4:15 SA
Thứ Bảy
20
Tháng Tư
2024

THẤP THOÁNG BIÊN HÒA - Nguyễn Trần Diệu Hương

20 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 14465)

thap_thoang_bh-large-content

THẤP THOÁNG BIÊN HÒA

 

 Không thể nào diễn tả được niềm vui của tôi khi cô Phan Lệ Hoa, cô giáo lớp 5B nhận ngay ra tôi, và cả "chức trưởng lớp" của tôi ở năm cuối trường Nữ Tiểu học Biên Hòa. Giọng Cô vẫn như xưa, như ngày cô tận tình dạy chúng tôi để chúng tôi có thể đậu vào lớp 6 trường Trung học công lập Ngô Quyền.

 Cô và trò nói chuyện với nhau trên điện thoại hơn một tiếng .Ngày xưa trong lớp 5B ở trường Nữ Tiểu học Biên Hòa, qua các giờ Sử, Cô đưa chúng tôi về lại cả ngàn năm về với thời các vua Hùng Vương, hay cả trăm năm thời Công chúa Huyền Trân gạt lệ quên tình riêng, lấy chồng ngoại quốc để đổi lấy hai Châu Ô Ly, mở rộng bờ cõi về phương Nam. Bây giờ ở California của quê người, Cô đưa tôi về gần bốn thập niên với Biên Hòa yêu dấu, với ngôi trường Nữ Tiểu học có những bồn mười giờ màu tím, màu hồng trước mỗi cửa lớp.

®®®

 "Tốt nghiệp trường Mẫu giáo" từ lớp của Cô Gành, chúng tôi được cô Đức, Hiệu trưởng gởi đi khắp các trường Tiểu học trong Tỉnh Biên Hòa (Nguyễn Du, Nguyễn Đình Chiểu, Nguyễn Khắc Hiếu, Nữ Tiểu học ...) để bắt đầu "con đường đèn sách ".

 Vì muốn tôi được học trong một môi trường toàn nữ sinh nên Ba Mẹ tôi chọn trường Nữ Tiểu học. Và như thế thời thơ dại của tôi trải dài trên đướng Nguyễn Hữu Cảnh, một trong những con đường chính của tỉnh lỵ Biên Hòa bình an, yên ả.

 Vào lớp một trường Nữ Tiểu học, năm đầu tiên lớp một, tôi còn có người đưa đón. Một niên khóa trôi qua, tôi vẫn còn nguyên, lành lặn, đi qua đường biết ngó trước ngó sau, nhìn bên phải, bên trái cẩn thận trước khi .... co cẳng chạy qua đường, và rất thuộc các bài Đức dục do cô Sang dạy ở lớp một, ba mẹ cho tôi đi học một mình từ lớp hai.

 Đoạn đường Nguyễn Hữu Cảnh từ nhà tôi đến trường Nữ Tiểu học đi ngang Ty Thuế vụ (ở sát cư xá Đoàn Văn Cự nơi chúng tôi ở), Ty Công Chánh, Tiểu khu Biên Hòa, Tòa án, và Ty Ngân khố. Cho đến bây giờ, trong đầu tôi vẫn còn nguyên hình ảnh cây bông sứ màu trắng vàng ở Ty Thuế vụ, cây bông sứ màu hồng đỏ ở Ty Công chánh , cây.... súng rất lớn ở đồn canh trước cửa Tiểu khu, hai cây cổ thụ sừng sững nhiều bóng mát trước cửa Tóa án , cây hoa ngọc lan trắng ngà thơm lừng ở sân Ty Ngân khố và hai cây hoa hoàng hậu (còn có cái tên thô thiển là hoa móng bò) màu tím nhạt ở sân trường Nữ Tiểu học. Lâu lâu, tôi còn tha thẩn lượm những bông hoa sứ đủ màu, dù rụng trên mặt đất nhưng còn rất tươi đem đến lớp, giờ ra chơi chia cho tụi bạn, mỗi đứa cài một bông hoa sứ trên vành tai, giống như mấy cô thiếu nữ ở Hawai.

