6:29 SA
Thứ Sáu
29
Tháng Ba
2024

MÙA HOA Ô MÔI - HUỲNH VĂN HUÊ

23 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 10499)

  MÙA HOA Ô MÔI

 img_20140310_173419-1-large

 Ông ngỡ ngàng nhìn lên những cành ô môi đang mang đầy ắp những bông hoa màu tím hồng, cái màu tim tím, hồng hồng rất đặc biệt chỉ có ở hoa của loài cây này mà thôi... . Mấy ngày nay ông buồn lắm, không thể tâm sự với ai. Nhất là vào những ngày rảnh , ông nói ông cần đạp xe để thể dục và như thế ông đạp xe lang thang từ sáng đến giờ. Ông cố tình đạp xe vào những con đường nhỏ, vắng và còn nhiều cây xanh nhất.

 Vừa vào đến đầu con đường lạ, ông gặp một người phụ nữ trạc tuổi mình và trông quen lắm, người này cũng đạp xe đạp trước ông một quãng, im lặng quay mặt nhìn ông ngầm ra hiệu như muốn ông đi theo... . Và đến lúc ông tình cờ tìm được cây ô môi này ở ven đường thì người đó đã đi đâu mất... . Thôi kệ, ông tự nhủ, mình sinh ra ở miền đất này làm sao đi lạc cho được. Dù giờ chỉ mới gần mười giờ sáng nhưng tiết trời đầu tháng ba của phương Nam đã hanh khô và nhiều nắng, thân cây tội nghiệp đứng bất động như buồn rưng rức dưới cái nắng đã bắt đầu chói chang... . Cái dáng cây ô môi như cam chịu, như một người chấp nhận hình phạt (!?) để trả một món nợ tình nào chăng ? Nên cây đã đứng đó, mang trên mình những chùm hoa với một màu tím hồng buồn da diết... . Nhìn cây ô môi, ông chợt liên tưởng đến... mình, vì chính ông cũng đã mang nặng một mối tình buồn... .

 * * *

 Sau Tết năm trước không lâu người ấy và ông tổ chức một chuyến về quê. Lúc xe đi vào rồi xuyên ngang qua thành phố Tân An, người ấy chỉ cho ông biết ngôi nhà nàng ở xưa kia và nói rằng đó là nơi cả nhà mình sống chung suốt những năm nàng học trung học. Ông cảm nhận được nét xúc động bồi hồi hiện rõ trên gương mặt nàng lúc ấy . Ngôi nhà này cũng chỉ là căn nhà phố thường thường ngày trước thôi, do chính ba nàng - một sĩ quan công binh - đã dành dụm tiền mua được. Sau này, vì thời cuộc đổi thay nên ngôi nhà giờ cũng đã... đổi chủ. Tâm tình có lẽ đến lúc qua lại trao đổi với nhau , ông cũng cho biết trước 1975, trong quãng thời gian ngắn ngủi làm... công chức, ông cũng từng đến tỉnh này công tác. Ông đã lần đầu tiên trong đời được biết đến món canh chua cá lóc nấu với rau nhút thật ngon không tả được. Chiều tối được ra ngồi quán lá ngắm... trăng, nhâm nhi cà phê và thưởng thức những bài nhạc buồn, trong đó có bài hát thời thượng là... " Đêm Buồn Tỉnh Lẻ".

 Qua khỏi tỉnh lỵ ngày xưa - giờ đã được nâng lên là thành phố - cả hai bắt đầu có mặt trên đường liên tỉnh có lẽ mới được tu sửa nên đi lại rất tốt, có điều người xe qua lại thưa thớt nếu không nói là khá vắng vẻ. Đi được khoảng trên mười cây số thì đến thị trấn Tầm Vu. Ông rất bất ngờ trước hình ảnh yên bình trong không gian hãy còn nhiều cây xanh của nơi này. Cái thị trấn nhỏ nhắn nhưng xinh xắn này vẫn có lác đác mấy căn nhà phố, có đường trải nhựa, quán hàng đủ đầy... . Nhưng so với quê ông, một tỉnh công nghiệp hóa nhiều - dù không thể so với thành phố lớn như Sài Gòn - thì nơi đây rõ ràng có cuộc "sống chậm" hơn là cuộc sống nhộn nhịp xô bồ nơi địa phương của ông. Nơi thị trấn này ngoài cây xanh được trồng ở ven đường (lúc nào cũng giống như các thành phố khác : đơn điệu một loại cây), còn có những cây xanh nhiều loài như me, phượng, bàng... . Thậm chí còn có mấy cây dừa, một khóm lớn cây tre la ngà cao nghễu nghệu, nghiêng mình từ sân nhà ai đó, vô tư nhoài ra phần lề đường như muốn trò chuyện với mấy người bộ hành đang nhàn nhã tản bộ... . Một quán cà phê mặt bằng khá rộng so với nhà cửa chung quanh, phía trước có những cành phượng vĩ lòa xòa e ấp mái lá... . Chợt ông buộc miệng thốt lên:

 - Cây gì có hoa màu tím hồng đẹp quá !

