9:28 SA
Thứ Tư
24
Tháng Tư
2024

EM VỀ ĐIỂM PHẤN TÔ SON LẠI, NGẠO VỚI NHÂN GIAN MỘT TIẾNG CƯỜI - thuỵvi

01 Tháng Ba 201212:00 SA(Xem: 79107)

nucuoi-large-content Tôi ngắt hai câu thơ của thi sĩ Thái Can trong bài Nỗi Đoạn Trường làm tựa cho bài viết.

Sống lâu thì phải già, đó là quy luật của tạo hóa. Thường quý bà sợ già hơn quý ông vì cái già lẽo đẽo sau lưng là sự tàn tạ, là mắt sụp mí, là những nếp nhăn lớn nhỏ lềnh khênh trên mặt
Bài này tôi không có khả năng bàn tới kỹ thuật bơm, cắt, hút…Chỉ chia sẻ lại chút mẹo vặt được nghe, thấy, học về cách… ăn gian thêm vài ba tuổi khi tuổi thật không còn trẻ nữa cho vui, ngoài ra không ý gì khác.


EM VỀ ĐIỂM PHẤN TÔ SON LẠI:

Điểm phấn tô son không hẳn chỉ là chúng ta cứ suốt ngày cứ tô son trét phấn vật lộn với thời trang, mà còn có nghĩa chúng ta phải biết ngắm lại mình, phải biết ý thức chăm chút mình.

Vâng, ngày xưa khi chàng tới hỏi, trong mắt chàng - chúng ta là giai nhân, lúc đó chúng ta không những trẻ, tươi tắn mà còn thật gọn ghẽ và rất ý tứ. Nhưng rồi “ về với chàng”, sinh cho chàng những đứa con, nuôi con, khi những đứa bé lớn phổng phao xinh xắn thì lạ thay chúng ta bỏ bê, lơ là chăm sóc chúng ta hồi nào không hay. Có lẽ, cứ nghĩ mình bây giờ hết rồi, ván đã đóng...hòm rồi. Con cái đùm đeo rồi, ai nhìn… Thế là mặc kệ là… thả dàn ! Cho đến một ngày nhìn lại, giật mình, Trời! Chúng ta giờ là một khối bề xề xộc xệch vậy sao?
Được sống trên một đất nước quá ư tân tiến, vệ sinh và dư thừa thức ăn…Vì quá dư thừa, nhiều lúc chúng ta thây kệ, mặc sức, cứ ăn tràn cung mây, chính vì vậy dáng vóc chúng ta trở nên … tròn và đầy ăm ắp hồi nào không hay.
Một người bạn của chồng tôi, ông NgườiGiaoChỉ sống tại nam Califfonia tâm sự “Tuy ở tuổi này nhưng cánh đàn ông chúng tôi lúc nào cũng muốn nhìn thấy vợ mình như… ngày mới cưới tuy có…già hơn” Và ông còn khẳng định thật chắc nịch như “ Quý bà thật sự yêu chồng là phải biết giữ gìn nhan sắc cho chồng” Nghe chưa ? Trong chúng ta ai không mong mỏi mình số 1 tổ chảng choán hết tâm trí và trái tim hôi hổi của chàng chứ đâu ai muốn có con nhỏ nào đó cứ thấp thoáng trước mắt chàng thì trước tiên phải nhìn lại mình một cách thành thật nhất.
Đám phụ nữ chúng ta ai cũng nhớ lời ông bà mình nói “ Nhất dáng. Nhì da” Các cụ dạy không câu nào sai cả nhưng phần đông chúng ta hay cãi cố đổ thừa khi thấy mình “ phì nhiêu” ra và cho là tại già tự nhiên …nó mập! ( Không gì tự nhiên hết nếu không vì di truyền hay bịnh ) Chính chất ngọt, chất béo, chất bột là nguyên nhân hàng đầu gây ra cho vòng bụng hàng hàng lớp lớp mỡ sa mà thôi.

