4:44 SA
Thứ Tư
24
Tháng Tư
2024

ĐỨC ÔNG NỔI GIẬN - phần 2 - Huỳnh văn Huê

03 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 11858)


ĐỨC ÔNG NỔI GIẬN - phần 2

(hay TRỞ LẠI PHƯƠNG NAM).


blank 


 Đây nói về những ngày sau Tết Quý Tỵ, thời tiết miền Trung trở nên khó chịu khác thường. Ban đêm nhất là lúc về sáng trời trở lạnh, trong khi ban ngày lại trở nên nóng bức! Đức Ông Lễ Thành Hầu Nguyễn Hữu Cảnh (đã vĩnh viễn trở thành thần, xem lại "ĐỨC ÔNG NỔI GIẬN" phần 1 sẽ rõ) đi vào đi ra nét bực bội hiện rõ trên gương mặt.

 Trên cõi (thần tiên) này có ai hiểu được Đức Ông cho bằng chính... Đức Bà. Hiểu ý, Bà lên tiếng trước: " Cũng đã lâu Ông chưa vào Nam tìm hiểu xem dân tình thế nào, nay Tết nhứt cũng xong rồi, hay là Ông vào trong đó một chuyến xem sao?". Được lời như mở tấm lòng, Đức Ông vội ân cần nhờ Bà giúp lo thu xếp hành trang. Rút kinh nghiệm của chuyến đi trước, lần này Đức Ông và đoàn tùy tùng giảm bớt, chỉ ngót hơn mười người và không vận cổ trang, chỉ chọn trang phục như người đương thời. Do đó cũng chẳng cần ngựa xe võng lọng làm chi. Theo như Ông nói, đây xem như là chuyến "công tác", bày vẽ chi nhiều chỉ tốn tiền... thuế của dân đen!(?). Địa điểm đoàn đến trước tiên là núi Bửu Long, đây là ngọn núi duy nhất trong nội ô thành phố Biên Hòa, nơi đây có phục dựng lại văn miếu xưa kia của vùng đất Trấn Biên. Đặc biệt đây cũng là năm đầu tiên nơi này tổ chức đường hoa. Nơi không gian cao, thoáng đãng có nhiều cây xanh bãi cỏ, giờ lại thêm hoa lá, đèn màu rực rỡ..., đã tạo nên một khung cảnh thật là vui tươi-sống động...

 Đức Ông hướng cho các tùy tùng vào một nhóm đông người hãy còn trẻ, tuy đi vui Xuân nhưng gương mặt không được hớn hở cho lắm, nước da xanh xao, thân thể lại còn có phần... gầy gò! Họ mặc những thứ áo quần mới, nhưng được mua từ hàng giảm giá bán tại các chợ công nhân chung quanh các khu công nghiệp. Đức Ông chép miệng:

 - Tội nghiệp! Họ là những công nhân xa quê, quần quật bán sức lao động trẻ của mình để rồi Tết đến vì không có dư đủ tiền để về quê... . Họ ở lại đây là ngoài ý muốn mà thôi!

 Rồi Đức Ông lại chỉ tay về một nhóm nhỏ người mới vào. Những người này có dáng vẻ béo tốt, phương phi. Trên người họ là những trang phục hàng hiệu mắc tiền. Họ nói cười vang vang đầy tự tin... Quả không hổ danh là... thần, Đức Ông lại lên tiếng nhận định:

 - Đó là đại diện cho nhóm người được hưởng nhiều "lợi ích" của đất nước. Ta chú ý đến họ từ lúc họ đậu chiếc xe bóng lộn trị giá mấy tỷ bạc ngoài kia. - Một lần nữa Ngài lại khiến cho đám tùy tùng ngạc nhiên và khâm phục khi nói tiếp:

 - Họ chỉ mới là đám nhà giàu... cấp tỉnh thôi, cấp cao hơn đi con xe đến mấy chục tỷ trở lên! Họ đến đây chỉ để cho mọi người biết họ... giàu. Nếu do cần cù, vất vả làm ăn nên giàu có như vậy thì có gì đáng nói, nhưng thật ra vì sao họ mau giàu mà còn giàu to nữa thì ai ai cũng biết... Ta còn biết vài ngày nữa gia đình họ sẽ đi du lịch sang Singapore, Malaysia... để ăn Tết, để phung phí ngoại tệ, gọi là để vui Xuân với người... Tàu ở các xứ đó!