 Gần Ty Thuế vụ là nhà hàng Hạnh Phước, buổi sáng đi học thì không sao, buổi trưa đi về cứ đi ngang nhà hàng Hạnh Phước là mùi cơm chiên, mùi hủ tiếu, mùi gà rô ti.. bay ra làm chúng tôi đói bụng vô cùng nhưng chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện vô nhà hàng "kéo ghế" vì đầu óc trẻ thơ cứ nghĩ là nhà hàng chỉ bán cho người lớn; vả chăng chúng tôi không một xu dính túi không hề nghĩ đến chuyện vô ăn thử. Buồn cười là cứ nghe mùi bay ra chúng tôi biết hôm nay nhà hàng có món gì. Bên kia đường, đối diện nhà hàng Hạnh Phước, là tiệm bánh kẹo Phước Hương với những hủ bánh kẹo đủ màu: bánh men màu trắng ngà, bánh champaign màu vàng có mang một lớp áo đường, bánh xốp chocolat màu nâu, bánh phục linh màu xanh lá dứa, bánh tai heo màu vàng có những đường viền màu nâu, chưa ăn đã thấy ngon… ; rồi đủ loại kẹo với giấy gói đủ màu trông... bắt mắt vô cùng, mặc dù bành kẹo không có mùi thơm kích thích dạ dày như mùi phở, mùi vịt quay…

Mỗi ngày trước khi về đến nhà thực sự ăn trưa, bầy học trò nhỏ chúng tôi đã "ăn" bằng mũi từ Hạnh Phước, và tráng miệng bằng mắt từ Phước Hương.

 Cứ như vậy, tuổi thơ chúng tôi trôi qua êm ả bình yên, thỉnh thoảng mới cảm nhận mùi vị của chiến tranh qua tiếng súng pháo kích vô phi trường Biên Hòa vọng về ban đêm.

 Trường Nữ Tiểu học của chúng tôi không cổ kính và lớn như trường Nam Nguyễn Du ở đường Hàm Nghi nhưng dễ thương hơn với những bồn hoa mười giờ đủ màu được trồng trước mỗi cửa lớp,

 Đúng như tên gọi, cứ đúng 10 giờ sáng là những bông hoa hồng , tím đậm nhạt nở bung, lung linh trong nắng đẹp khiêm nhường và trang nghiêm như các cô giáo của trường Nữ. Trường không có thầy, giáo viên và học trò đều là phài nữ. Người đàn ông duy nhất trong trường là chú Năm, người gác trường. Chú rất kính trọng cô Hiệu trưởng và các cô giáo, rất dễ tính với những đứa ngoan, nhưng là "hung thần" với những đứa nghịch ngợm, hay ngắt hoa mười giờ về làm... của riêng .

Cứ nhìn chú chăm sóc các bồn hoa hết sức chu đáo mới hiểu tại sao chú nổi trận lôi đình khi thấy có đứa ngắt hoa trước cửa lớp.

 Ngoài nhiệm vụ đóng mở cổng trường, các lớp học, và chăm sóc các bồn hoa, chú Năm còn một nhiệm vụ đặc biệt mỗi năm một lần là cùng cô giáo "áp tải" những đứa "sợ chích" lên phòng y tế . Mỗi năm một lần có mấy cô y tá từ bệnh viện Tỉnh đến chích ngừa dịch hạch, dịch tả, ngừa lao.... cho học trò. Tùy tuổi tác, có lúc cả trường đều ... bị chích, có khi chỉ có lớp một hay lớp hai bị cô giáo và chú Năm áp tải lên văn phòng cạnh dãy lớp năm (lớp lớn nhất trường Tiểu học) để được chích ngừa. Có nhiều đứa nhát gan, thầy chiếc xe có dấu thập đỏ chạy vô cổng trường đã bật khóc. Có đứa lì lợm cứ ôm lấy chân bàn, cứ tưởng là mình” trụ” tại đây là không bị chích. Nhưng một cô y tá chuyên môn đi lưu động đến từng phòng học để chích cho các... "chuyên viên nhát gan". Lúc nào không đủ y tá "đi lưu động" thăm "bệnh nhân bám.. chân bàn", chú Năm là "chuyên viên áp giải bệnh nhân" lên phòng y tế.

Thời thơ dại của chúng tôi ở trường Nữ tiểu học có tiếng cười giòn tan hàng ngày mỗi giờ ra chơi, và có cả tiếng khóc mỗi năm một lần vào dịp chích ngừa.

 Vui nhất là vào dịp Tết, ngày "ăn tất niên", học trò không phải mặc đồng phục quần đen áo trắng ngày thường , hay quần trắng áo trắng vào ngày thứ hai chào cờ, mà mặc những bộ đồ mới ngày Tết. Lớp học được trang trí bằng cây mai giả làm bắng giấy nhún màu vàng trong giờ thủ công, dán trên một càng cây khô, có cả lá xanh, nhìn xa trông cũng giống mai thật . Và bánh mứt, kẹo bánh, nước ngọt rất nhiều. Vì vậy từ đầu tháng chạp ta, chúng tôi đã tính từng ngày đến Tết.