 Cây có hoa hơi giống hoa của cây mai anh đào Đà Lạt nhưng sắc hoa "ấm" hơn và thân cây, tàn lá cũng hoàn toàn khác.

 Người ấy được dịp trở thành... "hướng dẫn viên du lịch", giải thích cho ông biết rằng đó là cây ô môi. Ngày xưa xứ này mọc nhiều lắm, giờ như vậy là chỉ còn ít thôi. Riêng ông thì không lạ gì thứ trái của loại cây này. Thời học tiểu học trường làng, trái ô môi là thứ quà rẻ tiền dễ mua của đám trẻ như ông. Nhưng ông chỉ biết trái chứ làm sao biết được cây và hoa ?

 Rồi xe cũng lướt nhanh qua cái thị trấn nho nhỏ hiền hòa... . Đã thấy những vườn thanh long ngay vệ đường, xa hơn là màu xanh của lúa... . Qua một cây cầu sắt nhỏ, chỉ vừa cho một chiếc xe du lịch vượt qua, bên trên là một "mái vòm xanh" do hai hàng tre cao thật cao nghiêng ngã đan nhau qua lại tạo nên. Bên dưới cầu là con rạch nhỏ, bên trên có bóng mát của vòm tre xanh, vì vậy không khí trên cầu trở nên mát rượi... .

 Khi đến nơi rồi, lúc chiều đến, như dự định cả hai mượn hai chiếc xe đạp cùng nhau đạp xe ra Tầm Vu. Trước tiên là thăm... cây ô môi, chiều đã phai nắng, thân cây lộ rõ một màu nâu mốc từ thân cho đến cành. Đặc biệt tuy hoa đang rộ nở làm sáng ấm cả một vùng nhưng cành cây vẫn còn treo lủng lẳng thành quả của mùa hoa... năm trước ! Đó là những trái ô môi thô thiển, đen đúa... . Món quà có giá trị không nhỏ của tuổi thơ ông ngày xưa giờ xem ra kém giá trị với bọn trẻ thành thị thời nay. Thấy ông tần ngần ngắm nghía hồi lâu, nàng bổng dưng như trở lại thời tuổi thơ, nói để nàng... leo lên cây hái trái cho ông. Ông cười xòa, nói chỉ vì thích màu hoa đặc sắc, đậm đà của cây ô môi thôi. Nghe như vậy, nàng mới nhắc ông nhớ rằng hai người còn đến thăm vườn thanh long ruột đỏ. Ông như bịn rịn với một người thân, từ từ rời gốc cây, nói với nàng rằng mùa hoa ô môi sang năm mình sẽ lại về đây nữa. Vòng vo một chút, hai người đến nơi tiếp theo như dự định, nàng cho biết đây là ngôi vườn mà trong lần về quê năm trước nàng đã đến để xin mấy nhánh thanh long ruột đỏ, sau đó cực nhọc đem về thành phố theo lời yêu cầu "đáng ghét" của... ông.

 Chiều hôm đó cả nhà có bữa cơm thật tuyệt. Cơm nấu bằng gạo huyết rồng từ ruộng của nhà, cá thì bắt dưới ao, rau hái ngay sau vườn... . Bữa cơm kết thúc và công việc dọn dẹp đã xong. Nhìn ra bên ngoài, dù chiều xuống đã lâu, bầu trời tháng này vẫn trong... , mảnh trăng ngoài kia lát nữa đây sẽ tưới thứ ánh sáng lung linh huyền diệu lên khắp khu vườn bát ngát... .

 * * *

 Từ lúc tìm ra cây ô môi này, hôm nay là lần thứ ba ông đến đây. Nhờ cạnh cây ô môi là một cây bàng đang xanh lá nên ông còn hưởng được chút bóng mát. Có ai đó đã để sẵn một khối bê tông khá lớn nên ông cũng có chỗ ngồi để mà tưởng nhớ đến một bóng hình. Bên nhau suốt hơn ba năm trôi qua hai người có biết bao điều đáng nhớ... .

