời tôi vũ điệu chachacha, tôi từ chối và bà ta thốt lên “Chắc anh nghĩ tụi này là mấy con điên chắc “ Tôi lịch sự trả lời: thưa chị sao lại nói như thế ?

 Quán coffee với tiếp viên trẻ .

Quán mang tên “Cà phê suối tiên”. Nơi đây đặc biệt các nữ tiếp viên chỉ mặc trên thân thể chiếc áo ngực và quần silip, các cô bưng ấm trà rồi tự rót mời khách, sau khi khách yên vị thưởng thức cà phê theo ý muốn, các cô cứ lượn ra vô, khoảng năm phút một lần trước mặt khách để châm trà. Lúc này là 2.00pm quán thưa thớt, chỉ khoảng chừng 8 người, đa số ngồi chơi game và chẳng ai muốn thưởng thức thân hình đầy khêu gợi với đôi chân dài mướt mà, trắng nõn như người mẫu. Có lẽ cái mốt câu khách thời thượng này cũng sẽ phải bankruptcy nay mai.

 

Tiếp xúc với bạn trẻ trí thức.

Thật là ngạc nhiên ngoài sức tưởng tượng của tôi khi trao đổi với 02 bạn trẻ tuổi đôi mươi vừa tốt nghiệp đại học. Sau những câu hỏi liên quan đến thời cuộc, chúng tôi bàn về lịch sử và nhất là lịch sử cận đại của VN, tôi không ngờ các em am hiểu và kết luận thật tinh túy đầy thuyết phục trên tinh thần hoàn toàn tự do và tôn trọng để hướng đến lẽ phải. Luận cứ xét đoán và phân tích chính xác và tạo không khí thẳng thắn đàm luận học hỏi;khác hẳn các buổi hội luận của các bậc trưởng thượng thường gây nhiều căng thẳng bất đồng không giải quyết được vấn đề.

 

Trao dổi với các bạn trí thức lớn tuổi.

Sống trong một xã hội được coi là giầu có và văn minh, Đất Mỹ là cơ hội cho bất cứ ai muốn tiến thân và là môi trường rất tốt cho tinh thần hiếu học của người Việt. Hầu như các bạn cùng trang lứa với tôi đều qua ngưỡng cửa Đại Học và có một trình độ văn hóa tốt nghiệp khá. Cuộc sống luôn luôn tất bật chạy theo thời gian. Thời giờ là vàng bạc và buộc mọi người làm việc như cái máy không nghỉ. Tuy nhiên khi tôi có mặt tại CA, mọi người vẫn dành cho tôi thì giờ quý báu trong niềm ưu ái tiếp xúc trao đổi. Một người bạn tâm sự: Thủa ban đầu tỵ nạn trên đất Mỹ, việc đầu tiên là chui đầu vào học, những ngày tháng miệt mài trong trường học, vẫn dành những giây phút sinh hoạt cộng đồng và nhúm lửa đấu tranh, thời gian cứ trôi qua, vừa phần phải hội nhập với xã hội mới vừa phần lo cho mái gia đình riêng tư, thật là vất vả ! Đã qua 36 năm ly hương, tâm hồn mọi người vẫn nghĩ đến quê hương và đồng bào trong nước. Với xu thế toàn cầu hiện nay, người Việt Hải Ngoại cần nỗ lực nắm tay nhau tranh đấu, đòi quyền sống cho dân tộc bé nhỏ của mẹ Việt Nam trong Tự Do và Dân chủ để mọi người có cái quyền căn bản là làm người trong công bình và hạnh phúc như chính chúng ta đang thừa hưởng sự Tự Do trên đất Hoa Kỳ. Cuộc chiến đấu không bằng súng đạn, mà ngòi bút là phương tiện hữu hiệu nhất, như những cú đánh sấm sét ngoạn mục dẹp tan cái chế độ bất nhân, độc ác, bán nước của bè lũ gian tham ĐCSVN.

 

Gặp gỡ đồng hương quê hương Biên Hòa và món quà quý giá tinh thần.

