10:50 CH
Thứ Hai
15
Tháng Tư
2024

GIÀ KIẾM TIỀN NHẸ - HOÀNG DUY LIỆU

25 Tháng Hai 201212:00 SA(Xem: 25755)


Già kiếm tiền ...nhẹ

 

Đôi lời phi lộ:

Hôm trước nghe cô cháu ngoại của bác Tám tường trình rằng tiền quỷ của Hội đồng hương Biên Hòa còn có bảy tám ngàn chi đó làm tui ngẫm nghĩ sao mà ít vậy? Mấy trăm đồng hương mỗi người chỉ một trăm thì sẽ có ba trăm ngàn ngay phải không.

Ậy ậy xin bà con đừng có vội mà chửi là tui ỷ “giàu “ rồi phách lối, tui đâu có bảo là móc tiền túi ra mà ủng hộ đâu? Xin quý anh chị em cô chú bác dì thiếm cậu hảy tà tà nhâm nhi bia rượu trà sâm đá lạnh mà nghe tui chỉ cách kiếm tiền chùa mà giúp đở thương phế binh lẫn đồng hương Biên Hòa và cả Việt Nam mến yêu.

 gia-large-content

 Mình già rồi !

Hừm, ba tiếng thấy ghét nghe khó ưa nhìn khó chịu ghê ! Cách đây không mấy lâu tui không bao giờ nghĩ đến, công ăn việc làm, con khóc vợ đì tối ngày quần quật quay vòng thì giờ đâu mà ngồi đếm tháng năm. Nhưng mà giờ đây tui sắp được 60 tuổi đời, cái tuổi mà ở Mỹ này đã được bước vào hội người cao niên mấy năm rồi, còn ở Việt Nam thì bị chúng kêu là Thọ ! Nghe mà chán cái sự đời. Tui có muốn già đâu?

Mà già rồi thì sao? Có nghĩa là mình nhăn nheo méo mó lòng thòng lưa thưa lụm khụm không còn làm ăn chi cho ra hồn cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen được nữa phải không?

Ừ, thì cũng đúng phần nào thôi về cái chuyện sức khỏe dáng vóc nhưng còn chuyện làm ăn thì chưa đến nổi tàn tạ như thế đâu. Ý tui nói là chuyện làm tiền à nha. Còn làm chuyện khác thì tùy người và cũng tùy theo...đối tượng.

 

Thưa bà con,

Cho dẩu mình đã bị kêu là già, không còn đi làm nữa, mỗi ngày từ một đồng bạc nhỏ đều phải nhận lấy từ con cháu hay là của chính phủ Mỹ nhưng không có nghĩa là mình không còn kiếm đựơc tiền. Tui đã tìm ra một vài cách lượm tiền đô nhàn hạ dể dàng mà tất cả mọi người nếu còn đọc được những dòng chữ này đều có thể làm được. Tuy là không nhiều nhưng nếu nghĩ rằng chỉ bấm bấm gỏ gỏ vài cái trên con chuột hay cái bàn phím mà kiếm được vài trăm đô xanh thì đã là hơn cả tiền lương bác sỉ, kỷ sư nếu tính theo tỷ lệ.

Cách gì mà phê quá vậy ! Chỉ tao coi !

Lẽ dỉ nhiên là tui sẽ trình bày nhưng mà với một điều kiện nhỏ. Nhỏ xíu thôi.

Nếu mà sau khi áp dụng có hiệu quả kính xin bà con chia bớt một phần dùng vào việc có ý nghĩa to lớn rộng rải ngoài cái chuyện ăn xài mua sắm bằng cách đóng góp cho các hội đoàn, các chương trình hoạt động nào mà mình nhận thấy sẽ mang lại hiệu quả tốt cho những gì liên quan đến cái miền Nam hiền hòa thân yêu ngày xưa cũ.

Đồng ý không?

Ok, nếu đã gật đầu bảo là...nhằm nhò gì ba cái đồng bạc lẻ thì tui xin nói tiếp bằng không tui ...lặn.

Chuyện dễ thôi, nó đã có sẳn ở đó từ lâu chỉ tại mình không để ý đến hay là không biết mà thôi. Đầu tiên mình nên tập suy nghĩ như thế này :

- Mình không còn đi làm tức là mình có dư ra trên 8 tiếng mỗi ngày. Mình không còn có tiền vô mỗi ngày thì mình xén bớt tiền ra, xài ít hơn thì cũng đồng nghĩa với...có thêm tiền.

