9:52 SA
Thứ Sáu
19
Tháng Tư
2024

MÙA XUÂN ĐÃ TỚI - Nguyễn Quỳnh Mai

23 Tháng Giêng 201312:00 SA(Xem: 14946)

 andnha1-large-content

 MÙA XUÂN ĐÃ TỚI

  Nguyễn Quỳnh Mai

 Chi đứng trước gương ngắm lại bóng mình lần chót. Chi rất thích màu hồng phấn của chiếc áo dài mới may bằng lụa nội hóa, màu áo làm cho hai má Chi thêm ửng hồng.

 Bước xuống dưới nhà, Chi gặp chị Khanh ở chân cầu thang, thấy Chi chị hỏi: “Đi đâu đó Chi” rồi chị cầm tà áo của Chi lên ngắm nghía và nói:

 - Áo mới đó à, đẹp lắm, Chi chọn màu hồng đẹp lắm.

 Chi bật cười:

 - Ủa chị quên rồi sao? Anh Thiện tặng chị xấp vải này, chị chê màu hồng hơi quê nên cho em, chị quên rồi à?

 Chị Khanh ngẩn ngơ vài giây, rồi như chợt nhớ ra, chị bật cười:

 - Ừa hén, vậy mà chị quên mất tiêu, nhưng tóc Chi dài, mặc màu này lại rất hợp, mà em đi đâu đó?

 - Em tới nhà Loan, nó rủ em tối nay đi chợ hoa, chị đi không?

 - Có chứ, và chị ghé vào tai Chi nói nhỏ, nhưng lát nữa chị đi với anh Hùng.

 Chi nháy mắt với chị rồi hai chị em nhìn nhau cười xòa.

 Chiều nay 29 Tết, Chi đã hẹn tới nhà Loan chơi rồi sau đó, hai đứa sẽ đi chợ hoa như năm ngoái.

 ***

 Nhà Loan không nằm trên đường cái mà ở vào phía trong một con đường đất bên hông, khá rộng rãi và yên tĩnh. Nhờ ở lùi vào bên trong như vậy mà nhà Loan có thêm được mảnh vườn khá rộng phía sau nhà. Phía trước nhà là một cái sân nhỏ lát gạch, dọc hai bên tường trồng bông giấy xen lẫn với tường vi, được ngăn với bên ngoài đường đất bằng cánh cửa gỗ sơn màu xanh nước biển.

 Tới trước nhà Loan, Chi nhặt hòn sỏi nhỏ gõ nhè nhẹ vào cánh cửa gỗ và gọi Loan ơi. Chi còn đang lơ đãng nhìn mấy chùm bông giấy mọc nhô ra ngoài đường thì cánh cửa chợt hé ra, Chi giật mình thấy một gương mặt thanh niên với cặp kính cận ló ra giữa khoảng trống vừa hé mở, thấy Chi anh nhoẻn miệng cười và mở toang cánh cửa. Chi gật nhẹ đầu chào anh và nói lí nhí:

 - Dạ chào anh, em là bạn của Loan.

 Anh chợt ngưng cười, chần chừ vài giây, rồi không nói với Chi một lời nào cả, anh tỉnh bơ quay mình đi vào trong nhà, vừa đi vừa gọi:

 - Loan à, có cô bé nào tới thăm kìa.

 Vừa nghe tiếng anh gọi “cô bé” và nhìn phía sau lưng anh, bất chợt Chi la lên:

 - Anh Tú phải không? Có phải là anh Tú đó không?

 Tức thì anh quay ngoắt lại, đưa tay cốc nhẹ vào đầu Chi một cái rồi cười ha hả:

 - Hà …hà…thế mà anh cứ tưởng cô bé quên anh rồi chứ ...hề hề...

 Chi hớn hở reo lên:

 - Trời đất, anh Tú thật đó à?

 Anh trợn mắt nhìn Chi:

 - Chẳng lẽ lại không thật, Chi quên anh rồi sao?

 Chi úp hai bàn tay trước ngực cười rạng rỡ:

 - Thế mà Chi cứ tưởng là ai kia chứ, tại nắng làm em chói mắt, với lại tại em thấy anh mang kính cận, hồi trước anh đâu có mang kính gì đâu?