®®®

 Cô giáo lớp Năm xưa cũng nhắc lại những lần học trò cũ trở về thăm cô giáo cũ và trường lớp xưa trong đồng phục áo dải trắng có đính phù hiệu Ngô Quyền, Hình ảnh đó trong mắt học trò lớp Năm đanh chuẩn bị thi vào lớp sáu Ngô Quyền là cả một niềm ngưỡng mộ.

 Một đoạn đời xưa quay lại rất rõ nét như quá khứ chưa xa lắm, chưa phủ bụi mờ của vài thập niên. Cô nhắc đến một lần tình cờ gặp lại cô Hiệu trưởng trường Nữ Tiểu học (Cô Trần Ngọc Anh) ở một con đường quê, ngoại ô Biên Hòa vào khoảng đầu thập niên 80.

 Lúc đó cả hai Cô đều không còn ở trong ngành giáo dục của xã hội mới, một nền giáo dục khác xa rất nhiều với kỷ cương trường lớp và tình nghĩa Thầy trò đầy nhân bản trước tháng 4/75. Cô trầm giọng kể:

“- Bữa đó trời nắng gắt, Cô đang chở củi từ rẫy về bằng chiếc xe đạp cũ.. Đường ruộng vắng vẻ không có ai, Cô khát nước, mệt lã người , ngồi nghĩ tạm dưới bóng mát một cây cổ thụ thì có một vài sư cô đi qua. Cô đến xin nước uống, thì thật bất ngờ một trong những sư cô là Cô Anh, Hiệu trưởng trường Nữ hồi xưa của mình. Cô Anh tiều tụy, già hẳn đi trong màu áo nâu sòng của một người xuất gia, tự dưng Cô chảy nước mắt .

 Cô Anh nhẹ nhàng từ tốn như tự thủa nào nói với Cô "Sao lại khóc, đáng lẽ phải vui vì Cô đã bỏ được những ràng buộc đời thường để xuất gia"

 Từ hôm đó, mỗi lần có những điều không như ý, tôi vẫn nhớ lại lời Cô Hiệu trưởng thời Tiểu học : "Sao lại buồn, phải vui mới đúng..." vì có như vậy tôi mới trân quý thời thơ dại, và cảm nhận những ngày sống ở cư xá Đoàn Văn Cự ngày xưa ở Biên Hòa có lẽ là giai đoạn hạnh phúc nhất của đời người.

 

Nguyễn Trần Diệu Hương

Cuối năm 2012

Kính tặng Cô giáo lớp 5B. Cô Phan Lệ Hoa

 