Mà xài ít ở đây không có nghĩa là nhậu ít hơn hay là mua sắm, cà kê dê ngỗng trên điện thoại với nhỏ bạn thời còn áo trắng guốc hồng tóc bay chiều nhạt nắng gì đó. Ý tui nói là tui không có bắt bà con phải hà tiện hay nhịn bớt một cái chi hết. Cứ thoải mái mà tà tà đường xưa lối cũ, tiền vẫn vô.

Nói đại ra cho rồi, dài dòng nhức đầu quá !

Dạ, dạ...xin hãy từ từ...già rồi thì sẽ lẹ thôi dù có muốn hay không.

 Hồi nảy tui có nói là mình " xén bớt " phải không? Vậy thì xén cái gì? Hỏng phải của ổng à nha ! Ok , có nhiều thứ lắm nhưng đây là chiêu đầu tiên nên tui chỉ có thể giúp bà con cô bác cái chuyện dể dể mà thôi. Khi nào thiện nghệ rồi thì mọi người sẽ tự mà tu luyện chẳng cần nhớ đến tui chi.

Giả sử như mình còn lái xe và phải đóng bảo hiểm. Mình sẽ bắt đầu từ cái chổ này. Mình hảy gọi hay email cho cái ông hay bà bán bảo hiểm hỏi hắn là có cách nào giảm tiền bảo hiểm mà mọi thứ " cover " vẫn y như cũ hay không? Nếu hắn bảo là có thì đây là người bạn tốt, còn nếu câu trả lời là không thì cũng đừng có buồn, mình đã có độc chiêu sẽ xuất thủ và cầm chắc là địch thủ sẽ quay cu lơ.

Tạm thời mình chơi 2 đòn dễ nhứt theo cái kinh nghiệm của bản thân tui và các anh chị già già khác đã học nghề của tui để chặt bớt tối thiều 10 tới 20 phần trăm trên số tiền đóng hàng năm. Cá nhân tui kiếm được gần một ngàn đô. Bảo hiểm nhà cũng có chương trình giảm giá này, xin đừng quên.


A- Nếu mình có bằng kỷ sư thì sẽ được bớt 10 % cho dù là bằng kỷ sư tốt nghiệp ở VN hay là Cao miên. Bất kể năm nào. Chỉ cần copy của cái bằng, bản dịch tiếng Anh và giấy chứng nhận phiên dịch. Cũng xin nói thêm là mình không có phải tốn một xu nào cho ba cái chuyện phiên dịch này vì giờ đây thì con cháu mình đứa nào cũng dư sức làm được và tụi nó cũng có thể ký giấy chứng nhận cho mình. Kẹt quá thì ghé qua mấy cái văn phòng làm đũ thứ chuyện gì đó, chắc cũng không tốn kém bao nhiêu đâu, kệ ! mình là dân chơi bỏ con tép ép con tôm. Cứ coi như mình chia chút đỉnh cho cái cô em làm dịch vụ ở đó. Kẻ có cháo người có cơm, vui vẻ cả làng.

B- Không phải là kỷ sư thì cũng không sao, mình chơi cái chiêu...Già ! Vô cái mạng www.aarpdriversafety.org rồi ghi danh đóng cở mười mấy đồng nhập hội và thi lấy cái bằng " Già lái xe " AARP DRIVER SAFETY ONLINE COURSE. Nếu thi đậu thì sẽ được giảm giá bảo hiễm 10% trở lên nữa, tùy theo hãng.

Đừng có thấy họ nói là chương trình học trên 8 tiếng rồi phải còn thi cữ bằng Anh văn mà nhụt chí dân chơi. Tui đã thi đậu thì bà con cũng sẽ dư sức qua cầu. Mình không cần phải cấm cấm cổ ngồi học cả ngày chi cho mệt, cứ mở mạng đừng có tắt máy đóng mạng lại, cứ để nó ở đó lâu lâu ghé vô học tiếp vài câu, chán chạy qua chổ khác chơi chút nữa trở lại hoc tiếp, cứ làm như thế cở 1, 2 tuần là xong ngay. Mình có thì giờ mà. Nếu rủi có quên tắt mạng đi thì khi mình mở lại nó sẽ hiện lên cái chỗ mà mình vừa học xong hôm qua. Tụi Mỹ kinh thật các bác ạ ! Chúng nó lúc nào cũng biết mình muốn cái gì.