 Anh cười phá lên:

 - Ngốc ơi là ngốc, cận thị thì phải đeo kính chứ. À, thì ra vì vậy mà Chi chẳng thèm nhận ra anh là…anh hả, hề hề…

 Chi cũng bật cười theo anh và nói:

 - Nhưng anh cũng đâu nhận ra em, em thấy anh thản nhiên quay vào mà.

 Anh lại định dơ tay cốc vào trán Chi như thói quen của anh ngày trước, nhưng nghĩ thế nào lại thôi, anh nghiêng đầu nhìn Chi tủm tỉm cười:

 - Anh chỉ định trêu Chi thôi đó mà, ngốc thật.

 Chi tính nói sao anh cứ kêu em là ngốc, thì vừa lúc ấy Loan từ trong nhà chạy ra rối rít:

 - Ê Chi đó à, vào đây mau lên, vào giúp tao một tay nếu không thì đến đêm cũng không xong cái nồi mứt mãng cầu này, lẹ lên.

 Vừa nói Loan vừa nắm cánh tay Chi kéo vào trong nhà, khi đi ngang qua anh Tú, như chợt nhớ ra là có anh đứng đó, Loan dừng lại vừa chỉ anh vừa nói với Chi: “Anh Tú đó Chi, anh mới về phép sáng nay” rồi Loan lại quay sang nói với anh Tú “Con Chi nè anh, anh còn nhớ nó không?” và không đợi anh trả lời, Loan lôi tuột Chi vào trong bếp, Chi chỉ kịp ngoái lại thấy anh đang nhìn theo hai đứa mỉm cười.

 Chị Vân đang ở trong bếp, hai má chị đỏ hồng, Chi nói “chào chị Vân, chị đang làm gì đó”. Chị vẫn không ngừng tay khuấy cái nồi trên bếp, chỉ nói:

 - Chi đó à, chị đang lo cho cái nồi thịt kho tàu và nồi măng khô hầm với chân giò đây nè.

 Rồi chị than:

 - Tết với nhất, đến là khổ .

 Chi lại gần, ghé mắt nhìn vào nồi, chị Vân đẩy Chi ra phía sau và nói:

 - Ấy coi chừng đó em, đứng xa ra không thôi nó văng vào áo bây giờ.

 Rồi như chợt nhận ra điều gì, chị quay hẳn lại nhìn Chi nói:

 - Ái chà, hôm nay Chi lại mặc áo dài cơ à, ồ đẹp lắm, áo lụa màu hồng đẹp lắm.

 Tiếng Loan lại ơi ới gọi Chi ngoài vườn. Chị Vân bảo “thôi em ra giúp nó đi, có một cái nồi mứt mà từ sáng tới giờ vẫn chưa xong” Chi cười với chị Vân và đi ra vườn.

 Ở cuối vườn, Loan đang ngồi cạnh cái bàn nhỏ, dưới bóng mát của cây vú sữa. Chi lại gần ngồi cạnh Loan. Trên bàn có nồi mứt mãng cầu đã nguội, cạnh bên Chi thấy mấy xấp giấy bóng kính đủ màu đã được cắt thành những miếng nhỏ bằng nhau, kế bên là cái dĩa đựng những thỏi mứt xinh xinh như những ngón tay út.

 Chi thấy thấp thoáng bóng anh Tú trên cái lan can nhìn ra vườn. Phòng của Loan ở trên lầu, giáp với lan can, có những cành bông giấy từ bên hông tường leo qua, lòa xòa mấy chùm hoa phía trước trông thật là vui mắt. Trên ấy có kê một cái bàn học và vài cái ghế. Đó là giang sơn của Chi và Loan, mỗi khi Chi tới nhà học chung với bạn. Đó cũng là nơi mà trước đây anh Tú đã chỉ bài cho hai đứa mấy tháng trước kỳ thi trung học.

 ***

 Chi và Loan là bạn thân với nhau ngay từ năm hai đứa bắt đầu vào đệ thất. Nhà ở gần nhau và vì nhà Loan có thêm mảnh vườn phía sau rất mát mẻ nên vào những ngày nghỉ, Chi thường tới nhà bạn học chung hoặc chuyện trò vớ vẩn. Chi nhớ lại năm học đệ tứ thật là vui. Trên cái lan can kia, anh Tú đã chỉ bài cho hai đứa để sửa soạn cho kỳ thi trung học.

