10:19 CH
Thứ Tư
17
Tháng Tư
2024

Má, Hương Bưởi Quê Nhà - Hát Bình Phương

23 Tháng Năm 201212:00 SA(Xem: 22022)

  Má, Hương Bưởi Quê Nhà

 buoi-large-content

 

 Má Hai! Đó là tên gọi thân thương của tôi dành cho người chị cả của ba tôi. Má Hai cùng với bà Nội tôi đã nuôi anh em chúng tôi từ lúc còn nằm nôi cho đến ngày khôn lớn, suốt một quãng đời niên thiếu của thời còn cắp sách.

 Má Hai tôi được sinh ra ở Cù Lao Phố với dòng sông Đồng Nai bao bọc. Suốt một đời bà sống trong ngôi nhà cổ của ông bà để lại và cuối cùng gửi nắm xương tàn trong khu vườn sau, cạnh hàng dừa và những cây bưởi ngọt ngào tình quê hương.

 Khi sinh ra tôi ở Saigon, ba má tôi bận sinh kế nên phải nhờ người vú nuôi hai anh em tôi trong lúc ba má tôi phải đi làm. Má Hai tôi trong một lần đi Saigon để thăm gia đình em trai út, bà không yên lòng khi thấy anh em tôi sống với người vú nuôi ở nhà. Thế là bà quyết định đem hai chúng tôi về Biên Hoà để nuôi.

 Một thân cò lặn lội, bà vừa nuôi mẹ - bà Nội tôi – hai con gái của bà và hai anh em chúng tôi. Nhà không có đàn ông, bà phải đảm đang hết mọi công việc từ lớn đến nhỏ, má Hai tôi cực biết bao nhiêu! Cũng may là hai chị tôi đã lớn nên có thể giúp bà một số việc nhà và phụ chăm sóc chúng tôi. Đến lúc ba má tôi có thêm ba đứa con nữa thì cũng chính tay bà nuôi nấng từ khi mới sinh ra đến lúc học xong trung học. Quả thật má Hai tôi là một người đàn bà tuyệt vời, đảm đang và đầy tình thương yêu.

 Nghe ba tôi kể lại rằng, đã có một thời dượng Hai ở đây vì má Hai vẫn ở với bà Nội. Sau khi các em trai gái đã lập gia đình và ra ở riêng - ba người em ở Saigon và một người em gái lấy chồng Tàu về Macau làm nghề buôn bán - má là con cả nên nhận trách nhiệm nuôi mẹ và thờ cúng ông bà vì ông Nội mất sớm khi người em út là ba tôi mới lập gia đình. Vì việc làm, dượng Hai tôi phải đổi đi nha Trang. Lúc đó bà có hai con đường để lựa chọn: một là theo chồng về Nha Trang, hai là ở lại Biên Hòa với bà Nội tôi. Bà đã chọn con đường thứ hai, nhờ vậy mà chúng tôi mới có diễm phúc được bà nuôi nấng. Sau đó dượng Hai tôi đi nha Trang làm việc và có thêm một người vợ nữa để gần gũi và chăm sóc ông. Lâu lâu ông về lại Biên Hòa để thăm má Hai và các chị của tôi.

 Cuộc đời của má Hai là như thế đó! Tôi khâm phục lòng hiếu thảo và gương hy sinh của bà. Suốt một đời lam lũ vì mẹ già, các em và đàn con cháu. Từng tấc đất, khu vườn, ngôi nhà, cây cối xung quanh đã in dấu tay bà. Con đường từ nhà ra ngõ đã in biết bao nhiêu dấu chân bà, đã bao lần xuôi ngược đi về. Má Hai tôi, hình ảnh bà mẹ miền Nam đã âm thầm sống một cuộc đời chân chất, thật thà nhưng tấm lòng rộng mở nhờ hương vị ngọt ngào của những trái bưởi Biên Hòa bên dòng sông Đồng Nai bao quanh Cù Lao Phố.