Giả sử như anh chị em bà con cô bác chú di thiếm mợ cậu đều đã có một hoặc hai thứ kể trên thì hảy hùng dũng mà bốc phone lên gọi cho hãng bảo hiểm nói cho họ biết là tui có mấy cái này yêu cầu quý hãng giảm giá xuống theo quy định hiện hành. Chổ nào lộn xộn thấy mình già rồi ăn hiếp thì cũng đừng thèm giận chi mà phí sức da dẻ nhăn nheo thêm, hảy gọi chỗ khác. Tội gì dây dưa với những người không hiểu xa thấy rộng làm mất khách hàng. Tui có bảo hiểm với Mercury Insurance và họ đều vui vẻ xén xuống mổi lần tui nộp bằng A, B ở trên. Bù lại tui đã chỉ cho nhiều người quen biết xung quanh và họ đã trả ơn bằng cách mua bảo hiểm cùng chỗ của tui. Cô bé bán bảo hiểm mời tui đi nhậu rồi còn cười chúm chím nói :

- Anh vậy mà cũng không đến nổi tệ!

Cũng xin đừng có vì cái tính hiền hòa thân thiện lể nghĩa của người VNCH mà lo rằng là cái ông bán bảo hiểm sẽ buồn vì thu nhập ít hơn.

Xin thưa... Không phải vậy đâu !

Đồng ý là ngày hôm nay cái ông bà đó sẽ thu vô ít hơn một tí tẹo vì phải bớt cho mình nhưng trong tương lai sẽ thu vô nhiều hơn qua số lượng tăng lên của khách hành mà mình giới thiệu là... Cái chổ đó chơi được !

Còn nếu mà có lỡ như cái bà chị bà con của tui, không có bằng kỷ sư lại cứ thi rớt vì cứ mãi lo nấu cháo điện thoại thì cũng xin đừng có nổi nóng mà la ó là tao bỏ công nghe lời mày mà chẳng nên cơm cháo gì. Mình hãy làm dùm cho con cháu trong nhà. Có thể tụi nó có bằng kỷ sư mà đang bận rộn mần ăn lẫn lo cho con cái nên không nghĩ đến ba cái chuyện kiếm bạc cắc này . À mà nói đến con cháu tui lại nhớ đến cái chiêu này xin nói ra luôn kẻo bà con lại bảo là dấu nghề.

Mấy cái hãng cell phone thường hay có chương trình giảm giá 20% cho nhân viên của một số hãng xưởng lớn. Thử xem sao? Tui đang dùng Verizon và được bớt rồi, khoảng $ 20 đô một tháng, chỉ cần gọi Customer service và trả lời một vài câu hỏi thông thường về nghề nghiệp và địa chỉ hãng làm.

 Tới đây xin làm một ngụm bia, nhấp một miếng mồi rồi thử tính chơi. Có phải là mình vừa kiếm được một vài trăm đô mà có phải thức khuya dậy sớm lạng qua lạng lại trên free way, vô chỗ làm nhịn nhục ông cai lớn bà xếp nhỏ nào đâu.

 Kính xin bà con hãy làm thử, tiền chùa mà bỏ uổng lắm, nhất là mình lại dùng vào việc có ý nghĩa thì rất là nên làm. Làm xong có tiền rồi xin nhớ lời hứa với tui hồi nảy nha ! Ủng hộ hội ái hữu Biên Hòa California...và cũng đừng quên địa chỉ nhà:

9340 Bolsa ave.

Westminster CA 92683

Ai dám bảo tui...Già?

 

Hoàng Duy Liệu

 

 