 Từ trên lan can, Chi có thể nhìn bao quát cả khu vườn. Vườn nhà Loan không rộng lắm, có những khóm hoa mọc sát hai bên tường như hoa tường vi, bông lài, bông trang, bông sứ, và cũng có thêm vài cây ăn quả mà Chi rất thích.

 Cây vú sữa ở cuối vườn, tới mùa lủng lẳng những trái no tròn, khi còn non thì trái màu xanh như ngọc thạch, càng chín thì trái trở màu tím thẫm như nhung, coi thật là đẹp mắt. Góc vườn bên phải là cây ổi rất sai trái. Tới mùa ổi chín, trên cây lúc nào cũng ríu rít tiếng chim. Chi và Loan thường đem bài ra học bên gốc ổi, hít hà cái mùi hương ngào ngạt tỏa ra từ những trái ổi chín cây. Nhưng Chi thích nhất là cây mận mọc bên tường, gần lan can. Sau mỗi cơn mưa, những chùm mận mơn mởn hai màu, phía trên màu trắng xanh, ở dưới màu hồng đào, còn đọng vài giọt nước mưa trông như những cái chuông lóng lánh, rung rinh trong nắng chiều.

 Thấy Chi ngồi học mà mắt cứ hay nhìn ra vườn, có lần anh Tú đã nói đùa:

 - Làm toán mà Chi cứ liếc ngang liếc dọc mấy trái mận thế kia thì các phương trình, định lý bay hết lên ngọn cây còn gì!

 Chi nhìn anh bật cười, tay chỉ mấy chùm mận hồng hồng trước mặt:

 - Mấy chùm mận kia là của em, em xí trước rồi đó nghe.

 Anh Tú chỉ tay ra cây ổi ở góc vườn nói:

 - Sao Chi không xí luôn cả cây ổi kia nữa kìa!

 Biết anh chế nhạo, Chi và Loan cùng cười hỉ hả.

 Những lúc hai đứa làm bài thì anh Tú ngồi đọc sách trên thành lan can đối diện hay đi xuống dưới nhà. Mỗi khi thấy vậy Chi thường nói vói theo:

 - Khi nào lên anh Tú làm ơn đem cho tụi em ly nước được không?

 Anh quay lại lườm Chi, cằn nhằn, nhưng miệng thì lại cười cười:

 - Người ta thì “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, còn anh thì vừa là Sư, vừa là nô bộc cho các cô tha hồ sai vặt, thế thì còn ra thể thống gì nữa cơ chứ!

 Chi và Loan cùng phá lên cười, anh Tú cũng cười theo.

 Vậy mà đã gần ba năm rồi đó, đã gần ba năm rồi Chi mới gặp lại anh kể từ ngày anh rời thành phố để gắn liền đời mình với vận mệnh nổi trôi của đất nước.

 *** 

 Hai đứa vừa làm vừa chuyện trò như bắp rang. Anh Tú lại gần hồi nào mà Chi không hay, hai tay anh cầm hai ly nước chanh có bỏ vài cục đá. Anh đặt ly trên bàn rồi lững thững đi lại ngồi trên chiếc xích đu của cu Tí, con chị Vân.

 Chi ngừng tay, cầm ly nước lên uống và hít hà:

 - Ồ cám ơn anh Tú, may quá, em sắp chết khát thì lại gặp chiếu manh!

 Anh cười rung cả xích đu:

 - Trời ơi, thế mà cũng ví von, người ta chỉ nói “Buồn ngủ lại gặp chiếu manh'", chứ khát nước thì có liên quan gì tới cái chiếu hả trời?

 Chi nhăn mặt cười xòa, nhưng vẫn cố vớt vát:

 - Thì đã sao nào, anh vẫn không quên cái tật nói xấu em.

 Loan chen vào nói:

 - Thôi thôi nhanh lên Chi ơi, trời sắp tối đến nơi rồi kìa.