Tập thể dục cho thon gọn ư? Cái “ải” này khó nhất vì…lười!
Để chữa lửa, thử chút “ mẹo” này xem sao nhé: Mỗi sáng, sau khi cà phê cà pháo nên uống thêm ly trà nóng nặn chút chanh, phương pháp này làm chúng ta có cảm giác hưng phấn và bớt thèm ăn. Người viết là tín đồ của trà chanh không đường trong nhiều năm qua. Kỳ diệu nữa là vòng bụng chắc chắn không bao giờ phát triển.

Đó, lên tinh thần rồi phải không ? Khi thân thể chúng ta trở nên nhẹ nhàng đôi chút, chúng ta sẽ bắt đầu thích thú trong việc thực hành khởi động những động tác thể dục. Mỗi ngày chúng ta chỉ cần bỏ ra khoảng mười phút nằm dài trên sàn và cố gắng cong người cho hai ngón tay đụng vào hai ngón chân, làm như vậy 20 lần, ngoài ra, lợi dụng lúc shopping chúng ta nên đi vài vòng trong mall, không phải đi tà tà mà phải đi hơi mau, đi vài vòng sẽ khiến mình khoẻ ra, cảm thấy hạnh phúc hơn thêm khi rời shopping mall lỉnh kỉnh trên tay vài túi lớn gói nhỏ xanh xanh đỏ đỏ.

Nhà có cầu thang ư? Thật tuyệt vời sao không kiếm cách chạy lên chạy xuống ngày mươi bận thay vì nằm dài ra đó luyện phim bộ!
Thử một tháng thấy kết quả, nhớ thử tiếp, thử dài dài nghe. Dĩ nhiên thân hình chúng ta không là người mẫu, chân dài chân ngắn nhưng chúng ta sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn, thon hơn và nhanh nhẹn hơn.

Tạm thời yên tâm về cân nặng, nhưng chưa đủ đâu vì “thon” thì phải “gọn” nữa mới đủ bộ.

Nói về gọn thì phải “ liếc” đến cặp ngực “ về chiều” của chúng ta, đừng dại dột cho nó tự do rung rinh, lòng thòng, lểu thểu trước mắt chàng nhé mà chạy ngay ra Playtex, Olga, Warner's, Bali, Vanity Fair, Delicates, Victoria's Secret, Cacique, hay Lou...lựa size vừa cỡ mà đeo vào, ngoại trừ lúc đi ngủ mà thôi. Nhưng chưa hết…đồ lót ngoài kiểu cọ còn phải sạch trắng nữa nghe.
Tạm thời có thể diện quần jean lưng xệ được rồi, nhưng chỉ biết làm đẹp đi ra ngoài mà trong nhà mặc những bộ quần áo nhàu nát là mất 10 điểm đó nghe.

Quần áo không phải tô điểm thêm nét đẹp cho chúng ta sao? Nhưng chưa chắc những bộ cánh đắt tiền hay màu sắc diêm dúa làm chúng ta đẹp hơn, cũng như đừng bắt chước theo phong trào, hãy để ý tạng của mình, dáng của mình hạp với loại quần áo nào. Cánh tay mập đừng tròng vào vào những chiếc áo sát nách. Thấp người không mặc váy dài hay quần tây, hãy chọn váy túm ngắn hay quần jean ống loe chẳng hạn giúp mình nhìn cao thêm. Còn phải mặc những trang phục phải đúng với hoàn cảnh nữa, đi thăm người bịnh, đám tang, cứu trợ mà diện những bộ quần áo sang trọng đeo đầy nử trang kệch cỡm lắm. Đêm dạ vũ mà đóng bộ suit văn phòng thì sẽ lạc lõng ngay…

