7:44 CH
Thứ Tư
17
Tháng Tư
2024

MONG NGÀY NẮNG LÊN - Nguyễn Hữu Hạnh

10 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 10727)


MONG NGÀY NẮNG LÊN


 San Jose cuối tháng 10 trời se se lạnh và không chút nắng, tôi được dịp nhìn lại những tên đường của những khu phố thân quen đã đôi lần chợt đến chợt đi. Nhớ lại những ngày họp mặt rộn ràng trong vội vàng tất bật, nhưng giờ đây trong không gian tỉnh lặng, bên tôi không giọng nói tiếng cười, không thầy cô không bè bạn. Biết cùng ai chia sẻ sự suy nghĩ riêng mình, chỉ biết nhìn lên bầu trời âm u bên kia đồi, để rồi ước mong, mong một ngày nắng lên...

blank

Từ một email của một đàn anh Ngô Quyền trao đổi với chúng tôi vào nửa đêm rạng sáng thứ sáu

''Anh thấy bài của Thầy trên Tạp Chí LÀNG ở Sacramento số ở Tuần vừa rồi. Bài viết đề tháng 10/2013 viết về Bão Lụt. Như vậy là Thầy khỏe và còn viết bài về thời sự cuộc sống sao? Anh mừng lắm vì có email cho Thầy mà không thấy trả lời. Gởi kèm hình bài báo chụp bằng iphone không rõ lắm. Mong tin các em. Anh Danh''

blankblank

 Trên chuyến xe đò Hoàng sáng thứ sáu bắt đầu một hành trình. Vì là chuyến đi bất ngờ nên không có bạn đồng hành. Địa chỉ, email, phone nhà, phone tay của Thầy Nguyễn Xuân Hoàng tôi đều có, nhưng việc liên lạc để được phép đến thăm thầy cũng là vấn đề khó khăn. Tôi đã chuyển email qua cô em Nguyễn Trần Diệu Hương, từ cà phê Paloma là nơi chờ đợi đến quá trưa nhưng vẫn có sự trả lời. Cũng may và có lẽ vì tội nghiệp ông anh một mình lặn lội từ Nam Cali nên cô em Diệu Hương sẵn sàng hy sinh ngày nghỉ cuối tuần để giúp tôi tròn ý nguyện. Một người bạn đưa tôi từ San Jose đến Milpitas để gặp Diệu Hương. Điểm hẹn là một siêu thị nhưng phải lạc mấy con đường, Diệu Hương đã chuẩn bị mọi thứ cho tôi đến thăm thầy Hoàng. Trên đường đi Diệu Hương cho biết bài viết “Không ai thấy những dòng sông cạn nước“ của thầy Hoàng trên tạp chí Làng là một bài viết đã cũ và được đăng lại. Một sự hụt hẫng bất ngờ không đúng như sự mong ước của chúng tôi, mây xám hẵn vẫn còn che phủ.

 Nhà thầy Hoàng không xa lắm từ điểm hẹn, đứng trước nhà thầy trong lòng tôi vẫn lo âu không dám bước vào vì ngỡ gia đình sẽ không tiếp. Người mở cửa tiếp đón chúng tôi là cô Vy, sau khi tiếp chuyện cô cho biết thầy đang đau cần nằm nghỉ không thể ra khỏi phòng. Biết làm sao hơn, nhưng chắc là cơ duyên nên khi cô Vy cho thầy Hoàng biết có học sinh Ngô Quyền từ Nam Cali đến thăm, thầy cho phép chúng tôi được vào phòng.

