1:43 CH
Thứ Năm
18
Tháng Tư
2024

12 THƯƠNG NHỚ -NG - M- D

27 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 20515)

 

Hôm nay ngồi buồn ,soạn lại thơ từ sách vở,tôi bất chợt nhìn thấy bài thơ” Mười hai thương nhớ” cách đây 24 năm lúc tôi vượt biên năm 1987 , được tàu Pháp vớt. Lên tàu này, ngoài các vị Sĩ quan người Pháp và thuỷ thủ đoàn còn có một vị bác sĩ người Viêt Nam còn trẻ khoảng độ 50 và 2 thanh niên . Họ là tình nguyện viên vớt người vượt biên ở biển Đông . 24 năm trôi qua nhưng tôi tưởng rằng như mới ngày hôm qua, tôi là người đầu tiên được đặt chân lên tàu , tôi mừng rơi nước mắt,mừng vì được cứu sống , mừng vì sắp sửa được đoàn tụ cùng gia đình . Chiều hôm đó vị Bác sĩ với cây đờn guitar cùng tất cả người VN trên tàu ca hát. Vị Bác Sĩ tự giới thiệu là Trần Văn Bá và sau cuộc vui đã tàn vị Bác sĩ đến gần tôi móc trong túi trao cho tôi một bài thơ cắt trong tờ báo nói là để tặng tôi và bỏ đi. Từ trại tỵ nạn , thời gian xum hợp với gia đình tôi đã quên nhưng bây giờ tìm thấy ,lòng chợt nhớ lại ngày ấy, thế mà đã 24 năm đã qua. Tác giả đã xa quê hương từ năm 1975 đến ngày gặp tôi (năm 1987) là 12 năm : Mười Hai thương nhớ,Mười hai năm xa Sài Gòn,mười hai năm tiếc nuối Sài Gòn.Mười hai năm, mười hai thế kỷ, mười hai năm. Mười hai năm khắc khoải, mười hai năm, mười hai thương nhớ.