Nhìn vào gương soi, người viết thường ngậm ngùi… Đâu rồi gương mặt mơn mởn căng bóng ngày nào ? Đâu rồi đôi mắt đen lay láy ngày xưa ? Thôi đừng nuối tiếc, đừng quá thất vọng. Thật ra, đôi lúc chúng ta vô tình tự làm chúng ta già mà chúng ta không hay vì những phương pháp chăm sóc và trang điễm không đúng cách của chúng ta.
Còn nhớ có một dạo, vì bị cuốn hút vào những lời quảng cáo thật hấp dẫn của các thẩm mỹ viện, quý bà rủ rê lũ lượt kéo nhau về Việt Nam để… xâm mắt xâm mày. Có rất nhiều những khuôn mặt thanh tú mày thanh mắt phượng thanh thoát trao nhằm… thợ dõm biến mình thành một mụ bà với đôi chân mày tướng dữ dằn.

Ở tuổi trên năm mươi không ai còn trẻ đẹp như tuổi đôi mươi. Mái tóc đen dầy thưở nào xác xơ rồi, hãy mạnh dạn cắt gọn lên đừng tiếc.

Cái tóc đi liền cái răng nhớ đừng bỏ sót bằng cách thường xuyên đánh răng sau mỗi bửa ăn, ngoài ra chúng ta cũng phải chịu khó thêm hai phút đánh răng và năm phút ngậm nước muối để làm chậm lại cái rơi cái rụng cái lung lay rồi hãy đi ngủ. Nước muối ngoài cái giữ răng chắc còn sát trùng giảm thiểu mùi hôi vừa ngăn ngừa viêm cổ họng.
Làn môi cũng vậy, đừng lợi dụng nhiều vào cây son, chỉ dùng lip balm để môi mềm hơn, ngọt hơn.
Ban đêm rửa sạch mặt cho da thở, ban ngày bôi kem giữ ẩm để da sáng đẹp, nhớ uống đủ nước và hạn chế đánh phấn, phấn phủ dầy trên mặt khiến da bị thô ráp, cẩn thận nhất về má hồng, đánh không khéo khiến mình nhìn già thêm.

Lâu lâu thưởng mình một chút, thương mình một chút. Đến sapa, hay thẩm mỹ viện uy tín nào đó cho chuyên viên chăm sóc da mặt. Nằm tĩnh lặng trong khung cảnh êm đềm đáng lắm chứ.


NGẠO VỚI NHÂN GIAN MỘT TIẾNG CƯỜI :


Người trẻ có nét đẹp tươi tắn đầy sức sống của thời tuổi trẻ. Người lớn tuổi có phong thái mặn mà trầm tĩnh qúi phái của những phụ nữ chính chắn mà các cô gái trẻ không có được.

Chúng ta đừng sợ tuổi già. Sợ cũng không thoát sao không sung sướng đón nhận điều hiển nhiên đó với tiếng cười thật sảng khoái?
Cuộc đời được sống trọn vẹn, từ thưở nằm nôi cho đến tuổi thanh xuân và cho đến ngày hôm nay – là một cái ơn diệu kỳ mà Thượng Đế đã ban cho chúng ta. Cho nên chúng ta phải biết trân quý và sống cho đàng hoàng. Chúng ta đã qua những trãi nghiệm dài của cuộc đời, chúng ta càng phải biết hài hòa và thương yêu mọi người hơn nữa bằng cách biết chia sẻ. Biết tha thứ. Biết quan tâm và bớt cố chấp, bớt quan trọng hoá và thực hiện những hoài bảo để trở thành một con người còn có ích cho gia đình, cộng đồng, xã hội và thể hiện được giá trị nội tâm của chúng ta.