 Tôi nhớ về má Hai với những cái Tết tuy không linh đình nhưng rất trang trọng. Bà đã tự tay nấu bánh tét, bánh ít, làm dưa giá thịt kho với nồi khổ qua hầm để cúng đưa đón Ông Bà vào những ngày Tết Nguyên Đán. Tôi còn nhớ như in hình ảnh bà gánh đôi dóng đi tận bên chợ Đồn để mua về những cặp dưa hấu đỏ, quýt tàu, mãng cầu xiêm, đu đủ... nặng kĩu kịt trên vai. Vườn nhà đã có sẵn trái sung, bưởi, dừa... cho mâm trái cây cúng Giao Thừa và chưng trên bàn thờ.

 Bà còn nuôi heo, gà, vịt để làm đám giỗ Ông Bà hàng năm. Vườn rau với đầy đủ các loại rau thơm, hành, ớt, chanh, bạc hà, rau để nấu canh hầu hết đều có trong vườn nhà. Sau ngày Tết, những thức ăn còn thừa bà đã chế biến thành một món “xà bần” mà khi ăn vẫn thấy ngon và lạ miệng. Món ăn nầy có lẽ là món đặc trưng của người dân miền Nam, nói lên đặc tính xuề xòa, tiết kiệm của người đàn bà Nam bộ.

 Còn một món ăn nữa tôi học được từ má Hai, đó là bún xào tiêu. Món ăn nầy đã theo tôi trong những ngày khó khăn nhất của cuộc đời cũng như thời gian ở Mỹ để nhớ về má Hai. Tôi nghĩ đây cũng là một trong những món ăn đơn giản của người dân miền Nam: bún ăn còn thừa đem xào với dầu, tỏi, nước mắm, chút đường và tiêu. Chỉ cần vài phút là đã có một món ăn đơn giản, thơm ngon mà còn có tính tiết kiệm nữa. Tôi đã làm cho các con ăn nhiều lần và giải thích rằng đây là món ăn tuy đơn sơ nhưng đậm đà hương vị quê hương.

Một kỷ niệm mà tôi không thể nào quên là mỗi năm trước khi đưa Ông Táo về Trời, như thông lệ hàng năm, má lo đi dẫy mả ông bà Cố ở tận Bình Tự. Từ sáng sớm, khi mặt trời chưa ló dạng và ánh trăng còn chiếu sáng dưới trời khuya, hai má con đã ra khỏi nhà với cái cuốc nhỏ, cái rựa và một giỏ đệm đựng nhang, đèn, giấy tiền vàng bạc và trái cây để cúng mộ. Má Hai và tôi đi bộ băng qua những cánh đồng đã gặt hái xong chỉ còn rơm rạ, theo ánh trăng vàng hướng về nơi yên nghỉ của ông bà Cố. Khi đến nơi thì trời đã rạng sáng, tiếng gà gáy sớm đâu đó đánh thức mọi người chuẩn bị cho một ngày mới. Má phát quang rồi dẫy cỏ còn tôi gom lại để đốt. Làm xong má mang trái cây, nhang đèn để cúng tạ mả. Khi hai má con ra về thì mặt trời đã lên cao. Trên đường về, băng qua những cánh đồng,má không quên nhặt phân trâu bò khô về làm phân bón cho vườn rau sau nhà.

 Vườn bưởi của bà Nội tôi có nhiều loại bưởi: bưởi da láng, bưởi thanh, bưởi đỏ, bưởi đường... cho đến bưởi ổi là loại bưởi mà tôi thích nhất vì vừa ngọt lại vừa thơm, tuy trái có dạng nhỏ với cái núm trên đầu. Khi tôi bắt đầu vào trường tiểu học thì khu vườn có những cây bưởi đã lớn mà tôi không biết đã được trồng tự bao giờ? Hương hoa bưởi thoang thoảng bay theo gió một mùi thơm quen thuộc, nhất là về ban đêm. Vườn bưởi tuy không lớn lắm nhưng cũng đủ cung cấp những quả bưởi ngon để chưng trên bàn thờ mỗi khi giỗ, Tết và là quà biếu cho bà con từ phương xa về thăm.