 Nói xong, sau cái lắc đầu chán nản, Đức Ông ra hiệu cho cả đoàn "biến" lên đỉnh ngọn núi Bửu Long. Đứng cạnh hang Hàm Long, nhìn ra dòng Phước Long giang (tên cũ của sông Đồng Nai), mùa này nước đang trong xanh màu ngọc bích. Ánh mắt của vị tướng già chợt sáng lên một cách lạ kỳ. Quay mặt hướng về phía thượng nguồn chợt ánh mắt Ngài trở nên... tối sầm. Ngài quay sang hỏi chung quanh:

 _ Các ngươi có biết là gần đoạn sông này nhất có mấy cái thủy điện không?

 Chuyện quá dễ, học sinh tiểu học còn biết huống chi đây có mấy cựu "thám mã" dạn dày kinh nghiệm. Có người bẩm báo tức thì:

 - Thưa Ngài, gần đây nhất đang có thủy điện Trị An, và trên một phụ lưu của con sông này có thêm đập Đa Nhim, xa nữa dự kiến có thêm hai thủy điện là Đồng Nai 6 và Đồng Nai 6A. Còn nếu xa hơn nữa về phía thượng nguồn còn quy hoạch thêm nhiều nên hạ nhân không... nhớ hết ạ.

 Trời đang lặng gió nhưng hàm râu thưa của vị thần chợt run run... . Ngài quắc ánh mắt và nói một hơi dài với... thuộc hạ:

 - Chỉ cái tên đập thủy điện thôi cũng muốn... "chơi chữ''! Hai cái đập mà chỉ khác nhau có chữ A! Các ngươi có biết điều quan trọng này không? Phước Long giang là con sông "nội địa", bắt nguồn hoàn toàn bên trong biên giới nước nhà. Còn hai con sông lớn là sông Hồng ở phía Bắc và sông Cửu Long ở vựa lúa phía Nam là bắt nguồn tư "ngoại biên" là bên ngoài biên giới. Thử nghĩ đi, lòng người khi thế này thế khác, vận nước cũng có lúc đổi thay, khi là bạn lúc thành thù... . Nếu chỉ cần một nhúm người ác độc quyết định dùng vũ khí sinh học hay hóa học đầu độc các dòng sông đó thì mấy mươi triệu con người lấy nguồn nước nào tạm thời thay thế? Có phải chính dòng nước này hay không?

 Nói ra được như vậy hình như nỗi niềm xót xa của Ngài cũng được vơi đi phần nào. Nghỉ được một lát để hớp một ngụm nước mang theo, xong Ngài lại tiếp tục với chất giọng đầy cảm xúc:

 - Thế mà "người ta" đã đối xử với dòng sông này như thế đó. Có phải thực sự vì lợi ích của dân hay không mà xây dựng thủy điện tràn lan?! Đã có thủy điện chưa tích nước đã bị sụp đổ nát tan, có thủy điện đang tích nước chưa đạt cao trình đã bị... rỉ nước phun ra thành vòi! Làm thủy điện phải ngăn dòng và tích nước, như vậy sao khỏi xáo trộn môi trường sống của mọi loài? Đã có biết bao nhà khoa học chân chính lên tiếng phản biện rồi nhưng liệu có ai nghe không?! - Rồi Ngài lần nữa lại xua tay, lắc đầu:

 _ Thôi, chúng ta thăm cù lao Phố, nơi mới hai năm trước ta đã đến thăm. Nhưng lần này nên... "đi bộ" để xem dân chúng ăn Tết ra sao.