Là một phụ nữ duyên dáng, lạc quan, tươi tắn, tốt bụng thì còn sợ gì thời gian…


thuỵvi

( Hầm Nắng, khai bút đầu năm 2009)

 


 
 
 
 
 
 
Ý kiến bạn đọc
23 Tháng Bảy 20217:51 CH
Khách
Bài viết nhẹ nhàng trộn lẫn chút hái hước nhưng:"Là một phụ nữ duyên dáng, lạc quan, tươi tắn, tốt bụng thì còn sợ gì thời gian." Đúng như thế. Cám ơn bạn gửi bài viết qua email và cám ơn tác giả Thuy Vi. (HK)
12 Tháng Giêng 20203:42 CH
Khách
Bài viết nhẹ nhàng nhưng sâu lắng.
Rất cảm ơn bạn.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
28 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 13471)
Một năm đã qua, chúng ta đã sống với nhau thật lòng trong một đại gia đình. Chúng ta đã chia sẻ với nhau những tâm tình rất thật. Chúng ta mặc dù xa quê hương nhưng chưa lúc nào quên đất nước.
28 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 13792)
Tôi trầm ngâm hồi lâu trước bóng đen dày đặt mà bùi ngùi khi mường tượng chúng tôi như những con chim ướt cánh, xụi bại, ngơ ngác nhìn vào khoảng không tối mịt mà không biết làm sao bay lên, làm sao thoát ra
27 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 16678)
Tuy nhiên sự kiện quan trọng nhất trong hành trình nầy là cuộc họp mặt với bạn hữu tứ Hai, họp mặt với học trò Công Thanh và những ưu ái mà học trò cũ đã dành cho tôi và Lynh dù là đã xa cánh gần 40 năm
18 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 14326)
Trong suốt hành trình dài của mỗi đời người, với những bể dâu gập ghềnh trong cuộc sống, mà mình vẫn còn giữ được chai dầu gió xanh để làm bạn đồng hành thì âu đó cũng là niềm vui và hạnh phúc vậy.
15 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 15286)
Nhân Mùa Giáng Sinh 2012, gia đình Kiều Oanh xin kính chúc quý vị, quý đồng hương một đêm Noel, bình an, hạnh phúc, cùng một năm mới an khang thịnh vượng
15 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 23255)
Tôi thầm nghĩ có một dịp về thăm quê nhà sẽ ghé qua Biên Hòa, đứng trên Cầu Mát hít thở không khí trong lành của sông, của gió đồng nội Đồng Nai.
14 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 18160)
Chị có muốn về thắp nhang nơi mả ngoại với em không? Đừng nói với em là chị còn trên biển lạnh. Có người sẽ lại khóc tiếp một mùa Xuân...
13 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 17857)
Bây giờ Thầy trò chúng ta khó mà có cơ hội gặp gỡ, nhưng em mong rằng trái đất tròn còn sống là Thầy trò vẫn còn có dịp mừng vui đoàn tụ
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 13716)
Thái Thụy Vy không chỉ khóc cho mình mà còn thương cho những thân phận cô đơn đọa đầy khác trong chuyện phim "Children of a Lesser God" và "The Last Emperor" cho cô bán hàng sách, và cho cả những người tị nạn HO
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 14055)
