8:52 SA
Thứ Sáu
29
Tháng Ba
2024

HAI LÁ CỜ - NGƯỜI VỢ LÍNH

22 Tháng Năm 20142:20 CH(Xem: 10522)

VIỆT NAM!

Hai tiếng gọi lên mà nhức nhối con tim.

Con tim của những người con có cùng tổ quốc.

Bên này hay bên kia đều da vàng mũi tẹt. Đều có cùng tiếng nói để yêu thương.

Bây giờ tình hình Việt Nam như lửa cháy, dầu sôi. Ai là người VN không đau lòng xót dạ.

Sáng nay xem khúc phim người VN biểu tình tại Hoa Thịnh Đốn trước tòa Tổng Lãnh Sự Trung Cộng mà tôi buồn day dứt.

Bên này cờ vàng rực rỡ, bên kia cờ đỏ chói lòa. Hai lá cờ cho người VN đành ngoảnh mặt chẳng nhìn nhau. Cả hai lá cờ đều vô tri. Nó chỉ là những mảnh vải được may hay được dệt khác nhau. Nhưng ý nghĩa của nó và người dùng nó để nói lên lập trường mình mới là vấn đề lớn.Trung cộng đã dàn quân sát bên biên giới VN. Sự lo lắng không phải chỉ người Việt Nam mà là toàn thế giới. Nếu Trung Cộng chiếm được nước ta thì nguyên vùng Đông Nam Á sẽ là trong bàn tay của người lân bang tham lam, ác độc. Mộng bá chủ toàn thế giới sẽ bắt đầu thành hình.

Nếu hỏi một người dân VN bình thường nhất:

-Anh có muốn làn con dân của Trung Quốc hay không?

Thì tôi tin chắc người đó sẽ lắc đầu. Hình ảnh người dân Trung Quốc phải bịt mặt để đề phòng ô nhiểm không khí độc hại mù mịt trên bầu trời. Những hầm mỏ sập liên miên, Những hành động nhổ nước miếng ngoài đường, chen lấn, nói lớn nơi công cộng, thức ăn nước uống toàn pha hóa chất độc hại....làm người ta khiếp sợ. Vậy thì nếu Trung Quốc chiếm Việt Nam thì dân tộc VN một lần nữa xuống cấp thảm hại. Cứ giống như sau 30/4/75 người miền Bắc ùa xuống miền Nam trù phú như thế nào thì con đói Trung Quốc sẽ diễn lại với dân ta như thế đó.

Thảm họa này ai đã gây ra? Một câu hỏi ngớ ngẩn mà một đứa trẻ con cũng có thể trả lời được. Thế mà có người còn cầm cờ đỏ để đòi hai chữ Tự Do và đòi Trung Quốc rút giàn khoan.

Tại VN anh bắt buộc cầm cờ đỏ. Nhưng ở đây lá cờ đó mai mỉa vô cùng. Khi chúng tôi muốn xin tị nạn và sống tại nước Mỹ, chúng tôi phải trả lời chúng tôi không theo Cộng Sản, nghĩa là không phải là người của cờ đỏ sao vàng… Vậy tại xứ sở Tự Do này các anh chỉ là khách. Các anh đến học, đến thăm, đến giao thiệp làm ăn thôi. Người Mỹ không giúp gì cho các anh. Các anh muốn biểu tình người bạn bè thắm thiết,môi hở răng lạnh của các anh. Là người gắn chặt với các anh 16 chữ vàng và 4 tốt.

Bác của các anh đã bán đứng Trường Sa và Hoàng Sa. Ông chủ của lá cờ đó đã bán quê hương cho giặc. Ông chủ của nó đã bảo với Trung Cộng hãy đánh cho Mỹ cút, ngụy nhào thì cái gì tôi cũng cho tất. Thế thì Mỹ đã cút về nước rồi, sao các anh còn cầm lá cờ đó tại Mỹ chống lại di chúc bác của các anh. Các anh muốn nhờ Mỹ điều gì với lá cờ đó. Lòng tốt con người cũng có giới hạn, hãy làm điều gì để người Mỹ thực dụng tin các anh.