Tôi sinh ra ở miền Bắc VN sống và trưởng thành tại Sài Gòn. 1970 gia đình rời về Biên Hòa là lúc tôi lên đường nhập ngũ làm tròn bổn phận người trai thời binh lửa.sau 1975 khi đất nước rơi vào tay CS tất cả những hoài bão tương lai của tôi biến theo thời gian, tuy nhiên cái xứ sở mang tên Biên hòa đã in sâu vào tâm trí sự thanh bạch, bình dị cho cuộc sống ẩn cư đầy ưu tư xen lẫn khắc khoải đợi chờ một điều gì đó !. Lập gia đình với một cô nàng xứ “Bưởi” là thời gian gắn bó với Biên Hòa. Những múi bưởi đặc sản địa phương ngọt ngào chính là người phối ngẫu trăm năm dành cho tôi, và cũng nhắc nhủ tôi câu nói truyền khẩu trong dân gian “ Bà Chằng Biên hòa”, tùy cách quý bạn nghĩ? Nhưng có lẽ đó là điều ám chỉ phụ nữ Biên Hòa có truyền thống đấu tranh, sinh xuất nhiều anh tài cho đất Việt như : GS Nguyễn Ngọc Huy, nhà văn Bình Nguyên Lộc,T/tr. Châu Kim Nhân, Bs Tô Dương Hiệp v..v.

Sự khắc khoải mong đợi đó đã đến, và niềm vui của con tim đã trở lại khi được anh Nguyễn hữu Hạnh trao tặng tập san “Hội Ái Hữu Biên hòa CA”. Tập san trình bầy thật phong phú, từ hình ảnh đến ấn loát lẫn nội dung, hơn nữa khi vào website www.aihuubienhoa.com thì tôi lại càng khâm phục và hãnh diện người con đất Biên hòa thật là sáng ngời, không hổ danh cho miền đất có ý nghĩa Bình An. Cảm ơn món quà tinh thần vô giá đó.

 

Người bạn nối khố.

Chia tay nhau trong tình thế đất nước đao binh, hai chúng tôi lên đường nhập ngũ, biến đời trong trắng tuổi học trò thành những quân nhân dãi dầu sương gió. Tôi về đơn vị ở Đà Lạt và người bạn tôi đóng tại Đà Nẵng, chúng tôi cũng vì nhiệm vụ nên cũng xa biệt từ đó. Khi đất nước rơi vào tay CS cho đến nay đã hơn 40 năm tình cờ liên lạc được với nhau, Chiến từ “New york” tôi từ “Denmark”. Chúng tôi hẹn nhau sẽ hội ngộ tại thủ đô Tỵ Nạn là thủ phủ Little SàiGòn. Chiến và Mai là một đôi uyên ương thật tuyệt vời, không con nhưng Mai là một người vợ thật hiền dịu và chân thật, chúng tôi chỉ gặp nhau lần đầu nhưng Mai đã dành cho tôi cái cảm tình như là đã quen biết nhau lâu lắm rồi !, cô em của Mai tên Tuyết cùng tháp tùng trong chuyến đi với anh chị, cũng tỏ dấu thân thương và dành mọi ưu ái cho tôi một cách đặc biệt. Có lẽ bạn tôi, Chiến đã kể nhiều về tôi nên hai chị em thật tò mò, nao nức được diện kiến cái anh chàng từ xứ Bắc Âu lạnh lẽo của vương quốc Đan Mạch xem mặt mũi như thế nào ? May mắn cho tôi có cái nhan sắc cũng không mấy tệ, cũng dễ nhìn và không đến nỗi làm họ thất vọng. Tôi đáp lại bằng cách nhận lời đi chung với nhau trong suốt tuần lễ với vợ chồng Chiến Mai và Tuyết, các cú hẹn khác xin dời lại sau với những bạn ở CA

 

Giã từ California

Thời gian đi quá mau, 40 ngày dối vợ đi ăn chay bên Mỹ trong mùa Phục Sinh là bốn mươi ngày ních đầy bụng những tô phở nổi tiếng thơm ngon, những dĩa cơm sườn bò nướng Đai Hàn ngon miệng, những món ăn ba miền đặc sản và đặc biệt trong các cửa tiệm ăn có tên gọi “all you can eat” với món cua Alaska chấm bơ bùi ngậy, món bò nướng vỉ cuộn bánh tráng chấm mắm nêm đậm đà.

