4:02 CH
Thứ Năm
28
Tháng Ba
2024

THƠ VĂN BIÊN HÒA: CHUYỆN HAI NGƯỜI QUÉT RÁC

17 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 18773)
Cảm Tác
Tầm hồn đầy rác đó thôi
Quét sao cho hết đầy vơi hận thù
Mỗi ngày quét khói mịt mờ
Một ngày sóng vỗ qua bờ yêu thương
Như người quét rác rưởi đường
Sạch trơn những bước chân buông nhẹ nhàng
Khi hồn ta đã khai quang
Cõi lòng sẽ trổ đóa ngàn từ tâm
Dẫu đời trăm nẻo trầm luân
Nhẹ tênh chân bước xa dần cõi mê
 Thân mến. Trầm Vân



CHUYỆN HAI NGƯỜI QUÉT RÁC
(10/14/2013 01:45 PM) (Xem: 25)
Chuyện hai người quét rác 

 Vào sáng Chủ Nhật, có thể là do ngày nghỉ rảnh rỗi, một người đàn ông trung niên lúi húi quét dọn trước cửa nhà. Ông cầm chiếc chổi và đồ hốt rác quét sạch vỉa hè rồi quét dọc theo lề đường, cẩn thận gom tất cả đám cát, bao ny-lông, mẩu thuốc lá, ly giấy, lá khô và đủ thứ rác rưởi của xã hội văn minh vào thùng, đậy nắm cận thận, đặt ngay ngắn xuống lòng đường, để ngày mai xe rác của thành phố lấy đi. Hình như ông là người duy nhất ở khu phố này cầm chổi quét lòng đường và vỉa hè. 
Thói thường đều cho rằng chuyện đường phố sạch dơ để thành phố lo. Hơi đâu “bao đồng” chuyện nhà nước? Thế nhưng cứ mỗi lần qua khu Japan Town , ông lại cảm phục người Nhật về tinh thần tự trọng và yêu mến thành phố của họ. Lúc nào ông cũng thấy những ông, bà Nhật lúi húi quét dọn vỉa hè và lòng đường. Chính vì thế mà cả khu Japan Town lúc nào cũng sạch trơn. Chỉ cần bước qua ranh giới của Japan Town là một hình ảnh thật tương phản. Sự sạch sẽ, khang trang chỉ cách nhau một sợi chỉ. Có lần ông dừng xe lại hỏi thăm thì được các ông bà Nhật nói:

“Chúng tôi quan niệm rằng đường phố thuộc về người dân, không hoàn toàn thuộc về chính phủ. Do đó giữ gìn đường phố sạch sẽ cũng là trách nhiệm của người dân. Đồng ý là chúng tôi có đóng thuế để thành phố lo chuyện vệ sinh nhưng giờ đây thành phố có quá nhiều việc phải lo hoặc lo không xuể. Chúng tôi không ngồi đó than trời trách đất. Nếu muốn sở rác phục vụ tốt hơn thì chúng tôi lại phải đóng thêm thuế. Thôi thì chúng tôi chia xẻ trách nhiệm với nhà nước mà cũng là để giữ gìn đường phố của chính mình. Chẳng mất mát gì cả. Tới một thành phố khang trang sạch sẽ người ta cảm phục cả đất nước lẫn con người ở đó. Chúng tôi yêu khu phố của chúng tôi và cũng muốn khách vãng lai yêu mến nó.”

 Chính vì cảm phục người Nhật mà tuần nào ông cũng làm công việc này mà chẳng than phiền chi cả. Khi nhận thấy vỉa hè và lòng đường đã khá sạch, ông toan thu dọn để bước vào nhà thì một thanh niên từ xa bước tới, miệng phì phèo điếu thuốc. Chỉ cần nhìn cách ăn mặc và đi đứng người ta có thể nhận ra đây là một chàng thanh niên ngang tàng. Khi tới chỗ ông đang đứng, người thanh niên rít hơi cuối cùng rồi coi như không có ai, thản nhiên quăng mẩu thuốc lá xuống đường. Nhìn mẩu thuốc là nằm tênh hênh trên mặt vỉa hè sạch trơn, dường như nó có vẻ “phá hoại” và trêu ngươi, cho nên người đàn ông tức giận, lớn tiếng gọi người thanh niên:

- Này, yêu cầu quay lại nhặt tàn thuốc lá lên nghe!

Người thanh niên đã đi cách xa ông khoảng năm, sáu bước, nghe gọi thế quay đầu lại nhìn với vẻ hết sức ngạc nhiên. Anh ta ngạc nhiên vì có thể cả trăm lần quăng mẩu thuốc lá như thế này mà chẳng ai phản ứng gì, nay có một “gã điên” làm chuyện không giống ai. Anh ta quay lại, sẵng giọng hỏi:

- Ông nói gì?