 Thầy nằm đó đôi mắt vẫn nhắm nghiền , “Người đi trên mây” đã từng hiên ngang trước bao thế sự thăng trầm, giờ chỉ còn lại một con người yếu đuối đang chống chọi với cơn đau từng phút từng giây.

blankblank

 Đôi mắt thầy chợt mở ra thay lời đón tiếp chúng tôi, tôi dành vài lời vấn an sức khỏe cũng không quên chuyển lời của những người anh, người bạn trong ban chấp hành Ngô Quyền Biên Hòa. Thầy Hoàng gởi lời cám ơn từ người không mạnh khỏe với lời chúc sức khỏe đến những học trò Ngô Quyền. Thầy vẫn không ăn được, tiếp sức cho thầy vẫn là nước rong biển của Nhật, thầy ngủ là do thuốc không muốn cơn đau tiếp tục hành hạ trên thân xác của mình. Cũng một câu trả lời khi bằng hữu đến thăm “mình chết thì ok, chỉ muốn đừng đau đớn”.

blankblank

 Diệu Hương mang đến cho Thầy một ly cà phê, cố gắng tạo vui vẻ kể cho thầy nghe một bài viết về Thầy rất cảm động của cô Bùi Bích Hà vừa được Ngọc Dung post lên trang web Ngô Quyền, ánh mắt của Thầy chợt sáng lên như tìm được niềm vui. Thời gian Thầy dành cho chúng tôi quá đủ, cũng không thể làm phiền Thầy thêm, tôi chỉ biết nói lên câu từ giả bằng sự cầu nguyện trong lòng của mình…

 Thời gian còn lại chúng tôi lại hân hạnh được cô Vy tiếp đón thân tình. Cô Vy cho biết bệnh viện đã tiếp tục xạ trị cho Thầy trở lại nên cũng còn tia hy vọng, vì ngay chính cô Bác sĩ cũng đã cho một hạn định nhưng cô vẫn còn thời gian tiếp tục chăm sóc chồng con. Tôi đã đọc đi đọc lại nhiều lần bài ''Nhật Ký Của Vy”, nay đối diện với cô, tôi không tưởng tượng được sức chịu đựng quá mức của cô một người đàn bà yếu đuối. Cô bị ung thư huyết, hai trái thận hư rồi. Lọc thận hằng ngày nên máy lọc thận luôn mang bên mình. Nhưng cô vẫn lo tròn trách nhiệm ăn uống thuốc men và chăm sóc việc vệ sinh cho Thầy từng ngày. Trước mặt chúng tôi, cô vẫn giữ được nụ cười trên khuôn mặt dù có chút hằn đớn đau.

blankblank

 Chắc có lẽ được Diệu Hương giới thiệu,nên chúng tôi cảm thấy có sự gần gủi, cô Vy kể cho chúng tôi nghe lại những kỷ niệm từ thuở ban đầu tình yêu giữa cô và thầy Hoàng, cũng như nói về nhân vật nữ được thầy phác họa trong “Người Đi Trên Mây” qua hình ảnh và dáng vóc cũa cô. Tình yêu đến hôn nhân trước những thử thách và lựa chọn giữa thời sung mãn cũng như giậu đổ bìm leo, cô Vy luôn khắc ghi lời của thầy Hoàng “Có chồng là phải theo chồng” và cô đã đi theo Thầy đến giây phút nầy đây...

blankblank

 Là người khéo ăn nói và cũng biết pha trò, cô đã kể thêm vài mẫu chuyện ví von cho đời bớt khổ. Cô tươi cười cho rằng “Thầy Hoàng của các em làm thầy, nhưng rỉêng các con thầy đốt sách” vì điều kiện không gian và thời gian của những ngày đầu đến Mỹ những người con của Thầy mãi đến bây giờ vẫn không đọc được tiếng Việt.

 Giòng tâm sự mãi tuôn tràn từ chuyện thuốc men, chuyện buồn vui lẫn lộn, cuối cùng những tâm sự của cô Vy như đã được ký thác vào lời ca…

 Ôi! Đôi khi ta muốn tin, ôi những người khóc lẻ loi một mình...

 “Nửa hồn thương đau” bài hát của Phạm Đình Chương, cô Vy đã yêu thích khi từ thuở sinh viên, như đã vận vào người.