 Hai đứa lại vừa làm vừa tiếp tục chuyện trò lan man. Anh nhìn Chi mỉm cười vu vơ, nhớ lại hình ảnh cô bé cột tóc đuôi ngựa thuở nào, vừa lấy chân đong đưa xích đu nhè nhẹ, anh vừa góp chuyện:

 - Mai mốt thi tú tài xong, Chi đã tính chọn ngành nào chưa?

 - Dạ chưa, với lại còn lâu mới thi mà anh.

 Anh cười bắt chước Chi:

 - “Với lại” còn phải xem coi có thi đậu được không đã chứ! Mà các cô nhắm chừng xem có đậu được không hả?

 Hai đứa tranh nhau trả lời:

 - Đậu là cái chắc, anh đừng có lo.

 Anh nhăn mặt:

 - Trời ơi, chưa chi mà đã nói trước rồi, các cô không sợ bị xui xẻo à?

 Chi lườm anh:

 - Ơ hay, sao anh cứ trù ẻo tụi em hoài vậy? bộ anh tưởng không có anh dạy kèm thì tụi em thi rớt hết à?

 Anh không trả lời mà ngước lên ngọn cây gật gù, lẩm bẩm:

 - Không thầy đố…trò làm nên!

 Loan biết anh Tú lại muốn trêu Chi nên chỉ tủm tỉm nhìn Chi cười. Chi cũng buồn cười vì thấy anh đã nhanh trí đổi chữ “mày” ra chữ “trò” trong câu “không thày đố mày làm nên”, nhưng vẫn cố tình cãi lại:

 - Anh đừng có lo, hồi đó vì anh dạy kèm mà em chỉ đậu bình thứ thôi, nếu không là em đã đậu ưu rồi!

 Anh bật cười ha hả và lấy ngón tay phất phất về phía Chi:

 - À.. à..cứ lém lỉnh như thế thì coi chừng mai mốt sẽ ế.. ế.. cho mà xem!

 Loan cười phá lên. Chi lườm anh:

 - Đó thấy chưa, lại trù ẻo em nữa rồi, ế hay không thì cũng là chuyện của em, ai thèm nhờ anh lo dùm …

 Cả ba đều cười hỉ hả.

 Gói xong nồi mứt, hai đứa thở phào nhẹ nhõm. Loan thu dọn đem cái nồi đi vào bếp, Chi ôm dĩa mứt theo sau. Vừa đi Loan vừa hỏi Chi:

 - Tụi mình ăn ở nhà trước rồi mới đi chợ hoa, hay là…

 Chưa dứt lời thì đã nghe anh Tú nói vọng vào:

 - Các cô cứ từ từ, tối nay anh sẽ bao các cô đi ăn mì quảng đặc biệt, được không?

 Chi và Loan cùng reo lên mừng rỡ:

 - Ồ được chứ, ngon quá, em đang thèm mì quảng đây nè.

 Chi nghe tiếng anh cười nho nhỏ ngoài vườn.

 ***

 Ở tiệm ăn ra, cả ba cùng thả bộ về phía chợ hoa. Đường phố đã đông nghẹt cả người. Hai bên lề đường đèn thắp sáng trưng trong các gian hàng bán bánh mứt và trái cây ngày Tết. Bánh chưng xanh, dưa hành, củ kiệu bày la liệt bên cạnh những thau mứt vun cao có ngọn. Mứt sen, mứt gừng, mứt dừa...không thiếu một thứ nào. Trái cây thì đủ loại, cam, táo, hồng ...nhiều nhất vẫn là dưa hấu.

 Khi tới đầu chợ hoa, Chi và Loan cùng reo lên “Ồ đẹp quá”. Chi có cảm tưởng như trước mặt mình là một biển hoa. Hoa thược dược đỏ thẫm xen lẫn với cúc đại đóa vàng tươi. Những chậu quất xum xuê, lủng lẳng những trái nhỏ xinh xinh như những cái chuông vàng óng ánh. Những giò lan đủ màu bên cạnh những giò thủy tiên được cắt tỉa khéo léo tỏa hương thơm ngào ngạt. Những cành mai, cành đào mơn mởn chi chít nụ cùng nhau khoe sắc thắm. Chi có cảm tưởng như lạc vào giữa một rừng hoa.