Ý kiến bạn đọc
05 Tháng Ba 20128:00 SA
Khách
I wanted to spend a mntiue to thank you for this.
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Chín 2012(Xem: 30740)
Mà tại sao phải mặc cảm chứ, khi anh Nguyễn Ngọc Ánh đã bền bĩ vượt qua khốn khó, và tự mưu sinh bằng sức lực chân chính của mình?...
14 Tháng Chín 2012(Xem: 19612)
Thành và Huệ Nhi nở nụ cười trọn vẹn khi đôi bàn tay yêu thương đã tìm đến nhau…trút cạn hơi thở cuối cùng trong...Chuyện Tình Buồn
13 Tháng Chín 2012(Xem: 28763)
Tôi đọc trang Hội ái hữu Biên Hòa không phải ở Việt Nam, mà là ở một đất nước xa xôi cách VN nửa vòng trái đất. Tôi đã tìm thấy lại cái tình người ấm áp mà chỉ thật sự cảm nhận có ở quê hương.
10 Tháng Chín 2012(Xem: 19879)
Tôi, cái thằng con trai ngã ngựa vô tích sự trên đời chẳng làm điều gì để mẹ vui, mẹ hạnh phúc. Tôi là thằng con bất hiếu, một thằng con có vô số lỗi lầm nhưng chưa một lần xin lỗi mẹ.
09 Tháng Chín 2012(Xem: 23579)
Cho đến lúc tàn hơi, má vẫn nghĩ tới tương lai hạnh phúc của con. Vậy mà con nông nỗi, nỡ xua tan hạnh phúc riêng tư cuối đời của má. Trong cơn đau xé lòng, Mén nghe vẳng đâu đây lời ru buồn mênh mang của má:
09 Tháng Chín 2012(Xem: 18388)
Như lây từ nỗi nhớ của Trâm, Trang và Uyên cũng khóc. Lạ một điều, em không nhớ mẹ mà lại nhớ cô. Đã có hai đóa hoàng lan thơm ngọt ngào trong túi áo như một lời vỗ về nên em không khóc
06 Tháng Chín 2012(Xem: 39057)
Vậy đó, ông nội và cháu có nhiều điểm giống nhau. Cháu sẽ lớn, sẽ trưởng thành. Ông một ngày nào đó sẽ ra đi. Bà nội nhìn ông mà nhớ cháu. Hạnh phúc của ông bây giờ là sống vô tư như trẻ con. Hạnh phúc của bà bây giờ là không còn giận hờn mà con tim đầy ắp những yêu thương và bổn phận.
03 Tháng Chín 2012(Xem: 22459)
thầy Phan Thanh Hoài ngồi bên cạnh tôi luôn tỏ sự lo lắng vì sự vắng mặt của thầy Hoàng Phùng Võ, cũng như những tin tức không tốt về sức khỏe của thầy Phan Thông Hảo ở Philiadelphia và thầy Trần Minh Đức ở Virginia, cửa xe đóng kín hình như có một chút bụi cay vương khóe mắt...
02 Tháng Chín 2012(Xem: 21785)
Tôi thấy lại mình, với mái tóc ngang bum bê ngơ ngác, buổi trưa nắng oi người cùng với nhỏ bạn, hai đứa chở nhau trên chiếc xe đạp, lăn từng vòng bánh xe buồn đi thăm mộ má của bạn vừa mới mất. Hai đứa chở nhau đi, nhưng chẳng huyên thuyên ríu rít như mọi lần…
01 Tháng Chín 2012(Xem: 23979)
con được mẹ gọi 2 tiếng thân thương “ BÉ TƯ” ngày nào. Con muốn có đòn roi mẹ, mỗi khi con phá phách. Con muốn có Mẹ, để được mẹ trả tiền con ăn thiếu, ăn chịu mẹ ơi...
01 Tháng Chín 2012(Xem: 22436)
Con đã nhận ra:Lời dạy của ba,lời nào sao cũng đúng! Ba mãi mãi là thần tượng của con mà! Càng thương nhớ ba con càng thương nhớ mẹ vô cùng!
28 Tháng Tám 2012(Xem: 19911)
Hai em qua phà Cổ Chiên, gió từ sông thổi lên làm ấm những tâm hồn già cổi trong trái tim còn rung động nhịp yêu thương.
26 Tháng Tám 2012(Xem: 19878)
tôi không dám chào Thu, đúng hơn là tôi không đủ can đảm để nhìn thật sâu vào ánh mắt người chồng đã bị vợ hơn một lần phản bội
23 Tháng Tám 2012(Xem: 21995)