Anh vẫn nhớ hình hài em dĩ vãng

Môi Bến Thành vương vấn mãi yêu thương

Mũi Tự Do lá me bóng phủ đường

Mắt Nguyễn Huệ phố phường rực rở

Đẹp làm sao em Sài Gòn muôn thủơ

Đôi má em ửng hồng giữa nắng trưa

Suối tóc dài ướt đẩm những ngày mưa

Em quyến rủ như Hằng Nga mỹ nữ

Dung nhan đó trong lòng anh bất tử

Năm tháng dài viễn xứ tuổi mười hai

Em ở lại giữ vẹn dáng trang đài

Hay đau khổ đang oằn vai thiếu nữ

Xót cho em giữa loài lang quỹ dữ

Chúng dày vò hành hạ khắp châu thân

Chúng đẩy em xuống hỏa ngục nghìn trùng

Em tức tưởi dấy lên dòng dư lệ

Ướt đẩm má em khóc đời dâu bể

Khóa những người cãi tạo chốn lầm than

Cho dân lành chiếu đất cảnh cơ hàn

Lê kiếp sống mặc nay no, mai đói

Vầng trán xưa vết buồn nhăn cằn cổi

Tội làm sao Sài Gòn của anh ơi

Sài Gòn của anh , Sài Gòn một đời

Em đã mất những hổn nhiên bay bổng

Em có nhớ những chiều Thu gió lộng

Anh thả hồn cô độc bước thư sinh

Say chiêm ngưởng ôm ấp vạn ân tình

Son phấn em dưới bài thơ giãn dị

Thế cũng đủ, em Sài Gòn hoa mỹ

Em Sài Gòn, em hòn ngọc Viễn đông

Em Sài Gòn, em thành phố hoa màu

Anh đậm khắc hình hài em quá khứ

Mười hai năm kéo dài đêm mất ngủ

Mình mất nhau từ cơn bão tháng tư

Ba mươi tháng tư của máu đổ ngục tù

Anh nhìn em, em nhìn Anh cay đắng

Mười hai năm khối sầu ôm trỉu nặng

Em có còn nguyên vẹn tuổi ô mai

Hay là em đánh mất mộng trâm cài

Đau tiếc nuối thuở vàng son êm ấm

Mượn nàng thơ anh gởi dòng lá thắm

Khẻ thật thà bến cũ nước sông đưa

Kể em nghe chuyện mình của năm xưa

Mà thương nhớ vẫn còn sầu tâm khảm

Ba mươi tháng tư của mùa Xuân ảm đạm

Giặc kéo nhau về dày xéo quê hương

Em xót xa run rẩy khắp nẻo đường

Anh hôn em kẻo mất đi lần cuối

Để em thành: Thành Phố Hồ Chí Minh

Hồ Chí Minh ! Thành phố của yêu tinh

Em vẫn sống nhưng hồn em giặc chiếm

Kể từ đó hai lòng nuôi kỷ niệm

Anh hãi ngoại một đời tưởng nhớ em

Em Sài Gòn, nước mắt mặn môi mềm

Tuôn thắm lạnh những ngày đau tủi nhục

Tạm biệt em, người tình hương hoa cúc

Anh chép đầy nhựt ký những nhớ thương

Mười hai năm cuộc đời mãi gió sương

Anh giữ trọn hình hài em dĩ vãng

Tạm biệt em , em Sài Gòn lãng mạn

Em Sài Gòn diễm ảo của anh xưa

Mình mất nhau mười hai mùa nắng mưa

Anh cứ ngỡ đã mười hai thế kỷ…

TRANG PHƯƠNG NAM

Sáng hôm sau vị Bác sĩ đã chia tay, rời tàu xuống tàu khác tiếp tục đi tìm cứu người vượt biên. Tôi nhìn theo vẩy tay chào, nước mắt tôi trào ra. Đã 24 năm qua vật đổi sao dời,nơi chốn tạm dung tôi phải vật lộn với cuộc sống, lo kiếm tiền cho con ăn học, nuôi chồng bệnh hoạn, cuộc đời buồn tủi, tả tơi ,thăng trầm nhưng làm sao tôi quên được quá khứ , làm sao tôi quên được vị Bác sĩ trước giả từ tôi đã nói rằng không biết bao giờ chúng ta đuơc gặp lại nhau và chúc tôi gặp lại gia đình và được nhiều hạnh phúc .Cuộc đời tôi đi, trên bướcđường gió bụi, mưa nắng chông gay, đã tạo cho tôi thành viên đá, giờ đây tôi có thể chịu đựng tất cả và vượt qua những thử thách , khó khăn .

 Viết lại để tưởng nhớ 30 tháng 4 .NG M Đ .

 

 

 

 