- Yêu cầu cậu nhặt mẩu thuốc lá lên!

Mặt chàng thanh niên đỏ gay:

- Bộ đường phố này của ông hả?

Người đàn ông trả lời ngay:

- Không phải của tôi nhưng tôi quét dọn sạch sẽ. Người tự trọng không bao giờ xả rác bừa bãi. Cậu hiểu điều đó không? Tôi yêu cầu cậu nhặt lên!

Tự ái bị tổn thương, người thanh niên không cần phân biệt đúng-sai, nói như gây sự:

- Không nhặt thì sao?

Sự lớn tiếng qua lại giữa hai bên làm người trong nhà chạy ra, người qua lại trên hè phố tò mò đứng lại. Cuối cùng tất cả đều thấy đây không phải chuyện đại sự cho nên xúm vào can gián. Cuối cùng người thanh niên hậm hực bỏ đi còn người đàn ông đứng phân bua một hồi rồi bực bội bước vào nhà. 

* * * 
 Ba ngày sau, tại một khu phố khác cách đó khoảng năm, sáu con đường người ta thấy một vị sư đang quét rác tại cổng một ngôi chùa. Hôm nay là Thứ Hai chùa vắng, Phật tử đi làm hết, sau hai ngày cuối tuần bận rộn với sinh hoạt và lễ lạc, rác đã thấy lai rai trên sân. Ngoài ra, còn lá trên cây rụng xuống cho nên thầy trụ trì ra công quét dọn, vừa vận động vừa làm sạch trong ngoài. Đối với người xuất gia, quét rác cũng là “công phu”. Sau khi cổng chùa đã sạch sẽ, sư toan đẩy thùng rác trở vào thì một chàng thanh niên tà tà bước tới. Đây chính là anh chàng đã gây sự với người đàn ông quét rác ba ngày trước. Khi đi tới cổng chùa, có thể do vô tình, do quán tính, cố tật, hoặc đãng trí, sau khi mở bao thuốc lá, chàng ta rút ra một điếu, châm lửa. Thấy bao thuốc đã hết, chàng ta quăng cả chiếc bao trống không dưới chân bức tường cạnh cổng chùa rồi thản nhiên bước đi. Thế nhưng khi bước đi khoảng năm, sáu thước, có thể do nhớ lại cuộc “đụng độ” với người đàn ông trước đây, chàng ta quay đầu lại xem sự thể như thế nào. Trái với phỏng đoán của mình, vị sư bình thản bước tới chân bức tường, cúi xuống nhặt bao thuốc lá lên, quay lại thùng rác, mở một bao rác nhỏ, bỏ bao thuốc lá trống vào bên trong, cột trở lại, bỏ vào thùng rác rồi lặng lẽ đẩy thùng rác vào bên trong sân chùa, không hề quay nhìn chàng thanh niên …đang ngạc nhiên đứng đó.

* * *
Ngày hôm sau, chàng thanh niên tới thăm vị sư. Sau khi giới thiệu mình chính là người xả rác trước cổng chùa. Chàng ta kể lại chuyện “đụng độ” với người đàn ông rồi hỏi:

-Thưa thầy, tại sao cùng một chuyện mà thầy lại có lối cư xử nhẹ nhàng hơn người đàn ông kia?

Sư hiền từ đáp:

-Người đàn ông đó là một công dân tốt. Một công dân tốt do làm tròn bổn phận của mình cho nên thường thẳng thắn nói lên cái sai của người khác để cùng nhau sửa chữa trong tinh thần ôn hòa. Tuy nhiên cách hành xử giữa một người thường và một người xuất gia có khác nhau. Người xuất gia không nói về cái lỗi của kẻ khác mà kham nhẫn để kẻ phạm lỗi giác ngộ mà tu sửa. Hai lối hành xử đó không cái nào hơn cái nào, “vạn pháp đều bình đẳng”, chỉ tùy duyên ứng xử mà thôi. Một căn nhà, một ngôi chùa, một khu phố hoặc nơi làm việc cần phải sạch sẽ. Sự sạch sẽ làm trang nghiêm cuộc sống và thế giới. Ngay đầu óc chúng ta cũng cần sạch sẽ. Muốn sạch sẽ thì phải quét rác. Một chiếc máy điện tử muốn tốt cũng phải “đổ rác”. Đầu óc con người muốn thanh tịnh, sạch sẽ cũng phải “đổ rác”- đổ bớt rác rưởi của tâm hồn. Những ý nghĩ bất tịnh, tương tranh, thù hận, đố kỵ, tị hiềm, những tư tưởng loại trừ, kỳ thị, ghét bỏ đều là rác rưởi của tâm hồn. “Quét rác” và “đổ rác” là việc làm thường xuyên của người nào muốn tâm hồn thanh tịnh. Từ thanh tịnh mà có thanh thản. Vì thanh thản cho nên không động tâm. Vì tâm không động cho nên ít gây đổ vỡ.

