10:59 CH
Thứ Hai
22
Tháng Tư
2024

DUYÊN TAM HẠP - TƯỞNG DUNG

12 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 21045)

Cứ mỗi lần sắp sang năm mới là bà Tâm lo tìm lịch, coi tử vi rồi thông báo cho các con cháu, dâu rễ nhất là đứa nào rơi đúng vào năm tuổi với những lời căn dặn rất kỹ càng. Bây giờ, đang vào tháng Giêng dương lịch, chỉ còn một tháng nữa là bước sang năm Tân Mão, bà Tâm đã gọi phôn dặn dò Duyên từ mấy tuần trước: “Năm nay là năm tuổi của thằng Xuân đó nghen, người ta nói “nam La Hầu, nữ Kế Đô”, đàn ông năm tuổi mà “gặp” sao La Hầu là nặng lắm nhưng năm nay nó “gặp” sao Kế Đô tuy có nhẹ hơn một chút nhưng cũng là sao hạn, nói nó coi chừng sức khoẻ với lại cẩn thận chuyện xe cộ. Tụi bây bên đạo không tin nhưng năm tuổi đứa nào má cũng cúng sao hạn, để giải bớt tai ương, binh hoạn, đỡ lắm con à.”. Anh Xuân, ông xã Duyên là người Bắc, Công giáo, ít chịu tin về bói toán tử vi, lúc trước ở chung với gia đình vợ ba bốn năm, ông bà người Nam, theo đạo Phật, nghe bà nói về những việc cúng bái, kiêng cữ riết anh chỉ biết… cười trừ. Bây giờ, ông bà đã ra ở nhà riêng với lý do là có bảy đứa con mà ở với đứa này thì đứa khác phân bì, cho nên ngoài ba đứa em của Duyên ở Utah, mỗi năm gặp một lần vào dịp Giáng Sinh hoặc Hè, còn lại bốn chị em Duyên ở vòng quanh Los Angeles, cứ thay nhau đến thăm, chở ông bà đi chùa hoặc xuống phố Bolsa đi chợ, thăm bạn bè.

Duyên theo đúng sách vở “xuất giá tùng phu” nên đã là con chiên của Chúa từ sau ngày lên xe hoa, nhưng cũng vẫn nhớ… nằm lòng những câu nói đã trở thành “phong dao tục ngữ” hay “sấm truyền” từ thuở còn ở nhà với mẹ như: - “Dần Thân Tỵ Hợi, Thìn Tuất Sửu Mùi, Tý Ngọ Mẹo Dậu là Tứ Hành Xung”. Bốn tuổi trong mỗi nhóm này xung khắc với nhau lắm, làm ăn hay sống chung với nhau thì… khó thọ, khó phát tài, phát lợi, các con ráng tránh nghen.” Trong khi đó, Duyên thấy gia đình của mình đã có sờ sờ “Tam Hành Xung” trước mắt là bà Tâm tuổi Hợi, hai đứa em của Duyên rơi ngay vào tuổi Thân và tuổi Dần. Vậy mà bao nhiêu năm qua, Duyên chưa thấy có “cái xung” nào trầm trọng xảy ra cả.

Năm Duyên 15 tuổi, nhà từ con hẻm nhỏ ở đường Phan Đình Phùng được dời ra căn phố lớn hai tầng ở đường Phan Chu Trinh, ngay khu trung tâm chợ Biên Hòa, con đường từ đầu dốc dẫn xuống bờ sông Đồng Nai, cả ngày lẫn đêm, lúc nào cũng rộn rịp tiếng người và xe cộ. Không còn những buổi đi về nhà ban đêm phải chạy thật nhanh trong con hẻm tối, khi nhìn trước sau không một bóng người đồng hành, để cố vượt qua khúc đường có cây me lớn, cành lá xum xuê, đối diện ngay cánh cửa sau nhà chị Kiểm, tiệm bán chạp phô, vì nghe đồn có người đã thấy con ma ngồi vắt vẻo trên cây me hát ru con vào lúc nữa khuya. Ngôi nhà mới đã cho chị em Duyên một luồng sinh khí mới. Cô Út Yến cũng được ra đời sau đó. Ông bà Tâm ngày càng làm ăn phát đạt hơn. Con cái đều được học hành đỗ đạt, nên người. Một lần, khi phụ bà Tâm tính sổ lương cho thợ, Duyên nghe mẹ… tiết lộ: “Tao với ba mầy nằm trong nhóm tuổi Tam Hạp “Hợi Mẹo Mùi”, có duyên nên làm ăn khá giả chỉ có tội là hay “khắc khẩu” thôi”. Duyên tủm tỉm cười, quả thật, ba tuổi Mùi, mẹ tuổi Hợi coi như nhà đã có “nhị hạp”, vậy mà nói chuyện với nhau chừng đôi ba câu thì đã thấy không ổn rồi. Dù chỉ là những chuyện rất nhỏ nhặt, hai ông bà cũng cãi cọ vài câu mới chịu. Bà tiếp tục kể thêm một lô tuổi Tam Hạp cho Duyên biết, nào là: “Thân Tý Thìn, Sửu Tỵ Dậu, Dần Ngọ Tuất, Hợi Mẹo Mùi”, có duyên trong những tuổi này mới tốt con à!”.