 Giờ nàng đã ra đi... , xa ông mãi mãi sau khi phát hiện mắc phải một căn bệnh ác nghiệt ! Nàng đã ra đi để lại trong lòng ông biết bao tiếc nuối xót xa. Những gì thuộc về nàng lúc nào cũng đầy ắp trong tâm tưởng của ông... .

 . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

 Ngồi lâu nãy giờ ông cảm thấy khát nước, mở cái túi nhỏ mang theo trên xe đạp, ông định lấy chai nước, nhưng ông khựng lại... . Trong túi, cạnh quyển album đầy những hình ảnh của nàng có một vật dụng phổ biến hiện nay: đó là món quà SN nàng đã tặng ông trước ngày sinh nhật đến... bốn tháng! Để rồi còn một tháng nữa mới đến sinh nhật của ông nàng đã... . Trời ơi !Tại sao như vậy?! Có phải là linh cảm gì đó mà ông thường nghe người ta nói chăng?! Ông cảm thấy cổ họng mình nghẹn lại. Ngực ông phản ứng bằng một cái nấc khô khốc và hầu như chung quanh ông không có một chút dưỡng khí nào! Ông ngước lên, trời nổi chút gió khiến những chùm hoa ô môi lao xao. Ánh sáng xuyên qua các bông hoa lấp lánh như hào quang. Ẩn hiện trong vầng hào quang chen lẫn sắc tím hồng hình như có một gương mặt rất quen với đôi mắt mở tròn chân tình đang nhìn ông, đôi môi đầy đặn nồng nàn hé mở một nụ cười thật buồn... . Trời ơi! Tại sao người ấy không nói với ông lời nào? Nàng đang buồn trách ông hay sao!? Ông hiểu và nhớ rồi, giữa hai người là... âm-dương cách trở !... . Ông cúi gục đầu, hình như có một trái ô môi rụng xuống cạnh chân ông nhưng ông đâu hay biết. Cảnh vật chung quanh ông nhòe đi ... .

 Có hai đứa nhỏ có lẽ nhà ở xóm này. Chúng mang ra một cây tre dài, đầu cây được chẻ một khoảng ngắn và gài vào đó một đoạn tre . Thông thả bước đến gần ông, bọn chúng định nhờ ông hái giúp mấy trái ô môi. Đến gần, đứa con gái chợt nhanh tay níu tay bạn mình và vội vã quay ngược về. Tụi nó nói nhỏ với nhau, ông này đang có chuyện gì buồn, thấy ông ấy đang ngồi... khóc. Đứa kia tiếc trái ô môi rụng, nói để bước lại lượm. Đứa con gái thấy bạn mình còn luyến tiếc trái ô môi nên nói : "Ông ấy đi... hai người, hình như có người trên cây hái trái rồi thảy xuống cho ổng." Nó nói như vậy cho xong, vì tuy thoáng thấy có bóng người trên cây nhưng không chắc lắm! Chắc nhất là có thể hôm qua tụi nhỏ nào đã hái nhưng trái này vướng đâu đó, giờ có gió nên rớt xuống. Vì nó biết trái ô môi làm sao mà rụng được, nếu không ai hái, sang năm trái vẫn còn... trên cây.

 Trời tháng ba, mùa hoa ô môi lại trở về... ./.

 

 HUỲNH VĂN HUÊ ( 3 - 2014 )