 Tôi vẫn nhớ ngày đầu tiên đi học vào lớp năm (lớp một), má Hai là người dẫn tôi đến trường Hiệp Hòa A cùng với anh tôi. Tôi cũng bỡ ngỡ, e ấp nắm tay má đi trên con đường làng như cậu bé Thanh Tịnh ngày xưa. Má đợi cho đến khi trống điểm giờ vào học, len lén nhìn tôi qua cửa sổ lớp học một lúc rồi mới ra về.Trưa hôm đó, má đến đón anh em tôi trước khi trống đánh giờ tan học vì má biết tôi đang mong đợi được má dẫn về nhà. Đã hơn 50 năm rồi mà giờ đây nhớ lại, tôi thấy lòng mình nao nao nhớ má.

 Thuở ấy, Cù Lao Phố chưa có điện, ban đêm tôi phải học bài dưới ánh đèn dầu, nhất là vào mùa thi. Thấy các con chịu khó học, má thường khuyên nhủ: “Ráng học cho có cái chữ để cuộc đời con sau nầy khá hơn đời của má”. Ôi! Một lời khuyên thật giản dị với niềm mơ ước đơn sơ của má đã thấm sâu vào tâm hồn tôi cho tới tận bây giờ. Lời dặn dò ấy tôi vẫn ghi nhớ và sau nầy theo bước của má tôi đã khuyến khích các con tôi trên bước đường học vấn. Giờ đây, ở một nơi xa xôi nào đó, chắc má đang mĩm cười hài lòng khi thấy đàn con cháu của má thực sự có một cuộc sống tốt đẹp như lòng mong mỏi của má ngày xưa.

 Nhiều khi nhớ má, tôi âm thầm khẽ gọi hai tiếng “Má ơi!”. Công lao dưỡng dục của má suốt bao nhiêu năm dài tôi chưa có dịp đền đáp thì má đã đi xa... Khi má còn sinh tiền, cuộc đời tôi cùng nổi trôi theo vận nước, khó khăn nghiệt ngã, tưởng như không thể đứng vững trên đôi chân của mình. Thế mà trong những lần hiếm hoi về thăm má, lần nào má cũng khuyên nhủ dặn dò đủ điều, giúp tôi có thêm sức mạnh trong khoảng đời gian khổ đó.

 Bây giờ, tôi may mắn được định cư ở Mỹ, cuộc sống ổn định và bình an hơn lúc còn ở quê nhà. Vậy mà má đâu còn nữa để tôi phụng dưỡng, đền đáp phần nào công ơn của má! Lòng tôi nghe xốn xang, tiếc nuối khôn nguôi. Con nguyện cầu ở miền cực lạc má sẽ được thanh thản, không còn lo toan đủ điều như ngày xưa. Các con, các cháu của má sẽ nghĩ về người Mẹ, người Bà yêu mến với lòng kính trọng và nhớ nhung.

 Một mùa Xuân nữa lại về, vậy là đã 16 năm viễn xứ! Mỗi lần Tết đến, ngồi trầm ngâm bên chiếc bàn với bánh mứt và hoa trái của ngày Tết, tôi thả hồn về những ngày xưa thân ái cũ, khúc phim dĩ vãng như quay chậm lại. Nầy chiếc bánh tét xanh, kia quả dưa hấu đỏ đưa tôi trở về thời tuổi thơ ngày ấy. Tôi miên man liên tưởng đến má Hai với vòng tay ấm áp đã nâng niu, ấp ủ tôi suốt quãng đời niên thiếu với lòng thương yêu vô bờ bến. Tôi khẽ mấp máy đôi môi: “Má ơi, con nhớ má quá!, bất giác hai dòng lệ chảy dài trên đôi má và nghe lòng rưng rưng nuối tiếc.Với con, má mãi mãi là “hương vị ngọt ngào” của những trái bưởi quê hương Biên Hòa yêu dấu...