Các anh có thấy một điều rất nghịch lý không? Đây là nước Mỹ, một quốc gia mà Bác và Đảng các anh không đội trời chung. Các anh đã giết bao nhiêu người Mỹ các anh có nhớ hay không? Bao nhiêu cá nhân anh hùng của các anh được tôn thờ là nhờ chiến công đánh họ, giết, bắt, cầm tù họ. .. nghĩa là bắt được một tên lính Mỹ là anh hùng. Thế mà tại thủ đô nước Mỹ các anh được tự do cầm cờ đỏ biểu tình, nói lên nguyện vọng của mình. Còn tại VN những người đấu tranh biểu tình chống Trung Quốc, hay nói lên tiếng nói tự do lại bị bắt bớ, đánh đập tù đày. Thậm chí gia đình họ cũng bị trả thù lây.

Vậy thì ai đã bắt dân yêu nước? Chính là nhà cầm quyền Việt Nam, là người chủ, người đại diện của lá cờ các anh đang cầm trên tay đó. Người đã ăn mặc thật trịnh trọng đến dự lễ khánh thành giàn khoan của Trung Quốc, một nước xâm lăng mà các anh đang biểu tình đòi phải rút ra khỏi Việt Nam.

Xin lỗi các anh vì các anh cũng nóng lòng vì đất nước. Các anh cũng lo lắng cho vận mệnh quốc gia. Nhưng mong rằng các anh hãy nhìn thật rõ vấn đề. Hãy lột mặt nạ những người các anh cần phải đấu tranh. Hãy hạ lá cờ đó xuống và cùng chúng tôi chống giặc ngoại xâm bằng trái tim thật sự hướng về tổ quốc.

Một người Vợ lính.