Ý kiến bạn đọc
24 Tháng Hai 20138:00 SA
Khách
Cám ơn Diệu Hương, phải chi mình được sống thanh thản bình yên mãi như những ngày xưa năm cũ. HDL
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Sáu 2016(Xem: 11610)
Hãy đếm cuộc đời của bạn bằng nụ cười chứ không phải những giọt nước mắt
12 Tháng Sáu 2016(Xem: 10945)
Hãy dạy cho người Tàu viết lại chữ Việt đúng nghĩa có bộ Nhân với 2 âm Búa và Tấn.
12 Tháng Sáu 2016(Xem: 17568)
Con sông Đồng Nai đã đưa ta đến tỉnh Biên Hòa (hòa bình ở biên cương), một trấn đã được sáp nhập vào nước ta năm 1653. Khoảng đất này xưa được gọi là Đông Phố
12 Tháng Năm 2016(Xem: 9946)
Mẹ già như chuối ba hương Như xôi nếp một, như đường mía lau.
09 Tháng Năm 2016(Xem: 12075)
Bao lần khó ngủ trong đêm.Lời ru của mẹ biết tìm nơi đâu?
05 Tháng Năm 2016(Xem: 10425)
Ngày nào còn con người với những buồn vui mất mát, đau khổ lẫn ước mơ, ngày đó tiếng thơ Trần Kiêu Bạc còn mãi ngân vang.
02 Tháng Năm 2016(Xem: 8762)
Băng Tâm xin thắp nén nhang tưởng nhớ đến các SV Đại Hoc Kinh Thương Minh Đức đã phải giã từ giảng đường
30 Tháng Tư 2016(Xem: 8096)
Sẽ mãi mãi theo chân của tất cả cô chú bác, sẽ sống cho thật xứng đáng là đứa con Việt Nam
30 Tháng Tư 2016(Xem: 10037)
Cầu Gành ơi, Biên Hoà ơi. Bối rối… khi tôi về thăm lại quê nhà.
25 Tháng Tư 2016(Xem: 9619)
Xin chân thành gởi nén hương lòng “Tưởng Niệm” đến những Anh Hùng QLVNCH. Những người nằm xuống trong cuộc chiến, những người tuẫn tiết vì Quốc nạn 30/04/1975
23 Tháng Tư 2016(Xem: 7976)
Du lịch là một thú vui mà nhiều người thực hiện để thỏa mãn mơ ước đi khắp thế giới trước khi không thể nào còn sức để đi xa.
09 Tháng Tư 2016(Xem: 9024)
anh không có tiền tài không mang danh vọng. Nhưng anh đã để lại cho đời một tấm lòng nhân hậu, với bạn bè và cho cả tha nhân. Anh đã có một cuộc đời đáng sống.
06 Tháng Tư 2016(Xem: 12598)
Cảm xúc tình cảm giao động của mọi người có mặt hôm đó vượt chỉ số! Một số đã không cầm được nước mắt lăn dài trên má nhăn nheo!
03 Tháng Tư 2016(Xem: 8641)
Anh Viện đã sống một cuộc đời như thế. Một đời sống có nghĩa có nhân, sẽ mỉm cười mãn nguyện khi lúc ta về…
26 Tháng Ba 2016(Xem: 9481)
Xin cho Tôi chia xẻ nỗi đau, nỗi buồn với Đồng Hương Biên Hòa, trong đó có mấy người em của gia đình, và đông đảo bạn đồng môn Ngô Quyền trong nước hay may mắn sống lưu lạc trên toàn thế giới tự do!
23 Tháng Ba 2016(Xem: 9429)
tương lai đất nước đang chờ các em. Hãy ngẩng cao đầu hướng về hồn thiêng sống núi, như chúng tôi trong đêm “ Tưởng Niệm Đồng Đội”
22 Tháng Ba 2016(Xem: 8738)
Như vậy cầu Gành đã có tuổi thọ 113 năm. Chúng ta đã gìn giữ như báu vật, vì đó là biểu tượng của vùng đất Biên Hòa, xứ Đồng Nai
12 Tháng Ba 2016(Xem: 7820)
Tôi sẽ thật vui và cùng bạn bè chia sẻ niềm vui đó. Hạnh phúc không ở đâu xa, ở ngay hiện tại khi mình biết chấp nhận và hưởng thụ nó.
28 Tháng Hai 2016(Xem: 10719)
“Khiết Tâm gọi ta về” ôm lấy những kỷ niệm đẹp, chan hòa tình cảm bạn bè trong đêm Khiết Tâm Không Nước Mắt.
28 Tháng Hai 2016(Xem: 8987)
Năm anh em tôi xúng xính trong những bộ đồ mới đón Tết. Trên bàn thờ hương đèn rực rỡ. Mùi hăng hăng của hoa vạn thọ lan tỏa mênh mông.
08 Tháng Hai 2016(Xem: 7649)
Có điều trong số những người khách đến bệnh viện và đến nhà thăm nườm nợp, chỉ có một người bị cấm cửa: đó chính là ông chủ của... "thần tài kiêu binh" !
08 Tháng Hai 2016(Xem: 7661)
Có điều quái lạ là theo thời gian, con khỉ càng tốt tươi kiêu binh bao nhiêu thì ông ta lại càng... "may mắn" bấy nhiêu.
07 Tháng Hai 2016(Xem: 7611)
Kính gửi đến quý Thầy Cô, quý anh chị đồng môn, quý đồng hương và thân hữu lời chúc mừng tốt đẹp nhất.
31 Tháng Giêng 2016(Xem: 8338)
Mùa Xuân Bính Thân sẽ đem niềm tin đến mọi nơi, mọi người trong ly rượu mừng và tiếng hát đón mùa Xuân mới.
31 Tháng Giêng 2016(Xem: 9362)
Mái chòi nhà ta nửa thiếc, nửa tôn. Vách xọc xệch, nửa ván nửa cà tăng. Nhưng dẫu vậy vẫn là nhà của ta.
17 Tháng Giêng 2016(Xem: 9419)
Gì thì gì, được che lọng cho chồng cũng là một niềm hạnh phúc. Cái hạnh phúc nhỏ nhoi của một người vợ lính . Một con chuột nhắt nhỏ nhắn dễ thương.