Dòng đời trôi chảy rất êm đềm trong mái gia đình vừa có “tam hành xung” lẫn “nhị hạp” của Duyên. Cuộc sống thật chan hòa, hạnh phúc nếu không có biến cố 30 tháng tư, với biết bao cảnh gia đình chia lìa, tan nát. Đôi lúc Duyên tự hỏi: những con người phải chịu số phận đó không biết là vì đã đến lúc gặp phải cái “vận số” được định sẵn do năm tuổi, hoặc tới hạn xung khắc của họ không? Hay là do chính lòng người và mưu toan của những kẻ vô thần? Với cuộc sống khó khăn, thay đổi từng ngày, ông Tâm phải đi học cải tạo, Bà Tâm một mình đôn đáo tìm cách chay lo cho ông về nhà và các con tìm đường vượt biển. May thay, hai năm sau khi ông Tâm trở về nhà, bà Tâm đã lo được 5 đứa con ra nước ngoài. Duyên và đứa em trai là một trong những chuyến của các năm cuối cùng trước khi các trại tị nạn bắt đầu đóng cửa, ngăn cấm, không nhận các thuyền nhân đến nữa.

Gặp lại Xuân ở trại tị nạn Indo, lúc hai người đang chờ phỏng vấn để đi định cư ở Mỹ. Duyên đã biết Xuân vài lần qua các bạn đồng nghiệp khi còn ở Việt Nam, nhưng chỉ là sơ giao với những câu thăm hỏi thông thường. Không nghĩ là duyên nợ nên Duyên rất ơ hờ với những lời trêu chọc của bạn bè cùng barrack. Cho đến khi nhận lời anh tỏ tình, Duyên vẫn còn hoang mang, ngần ngại. Và khi biết anh tuổi Mẹo, Duyên suýt bật cười vì chợt nhớ đến câu “thần chú” của mẹ ngày xưa: “Hợi Mẹo Mùi, là duyên tam hạp”. Mình là tuổi Mùi. Anh ấy là tuổi Mẹo, vậy là tốt duyên rồi! Nghĩ thế chứ không dám nói ra, với lại “yêu người chứ có phải yêu tuổi đâu”. Nhưng sau một thời gian chuyện trò, quen biết, Duyên mới khám phá ra rằng anh Xuân và Duyên cũng có rất nhiều cái “hạp” nhau lắm! Anh thích nghe nhạc Trịnh, nhạc Vũ Thành An, Từ Công Phụng, thích đọc sách, nghiên cứu thơ văn, xem phim tình cảm… Bài thơ, văn hay chuyện phim nào Duyên vừa mới “nhấp nhứ” vài câu là anh đã tuôn ra một mạch. Tuyệt chiêu của anh là thuộc cả tập thơ “Tâm Tình Hiến Dâng” của Rabindranath Tagore mà Duyên rất “mê” từ thời trung học và cứ thế, mỗi chiều anh tìm đến barrack Duyên, trò chuyện hoặc đọc những đoạn trong tập thơ mà anh tâm đắc cho Duyên nghe. Mối tình đã nảy nở và lớn dần trong Duyên từ những “dây mơ rễ má” đó. Thời gian này, cô bạn thân của Duyên gửi cho tập thơ Nguyễn Tất Nhiên làm quà sinh nhật trên đảo, thế là có dịp cho những buổi tối thi nhạc giao duyên bên ánh đèn dầu dưới dãy bếp của barrack 35, trại Galang thật vô cùng… lãng mạn!