 Trong phòng khách của Thầy có nhiều tranh ảnh, tượng Phật, Đức Mẹ và hình Đức cha Trương Bửu Diệp. Tôi nhìn bức chân dung thầy của hoạ sĩ Đinh Cường, những tranh vẽ với những kỷ niệm của Thầy và bằng hữu, một chậu hoa lan đẹp cũng tìm thấy nơi đây.

blankblank

 Đặc biệt, bàn computer nơi thầy làm việc bên trên là khung ảnh bút pháp “Thôi Kệ” do bác sĩ Nguyễn văn Thịnh, San Jose viết tặng. Được biết khi thầy Hoàng có chút khoẻ hầu như đều tìm đến chiếc bàn có computer, thầy đã dành nhiều thời gian nơi đây cơn đau lại tiếp tục hoành hành, sự gắng gượng của Thấy chắc là đôi mắt nhìn thẳng vào bản thư pháp “Thôi Kệ Mọi Việc Rồi Cũng Qua”

blankblank

 Thôi kệ! mọi việc rồi cũng qua, nhưng qua là những nỗi lo nỗi buồn cơ mà. Làm sao cơn đau có thể qua trên thể xác hao gầy của người Thầy kính mến của chúng tôi. Sức người cũng giới hạn, các đấng thiêng liêng trên cao hằng sáng tỏ. Những giọt mưa bụi phơn phớt bay, tôi hình dung được giọt nước mắt của thầy trong đôi lần phải khóc. Mọi việc đều có sự an bài với người có niềm tin. Cầu nguyện ơn trên đoái thương vì chúng tôi chỉ là tạo vật, xin hãy tạm cất đi nỗi đau trên thân xác của bao người bệnh tật thân quen trong một ngày nắng lên…

(còn tiếp)

