6:12 CH
Thứ Sáu
11
Tháng Bảy
2025

THƠ XƯỚNG HỌA BUỒN TÀN ĐÔNG/ THY LỆ TRANG- THỤC NGUYÊN-CAO BỒI GIÀ- TRẦN LỆ KHÁNH.

02 Tháng Tư 20169:53 CH(Xem: 14038)
THƠ XƯỚNG HỌA BUỒN TÀN ĐÔNG/ THY LỆ TRANG- THỤC NGUYÊN-CAO BỒI GIÀ- TRẦN LỆ KHÁNH.
BUỒN TÀN ĐÔNG
* Thể Lộc Lư
 
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
Đường hoa lạc dấu gót sen hài
Nửa vầng nguyệt khuyết chênh vênh bóng
Những sợi tơ sầu vương vấn ai
Tóc xõa thềm xưa hồn mộng ảo
Chiều nghiêng nắng nhạt giấc mơ phai
Em về gối đẫm dòng dư lệ
Vò võ đèn khuya tiếng thở dài !.
 
Bao năm cứ ngỡ giấc mơ dài
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
Thăm thẳm non cao sương trắng phủ
                     Chập chùng biển rộng nhạn mờ bay                    
Lời yêu ngày đó…lời chưa trọn
Mộng ước đêm nào…mộng đã phai
Trước ngõ mây sầu giăng lớp lớp…
Tình cay cho mắt đọng u hoài !
 
Nỗi nhớ còn đây…tiếc nuối hoài…
Muôn trùng xa cách thấu chăng ai?
Ngậm ngùi thu úa vàng phai lá
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
                       Rượu tiễn nghẹn ngào câu vĩnh biệt                       
Đêm tàn bối rối phút chia tay
Bao mùa hạ đỏ rưng rưng lệ
Biết đến khi nào xuân tái lai?
  Mong gì hạnh phúc được trùng lai
Sinh tử trời cao đã sẵn bày
                      Cát bụi chôn sâu đời lữ thứ                        
                          Mưa giông vùi dập nét trang đài                      
Mênh mông biển thẳm xôn xao sóng
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
Một cõi vô thường anh đã đến
Và em…còn lại…có bao ngày?
 
Lặng lẽ ngày qua nối tiếp ngày
Vẫn nồng hơi ấm một vòng tay
Từng con đường cũ hoài nhung nhớ
Những bước chân xưa mãi lạc loài
Ai mất, ai còn, ai luyến tiếc?
               Mộng tàn, mộng lỡ,mộng vùi say            
Đôi bờ cách biệt xa xôi qúa
RÉT MƯỚT ĐÔNG BUỒN LẠNH BUỐT VAI!
                                                    Thy Lệ Trang
HỌA:
 
CHƯA QUÊN
 
 
VẪN NHỚ THUỞ NÀO MỘNG SÁNH VAI
Thời gian chưa xoá nổi hình hài
Hồn luôn xao xuyến dung nhan ấy
Dạ cứ mơ màng bóng dáng ai
Kỹ niệm ngày xưa chừng rộn rã
Vầng TRĂNG bến cũ chẳng nhoà phai
Thế mà hờ hững và hờ hững !
Người có nghe chăng tiếng thở dài ?

                     
Đèn khuya đối bóng suốt canh dài
VẪN NHỚ THUỞ NÀO MỘNG SÁNH VAI
Kẻ ở bơ phờ dường nhạn lạc
Người đi biền biệt tựa chim bay
Lòng đau, dạ thắt càng hiu hắt
Nỗi nhớ, niềm thương chẳng nhạt phai
Cũng muốn quên đi thời mới lớn
Mà sao tâm sự mãi u hoài ?

                         
Vết cắt giờ đây cứ buốt hoài !
Do mình tự chuốc, trách chi ai ?
                         Chưa quên ngày ấy, trâm cài tóc                            
VẪN NHỚ THUỞ NÀO MỘNG SÁNH VAI
                                Dù có đôi lần cùng đối mặt                                      
                         Nhưng chưa một phút được cầm tay                       
                           Ngồi ôn kỷ niệm mà chua xót,                               
Mà hận Trời già khéo lá lay