Đến lúc sang Mỹ, sau khi chấp nhận lời cầu hôn của Xuân, Duyên hơi lo ngại khi viết thư về báo tin và xin phép ba mẹ ở Việt Nam là Duyên sẽ theo chồng lẫn theo đạo. Để cho chắc ăn, Duyên còn nói rõ trong thư: “anh Xuân tuổi Mẹo, có duyên nằm trong “tam hạp”, đừng lo má ơi!”. Không biết có phải vì thế mà ba mẹ Duyên viết thư qua trả lời đồng ý… cái rụp hay không? Bà còn khuyên:- “Đạo nào cũng là đạo, miễn mình ăn hiền ở lành, biết tu thân tích đức con ơi!”. Sau này, khi đã được qua Mỹ sum họp với các con, mỗi khi nói chuyện với Duyên, bà Tâm vẫn hay nhắc: “Con tuổi Mùi, thằng Toàn (con trai lớn) cũng tuổi Mùi, ẩn tuổi mẹ. Chồng con tuổi Mẹo, con Thúy (con gái thứ hai) cũng tuổi Mẹo, ẩn tuổi cha. Vậy mà tụi bây làm ăn không “phất” được thì má cũng không biết làm sao đây!”. “Phất” ở đây, ý bà muốn nói là “ăn nên làm ra”, tạo nhiều của ăn của để. Điều này, đôi khi cũng làm Duyên thắc mắc: “Ủa, vậy là tử vi… trật lất, tại sao gia đình mình “tụ” được toàn là những thứ “kiết” không, chứ đâu có cái nào “hung” đâu, mà sao không … giàu như người ta vậy kìa?”. 

Một số bạn bè, người thân khi nghe Duyên nói thế đã gạt phắt đi bảo: “Này, ông bà giàu có như thế mà còn đòi hỏi gì nữa, giàu hào của sao bằng hào con. Gia đình hạnh phúc, con cái đông đúc mà lại ngoan ngoãn, biết vâng lời, có tiền đến mấy cũng không mua được đâu nhé!” khiến Duyên giật mình. Quả thật, từ ngày lấy nhau đến giờ rất ít khi vợ chồng to tiếng với nhau, chắc Xuân thuộc loại Mèo Tam Thể, nhủn nhặn, hiền lành, dễ tính nên cưng chiều vợ, mỗi khi Duyên giận thì Xuân luôn làm lành trước. Và khi Xuân nổi nóng thì Duyên… thổi cho nguội bằng cách… lặng thinh. Với hai cô con gái, và hai cậu con trai, mỗi đứa cách nhau ba tuổi, đã đủ cho thời khóa biểu của Duyên đầy kín một ngày, nhưng bù lại chúng luôn thương yêu, lắng nghe và vâng lời ông bà, bố mẹ, chăm chỉ học hành, siêng năng tham gia các sinh hoạt tôn giáo, xã hội. Bốn đứa con là bốn “tác phẫm” tuyệt vời. Không phải là Duyên đang có một kho tàng châu báu đó sao? Năm ngoái, Duyên và Xuân vừa mừng “Lễ Bạc”, nhân dịp anniversary ngày cưới, cả nhà chụp chung một tấm hình với gương mặt ai cũng tươi cười rạng rỡ. Duyên nghe hạnh phúc tràn trề!

Vì vậy, sáng nay khi bà Tâm gọi sang để nhắc Duyên lát trưa qua chở bà đi chợ Việt Nam mua thức ăn, tiện thể xin quyển lịch “Tam Tông Miếu” (loại lịch bóc từng tờ) để bà coi ngày giờ, kiêng cữ cho cả năm, Duyên đã cười vang trong phone và nói với mẹ rằng: ”Má ơi, cái duyên “Tam Hạp” má nói hồi xưa đó coi vậy mà cũng… ứng nghiệm lắm đó nghen!” Bên kia đầu dây bà Tâm chưng hửng: “Ủa, mà chuyện gì vậy con?”.

