Trong ngày hội chợ vui xuân năm Quý Tỵ do cộng đồng người Việt tổ chức có rất nhiều tiết mục, ngoài những cửa hàng ăn uống, trưng bày vật lưu niệm, những tấm liễng treo lủng lẳng, sách báo, vườn hoa ngày xuân, nào là đào rồi mai, rồi lan đất, cúc đủ màu, đủ các loại khoe sắc trong ngày
xuân, mọi người đến hội chợ trong một niềm vui hân hoan, tha hương thì hoài cổ, có chạnh lòng thì mới thấy được không nơi đâu bằng nơi chôn nhau cắt rốn, những chương trình tiếp nối nhau suốt cả ngày nhưng đặc biệt nhất cũng là phần văn nghệ, hôm nay có nhiều ca sĩ từ trung tâm Thúy Nga và Asia về đây trình diễn, những ca khúc về xuân lần lần được các ca sĩ du dương trên sân khấu, nhưng năm nay thì rất đặc biệt vì có một ca sĩ bé trai chừng khoảng 7 hoặc 8 tuổi gì đó, trong trang phục thủy quân lục chiến, làm cho nhiều người rất chú ý, em đang ngồi trò chuyện với những ca sĩ khác thì Khương bước tới bên em với một người quay phim của đài truyền hình local phỏng vấn đôi câu
_ Chào cháu ! chú tên Khương là xướng ngôn viên của đài truyền hình tại thành phố này, cháu cho chú được phỏng vấn cháu đôi ba câu nhé
_ Dạ ! chào chú. chú cứ hỏi đi, cháu biết thì trả lời còn không thì thôi. Bé trai cười nhanh nhẩu đáp, câu trả lời ấy làm Khương cũng bật cười theo
_ Cháu tên gì và được bao nhiêu tuổi rồi ?
_ Dạ cháu tên Quốc Nam, năm nay cháu được 8 tuổi
_ Hôm nay cháu sẽ trình diễn bài hát nào để giúp vui trong phần văn nghệ ?
_ Dạ! cháu sẽ hát bài Việt Nam Tôi Đâu của nhạc sĩ Việt Khang
_ Sao cháu biết bài hát này của nhạc sĩ Việt Khang? và ai dạy cho cháu hát
_ Dạ! Ba cháu dạy cháu hát, cháu cũng có xem video trên you tube, rồi hát theo
_ Sao cháu không chọn hát bài khác mà chọn bài này? Có nhiều bài dành cho thiếu nhi lắm mà
_ Cháu thích bài này, nhất là khi được xem một bạn đồng tuổi với cháu đánh trống trên video của trung tâm Asia, cháu thấy bạn ấy mặc áo lính và chơi trống sung lắm nên nói với ba cháu cũng muốn mặc giống y như bạn
ấy
_ Thì ra thế
_ Cháu có thể cho chú biết là cháu hiểu hết ý trong bài hát này không?
_ Có chút chút như là nói về nước Việt Nam mình phải không chú? bé Quốc Nam hỏi ngược lại Khương
_ Ummmmm đúng rồi, nhiều ý nghĩa hay lắm, mai này cháu khôn lớn cháu sẽ
thấy thấm thiết nhiều hơn, bây giờ thì cứ hát và hiểu theo tuổi đời của
cháu bao nhiêu cũng được, miễn là mình phải hãnh diện mình là người Việt Nam cháu nhé. Nói xong Khương lấy trong túi ra một bao đỏ lì xì cho
bé Quốc Nam
_ Chú gởi cho cháu lì xì nè
_ Dạ ! cám ơn chú, chúc chú năm mới phát tài
_ Quốc Nam ơi! Tới phiên cháu trình diễn rồi, có người trong ban văn nghệ vẫy tay gọi. Quốc Nam chào Khương rồi đi tới sân khấu, nơi đó có người dìu cháu lên, khi thấy một bé trai mặc quân phục nhà binh bước lên
trên sân khấu, tất cả mọi người đi xem đều vỗ tay rầm rộ. tiếng nhạc đệm bắt đầu, bỗng nhiên mọi người dưới khán đài đang ngồi đều đứng dậy,
có người ngậm ngùi rưng rưng có người trong tiếng vỗ tay không ngớt khi
em Quốc Nam cất cao tiếng hát ......................
.......................
