12:45 SA
Thứ Bảy
20
Tháng Tư
2024

Chiêu Hồn Nước - Phạm Tất Đắc

15 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 46243)
Chiêu Hồn Nước

tranh_lua-content

Hăm lăm triệu trẻ già trai gái,
Bốn nghìn năm con cái Hồng Bàng.
Cũng cửa nhà cũng giang san,
Thế mà nước mất nhà tan hỡi trời !
Nghĩ lắm lúc đương cười hóa khóc,
Muốn ra tay ngang dọc dọc ngang.
Vạch trời thét một tiếng vang,
Cho thân tan với giang san nước nhà.
Đồng bào hỡi! Con nhà Hồng Việt,
Có thân mà chẳng biết liệu đời.
Tháng ngày lần lữa đợi thời,
Ngẩn ngơ ỷ lại ở người, ai thương!
Nay sóng gió bốn phương dữ dội,
Có lẽ nào ngồi đợi mãi sao?
Đồng bào trút giọt máu đào,
Thương ôi! Tội nghiệp ai nào xót đây!
Nên mau mau dậy ngay kẻo muộn!
Mà xót thương đến chốn Nhị, Nùng.
Xưa nay vẩn lắm anh hùng,
Dọc ngang trời đất vẫy vùng bể khơi.
Xưa nay vốn lắm người hào kiệt,
Trong một tay nắm hết sơn hà.
Nghìn thu gương cũ không nhòa,
Mở mày mở mặt con nhà Lạc Long.
Non sông vẫn non sông gấm vóc,
Cỏ cây xưa vẫn mọc tốt tươi.
Người xem cũng dáng con người,
Cũng tai, cũng mắt như đời khác chi.
Cảnh như thế tình thì như thế !
Sống làm chi, sống để làm chi?
Đời người đến thế còn gì,
Nước non đến thế, còn gì nước non !
Nghĩ thân thế héo hon tấc dạ,
Trông non sông lã chã dòng châu,
Một mình cảnh vắng đêm thâu,
Muốn đem máu đỏ nhuộm màu giang san.
Ngọn gió lọt đèn tàn hiu hắt,
Tiếng cuốc kêu thức gọi anh hùng.
Nghiến răng nuốt cái thẹn thùng,
Tôi chiêu Hồn cũ lại cùng non sông!
Hồn hỡi Hồn, con Hồng cháu Lạc!
Bấy lâu nay giặc giả chiến tranh,
Bấy lâu thịt nát xương tan,
Bấy lâu tím ruột thâm gan vì Hồn.
Hồn hỡi Hồn ! kìa non nước cũ,
Bấy nhiêu lâu mặt ủ mày châu.
Bấy lâu ngậm tủi nuốt sầu,
Bấy lâu hèn kém vì đâu hỡi Hồn.
Trông bốn bể bồn chồn dạ ngọc,
Ngẩm năm châu khôn khóc nên lời.
Đêm khuya cảnh vắng êm trời,
Khôn thiêng chăng hỡi ! Hồn thiêng Hồn về.
Hồn trở về, đừng mê mẩn nữa !
Tính nết xưa phải sửa từ giờ.
Hồn về Hồn cố cho nhờ,
Anh em Hồng Lạc, cõi bờ Việt Nam.
Hãy trở về chớ vì rượu thịt,
Chớ tham nhà cao tít nhiều từng.
Kìa con chim ở trong rừng,
Kiếm mồi đâu có lạc chừng quên cây.
Hồn trở về đừng say sắc đẹp,
Mà nặng tình kẻ khép phòng thu.
Đường đường một đấng trượng phu,
Lẽ đâu Hồn chẳng đền bù non sông.
Hồn trở về chớ mong giàu có,
Mà ước ao xe nọ ngựa kia.
Nghênh ngang mũ áo râu ria;
Trăm nghìn năm vẫn còn bia miệng cười.
Hồn cố về cõi đời chớ chán,
Mà vội đem lòng nản việc trần.
Bát cơm tấm áo manh quần,
Hồn ăn Hồn mặc nợ nần thế gian.
Hồn trở về bấm gan mà chịu,
Cảnh biệt ly tình hiếu đôi đường.
Cao nhân, trí ở bốn phương,
Lẽ đâu Hồn chịu vấn vương xó nhà.
Hồn trở về nguyệt hoa chi nữa,
Mà thoi đưa lần lữa tháng ngày.

Xưa nay những kẻ tỉnh say,
Lòng mê có nghĩ việc hay bao giờ!