* * * 
 Ba ngày sau, chàng thanh niên tìm tới nhà người đàn ông, nói lời xin lỗi. Chàng học được một bài học nơi sư, “ Thay vì xả rác xuống đường hoặc nơi công cộng thì nên xả bớt rác trong tâm hồn mình.”

Lời người kể chuyện: Ngoài đức tính kham nhẫn, có thể sư đã đạt tới mức “vô phân biệt”. Sư cứ thấy rác thì quét mà không hề phân biệt rác từ cây đổ xuống, Phật tử xả ra, nam hay nữ, lạ hay quen cho nên rác của chàng thanh niên cũng thế thôi. Chính vì “vô phân biệt” cho nên sư không động tâm. Không động tâm cho nên sư đã quét rác trong trạng thái “vô tâm”. Mà vô tâm thì an lành./. 
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
12 Tháng Ba 2023(Xem: 2577)
Tháng ba sinh nhật ta chợt nhớ Ta nhớ người, người nhớ ta không?
10 Tháng Ba 2023(Xem: 2789)
Mặc cho thiên hạ tranh giành Thực tâm mà sống hương lành luôn theo.
03 Tháng Ba 2023(Xem: 2576)
Lòng Đồng Nai réo gọi Hương không đành bay xa!
03 Tháng Ba 2023(Xem: 2747)
Mở ra khép lại tình xa xứ Ai xui mình lại nhớ Biên Hòa!
15 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 3051)
Chớ hát chi bài Chuyện Người Đi . Chân trai chưa mỏi đường chinh chiến
21 Tháng Mười Một 2022(Xem: 2930)
Gởi lời thăm hỏi Sài Gòn Thấy trong cõi nhớ chỉ còn mình em!
21 Tháng Mười Một 2022(Xem: 1917)
Hằng ơi! Xin một nụ cười Không trăng, rượu cũng thức đòi tri âm!
14 Tháng Mười Một 2022(Xem: 2925)
Xót thương cho cảnh đời khổ cực Xin nhận nơi đây một tấm lòng
13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 3221)
Thuở xưa đầu bãi cuối ghềnh Giờ ru tiềm thức Nhớ Quên Chỉ Là...
07 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4056)
Tiếc, sau này phật tử Đã nhiều người chống ông.
17 Tháng Mười 2022(Xem: 3379)
Còn đây thương nhớ vô bờ Từng đêm thao thức, hồn thơ ngậm ngùi.
12 Tháng Chín 2022(Xem: 3810)
Sao lại chẳng mỉm cười Hãy hân hoan thọ mạng mỗi người
11 Tháng Chín 2022(Xem: 3677)
Mình sống ân cần, thiết tha, thiếu gì bè bạn Những anh: Hạnh, Lý, Thông, Kỷ, Trọng …
14 Tháng Tám 2022(Xem: 4253)
Con thành đứa trẻ mồ côi Lặng chiều nhang khói tìm hơi Mẹ hiền
24 Tháng Bảy 2022(Xem: 4667)
Hạnh phúc, buồn đau, đoàn tụ, rẽ phân Vinh quang, nhục nhằn, thành công, thất bại
10 Tháng Bảy 2022(Xem: 4657)
Ta đi về phía chân trời Hỏi vầng dương có ai ngồi ngâm thơ ?
24 Tháng Sáu 2022(Xem: 4725)
Gởi em tình cũ dù chưa trọn Mà vẫn còn vương hết cả đời
22 Tháng Sáu 2022(Xem: 4221)
Thôi rồi...ngõ vắng, trăng tà Rồi em, thuộc của người ta...bao gờ!
22 Tháng Sáu 2022(Xem: 3535)
Anh còn nợ lửa tràn lên trận tuyến, Nợ trối trăn thằng bạn phút lìa trần...
15 Tháng Sáu 2022(Xem: 4435)
Tàn canh khói thuốc vàng cô quạnh Ngọn nến đời soi...chiếc bóng gầy!
07 Tháng Sáu 2022(Xem: 4379)
Bốn mùa hoa lá đổi thay Vẫn Yêu Mùa Hạ nhớ hoài dáng xưa...