Tưởng Dung

Tháng Giêng, 2011


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Chín 2017(Xem: 7792)
Trái tim nhân từ của má mở ra không chỉ cho riêng con cái của mình mà cho biết bao người xung quanh.
09 Tháng Chín 2017(Xem: 7761)
Màu hoa phượng vĩ sẽ đỏ như máu của hai mẹ con mình hòa lại với nhau. Con sẽ được ở bên cạnh má đời đời
04 Tháng Chín 2017(Xem: 8563)
Khó khăn và quan trọng nhất là làm sao tui giữ vững sự thương mến của mọi người đã dành cho, để một ngày như mọi ngày vẫn là ngày sinh nhựt cũa tui.
15 Tháng Bảy 2017(Xem: 9635)
Tôi gửi lên đây chút lòng ái mộ. Một góc Biên Hòa để nhớ quê hương
03 Tháng Bảy 2017(Xem: 9450)
Cư An Tư Nguy” cám ơn trường bộ binh Thủ Đức. Quân trường đã rèn luyện chúng ta sự nhẩn nhục và chịu đựng của một người lính
03 Tháng Bảy 2017(Xem: 8479)
Các bạn hãy hẹn nhau cùng về hội ngộ. Để tìm lại niềm vui và nụ cười hân hoan sum họp của thầy cô và bạn hữu.
03 Tháng Bảy 2017(Xem: 9652)
Nhớ đòi nó rửa lon vụ này cho cẩn thận nghe mấy cha. Ít nhất ông Thường Vụ này cũng thích ca hát, thích nhậu nhẹt và rất biết lo cho anh em.
25 Tháng Sáu 2017(Xem: 10321)
Cái nhà! vâng " Sống có nhà, chết có hòm" là câu nói ngoài miệng khi người ta khẳng định chủ trương cuộc sống của mình.
22 Tháng Sáu 2017(Xem: 7537)
đốt đuốc đi tìm xem *Bác Cùng Chúng Cháu Hành Quân* đang nằm trong cống rãnh nào
17 Tháng Sáu 2017(Xem: 7302)
Nếu ba ra đi, hãy chăm sóc và yêu kính mẹ con . Người đàn bà đã dâng hiến cả đời vì cha con chúng ta.
17 Tháng Sáu 2017(Xem: 8408)
“Chúng tôi là người lính”. Hy vọng chúng tôi đã làm sáng danh Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa trong ngày D- DAY của Lữ đoàn 304TH
15 Tháng Sáu 2017(Xem: 8509)
khi phác thảo xuất thần các khuôn mặt bạn văn, bằng hữu cô có lòng yêu quí. Như vậy cũng đủ cho người viết khi tình cờ ngẫu hứng muốn ‘Viết về Duyên
21 Tháng Năm 2017(Xem: 9253)
Cuộc sống dù khó khăn cách mấy nhưng những tình cảm tốt đẹp này còn tồn tại thì đời sống vẫn còn ý nghĩa biết bao nhiêu.
21 Tháng Năm 2017(Xem: 7763)
không ai giống được như Má trong thế giới của Ba. Đối với Ba, cuộc sốngcủa Ba đã chấm dứt từ khi hơi thở cuối cùng của Má trút ra trên thế gian này
14 Tháng Năm 2017(Xem: 12569)
kim đồng hồ không bao giờ quay ngược được, chiếc lá không còn đủ xanh trở nên vàng úa chuẩn bị lìa cành...
29 Tháng Tư 2017(Xem: 8826)
Thế là hết, dấu tích kỷ niệm của gia đình chúng tôi cũng không còn. Về một lần chỉ mong tìm lại kỷ niệm
28 Tháng Tư 2017(Xem: 9528)
Nếu không có ngày này thì Mẹ đã không mất chồng và con không mất Ba khi mới 1 tuổi đời
24 Tháng Tư 2017(Xem: 7862)
Bản thân tôi cứ mỗi năm đến hẹn lại thu xếp nghỉ làm để góp sức với chương trình đại nhạc hội Cám Ơn Anh.
17 Tháng Tư 2017(Xem: 7723)
Xin các đấng tiền nhân, hương linh những anh hùng tử sĩ phò hộ cho nước Việt mình vượt qua cơn bão giông này.
12 Tháng Ba 2017(Xem: 9529)
Có chăng chỉ là chữ tình để lại cho đời. Tình đồng nghiệp, tình thầy trò, bạn bè và đồng hương
11 Tháng Ba 2017(Xem: 7741)
Bao giờ ánh sáng văn mình và quyền bình đẳng nam nữ chính thức đến tận hang cùng ngõ hẻm trên thế giới. Thì ngày ấy sẽ không có chiến tranh
26 Tháng Hai 2017(Xem: 8617)
Dù sao tôi cũng đã thỏa mãn được ước mơ "Một lần viếng thăm xứ sở của Thái Dương Thần Nữ khi mùa hoa Anh Đào nở rộ"
18 Tháng Hai 2017(Xem: 9366)
Con người một khi lìa đời sẽ không mang theo của cải, nhưng đã có một gia tài bằng sự quý mến của tha nhân
14 Tháng Hai 2017(Xem: 8654)
Cảnh kinh hoàng xảy ra! Quá bực tức vì rượt đuổi theo mấy ả mái tơ, mất thì giờ và mất sức