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
11 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 10456)
Nhìn ra cái đẹp trong những giọt nước mắt và tìm cách lau đi mới thật sự là một con người hiểu đúng nghĩa của tình yêu.
10 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 12087)
Thu còn đem tình yêu đến cho đôi lứa yêu thương, và niềm vui đến cho mọi người.
06 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 10238)
Tôi nghĩ đó là "Điệu nhảy của yêu thương." xin chia sẻ cùng các bạn.
05 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 11415)
Đây là một xóm đèo heo hút gió, nhưng người dân ở đây vẫn thường thấy người ở thành thị, những người đi săn, thỉnh thoảng ghé qua đó để xin vài tô nước
24 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10677)
Nhà nông còn mượn Thanksgiving làm dịp ăn mừng mùa gặt hái đã xong, thu hoạch tốt và tạ ơn Thượng Đế đã ban ơn lành đến mọi người
23 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11911)
Chúng tôi mong, Thầy Phạm Đức Bảo còn nhiều lần nhận thêm những lời chúc Thượng Thọ của những cựu học sinh Ngô Quyền năm cũ…
22 Tháng Mười Một 2014(Xem: 12470)
Trở lại Sài Gòn, những buổi chiều trong quán nước mở trang báo ra đọc thấy tên bạn bè mấy người trên trang cáo phó chết trận cao nguyên.
22 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11696)
Cám ơn bạn bè gần xa đã cùng tôi san sẻ bao nhiêu vui buồn tâm sự. Cám ơn, cám ơn nhiều lắm.
20 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11750)
Thời "Áo Trắng" dễ thương đã qua, nhân gom nhặt được vài bức ảnh tôi còn cất giữ làm thành youtube "Tiếng Hát Học Trò". Xin kính gửi đến Thầy cô và các bạn Ngô Quyền cùng xem cho vui....
16 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10437)
Dòng sông nào cũng về biển cả. Cuộc đời của mỗi con người rồi cũng kết thúc.
08 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10713)
Những lời thơ nồng nàn, chan chứa làm cho người đọc mường tượng đến một tình yêu vô bờ.
31 Tháng Mười 2014(Xem: 9496)
Nhìn lại cuộc đời lưu lạc của chính mình, tôi thấy cái chết của Trâm như xa hơn trong thời gian, không gian và tâm cảm.
31 Tháng Mười 2014(Xem: 10519)
Dường như tuổi càng cao, sức càng yếu thì tình yêu trường cũ trò xưa lại càng thấm đẫm mãnh liệt trong trái tim thầy hiệu trưởng.
30 Tháng Mười 2014(Xem: 11693)
Hãy vui cùng với các cháu và hãy bảo vệ các cháu để tuổi thơ chúng có những kỷ niệm đẹp trong tuổi ấu thơ.
26 Tháng Mười 2014(Xem: 9979)
Tôi đến đấy cũng chỉ muốn tìm lại chút kỷ niệm để cảm thấy như chú vẫn còn quanh đây.
24 Tháng Mười 2014(Xem: 10831)
Mời các bạn thưởng thức hình ảnh thu vàng rất đẹp với tiếng hát Lệ Thu trong bản nhạc " Chiếc lá Thu phai"
22 Tháng Mười 2014(Xem: 11259)
nhưng vẫn còn tiếng dương cầm đọng lại trong bài hát kỷ niệm mỗi khi chợt nhớ về hắn.
18 Tháng Mười 2014(Xem: 9905)
Mẹ tôi bảo rằng tôi cũng có thể làm điều này ngay tại Hoa Kỳ, điều mà tôi đã và đang làm
17 Tháng Mười 2014(Xem: 9784)
Chuyện của em là một câu chuyện não lòng. Tôi không thể nói tên em ra vì đó là niềm riêng sâu kín.
11 Tháng Mười 2014(Xem: 12650)
Cổng trường Ngô Quyền cơ hồ vắng lặng, chỉ còn tiếng nấc nghẹn ngào. Thầy và trò cùng khóc…
04 Tháng Mười 2014(Xem: 10738)
Nhưng ít nhất nó cũng có một thời gian tỏa hương thơm và làm đẹp cho đời.
23 Tháng Chín 2014(Xem: 10440)
Giờ này thầy đã không còn gì ngoài mớ tro tàn. Câu hỏi 'Tại sao ta đến chốn này?"
23 Tháng Chín 2014(Xem: 11850)
nương áng mây trời gửi đến ''Người đi trên mây'' những lời chưa nói hết thay cho lòng tri ân và thương tiếc vô vàn.
21 Tháng Chín 2014(Xem: 10749)
Thương em thắt cả ruột gan Nhưng thôi nhẹ gánh thiên đàng em đi.
21 Tháng Chín 2014(Xem: 10287)