Cái lãng mạn dễ thương chấp nhận được giữa đời thường, tâm sự có chắt lọc của một cây bút viết bằng máu hoa niên và mặc dầu sáng tạo là một điều hiển nhiên, song ở đôi chỗ, chúng ta cũng còn bắt gặp "chất tiền chiến" bàng bạc trong một số đoạn thơ.
05 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 14544)
Sao khuya lấp lánh khắp nơi Đèn hoa sáng tỏa, ánh ngời hào quang Giáng Sinh vừa xuống trần gian Thánh ca năm cũ miên man thật buồn?
02 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 15457)
Đêm Tri Ân thầy cô giáo của nhóm CHS.NQBH, đã thành công ngoài sự mong đợi. Một chút thiếu sót nếu có, sẽ khiến mọi người mong mong nhớ nhớ để luyến tiếc hẹn gặp lần sau…
22 Tháng Mười Một 2012(Xem: 19838)
Em nhớ những bối rối không kịp dấu che, khi anh bắt gặp ánh nhìn trộm của em gắn trên đốm lửa nhỏ nhoi ở đầu điếu thuốc, ngậm hờ hững trên môi anh
20 Tháng Mười Một 2012(Xem: 15460)
Cám ơn nghề cầm phấn, Cho tôi bước vào đời Cám ơn học trò tôi, Cho tôi nhiều kỹ niệm.
13 Tháng Mười Một 2012(Xem: 14795)
Nhân dịp Lễ Tạ Ơn, tôi muốn mượn những dòng chữ này để cảm ơn tất cả mọi người, đã trôi qua dòng đời mà tôi như chiếc thuyền con bập bềnh trên dòng sông uốn khúc.
05 Tháng Mười Một 2012(Xem: 16591)
sự thay đổi của Tuấn cũng chỉ vì số phận, nhiều khi Tuấn thấy mình mang mặc cảm tội lỗi với vợ, nhưng Tuấn không đủ can đảm nói rõ hoàn cảnh của mình hiện giờ, hầu để bù đắp lại khoảng trống đó
03 Tháng Mười Một 2012(Xem: 18451)
chị không biết được tin tức của đồng hương Biên Hòa. Và hôm nay, hội ái hữu Biên Hòa California và chị Võ Thị Tuyết đã là cầu nối giúp chị gặp lại người quen biết cũ.
31 Tháng Mười 2012(Xem: 15894)
Tôi vẫn là tôi và em vẫn là em. Một người vợ mà tôi mang ơn sâu thẳm. Nếu không có em thì có lẽ đời tôi không biết đi đâu, chẳng biết lối về và không biết đường ra. Sẽ không ai biết , sẽ chẳng ai hay. Với tánh của tôi, em còn khổ mãi!
28 Tháng Mười 2012(Xem: 21538)
Ước gì tui có được phần nào cái " ngu " của ông Bill Gate , ông ta đã thấy rất xa qua " Cửa sổ
25 Tháng Mười 2012(Xem: 17799)
Trong chiến tranh chẳng còn gì ngoài những hư hao mất mát. Bao nhiêu nhân tài nằm xuống cho những chủ nghĩa ngoại lai vong bản
25 Tháng Mười 2012(Xem: 16687)
không biết có phải những người đàn bà tuổi Dần đều có cùng số phận như dì Dần của tôi: cao số, cứng cỏi, khó khăn và suốt đời đơn độc?
25 Tháng Mười 2012(Xem: 16229)
Tất cả những ước mơ thầm kín tận đáy tim nàng, nàng chỉ thấy lại trong những giấc mơ nàng hay mơ. Những giấc mơ nàng thấy, mình được trở về quê hương thanh bình nơi nào đó còn có mẹ cha như ngày nào cũ...
24 Tháng Mười 2012(Xem: 16493)
Huy nhìn con, lòng đau như xé. Còn không ổn gì nữa! Rõ ràng đã không ổn kể từ ngày thằng bé bắt đầu bỏ ăn. Nhưng biết làm sao đây? Đem đi đâu bây giờ?
21 Tháng Mười 2012(Xem: 25460)
hãy cùng nhau đấu tranh dành một nền Tự Do cho đất nước khỏi ách cộng sản và cùng chung vai xây dựng đất Việt phú cường. Chỉ có thếgiấc mơ Tự Do và Dân Chủ của nước mình mới trở thành sự thật được