Hồn Nước về chớ chờ sức yếu,
Hồn Nước hãy định liệu dọc ngang.
Hay Hồn bảo chẳng biết đàng,
Hay Hồn không muốn vội vàng làm ngay.
Hay Hồn sợ tai bay vạ gió,
Hồn Nước đành phải bỏ non sông !
Hoặc Hồn quen thói phục tòng,
Nên Hồn cam chịu làm giòng ngựa trâu.
Hoặc hồn chỉ cháo rau no đói,
Mà Hồn chẵng mong khỏi cơ hàn.
Hoặc Hồn đã trãi lầm than,
Mà Hồn đánh mất cái gan tung hoành?
Hoặc Hồn ở thị thành phố xá,
Hoặc Hồn núp túp lá lều tranh?
Hoặc Hồn trong chốn rừng xanh,
Hoặc Hồn lẩn quất ở quanh sơn hà?
Hoặc Hồn ở nước nhà chật hẹp,
Hoặc Hồn đi ẩn núp nước người?
Đêm khuya cảnh vắng im trời,
Khôn thiêng chăng hỡi, Hồn ơi Hồn về.
Hồn Nước về đừng mê mẩn nữa,
Tính nết xưa phải sửa từ giờ.
Hồn về, Hồn cố cho nhờ,
Con dân Hồng Lạc cõi bờ Việt Nam.
Còn chi sung sướng vẻ vang,
Bằng đem da ngựa sa tràng bọc thây.
Hồn trở về làm ngay ý muốn,
Chớ rụt rè sớm muộn nào nên.
Lẽ thường thành bại đôi bên,
Chớ đo đắn quá mà quên việc mình.
Hồn trở về hy sinh quyền lợi,
Mà tận tâm đối với nước non.
Dù cho thịt nát xương mòn,
Cái bầu nhiệt huyết vẫn còn như xưa.
Hồn Nước trở về đừng mơ ác mộng,
Để Hồn trở thành ra giống ngựa trâu.
Hồn về Hồn kíp đòi mau,
Tự do hành động mặc dầu dọc ngang.
Hồn trở về bền gan dốc trí,
Chớ có thèm cái vị cao lương.
Tháng ngày dưa muối rau tương,
Chớ tham rượu thịt mà nương nhờ người.
Hồn trở về xoay trời đất lại,
Hồn trở về tát hải đạp sơn !
Chớ nề gió kép mưa đơn !
Mà đem gan chọi với cơn phong trần !
Hồn Nước hỡi! Xa gần nghe thấy,
Thì vùng lên ! Kíp dậy mà về.
Hoặc Hồn ở chốn thôn quê,
Hoặc là Hồn ở phủ kia lầu nầy?
Nước non cũ bấy nay khao khát,
Ngày nầy qua ngày khác lại qua,
Mấy phen lệ nhỏ máu sa,
Mấy phen xót xót xa xa lòng vàng.
Mong Hồn tỉnh Hồn càng không tỉnh;
Mong Hồn về, Hồn định không về.
Non sông Hồn bỏ lời thề,
Cho non sông chịu trăm bề lầm than.
Hồn hỡi Hồn! Giang san là thế,
Giống Lạc Hồng tôi kể Hồn hay:
Kể từ Hồn lạc đến nay,
Đêm đêm khóc khóc, ngày ngày than than.
Cũng có kẻ trên ngàn nhỏ máu,
Cũng có người nương náu phương xa.
Nhiều người bỏ cửa bỏ nhà,
Cũng người lo nghĩ tuyết pha mái đầu.
Cũng có kẻ làm thân trâu ngựa,
Cũng có người đầy tớ con đòi.
Cũng thằng buôn giống bán nòi,
Khôn thiêng chăng hỡi! Hồn coi cho tường…!
Có mồm nói, khôn đường mà nói,
Có chân tay, người trói chân tay,
Mập mờ không biết dở hay,
Ù ù cạc cạc, công nầy việc kia.
Hồn hỡi Hồn! Đêm khuya canh vắng,
Hồn nghe có cay đắng hay không?
Tôi đây cùng giọt máu hồng,
Cũng xương cũng thịt con Rồng cháu Tiên.
Trông thấy cảnh mà điên mà dại,
Trông thấy tình mà dại mà điên
Mà sao không thể ngồi yên?
Sa câu gan ruột tôi biên mời Hồn.
Hồn nghe thấy nên chồn tấc dạ,
Hồn nghe xong nên khá mà về.
Chớ đừng tỉnh tỉnh mê mê,
Chớ đừng đo đắn trăm bề sâu nông.