tôi đồng ý với Tướng Nguyễn Ngọc Loan xử bắn ngay tại chỗ tên cộng sản nằm vùng Bảy Lốp tại Chợ Lớn trong đợt tổng tấn công Tết Mậu Thân, tình huynh đệ chi binh thể hiện một cách rõ rệt và mãnh liệt giữa bạn và thù trong phút chóc.
22 Tháng Tám 2012(Xem: 21717)
Nguyện ánh sáng Từ Bi của đấng Từ Phụ Thích Ca Mâu Ni đem lại nguồn an lạc cho cô Huỳnh Thị Ba được mọi phước lành. Nguyện cầu tất cả các bà mẹ hiền tiền cũng như quá vãng được sống trong niềm hạnh phúc an lạc của tỉnh thức và bình an.
20 Tháng Tám 2012(Xem: 21704)
Và như vậy xin tạ tội với tổ tiên vì tôi gắn bó với Santa Clara, nơi tôi sống lâu hơn quê nhà; xin tạ tội với ông bà, tôi chưa một lần về thắp một nén hương tưởng nhớ trước bia mộ tiền nhân. Giống như loài chim thiên di, tôi luôn nhớ cội nguồn và có một quê hương thân yêu trong tâm tưởng.
17 Tháng Tám 2012(Xem: 27219)
cuộc sống luôn có những bất trắc với nỗi đau và hạnh phúc, nhưng niềm vui có được là biết mang đến cho nhau những nụ cười và cùng cầu nguyện may mắn, an lành cho nhau.
17 Tháng Tám 2012(Xem: 20712)
Ngày nay, nơi xứ người, gã cựu tù vẫn mơ màng. Một mai khi nghiệp "Ác Cộng" đã được giải trừ, gã sẽ về thăm lại chốn tù đày thuở nọ. Để có dịp ngắm nhìn Bến Ngọc dưới trăng thanh, lấp lánh khoe ánh ngọc. Để buổi chiều tà trên đỉnh Dốc Phục Linh
16 Tháng Tám 2012(Xem: 24417)
Xa quê lang bạt lâu ngày óc tim vật vờ, vụn vỡ. Những tưởng tâm tư lãng mạng của một thuở học trò thơ dại, đã chìm sâu trong vực tối cuộc đời, nhưng tấm hình dưới đây đã giúp cho tui thấy lại vạt nắng trên sông Đồng.
16 Tháng Tám 2012(Xem: 22094)
Là các đơn vị an ninh lãnh thổ hay diện địa, Nghĩa quân, Địa phương quân tuy không lập được chiến công hiển hách nhưng công lao bảo vệ cho làng xóm, dân tình được an cư, lạc nghiệp, tuy âm thầm nhưng đáng quý trọng và xứng đáng là thành phần của Quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Cũng từng phen máu đào nhuộm thấm đất quê hương!
12 Tháng Tám 2012(Xem: 24218)
Chính tấm chân tình của gã kiếm khách vốn vô tình này đã khiến “ Ánh mắt của nàng lạnh như giá tuyết băng… gặp một sức nóng đã tan ra từng giọt, từng giọt chớp ngời.”
11 Tháng Tám 2012(Xem: 21539)
Tôi nhìn qua gương chiếu hậu, tôi vẫn còn có thể quay lại trường của con gái, tôi sẽ trao cho con tôi quyển sách mà ông nội nó đã gởi trọn cả niềm tin yêu và hy vọng. Tôi cũng sẽ nói: “Cuốn sách nầy sẽ rất bổ ích, nếu con để NÓ giúp con”.
10 Tháng Tám 2012(Xem: 23427)
Từ đâu em có được tấm lòng cao thượng biết san sẻ cho kẻ khốn cùng. Phải chi kẻ chiến thắng họ được như vậy, đất nước Việt Nam sẽ không giống như ngày hôm nay.
17 Tháng Bảy 2012(Xem: 31024)
Chúng tôi chia tay nhau khi mặt trời mon men nóc chợ, mỗi đứa một phương tiếp tục quảng đời riêng nhưng bao giờ cũng chung một ngã trong cùng tận đáy lòng
16 Tháng Bảy 2012(Xem: 22253)
em sẽ dành cả đời này cho con như tình yêu của em đã dành trọn vẹn cho anh. Chút Kỷ Niệm Buồn,mình mãi mãi mất nhau hay là có nhau hỡi anh
15 Tháng Bảy 2012(Xem: 28343)
Vậy là chết tui rồi! Cái"anh Hạnh" này chơi tui tới bến. Mấy cô em đó ngồi chung trên xe cã ngày mà bây giờ mới báo động làm sao tui trốn kịp đây?