 Người đông như nêm cối. Có nhiều lúc anh Tú phải vượt lên phía trước để mở đường. Chi nắm tay Loan đi theo anh, và tự nhiên Chi thấy tay kia của Chi đã nằm trong tay anh tự lúc nào. Chi rụt rè muốn rút tay về, nhưng khi anh quay qua nhìn Chi với ánh mắt dịu dàng, Chi lại muốn cho những luống hoa cứ dài ra mãi mãi…

 Anh Tú mua cho mỗi đứa một cành đào còn đầy nụ. Nhìn gương mặt hớn hở của Chi giữa rừng hoa bạt ngàn, anh có cảm tưởng như mùa Xuân đã tới.

 Mai này khi sửa soạn hành trang lên đường giã từ thành phố, anh biết rằng mùa xuân vẫn ở lại trong anh với ánh mắt hồn nhiên và tiếng cười ròn rã. Và tà áo lụa màu hồng phấn sẽ quấn quýt theo bước chân anh trên khắp các nẻo đường sương gió…

 Nguyễn Quỳnh Mai

*

 

Qm đã nhận được Đặc San HAHBH Cali rồi, sách in đẹp lắm, cám ơn anh nhiều.
Vậy là mắc nợ anh , mai mốt sẽ trả nhen, đừng lo !!!
Thân.

với bài"Mùa Xuân Đã Tới" là đã sạch nợ rồi. Kính cầu mong hương hồn Quỳnh Mai thảnh thơi an nghỉ...

BUỒN.

Tối nay buồn, thèm một ly cà phê,
Một ly cà phê thật đắng,
Nhất định không bỏ đường.
Nhâm nhi một mình.
Tiếc thương
Tin Quỳnh Mai vừa nằm xuống,
Bài viết đến thật muộn 
Đọc xong, thiệt là thương.
Mai với mình cùng tuổi,
Biết nhau thật muộn màng
Chỉ để chia buồn.
Vấn vương.
Vĩnh biệt người Biên Hoà
Một sớm đã đi xa,
Đưa tay chào từ giả.
Hồn phiêu lãng
Bay xa.
Thêm


 





Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Mười 2015(Xem: 181293)
Quan trọng là luôn được sự yểm trợ và thương mến của quý Niên Trưởng, quý Huynh Trưởng và các hội đoàn người Việt hải ngoại
30 Tháng Ba 2024(Xem: 281)
Dòng sông có tiếng hát đấy, tiếng hát trong im lặng, chỉ mình tôi nghe, và nó rất buồn.
11 Tháng Ba 2024(Xem: 514)
Đôi khi trong cuộc đời làm thơ có những ngẫu hứng bất ngờ , thích thú như vậy. Câu chuyện trên với tôi là một kỷ niệm nho nhỏ
07 Tháng Ba 2024(Xem: 430)
Chính vì những cảm nhận như thế nên mới có bài viết này để trân trọng tác giả đã nói lên được điều ấy.
04 Tháng Ba 2024(Xem: 414)
Tiếp cận văn minh phương Tây sớm, nên dân Sài Gòn có thói quen ngả mũ chào khi gặp đám ma, xe hơi không ép xe máy, xe máy không ép người đi bộ
02 Tháng Ba 2024(Xem: 467)
Tất cả không vì một lợi nhuận nhỏ nhoi nào chỉ vì trái tim nồng nàn của người nhạc sỹ.
19 Tháng Hai 2024(Xem: 551)
Tôi chỉ muốn có một nước Việt Nam như thế. Có thể bạn sẽ hỏi: “Vì sao? Để làm gì?
03 Tháng Giêng 2024(Xem: 860)
Cố thắp cho nhau một ngọn đèn. Để dù trong tăm tối ta còn được cháy trong lòng nhau
30 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 826)
So sánh tôi với người bỏ làng ra đi trong những trang sách đó thì hoàn cảnh của tôi đáng buồn hơn nhiều. Không những đã bỏ làng, bỏ nước đi, còn nhận quốc tịch của một nước khác.
01 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 808)
Cầu mong cho những cô học sinh nhỏ trong bức hình, cô học sinh lớp Sáu trong bài thơ của Trần Bích Tiên và luôn cả Trần Bích Tiên nữa bình an
04 Tháng Mười 2023(Xem: 1286)
Thôi .. giờ bên nhau đã hết. Bầu trời vần vũ kêu mưa. Tạm biệt mầy..Hẹn ngày tái ngộ ...gần thôi.
05 Tháng Bảy 2023(Xem: 1780)
Throughout the day, we danced and sang songs that transported us back to those high school days
30 Tháng Sáu 2023(Xem: 2326)
Tôi cũng sẽ kể lại cho con tôi là tôi đã từng sống trong một nước Việt Nam Cộng Hòa văn minh và nhân bản như thế
14 Tháng Năm 2023(Xem: 1928)
chuyện của má tui. Những chuyện bình thường, lặt vặt mà sao với tui nó quý quá chừng
13 Tháng Năm 2023(Xem: 1791)
Lau xong nhìn rõ mình trong đó Thấy lại Mẹ hiền trong phút giây!
03 Tháng Năm 2023(Xem: 1669)
Cầu nguyện linh hồn anh An Bình nơi nước Chúa Nguyện ơn trên cho chị đủ sức mạnh để vượt qua tất cả
03 Tháng Năm 2023(Xem: 1508)
Đàn bà chúng tôi luôn luôn là nạn nhân trong cuộc chiến. Người đàn ông không thế nào hiểu được sự kiên trì chịu đựng của phụ nữ
03 Tháng Năm 2023(Xem: 1493)
Nếu người dân miền Nam hiểu biết về cộng sản Bắc Việt như người dân Ukraine hiểu biết về cộng sản Nga, lịch sử Việt Nam ngày nay (có thể) đã khác
12 Tháng Ba 2023(Xem: 1894)
Bởi vì họ đang vùng lên không phải chỉ cho phụ nữ mà vì sự tự do và công bình cho đất nước họ trên thế giới này.
19 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 2361)
Anh và những êm ái của tình yêu, dù cho tôi đã đáp lại một cách tệ hại thì cũng là mối tình rất đẹp.
02 Tháng Mười Một 2022(Xem: 2689)
Anh nằm xuống ở một nghĩa trang buồn, xa xôi. Chỉ có loài chim thôi !! Hôm nay, ngày 2/11. Ngày lễ các linh hồn. Tôi cầu xin linh hồn anh được hưởng nhan Chúa Trời ! Đời Đời !
14 Tháng Chín 2022(Xem: 3051)
Nhân ngày sinh nhật, chúc Hạnh thật nhiều sức khỏe và hoạt động hăng say. Cám ơn Dậu và các cháu lúc nào cũng ủng hộ và tạo điều kiện cho Hạnh đến với các sinh hoạt của Biên Hòa.
14 Tháng Tám 2022(Xem: 3037)
Cuối cùng rồi mọi ve vuốt, mọi khuynh loát đều chịu thua, đều lùi bước trước sự nhã nhặn khuớc từ,
04 Tháng Bảy 2022(Xem: 2655)
Khi ta đi, đất bỗng hoá tâm hồn. Xin cảm ơn Nebraska, quê hương thứ hai yêu dấu
10 Tháng Sáu 2022(Xem: 3323)
đã từng vui, đã từng buồn rồi mỗi người đôi ngả. Năm tháng đã qua ấy, tôi gọi tên là thanh xuân.