 Cả đoàn người lần này không dùng phép thuật "hô biến" nữa, mà thong dong đi bách bộ trên đường. Đường xá hồi này mở mang cũng nhiều, nhưng số lượng xe lại tăng cũng không kém. Hôm nay đã qua ba ngày Tết chính rồi, nhưng vì năm nay được nghỉ Tết dài ngày nên mọi người còn ra đường du Xuân khá nhiều. Đến một ngã tư, Đức Ông đi dẫn đầu muốn băng qua đường nên nghiêm chỉnh dừng lại chờ đèn hiệu. Đến lúc được phép đi qua thì có một đôi nam nữ tuổi "teen" cưỡi chiếc xe máy đời mới cao cấp vượt đèn đỏ và tông thẳng vào rồi... xuyên luôn qua người Đức Ông! Theo phản xạ làm Ngài thoáng giật mình, riêng tả hữu thì... thất kinh hồn vía!

 Nhưng ai cũng biết rằng ngay cả khi có một đoàn xe lửa mà xuyên qua đoàn người cũng như xuyên qua... không khí mà thôi. Tuy nhiên Đức Ông vô cùng tức giân, mặt mày đỏ ửng, Ngài quát to như sấm dậy( nhưng người trần thế có ai nghe đâu!):

 _ Đi xe như vậy cho nên qua mấy ngày Tết thôi mà có đến mấy trăm người thiệt mạng! Không biết nền giáo dục giờ thế nào mà phát sinh ra những con người như thế.

 Đi loanh quanh một hồi, hết nhìn cái nọ lại ngắm cái kia, trời đã tối từ lúc nào chẳng ai hay biết. Khi đến một con đường đẹp trong nội thành, đèn treo lấp lánh, xe cộ rộn ràng... . Dù thế nào đi nữa trong lòng mọi người ai lại không hớn hở vui lây trước cảnh vui Xuân?

 Ngước nhìn những dây đèn giăng ngang qua đường, trên đó khen ai có sáng kiến treo lên thật nhiều lồng đèn hình... hoa mai vàng rực. Trong tả hữu có ai đó buộc miệng khen:

 - Hoa mai vàng như thế mới là... phương Nam chứ!

 Chợt Đức Ông nghiêm sắc mặt:

 - Vậy mà ta nghe đâu đó còn treo lồng đèn đỏ ngoại lai, thậm chí có chữ... "Tam Sa" nữa chứ !!! Đây biết treo lồng đèn "Hoa Mai" là một điểm đáng khen... Nước Việt mình nào phải hết... kiểu lồng đèn!

 Trời về đêm tiết trời trở nên dìu dịu và mát mẻ hơn, cả đoàn vui chân bước đi một hồi thì đến chân một cây cầu nhỏ nhưng... mới tinh! Chiếc cầu bằng sắt sơn màu thiên thanh, đèn điện sáng choang, người xe qua lại đông vui. Nhìn vào tấm biển ghi "Cầu Hiệp Hòa" , Đức Ông gật gù lẩm bẩm:

 - Lần trước ta vào đây chưa có cầu này nên chịu cảnh kẹt... xe lửa. Nay đã có cầu này dân chúng đi lại tiện lợi vô cùng cũng là một việc hay.

 Trong tùy tùng có người thưa: "Thưa Ngài, hiện giờ có một cây cầu rất lớn đang xây để nối xã cù lao này với chung quanh, có lẽ sang năm là xong... ."