Tôi cũng được thưởng thức món cơm “chay” lạ lùng lần đầu tiên trong đời với khẩu vị khác lạ.

 

Ngày trở về đúng ngày 20.04.2011. Gởi lại cho Sơn, Hà, Cường, Tuấn, Hùng Cẩn.v..v.. và Luyến Hân cùng 3 cháu Hương, Ngân, Bi những kỷ niệm êm đềm thân ái của mùa xuân CA còn vương vấn. Chúc mọi người một cuộc sống bình yên – hạnh phúc – sức khỏe và đầy ơn Thiên chúa trong mùa Phục Sinh 2011. Cảm ơn những thịnh tình của các bạn.

 

Vũ Đình Quyến.

dm1-large-content

dm4-large-content

dm7-large-content


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
10 Tháng Tám 2019(Xem: 6607)
Tuy mỗi người đi mỗi đường nhưng sau gần năm mươi năm xa cách chúng tôi lại tìm đến nhau, mọi nghi ngờ đều được làm sáng tỏ
10 Tháng Tám 2019(Xem: 9497)
Tôi vẫn nhìn lên trần nhà: trần nhà trắng phau, ở đó không hiện lên được một nét nào của quê hương tôi hết
07 Tháng Tám 2019(Xem: 5303)
Phải chi đừng vội nói yêu nhau. Để mãi tình yêu mới bắt đàu
06 Tháng Tám 2019(Xem: 7191)
Người lính trẻ đã nằm xuống an bình. Nhưng nỗi nhớ thương mãi đè nặng trong lòng những người con sống.
04 Tháng Bảy 2019(Xem: 7297)
là bằng chứng ông đến với cuộc đời này bằng một tiếng khóc, nhưng khi ra đi ông đã đem theo một người tình.
27 Tháng Sáu 2019(Xem: 7206)
Rất mong các bạn cùng khóa không đến được hôm nay thì xin lần tới hãy đến với nhau vì thời gian không chờ đợi bất cứ một ai
23 Tháng Sáu 2019(Xem: 13692)
hãy cười lên đi và cùng tự hào chúng ta là người lính đã có MÔT THỜI KHĂN HỒNG không thể nào quên
21 Tháng Năm 2019(Xem: 7081)
Tạ ơn ngôi trường cho mình nhiều kỷ niệm đẹp. Tạ ơn Thầy Cô cho mình kiến thức và một lối đi về.
15 Tháng Năm 2019(Xem: 6758)
Kính chúc các Mẹ luôn sống vui, sống khỏe để thế hệ trẻ được chăm sóc, bù đắp phần nào những đau thương mất mát các Mẹ đã trải qua.
13 Tháng Năm 2019(Xem: 6822)
Không phải chỉ “ở cuối một con đường” mà ở cuối con đường nào cũng có một chỗ để chúng ta dừng chân, quay đầu nhìn lại đoạn đường đã qua
12 Tháng Năm 2019(Xem: 7339)
Con ước ao, mai kia khi con qua đời. Con của con sẽ nhớ về con được một phần mười con nhớ về má như bây giờ
05 Tháng Năm 2019(Xem: 6420)
Mẹ con tôi nhìn nhau, đưa các cháu về với cội nguồn, thăm quê cha đất tổ khó như vậy hay sao? Làm sao thuyết phục cháu tôi bây giờ.
28 Tháng Tư 2019(Xem: 11399)
Tướng Lê Văn Hưng và Tướng Nguyễn Khoa Nam đều đã không còn. Nhưng linh hồn họ, chí khí bất khuất của họ bất tử. Tôi không bao giờ quên hai ông
28 Tháng Tư 2019(Xem: 6621)
Càng thương nhiều cho tuổi trẻ Việt Nam bây giờ, họ sống mà không có ngày mai, chỉ lo hưởng thụ