                           
Tuổi già gậm nhấm hết tương lai
Dù muốn nhưng không dám tỏ bày
               Thân mãi quẩn quanh trong bóng tối                 
Hồn luôn lãng vãng chốn hiên đài
Còn thương dáng bậu mơ cùng bước
VẪN NHỚ THUỞ NÀO MỘNG SÁNH VAI
Dẫu biết chỉ là điều viễn tưởng
Mà sao trằn trọc suốt đêm ngày ?
                             @
Ôm mãi niềm đau với tháng ngày
Còn mong gì nữa tay trong tay?
         Chim khôn chọn được lồng cao quý        
Mái rách dành cho kẻ lạc loài
         Đâu dễ xua tan niềm uất hận?               
Khó mà giữ vững cuộc tình say!
Giờ đây tóc đã sang màu tuyết
VẪN NHỚ THUỞ NÀO MỘNG SÁNH VAI
                                       Thục Nguyên

NGẪM ĐỜI

(Thể Lộc Lư)

 

Gánh đời sao mãi nặng đôi vai

Mà miệng ta sao cố giễu hài

Kẻ sướng ngó ngàng giùm nhé kẻ

Ai sầu chia sẻ chút chăng ai

Còn tiền thấy nghĩa đầy ăm ắp

Hết bạc xem tình vợi nhạt phai

Cơm áo loanh quanh đâu chỉ … thế

Nhân sinh muôn thuở khổ dài … dài.

 

 

Khoác phận nhân sinh phải nợ dài?

Gánh đời sao mãi nặng đôi vai

Mai này hẳn sẽ thành tro rải

Mốt nọ  thôi thì hóa khói bay

Ngược phách bao điều còn não muộn

Trôi dòng mọi lẽ cũng phôi phai

Hỏi người hạnh phúc đều  y thế

Nhưng khác xa nhau nỗi khổ hoài!

 

 

 

Đời vui dăm chốc vẫn mơ hoài

Thanh thản an nhàn được mấy ai ?

Nợ thế như dài oằn một kiếp

Gánh đời sao mãi nặng đôi vai

Nhẩm sầu thấy cả bao  chồi nấm

Đếm hỉ xem chừng mấy ngón tay

Vất vưởng tháng ngày ai cũng sống

Mặc tình nhắm mắt kệ … tương lai.

 

 

 

Chả biết bao giờ mới thái lai

Tháng năm đối mặt  phận trời bày

Căng mình diễn sống y sân khấu

Banh mắt xem ngây hệt  khán đài

Ân nghĩa kia hoài sâu mấy đỗi

Gánh đời sao mãi nặng đôi vai

Thân này múa máy được nhiêu nhỉ

Trả nợ nhân duyên sẽ một ngày .

 

 

 

Chỉ hơn ba vạn, bấy nhiêu ngày

Ai kẻ  xưng mình giỏi  nắm tay?

Hạnh phúc nào chia đều cõi thế

Sầu đau lại phát khắp nhân loài

Đành cam, mật đắng bao người nếm

Cố lãng, rượu nồng lắm gã say

Than thở, kêu Trời làm gan hỏi:   

Gánh đời sao mãi nặng đôi vai?

                                                   CAO BỒI GIÀ

         
                                              
    HOÀI NIỆM...
              (Ngũ bộ lộc lư)
   XA RỒI ẤM ÁP MỘT BỜ VAI!.
   Bỗng nửa chừng xuân...lẻ gót hài.
   Sợi nắng nhường vương tơ tóc liễu.
   Bóng mây như phủ dáng hình ai.
   Lưa thưa bến quạnh bông lau ngả.
   Lác đác cành đơn chiếc lá phai.
   Làn gió phất phơ tà áo mỏng.
   Não nùng thảm cỏ dế than dài...
 
   Giây phút phân ly thấy thật dài...
   XA RỒI ẤM ÁP MỘT BỜ VAI !
   Giọng quyên thê thiết đưa vườn vắng.
   Tiếng hạc âm trầm vọng gió lay.
   Đứt sợi tơ se màu thắm nhạt.
   Khóa buồng tim lạnh sắc hồng phai.
   Còn đây dư ảnh ..người đâu tá..?
   Trĩu nặng tâm tư nỗi cảm hoài !
 
   Tháng ngày đeo đẳng nỗi đau hoài.
   Gián cách âm dương khuất bóng ai
   Đã hết nồng nàn đôi khóe mắt
   XA RỒI ẤM ÁP MỘT BỜ VAI !
   Nhớ sao đắm đuối hòa hơi thở
   Tưởng lúc dung dăng xiết búp tay.
   Ôm gối trở trăn tim buốt giá...
   Mộng hồn ao ước...mộng trùng lai !
 