 Đến bây giờ mọi người mới thấy Đức Ông có sắc mặt tươi tắn hơn một chút, Ngài vui vẻ nói với mọi người:

 - Ta biết theo quy hoạch địa phương này còn nhiều cầu nữa... Bây giờ ta và các ngươi đi thăm đền thờ của... ta xem có gì thay đổi không. Đoàn người tiếp tục thả những bước chân nhàn du..., ngôi đền thờ này (trong chuyến đi trước Ngài đã có đến thăm) cũng không xa nơi này lắm. Khi gần đến khu vực đền thờ, trong một quán nước ven đường thấy có mấy người dân ngồi bàn bạc sôi nổi... Người đầu tiên bước đến nghe ngóng dân tình không phải là thám mã mà chính là... Đức Ông. Những người dân thường này đâu hề hay biết là họ đã nói chuyện liên quan đến Đức Ông cho chính... Đức Ông nghe. Thôi thì đủ cả, từ chuyện giải tỏa khuôn viên đền thờ Ngài cho rộng rãi khang trang đến việc xây bờ kè đi ngang qua cũng chính khu đền thờ này. Nghe được đầu đuôi câu chuyện gương mặt Ngài đang lúc có phần tươi vui chợt trở nên trầm tư khác trước. Ngài chậm rãi nói với mọi người:

 - Ta đâu cần phải có đền đài nguy nga hoành tráng làm chi? Có biết bao nhiêu đấng anh hùng, liệt nữ đã xả thân vì đất nước... Cho đến giờ này họ vẫn đang ở nơi rừng sâu núi thẩm hay tại vùng biển khơi dậy sóng! Không có đền đài lăng tẩm nào cao quý, giá trị và vĩnh cửu hơn lòng dân đâu. - Có lẽ do bực bội, Đức Ông nói một tràng dài, rồi Ngài thấp giọng như tự sự:

 - Việc mở rộng đền thờ để tạo cảnh quan đẹp cho khu vực cổng làng, để thu hút khách du lịch thập phương... . Với quy mô thích hợp, vừa phải và quan trọng là đền bù giải tỏa tái định cư sao cho công bằng, tương xứng thì ta nghĩ người dân sẽ thuận lòng. Vì có ai lại không muốn quê hương đất nước ngày càng giàu đẹp? - Rồi như chợt nhớ ra điều gì, Đức Ông có vẻ băn khoăn quay sang hỏi các tùy tùng:

 - Còn ta nghe nói cách nay mấy năm cái việc xây dựng bờ kè một đoạn gần hai ngàn mét đó. Hiện nay tiến hành như thế nào rồi? - Trong nhóm tùy tùng có người bẩm báo một cách rất nhanh chóng: 

 - Bẩm Ngài, sau hai lần "họp dân", mọi người đều không đồng tình với việc giải tỏa quá sâu đến 20 mét từ bờ sông. Rồi việc tái định cư chưa biết cụ thể chắc chắn là nơi nào. Rồi việc khi giải thích vì sao giải tỏa đến 20 mét, các "quan chức" chỉ nói loanh quanh bất nhất. Rồi việc... . - Đến đây Đức Ông xua tay, lắc đầu:

 - Thôi, th..ô..i.. đủ lắm rồi! Cái cách làm ăn không minh bạch như vậy làm sao trách dân không tin. Ta còn biết có tin nói rằng dự án đã thay đổi, chỉ giải tỏa có... 6 mét thôi, nhưng lại chẳng công khai cho dân biết, do đó dân gọi đó là "dự án treo"!... 

 Đến lúc này tự nhiên vẻ mặt Đức Ông trở nên nghiêm trang căng thẳng khác thường, Ngài khoát tay ra hiệu cho tất cả tùy tùng im lặng.... Bàn tay Ngài làm thành cái loa, như để... hỗ trợ thêm cho cái vành tai! Mọi người im phăng phắc, đưa mắt nhìn nhau dọ ý. Ai đều cũng biết Ngài đang dùng "thiên lý nhĩ" để... nghe chuyện gì hệ trọng lắm. Quả đúng như vậy, gương mặt Đức Ông càng lúc càng căng thẳng tột độ, Ngài nói thật gấp rút với tùy tùng:

 - Các người về sau. Có một "thế lực" có khả năng tàn phá khu vực này, ta phải đoàn kết, chung sức với các vị thần của những lân bang thân thiện để chống lại... . Nói vừa dứt lời, như một làn khói mỏng bay vút lên trời cao, Ngài đã biến mất vào khoảng không tối đen...