NGUYỄN HỮU HẠNH

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Tám 2014(Xem: 9883)
Nếu có người nào đáng để yêu thương nhất trên đời, thì đó chính là cha mẹ!
07 Tháng Tám 2014(Xem: 15623)
hơn bao giờ hết ban chấp hành hội ái hữu Biên Hòa California cũng mong đón nhận những tấm lòng… để chúng tôi vững lòng tiếp bước “đường còn dài nhưng chân cứng đá mềm”
06 Tháng Tám 2014(Xem: 10637)
Nguyện cho tất cả các anh thương phế binh được giảm mọi sự đau đớn, bệnh tật và có một cuộc sống an vui, hạnh phúc.
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10160)
Ai trên đời này mà không cần có một bà mẹ. Những người không còn mẹ nữa lại càng cần hơn ai hết, phải không?
05 Tháng Tám 2014(Xem: 10677)
Con nhớ mùi thơm của má. Mùi mồ hôi muối mặn nồng và nụ cười móm xọm của má.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 18462)
Chúc mừng gia đình quân lực VHCH có một hậu duệ tài ba. Chúc Việt luôn thăng tiến trên con đường binh nghiệp và xin chia vui cùng gia đình.
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 12302)
Tiếng hát đã bay cao, người hát đã về cát bụi để lại bao ngậm ngùi tiếc thương cho người ở lại.
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 11866)
Thế mà ta vẫn vượt qua, anh và em và tình yêu của chúng mình.
20 Tháng Bảy 2014(Xem: 10689)
Bây giờ nhớ đến anh, đến 3 Đạo, đến Tống Ngọc Yến, đến Bùi thị Tròn và cả những người bạn đã nằm xuống, Ốc vẫn nghĩ: Cám ơn đời ...
18 Tháng Bảy 2014(Xem: 10850)
"Phải chi, phải chi nước mình bây giờ có một người lãnh tụ tài ba dám đối mặt với sự bất công phi lý của chế độ Cộng Sản như vậy thì đở biết bao.
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 12224)
Thế nhưng, có đi chuyến hội ngộ này tôi mới biết Ngô Quyền là một gia đình thật sự. Không có gì phải e dè.
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 10646)
Những bâng khuâng nầy khắc khoải không như những bâng khuâng nhẹ nhàng khi tôi đọc lại "Nửa Chừng Xuân"
13 Tháng Bảy 2014(Xem: 10270)
Cám ơn Ngô Quyền, tình nghĩa thật đầy. Hẹn lần khác có duyên gặp lại.
21 Tháng Sáu 2014(Xem: 10759)
nhớ nao lòng cái im lặng đến lạ lùng của cánh cổng trường khép lại khi mùa hạ về, mặc cho lũ ve kia vẫn vui chơi rền vang hát gọi...
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 12961)
Ba ngày sau, con gái sinh em bé, con trai cũng báo tin đã có việc làm. Niềm vui của mẹ nhân đôi.
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 10876)
Xin gửi đến các bạn là những người lính VNCH. Các bạn cũng là những người tù Cộng Sản đã trở về sau bao nhiêu năm gian khổ nhục nhằn
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 9826)
Với tôi, Nguyễn Xuân Hoàng tượng trưng cho sự hiền hòa, thân thiện và can đảm
17 Tháng Sáu 2014(Xem: 9586)
Thực ra không ai có thể chọn lựa một căn bệnh để được chết theo ý mình
16 Tháng Sáu 2014(Xem: 9971)
Cho ba bớt hai ngàn, để lát về xe lỡ có hư như lần truớc ba có tiền sửa
15 Tháng Sáu 2014(Xem: 9949)
Tôi nhớ và thương ông nhiều lắm. Ngược lại tôi cũng là đứa con gái ông cưng nhứt nhà.
09 Tháng Sáu 2014(Xem: 9444)
Nghe tôi thú thật, bố khép khít đôi mắt như một người lấy gan nhổ khỏi chân một cái gai; xong bố mở mắt nhìn mọi người, rồi nhìn tôi
09 Tháng Sáu 2014(Xem: 10168)
cứ như những phiến đá muộn phiền nặng oằn trên đôi vai của thầy hiệu trưởng.
07 Tháng Sáu 2014(Xem: 10666)
Hãy ngủ yên đi cháu! Hãy sống vui vẽ, bình an trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và gia đình
03 Tháng Sáu 2014(Xem: 10557)
"Cái con khỉ gió. Cho ăn học để giờ này mày đem má ra viết chọc quê hả?
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 10030)
Vậy mà cha nỡ đành đem bán vợ đợ con để kết bạn với chúng.