Tôi diễm phúc có được hai người mẹ để thương yêu: một người sinh ra tôi nơi chốn thị thành với bao công khó và một người mẹ thứ hai nuôi tôi lớn lên ở miền quê hiền hòa gió mát trăng thanh suốt cả một thời niên thiếu. Tôi nhớ đã đọc ở đâu đó hai câu thơ ca tụng miền đất mũi Cà Mau:

Cà Mau đất mũi phì nhiêu

Bao nhiêu đồng ruộng, bấy nhiêu ân tình

Còn Biên Hòa quê tôi với sông Đồng Nai và Cù Lao Phố vẫn luôn nằm trong ký ức của người dân xứ bưởi nhất là kẻ tha hương:

Biên Hòa xứ bưởi ngọt ngào

Tha phương niềm nhớ Cù Lao khôn cùng

 Mãi mãi dòng sông Đồng Nai thân yêu với những cụm lục bình tím lượn lờ trôi và mùi hoa bưởi luôn ở trong trái tim tôi, người con Cù Lao Phố. Trong ký ức của tôi, dù đã phai nhạt theo năm tháng, nhưng kỷ niệm của những ngày xưa thân ái với gia đình, Thầy Cô và bạn bè chốn quê nhà vẫn còn được lưu giữ để nghe ấm lòng mỗi lúc nghĩ về...