 Mấy ngày sau tin tức trong và ngoài nước loan truyền "có mảnh thiên thạch nổ trước khi rơi xuống vùng núi Ural thuộc liên bang Nga, gây cháy nổ trên không và làm bị thương hàng trăm người... . Và lại có một khối thiên thạch bay khá gần trái đất nhưng không thể đến gần được!".

Gặp lại Đức Ông sau chuyến "công tác" nóng bỏng, các thuộc hạ đều vui mừng hớn hở vì biết nơi trái đất này vừa thoát khỏi một tai họa kinh hoàng!!! Nhưng Đức Ông chỉ mỉm cười bí hiểm như " nàng Lajoconde" và nói rằng: "Thiên cơ bất khả lậu, nhưng vấn đề tối quan trọng là các vị thần của những lân quốc nhỏ (khi cần thiết) đã biết đồng lòng hợp sức với nhau để tạo nên sức mạnh... ". Vì ai cũng biết rằng một bó đũa bao giờ cũng khó bẻ gẫy hơn một chiếc đũa. Đức Ông còn nói sang năm sẽ cố gắng thu xếp để... "Trở Lại Phương Nam".

 

 HUỲNH VĂN HUÊ (Đầu Xuân 2013) 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Chín 2017(Xem: 7801)
Trái tim nhân từ của má mở ra không chỉ cho riêng con cái của mình mà cho biết bao người xung quanh.
09 Tháng Chín 2017(Xem: 7762)
Màu hoa phượng vĩ sẽ đỏ như máu của hai mẹ con mình hòa lại với nhau. Con sẽ được ở bên cạnh má đời đời
04 Tháng Chín 2017(Xem: 8570)
Khó khăn và quan trọng nhất là làm sao tui giữ vững sự thương mến của mọi người đã dành cho, để một ngày như mọi ngày vẫn là ngày sinh nhựt cũa tui.
15 Tháng Bảy 2017(Xem: 9641)
Tôi gửi lên đây chút lòng ái mộ. Một góc Biên Hòa để nhớ quê hương
03 Tháng Bảy 2017(Xem: 9457)
Cư An Tư Nguy” cám ơn trường bộ binh Thủ Đức. Quân trường đã rèn luyện chúng ta sự nhẩn nhục và chịu đựng của một người lính
03 Tháng Bảy 2017(Xem: 8483)
Các bạn hãy hẹn nhau cùng về hội ngộ. Để tìm lại niềm vui và nụ cười hân hoan sum họp của thầy cô và bạn hữu.
03 Tháng Bảy 2017(Xem: 9661)
Nhớ đòi nó rửa lon vụ này cho cẩn thận nghe mấy cha. Ít nhất ông Thường Vụ này cũng thích ca hát, thích nhậu nhẹt và rất biết lo cho anh em.
25 Tháng Sáu 2017(Xem: 10324)
Cái nhà! vâng " Sống có nhà, chết có hòm" là câu nói ngoài miệng khi người ta khẳng định chủ trương cuộc sống của mình.
22 Tháng Sáu 2017(Xem: 7539)
đốt đuốc đi tìm xem *Bác Cùng Chúng Cháu Hành Quân* đang nằm trong cống rãnh nào
17 Tháng Sáu 2017(Xem: 7312)
Nếu ba ra đi, hãy chăm sóc và yêu kính mẹ con . Người đàn bà đã dâng hiến cả đời vì cha con chúng ta.
17 Tháng Sáu 2017(Xem: 8409)
“Chúng tôi là người lính”. Hy vọng chúng tôi đã làm sáng danh Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa trong ngày D- DAY của Lữ đoàn 304TH
15 Tháng Sáu 2017(Xem: 8519)
khi phác thảo xuất thần các khuôn mặt bạn văn, bằng hữu cô có lòng yêu quí. Như vậy cũng đủ cho người viết khi tình cờ ngẫu hứng muốn ‘Viết về Duyên