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 10660)
Có thật là giữa ông ta và tôi có một mối liên hệ nào đó và ông đang rất muốn gặp tôi
02 Tháng Sáu 2014(Xem: 16379)
Thầy ơi, bởi vì trái đất tròn. Thương sao trái đất vẫn tròn.
31 Tháng Năm 2014(Xem: 9995)
Hình như tháng Sáu đang gỏ cửa . Còn 2 ngày nữa mới tới. Tháng Sáu ơi.
28 Tháng Năm 2014(Xem: 10380)
con như mất cả một gia tài quý giá mà cả đời con không còn hy vọng gì tìm lại .
28 Tháng Năm 2014(Xem: 9275)
Mẹ tôi không có ý kiến. Bà nói chuyện hôn nhân là của tôi, tôi phải tự định đoạt.
24 Tháng Năm 2014(Xem: 9961)
Tui cầm mấy món quà của ba trên tay mà xúc động. Tui muốn ôm ông như ngày còn bé
22 Tháng Năm 2014(Xem: 10562)
Hãy hạ lá cờ đó xuống và cùng chúng tôi chống giặc ngoại xâm bằng trái tim thật sự hướng về tổ quốc.
17 Tháng Năm 2014(Xem: 8700)
Ông thấy mình như trở lại thời trai trẻ trong một giấc ngủ thật dài của kiếp người tha hương
17 Tháng Năm 2014(Xem: 9924)
Thực ra nếu có Uyên ở đây cũng chưa chắc tôi nói được gì. Chẳng lẽ tôi đến thăm cô như một chuyện tình cờ? Chẳng lẽ tôi hỏi bà Phan là tôi muốn gặp Uyên?
11 Tháng Năm 2014(Xem: 9882)
Anh thở dài, vội vàng đứng lên đi lang thang trên đường phố đông người trong khung cảnh nhộn nhịp của thành phố New York mong tìm sự lãng quên trong tâm hồn
11 Tháng Năm 2014(Xem: 10687)
Ai cũng viết về mẹ. Tui cũng viết một chút về má tui. Bả thiệt là nhà quê và có nhiều chiêu rất lạ.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 11462)
Ngày nào còn con người với những buồn vui mất mát, đau khổ lẫn ước mơ, ngày đó tiếng thơ Trần Kiêu Bạc còn mãi ngân vang.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 10632)
Nghĩa trang hôm nay không lạnh lùng phải chăng có được từ tình đồng hương Biên Hòa ấm áp?
05 Tháng Năm 2014(Xem: 8705)
rong khi đó thì tâm hồn bạn cũng “thăng hoa” đem muôn vẻ hạnh phước lại cho thế gian.
03 Tháng Năm 2014(Xem: 10983)
Nợ non sông ơn đồng đội, bằng cả sự trân trọng và cảm thông; xin được nói với nhau một lời “Chúng tôi là người lính”
30 Tháng Tư 2014(Xem: 10663)
Qua ánh đèn của bệnh viện, tôi thấy Tư lệnh đưa tay nâng sửa cặp mắt kính đen và hai giọt nước mắt từ từ chảy lăn dài trên khuôn mặt đau thương
29 Tháng Tư 2014(Xem: 11025)
Bây giờ tôi chỉ là một người lính già lưu vong nơi đất khách quê người, nhưng tinh thần chiến đấu và ước mơ cho một ngày đất nước thật sự thanh bình không cộng sản sẽ không bao giờ già trong tôi.
28 Tháng Tư 2014(Xem: 10891)
không như một số ít người không làm việc thiện mà hay đem tiền dành dụm đi đóng tiền điện tiền nước cho các sòng bài, đôi khi không có tiền đóng tiền nhà đầu tháng cũng vì cờ bạc.
24 Tháng Tư 2014(Xem: 22331)
Nhưng anh vẫn tin, lòng tin ấy không đặt vào bất cứ một giá trị vật chất nào, mà vào tình yêu của trái tim
24 Tháng Tư 2014(Xem: 16662)
Nếu phải làm lại từ đầu, thì tôi cũng vẫn làm như thế. Tôi biết rằng làm như thế là tôi mất tất cả, mất tất cả trừ DANH DỰ.
23 Tháng Tư 2014(Xem: 10288)
Thế mới biết, cách xưng hô thực vô cùng quan trọng. Nó cho thấy rất rõ tình cảm , tư cách , đạo đức, giáo dục… của người nói vậy
22 Tháng Tư 2014(Xem: 9063)
Cho nên, có thể nói rằng các cụ chẳng khác gì những cổ thụ bị bứng lên đem trồng một vùng đất lạ.
22 Tháng Tư 2014(Xem: 10515)
xin cho tôi được sinh ra nơi Cù Lao Phố một lần nữa. Chẳng là gì cả. Chỉ đó là quê hương tôi mang trong tim.
22 Tháng Tư 2014(Xem: 10164)
chú Bảy tôi cưới người con gái ấy, sau nầy sinh được một trai, một gái cho chú, rồi thiếm Bảy ra đi vì đau bệnh nặng
18 Tháng Tư 2014(Xem: 10933)
Và cô nhẹ nhàng hôn lên trán tôi, rồi quày quả bước ra cửa. Tôi nghe tiếng giày khua rất chậm ở dốc cầu thang. Và tiếng động cơ xe nổ giòn, lăn bánh.