Hồn trở về non sông nước cũ,
Mà mau mau giết lũ tham tàn,
Mau mau giết lũ hại đàn,
Túi tham cướp hết bạc vàng của dân.
Hồn trở về cho dân tỉnh lại,
Không ngu ngu dại dại như xưa.
Không còn khó nhọc sớm trưa,
Không còn nắng nắng mưa mưa dãi dầu.
Hồn trở về mau mau Hồn hỡi!
Hồn trở về tôi đợi tôi mong.
Hồn về dạy dỗ con Rồng cháu Tiên.
Ngọn gió lọt đèn tàn hiu hắt.
Dân không còn nước mất sao còn?
Hỡi Hồn Nước nước non non!
Hồn về tôi sẵn lòng son giúp Hồn.
Tôi đây cũng không khôn cho lắm,
Nhưng cũng không dại lắm cho nhiều.
Tôi nay chỉ một lòng yêu,
Nên mong nên mỏi nên Chiêu Hồn về.
Hồn hỡi Hồn! Hồn về Hồn hỡi!
Hồn hỡi Hồn! Hồn hỡi Hồn ơi!
Đêm khuya cảnh vắng êm trời.
Khôn thiêng chăng hỡi Hồn ơi Hồn về!
Bút viết xong tai nghe miệng đọc.
Miệng đọc xong giọt ngọc nhỏ sa.
Nhỏ sa nên chữ hóa nhòa,
Hóa nhòa nên mới in ra nghìn tờ.
In nghìn tờ mà đưa công chúng,
Công chúng xem mong bụng đổi dần.
Để rồi thúc kẻ xa gần
Rằng mau nên trả nợ nần non sông!...
 
Phạm Tất Đắc

(Bài thơ được làm năm 1927 lúc tác giả 18 tuổi)
 
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
30 Tháng Tư 2011(Xem: 45146)
Thân lính trận, nhận lịnh gì không nhận Nhận lịnh đầu hàng….rời rã tai ương Hồn chinh chiến chỉ còn trơ thân xác Thân xác không hồn…điếng ngắt cô đơn
27 Tháng Tư 2011(Xem: 50069)
Đêm nay Xuân Lộc vầng trăng khuyết Bịt một vành tang cho đất trời Chân theo quân rút hồn ta ở Sông nước La Ngà pha máu sôi
27 Tháng Tư 2011(Xem: 44620)
Thơ: Xin gơi biếu qúy thân hữu bài thơ tôi thuộc lòng trên Nguyệt san XDNT tỉnh Biên Hòa 1970 để tưởng nhớ đến một chiến hữu va các bạn đã đền nợ núi sông tại Long Thành. Ngo TT
26 Tháng Tư 2011(Xem: 44229)
Một ngày không có anh cõi lòng nghe băng giá tình đời ôi nghiệt ngã giọt buồn vui long lanh
24 Tháng Tư 2011(Xem: 46440)
Đêm tháng tư Long-Giao trời lạnh giá. Lệnh lui quân ...nghe chết cả tâm hồn. Di tản buồn... máu lệ chảy thịt tuông. Khép kín lại trang sử đời lính trận.,
24 Tháng Tư 2011(Xem: 44208)
Có người đi, đi vào lòng biển rộng Người chôn vùi dưới huyệt lạnh mộ sâu Bao đớn đau, bao tủi nhục cơ cầu Gởi thân phận, đem thân làm tầm gửi
23 Tháng Tư 2011(Xem: 52077)
Hương bưởi chỉ còn trong nỗi nhớ Lời Ba nhòa nhạt giữa đêm mơ Để thấy giọt buồn rưng khoé mắt Để THƯƠNG HOÀI...hai tiếng ...NGÀY XƯA...
22 Tháng Tư 2011(Xem: 49828)
Ngày mẹ dọn co*m, cho*` cha làm về muộn Ngày chị chong đèn, trông anh đánh nhạc về Ngày có nhau đo*`i bình yên, hạnh phúc Ngày mất nhau đo*`i vụn vo*~ câu cu*o*`i
21 Tháng Tư 2011(Xem: 41757)
Dùng dằng lưu luyến kiếp tha phương, Biết tỏ cùng ai nỗi đoạn trường, Nặng gánh hai vai hờn vong quốc, Xin trả cho đời nợ vấn vương.
19 Tháng Tư 2011(Xem: 42885)
Cuộc đời như giấc chiêm bao. Xem như họp mặt hôm nào trường xưa. Thời gian thắm thoát thoi đưa. Giống như buổi học giờ trưa sân trường.