21 Tháng Năm 2017(Xem: 9255)
Cuộc sống dù khó khăn cách mấy nhưng những tình cảm tốt đẹp này còn tồn tại thì đời sống vẫn còn ý nghĩa biết bao nhiêu.
21 Tháng Năm 2017(Xem: 7766)
không ai giống được như Má trong thế giới của Ba. Đối với Ba, cuộc sốngcủa Ba đã chấm dứt từ khi hơi thở cuối cùng của Má trút ra trên thế gian này
14 Tháng Năm 2017(Xem: 12584)
kim đồng hồ không bao giờ quay ngược được, chiếc lá không còn đủ xanh trở nên vàng úa chuẩn bị lìa cành...
29 Tháng Tư 2017(Xem: 8829)
Thế là hết, dấu tích kỷ niệm của gia đình chúng tôi cũng không còn. Về một lần chỉ mong tìm lại kỷ niệm
28 Tháng Tư 2017(Xem: 9537)
Nếu không có ngày này thì Mẹ đã không mất chồng và con không mất Ba khi mới 1 tuổi đời
24 Tháng Tư 2017(Xem: 7865)
Bản thân tôi cứ mỗi năm đến hẹn lại thu xếp nghỉ làm để góp sức với chương trình đại nhạc hội Cám Ơn Anh.
17 Tháng Tư 2017(Xem: 7731)
Xin các đấng tiền nhân, hương linh những anh hùng tử sĩ phò hộ cho nước Việt mình vượt qua cơn bão giông này.
12 Tháng Ba 2017(Xem: 9533)
Có chăng chỉ là chữ tình để lại cho đời. Tình đồng nghiệp, tình thầy trò, bạn bè và đồng hương
11 Tháng Ba 2017(Xem: 7751)
Bao giờ ánh sáng văn mình và quyền bình đẳng nam nữ chính thức đến tận hang cùng ngõ hẻm trên thế giới. Thì ngày ấy sẽ không có chiến tranh
26 Tháng Hai 2017(Xem: 8621)
Dù sao tôi cũng đã thỏa mãn được ước mơ "Một lần viếng thăm xứ sở của Thái Dương Thần Nữ khi mùa hoa Anh Đào nở rộ"
18 Tháng Hai 2017(Xem: 9367)
Con người một khi lìa đời sẽ không mang theo của cải, nhưng đã có một gia tài bằng sự quý mến của tha nhân
14 Tháng Hai 2017(Xem: 8665)
Cảnh kinh hoàng xảy ra! Quá bực tức vì rượt đuổi theo mấy ả mái tơ, mất thì giờ và mất sức
11 Tháng Hai 2017(Xem: 9051)
Hai bản nhạc God Bless America và Việt Nam Việt Nam được hát lên với hùng hồn mãnh liệt. Đã tạo sự xúc động cho toàn thể mọi người đến tham dự
10 Tháng Hai 2017(Xem: 10484)
Còn bao nhiêu số phận đang sống vất vưởng bên lề xã hội, không người thân, không bạn bè.
03 Tháng Hai 2017(Xem: 8448)
Thay mặt cho những người Biên Hòa xin cám ơn những anh chị đã đặt viên đá xây dựng ngôi nhà tình nghĩa ấm nồng này.
22 Tháng Giêng 2017(Xem: 8653)
Tân Niên “ BIÊN HÒA THỜI CHINH CHIẾN” như một lời cám ơn những con người và những tấm lòng cho miền Nam Tự Do.
05 Tháng Giêng 2017(Xem: 10144)
nhưng tôi cũng như bao nhiêu thân phận những phụ nữ khác đã hòa quyện vào dòng sinh mệnh chung của hơn hai mươi triệu người dân Miền Nam
02 Tháng Giêng 2017(Xem: 9460)
Riêng đối với những em những người bạn trẻ chúng tôi đã có buổi tối gặp mặt êm đềm nồng ấm vào đêm 30.