08 Tháng Giêng 2016(Xem: 12754)
Cố Giáo Sư Dương Hồng Duyệt một nhạcsỉ cựu giáo sư trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 9107)
Xóm Gò còn đâu nữa, nó chỉ còn lại trong tâm khảm của những ai còn sống cho tới bây giờ sau bao đổi thay của thời cuộc.
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 7757)
Đúng là chị Liên và Dung đã có một mùa Xuân trên đất mới vào dịp Tết đầu tiên trên nước Mỹ bốn mươi năm về trước.
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 8737)
Cây Cầy giờ đây không còn nữa, xóm Bửu An cũng không còn, tất cả đã đi vào quên lãng, chỉ còn lại trong tôi một thời trẻ dại
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 7836)
gia đình con dân Biên Hòa. Vận nước nổi trôi đã phân tán các thành viên của gia đình chúng tôi, kẻ nơi góc biển - người ngoài chân mây...
07 Tháng Giêng 2016(Xem: 7601)
nhưng tôi tin rằng nếu bỏ quên chiếc xe đạp giống như vậy nửa ngày nơi chốn đông người thì không thể nào tìm lại được
27 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 8388)
Xin cám ơn máu xương, cám ơn công lao những tấm lòng dũng cảm, những người đã chết trong quên lãng
25 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 7483)
Và khi mình có được hạnh phúc, cũng còn bao người đang chịu đựng và cố vượt qua bao nỗi đớn đau…
25 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 7953)
Tôi cũng vậy, cũng cảm thấy lòng vui hơn, ấm áp hơn khi mỗi chiều tan, có bóng trăng tròn treo lững lơ, trôi cùng tôi trên đường về.
24 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 7700)
Chúc mọi người, mọi nhà, các bạn gần xa đều có những ngày lễ Giáng Sinh thật tốt đẹp. Một năm mới vạn sự như ý.
12 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 9285)
Như đang nghiêng cả cõi lòng theo con gió dạt trôi. Nhớ gì mà mắt nghe ầng ậng. Chảy dần…
12 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 9939)
và cũng để soi sáng cho những người yêu thương tìm đến để cùng nhau sống muôn đời bên nhau.
05 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 9925)
cây “đại thụ” duy nhất hiện còn tồn tại, trong ban giảng huấn đầu tiên trung học Ngô Quyền Biên Hòa: Thầy giáo Trần Văn Lộc…
05 Tháng Mười Hai 2015(Xem: 8968)
Con nói láo để má dùng khi đau yếu. Của một thuở nhà mình túng thiếu.
27 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8123)
Cám ơn, cám ơn nhiều lắm những tình cảm yêu thương mà đất nước, gia đình, bạn bè và mọi người đã dành cho bà Chín.
26 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8607)
chúng ta cùng giữ vững màu cờ như người cựu chiến binh Hoa Kỳ ấp ủ và khôi phục lại vinh dự cho Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
15 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8359)
Ước gì không có ai chém giết ai, không có ai gây đau khổ cho người khác, thế giới con người cũng giản dị hiền hòa như những câu chuyện cổ tích
15 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8073)
Chúc sức khỏe và bình an. Chúc những bất hạnh, tai ương đi xa và biến mất khỏi những người tôi yêu thương, quý mến.
13 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8816)
Vĩnh biệt Ba Má dấu yêu của chúng con, cầu mong Ba Má sớm lên Thiên Đàng và phù trợ cho tất cả các ace và các cháu chắt được bình an, mạnh khỏe.
07 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8362)
vòng tay ôm lẻ loi cho mình còn mãi thương nhau.
01 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8818)
Mẹ sẽ mỉm cươi nhìn xuống các con, cháu của Mẹ nơi đây đang tưởng nhớ về Mẹ với tất cả lòng thành kính thương yêu, gửi đến Mẹ hiền từ của chúng con.
01 Tháng Mười Một 2015(Xem: 8727)
Một người làm việc nơi bệnh viện, chứng kiến nhiều trường hợp chết chóc đáng sợ và những cuộc phân ly tử biệt đau lòng.
24 Tháng Mười 2015(Xem: 13474)
em ước mơ mỗi ngày được gặp anh, nói với anh những lời nồng nàn yêu thương nhất.
24 Tháng Mười 2015(Xem: 9038)
chiến tranh bùng nổ tâm thâm độc.lịch sử ngàn năm lưu dấu thơ