Trái Tim Trọn Nghĩa
thơ: Việt Hoài Phương - Hoàng Thy Mai Thảo
nhạc: Nguyễn Văn Thành
Tôi mới thực sự biết về anh
tên tuổi một người con hiếu trung của Mẹ Việt Nam: Trần Văn Bá
1.
Anh ra đi khi mùa Xuân nhân loại đang trở về
Anh bỏ đêm Paris,
hoa lệ, bước chân vơi
Anh quay về ôm trọn giấc mơ xưa
Mơ quê hương thanh bình
Mơ quê hương dân chủ
Đời tự do
Người người được áo ấm cơm no
Anh gọi chúng tôi
hãy tạm bỏ những thú vui
Tạm rút vơi đi nghĩa cơm-áo thường đời
Mộng giấc nước-non rộng mở
những vọ̀ng tay con
cái Việt
Cùng làm một ḍòng sông chuyển tiếp
Chung viết một bài ca
ĐK:
Tổ Quốc chúng ta
Muôn ngàn năm bất khuất
Không bao giờ, không bao giờ
cha-ông ta để mất dẫu một tấc gang
Chúng ta quyết cùng nhau cất bước
đứng lên ta đi
trong câu ca đồng tiến
một khối kết đoàn, một chiều không biến
Đọ̀i lại quyền làm người cho muôn dân khốn khổ Đòi lại chủ quyền được tự quyết
vận nước Nam.
2.
Viên đạn xuyên qua
tim anh
Trào một ḍòng máu đỏ
Chảy theo suối mạch ngầm,
nơi quê hương c̣òn
lầm than, tủi nhục
Tên tuổi anh, một người con của Mẹ,
cùng hồn thiêng sông núi
Mùa qua mùa như hạt giống gọi hồi sinh:
ĐK:
Phải thoát khỏi ngục tù
Phải phá tan xiềng xích
Cứu lấy quê hương
đọ̀i trả nợ
Nợ cả giống nọ̀i tội buôn bán giang sơn
Nợ mấy triệu sinh linh gục chết giữa chiến chinh
Đọ̀i lại quyền làm người cho muôn dân khốn khổ
Đòi lại chủ quyền được tự quyết vận nước Nam
Anh đă sống
trọn cho niềm tin chính nghĩa
Tại sao tôi không thể nối gót theo anh
Sao chúng ta không dạn dĩ đáp lời
Lời Đất Nước hôm nay đang tuôn trong máu lệ
Trái Tim Trọn Nghĩa
Tôi mới thực sự biết về anh
Tên tuổi một người con hiếu-trung của Mẹ Việt Nam
Trần Văn Bá
Hai mươi ba năm sau khi anh đă ra đi.
Anh ra đi khi mùa Xuân nhân loại đang trở về để chấm dứt quăng ngày Đông lạnh
giá
Anh bỏ đêm Paris buồn, hoa lệ, bước chân vơi
Để quay về ôm trọn giấc mơ xưa
Mơ quê hương thanh bì́nh
Mơ quê hương dân chủ
Đời tự do
Người người được cơm áo ấm no
Nhưng kẻ thù của tự do, dân chủ - một lũ người rừng rú
Cuồng loạn vì́ chủ nghĩa
Bạo tàn như dă thú
Giơ bàn tay đao phủ
Chúng bắt anh
Rồi tuyên án
Tử tù !
Viên đạn xuyên qua tim anh
Trào ra một dọ̀ng máu đỏ
Chảy theo suối mạch ngầm, xuyên qua bao tháng ngày nơi quê hương cọ̀n lầm than,
tủi nhục
Mùa qua mùa như hạt giống gọi hồi sinh : Phải thoát khỏi tù ngục
Phải phá tan xích xiềng của bạo quyền man rợ
Phải vạch mặt chỉ tên những kẻ thù gớm giếc của nhân dân, đọ̀i trả nợ
Nợ cả giống nọ̀i tội buôn bán giang sơn
Nợ mấy triệu sinh linh đă gục chết giữa giấc chiến chinh
Cho một chiến thắng không hề hiển vinh
Và chỉ là lừa dối
Để rồi tự mang danh là người đưa đường, dẫn lối
Họ lôi dân ta dì́m vào vực đắng cay
Không có lấy một cơ may
Để được sống làm người
Nửa tức tởi ra đi mang lòng đau, dạ xót
Nửa ở lại nhà ôm bóng tối, mộng co ro
Cả dân tộc chạy vọ̀ng vo
Điên loạn
Tiền
Quyền
Những vật chất hư-vô
Nhưng mưu mô
Và tội ác
Gây ra nước mắt
Rất thật
Gây ra niềm đau
Rất đau
Và Trần Văn Bá, cùng với hồn thiêng sông núi
Anh gọi chúng tôi hăy tạm bỏ những thú vui
Tạm rút vơi đi nghĩa cơm-áo đời thường
Mộng giấc nước-non
Rộng mở những vọ̀ng tay con cái Việt
Cùng làm một dọ̀ng sông chuyển tiếp
Chung viết một bài ca
Tổ Quốc chúng ta
Muôn ngàn năm bất khuất
Không bao giờ cha-ông ta để mất
Dẫu một tấc gang, dải gấm vóc Sơn-Hà
Chúng ta quyết không mù ḷòa
Cùng cất bước đứng lên :Ta đi và đi trong câu ca đồng tiến
Dặn một khối kết đoàn, hẹn một chiều không biến
Đánh đổi lấy chủ quyền được tự quyết vận nước Nam
Cứu lấy quê hương khỏi quỷ tà, ác qoái
Đọ̀i lại quyền làm người cho chính ta và muôn dân khốn khổ
Anh và bao người đă sống trọn với niềm tin cho chính nghĩa
Tại sao tôi không thể nối gót theo
Tại sao chúng ta không dạn dĩ đáp lời
Lời Đất Nước hôm nay đang tuôn trong máu lệ âm thầm
Riêng anh, tôi thắp nén trầm
Cầu linh hồn cõi siêu-phàm về đây
Bên nhau nối tiếp tháng ngày
Đấu tranh bền vững giữa đài công-minh.
Paris 05 Janvier 2008
Việt Hoài Phương
Hoàng Thy Mai Thảo