15 Tháng Bảy 2012(Xem: 28934)
Từ một chàng trai tuổi đôi mươi tràn đầy nhựa sống , khao khát ước mơ và hy vọng – Thoắt cái người ta thấy mình trở thành một phế nhân , chôn vùi tất cả ước mơ sau những cơn đau triền miên , vật vã…
13 Tháng Bảy 2012(Xem: 23021)
Xa quá rồi phải không bạn, những ngày tháng cũ . Ngày hội ngộ năm nay lại thiếu những khuôn mặt của 1A2 năm xưa. Tôi nhớ các bạn vô ngần , Thông, Sang , Liên , Kim Hoàng , Nho, Kim Ngân , Phố , Mẫn, Nuôi , Nhỏ , Lan Phương .
06 Tháng Bảy 2012(Xem: 23250)
Cuộc đời đáng yêu lắm, Em không thể bỏ ngay lúc này dù căn bệnh cứ đeo theo dai dẳng, làm ngán ngẩm lòng người, lòng mình, nhưng biết làm sao đây?
05 Tháng Bảy 2012(Xem: 28462)
Dù chỉ còn là dư âm nhưng truyền thống NGÔ QUYỀN vẫn được sống lại hàng năm qua những cuộc Hội Ngộ của Cựu Học Sinh Ngô Quyền còn vương lại trên Đất Biên Hòa hoặc trên nửa vòng trái đất xa xôi và sẽ sống... sống mãi với thời gian…
03 Tháng Bảy 2012(Xem: 22683)
Quãng đời của mỗi người đều trải qua những thăng trầm và cơ hội gặp gỡ nhau là để chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống vốn dĩ vô cùng bận rộn và đầy những nỗi lo toan…
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 29075)
Cái chú Chín này ngày thường khi đánh trống thì gọn gàng hùng dũng mà sao hôm nay cái tay cứ run run, cây kềm lành lạnh cứ đụng ra đụng vô làm tui càng đau càng dẩy dụa la khóc rùm lên
29 Tháng Sáu 2012(Xem: 20909)
“Vé số đây…” tiếng rao của chú Dế , cũng âm thanh quen thuộc đó, cũng con người đó qua bao năm mò mẩm với tấm thân mù lòa, cũng ra Chợ Đồn qua Hóa An, đến Tân Hạnh. “Vé số đây…
26 Tháng Sáu 2012(Xem: 28582)
Cuộc đời bắt đầu bằng tuổi trẻ, các em sẽ lớn lên sẽ choàng khăn với những huy hiệu. Các em sẽ học được gì ở nhà trường XHCN để được nhìn thực tế của cuộc sống
25 Tháng Sáu 2012(Xem: 21971)
Nắm một cục đất tôi quăng xuống suối, muốn nghe lại tiếng “tõm” ngày xưa. Nhưng không, chỉ một tiếng “Bịch” khô khan như một cái đấm vô tình đập vào lồng ngực. Tôi nghe nhói nơi đó. Ôi! Mãnh vườn và thời thơ dại của tôi đã bị sói mòn như con suối nhỏ.
21 Tháng Sáu 2012(Xem: 22366)
Tình yêu là xuất phát từ trái tim, từ cảm xúc trong tâm hồn. Thuyền hoa đã chẳng tấp được vào bến yêu nào, khi những nụ hoa còn thiếu bàn tay vun bón nên nó cứ trôi, trôi mãi, và rồi Quỳnh thiếp đi trong cảm giác trôi mơ bên tiếng sáo…
20 Tháng Sáu 2012(Xem: 30187)
Bạn Trần văn Vỏ, 1949, CHS K.08 NQ, lớp thất 4 Anh Văn, đã mãn phần trưa ngày 13/6/2012 tại Vũng Tàu, sau một thời gian lâm bệnh. Sau đó gia đình đưa bạn về tổ chức tang lễ ở Biên Hòa, ngã ba Thành
17 Tháng Sáu 2012(Xem: 27810)
Tôi nghĩ rằng, bài viết nầy là món quà quý giá gửi đến thầy cô, bè bạn nhân ngày hội tương phùng sắp đến. Đây cũng là tình cảm của học trò, đồng môn từ nửa vòng trái đất xa xôi chia sẽ ước mơ. Xin hãy sống vì kỷ niệm và bè bạn, khi nào ta hãy còn hiện hữu trên cỏi đời
16 Tháng Sáu 2012(Xem: 22816)