Ý kiến bạn đọc
24 Tháng Năm 20141:50 CH
Khách
Rất sâu sắc! Đầy ý nghĩa!
23 Tháng Năm 201410:14 CH
Khách
Các bạn cứ bảo tất cả những người Mỹ bạn gặp trên những nẽo đường đất nước Hoa Kỳ rằng:
trong chiến tranh Việt Nam Tất cả những người Việt cộng đã cầm lá cờ đỏ sao vàng đó là những người đã reo hò chiến thắng trên xác 58 ngàn người Mỹ được tưởng niệm bức tường hình hình chữ V tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn và cầm tù tra tấn không biết bao nhiêu người Lính Mỹ tại hỏa lò Hà Nội.
Thử đoán xem họ trả lời ra sao?
Chúc bạn may mắn.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
10 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 11994)
Thu còn đem tình yêu đến cho đôi lứa yêu thương, và niềm vui đến cho mọi người.
06 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 10176)
Tôi nghĩ đó là "Điệu nhảy của yêu thương." xin chia sẻ cùng các bạn.
05 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 11359)
Đây là một xóm đèo heo hút gió, nhưng người dân ở đây vẫn thường thấy người ở thành thị, những người đi săn, thỉnh thoảng ghé qua đó để xin vài tô nước
24 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10638)
Nhà nông còn mượn Thanksgiving làm dịp ăn mừng mùa gặt hái đã xong, thu hoạch tốt và tạ ơn Thượng Đế đã ban ơn lành đến mọi người
23 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11829)
Chúng tôi mong, Thầy Phạm Đức Bảo còn nhiều lần nhận thêm những lời chúc Thượng Thọ của những cựu học sinh Ngô Quyền năm cũ…
22 Tháng Mười Một 2014(Xem: 12374)
Trở lại Sài Gòn, những buổi chiều trong quán nước mở trang báo ra đọc thấy tên bạn bè mấy người trên trang cáo phó chết trận cao nguyên.
22 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11622)
Cám ơn bạn bè gần xa đã cùng tôi san sẻ bao nhiêu vui buồn tâm sự. Cám ơn, cám ơn nhiều lắm.
20 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11673)
Thời "Áo Trắng" dễ thương đã qua, nhân gom nhặt được vài bức ảnh tôi còn cất giữ làm thành youtube "Tiếng Hát Học Trò". Xin kính gửi đến Thầy cô và các bạn Ngô Quyền cùng xem cho vui....
16 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10356)
Dòng sông nào cũng về biển cả. Cuộc đời của mỗi con người rồi cũng kết thúc.
08 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10650)
Những lời thơ nồng nàn, chan chứa làm cho người đọc mường tượng đến một tình yêu vô bờ.
31 Tháng Mười 2014(Xem: 9398)
Nhìn lại cuộc đời lưu lạc của chính mình, tôi thấy cái chết của Trâm như xa hơn trong thời gian, không gian và tâm cảm.
31 Tháng Mười 2014(Xem: 10454)
Dường như tuổi càng cao, sức càng yếu thì tình yêu trường cũ trò xưa lại càng thấm đẫm mãnh liệt trong trái tim thầy hiệu trưởng.
30 Tháng Mười 2014(Xem: 11612)
Hãy vui cùng với các cháu và hãy bảo vệ các cháu để tuổi thơ chúng có những kỷ niệm đẹp trong tuổi ấu thơ.
26 Tháng Mười 2014(Xem: 9909)
Tôi đến đấy cũng chỉ muốn tìm lại chút kỷ niệm để cảm thấy như chú vẫn còn quanh đây.
24 Tháng Mười 2014(Xem: 10735)
Mời các bạn thưởng thức hình ảnh thu vàng rất đẹp với tiếng hát Lệ Thu trong bản nhạc " Chiếc lá Thu phai"
22 Tháng Mười 2014(Xem: 11136)
nhưng vẫn còn tiếng dương cầm đọng lại trong bài hát kỷ niệm mỗi khi chợt nhớ về hắn.
18 Tháng Mười 2014(Xem: 9825)
Mẹ tôi bảo rằng tôi cũng có thể làm điều này ngay tại Hoa Kỳ, điều mà tôi đã và đang làm
17 Tháng Mười 2014(Xem: 9699)
Chuyện của em là một câu chuyện não lòng. Tôi không thể nói tên em ra vì đó là niềm riêng sâu kín.
11 Tháng Mười 2014(Xem: 12573)
Cổng trường Ngô Quyền cơ hồ vắng lặng, chỉ còn tiếng nấc nghẹn ngào. Thầy và trò cùng khóc…
04 Tháng Mười 2014(Xem: 10678)
Nhưng ít nhất nó cũng có một thời gian tỏa hương thơm và làm đẹp cho đời.
23 Tháng Chín 2014(Xem: 10340)
Giờ này thầy đã không còn gì ngoài mớ tro tàn. Câu hỏi 'Tại sao ta đến chốn này?"
23 Tháng Chín 2014(Xem: 11802)
nương áng mây trời gửi đến ''Người đi trên mây'' những lời chưa nói hết thay cho lòng tri ân và thương tiếc vô vàn.