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
10 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 11993)
Thu còn đem tình yêu đến cho đôi lứa yêu thương, và niềm vui đến cho mọi người.
06 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 10175)
Tôi nghĩ đó là "Điệu nhảy của yêu thương." xin chia sẻ cùng các bạn.
05 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 11359)
Đây là một xóm đèo heo hút gió, nhưng người dân ở đây vẫn thường thấy người ở thành thị, những người đi săn, thỉnh thoảng ghé qua đó để xin vài tô nước
24 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10638)
Nhà nông còn mượn Thanksgiving làm dịp ăn mừng mùa gặt hái đã xong, thu hoạch tốt và tạ ơn Thượng Đế đã ban ơn lành đến mọi người
23 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11829)
Chúng tôi mong, Thầy Phạm Đức Bảo còn nhiều lần nhận thêm những lời chúc Thượng Thọ của những cựu học sinh Ngô Quyền năm cũ…
22 Tháng Mười Một 2014(Xem: 12373)
Trở lại Sài Gòn, những buổi chiều trong quán nước mở trang báo ra đọc thấy tên bạn bè mấy người trên trang cáo phó chết trận cao nguyên.
22 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11621)
Cám ơn bạn bè gần xa đã cùng tôi san sẻ bao nhiêu vui buồn tâm sự. Cám ơn, cám ơn nhiều lắm.
20 Tháng Mười Một 2014(Xem: 11673)
Thời "Áo Trắng" dễ thương đã qua, nhân gom nhặt được vài bức ảnh tôi còn cất giữ làm thành youtube "Tiếng Hát Học Trò". Xin kính gửi đến Thầy cô và các bạn Ngô Quyền cùng xem cho vui....
16 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10356)
Dòng sông nào cũng về biển cả. Cuộc đời của mỗi con người rồi cũng kết thúc.
08 Tháng Mười Một 2014(Xem: 10649)
Những lời thơ nồng nàn, chan chứa làm cho người đọc mường tượng đến một tình yêu vô bờ.
31 Tháng Mười 2014(Xem: 9398)
Nhìn lại cuộc đời lưu lạc của chính mình, tôi thấy cái chết của Trâm như xa hơn trong thời gian, không gian và tâm cảm.
31 Tháng Mười 2014(Xem: 10454)
Dường như tuổi càng cao, sức càng yếu thì tình yêu trường cũ trò xưa lại càng thấm đẫm mãnh liệt trong trái tim thầy hiệu trưởng.
30 Tháng Mười 2014(Xem: 11612)
Hãy vui cùng với các cháu và hãy bảo vệ các cháu để tuổi thơ chúng có những kỷ niệm đẹp trong tuổi ấu thơ.
26 Tháng Mười 2014(Xem: 9908)
Tôi đến đấy cũng chỉ muốn tìm lại chút kỷ niệm để cảm thấy như chú vẫn còn quanh đây.
24 Tháng Mười 2014(Xem: 10734)
Mời các bạn thưởng thức hình ảnh thu vàng rất đẹp với tiếng hát Lệ Thu trong bản nhạc " Chiếc lá Thu phai"
22 Tháng Mười 2014(Xem: 11136)
nhưng vẫn còn tiếng dương cầm đọng lại trong bài hát kỷ niệm mỗi khi chợt nhớ về hắn.
18 Tháng Mười 2014(Xem: 9824)
Mẹ tôi bảo rằng tôi cũng có thể làm điều này ngay tại Hoa Kỳ, điều mà tôi đã và đang làm
17 Tháng Mười 2014(Xem: 9698)
Chuyện của em là một câu chuyện não lòng. Tôi không thể nói tên em ra vì đó là niềm riêng sâu kín.
11 Tháng Mười 2014(Xem: 12573)
Cổng trường Ngô Quyền cơ hồ vắng lặng, chỉ còn tiếng nấc nghẹn ngào. Thầy và trò cùng khóc…
04 Tháng Mười 2014(Xem: 10675)
Nhưng ít nhất nó cũng có một thời gian tỏa hương thơm và làm đẹp cho đời.
23 Tháng Chín 2014(Xem: 10340)
Giờ này thầy đã không còn gì ngoài mớ tro tàn. Câu hỏi 'Tại sao ta đến chốn này?"
23 Tháng Chín 2014(Xem: 11800)
nương áng mây trời gửi đến ''Người đi trên mây'' những lời chưa nói hết thay cho lòng tri ân và thương tiếc vô vàn.
21 Tháng Chín 2014(Xem: 10675)
Thương em thắt cả ruột gan Nhưng thôi nhẹ gánh thiên đàng em đi.
21 Tháng Chín 2014(Xem: 10207)
để Bùi Phương cùng tôi hiên ngang ca lại khúc hát quân hành.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9756)