Một phim hoạt hình hay nhất tôi từng xem. Mạch phim nhẹ nhàng như hơi thở. Như làn gió thoảng qua. Một người con luôn nhớ về cha. Một người cha đã mất, một người con đã già Đây là cái phim câm hay nhứt và cảm động nhứt trong đời tui. Biết bao cô gái VN đã như nhân vật trong phim. Coi đừng có khóc nha !
16 Tháng Sáu 2012(Xem: 21761)
Đêm xuống dần bất chợt Phụng đến bên nàng lúc nào không hay.Phụng đã ôm vai nàng, đặt lên môi nàng một cái hôn nồng nàn. Hai người cùng vào phòng, họ ngủ một giấc ngủ an lành trong vòng tay yêu thương nhau.
14 Tháng Sáu 2012(Xem: 24036)
Đêm qua là đêm Hạnh Phúc nhất của tôi từ ngày tôi xa Phúc-Cũng là lần đầu tiên tôi mơ thấy anh về…Giấc mơ tuy chưa trọn vẹn vì tôi chưa được nghe những lời yêu thương từ anh, tôi chưa được ôm anh để nghe những lời an ủi.
10 Tháng Sáu 2012(Xem: 20870)
Người con gái Việt Nam bất hạnh với thế cuộc, bất hạnh với những nỗi oan khiên trên biển cả, bất hạnh với những lời miệt khi của những người không hiểu cho nỗi đau riêng của họ...
09 Tháng Sáu 2012(Xem: 32087)
Nhìn các con cháu vui vầy quanh quẩn, tôi đã không kìm được hai hàng nước mắt... Mượn tên một bài hát của nhạc sĩ Đức Huy để nói lên tâm trạng của mình, của một con tim vốn bị nhiều thương tổn.
07 Tháng Sáu 2012(Xem: 31134)
dù cách nhau nửa vòng trái đất hay cùng sống chung ở quê nhà, những người thân quen cũng như những bạn bè năm xưa “tình cờ” gặp lại nhau và có được những giây phút tương phùng, gắn liền quá khứ với hiện tại mà tưởng chừng như chỉ xảy ra trong giấc mơ...
04 Tháng Sáu 2012(Xem: 22687)
Cha kính yêu của con, chỉ còn hơn bốn tháng nữa, chị em chúng con sẽ tổ chức lễ cúng một năm ngày mất của cha. Có lẽ cha mẹ cũng vui cười nơi chín suối khi chị em chúng con hòa thuận, có cuộc sống sung túc, ấm êm nơi cái làng Chợ Đồn giờ đã lên phố thị.
03 Tháng Sáu 2012(Xem: 22458)
Có tiếng xe ngoài cổng và tiếng cười ríu rít. Bầy cháu tôi đã tới nhà. Tôi lại phải chạy ra mở cửa và như đàn chim chúng sẽ tíu tít chào. Chúng sẽ ôm hôn tôi với mùi thơm thật tuyệt diệu. Mùi thơm của trẻ con, của vô tư và thánh thiện.
28 Tháng Năm 2012(Xem: 22808)
“Mưa Trên Sông Đồng Nai” cũng diễn tả rất thực tình trạng xã hội miền Nam mà tác giả đã sống từ lúc sinh ra cho đến khi bỏ nước ra đi, gần 50 năm trời. Ba lãnh vực mà Kha đã “may mắn” hay “rủi ro” sinh hoạt là giới báo chí miền Nam, Quân Lực VNCH và tù đày sau năm 1975,
28 Tháng Năm 2012(Xem: 22256)
Xin gửi đến mọi người bài thơ “Ta đã thấy, đã nghe và đã nói” của NICK MỚI - XCAFE VN trên điện báo Dân Làm Báo. Những lời thơ vang vang như TIẾNG RÉO GỌI CỦA QUÊ HƯƠNG!
28 Tháng Năm 2012(Xem: 23596)
Từ đó về sau mỗi khi đến ngày này tôi thường hay suy nghĩ vẩn vơ. Chúng mình mang hoa tưởng nhớ người đã khuất đã bao lần trong đời nhưng có bao giờ nghĩ đến việc thay mặt người lính năm xưa tặng cho người ở lại một cành hoa nhỏ, thật nhỏ đủ để vắt lên vành tai đang ửng đỏ nỗi sầu chia ly muôn thuở.
27 Tháng Năm 2012(Xem: 33652)
Bình Nguyên Lộc viết: “Tôi đau cho cái nghĩa đời con người liền sau khi chết. Phút trước đây, mạng anh quý biết là bao nhiêu, mà phút sau này, xác anh là đồ bỏ. Ra cái quý chính là sự sống chứ không phải là thân thể nữa. Có đau hay không cho thân thể của con người?”