Hát Bình Phương

Ý kiến bạn đọc
26 Tháng Tám 20127:00 SA
Khách
Frnalky I think that's absolutely good stuff.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Mười 2015(Xem: 181276)
Quan trọng là luôn được sự yểm trợ và thương mến của quý Niên Trưởng, quý Huynh Trưởng và các hội đoàn người Việt hải ngoại
30 Tháng Ba 2024(Xem: 270)
Dòng sông có tiếng hát đấy, tiếng hát trong im lặng, chỉ mình tôi nghe, và nó rất buồn.
11 Tháng Ba 2024(Xem: 506)
Đôi khi trong cuộc đời làm thơ có những ngẫu hứng bất ngờ , thích thú như vậy. Câu chuyện trên với tôi là một kỷ niệm nho nhỏ
07 Tháng Ba 2024(Xem: 351)
Chính vì những cảm nhận như thế nên mới có bài viết này để trân trọng tác giả đã nói lên được điều ấy.
04 Tháng Ba 2024(Xem: 414)
Tiếp cận văn minh phương Tây sớm, nên dân Sài Gòn có thói quen ngả mũ chào khi gặp đám ma, xe hơi không ép xe máy, xe máy không ép người đi bộ
02 Tháng Ba 2024(Xem: 466)
Tất cả không vì một lợi nhuận nhỏ nhoi nào chỉ vì trái tim nồng nàn của người nhạc sỹ.
19 Tháng Hai 2024(Xem: 545)
Tôi chỉ muốn có một nước Việt Nam như thế. Có thể bạn sẽ hỏi: “Vì sao? Để làm gì?
03 Tháng Giêng 2024(Xem: 839)
Cố thắp cho nhau một ngọn đèn. Để dù trong tăm tối ta còn được cháy trong lòng nhau
30 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 806)
So sánh tôi với người bỏ làng ra đi trong những trang sách đó thì hoàn cảnh của tôi đáng buồn hơn nhiều. Không những đã bỏ làng, bỏ nước đi, còn nhận quốc tịch của một nước khác.
01 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 798)
Cầu mong cho những cô học sinh nhỏ trong bức hình, cô học sinh lớp Sáu trong bài thơ của Trần Bích Tiên và luôn cả Trần Bích Tiên nữa bình an
04 Tháng Mười 2023(Xem: 1266)
Thôi .. giờ bên nhau đã hết. Bầu trời vần vũ kêu mưa. Tạm biệt mầy..Hẹn ngày tái ngộ ...gần thôi.
05 Tháng Bảy 2023(Xem: 1759)
Throughout the day, we danced and sang songs that transported us back to those high school days
30 Tháng Sáu 2023(Xem: 2305)
Tôi cũng sẽ kể lại cho con tôi là tôi đã từng sống trong một nước Việt Nam Cộng Hòa văn minh và nhân bản như thế
14 Tháng Năm 2023(Xem: 1906)
chuyện của má tui. Những chuyện bình thường, lặt vặt mà sao với tui nó quý quá chừng
13 Tháng Năm 2023(Xem: 1771)
Lau xong nhìn rõ mình trong đó Thấy lại Mẹ hiền trong phút giây!
03 Tháng Năm 2023(Xem: 1649)
Cầu nguyện linh hồn anh An Bình nơi nước Chúa Nguyện ơn trên cho chị đủ sức mạnh để vượt qua tất cả
03 Tháng Năm 2023(Xem: 1488)
Đàn bà chúng tôi luôn luôn là nạn nhân trong cuộc chiến. Người đàn ông không thế nào hiểu được sự kiên trì chịu đựng của phụ nữ
03 Tháng Năm 2023(Xem: 1472)
Nếu người dân miền Nam hiểu biết về cộng sản Bắc Việt như người dân Ukraine hiểu biết về cộng sản Nga, lịch sử Việt Nam ngày nay (có thể) đã khác
12 Tháng Ba 2023(Xem: 1875)
Bởi vì họ đang vùng lên không phải chỉ cho phụ nữ mà vì sự tự do và công bình cho đất nước họ trên thế giới này.
19 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 2339)
Anh và những êm ái của tình yêu, dù cho tôi đã đáp lại một cách tệ hại thì cũng là mối tình rất đẹp.
02 Tháng Mười Một 2022(Xem: 2667)
Anh nằm xuống ở một nghĩa trang buồn, xa xôi. Chỉ có loài chim thôi !! Hôm nay, ngày 2/11. Ngày lễ các linh hồn. Tôi cầu xin linh hồn anh được hưởng nhan Chúa Trời ! Đời Đời !
14 Tháng Chín 2022(Xem: 3030)
Nhân ngày sinh nhật, chúc Hạnh thật nhiều sức khỏe và hoạt động hăng say. Cám ơn Dậu và các cháu lúc nào cũng ủng hộ và tạo điều kiện cho Hạnh đến với các sinh hoạt của Biên Hòa.
14 Tháng Tám 2022(Xem: 3013)
Cuối cùng rồi mọi ve vuốt, mọi khuynh loát đều chịu thua, đều lùi bước trước sự nhã nhặn khuớc từ,
04 Tháng Bảy 2022(Xem: 2633)
Khi ta đi, đất bỗng hoá tâm hồn. Xin cảm ơn Nebraska, quê hương thứ hai yêu dấu
10 Tháng Sáu 2022(Xem: 3299)