17 Tháng Tư 2011(Xem: 42926)
Tháng tư về,tháng tư về nữa. Đời một lần,một tháng tư buồn. Ta gác kiếm bên trời lận đận. Suốt cuộc đời nổi nhớ đau thương.
16 Tháng Tư 2011(Xem: 42718)
Hoa sẽ nở lan khắp đồi hoang, rừng vắng, HoaTự Do sẽ không tàn,đừng nhục chí đấu tranh, Yên tâm đi, có tao, có bọn mình -Trên từng cây số Sát cánh, chung vai, đánh trận này. Trận lớn nhất đời mình-
12 Tháng Tư 2011(Xem: 44844)
bạn bè đã dọn cho mày một chỗ ở khang trang bên triền đồi thoai thoải buổi sáng mày có thể nằm xem mặt trời mọc nhô cao qua ngọn núi chiều về, mày có thể ngắm ...
12 Tháng Tư 2011(Xem: 43118)
Em ngày xưa đi học. Tóc thề chấm ngang vai. Lời yêu anh chưa tỏ. Mà đời đã rẽ hai.
11 Tháng Tư 2011(Xem: 44374)
Anh đến quê em những ngày bão lửa Hàng cây cao đầu đếm bước chân qua Thành phố ngủ trưa , hơi thở nhạt nhoà Kèn giục giã đưa anh vào cuộc chiến
10 Tháng Tư 2011(Xem: 41712)
" Đô Thị Hoá" quê em còn hay mất??? Em ra sao??? biền biệt tận phương nào Có biết rằng tôi vẩn nhớ vì sao! Từ đôi mắt thương trao chiều ly biệt
09 Tháng Tư 2011(Xem: 42731)
Tự-Do ơi!!! Tự-Do Ba mươi sáu năm rồi Sao vẩn còn xa lạ Việt-Nam quê hương tôi
06 Tháng Tư 2011(Xem: 42120)
Tháng tư về , cha không còn, mẹ đã mất Từ nơi đâu cô lẻ cứ theo hoài Ba mươi năm núi sầu càng cao ngất Hồn non sông thổn thức bước lưu đầy .
06 Tháng Tư 2011(Xem: 42783)
Cô học trò thi sĩ Ôm nỗi buồn viễn vông Làm thơ tình đăng báo Tưởng như sầu mênh mông
04 Tháng Tư 2011(Xem: 44721)
Giờ đây kỷ vật của anh “ Thẻ bài còn lại với vành khăn sô “ Nay anh nằm yên đáy mộ Non sông gấm vóc ngàn đời nhớ anh .
03 Tháng Tư 2011(Xem: 48256)
quê tôi giờ thật xa mờ mịt bóng quê nhà bao năm trời lữ thứ vẫn thương quá… quê tôi
29 Tháng Ba 2011(Xem: 45282)
Rừng mênh mông đêm dày nỗi nhớ,chim chuyền cành ơi hỡi tình si. Chừng nghe mệt chiều nghiêng dốc đổ,tay nối tay níu lấy mặt trời,ngày đứng lại cho tình lót ổ. Nắng lung linh bóng ngắn bóng dài.
28 Tháng Ba 2011(Xem: 44205)
Van Huế đừng nghe lời dỗ ngọt. Xa bờ thuyền Huế đậu nơi mô? Những tiếng đãi bôi thường không thật. Răng theo cho cả cố đô chờ ?
27 Tháng Ba 2011(Xem: 43075)
Tháng Ba sao mưa còn ray rức? Hoa bưởi rụng rơi trắng sân nhà Mấy mươi năm qua mau rất vội Kỷ niệm còn đầy... nhớ xót xa!
26 Tháng Ba 2011(Xem: 46235)
Hoa quỳnh vẫn nở về đêm Vườn xưa chốn cũ bên thềm đếm sao Nhớ ai về lại tìm nhau Yêu anh em đợi, bao lâu vẫn chờ....