07 Tháng Sáu 2022(Xem: 4326)
Để không sợ cảnh mưa rơi Để không phải sống một đời lãng du!
07 Tháng Sáu 2022(Xem: 4559)
Ta vào mê ảo đêm trăng lặn Như bóng sương mờ cánh vạc bay
02 Tháng Sáu 2022(Xem: 4161)
Đêm sương Hạ, nến gầy hơ huyền thoại Nghe thèm thuồng ấm lại thuở bên người
30 Tháng Năm 2022(Xem: 4553)
Và anh hồn chung với tấm tinh trung Đã hòa hợp làm linh hồn giống Việt.
30 Tháng Năm 2022(Xem: 4472)
Anh đi bỏ lại khung trời nhỏ Góc phố hôm nào em tiễn đưa
30 Tháng Năm 2022(Xem: 4400)
Nói đi anh một lần cho đủ lẽ Dù mặn nồng cay đắng có mềm môi
17 Tháng Năm 2022(Xem: 4396)
Tôi muốn nói với người bạn cũ Đành lòng sao? hờ hững trường xưa
10 Tháng Năm 2022(Xem: 4314)
Tình của Mẹ, muôn đời khắc mãi Lòng Mẹ hiền sánh tựa biển khơi
10 Tháng Năm 2022(Xem: 4428)
Mẹ bềnh bồng cõi gió mây Cơn đau vô lượng đoạ đày xác ve
09 Tháng Năm 2022(Xem: 4310)
Căn nhà ấm cúng hình dáng mẹ. Là nàng tiên nữ lạc bước chân.
09 Tháng Năm 2022(Xem: 4160)
Bài thơ tôi viết buồn độc vận Tôi tự ru tôi khúc ngậm ngùi
09 Tháng Năm 2022(Xem: 4418)
Lệ khổ “NGHẸN NGÀO” tuông chảy mãi “CÁNH BUỒM CHUYỂN BẾN” biết về đâu?!.
09 Tháng Năm 2022(Xem: 4353)
Còn đâu nữa những nụ cười?! Chỉ còn sót lại một thời nhớ thương
28 Tháng Tư 2022(Xem: 4848)
Mắt vẫn còn trong mắt Còn nhau trong biển dâu!
28 Tháng Tư 2022(Xem: 4526)
Sàigòn ơi! Xa quê hằng ao ước Mang nỗi sầu cố quốc, kẻ lưu vong
28 Tháng Tư 2022(Xem: 4291)
Khách phương xa lưu luyến dạ thương hoài ÔI! PHÚ HỘI!...Những ngày yêu dấu củ..
28 Tháng Tư 2022(Xem: 4183)
Lá sầu riêng rụng mấy mùa Phượng tàn mấy độ mà chưa gặp người
22 Tháng Tư 2022(Xem: 4058)
Sáng nay anh thấy mộng rất đầy Mộng về theo những cánh me bay
19 Tháng Tư 2022(Xem: 4699)
CAY NỒNG MẮT NGƯỜI TRÊN VAI,.... KHÓC THEO VỢ LÍNH CẢ TRĂM NGƯỜI. MỘT TÌNH XUÂN LỘC TỘI NGƯỜI ƠI
19 Tháng Tư 2022(Xem: 4044)
Giá như đèn không sáng bên kia Chắc gì ai biết ai còn đứng đợi
19 Tháng Tư 2022(Xem: 4189)
Mầm non sẽ lại mọc Hãy nguyện cầu cho nhau.
19 Tháng Tư 2022(Xem: 3976)
Xa biệt lâu rồi! Hỡi cố nhân Bấy nhiêu năm - mộng vẫn chưa tàn
19 Tháng Tư 2022(Xem: 3916)
Nhớ tiếng sầu riêng rụng trong đêm Hoa Cau rơi nhẹ dưới hiên thềm
07 Tháng Tư 2022(Xem: 4162)
Thời gian sạt lở vùng kỷ niệm Cánh phượng phai tàn ai tiếc thương?!
07 Tháng Tư 2022(Xem: 3736)
Rồi xa nhau trôi dạt tựa mây chiều Giờ về lại nhìn thôn nghèo thương nhớ
07 Tháng Tư 2022(Xem: 3862)
Đau đáu một phương hồn viễn xứ Quê nhà vẫn nhớ dẫu hai phương!
03 Tháng Tư 2022(Xem: 4340)
Giọt mưa thu hay lệ nhòa mắt biếc Mảnh tang buồn ... Em góa phụ ngây thơ
02 Tháng Tư 2022(Xem: 3939)
Đã bao lần sông lỡ nhịp hẹn đêm Sóng không hát, dòng không trôi giọng hát
31 Tháng Ba 2022(Xem: 3870)
Mà sao ám ảnh hoài đôi mắt Dẫu đến ngàn năm vẫn đợi chờ!...