02 Tháng Giêng 2017(Xem: 8141)
Chúc mọi người trên toàn thế giới ấm no , hạnh phúc. Chúc thế giới "hòa khí sinh tài". không hủy diệt lẫn nhau
02 Tháng Giêng 2017(Xem: 9024)
Tôi nợ mình trăm điều tự hỏi, đợi đêm về vung câu hỏi vào đêm. Và tiếng của đêm
29 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 9834)
Xin cám ơn Thượng Đế. Cuối cùng tôi xin được cúi đầu, để tưởng niệm tất cả anh linh của những người đã nằm xuống vĩnh viễn cho cuộc chiến.
11 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 7665)
Tháng 11 tôi ứa lệ tiễn người em gái chung trường ra đi . Em cũng là một cô giáo. Em hiền hòa dễ thương.
02 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 13381)
Đêm đó chúng tôi cười giởn rất tự nhiên và vui đến nổi không để ý các quan khách đã ra về từ bao giờ.
02 Tháng Mười Hai 2016(Xem: 9403)
Tôi hát khẻ ru mình "... thôi đừng hát ru, thôi đừng ray rức. Lá trút rơi nhiều đâu phải bởi mùa thu..."
18 Tháng Mười Một 2016(Xem: 8444)
Ở rất xa, luôn huớng lòng về Biên Hòa và mong người ở đó bây giờ cũng hạnh phúc, an lạc như chúng tôi ngày trước.
30 Tháng Mười 2016(Xem: 8537)
Chị nhắm mắt lại nguyện cầu: Xin ơn trên ban phước lành đến với tất cả mọi người.
26 Tháng Mười 2016(Xem: 8011)
Chưa bao giờ như lúc này, tôi thèm được làm người mắc cơn mưa vội trên đường không kịp tìm chỗ trú
25 Tháng Chín 2016(Xem: 9605)
Một chút nắng sẽ soi sáng con đường, nơi đi và chốn đến. Để được sống vui như vui trong ngày gặp mặt
11 Tháng Chín 2016(Xem: 10789)
Chiến tranh như cơn xoáy tàn bạo cuốn hút những người học trò vào đó. Không thể chống cự, không thể vùng vẫy
11 Tháng Chín 2016(Xem: 8073)
những ngón tay lã lướt tê tái, xuyên vào tâm của đá giống như những ánh trăng rơi.
10 Tháng Chín 2016(Xem: 8636)
chất giọng người miền Tây rồi sẽ cùng lan tỏa... . Ai lại không mong sao điều tốt đẹp luôn tiếp tục lan tỏa ra khắp nơi... .
09 Tháng Chín 2016(Xem: 8179)
Mila chạy vội đến ôm xiết lấy em như thể chị em đã xa nhau lâu lắm rồi.
04 Tháng Chín 2016(Xem: 8630)
Nhưng tôi vẫn thấy, sao lòng mình cứ thiết tha đến thế...
04 Tháng Chín 2016(Xem: 8279)
Tôi trở lại Séc trong niềm tâm tư bộn rộn, đối với quê hương xứ sở của mình. Tổ quốc VIỆT NAM
20 Tháng Tám 2016(Xem: 9748)
Những ngày cuối cùng khi thầy còn ở cõi nhân thế, lời tri ân này được kèm theo đây em xin kính gởi thầy như lời tiễn đưa.
31 Tháng Bảy 2016(Xem: 12046)
Sao ai dấu của tôi đi đâu tiếng ve râm ran ngày cũ, và những chùm hoa rơi thắm đỏ sân trường?
12 Tháng Sáu 2016(Xem: 12330)
Ra đi gặp vịt cũng lùa; Gặp duyên cũng kết, gặp chùa cũng tu