20 Tháng Mười 2012(Xem: 23058)
Mái tóc ngắn mà cô chủ tiệm và vài người khách chiều nay mới khen mình trông trẻ ra, sao mình thấy nó vô duyên quá! Giả bộ cười với mình trong gương, nhưng lòng đau giống như một nhát kéo cắt ngang mái tóc.
20 Tháng Mười 2012(Xem: 16892)
Những tràng cười thoải mái, những câu chọc tiếu lâm gà nhà cho thấy sự gần gũi ấm áp. Cô chủ quán lăng xăng tiếp tân và phục vụ. Những thức ăn chay, mặn ngon lành khiến mọi người thích thú. Những câu xưng hô, con, cậu, đã cho tôi biết đây như là một gia đình.
18 Tháng Mười 2012(Xem: 16810)
Hèn chi hồi xưa có một vị vua, bị ông Trạng Quỳnh chơi khăm bỏ đói cả ngày trời. Lúc bụng đói meo, Trạng Quỳnh mời ổng ăn cơm với tương chao, vậy mà ông ta thấy ngon hơn sơn hào hải vị trong Cung đình
18 Tháng Mười 2012(Xem: 21324)
Đong đưa ngày tháng như ông kể ra cũng quá lý tưởng. Nhưng trong ông vẫn vương vấn nỗi buồn. Vẫn mơ một ngày được trở lại quê xưa, sống lại thời trai trẻ, được “tự do” phát biểu tư tưởng chẳng chút ngại ngần, được thấy mọi người đều bình đẳng với nhau
17 Tháng Mười 2012(Xem: 20961)
Tôi không bao giờ quên cảnh tượng ba tôi châm lửa đốt từng trang giấy nhạc xé ra vội vàng, nét mặt ông đau đớn tận cùng, nước mắt nhòe nhạt rơi xuống từng dòng. Đó là lần đầu tiên tôi thấy ba tôi khóc
12 Tháng Mười 2012(Xem: 22379)
ngày về đất cũ thằng anh moi ra lá thư không bao giờ được gởi đi mà lại ngủ say trong cái nón xếp hai mươi mấy năm dài đời quả phụ. Nó nghiến răng chửi thề mắt đỏ hoe
09 Tháng Mười 2012(Xem: 17552)
Đó, tiếng nước tôi là đấy. Là tình tự, là quê hương, là nỗi niềm của những kẻ tha phương. Là “bốn nghìn năm thành tiếng lòng tôi”. Xin hãy nhớ lấy và xin hãy trân trọng giữ gìn .
07 Tháng Mười 2012(Xem: 17626)
Thế là ta đã tìm lại nhau, nhưng trong hoàn cảnh mới, không gian mới... Thời gian khắc nghiệt đủ cho hai mái tóc xanh đã muối tiêu cả rồi... Ôi mối tình đầu của ta...!
06 Tháng Mười 2012(Xem: 18603)
Còn ngoài đời có nhiều người quyền cao chức trọng, làm hư việc ảnh hưởng đến biết bao nhiêu con người khác nhưng không hề biết… từ chức là gì!!
06 Tháng Mười 2012(Xem: 19371)
Tôi kể vài kỷ niệm xưa để bạn nghe cho vui. Bạn nói rất đúng, có lẽ khi càng lớn tuổi người ta thường nhớ và nhắc đến những chuyện xa lắc xa lơ như nuối tiếc một thời đã mất!
05 Tháng Mười 2012(Xem: 19107)
Xin chuộc lỗi Người, với lời thề son sắc. Xin nguyện Một Đời với Đất Mẹ cưu mang Xin được làm Đất Vàng, Nước Bạc, Bón cho cây, cho trái nở Hoa Tình./.
04 Tháng Mười 2012(Xem: 24265)
Ước mong hàng thức giả trong, ngoài nước dõng mãnh đứng lên vì Đại Nghĩa Dân Tộc dẫn dắt toàn dân tiến bước, dứt trừ hoạn họa cộng sản tham tàn
03 Tháng Mười 2012(Xem: 18648)
30 tháng 4 năm 1975. Đây là ngày mà không ai có thể quên được đến khi nhắm mắt lìa cõi trần gian đầy mồ hôi, nước mắt và xương máu, nhứt là với những chiến binh của Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà.