để Bùi Phương cùng tôi hiên ngang ca lại khúc hát quân hành.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9854)
Là một nhà giáo suốt mười bốn năm từ Trung học Ngô Quyền sang Trung học Pétrus Ký, chấm không biết bao nhiêu bài, anh biết phần kết luận là quan trọng nhất.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9489)
Nguyện hương linh Thầy được phiêu diêu về nơi thanh tịnh.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9719)
Ước gì tôi có thể bơi ngược dòng thời gian để trở về một bến bờ tĩnh lặng, không còn thương cảm trước cảnh đời chia lìa bất tận
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9897)
Sự yêu thích làm việc, tiếng gọi của tờ báo khiến bạn không thấy sự hành hạ thể xác của bệnh
14 Tháng Chín 2014(Xem: 10423)
Tôi không muốn gọi Nguyễn Xuân Hoàng là nhà văn lớn. Nhưng tôi tin một số truyện của anh, đặc biệt là truyện ngắn, sẽ còn được đọc và đọc lại. Lâu dài.
31 Tháng Tám 2014(Xem: 15124)
Nhưng chồng tui quả thật cho tui cái mùi mà mỗi khi nhớ, chỉ có cái áo lính của chồng,
30 Tháng Tám 2014(Xem: 11483)
Theo lời các anh chị kể lại, thì mấy các tiệc “ Hậu – Tiền ” này mới thực sự “ ngộ ” thiệt ngộ!...
30 Tháng Tám 2014(Xem: 10213)
Tôi nhớ lắm, nhớ những anh em tôi vừa được gặp lại hôm qua và những anh em tôi chưa gặp
29 Tháng Tám 2014(Xem: 11997)
rong ngày cưới , không rõ lệ nhoà trên má tôi là giọt lệ của hạnh phúc hay đau khổ..
29 Tháng Tám 2014(Xem: 10474)
Tôi ngưỡng mộ gia đình bên chồng có một người cha, người ông như Ôn Viên Ngạc.
25 Tháng Tám 2014(Xem: 12710)
Biên Hòa đất và người, đã để lại trong tôi một ấn tượng đẹp. Biên Hòa có những thâm tình để tim tôi phải liêu xiêu. Một lần nữa, tôi nợ Biên Hoà lời cám ơn
23 Tháng Tám 2014(Xem: 10418)
Nỗi vui mừng không hẵn chỉ dành cho các thành viên tham dự, nhưng chắc chắn sẽ là niềm vui và hãnh diện của trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa
23 Tháng Tám 2014(Xem: 12887)
nhưng tôi vẫn tiếp tục may mắn, vì có thêm những “ ngày vui không hẹn trước” ở miền Nam Cali…
21 Tháng Tám 2014(Xem: 12025)
Nguyện thế giới hòa bình, chúng sinh an lạc và nguyện cho cha mẹ nhiều đời nhiều kiếp của tôi được mọi phước lành.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 10630)
Ngày đầu tiên của một người đi trên mây trong căn nhà quyền thế sao mà thừa mứa thời gian và trống rỗng đầu óc đến thế!
17 Tháng Tám 2014(Xem: 15126)
bia thì quá tuyệt vời. Còn cá nhân tôi thì vui vì việc làm thành công và kết quả tốt.
16 Tháng Tám 2014(Xem: 17969)
Mỗi lần ai hát bài “ Những đồi hoa sim” Tôi lại nhớ đến cái lều bé nhỏ cột vào nhánh sim rừng
16 Tháng Tám 2014(Xem: 10217)
Trên đường trở về Bắc Cali, trong lòng không thể không có những bâng khuâng, những ngậm ngùi về cuộc đời của con người
15 Tháng Tám 2014(Xem: 10305)
Ông Phan đã cho tôi rõ tất cả những gì mà lâu nay tôi không biết, mà tôi cũng không thể tưởng tượng nổi.
15 Tháng Tám 2014(Xem: 9613)
“Khi cha mẹ cho con cái thứ gì đó, con cái cười. Khi con cái cho cha mẹ thứ gì đó, cha mẹ khóc!”
15 Tháng Tám 2014(Xem: 9895)
Đó là buổi sáng của một mùa Hè được kéo dài do cơn lốc thời sự gây nên. Suốt đêm qua tôi khó ngủ
15 Tháng Tám 2014(Xem: 11515)
nhưng thôi con không dám hóng thèm nhiều đâu, chỉ xin một ánh nhìn ấm áp ... hay má cầm tay con đi má
15 Tháng Tám 2014(Xem: 11077)
Bùi ngùi, nhớ đến những mùa Hè nơi quê hương. Mùa Hè của những năm tôi còn mài đũng quần trên ghế nhà trường
13 Tháng Tám 2014(Xem: 14117)
"Mẹ mày có khỏe không?' Ông ơi! câu hỏi ngọt ngào này của ông làm tôi vui biết mấy. Tôi khỏe lắm ông à! Tôi sẽ nắm tay ông, cùng ông đi cho hết đoạn đường trần gian
10 Tháng Tám 2014(Xem: 16593)
Nếu ta không về được Thì con chúng ta sẽ về