21 Tháng Chín 2014(Xem: 10676)
Thương em thắt cả ruột gan Nhưng thôi nhẹ gánh thiên đàng em đi.
21 Tháng Chín 2014(Xem: 10208)
để Bùi Phương cùng tôi hiên ngang ca lại khúc hát quân hành.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9757)
Là một nhà giáo suốt mười bốn năm từ Trung học Ngô Quyền sang Trung học Pétrus Ký, chấm không biết bao nhiêu bài, anh biết phần kết luận là quan trọng nhất.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9424)
Nguyện hương linh Thầy được phiêu diêu về nơi thanh tịnh.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9667)
Ước gì tôi có thể bơi ngược dòng thời gian để trở về một bến bờ tĩnh lặng, không còn thương cảm trước cảnh đời chia lìa bất tận
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9836)
Sự yêu thích làm việc, tiếng gọi của tờ báo khiến bạn không thấy sự hành hạ thể xác của bệnh
14 Tháng Chín 2014(Xem: 10359)
Tôi không muốn gọi Nguyễn Xuân Hoàng là nhà văn lớn. Nhưng tôi tin một số truyện của anh, đặc biệt là truyện ngắn, sẽ còn được đọc và đọc lại. Lâu dài.
31 Tháng Tám 2014(Xem: 15061)
Nhưng chồng tui quả thật cho tui cái mùi mà mỗi khi nhớ, chỉ có cái áo lính của chồng,
30 Tháng Tám 2014(Xem: 11384)
Theo lời các anh chị kể lại, thì mấy các tiệc “ Hậu – Tiền ” này mới thực sự “ ngộ ” thiệt ngộ!...
30 Tháng Tám 2014(Xem: 10141)
Tôi nhớ lắm, nhớ những anh em tôi vừa được gặp lại hôm qua và những anh em tôi chưa gặp
29 Tháng Tám 2014(Xem: 11942)
rong ngày cưới , không rõ lệ nhoà trên má tôi là giọt lệ của hạnh phúc hay đau khổ..
29 Tháng Tám 2014(Xem: 10410)
Tôi ngưỡng mộ gia đình bên chồng có một người cha, người ông như Ôn Viên Ngạc.
25 Tháng Tám 2014(Xem: 12632)
Biên Hòa đất và người, đã để lại trong tôi một ấn tượng đẹp. Biên Hòa có những thâm tình để tim tôi phải liêu xiêu. Một lần nữa, tôi nợ Biên Hoà lời cám ơn
23 Tháng Tám 2014(Xem: 10343)
Nỗi vui mừng không hẵn chỉ dành cho các thành viên tham dự, nhưng chắc chắn sẽ là niềm vui và hãnh diện của trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa
23 Tháng Tám 2014(Xem: 12764)
nhưng tôi vẫn tiếp tục may mắn, vì có thêm những “ ngày vui không hẹn trước” ở miền Nam Cali…
21 Tháng Tám 2014(Xem: 11930)
Nguyện thế giới hòa bình, chúng sinh an lạc và nguyện cho cha mẹ nhiều đời nhiều kiếp của tôi được mọi phước lành.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 10553)
Ngày đầu tiên của một người đi trên mây trong căn nhà quyền thế sao mà thừa mứa thời gian và trống rỗng đầu óc đến thế!
17 Tháng Tám 2014(Xem: 15039)
bia thì quá tuyệt vời. Còn cá nhân tôi thì vui vì việc làm thành công và kết quả tốt.
16 Tháng Tám 2014(Xem: 17871)
Mỗi lần ai hát bài “ Những đồi hoa sim” Tôi lại nhớ đến cái lều bé nhỏ cột vào nhánh sim rừng
16 Tháng Tám 2014(Xem: 10159)
Trên đường trở về Bắc Cali, trong lòng không thể không có những bâng khuâng, những ngậm ngùi về cuộc đời của con người
15 Tháng Tám 2014(Xem: 10252)
Ông Phan đã cho tôi rõ tất cả những gì mà lâu nay tôi không biết, mà tôi cũng không thể tưởng tượng nổi.
15 Tháng Tám 2014(Xem: 9544)
“Khi cha mẹ cho con cái thứ gì đó, con cái cười. Khi con cái cho cha mẹ thứ gì đó, cha mẹ khóc!”
15 Tháng Tám 2014(Xem: 9831)
Đó là buổi sáng của một mùa Hè được kéo dài do cơn lốc thời sự gây nên. Suốt đêm qua tôi khó ngủ
15 Tháng Tám 2014(Xem: 11465)
nhưng thôi con không dám hóng thèm nhiều đâu, chỉ xin một ánh nhìn ấm áp ... hay má cầm tay con đi má
15 Tháng Tám 2014(Xem: 10993)
Bùi ngùi, nhớ đến những mùa Hè nơi quê hương. Mùa Hè của những năm tôi còn mài đũng quần trên ghế nhà trường
13 Tháng Tám 2014(Xem: 14048)
"Mẹ mày có khỏe không?' Ông ơi! câu hỏi ngọt ngào này của ông làm tôi vui biết mấy. Tôi khỏe lắm ông à! Tôi sẽ nắm tay ông, cùng ông đi cho hết đoạn đường trần gian
10 Tháng Tám 2014(Xem: 16520)
Nếu ta không về được Thì con chúng ta sẽ về
09 Tháng Tám 2014(Xem: 9824)
Nếu có người nào đáng để yêu thương nhất trên đời, thì đó chính là cha mẹ!