30 Tháng Năm 2022(Xem: 3716)
âm ỷ thốn vào đời sống, dai dẳng đeo theo mỗi khi trở mùa / viên đạn mang nỗi đau mất quê hương mất nguồn cội.
23 Tháng Tư 2022(Xem: 3932)
Và thấy ai đó đang khóc thầm nhớ tiếc những ngày vàng son, những ngày con người dù đau khổ, chết chóc những vẫn còn biết tử tế với nhau
03 Tháng Ba 2022(Xem: 4453)
tôi nghĩ, không tránh khỏi những thiếu sót, hoặc sai lệch. Nhưng đã đọc, mà không viết, cứ để ứ hự ở trong lòng thì quả thật, có lỗi với Nguyễn Tất Nhiên thi sĩ.
14 Tháng Hai 2022(Xem: 4218)
Nam không trách gì anh ta, cũng vì quá thương em gái, nếu như em gái của Nam gặp trường hợp này thì chắc Nam cũng sẽ làm như vậy.
09 Tháng Hai 2022(Xem: 4107)
Gửi đến Biên Hòa quê hương lời Chúc Mừng Năm Mới. Chúc các bà chị dâu vượt bao bệnh tật để vui cùng con cháu.
01 Tháng Hai 2022(Xem: 3895)
Cuộc sống thanh nhàn ta tận hưởng Nhâm Dần dịch bệnh cũng lui binh
27 Tháng Mười Một 2021(Xem: 4881)
Cám ơn Thầy Cô bạn bè đồng trường đồng lớp. Cám ơn những người bạn ở khắp thế giới đã chia sẻ vui buồn và trao đổi văn thơ.
13 Tháng Mười Một 2021(Xem: 4595)
Bốn năm anh đã nằm xuống, 4 năm tôi để anh tại chùa nghe kinh. Bây giờ tôi phải để anh nhẹ nhàng thân xác.
08 Tháng Mười Một 2021(Xem: 4587)
Thương quá ai ơi tôi không đủ chữ Giảng nghĩa dùm tôi cái chữ ân tình!
29 Tháng Tám 2021(Xem: 5537)
Hỡi các bạn đang còn sống, đừng bao giờ nghĩ mình có thể sống chung với bệnh dịch khi ta chưa có thể khắc chế được nó!
25 Tháng Bảy 2021(Xem: 5687)
Mong một ngày gần nhất mọi chiến sĩ chống giặc được về nhà. Người người sẽ trở lại với saigon còn tôi được về thăm quê hương
19 Tháng Bảy 2021(Xem: 5730)
lòng tôi rộn ràng vui như ngày tựu trường năm cũ, sắp được gặp lại các người thân yêu....
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 5501)
Hôm nay nghe Mạnh đứng ra làm lại chiếc nhẫn khoá 25. Có lẽ là người sung sướng và hạnh phúc nhất là chính mình.
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 4768)
Người yêu ấy có phải là tôi không? Chỉ có anh trả lời được. Tiếc thay anh đã chết không thể trả lời.
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 4815)
tôi phân vân quá, vì bạn tôi hôm qua gọi điện cho tôi nói "Mày có phước lắm, được ở gần chùa."
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 4764)
Các bạn Muối men cho đời ơi! Các bạn đã thực hành lời Chúa thật dễ dàng và đẹp đẽ! Tôi xin thay mặt cho những người nhận quà hôm nay Cám ơn các bạn!.
03 Tháng Bảy 2021(Xem: 4914)
vì đã chịu lấy tôi, một người thua cuộc mất hết tất cả để rồi phải khổ, trong khi bao nhiêu người khác muốn cung phụng em.
20 Tháng Sáu 2021(Xem: 5495)
Chiếu đời mâm cỗ vinh nhục có phúc có phần, thời trẻ trai hay khi trai chẳng còn trẻ thì cũng thế thôi
29 Tháng Năm 2021(Xem: 5032)
“Ngày của Cha” sắp đến nơi rồi. Các bác trai hãy cùng tôi “nối vòng tay nhỏ” và làm ngày này là một ngày thiêng liêng không thua kém gì ngày “Mother’s Day.”
09 Tháng Năm 2021(Xem: 6111)
Tháng năm xin gửi đến các bà mẹ trẻ, mẹ già lời cầu chúc sức khỏe bình an hạnh phúc. Chúc các bà Mẹ nhận được thật nhiều lời chúc lành từ con cái.
27 Tháng Tư 2021(Xem: 5976)
Niềm tin sự thật sẽ không bị vùi lấp. Niềm tin cái xấu sẽ bị đào thải: Nước nâng thuyền, nước cũng có thể lật thuyền.
26 Tháng Tư 2021(Xem: 6511)
hay sương thành lệ tra vào mắt mờ khuất trong em mọi nẻo về.
17 Tháng Tư 2021(Xem: 5031)
ánh trăng năm ấy đã lấy đi biết bao nhiêu linh hồn chưa đến tuổi phải từ bỏ thế gian...! trăng tròn 26-4-1975 ánh trăng buồn muôn thuở.
14 Tháng Tư 2021(Xem: 5484)
Facebook là bạn, nhưng tôi yêu những người bạn thật của tôi hơn. Họ đang chia sẻ với tôi những tâm tư tình cảm vui buồn rất thật của họ.