03 Tháng Mười 2012(Xem: 18452)
Ai dè, đúng 4 tháng, vâng, đúng 4 tháng thôi, bà vợ đã có một ông chồng khác trong nhà. Làm sao mà hay như vậy thì không ai biết! Tôi xót xa nghĩ đến những gì đã nói với bà Mỹ về người Việt Nam hôm nọ.
03 Tháng Mười 2012(Xem: 17891)
Bây giờ cậy vào đồng tiền và quyền thế đã là “mốt” thời thượng rồi cháu ạ! Mọi chuẩn mực giờ đây là dựa vào:” có bao nhiêu tiền và có ai đỡ đầu không “.
29 Tháng Chín 2012(Xem: 23307)
Cho dù anh chỉ còn hơi thở cuối cùng. Anh hãy cố vươn lên mà sống! Vì xung quanh anh còn có bạn bè. Sau lưng anh còn tình đồng nghĩa đội
28 Tháng Chín 2012(Xem: 24621)
Cái thằng hàng xóm im lặng đứng chờ trước ngạch cửa chỉ để nhìn con bạn gái thôi, không hiễu là bao nhiêu ngày tháng năm của tuổi dại khờ.
27 Tháng Chín 2012(Xem: 22343)
Vậy đó, nên nhỏ bạn mới rầy tôi, “có gì đâu, mà mày cứ cầm chi lâu nỗi nhớ?”, thế mà nó đâu biết, nó lại là người vừa nắm lấy bàn tay tôi, mở ra, đặt thêm vào đấy một vùng kỷ niệm ngọt ngào.
26 Tháng Chín 2012(Xem: 19056)
Tôi ngượng ngùng kéo vạt áo chùi vội vàng hai dòng nước mắt! ''Đã bảo đừng khóc mà bây giờ như thế này, tệ thật đó !''. Nước mắt vừa chùi đi thì hai dòng khác lại trào ra khóe mắt rồi, biết làm sao bây giờ? Thời gian có chờ đợi ai đâu?
26 Tháng Chín 2012(Xem: 24021)
Mùa Thu luôn đầy ắp kỷ niệm vì nó là mùa tựu trường để bạn bè vui mừng gặp lại nhau sau ba tháng Hè rong chơi. Mùa Thu cũng mang đến nhiều kỷ niệm vì nó thường bắt đầu cho một chuyện tình
23 Tháng Chín 2012(Xem: 19652)
Em thẫn thờ đặt bàn tay lên ngực trái, nơi tim em đang lạc một nhịp rồi. Anh ơi ''DÙ CHO MƯA, XIN ANH ĐƯA EM, ĐẾN CUỐI CUỘC ĐỜi'', niệm khúc cuối cùng em gởi cho anh đó, người thơ, tình thơ của em…
21 Tháng Chín 2012(Xem: 21651)
Trong nỗi bàng hoàng sửng sốt của toàn thể người dân Hoa Kỳ, trong sự xúc động của cả nhân loại vào cái ngày đại hoa ấy, còn có những nỗi đau âm thầm riêng lẻ mà đôi khi người ta đã bỏ quên
19 Tháng Chín 2012(Xem: 21842)
Nỗi dịu dàng của mùa thu dễ làm người ta da diết. Bỗng dưng tôi thèm được nhắm mắt, thiếp đi trong những bàng hoàng nhớ nhung bủa vây không duyên cớ này.
19 Tháng Chín 2012(Xem: 28420)
Càng đọc tôi càng tin chắc đây là thông tin mình muốn tìm. Xúc động oà vỡ. Run rẩy. Tôi không dám tin đây là sự thật. Tôi định thần đọc đi đọc lại bài báo để biết chắc mình không nằm mơ.
18 Tháng Chín 2012(Xem: 21148)
Mọi sự đau khổ đều bắt nguồn từ vô minh. Vì vô minh, không thấy được thực tại, không thấy được tính chất vô thường của sự vật nên chúng ta tự tạo đau khổ cho mình và người
15 Tháng Chín 2012(Xem: 21823)
Khoảnh đất tuổi thơ tôi nhỏ bé nhưng hết sức diệu kỳ. Tôi muốn được dang tay ôm lại nhiều lần, ôm thật chặt… Bởi tôi sợ mai đây, tôi sẽ tiếc ngậm ngùi! Tôi phải bước ra rồi… nhưng cửa ngõ thiên đường tôi không đóng… tôi chỉ khẽ tay khép cửa thiên đường …