Là một nhà giáo suốt mười bốn năm từ Trung học Ngô Quyền sang Trung học Pétrus Ký, chấm không biết bao nhiêu bài, anh biết phần kết luận là quan trọng nhất.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9423)
Nguyện hương linh Thầy được phiêu diêu về nơi thanh tịnh.
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9667)
Ước gì tôi có thể bơi ngược dòng thời gian để trở về một bến bờ tĩnh lặng, không còn thương cảm trước cảnh đời chia lìa bất tận
17 Tháng Chín 2014(Xem: 9836)
Sự yêu thích làm việc, tiếng gọi của tờ báo khiến bạn không thấy sự hành hạ thể xác của bệnh
14 Tháng Chín 2014(Xem: 10359)
Tôi không muốn gọi Nguyễn Xuân Hoàng là nhà văn lớn. Nhưng tôi tin một số truyện của anh, đặc biệt là truyện ngắn, sẽ còn được đọc và đọc lại. Lâu dài.
31 Tháng Tám 2014(Xem: 15059)
Nhưng chồng tui quả thật cho tui cái mùi mà mỗi khi nhớ, chỉ có cái áo lính của chồng,
30 Tháng Tám 2014(Xem: 11383)
Theo lời các anh chị kể lại, thì mấy các tiệc “ Hậu – Tiền ” này mới thực sự “ ngộ ” thiệt ngộ!...
30 Tháng Tám 2014(Xem: 10141)
Tôi nhớ lắm, nhớ những anh em tôi vừa được gặp lại hôm qua và những anh em tôi chưa gặp
29 Tháng Tám 2014(Xem: 11942)
rong ngày cưới , không rõ lệ nhoà trên má tôi là giọt lệ của hạnh phúc hay đau khổ..
29 Tháng Tám 2014(Xem: 10410)
Tôi ngưỡng mộ gia đình bên chồng có một người cha, người ông như Ôn Viên Ngạc.
25 Tháng Tám 2014(Xem: 12631)
Biên Hòa đất và người, đã để lại trong tôi một ấn tượng đẹp. Biên Hòa có những thâm tình để tim tôi phải liêu xiêu. Một lần nữa, tôi nợ Biên Hoà lời cám ơn
23 Tháng Tám 2014(Xem: 10342)
Nỗi vui mừng không hẵn chỉ dành cho các thành viên tham dự, nhưng chắc chắn sẽ là niềm vui và hãnh diện của trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa
23 Tháng Tám 2014(Xem: 12764)
nhưng tôi vẫn tiếp tục may mắn, vì có thêm những “ ngày vui không hẹn trước” ở miền Nam Cali…
21 Tháng Tám 2014(Xem: 11929)
Nguyện thế giới hòa bình, chúng sinh an lạc và nguyện cho cha mẹ nhiều đời nhiều kiếp của tôi được mọi phước lành.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 10551)
Ngày đầu tiên của một người đi trên mây trong căn nhà quyền thế sao mà thừa mứa thời gian và trống rỗng đầu óc đến thế!
17 Tháng Tám 2014(Xem: 15039)
bia thì quá tuyệt vời. Còn cá nhân tôi thì vui vì việc làm thành công và kết quả tốt.
16 Tháng Tám 2014(Xem: 17871)
Mỗi lần ai hát bài “ Những đồi hoa sim” Tôi lại nhớ đến cái lều bé nhỏ cột vào nhánh sim rừng
16 Tháng Tám 2014(Xem: 10159)
Trên đường trở về Bắc Cali, trong lòng không thể không có những bâng khuâng, những ngậm ngùi về cuộc đời của con người
15 Tháng Tám 2014(Xem: 10252)
Ông Phan đã cho tôi rõ tất cả những gì mà lâu nay tôi không biết, mà tôi cũng không thể tưởng tượng nổi.
15 Tháng Tám 2014(Xem: 9544)
“Khi cha mẹ cho con cái thứ gì đó, con cái cười. Khi con cái cho cha mẹ thứ gì đó, cha mẹ khóc!”
15 Tháng Tám 2014(Xem: 9831)
Đó là buổi sáng của một mùa Hè được kéo dài do cơn lốc thời sự gây nên. Suốt đêm qua tôi khó ngủ
15 Tháng Tám 2014(Xem: 11465)
nhưng thôi con không dám hóng thèm nhiều đâu, chỉ xin một ánh nhìn ấm áp ... hay má cầm tay con đi má
15 Tháng Tám 2014(Xem: 10992)
Bùi ngùi, nhớ đến những mùa Hè nơi quê hương. Mùa Hè của những năm tôi còn mài đũng quần trên ghế nhà trường
13 Tháng Tám 2014(Xem: 14048)
"Mẹ mày có khỏe không?' Ông ơi! câu hỏi ngọt ngào này của ông làm tôi vui biết mấy. Tôi khỏe lắm ông à! Tôi sẽ nắm tay ông, cùng ông đi cho hết đoạn đường trần gian
10 Tháng Tám 2014(Xem: 16520)
Nếu ta không về được Thì con chúng ta sẽ về
09 Tháng Tám 2014(Xem: 9823)
Nếu có người nào đáng để yêu thương nhất trên đời, thì đó chính là cha mẹ!