Việt Nam ơi… thời gian quá nửa đời người
Và ta đã tỏ tường rồi, ôi cuộc đời ngày sau tàn lửa khói
Mẹ việt nam đau từng cơn sót dạ nhìn đời
Người lầm than đói khổ nghèo nàn
Kẻ quyền uy giàu sang dối gian
Giờ đây… việt nam còn hay đã mất?
Mà giặc Tàu ngang tàn trên quê hương ta
Hoàng Trường Sa đã bao người dân vô tội
Chết ngậm ngùi vì tay súng giặc Tàu
Là một người con dân việt nam Lòng nào làm ngơ trước ngoại xâm
Người người cùng nhau đứng lên đáp lời sông núi
Từng đoàn người đi chẳng nề chi
Già trẻ gái trai giơ cao tay
Chống quân xâm lược, chống kẻ nhu nhược bán nước việt nam
Việt nam tôi đâu… Việt nam tôi đâu… Việt nam tôi đâu… Lưu Vĩnh Hạ
Họ dự trù sẽ có cuộc hoảng loạn đối với hằng ngàn người Mỹ và các đồng minh của Nam Việt, các thợ thuyền công chức và bạn bè họ trong thành phố thiếu phòng ngự.
Những đồng bào của tôi ơi, nhất là những người trẻ trong nay mai sẽ phải kê vai nâng cả một gánh sơ hà, xin đừng để cho kẻ xấu ác tiếp tục khủng bố bằng cụm chữ răn đe “hãy tránh xa chính trị.”
Chủ nhật ngày 18 tháng Năm năm 2014, Toàn quốc xuống đường! Hãy xuống đường để nhà cầm quyền Việt Nam thấm thía rằng số phận họ gắn liền với dân tộc Việt Nam
Ba mươi tháng tư đến như tên khách lạ, không mời, không mong, không đợi, không chờ, đến nhà gõ cửa không hỏi, không chào. Ba mươi tháng tư, một nửa miền Nam cúi đầu dưới họng súng đi theo một nửa miền Bắc đau thương xã hội chủ nghĩa
Chẳng biết viết gì hơn bao nhiêu người khắp trong nước và thế giới đã viết về anh, tôi chỉ xin phép hương hồn anh và gia đình anh thứ lỗi cho tôi về những gì “có ý khác
chó là con vật được đánh giá cao vì sự thông minh, lanh lợi, lòng trung thành, tình cảm chan chứa, và nhất là mối thân hữu tự nhiên đối với loài người.
Cuộc Chiến Quốc Cộng đang đi vào giai đoạn kết thúc. Số phận của Đảng Cộng Sản Việt Nam và chế độ Việt Cộng đã được quyết định, vấn đề còn lại chỉ là khi nào và bằng cách nào.
Ukraine cũng là bài học để mà họ có thể nhìn, nếu học tích cực hơn, thì họ nhìn theo một quan điểm tích cực, tức là quan hệ nhân - quả, "Tôi muốn nói tới quan hệ ai bắn vào nhân dân...
Hiện tại nước Nga đã vĩnh biệt CNCS, nhưng như con chim một lần bị tên bắn, Nhân dân Ukraina giờ đây nhìn thấy cành cây cong vẫn cứ run rẩy dù cành cây có điểm những nụ hồng.
Nên chăng phải in câu “Người tiêu thụ vé số kiến thiết từ trẻ em, người già, người tàn tật là tiếp tay với vi phạm pháp luật” trên từng tờ vé số kiến thiết
Việt Dzũng đã ra đi, nhưng tinh thần và lý tưởng phục vụ cho tha nhân, cho quê hương đất nước cùng dòng nhạc của anh vẫn còn tồn tại và sẽ sống mãi trong lòng những người thương mến anh.
Sau hai mươi năm hoạt động không ngừng nghỉ trên mọi lãnh vực và được nổi danh khắp nơi, được hàng triệu người ái mộ (nhứt là giới trẻ ở hải ngoại), nhưng cũng có lúc Việt Dzũng cảm thấy rất cô đơn.
“Phim tài liệu” của miền Nam trong các trận hải chiến Hoàng/Trường Sa từ 19/1/1974 – mà hồi trước (Việt cộng) mình cố thắng nó nên phải nhìn nhận việc cắt đất tổ tiên (VN) của đồng chí Phạm văn Đồng đúng “không chệch vào đâu được”
tôi cũng là một người Biên Hòa, cảm ơn người giấu mặt này đã nói thay suy nghĩ của mình. Lạ là công an Phường sở tại đã "xóa dấu tích" việc làm này. Họ không thấy xấu hổ chăng?
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.