đã từng vui, đã từng buồn rồi mỗi người đôi ngả. Năm tháng đã qua ấy, tôi gọi tên là thanh xuân.
30 Tháng Năm 2022(Xem: 3692)
âm ỷ thốn vào đời sống, dai dẳng đeo theo mỗi khi trở mùa / viên đạn mang nỗi đau mất quê hương mất nguồn cội.
23 Tháng Tư 2022(Xem: 3910)
Và thấy ai đó đang khóc thầm nhớ tiếc những ngày vàng son, những ngày con người dù đau khổ, chết chóc những vẫn còn biết tử tế với nhau
03 Tháng Ba 2022(Xem: 4427)
tôi nghĩ, không tránh khỏi những thiếu sót, hoặc sai lệch. Nhưng đã đọc, mà không viết, cứ để ứ hự ở trong lòng thì quả thật, có lỗi với Nguyễn Tất Nhiên thi sĩ.
14 Tháng Hai 2022(Xem: 4189)
Nam không trách gì anh ta, cũng vì quá thương em gái, nếu như em gái của Nam gặp trường hợp này thì chắc Nam cũng sẽ làm như vậy.
09 Tháng Hai 2022(Xem: 4084)
Gửi đến Biên Hòa quê hương lời Chúc Mừng Năm Mới. Chúc các bà chị dâu vượt bao bệnh tật để vui cùng con cháu.
01 Tháng Hai 2022(Xem: 3870)
Cuộc sống thanh nhàn ta tận hưởng Nhâm Dần dịch bệnh cũng lui binh
27 Tháng Mười Một 2021(Xem: 4859)
Cám ơn Thầy Cô bạn bè đồng trường đồng lớp. Cám ơn những người bạn ở khắp thế giới đã chia sẻ vui buồn và trao đổi văn thơ.
13 Tháng Mười Một 2021(Xem: 4561)
Bốn năm anh đã nằm xuống, 4 năm tôi để anh tại chùa nghe kinh. Bây giờ tôi phải để anh nhẹ nhàng thân xác.
08 Tháng Mười Một 2021(Xem: 4564)
Thương quá ai ơi tôi không đủ chữ Giảng nghĩa dùm tôi cái chữ ân tình!
29 Tháng Tám 2021(Xem: 5510)
Hỡi các bạn đang còn sống, đừng bao giờ nghĩ mình có thể sống chung với bệnh dịch khi ta chưa có thể khắc chế được nó!
25 Tháng Bảy 2021(Xem: 5664)
Mong một ngày gần nhất mọi chiến sĩ chống giặc được về nhà. Người người sẽ trở lại với saigon còn tôi được về thăm quê hương
19 Tháng Bảy 2021(Xem: 5708)
lòng tôi rộn ràng vui như ngày tựu trường năm cũ, sắp được gặp lại các người thân yêu....
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 5470)
Hôm nay nghe Mạnh đứng ra làm lại chiếc nhẫn khoá 25. Có lẽ là người sung sướng và hạnh phúc nhất là chính mình.
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 4738)
Người yêu ấy có phải là tôi không? Chỉ có anh trả lời được. Tiếc thay anh đã chết không thể trả lời.
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 4784)
tôi phân vân quá, vì bạn tôi hôm qua gọi điện cho tôi nói "Mày có phước lắm, được ở gần chùa."
18 Tháng Bảy 2021(Xem: 4736)
Các bạn Muối men cho đời ơi! Các bạn đã thực hành lời Chúa thật dễ dàng và đẹp đẽ! Tôi xin thay mặt cho những người nhận quà hôm nay Cám ơn các bạn!.
03 Tháng Bảy 2021(Xem: 4894)
vì đã chịu lấy tôi, một người thua cuộc mất hết tất cả để rồi phải khổ, trong khi bao nhiêu người khác muốn cung phụng em.
20 Tháng Sáu 2021(Xem: 5472)
Chiếu đời mâm cỗ vinh nhục có phúc có phần, thời trẻ trai hay khi trai chẳng còn trẻ thì cũng thế thôi
29 Tháng Năm 2021(Xem: 4999)
“Ngày của Cha” sắp đến nơi rồi. Các bác trai hãy cùng tôi “nối vòng tay nhỏ” và làm ngày này là một ngày thiêng liêng không thua kém gì ngày “Mother’s Day.”
09 Tháng Năm 2021(Xem: 6081)
Tháng năm xin gửi đến các bà mẹ trẻ, mẹ già lời cầu chúc sức khỏe bình an hạnh phúc. Chúc các bà Mẹ nhận được thật nhiều lời chúc lành từ con cái.
27 Tháng Tư 2021(Xem: 5946)
Niềm tin sự thật sẽ không bị vùi lấp. Niềm tin cái xấu sẽ bị đào thải: Nước nâng thuyền, nước cũng có thể lật thuyền.
26 Tháng Tư 2021(Xem: 6489)
hay sương thành lệ tra vào mắt mờ khuất trong em mọi nẻo về.
17 Tháng Tư 2021(Xem: 5006)
ánh trăng năm ấy đã lấy đi biết bao nhiêu linh hồn chưa đến tuổi phải từ bỏ thế gian...! trăng tròn 26-4-1975 ánh trăng buồn muôn thuở.
14 Tháng Tư 2021(Xem: 5462)
Facebook là bạn, nhưng tôi yêu những người bạn thật của tôi hơn. Họ đang chia sẻ với tôi những tâm tư tình cảm vui buồn rất thật của họ.