   Tỉnh giấc tan rồi...giấc hợp lai.
   Trớ trêu con tạo đã an bày.
   Lạnh lùng lòng đất vùi quân tử.
   Ngơ ngẩn trần gian tủi liễu đài.
   Còn đó dư âm đàn cổ nguyệt.
   XA RỒI ẤM ÁP MỘT BỜ VAI !
   Lạt phai sác diện...hồn phiêu lãng ...
   Quặn thắt niềm đau ngậm tháng ngày!
 
   Lòng luôn ghi khắc tháng năm ngày...
   Tâm Ý cùng chung tay tiếp tay.
   Chân sóng đôi chân vui vạn cảnh.
   Mắt vươn tầm mắt ngắm muôn loài.
   Thơ rung ngọn thỏ câu tha thiết...
   Men ngát tửu quỳnh chuốc đắm say!
   Ôm mối tương tư...ôm kỷ niêm...
   XA RỒI ẤM ÁP MỘT BỜ VAI..!
      Trần Lệ Khánh   30-3-2016.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Sáu 2025(Xem: 840)
Êm như mẹ ru trưa Hè vắng Đất tổ tôi tơi tả bao phen.
02 Tháng Sáu 2025(Xem: 1925)
Có ai đâu mà chia với sẻ Trời không đất không, mình với mình!
26 Tháng Năm 2025(Xem: 2456)
Đứng nghiêm mộ chí đôi hàng Ngày sau chói rạng ân ban điển thừa...
26 Tháng Năm 2025(Xem: 1475)
Ai buồn khóc lẻ loi Ai cười vui hạnh phúc Cuộc đời lặng lẽ trôi, Bên tro tàn nghi ngút.!
08 Tháng Năm 2025(Xem: 1793)
Tôi về gom kỹ niệm, Chôn xuống mộ lòng sâu Nói chi để buồn thêm, Cố nhân, cố nhân đâu?
26 Tháng Tư 2025(Xem: 2245)
Hơn thua chi việc được mất hay còn Đơn giản sống đường dưới chân hoa nở.
16 Tháng Tư 2025(Xem: 1783)
Hỡi tình tứ giữa đời giông bão Thương đôi mình suốt kiếp người dưng
29 Tháng Giêng 2025(Xem: 2245)
Lớn từ phố nhỏ thân quen Bao năm xuôi ngược nào quên phố gầy
29 Tháng Giêng 2025(Xem: 2147)
xuân chúc mọi nhà một chữ vui . đời trăm yến tiệc cũng trôi xuôi
26 Tháng Mười Một 2024(Xem: 3173)
Cảm ơn mọi việc trên đời Giúp ta khôn lớn, giúp ta trưởng thành!
31 Tháng Mười 2024(Xem: 2946)
Ngỡ sông quê chảy vờn hương khói Nghe tiếng cu kêu sực nhớ làng.
19 Tháng Mười 2024(Xem: 3341)
Phận dân đen, chỉ cam chịu tủi hờn… Mong lũ quỷ một ngày lên giàn hỏa…
13 Tháng Chín 2024(Xem: 3745)
Vết sẹo đã xanh um lòng phố cũ Đời quanh co lạ lẫm dáng Sài Gòn
13 Tháng Chín 2024(Xem: 4139)
Chờ ai thêm một tuổi Chắc ngăn cặp đã đầy
11 Tháng Chín 2024(Xem: 4474)
Đây là bài thơ cuối cùng của NGUYỄN TẤT NHIÊN .
28 Tháng Bảy 2024(Xem: 4099)
Duới giàn hoa giấy tím Lần đầu anh hôn em
28 Tháng Bảy 2024(Xem: 4535)
Ta ngồi đối diện đêm đen Ngoài xa súng nổ âm rền canh thâu
28 Tháng Bảy 2024(Xem: 4174)
Và ảo giác đã một lần tan biến Miền hoa niên giờ trắng xóa ưu phiền.
28 Tháng Bảy 2024(Xem: 4062)
trên khúc sông quê Kính lòng hồi hướng bồ đề tịnh tâm.
23 Tháng Bảy 2024(Xem: 4309)
Để nghe tiếng khóc em lạ lẫm Như còn trầm uất giữa u mê
23 Tháng Bảy 2024(Xem: 5132)
Vượt chông gai rồi mùa xuân sẽ đến Đoạn cuối rồi tôi chỉ chọn niềm vui.