11 Tháng Hai 2017(Xem: 9045)
Hai bản nhạc God Bless America và Việt Nam Việt Nam được hát lên với hùng hồn mãnh liệt. Đã tạo sự xúc động cho toàn thể mọi người đến tham dự
10 Tháng Hai 2017(Xem: 10480)
Còn bao nhiêu số phận đang sống vất vưởng bên lề xã hội, không người thân, không bạn bè.
03 Tháng Hai 2017(Xem: 8442)
Thay mặt cho những người Biên Hòa xin cám ơn những anh chị đã đặt viên đá xây dựng ngôi nhà tình nghĩa ấm nồng này.
22 Tháng Giêng 2017(Xem: 8643)
Tân Niên “ BIÊN HÒA THỜI CHINH CHIẾN” như một lời cám ơn những con người và những tấm lòng cho miền Nam Tự Do.
05 Tháng Giêng 2017(Xem: 10140)
nhưng tôi cũng như bao nhiêu thân phận những phụ nữ khác đã hòa quyện vào dòng sinh mệnh chung của hơn hai mươi triệu người dân Miền Nam
02 Tháng Giêng 2017(Xem: 9457)
Riêng đối với những em những người bạn trẻ chúng tôi đã có buổi tối gặp mặt êm đềm nồng ấm vào đêm 30.
02 Tháng Giêng 2017(Xem: 8131)
Chúc mọi người trên toàn thế giới ấm no , hạnh phúc. Chúc thế giới "hòa khí sinh tài". không hủy diệt lẫn nhau
02 Tháng Giêng 2017(Xem: 9015)
Tôi nợ mình trăm điều tự hỏi, đợi đêm về vung câu hỏi vào đêm. Và tiếng của đêm
29 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 9820)
Xin cám ơn Thượng Đế. Cuối cùng tôi xin được cúi đầu, để tưởng niệm tất cả anh linh của những người đã nằm xuống vĩnh viễn cho cuộc chiến.
11 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 7659)
Tháng 11 tôi ứa lệ tiễn người em gái chung trường ra đi . Em cũng là một cô giáo. Em hiền hòa dễ thương.
02 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 13376)
Đêm đó chúng tôi cười giởn rất tự nhiên và vui đến nổi không để ý các quan khách đã ra về từ bao giờ.
02 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 9402)
Tôi hát khẻ ru mình "... thôi đừng hát ru, thôi đừng ray rức. Lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu..."
18 Tháng Mười Một 2016(Xem: 8442)
Ở rất xa, luôn huớng lòng về Biên Hòa và mong người ở đó bây giờ cũng hạnh phúc, an lạc như chúng tôi ngày trước.
30 Tháng Mười 2016(Xem: 8535)
Chị nhắm mắt lại nguyện cầu: Xin ơn trên ban phước lành đến với tất cả mọi người.
26 Tháng Mười 2016(Xem: 8009)
Chưa bao giờ như lúc này, tôi thèm được làm người mắc cơn mưa vội trên đường không kịp tìm chỗ trú
25 Tháng Chín 2016(Xem: 9594)
Một chút nắng sẽ soi sáng con đường, nơi đi và chốn đến. Để được sống vui như vui trong ngày gặp mặt
11 Tháng Chín 2016(Xem: 10787)
Chiến tranh như cơn xoáy tàn bạo cuốn hút những người học trò vào đó. Không thể chống cự, không thể vùng vẫy
11 Tháng Chín 2016(Xem: 8072)
những ngón tay lã lướt tê tái, xuyên vào tâm của đá giống như những ánh trăng rơi.
10 Tháng Chín 2016(Xem: 8632)
chất giọng người miền Tây rồi sẽ cùng lan tỏa... . Ai lại không mong sao điều tốt đẹp luôn tiếp tục lan tỏa ra khắp nơi... .
09 Tháng Chín 2016(Xem: 8179)
Mila chạy vội đến ôm xiết lấy em như thể chị em đã xa nhau lâu lắm rồi.
04 Tháng Chín 2016(Xem: 8622)
Nhưng tôi vẫn thấy, sao lòng mình cứ thiết tha đến thế...
04 Tháng Chín 2016(Xem: 8279)
Tôi trở lại Séc trong niềm tâm tư bộn rộn, đối với quê hương xứ sở của mình. Tổ quốc VIỆT NAM
20 Tháng Tám 2016(Xem: 9733)
Những ngày cuối cùng khi thầy còn ở cõi nhân thế, lời tri ân này được kèm theo đây em xin kính gởi thầy như lời tiễn đưa.
31 Tháng Bảy 2016(Xem: 12041)
Sao ai dấu của tôi đi đâu tiếng ve râm ran ngày cũ, và những chùm hoa rơi thắm đỏ sân trường?
12 Tháng Sáu 2016(Xem: 12325)
Ra đi gặp vịt cũng lùa; Gặp duyên cũng kết, gặp chùa cũng tu