28 Tháng Tư 2019(Xem: 6281)
Tôi không còn trẻ để buồn vui quá khứ. Mọi sự việc trong tôi bây giờ là hãy quên những gì quên được
17 Tháng Tư 2019(Xem: 7301)
những trang Quân Sữ lẫy lừng cho Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa mà chính Ông, Ông Đã chinh phục được lòng ngưởng mộ của các tướng lãnh đương thời trong khối Tự Do.
17 Tháng Tư 2019(Xem: 7083)
Nguyên nhân,trong thầm nghĩ nhỏ bé của tôi, tôi nghĩ có thể có nhiều người biết chuyên. Biết mà không nói thì biết cũng như không.
10 Tháng Ba 2019(Xem: 6799)
Như vậy hồn thiêng lịch sử đứng về phía bạn. Tại những nơi này trái tim Việt Nam nghìn đời nhập vào trái tim bạn để hòa cùng với muôn triệu trái tim Việt Nam
05 Tháng Ba 2019(Xem: 10933)
Hội ái hữu Biên Hòa luôn sát cánh với người Việt trong và ngoài nươc, cùng cất lên tiếng kêu trầm thống cho quê hương đất nước
02 Tháng Ba 2019(Xem: 7179)
lâm vào cái cảnh giữ cháu giữ luôn mấy cái cây rau ngoài vườn. Đã vậy còn phải giữ ...Thằng Chả nửa chớ!
02 Tháng Ba 2019(Xem: 7740)
Nhưng thật vô cùng quý báu của một tấm lòng. Tội nghiệp chị, con tàu đang chở chị lao vào màn đêm, xé tan bóng tối và lạnh lẽo.
16 Tháng Hai 2019(Xem: 7031)
Sau đó nó ở lại trong "hậu trường" chờ đợt bán hàng tiếp theo để lại làm nhiệm vụ thu tiền
13 Tháng Giêng 2019(Xem: 7715)
Người Lính làm thơ còn viết cho người Thầy đáng kính Đại Tá Lê Đạt Công về người đàn em quý mến Chuẩn úy Đỗ Cao Thông
13 Tháng Giêng 2019(Xem: 8160)
Cụ Phó Bảng cho họ được tá túc trong lăng của Cụ, như ngày nào Cụ đã được những tấm lòng người miền Nam cho tá túc, trên bước đường lưu lạc của Cụ
06 Tháng Giêng 2019(Xem: 7288)
Mà thôi! Tránh voi chẳng xấu mặt nào. Tui cũng lại đang đeo … Khẩu trang! Có ai thấy cái mặt sượng sùng quê mấy cục đâu.
04 Tháng Mười 2018(Xem: 52374)
Tiếng nước tôi! Tiếng mẹ sinh từ lúc nằm nôi Thoắt ngàn năm thành tiếng lòng tôi, nước ơi!
27 Tháng Tám 2018(Xem: 54610)
Nhạc khúc “Trở về mái nhà xưa” của Phạm Duy đã đem minh triết Đông Phương hòa quyện vào tính lãng mạn trữ tình của Tây Phương.
23 Tháng Tám 2018(Xem: 9283)
Với tôi, giá trị tư tưởng lớn nhất của Tác Phẩm “Có Một Thời Nhân Chứng” của nhà văn Lê Lạc Giao chính là cách Ông đặt lại vấn đề: “Nạn Nhân hay Nhân Chứng”
16 Tháng Bảy 2018(Xem: 7331)
Những mơ ước mà Mbappé đã thực hiện và mang đến những kết quả và hình ảnh đẹp đó là một gương sáng cho các người trẻ tuổi và trẻ em ở các khu banlieux
28 Tháng Năm 2018(Xem: 9751)
Cúi đầu tạ với quê hương. Tôi còn một nửa đoạn đường chiến binh”
13 Tháng Năm 2018(Xem: 8996)