20 Tháng Ba 2011(Xem: 45243)
Cảm ơn người phổ nhạc thơ tôi Đưa tay níu những giọt thơ trôi Để âm thanh hát trong dòng chữ Cho sợi thơ buồn bớt lẻ loi
18 Tháng Ba 2011(Xem: 43436)
Anh đến đây, dù mang thân phiêu bạt Lòng ngậm ngùi, buồn nhớ mãi người thân Nhớ bạn bè, thuở gối đất nằm sương Thương mẹ già, mắt mỏi mòn ngóng đợi
18 Tháng Ba 2011(Xem: 44435)
Ta đi bỏ lại bao mồ mả Bỏ cả em thơ, biệt mẹ già Hương hỏa từ đường, ngày cúng giỗ Mẹ ngồi khấn nguyện những đêm mưa
03 Tháng Ba 2011(Xem: 51838)
Chưa say mà sao hồn lâng lâng , chân bước vào chân chẳng ngại ngần, bónh mây hay bóng người trong mộng, dìu bước ta vào bến ái ân
27 Tháng Hai 2011(Xem: 45566)
Đêm qua ta mơ thấy Việt Nam quê hương Ta Triệu triệu người đứng dậy Đập tan lũ gian tà
26 Tháng Hai 2011(Xem: 49498)
Biên Hòa đang nắng ấm Hay chập chùng sương giăng Đường về qua núi Bửu Áng mây nào vây quanh??
18 Tháng Hai 2011(Xem: 41820)
Hương bưởi ơi, tôi muốn dỗ dành Đồng Nai nước đục lại trong xanh Hương có bay đi xin trở lại Để mãi là hương của chúng mình.
17 Tháng Hai 2011(Xem: 43126)
Tóc đã bạc, nhuốm màu sương pha muối Tết Sydney! luôn nhớ Tết quê hương Thân ra đi trãi ngàn dặm gió sương Lòng luyến nhớ, mùi hương chiều xứ Bưởi.
16 Tháng Hai 2011(Xem: 41841)
Trên cánh đồng đầy gió Cò bay lả bay la Khắp vạn vật chan hòa Hương xuân tràn khắp nẻo.
16 Tháng Hai 2011(Xem: 40042)
Đúng giao thừa sẽ tới Trong chuông đổ ngân vang Trong thơm lừng nhang khói Chờ đón năm mới sang.
11 Tháng Hai 2011(Xem: 47708)
Ví dầu tình đã hết Bậu bỏ ta đã đành Đàn con còn thơ dại Tội tình những mầm xanh
11 Tháng Hai 2011(Xem: 48323)
Tiển em lần cuối cùng Trách nhiều cũng bằng không Em như thuyền nan nhỏ Biển khổ đầy mênh mông
27 Tháng Giêng 2011(Xem: 41809)
Bước thênh thang, con say đời vẫy gọi Mẹ sẽ cười thay giòng lệ mừng rơi
23 Tháng Giêng 2011(Xem: 43922)
Lòng nhủ lòng:quê xa khuất ngàn trùng Dẫu Mẹ đi không hẹn giờ quay lại Khói bếp mái tranh quyện trong hồn mãi mãi Xuân bên nầy nhớ Tết muộn bên kia!
22 Tháng Giêng 2011(Xem: 44555)
Biên Hoà trong tim… nhớ mấy cho vừa Thăng trầm lưu lạc… tha phương quê người! Tìm vết chân xưa… cách biệt mù khơi Mãi thương, mãi nhớ… vẫn mơ ước về
18 Tháng Giêng 2011(Xem: 43601)
Bây giờ muôn nẻo hoàng hôn Ánh trăng vàng võ ngõ hồn xanh xao Trả anh âu yếm ngày nào Bước chân lầm lỡ lạc vào lối yêu
15 Tháng Giêng 2011(Xem: 47224)
Mơn man vài giọt nắng Trên đôi má em hồng Ngập ngừng chân chim sẽ... Em bước vào vườn Xuân
10 Tháng Giêng 2011(Xem: 42856)
Nếu một mai tôi chết, Xin người hãy quên tôi. Nhớ chi người tình phụ Cho anh khổ một đời!
22 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 42766)
Anh dặn hoài phải cất kỹ mùi hương Để nhớ Má khi em vào trong bếp Mùi quen xưa không bao giờ quên được Dù anh xa quê mười mấy năm rồi
11 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 44493)
Lối nào lên được thiên đàng Mà chân rối mãi muôn ngàn tơ vương Trầm luân hết cõi vô thường Rã rời tim óc, bi thương xác phàm
08 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 48454)
Lưu bút ngày xưa kỷ niệm đầy, Tình thân bạn cũ hãy còn đây!
06 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 44669)
Gặp lại em, người xưa, nay phận bạc Ngụp lặng mảnh đời, bèo dạt, hoa trôi
26 Tháng Mười Một 2010(Xem: 45283)
Đêm qua tàn cuộc vui về. Bỗng dưng sao lai buồn tê tái lòng! Em dần quên mối tình… không. Xui chi gặp lại để đong nỗi sầu.