11 Tháng Bảy 2024(Xem: 4508)
Em đã ngút ngàn xa xôi... Vòng tay buông xuôi... rã rời...
26 Tháng Sáu 2024(Xem: 5901)
Phù hiệu Ngô Quyên đã lâu không lạ Xin ngồi ngang nihau, không chuyên sang hèn
24 Tháng Sáu 2024(Xem: 6005)
Nhị tỷ cảm thông " ngôn bất tận... " Đường thi bắt nhịp, vọng, thành Đà
17 Tháng Sáu 2024(Xem: 5714)
Cảm ơn trời đổ cơn mưa Ta nằm ru giấc thẹn thùa trăm năm
17 Tháng Sáu 2024(Xem: 5533)
Căm thù giặc Pháp xâm lăng Đứng lên chống lại thực dân bạo quyền
17 Tháng Sáu 2024(Xem: 5723)
Dù Cha đang ở rất xa Mà lòng con vẫn nhớ hoài Cha ơi!
10 Tháng Sáu 2024(Xem: 5764)
Chia tay bối rối, chia tay rối Ngọn trúc tre buồn, ngọn trúc tre
03 Tháng Sáu 2024(Xem: 6269)
Lòng vui,vạt nắng tan đầu ngõ, Dạ mãn,làn dông phủ mái nhà.
21 Tháng Năm 2024(Xem: 5485)
Mãn kiếp có chăng ngày trở lại? Muôn trùng cách trở ngậm ngùi ta!
12 Tháng Năm 2024(Xem: 6872)
Hương án linh diên hương khói tỏa Ưu tư trầm mặc vọng về người.
02 Tháng Năm 2024(Xem: 5820)
Nước non một dải lâu rồi tháng tư hát mãi lòng người chênh chao
02 Tháng Năm 2024(Xem: 5631)
Ngàn năm… dẫu có ngàn năm nữa… Tình muộn… chỉ là mộng ảo thôi !
15 Tháng Tư 2024(Xem: 5413)
Bài thơ cũ mơ làm người yêu nước Đến bây giờ anh còn nhớ hay quên
07 Tháng Tư 2024(Xem: 6353)
Trên trời… cầu chúc người siêu thoát Thong thả, an nhiên với nụ cười
07 Tháng Tư 2024(Xem: 7340)
Em ơi... ta biết ngàn năm nữa... Bến hẹn cuối cùng... chẳng đến nơi
01 Tháng Tư 2024(Xem: 6066)
Tìm nhau hết cả cuộc đời vẫn chưa Bây giờ lại đến tháng Tư
01 Tháng Tư 2024(Xem: 5926)
Đưa tay nắm mặt trời mù Niềm đau thế kỷ ngọt từ dao đâm...
27 Tháng Ba 2024(Xem: 6522)
Em về thăm lại Việt Nam, Việt Nam muôn thuở Nhà Nam kiêu hùng!
25 Tháng Ba 2024(Xem: 7625)
Dù cho Xuân sắc đã qua rồi Lòng vẫn êm đềm như nước trôi
19 Tháng Ba 2024(Xem: 6952)
Mỗi đêm ta kể em câu chuyện Bà chằn hay ăn hiếp nàng tiên...
15 Tháng Ba 2024(Xem: 5862)
Sông ơi nước chảy về đâu Nhắn về bên ấy bớt sầu cho ta!
07 Tháng Ba 2024(Xem: 5936)
Tôi run tay, nhận hoa hồng Người tặng Sự thật rồi... mà cứ ngỡ đang mơ.
04 Tháng Ba 2024(Xem: 5848)
Em về thăm lại tháng ba Mộc miên đỏ rực mặn mà duyên quê
04 Tháng Ba 2024(Xem: 7013)
No tròn trái bưởi đáng yêu Ôm bầu sữa mẹ nâng niu nếp nhà.
02 Tháng Ba 2024(Xem: 6228)
Bụi mù trời giữa con đường đất đỏ Phố núi đông người qua lại thong dong.
27 Tháng Hai 2024(Xem: 6601)
Từ độ ta là đôi cánh chim Ruổi dong mây gió …lướt trăm miền
19 Tháng Hai 2024(Xem: 5946)
Anh ở Chợ Đồn hay Hóa An Tui quê Vườn Mít cạnh Lò Than
16 Tháng Hai 2024(Xem: 6915)
Em rằng: " Dục vấn tương tư xứ? -Kết cỏ đồng tâm, dạ ấm nồng