Nguyện trên chư Phật luôn gia hộ Má được phước lành kiếp tái sanh.
13 Tháng Năm 2018(Xem: 7580)
Trời Cali hôm nay dường như đầy u ám như muốn ôm cả nỗi buồn người mẹ trong ngày Mother Day
21 Tháng Ba 2018(Xem: 55165)
Mùa xuân chỉ vừa mới nhón bước chân đi thôi mà, mùa hạ còn mãi tít xa kia ngóng vương mộng ảo
08 Tháng Ba 2018(Xem: 53902)
Bởi mỗi lần cả gia đình Tôi đi chung đến thăm,Ông Cố luôn luôn để sẵn tiền trong túi rút ra cho hai chắt,sau khi chúng ôm hun bên má.
03 Tháng Hai 2018(Xem: 53083)
Mẹ mong sao con mình thành nhân, phải sống cho có nghĩa, cho dù phải đánh đổi cái giá quá đắt cho đời mình
30 Tháng Giêng 2018(Xem: 8373)
Đứa cháu ở nhà ra xua đuổi cũng không kết quả, nó chán nản bỏ vào trong nhà... . Cuộc chiến đấu càng lúc càng khốc liệt...
06 Tháng Giêng 2018(Xem: 8656)
Dòng sông mây chở lá vàng mơ đã chìm hẳn vào bầu trời đêm rộng lớn, tôi thấy lòng mình bùi ngùi muốn khóc, tôi mơ
03 Tháng Mười Hai 2017(Xem: 7684)
Và đâu phải chỉ tháng 12 không biết đến đợi chờ ... Có giã từ nhau cũng phải gửi lại chút lời
22 Tháng Mười Một 2017(Xem: 7745)
tôi cũng xin cám ơn một nửa thương yêu của tôi đã cùng tôi vượt qua những đoạn đường chông gai thử thách, chia ngọt, sẻ bùi
20 Tháng Mười Một 2017(Xem: 7355)
Tự do hạnh phúc với cơm no áo ấm là điều mà chúng ta có thể san sẻ cùng nhau.
17 Tháng Mười Một 2017(Xem: 7850)
Con đường chúng ta đi còn rất dài. Em không mong chúng ta sẽ tránh được những lần chớp tắt. Em chỉ mong rằng chúng ta đủ TIN YÊU
09 Tháng Mười Một 2017(Xem: 8532)
nhưng thấm đậm tình của người miền Nam, của các anh lính Việt Nam Cộng Hoà. Thử lắng đọng lòng mình, nghe và cảm nhận các bạn nhé.
28 Tháng Mười 2017(Xem: 8290)
cứ tiếp tục đi, không có con đường nào bằng phẳng, cũng không có lối mòn để đi ra
01 Tháng Mười 2017(Xem: 8141)
Một thoáng chốc buồng tim chợt đau nhói, khi nhớ về những con đường với những thân quen của Biên Hòa xưa cũ.
01 Tháng Mười 2017(Xem: 8046)
Tôn chỉ của dân VNCH, của QLVNCH, của chính phủ VNCH là TÔN TRỌNG CON NGƯỜI, cách hành sự chứa đầy tình người.
01 Tháng Mười 2017(Xem: 7825)
Hãy gắng lên ông xã. Moi việc rồi sẽ qua. Như cháu mình đã viết. "Người lính" không dễ dàng bị khuất phục.
01 Tháng Mười 2017(Xem: 7969)
Người vào cởi áo lau son phấn Trả hết vinh quang lẫn đoạn trường
10 Tháng Chín 2017(Xem: 8251)
Như một lời từ giả, vĩnh biệt bạn bè như giòng sông Đồng Nai cứ trôi, trôi mãi bỏ lại con đò...
09 Tháng Chín 2017(Xem: 9065)
Hè trôi. Hè đang trôi dần theo từng vạt gió lẽ hiu hiu, hè trôi theo áng mây chiều nay chỉ ửng vàng chút nắng, chắc cũng bởi hè đang trôi,